Góc Thơ Tứ Linh
Bài Xướng ƯỚC MONG của TH Minh Hồ Đào cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại: Đông Hương, Thanh Điền, Minh Tâm (Phần 2) GIỌT BUỒN THÚ THẬT giọt buồn ngầm thú thật
nỗi riêng mang trong lòng
nhờ gió đem chôn cất
giùm hạt rơi cay nồng
giọt ngang môi chìm đắm
trên dòng thơ cho nhau
lời yêu nào đằm thắm
đã quên niềng tim đau
giọt xuôi mi ào vỡ
từng hạt đắng nhỏ nhoi
đê rạn , sao cản trở
tâm tình đang săm soi
con tim mình nói thật
chưa một ngày thảnh thơi
thôi ! cũng đừng xa mặt
cho cách lòng bớt vơi !
Đông Hương Biển cát
(họa bài Ước mong của TS Minh Hồ Đào)
Biển cát bao lời thật
Như sóng vổ trong lòng
Bao nhiêu niềm chôn cất
Giấu kín gió hương nồng
Biển lạnh lùng sâu đắm
Vẫn âm thầm gần nhau
Cát mặn-mà tình thắm
Cho vơi đi niềm đau
Bọt biển buồn đang vỡ
Con óc sầu nhỏ nhoi
Chẳng vui lòng gót trở
Ánh dương hồng chiếu soi
Gió biển ru chân thật
Cho vạn vật thảnh thơi
Thoảng lên khi ngước mặt
Nhìn đất trời chẳng vơi.
Ngày 07/08/2011
Thanh Điền ƯỚC MONG
Những điều hay lẽ thật,
Soi sáng mãi trong lòng,
Một mai thân dẫu mất,
Còn thoang thoảng hương nồng.
Ước mong đời hạnh phúc,
Mai trúc luôn gần nhau,
Nguyệt hằng soi bóng nước,
Sóng không làm trăng đau.
Mưa rơi từng hạt vỡ,
Tắm mát bao núi đồi,
Vượt trăm ngàn cách trở,
Nước xuôi về muôn nơi.
Gió vi vu khúc nhạc,
Cây vẫy lá trao lời,
Suối hòa theo tiếng hát,
Mây dịu dàng chơi vơi...
Minh Tâm
Bài Xướng CÓ LẼ NÀO QUÊN của Song Quang cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại :Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Thanh Khang, Minh Hồ Đào CÓ LẼ NÀO QUÊN (kính tặng Mẹ tôi và tất cả những người là Mẹ) Có lẽ lâu...không nhìn mái tóc Của Mẹ hiền dãi nắng dầm mưa ! Còn đâu óng ả như xưa Giờ đây tóc Mẹ chắc vừa bạc thêm . Có lẽ lâu...không nhìn vầng trán Mặt Mẹ hiền rám nắng xếp nhăn Nuôi con vất vả nhọc nhằn Bán buôn tần tảo khổ thân đâu nề . Có lẽ lâu ...không nhìn ánh mắt Nét dịu hiền âu yếm bồng con Nay mờ vì lệ mỏi mòn Suốt đời Mẹ phải héo hon đợi chờ ! Có lẽ lâu...chẳng nhìn vóc dáng Bóng Mẹ hiền năm tháng hao gầy Cơ hàn trĩu nặng đôi vai Tấm thân còm cỏi chân tay chai sần. Có lẽ lâu...chẳng nhìn tấm áo Chấp vá nhiều bạc thếch hơn vôi ! Mẹ lo bương chải với đời Dưởng nuôi con trẻ nên người thành nhân . Đã lâu quá chẳng về thăm Mẹ Đường làng quê lối rẻ thân quen Xứ người xuôi ngược bon chen Nào ai , có lẽ nào quên Mẹ hiền. SONG QUANG Bông hồng trắng cho Mẹ (Họa bài Có lẽ nào quên của Song Quang) Đã lâu lắm không còn bóng Mẹ Nhớ những ngày san sẻ nắng mưa Còn đâu mái ấm ngày xưa Giờ đây mộ Mẹ mới vừa vun thêm Đã lâu lắm không nhìn ánh mắt Rọi hồn con chửa tắc đường nhăn Nỗi lòng vướng mãi nhọc nhằn Mà trong tâm khảm vẫn van vái về Đã lâu lắm trời quê quặn thắt Nhớ Mẹ hiền mỏi mắt chờ con Tình thương của mẹ không sờn Suốt đời vất vả héo hon trông chờ Đã lâu lắm còn mơ vóc dáng Đấng sinh thành bao tháng lo gầy Nỗi buồn gậm nhấm đôi vai Hao mòn thể xác bàn tay nổi sần Đã lâu lắm mỗi lần thay áo Nhớ lại ngày dông bão quê tôi Đường xưa Mẹ đã qua rồi Ngày nay con lại vun bồi cháu con Con đã quyết dâng tròn nghĩa Mẹ Nơi làng quê chẳng rẻ đường quen Dù nơi xứ lạ bon chen Lòng con muôn thuở không quên Mẹ hiền Nguyễn Gia Linh 22-08-2011 Hoài nhớ Họa bài : CÓ LẼ NÀO QUÊN của SONG QUANG Đã xa rồi tình thâm vạn thuở Mẹ đi từ buổi gió mây mưa Tưởng hoài dáng Mẹ như xưa Tóc hoa sương trắng đã vừa nào thêm ! Đã xa lời êm đềm hiền dịu Vầng trán Người nào thiếu nét nhăn Thương con dù có nhọc nhằn Thức khuya dậy sớm tấm thân chẳng nề Đã yêu nhiều vui kề ánh mắt Tràn yêu thương ôm chặt ru con Mà giờ con trẻ chon von Cách xa quê Mẹ héo hon bến bờ Đã xa Mẹ , trí mơ hình dáng Thuở Mẹ hiền năm tháng dựng gầy Đội sương khoát nắng phủ vai Thân hao nào quãng đôi tay xám sần Nhìn bức ảnh mẫu thân huyền ảo Trở màu vai lưng áo điểm vôi Ngày lo tần tảo bên đời Gánh gồng nuôi trẻ, dạy lời nghĩa nhân Ngày Vu Lan nguyện thầm hồn Mẹ Người thảnh thơi gót nhẹ cung thiên… Đường trần xứ lạ con quen Dù nơi góc biển không quên Mẹ hiền Đặng Xuân Linh VU LAN NHỚ MẸ
Thấy cụ bà trắng phau mái tóc,
Nhớ mẹ hiến dải gió dầm mưa.
Nhọc nhằn từ thuở xa xưa,
Trước khi mẹ mất tóc vừa bạc thêm.
Mẹ còn sống thoáng nhìn vầng trán,
Sóng dợn hàng tạo những nếp nhăn.
Trải bao gian khổ nhọc nhằn,
Nông tang sớm tối khó khăn chẳng nề.
Được y khoa mổ lành đôi mắt,
Thấy rõ ràng công việc giúp con.
Dù cho mẹ đã mõi mòn,
Ngóng trông con gái về ,luôn mong chờ.
Khi cận kề con nhìn vóc dáng,
Mặt tỉnh tươi tuy có hơi gầy.
Cuộc đời rời rã đôi vai,
Xa lìa con mẹ buồn dai tê sần.
Nhớ những lúc mẹ ngồi vá áo,
Miệng múm trầu thêm một tí vôi.
Đôi môi thắm đỏ yêu đời,
Dắt dìu con gái nên người nghĩa nhân.
Nay còn đâu ánh nhìn của mẹ,
Nụ cười tươi âu yếm thân quen.
Bông hồng trắng được cài chen,
Cầu xin Phật tổ khắc tên mẹ hiền.
Thanh Khang
Toronto 22-8-2011 NHỚ MẸ NGÀY CON LỤC TUẦN Sáu mươi năm còn hương mùi tóc Bồ kết gội sau những cơn mưa Giờ là dĩ vãng xa xưa Trời sầu tháng tám sao vừa nhớ thêm Sáu mươi năm đã in trên trán Bóng thời gian qua những nếp nhăn Khổ đau đời Mẹ nhọc nhằn Hai sương một nắng cực thân chẳng nề Sáu mươi năm giọt buồn vương mắt Tựa cửa nhìn trông ngóng cháu con Trở về trên những đường mòn Vui đùa trên đám cỏ non đợi chờ Sáu mươi năm chưa nhòa hình dáng Mẹ kề bên âu yếm con gầy Ốm đau trĩu nặng bờ vai Cho mau khôn lớn dẫu tay chai sần Sáu mươi năm còn vương chiếc áo Đẫm mồ hôi trắng bạc như vôi Mai sau không thẹn với đời Dạy con ghi nhớ những lời tiền nhân Sáu mươi năm lòng vui còn Mẹ Dẫu cách xa ngăn tiếng thân quen Đường trần mỏi gối bon chen Bóng người hiền mẫu không quên dịu hiền Minh Hồ Đào 23-08-11 Kỷ niệm ngày tròn 60 tuổi
Bài xướng Nhớ câu Tục Ngữ của Nguyễn Thành Tài cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Chân Diện Mục, Thanh Điền (Phần 1) NHỚ CÂU TỤC NGỮ... Người ơi... ! tục ngữ, ca dao, Khi thương khó dứt, khi trao khó tường Lỡ yêu khi bỏ thì thương, Trót vương dù tội trăm đường cũng đi . Tương tư gieo xuống vần thi, Nhớ nhung thơ viết câu chi chẳng rành . Gởi M một lá thư xanh , Loay hoay viết mãi năm canh chưa rồi . Mỏi mòn trong héo ngoài tươi , Bỏ thương vương tội khóc cười riêng tây . Khung trời ảm đạm heo mây, Ngậm ngùi trách gió thổi bay lá vàng . Nguyễn Thành Tài Ca dao Còn gì hơn những ca dao Bầu ơi thương bí cùng trao chung giàn. Đã yêu không bỏ còn thương Dù bao cay đắng chung đường vẫn đi Trong đầu luôn nghĩ câu thi Đêm đêm vương vấn, nhớ chi không rành Để rồi, ngồi viết thư xanh Viết xong lại xóa, tàn canh chửa rồi Vấn vuong ruột héo mặt tươi Trong lòng sung sướng, khóc cười mình hay Vui tươi nhìn gió heo may Mỉm cười thấy cảnh như say lá vàng Nguyễn Gia Linh Theo ý ca dao Họa bài : Nhớ câu tục ngữ của TH Thành Tài Lời ru câu hát ca dao Câu thơ lục bát ghi trao tận tường Tâm tư trăn trở vì thương Nhớ mong người ấy sỏi đường cũng đi Tưởng mơ sắc ý hồn thi Viết bao lần viết chi chi ngọn ngành Bài thơ giấy trắng viền xanh Trầm ngâm đọc mãi bao canh…thuộc rồi Tâm tư uể oải khó tươi Cứ mơ tưởng dáng nụ cười duyên hay… Một khung màu xám đầy mây Heo may gió đẩy vèo bay lá vàng Đặng Xuân Linh GỪNG CÀNG GIÀ CÀNG CAY
Cóc xanh mắm ruốc phải cay
Gừng cay ớt phỏng lưỡi này lẹo luôn
Càng già càng lắm vấn vương
Gừng cay muối mặn đêm thương ngày chờ
Để gừng ra ngẩn vào ngơ
Tội trăm ngàn cũng lội bừa ra đi
Để còn tranh thủ ..... hi hi
Nhớ hoài cái " phuở phương phì " tiếc ghê
Châu.Diện.Mục. Cây Quỳnh cành dao (họa bài Nhớ câu tục ngữ của Bác Thành Tài) Ví người như thể cành dao Thương xem đá quí ngọc trao cho tường. Yêu sao cho trót thì thương Chớ đừng vội vả chung đường hẳn đi. Hoa quỳnh đẹp trắng nên thi Thơ Kiều còn đó truyện khi tỏ rành. Thương nhau hai mái đầu xanh Tâm đầu ý hợp đêm canh nhớ rồi. Bí bầu trong trắng xinh tươi Thương nhau chớ bỏ méo cười buồn lây. Gió mưa là chuyện trời mây Tương tư như chiếc lá bay thu vàng. Ngày 26-08-2011 Thanh Điền
Bài xướng Nhớ câu Tục Ngữ của Nguyễn Thành Tài cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại : Đông Hương, Mẫn Hồ, Quang Tuấn, Thanh Khang (Phần 2) HỒN TÔI CHỚM VÀNG ! cái nhìn em bén hơn dao
lời yêu như gió biết đâu mà tường
đem anh chôn giữa mộ thương
trăm năm người hỡi , biết đường nào đi
giữ tù em giữa vần thi
tên em học mãi có khi chưa rành
tim anh thu lá hồi xanh
anh ngồi đếm mãi loanh quanh ...quên rồi !
biết tâm tư có còn tươi
phương đông ngồi nhớ phương đoài trời tây
lòng chiều băng ngõ sương mây
Tình ơi ! em hiểu hồn tôi chớm vàng ???
Đông Hương Thưa qúy thi hữu, Xin gởi mấy vần thơ TÌNH THU , họa bài NHỚ CÂU TỤC NGỮ của TH Thành Tài để góp vui xướng họa kỳ này. Bài họa : TÌNH THU Đứt tay khi lỡ cầm dao, Trót yêu cam chịu duyên trao tỏ tường. Một khi đã lụy chữ thương, Gian nan gắn bó chung đường cùng đi. Cầm bằng như kẻ đi thi, Sá gì đậu rớt, cần chi nghe rành ! Về nhà, đôi lứa đầu xanh, Dịu dàng em nói: ”Cơm canh xong rồi...” Bỗng dưng mình thấy đời tươi, Tưởng chừng đang nở nụ cười mái Tây.(1) Trời thu vừa chớm heo may, Ngoài hiên gió thổi bay bay lá vàng... Thân kính, Man Ho (1)Mái Tây trong truyện Tây Sương ký. Trương Quân Thụy và Thôi Oanh Oanh dùng mái Tây chùa Phổ Cứu để ở đó tình tự với nhau. MẮT EM (bài họa vần) Mắt em còn bén hơn dao Lại sâu như biển làm sao tỏ tường ? Vậy mà sao quá dễ thương Nhìn vào thôi hết biết đường nào đi . Tương tư gởi trọn vào thi Câu thương, câu nhớ viết chi không rành . Yêu em thấu tận trời xanh Lưới tình gỡ rối tàn canh chẳng rồi . Càng già tim lại càng tươi Không làm vầng nhật khuất ngoài non tây . Gặp em chừng tưởng lên mây Nhìn vào mắt biếc mà xây mộng vàng . Cali 26-8-11 Quang. Tuấn TÌNH NHƯ CHIẾC LÁ
Hẹn hò lời bén như dao,
Lòng người thay đổi vàng thau khó tường.
Trao thơ tỏ mối yêu thương,
Kiếp sau hẹn lại chung đường cùng đi.
Ngỡ ngàng cũng họa vần thi,
Tuy không ước hẹn đã ghi rõ rành.
E-mail thay thế thư xanh,
Dùng phone liên lạc bỗng nhanh xa rồi.
Lá vàng xóa nếp xanh tươi,
Tuổi già sức yếu da mồi về tây.
Bỗng dưng lành lạnh heo may,
Tình như chiếc lá đổi thay xanh , vàng...!
Thanh Khang
Toronto 26-8-2011
Bài xướng Nhớ câu Tục Ngữ của Nguyễn Thành Tài cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ, Minh Hồ Đào, Song Quang, Minh Tâm (Phần 3) LỜI RU Từ lời ru của đồng dao Tình yêu cha mẹ gởi trao tận tường Phủ đầy mái ấm tình thương Khắc ghi trên khắp nẻo đường con đi Nhớ ngày đưa trẻ đi thi Những lời khuyên nhủ điều chi không rành Tóc nay đã đổi màu xanh Đêm trường thao thức qua canh sáng rồi Tuổi xuân lòng mãi vui tươi Bây giờ cô độc khóc cười phương tây Trời sầu lãng đãng đám mây Lấp che tia nắng mất bay màu vàng Minh Hồ Đào 26.08.2011 CHẲNG BAY NÉT VÀNG Biệt ly lòng tựa lưỡi dao Cắt từng khúc ruột đau trao tận tường Sàigòn ghi khắc yêu thương Trong tim viễn khách, nhớ đường xưa đi Đêm về réo gọi hồn thi Triền miên tự hỏi làm chi rọt rành? Truyền bao thế hệ xuân xanh Hãy chờ đợi lúc tàn canh sáng rồi Điểm tô sông núi xinh tươi Anh hùng, nữ kiệt, tiếng cười nàng Tây Một thời nổi gió mưa mây Thiên thu chiến tích chẳng bay nét vàng Minh Hồ 27.08.2011 MÙA THU BAY LÁ Đêm về đọc chuyện Quỳnh Dao Tình yêu sao thấy hư hao khó tường ! Nếu thương cứ bảo rằng thương Để N còn biết nẽo đường mà đi . Yêu M viết được câu thi "Mùa Thu bay lá" khắc ghi rành rành Ngồi đây viết lá thư xanh Để cho M hiểu tình N được rồi Ngập ngừng trao bó hoa tươi Chỉ xin M một nụ cười riêng tây Trăng tàn lặn cuối chân mây Bùi ngùi chạnh nhớ : THU BAY LÁ VÀNG SONG QUANG Tình thơ Thả hồn vui thú tiêu dao, Tứ thơ bay bổng, lời trao tỏ tường. Ngọt ngào trăm mến ngàn thương, Hướng về quê cũ căng buồm thuyền đi. Gió trăng xin chở hồn thi, Phiêu du sơn thủy ngại chi thác gành, Lướt mây, dạo ngắm non xanh, Tình thơ rộn rã, tri âm đây rồi! Dịu dàng muôn sắc hoa tươi, Tỏa hương ngào ngạt khắp trời đông tây. Vào thu, lạnh gió heo may, Cảm thương rừng núi phôi phai lá vàng. Minh Tâm
Bài xướng Nhớ câu Tục Ngữ của Nguyễn Thành Tài cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại : Lam Vân, Bùi Tiến (Phần 4) Nhẹ gót tiêu dao Mơ ngày nhẹ gót tiêu dao Hồng nhan tri kỷ lòng trao ý tường Bao mùa hạnh phúc yêu thương Chân trời góc biển chung đường bước đi Thảnh thơi vui thú văn thi Chung trà chén rượu vị chi quá rành Tựa lưng ngắm áng mây xanh Đói no một chén cơm canh cũng rồi Khung trời hoa mộng thắm tươi Giao hòa âm hưởng giọng cười hiên tây Trần gian hết chuyện rủi may Tình sâu nghĩa trọng nào phai đá vàng Lam Vân Lời Tình Ca Dao Lời than cắt ruột hơn dao (1) Lòng riêng có một xin trao em tường. Một rằng thương, hai rằng thương Dám đâu giễu cợt bận đường em đi (2) Nhớ nhung gói trọn vào thi Bát bưng dằn xuống nói chi cho rành (3) Một lời đã cậy chim xanh Cầu không tay vịn mấy canh cũng lần (4) Nhìn em dạ những tần ngần Buồng không anh giữ âm thầm niềm tây (5) Vài lời than thở với mây Nữa mai rồng với mây bay ngược chiều (6) Bùi Tiến 27082011 (1) Dao vàng cắt ruột máu rơi Ruột đau chẳng mấy bằng lời em than (2) Biết rằng chàng có lòng thương Hay là giễu cợt ngoài đường mà thôi (3) Nhớ ai cơm chẳng buồn ăn Hồ bưng lấy bát lại dằn xuống mâm (4) Thương em chẳng quản xa gần Cầu không tay vịn cũng lần tới nơi (5) Công anh ngồi giữ buồng tằm, Đến khi tằm chín anh nằm buồng không (6) Nữa mai rồng ngược mây xuôi Biết bao giờ lại nối lời rồng mây
Bài Xướng Tiếng thu sang của TH Song Quang cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại: Nguyễn Gia Linh, Thanh Khang, Minh Hồ, Đặng Xuân Linh (Phần 1) TIẾNG THU SANG Mượn ý từ hai câu thơ cổ "Ngô đồng nhất diệp lạc, Thiên hạ cộng tri Thu " Chỉ một lá vàng rơi rất khẻ ! Thế nhân đều rõ tiếng Thu sang Có ai biết được thêm điều lạ ? Một chút bâng khuâng lúc Hạ tàn . Chỉ một lá vàng rơi rất khẻ ! Ve sầu thôi hát khúc bi ai Gió hơi se lạnh,hanh màu nắng Đủ để hồn thêm mối cảm hoài . Chỉ một lá vàng rơi rất khẻ ! Trời xanh thay sắc nét trang đài Mây đan áo mới,xây lầu mộng Mừng đón Thu về buổi sớm mai. Chỉ một lá vàng rơi rất khẻ ! Hơi Thu mở ngõ đợi vườn thơ Bâng khuâng tình nhớ,chào Thu nhé Mang đến cho đời những ước mơ. SONG QUANG 9/15/2011 Tiếng thu sang Không khí trong lành nghe gọi khẽ! Thân mình biết rõ đổi mùa sang Nào ai nhắc khéo điều chi lạ! Cơ thể xôn xao gió hạ tàn! Không khí trong lành nghe gọi khẽ! Tiếng ve vắng bặt khúc sầu ai Chim chiều rong duỗi đường muôn dặm Cho thấỳ trời xa cảm mộng hoài Không khí trong lành nghe gọi khẽ! Lá xanh đỏi sắc vẽ trang đài Một mai gió cuốn gây xào xáo Sưong lạnh tỏa tràn nhạt sáng mai Không khí trong lành nghe gọi khẽ: Trời thu sớm mở đợi hồn thơ Xuyến xao nẻo nhớ chờ sương đến Lành lạnh hơi gầy thoáng nhẹ mơ Nguyễn Gia Linh 15-09-2011 NGỠ THU SANG
Chưa hiểu gì vài câu chuyện cổ,
Nên hồn còn mãi bay lưu lạc.
Cơn gió bất ngờ chạnh nhớ Thu.
**
Hơi gió nhẹ bay qua mát khẽ,
Chợt rùng mình lại ngỡ Thu sang.
Thu muôn thuở sẽ không gì lạ,
Chẳng gợn buồn dù nắng sắp tàn.
Hơi gió nhẹ bay qua mát khẽ,
Tiếng đàn êm vọng cuối nhà ai.
Má hây thiếu nữ đi trong nắng,
Xao xuyến lòng ta gợi nhớ hoài.
Hơi gió nhẹ bay qua mát khẽ,
Nét vui tươi pha lẫn khôi hài.
Mây bay thoang thoảng đầy thơ mộng,
Bướm lượn vườn hoa dưới nắng mai.
Hơi gió nhẹ bay qua mát khẽ,
Báo thi nhân ươm sẵn hồn thơ.
Mang nhiều ý tưởng thâm sâu nhé,
Lãng mạn cùng Thu dệt cõi mơ.
Thanh Khang
15-9-2011 TIẾNG “ YÊU ANH” Ngoài song cửa gió reo khe khẽ lây mãnh rèm thưa đợi sáng sang vắng lặng như đang gào thét lạ căn phòng chờ hiu quạnh mau tàn Nỗi buồn đâu kéo về khe khẽ nhớ lại lần nào rẽ bước ai một buổi chiều hoàng hôn tắt nắng lời chia tay sao vấn vương hoài Tiếng “yêu anh” vẫn còn khe khẽ tâm não chưa xóa dáng ̣diễm đài mà một thuở không rời đắm đuối khát khao đời xinh đẹp ngày mai Thân cô lữ lệ thầm rơi khẽ than trách trời nỡ bẻ nhánh thơ cho mãi đi lục tìm dĩ vãng trong dòng đời ấp ủ cơn mơ Minh Hồ 15.09.11 Chiếc lá mùa thu Chiếc lá cuối cùng rơi thật khẽ Bướm hoa mùa hạ…nhượng thời sang Chỉ còn một phiến vèo theo gió Xao xuyến tâm thu cảm sắc tàn Chiếc lá cuối cùng rơi thật khẽ Bầu trời thơ mộng, mộng trần ai Đầu thu tình tứ vàng xanh điểm Nghĩ đến đông trơ cội ủ hoài (buồn) Chiếc lá cuối cùng rơi thật khẽ Buồn cho thanh sắc nét chương đài Giọt sương lóng lánh tô cành mộng Đời đón thu về kết sớm mai Chiếc lá cuối cùng rơi thật khẽ Heo may khơi dậy khách làng thơ Lâng lâng đầy ý vương niềm nhớ Bởi cảnh ảo huyền ẩn hiện mơ Đặng Xuân Linh
Bài Xướng Tiếng thu sang của TH Song Quang cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại: Minh Hồ Đào, Mẫn Hồ, Cao thiếu Lang, Thanh Điền, (Phần 2) LỜI NÓI KHẼ Nơi đó nghe đây lời nói khẽ Áo choàng vào ấm áp đêm sang Cho hơi lạnh chẳng còn xa lạ Mùa tuyết rơi hoa héo úa tàn Nơi đó nghe đây lời nói khẽ Vắng nhà xa nhớ mỏi mong ai Trời bừng sáng ngập tràn tia nắng Sao cuộn tròn chăn gối ngủ hoài Nơi đó nghe đây lời nói khẽ Dù nhà nhỏ cứ tưởng lâu đài Có hoàng tử dấu yêu trong mộng Cùng nắm tay đi dạo buổi mai Nơi đó nghe đây lời nói khẽ Cả ngày cặm cuội viết vần thơ Lãng quên hết để lòng vui nhé Xem cuộc đời người tựa giấc mơ Minh Hồ Đào 16.09.11 NHỚ MỘT CHIỀU XƯA (Viết thân tặng anh Thành Tài) Nhớ một chiều xưa em nói khẻ Trong lần hò hẹn lúc xuân sang: “Tình mình xinh xắn như mai trắng, Ước mãi hoa tươi chẳng úa tàn ! “ Rồi một hôm nào anh bước khẻ Hỏi em trong dạ nhớ thương ai ? Vội vàng em đáp, cười trong nắng : “Chỉ mỗi mình anh, mắc nợ hoài !” Lần cuối tạ từ, em bảo khẻ : “Yêu anh, mang xuống tận tuyền đài ”. Em đi vượt biển, tan tành mộng, Từ đó, nhớ người, anh ngắm mai. Chiều nay lá rụng rơi khe khẻ, Anh trải cung sầu trên áng thơ : “Nơi cuối trời xa, em đợi nhé Cho tròn hoài vọng đẹp như mơ...” Mẫn Hồ TIẾT THU GỢI Ý THƠ Một chiếc lá vàng rơi vọng nhẹ Mọi người đều rõ ý Thu sang Hạ đi rồi âm thầm lặng lẽ Thu đến đây lúc nắng đã tàn Một chiếc lá vàng rơi vọng nhẹ Như thầm thì báo hiệu lòng ai Gió heo may lạnh reo khe khẽ Tựa luyến lưu cảnh vật u hoài Một chiếc lá vàng rơi vọng nhẹ Điểm tô vủ trụ nét trang đài Mơ màng gieo rắt hồn thơ mộng Chào đón Thu sang trong ánh mai Một chiếc lá vàng rơi vọng nhẹ Tâm hồn rạo rực dậy nguồn thơ Ý tình thôi thúc bao nhung nhớ Trở lại vườn xưa đắm mộng mơ Cao thiếu LANG 16-9-2011 Là Thu (họa bài Tiếng Thu sang của TS Song Quang) Một cụm mây bay, gió gọi khẻ ! Lá vàng rơi nhẹ đổi mùa sang, Là Thu thương nhớ bao kỳ lạ Man mát buồn vương ngày nắng tàn. Một cụm mây bay, gió gọi khẻ ! Sắc màu thay đổi chép thơ ai, Xanh cam vàng tím xuyên tia nắng Để mắt hòa tươi luống nhớ hoài. Một cụm mây bay, gió gọi khẻ ! Phượng hoàng đậu nhánh, thủy chung đài Ngô đồng chuyện xửa, xưa chung mộng, Lá nhẹ chào Thu một buổi mai. Một cụm mây bay, gió gọi khẻ ! Bầu trời tim tím gợi nguồn thơ Ngày này năm đó xa Thu nhé ! Để lại hôm nay vạn tuổi mơ. Ngày 16/09/2011 Thanh Điền
Bài Xướng Tiếng thu sang của TH Song Quang cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại: Minh Hồ, Bùi Tiến, Minh Tâm, Nguyễn Thành Tài, (Phần 3) KHÔNG NGUÔI Chẳng phút nào nguôi lòng hỏi khẽ Khi nào trở lại ngắm xuân sang Như là thuở nhỏ hồn ngây dại Giỡn cợt đùa nhau dưới nắng tàn Chẳng phút nào nguôi lòng hỏi khẽ Mang thân viễn xứ bởi vì ai Từng đêm nhỏ lệ thầm than thở Biến loạn tang thương ám ảnh hoài Chẳng phút nào nguôi lòng hỏi khẽ Tiền nhân lập quốc, dựng đền đài Ôi! Trong khoảnh khắc đều tan tát Tổ quốc không còn ánh sáng mai Chẳng phút nào nguôi lòng hỏi khẽ Bây giờ có những trẻ con thơ ? Hồn nhiên chạy nhảy khi mưa đến Giống lúc mình xưa khao khát mơ Minh Hồ 16.09.11 Xin gửi quý th bài Tiếng Nhạc Thầm Buông, mượn ý từ hai câu thơ của P. Verlaine. Chúc quý th luôn an vui. Tiếng nhạc thầm buông Mượn ý từ hai câu thơ: Les sanglots longs
Des violons
De l'automne
Blessent mon coeur
D'une langueur
Monotone (Paul Verlaine) Tiếng thổn thức buông thầm rất khẽ Sắt se lòng lúc đổi mùa sang Bông gạo đỏ xác xơ thêm lạ Lá bàng rơi điểm xuyết hoang tàn Tiếng nức nở buông thầm một điệu Lọn tơ buồn thắt nhẹ lòng ai Trời xuống thấp mây sầu ủ nắng Mưa phùn giăng giăng sợi u hoài Tiếng nghẹn ngào buông thầm một nhịp Đậm hơi sương ẩm nét chương đài Trăng e lệ nép vòng nhật nguyệt Đợi gió về đem chút nắng mai Tiếng nỉ non buông thầm rất nhẹ Vấn vương gì cho nặng hồn thơ Giòng kỷ niệm mơ hồ quên nhớ Chuyện sau xưa loáng thoáng như mơ Bùi Tiến 16092011 TIẾNG THU SANG Một chút gió thu lay rất khẽ, Mây trôi lãng đãng báo mưa sang, Lá rơi ngập lối cây buồn bã, Sấm chớp rền vang tiễn hạ tàn. Một chút gió thu lay rất khẽ, Tiếng chim ríu rít rộn lòng ai? Hạt sương lấp lánh ươm hoa cỏ, Trời đất mênh mang nỗi cảm hoài. Một chút gió thu lay rất khẽ, Mây phơi áo lụa trắng trang đài, Dòng sông cuộn sóng gây bồi lở, Ngọn núi bạc đầu buổi sớm mai. Một chút gió thu lay rất khẽ, Thi nhân xao xuyến thả hồn thơ, Ngắm làn sương khói bay nhè nhẹ, Mượn bút trao tinh gởi ước mơ. Minh Tâm MỘT CÕI MƠ Ôi, vết thương lòng vừa chạm khẻ ! Con tim tê tái Thu chờ sang , Lạnh lùng gió rít nơi quê lạ , Giữa buổi hoàng hôn tuổi sắp tàn ! Ô, vết thương lòng vừa chạm khẻ ! Nỗi niềm thương nhớ tỏ cùng ai, Màn đêm buông xuống tìm đâu nắng , Sưởi ấm hồn đau giá lạnh hoài ! Ôi, vết thương lòng vừa chạm khẻ ! Tơ duyên tan vỡ mộng Lâu Đài, Tình đem vào mộng tan theo mộng, Người đã xa rồi ... một sớm mai . Ôi, vết thương lòng vừa chạm khẻ ! Đớn đau ghép lại mấy vần thơ , Gởi vào mây gió trao giùm nhé ! Mong thấy nhau hoài trong cõi mơ . Nguyễn Thành Tài
Bài Xướng Tiếng thu sang của TH Song Quang cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại: Chân Diện Mục, Lam Vân, (Phần 4) TIẾNG THU
Bay nhẹ tiếng gì ngoài hiên vắng
Thì thầm gió gọi biết thu sang
Gió thu lay lắt hồn du tử
Chẳng giục hồng lên ánh lửa tàn
Mây thu ôm nhẹ làn tóc rối
Nghiêng bóng bên thềm khéo cợt ai
Dìu dặt ngoài song hanh mầu nắng
Mà vây mà quyện nỗi u hoài
E lệ sương thu rơi rất khẽ
Cùng ai thơ mộng chốn Dao Đài
Rơi rơi từng giọt hồn trinh trắng
Đánh thức tình thu buổi sớm mai
Một chiếc lá vàng bay ngẩn ngơ
Trời thu mời gọi mấy vần thơ
Tiếng thơ thánh thót rơi vào ngực
Ươm mãi một mùa thu ước mơ
Chân Diện Mục. Thoảng nhẹ heo may Lành lạnh heo may như nhắc khẽ Mùa thay tiết đổi chuyển dần sang Trời thu dịu mát phô hương sắc Ửng lá rừng phong vệt nắng tàn Lành lạnh heo may như nhắc khẽ Lòng người lữ thứ biết cùng ai Sẻ chia sớm tối niềm tâm sự Sánh bước kề vai dệt mộng hoài Lành lạnh heo may như nhắc khẽ Dáng hoa nhụy khép dưới chương đài Bướm ong vắng bóng thôi trêu ghẹo Vật cảnh ơ thờ đón nắng mai Lành lạnh heo may như nhắc khẽ Nỗi buồn viễn xứ lắng hồn thơ Một đời phiêu lãng tình thu luyến Giữa chốn phong trần tỉnh giấc mơ Lam Vân
Bài Xướng Còn đâu nét đẹp chân quê của Song Quang ho TXH Tứ Linh, được các TH sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Thanh Khang, Đặng Xuân Linh, Minh Hồ (Phần 1) CÒN ĐÂU NÉT ĐẸP CHÂN QUÊ ! ( Nhại theo thơ Nguyễn Bính) Chiều qua,thành phố em về Chờ em đầu ngõ,cây me trường làng Ôi thôi ! tôi quá ngỡ ngàng Váy cao bó sát,dung nhan mặn mà Còn đâu áo vải bà ba ? Quần thung đen nhánh thiết tha dịu dàng? Còn đâu mắt biếc mơ màng ? Mày thanh đậm nét hai hàng mi cong ? Tóc ,tay nhuộm đỏ môi hồng ! Chân mang cao gót,cổ vòng hạt trai Em giờ đâu kém thua ai ! Điện thoại di động , quàng vai bóp tiền Còn đâu dáng vẻ ngoan hiền ! Của thời hai đứa kiềng kiềng nhảy dây Bỏ thời con gái thơ ngây Ruộng đồng,chân đất của ngày xa xưa ! Phải em giữ dáng quê mùa Thật thà,chất phác lại vừa dễ yêu . SONG QUANG Còn đâu nét đẹp người quê ! Bao năm vắng biệt lại về Thấy em trước ngả vườn tre cuối làng Nhìn em tôi thật ngỡ ngàng Váy đu đưa mở, đôi hàng thiên nga Tiếc thay chiếc áo bà ba Quần đen sạm nắng, thiết tha dịu dàng! Qua rồi ánh mắt mơ màng Mày xanh đậm nét với hàng mi cong Ngày nay tóc đỏ môi hồng Mang giày cao gót, đeo vòng ngọc trai Nhìn em giờ chẳng thua ai! Cầm tay di động, đeo vai bóp tiền Bỏ đi hình bóng dịu hiền Của thời xưa cũ, bên thềm nhảy dây Còn đâu cái tuổi thơ ngây! Đồng quê cày cấy, theo ngày xa xưa! Còn đâu dáng vẻ quê mùa Thơ ngây, mộc mạc thấy vừa mến yêu Nguyễn Gia Linh ĐỔI THAY
Em đi công chuyện vừa về,
Gặp anh đứng cạnh bờ đê đầu làng.
Nhìn anh em rất ngỡ ngàng,
Xe hơi bóng loáng ngồi ngang ai mà.
Nhớ hồi xà lỏn bà ba,
Cày bừa lấm láp xem ra dễ dàng.
Đôi khi anh cũng mơ màng,
Nhìn đồng lúa trúng từng hàng khoai cong.
Trái cây vàng thắm bưởi hồng,
Hái đem nhậu đế với cùng bạn trai.
Hiện giờ anh có thua ai,
Tay ôm laptop luôn tay bấm tiền.
Di động réo gọi bạn hiền,
Giao du xếp lớn định miền nối dây.
Nhớ hồi còn nhỏ thơ ngây,
Lòng luôn bình thản học thầy thuở xưa.
Giờ thay đổi lốt quê mùa,
Khoát vào bộ vest,cợt đùa gái yêu.
Thanh Khang
30-9-2011 Nét đẹp xưa đâu rồi Lâu rồi vắng bóng tôi về Ước mơ cảnh cũ hàng me, đường làng Tôi nhìn tự nhắc ngỡ ngàng Đứng xem phong cảnh mang mang sương mà Luôn hoài chiếc áo bà ba Mẹ mang giữ nét xưa xa dịu dàng Nay thì thời mới ai màng Quần jean áo bó rõ làn eo cong Thương về vườn bưởi xoài hồng Hái vô chấm muối vui lòng gái trai Giờ thì có kém hơn ai Đủ đầy vật chất nặng vai kim tiền Hương xưa thấm vẻ dịu hiền Giờ thời vi tính thư liền nối dây Bây giờ thời đại ngất ngây Thể thao hoạt bác hằng ngày khác xưa Thà như thuở cũ bốn mùa Giản đơn chân thật…trăng tròn dễ yêu Đặng Xuân Linh CÕI NHỚ Đêm sang cõi nhớ mang về Thuở cùng em nhặt lá me đầu làng Ước mong đời thoát ngỡ ngàng Đừng đem xa cách tàn nhan sắc, mà... Tưởng chừng khoảnh khắc năm ba Làm sao bôi xóa thướt tha dễ dàng? Nào ngờ anh chuốc muộn màng Em đi gởi lại đôi hàng chữ cong Biến tan cảm giác mơ hồng Niềm vui đôi lứa trong vòng gái trai Trái tim đã vướn sầu ai Truân chuyên gồng gánh hoằng vai kiếm tiền Lắng sâu quá khứ dịu hiền Giỡn đùa lấy cỏ làm kiềng, thắt dây... Qua thời say đắm ngất ngây Bên nhau bắt bướm mỗi ngày lúc xưa Đến khi lứa tuổi giao mùa Hoa tình trổ sắc cho vừa nụ yêu Minh Hồ 30.09.11
Bài Xướng Còn đâu nét đẹp chân quê của Song Quang ho TXH Tứ Linh, được các TH sau đây họa lại Minh Hồ Đào, Minh Tâm,Thanh Điền, Lam Vân, (Phần 2) HỒI NIỆM Biết bao kỷ niệm tràn về Hè sang gió thổi lá me khắp làng Suy tư một chút ngỡ ngàng Trước lời khen tặng dung nhan mượt mà Nhớ thời lứa tuổi năm, ba Đuổi chơi cút bắt không tha dễ dàng Trượt chân đau xót nào màng Rủ nhau tìm cá dưới hàng đê cong Mặc cho sương phủ mây hồng Anh trao nhẫn cỏ thay vòng ngọc trai Lao đao, lận đận như ai Phương xa trĩu nặng hai vai kiếm tiền Cuối đời trông cậy bạn hiền Buồn vui chia sẻ tựa kiềng kết dây Nhìn hoàng hôn xuống lòng ngây Sắc trời tím thẩm tháng ngày khi xưa Mong sao cây trái được mùa Dân làng vui hội thương vừa quý yêu Minh Hồ Đào 30-09-11 NUỐI TIẾC
Hôm qua em chợt quay về,
Xa xa rộn rã tiếng xe đầu làng.
Đến gần sao quá ngỡ ngàng,
Kính đen dày cộp che làn thu ba.
Tóc huyền thuở trước mượt mà,
Mà nay xoắn lọn sắc pha đỏ vàng.
Nước hoa thơm ngát mơ màng,
Lưng ong, quần bó rõ ràng đường cong.
Đậm đà má phấn môi hồng,
Ngẩn ngơ, lạ mắt xao lòng trẻ trai.
Nhìn em cứ tưởng là ai,
Giày cao bóng mượt, áo may đắt tiền.
Đâu rồi cô gái diệu hiền,
Thuở nao cút bắt, đánh chuyền nhảy dây?
Em còn nhớ tuổi thơ ngây,
Dòng sông êm ả chở đầy hương xưa?
Còn đâu một chút quê mùa,
Mắt nai chân sáo thẹn thùa đáng yêu?
Em ơi, cho nhắn đôi điều,
Dẫu sao xin giữ ít nhiều hồn quê.
Minh Tâm Nhớ hoài tuổi nhỏ (họa bài Còn đâu nét đẹp chân quê của TS SONG QUANG) Ngày qua ngày lại thương về Ấu thơ tuổi trẻ bóng tre đâu làng Ăn hàng ngoài phố ngỡ ngàng Chạy quanh trong xóm thênh thang lối mà ! Nắm tay đến quán hàng ba Rũ nhau cả nhóm bạn ta dễ dàng Nào đâu nghĩ đến mơ màng Các anh các chị với ngàn đường cong Áo xanh áo đỏ quần hồng Chẳng soi gương bóng, chẳng vòng ngọc trai Đến khi đã lớn như ai Tương lai trước mặt, nặng vai kiếm tiền Noi gương thân mẫu dịu hiền Nhớ thời chất phát dây liền nhảy dây Thương hoài lớp tuổi thơ ngây Bây giờ quay lại những ngày thuở xưa Tìm đâu lớp trẻ quê mùa Với ngàn đổi mới, với thừa dáng yêu. Ngày 01-10-2011 Thanh Điền Hương xưa Cùng em sánh bước chân về Tan trường dưới bóng hàng me đầu làng Ngày nao hai đứa ngỡ ngàng Nhìn anh e thẹn ướt làn thu ba Dáng duyên thùy mị mặn mà Áo bay vạt trắng thướt tha mịn màng Đứng đi cử chỉ dịu dàng Tóc mây nhẹ phủ xuống hàng lưng ong Hây hây môi má ửng hồng Nói năng hiền hậu tấm lòng ngọc trai Sắt son một dạ chẳng thay Bao lời thúy ái mơ hoài hương duyên Thương sao dáng nhỏ dịu hiền Tình đan ý dệt ước nguyền kết dây Tơ hồng mộng đẹp ngất ngây Trăm năm hạnh phúc tràn đầy như xưa Trần gian đổi tiết thay mùa Tình ta vĩnh cửu cho vừa thương yêu Lam Vân
Bài Xướng Mưa thu nhớ Mẹ của Minh Hồ Đào được các bạn sau đây họa lại :Minh Hồ, Nguyễn Gia Linh, Thanh Khang, Song Quang (Phần 1) MƯA THU NHỚ MẸ Nhìn màu hoa héo úa Giọt mưa thu đầy trời Khắp nẻo đường nhầy nhụa Xác lá vàng muôn nơi Khát khao thèm tia nắng Sưởi lòng lạnh bủa vây Vầng thái dương sắp lặn Sẽ trôi qua một ngày Nỗi buồn dâng cảm xúc Gởi gấm trên trang thơ Ủi an đời côi cút Thân lữ thứ bơ vơ Chốn xa triền miên nhớ Cách nhau vạn ngàn trùng Mẹ chờ con quay trở Về quê nhà sống chung? Minh Hồ Đào THU VỀ TRĂN TRỞ Thu về lá vàng úa Bay đi bốn phương trời Một mầu vàng nhầy nhụa Chân người dẫm mọi nơi Thu về tìm chút nắng Màng sương mù bao vây Mặt trời sao vẫn lặn Trốn nơi đâu mỗi ngày Thi nhân trào cảm xúc Nhã bút viết vần thơ Tả cuộc đời côi cút Nơi xứ người bơ vơ Thu về buồn thương nhớ Quê cũ xa nghìn trùng Từng đêm thức trăn trở Hỏi khi nào vui chung? Minh Hồ Mưa thu nhớ Mẹ
Ngoài trời lá vàng úa Sưong giăng phủ khung trời Đường trơn ưót nhầy nhụa Gió lạnh tràn khắp nơi Ngóng mắt tìm bóng nắng Để sưởi lòng bao vây Trên đường chiều vắng lặng Lại đi mất một ngày Nhớ nhà thêm bức xúc Đành gởi những vần thơ Quên dòng đời cơ cực Giữa cuộc sống bá vơ Nơi xa lòng lạnh nhớ Hồn Mẹ cõi chín trùng Yên tâm hòa nhịp thở Sum vầy mái nhà chung ! Nguyễn Gia Linh 27-10-2011 DÂN CHỦ THẮNG ĐỘC TÀI
Độc tài như lá úa,
Thay đổi do ý trời.
Rụng rơi trông nhầy nhựa,
Dân chủ vọng muôn nơi.
Libya đang nắng,
Sức mạnh dân bủa vây.
Gaddafi hết lặn,
Ống cống chui qua ngày.
Cái chết tuy cảm xúc,
Tham quyền đành khó thơ,
Nhà tan con côi cút,
Vợ thất lạc bơ vơ.
Đảng trị nên ghi nhớ,
Tuy xa cách nghìn trùng.
Vùng lên không kịp trở,
Độc tài phải cáo chung.
Thanh Khang
27-10-2011 CÚC VÀNG NHỚ THU SANG (Họa bài thơ"Mưa Thu nhớ Mẹ của Minh Hồ Đào) Đời hoa cũng tàn úa ! Theo qui luật của Trời Bàn tay làm nhầy nhụa Rứt cánh rơi khắp nơi . Hoa đời mong ánh nắng Cho ong bướm bủa vây Đến mặt trời sắp lặn Hoa,bướm chia tay ngày . Chút nổi mình cảm xúc Nhớ lại thuở còn thơ Thấy màu vàng hoa cúc Lòng mơ ước vẫn vơ : Thu vàng màu hoa nhớ ! Giờ xa cách muôn trùng Đường đời nhiều trắc trở Ai thấu nổi niềm chung ??!!
SONG QUANG
Bài Xướng Mưa thu nhớ Mẹ của Minh Hồ Đào được các bạn sau đây họa lại :Huỳnh Đạt Bửu, Mẫn Hồ, Minh Tâm, Đặng Xuân Linh, (Phần 2)
Gởi hai bạn già
Rồi chẳng còn sắc úa?
Đổi đất lại đổi trời
Tan cuộc chơi nhớp nhúa
Thánh Đức rực muôn nơi
Giờ may còn chút nắng?
U ám măc trùng vây
Lặng tờ tâm vắng lặng
Cho sống lại những ngày
Chưa phai màu cảm xúc
Sáng đẹp nhứt nguồn thơ?
Trong điển dòng Thái Cực
Hồn nào biết bơ vơ?
Ấm lòng tan nỗi nhớ
Trần gian giáng Cửu Trùng
Điển linh hòa nhịp thở
Trường cửu mái nhà chung.
Huỳnh Đạt Bửu
THU VỀ NHỚ QUÊ
Đêm nay màu trăng úa
Nhớ quê, ngắm sao trời
Lại một mùa thu nữa
Buồn chia cách đôi nơi.
Xưa biển chiều loang nắng
Nay gió lạnh mưa vây
Cuộc đời thêm vắng lặng
Sầu vương đong từng ngày.
Tình quê đầy cảm xúc
Mơ niềm vui tuổi thơ
Thương chuổi ngày côi cút
Mất mẹ đời bơ vơ.
Nhờ mây gom chút nhớ
Gởi quê xa ngàn trùng
Hoa Tự Do sớm nở
Toàn dân mừng vui chung.
Mẫn Hồ
LÁ THU VÀNG ÚA
Trên cành bao lá úa,
Hiu hắt ngắm mây trời,
Một mai khô ráo nhựa,
Gió đưa về muôn nơi.
Sớm mai trời buông nắng,
Ong bướm mãi vui vầy,
Khi vầng dương sắp lặn,
Lá ngậm ngùi phôi phai...
Trào dâng niềm cảm xúc,
Tình gửi vào câu thơ,
Thân nương nhờ cõi tục,
Thả hồn mơ vẩn vơ.
Cội xưa vương vấn nhớ,
Mây xám giăng chập chùng,
Lá buông mình theo gió
Cuốn xoay vào không trung
Minh Tâm
Xoay chuyển
Họa bài :Muà thu nhớ mẹ của TH Minh Hồ Đào
Thu nào lá cũng úa
Mùa đã đổi sắc trời
Thế thời sao nhầy nhụa
Bầu xam xám khắp nơi
Đức là nguồn ánh nắng
Xoá tan vòng bửa vây
Huệ tim nào để lặn
Thảnh thơi giữa tháng ngày
Chưa phai lòng cảm xúc
Thư nhàn đẹp câu thơ
Lời dịu lòng tỉnh thức
Ý lành chẳng bơ vơ
Tâm thơ nhụy sen nở
Hương xông tỏa ngàn trùng
Thương, lòng bao dung mở
Hoài vọng buổi hòa chung
Đặng Xuân Linh[/font]
Bài Xướng Mưa thu nhớ Mẹ của Minh Hồ Đào được các bạn sau đây họa lại: Thanh Điền,
Nguyễn Thành Tài, (Phần 3) Thu đoàn viên
(họa bài Mưa thu nhớ Mẹ của TH Minh Hồ Đào)
Vào tháng mười lá úa
Mưa bay phủ bầu trời
Sân vườn đất nhầy nhụa
Làm thấm lạnh mọi nơi.
Nhớ thương trong ánh nắng
Dù sương lạnh phủ vây
Bóng tà dương quá ngắn
Thời gian mong tháng ngày.
Thu dâng đầy cảm xúc
Thu viết thành dòng thơ
Thu nở vườn hoa cúc
Thu buồn, thấy chơ vơ.
Làm lòng mình chạnh nhớ
Những năm cách biệt trùng
Ngày đoàn viên thương chở
Cha Mẹ vui ngày chung.
Ngày 28/10/2011
Thanh Điền THU CHỜ
Rừng Phong lá tàn úa
Mây mỏng trôi lưng trời
Đỏ, vàng như tấm lụa
Trải dài khắp mọi nơi
Từng đàn chim chờ nắng
Trong làn sương bao vây
Mặt trời vừa ló dạng
Chúng tìm bữa mỗi ngày
Nhìn thu lòng chua xót
Vài chiếc lá lơ thơ
Chim không buồn nhảy nhót
Đậu trên cành trơ vơ
Mấy thu rồi mãi nhớ
Đất nước xa nghìn trùng
Ngày về còn trăn trở
Hòa nhịp mối tình chung
Nguyễn Thành Tài
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: