LỜI TIM k/tặng toàn thi hữu vnthuquan
LẶNG NHƯ SẤM SÉT Tình câm lặng, lửa rần rần Yêu như sấm sét, cắn răng không lời
CẦU VƯỢT
Huyền diệu nhất, tình yêu
Kỳ ảo nhất, thơ yêu
Yêu là cầu vượt đường đau khổ
sang nơi sống chỉ nở bừng yêu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 13:57:04 bởi huydungpro >
KHÓC? Không khẩn cầu an ủi, mình làm chủ lấy mình chẳng thao thức, tim trui rèn rực lửa nhân sinh không ân hận khóc bình minh quạnh quẽ… Nhưng khi dâng trước trán áng văn bia bốn chín ngày tri kỷ, bỗng đầm đìa giọt lệ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 17:08:50 bởi huydungpro >
TIỄN NGƯỜI KHÔNG TRỞ LẠI _ Ơi tình yêu, khi nào đẹp nhất? _ Phút mắt xanh in trời vấn vương gom lửa say mê vào giếng mắt đón hồn ngây rớt đáy yêu thương Thương mà giận giận mà chi cận kề đâu để biệt ly cớ sao đã vội cắt chia, hỡi trời! Đường xa, tiễn người mưa cứ rơi rơi mãi ướt áo người đi đâu nghĩ biệt ly không trở lại! * Đến ngã ba đời bái biệt thôi Người đi xứ lạ, kẻ về xuôi về tận mỏi mòn thuyền biển rách sóng bạc, buồm còn xanh nỗi đau nỗi đau dài nhất mối tình đầu * Từ không trở lại, đi - đi mất hằng năm tháng ấy, gió se se thổi nhợt trăng suông loãng đầu hè là tháng nỗi buồn rười rượi nhất.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2009 17:30:54 bởi huydungpro >
CHỚM YÊU
Tuổi thơ êm ả
đường phượng, ve râm ran
lồng lộng trời xanh hơn?
chớm yêu, mưa xối xả
nghe guốc gõ mơn man
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2009 22:18:42 bởi huydungpro >
MUỐN LẬP ĐỀ TÀI PHỤ MỚI: LỜI TIM
LỜI TIM
Sống không dễ
tim cần biết bao điều
biết say mê tài nghệ
khát khao yêu, được yêu
cảm hoài muôn vẻ đẹp
thèm quyện nhập thiên nhiên
giành tình yêu bị dẹp
hồi sinh những hồn nhiên
tự lau lệ tủi hờn
đường vắng, dầu đi lạc
giữa tít tắp cô đơn
tự tại vui trầm mặc
xả buông nghìn vướng mắc
bao nghi kỵ bất an.
Xúc động tim nhằm đạt
lòng dũng cảm kiên gan
đối đầu mọi khó khăn
làm nhân tướng oai phong
tim vượt trên rào cản
chân thành xóa bất đồng.
Dịu ngọt tình yêu con
truyền chắt chiu nhiều kiếp
hiểu mình sẽ chẳng còn
nhịp tim rồi cũng hết
nhưng con tim Roméo
tim Nguyễn Du, Nguyễn Trãi...
truyền vạn thuở tình yêu
không ngưng, còn đập mãi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2009 22:13:37 bởi huydungpro >
ƯỚC Sang năm đã Canh Dần (2010) xin trời được ước làm phép cánh tung Tháp-Mười-hồng-hạc chở cả Sài Gòn trẩy hội Thăng Long rợp trời cánh hồng thủ đô mây bạc hồn thiêng Bến Nghé tụ hội non sông Sài Gòn trong dáng dấp Thăng Long Thăng Long trong tâm thức Sài Gòn Sóng Sài Gòn đã gõ bờ sông Nhĩ: giao hưởng hào hùng ý nhị nghìn năm Lắng hồn tổ phụ tâm trong sáng rặng liễu Hồ Gươm loáng thoáng mưa rạo rực bước chân trong gió hát Cổ thành dào dạt dấu ngàn xưa.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 14:06:47 bởi huydungpro >
ĐIỂM TỰA Cười sấm vang - vui sướng được yêu tủi hờ hững - duyên phận xế chiều
nỉ non khóc không còn yêu nữa
rách cánh yêu điểm tựa liêu xiêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 14:20:50 bởi huydungpro >
(Nhân dự đêm 29-3-2009 hội thi lần thứ 2 bắn pháo hoa quốc tế tại sông Hàn thành phố Đà Nẵng)
LỄ HỘI PHÁO HOA QUỐC TẾ 29-3 Tặng Liên Thơ nhà thơ của sông Hàn tp Đá Nẵng
Pháo hoa thẳng vút nền đen
nổ ròn tung vạn đốm êm rơi dài
chớp ngời dáng ngọc mảnh mai
hút hồn từ đó bóng giai nhân nào Sông Hàn Đà Nẵng ùa vào dắt em duyên dáng thăm cầu mới xây hằng năm mong gặp tại đây đáy sông sao sáng mãi đầy yêu đương.
CHẤT TƯỞNG TƯỢNG – THƠ Trên đường đi tìm cốt lõi thơ hay Thơ chân thành quy chiếu mơ và thật đầy hiện thực lõi thân phận trái tim.
Lời châu ngọc không vô hồn sự vật
đạt siêu phàm thầm thĩ giữa im lìm.
Mà chân như từ đáy hồn thi sĩ
đâu vơ vẩn cũ nhàm những ngoại hình.
Hương sáng tạo nâng thơ lên tuyệt mỹ
mỗi bài thơ hơn dạ yến linh đình. Ôi lung linh tưởng tượng vươn cao cánh
tưởng tượng ra tất cả ra cả trời, cả bản thân mình.
Không tưởng tượng thơ nghèo thua cuộc sống
rỗng tuếch hơn tàn nhẫn, phản lòng tin. huy dung Lý luận thơ hay có nhiều, đáng chú ý là: - nói bằng hình thượng, biểu tượng
- từ ngữ đắt, đôi khi đậm tính tượng trưng, thậm chí siêu hình
- ngữ pháp câu thơ không tuyến tính mà đa chiều
- nhưng cốt lõi vẫn là truyền đạt nhân văn, tư tưởng đẹp. Và bao trùm tất cả những điều trên, tôi nghiệm thấy cái nền chung là tầm tưởng tượng của "hồn thơ", nó phân biệt thi sĩ và thợ thơ. Thí dụ thi sĩ Nguyên Sa (sinh 1932 tại Hà Nội, thành danh ở Sài Gòn) tôi rất trân trọng vì tầm tưởng tượng kỳ diệu, ví dụ tả người đẹp mặc áo lụa thì ông tưởng tượng thấy cái đẹp (em đẹp mặc áo đẹp) như cải hóa thiên nhiên: biến nắng nóng thành chợt mát, tưởng tượng ấy cũng đồng thời gắn chặt Hà Đông (Bắc hà) với Sài Gòn (tận trời Nam) (là tầm nhân văn, tư tưởng vậy): Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát/ Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông.
Hoặc như khi ông tả áo người đẹp (bài "Tương tư") trí tưởng tượng của ông đã gắn áo vào thiên nhiên (gió, mây) mà tất cả không ở trạng thái tĩnh mà đều đang chuyển động, trí tưởng tượng lại cảm nhận gió ấy gắn bó với cái cốt lõi còn chính yếu hơn, đó là hơi thở của em. Rồi trí tưởng tượng đã lần lượt sắp xếp tất cả vào một quy trình: từ trên áo (có gió thổi và một ít mây) sang trong áo (mây được gói lại), xong rồi mới Rồi thở, và cuối cùng là làn áo bay: Có phải em mang trên áo bay/ Hai phần gió thổi, một phần mây/ Hay là em gói mây trong áo/ Rồi thở cho làn áo trắng bay?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 17:13:05 bởi huydungpro >
NHÌN từ SAPA Sapa cười rạng, núi vờn mây
đỉnh Phắng xi păng, kìa đang bay
Núi cao nhìn xuống: đời đa sự
Ảo vọng phù du, lo đủ thứ
thực ra bao chuyện ngoại tầm tay
TIM NGƯỜI Biển động giang tay dọa bắt em bờ êm cát cũng dụ môi em sành sỏi biển cuồng si nóng nảy thả buông theo sóng, mắt lèm nhèm Bao khát thèm lay lắt bao manh vá cháy ra tro thành đất phủ anh. tim chua xót cứng còn hơn đá gặp trớ trêu duyên vỡ tan tành! Mọi thở than lửa hồng thiêu sạch hoàng kim quá khứ tro rồi trơ mấy vần thơ, cuốn sách cũng cho cháy trụi hết thôi * Nhưng tình đời đức tin không chết ơi tình yêu bất diệt tim người
MẮT EM Bay từng đàn từng đàn chim trời xuân lững thững trong mắt em bình an * Sóng thời gian lừng lững đổ trong mắt mây trôi xao xuyến hớp hồn rồi.
MẮT EM Bay từng đàn từng đàn chim trời xuân lững thững trong mắt em bình an * Sóng thời gian lừng lững đổ trong mắt mây trôi xao xuyến hớp hồn rồi. huydungpro Tìm nhau
Im lặng mắt ai... thăm thẳm sâu Lỡ bước sa chân ngập biển sầu Ai đắm đò yêu trong chớp mắt Giây khắc thần kì... hai đôi mắt tìm nhau... Lê Minh Liên Thanh Thơ 1 giờ kém 25 phút, chủ nhật, 5/4/2009 [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/3C40B4904E964A4CB1228E48A5E1BBC4.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2009 01:53:50 bởi Liên Thơ >
TAI của TÌNH YÊU Lên đường!
Thân đã xa em mà hồn anh lần lữa
nghe như bên cạnh? chân hai đứa bước chung?
Tiếng sáo diều vi vu - cả hai cùng thả
cứ trầm bổng trên cao vút điệu mung lung
Gió phiêu lãng đẩy diều lên đỉnh tiết trinh
phần phật rung, diều rách, yêu vẫn hết mình
Nằm thoảng nghe hai quả tim khe khẽ gõ
từng động cựa lá cây, thân cành nứt vỏ
Nghe nắng úa, sương giăng, trăng tỏ, trăng lu
tiếng hương rừng căng thổi hoa nhũ ngục tù
tiếng bóng râm trùm - thịt da thơm mát rượi
nghe nắng lửa cát rang - ghen tức tít mù
nghe hỏa thiêu mê sảng - nghẹn lời, ngưng thở
loạt miếng hôn nghe rõ - như mưa rát mặt
nghe tiếng rỏ lệ tình - tim thác đổ ra
cát tung tóe bãi bờ êm mịn tuổi hoa
Tình-sét-đánh đảo chao tim càng bướng bỉnh
sấm chớp lòa gương mặt, đôi mắt ngây thơ
nghe chết điếng bảng vàng nghiêm trang súng sính
cuối cùng hồn róc rách, về lại suối vàng mơ
Hết mình yêu - thâu đủ âm vọng sững sờ