Góc Thơ Tứ Linh
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 18 trang, bài viết từ 166 đến 180 trên tổng số 264 bài trong đề mục
Nguyen Gia Linh 05.12.2011 21:29:04 (permalink)
0
Bài Xướng Lệ Thầm của TH Minh Hồ được các bạn Tứ Linh sau đây họa lại: Minh Hồ Đào, Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Song Quang (Phần 1)


LỆ THẦM

Một ước mơ chờ mãi
Gần hết cuộc đời người
Vẫn chưa quay bước lại
Từ lúc vượt biển khơi

Đến phương trời xa lạ
Bốn mùa đều nhớ nhung
Khối tình thân nay đã
Cách xa nhau nghìn trùng

Thu về lá vàng rụng
Ngập lối đi muôn nơi
Như vùi chôn ấm cúng
Cảnh gia đình đông người

Kiếm tìm về quá khứ
Để không quên cội nguồn
Mấy mươi năm lữ thứ
Lệ thầm chẳng ngừng tuôn

Minh Hồ
01.11.11



GIÒNG LỆ SẦU

Niềm khát khao trông mãi
Sắp qua một kiếp người
Mắt còn nhìn được lại
Quê hương xa ngàn khơi

Ở đất người xứ lạ
Lòng ôm ấp nhớ nhung
Những tấm chân tình đã
Cách ly vạn ngàn trùng

Mỗi khi mùa lá rụng
Gió cuốn bay khắp nơi
Gần đến ngày giỗ cúng
Cha lìa bỏ mọi người

Luôn hoài bảo quá khứ
Dòng nước chảy về nguồn
Dừng bước chân lữ thứ
Khô giòng lệ sầu tuôn

Minh Hồ Đào
02.11.11



Duyên ưa


Mộng ước còn thắm mãi
Xây đắp với một người
Có bao giờ nghĩ lại
Dù lúc vượt trùng khơi

Một mình nơi xứ lạ
Vẫn nhìn bóng màn nhung
Giữ luôn hình ảnh đã
Bao ngày dõi muôn trùng

Thu lại về lá rụng
Phủ đầy khắp mọi nơi
Trong căn chòi ấm cúng
Sưởi nghĩa thắm tình người

Biết rằng không lai khứ
Dù tim giữ suối nguồn
Suốt dòng đời lữ thứ
Đất nước lệ buồn tuôn


Nguyễn Gia Linh
02-11-2011


Có rồi không…


Mộng từ đây đành phải
Đôi hướng biệt xa người
Quê xưa khó quày lại
Từ khi vượt trùng khơi

Đến khung trời xa lạ
Sương tuyết phủ màn nhung
Chận bước tình xưa đã
Cách núi dãy trập trùng

Lá vàng phơi rơi rụng
Trải đầy khắp nơi nơi
Trên đồi cùng thung lũng
Lá xuân sẽ cạnh người

Lá mơ thời lai khứ
Non nước xưa là nguồn
Trầm tư hồn lữ thứ
Ngập lối cảnh buồn tuôn


Đặng Xuân Linh


NHỚ CHÚT KỶ NIỆM
( Họa bài thơ"Lệ thầm củaMinh Hồ)

Đôi lúc lòng nhớ mãi
Hình bóng của một người
Đã xa trong dỉ vảng
Từ khi vượt trùng khơi !

Giờ anh nơi đất lạ
Với nổi niềm nhớ nhung
Lúc tàu xa bến bãi
Là như cách muôn trùng.

Qua bao mùa lá rụng
Dọ hỏi tìm mọi nơi
Người em đâu chẳng thấy
Giửa bao chốn đông người !

Nay mơ về quá khứ
Đã biết được căn nguồn
Làm chia lìa đôi lứa
Nên lệ lòng rơi tuôn.


SONG QUANG
Nguyen Gia Linh 12.12.2011 17:05:12 (permalink)
0
Bài Xướng Lệ Thầm của TH Minh Hồ được các bạn Tứ Linh sau đây họa lại Thanh Khang, Mẫn Hồ, Minh Tâm, Đông Hương, Thanh Điền, (Phần 2)



BUỒN THẦM

Ban đầu mong ước mãi,
Cùng đi trọn kiếp người.
Mà bây giờ nhớ lại,
Gảy gánh mạch sầu khơi !

Đến vùng trời xa lạ,
Bao cảnh tạo nhớ nhung.
Tình mình giờ đây đã,
Âm dương cách ngàn trùng.

Nhìn lá vàng rơi rụng,
Liên tưởng lại những nơi,
Dắc nhau thường ấm cúng,
Và sum họp đủ người.

Thầm ôn về quá khứ,
Nhớ tỉ mỉ cội nguồn,
Giờ là người lữ thứ,
Đêm ngày dấu lệ tuôn.

Thanh Khang
3-11-2011


NHỚ VỀ XƯA
(Viết tặng bạn Th.T.)

Chiều nay trời mưa mãi
Xui tôi nhớ một người
Lần đi không trở lại
Bỏ nước, vượt trùng khơi.

Em về phương trời lạ
Để mình tôi nhớ nhung
Tiễn em, nhìn bãi đá
Sóng lòng xao trùng trùng.

Bao mùa thu lá rụng
Dõi tìm tin khắp nơi :
Em đi mùa biển động
Trời bắt xa kiếp người !

Tôi mơ về qúa khứ
Buồn xưa lại khơi nguồn
Đơn côi hồn lữ thứ
Tơ sầu sao mãi tuôn ?

Mẫn Hồ


Nỗi niềm

Dòng đời trôi xa mãi,
Trăm năm một kiếp người,
Thời gian không trở lại,
Như sông vào biển khơi...

Tuổi xuân tươi sắc lá,
Sương ướp mượt màng nhung,
Nắng tô thêm óng ả,
Ong vờn, bướm ngẩn trông.

Lá vàng khô sắp rụng,
Thơ thẩn nhìn muôn nơi,
Thả hồn mơ với mộng,
Gió lay, đành chơi vơi.

Ngẫng trông về quá khứ,
Nghe nhớ cội thương nguồn,
Tủi phận mình viễn xứ,
Khó ngăn dòng lệ tuôn...

Minh Tâm



ÂM VANG


những đêm em chờ mãi
lời dấu yêu của người
bên kia bờ vọng lại
nhờ tiếng gió từ khơi

giòng mưa khoan trời lạ
rời trên mi tơ nhung
mặn quanh môi từng đã
âm vang sóng điệp trùng

ngồi chờ thu cuối rụng
hồn em bay về nơi
ánh mắt nồng ấm cúng
ngời thương yêu của người

quãng đường xa hồi khứ
đưa qua sông cội nguồn
em ngâm giòng cơ thứ
nghe tình lai láng tuôn


Đông Hương


Một dòng thơ
(họa bài Lệ thầm của TH Minh Hồ)

Một dòng thơ trôi mãi
Cho suốt đời một người
Làm sao còn nhớ lại
Cho đến bể ngàn khơi

Dù bao nhiêu niềm lạ
Nhìn thấy bao lụa nhung
Vẫn tình thâm dù đã
Nhớ thương đến vạn trùng

Khi mùa thu lá rụng
Rơi đầy khắp mọi nơi
Viết ngàn lời ấm cúng
Cho vơi đi lòng người

Thơ nhớ về hoa sứ
Mái nhà nơi viễn nguồn
Hoài thương bao nhiêu thứ
Ấm tình, ngọn thơ tuôn.

Ngày 06/11/11
Thanh Điền
Nguyen Gia Linh 24.12.2011 22:21:22 (permalink)
0
Bài Xưóng THU HUẾ ANH GẶP GIỮA SÀI GÒN của Đông Hương cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Mẫn Hồ, Đặng Xuân Linh, Minh Hồ, Song Quang, ,(Phần 1)

THU HUẾ ANH GẶP GIỮA SÀIGÒN


trong thư gửi em anh viết từ quê mẹ
có cánh hoa sao trường mình cũ Văn Khoa
thu SàiGòn hôm nay nắng vàng rất Huế
anh nhớ thật nhiều bao kỷ niệm chưa xa

anh ngồi quán café , nhìn áo màu thanh nữ
đỏ, xanh vàng nhưng thiếu tím anh thương
thu trời Huế ngày tim em còn đang nụ
như môi phượng trường ai e ấp dành anh

sim tím ơi ! Sài Gòn thu anh nắm vội
anh chờ ngày ngang trở lại đường về xưa
áo em thêu hoa tím soan chiều vườn Nội
thêm chút thơ trăng mười sáu tuổi em vừa

trời SàiGòn , hôm ni thu chưa lá rụng
ngồi nhớ em , tà áo trắng cũ Gia Long
em vẫn Huế trong anh dù SàiGòn em sinh sống
nên hôm ni thu Huế anh gặp giữa SàiGòn


Đông Hương


Mong trở lại Sài Gòn


Nhận được thư em gởi từ quê Mẹ
Nhớ làm sao bao dòng chữ Văn Khoa
Liên tưởng đến những ngày thăm đất Huế
Nghe hát đò chìm nổi mãi còn xa

Ngồi trong quán, nhìn màu xanh trinh nữ
Xuyến xao lòng nhớ trường cũ, người thương
Càng thắm thía, càng vấn vương hương nụ
Nhớ vành môi quyến rủ tặng cho anh

Thu sắc tím theo những chiều buông vội
Lẹ đến trường nghe trổi nhạc tình xưa
Thương lắm chứ màu áo dài vải nội
Chẳng chút se sua, nhưng mặc rất vừa

Trời hôm nay, mùa Thu đầy lá rụng
Lại quay về miền thung lũng Thăng Long
Rồi hối tiếc những mùa đông sinh sống
Nên trong tim vẳng vọng tiếng Sài Gòn


Nguyễn Gia Linh


VỀ THĂM LẠI SÀI GÒN XƯA
(Viết thay lời người nam trong bài thơ xướng)

Thư cho em thơm lừng hương đất mẹ
Khi anh về thăm lại nẻo Văn Khoa.
Xa Sài Gòn , nhớ nhau nhiều vô kể
Hai đứa mình đau xót nỗi chia xa.

Nhớ về xưa, em là cô thiếu nữ
Áo trắng trong mang cả một trời thương.
Duyên dáng qúa khi em tôi cười nụ
Khẽ gật đầu, yêu dấu chỉ riêng anh.

Anh vế đây hoàng hôn vừa tắt vội
Qua công viên hò hẹn của thời xưa
Nghe gió reo, ngỡ tiếng em vừa gọi
Nhớ làm sao, thương biết mấy cho vừa !

Em gái Huế, người em hay làm nũng
(từ buổi đầu nơi trường cũ Gia Long!)
Hình bóng đó, anh mang làm lẽ sống
Nên đi đâu vẫn say nắng Sài Gòn ...

Mẫn Hồ
111124


Mơ xưa
(Cảm họa bài THU HUẾ ANH GẶP GIỮA SÀI GÒN của TH Đông Hương)

Trăm năm trong tôi vẫn giữ tình quê mẹ
Vạn cánh hoa luôn nở rộ nhẹ sắc khoa (trương)
Mùa mùa quê cũ vẫn hòa tình xứ Huế
Vẫn nhớ trăng vàng những khi kể chuyện xa

Nay hoài nhớ góc quán cà phê thường hẹn
Khi anh nhìn đôi mắt luyến phủ yêu thương
Mỗi độ hè ngắm phượng lại càng thêm nghẹn
Nguồn tâm sự với bao chuyện mái sân trường

Áo tím xưa đã nhạt nhòa năm tháng vội
Thời qua nhanh…bao giờ trở lại đuờng xưa
Thường rủ nhau tìm về hàng dừa quê nội
Mang chút tâm thơ với tuổi mộng cũng vừa

Thu Sài Gòn dường như chưa buồn lá rụng
Để đem vào lòng nguồn thơ mộng mây rồng
Tôi Sài Gòn, anh xứ khác vẫn tràn ước vọng
Thu nơi nầy thường tưởng sóng cuộn chung lòng


Đặng Xuân Linh


BIỆT LY

Từ ngày anh theo đoàn người lìa đất Mẹ
Nơi xứ lạ hồi tưởng thời học Văn Khoa
Nhớ lần anh đi cùng em về thăm Huế
Lòng rất vui cho cuộc hành trình phương xa

Có dịp ngắm dáng hình thướt tha thiếu nữ
Tà áo tím bay theo gió trông dễ thương
Tóc xõa ngang vai với đôi môi cười nụ
Làm xao xuyến vô ngần ở tâm hồn anh

Chưa biết hết Huế mà phải trở về vội
Đường phố Sàigòn trông chờ bước người xưa
Từng lang thang vườn hoa, cánh đồng cỏ nội
Cảnh đẹp quê hương biết tả sao cho vừa

Và thích nhất vào mùa thu lá rơi rụng
Anh đứng đợi em trước cổng trường Gia Long
Mong ước tương lai hai đứa cùng chung sống
Có ngờ đâu ngày đớn đau ly biệt SàiGòn !!!

Minh Hồ
261111



CHÚT TÌNH THƠ TỪ SG -HUẾ


Nhận thơ em viết gởi từ đất Mẹ
Nơi Saigòn,Đại Học xá Văn Khoa
Nghe âm vang chút tình thơ SG-Huế
Khiến lòng anh xao xuyến chuổi ngày qua .

Ở bên nớ !Em vẫn là o trinh nữ ?
Tím áo dài Đồng Khánh thật dễ thương
Nhớ làm răng ! em cười e ấp nụ
Chi rựa , môi ai quyến rũ lạ thường !

Theo năm tháng thời gian trôi qua vội
Áo tím giờ còn nhớ kỷ niệm xưa ?
Có lần ta đạp xe chơi Thành Nội
Tiếng trống trường vào lớp điểm cũng vừa.

Ở bên ni !Vào Thu nhiều lá rụng
Nhớ quán cafe bên góc phố Gia Long
Chia tay nhau vào Sàigòn du học
Mà tâm tư nghe nổi nhớ ngập lòng .


SONG QUANG
Nguyen Gia Linh 03.01.2012 21:15:50 (permalink)
0
Bài Xưóng THU HUẾ ANH GẶP GIỮA SÀI GÒN của Đông Hương cho TXH Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ Đào, Thanh Khang, Lam Vân, Minh Tâm, Nguyễn Thành Tài, ,(Phần 2)



SÀIGÒN GIÃ BIỆT


làm sao quên được những lời dạy của Mẹ
khi vào sinh viên hãy chọn một chuyên khoa
để mai này có dịp về thăm xứ Huế
con không hổ thẹn đời trôi dạt phương xa

dù hôm nay đã trưởng thành một thiếu nữ
với mẹ hiền con vẫn là bé yêu thương
con thích nhất mỗi lần mẹ hé cười nụ
cõi lòng con lãnh lót như chim hoàng anh

bỗng một ngày con đành rời xa mẹ vội
không kịp thốt lời hẹn trở về quê xưa
niềm mơ ước nhìn lại cảnh Huế thành Nội
niềm vui chung con cùng Mẹ tả sao vừa

dòng thời gian tuổi già như chiếc lá rụng
ký ức không phai tựa truyền thuyết Thăng Long
mãi ẩn hiện nơi xứ người con kiếm sống
kỷ niệm thiên thu giây phút giã biệt SàiGòn

Minh Hồ Đào
26.11.11


NHỚ VỀ HUẾ

Tuổi hoàng hôn tôi nhớ về đất Mẹ,
Đi xem chơi có ghé ngã Văn khoa.
Nhìn Tràng tiền biết mình đang vào Huế,
Mái đẩy hò văng vẳng vọng từ xa.

Lúc tan trường thướt tha toàn thiếu nữ,
Nón bài thơ che mái tóc dễ thương.
Áo tím tung bay miệng luôn cười nụ,
Từ Quảng ra thi,gồm có các anh.

Chậm bước liếc nhìn chân không đi vội,
Nhớ hai câu thơ ý nhị thuở xưa *
Giọng nói líu lo từ ngoài vào nội,
Ri,Mô,Tê,Răng,Rựa,nợ...cũng vừa.

Thời gian qua đã bao mùa lá rụng,
Đi suốt Sài gòn ra tận Thăng long.
Bún bò Huế đã ăn sâu cuộc sống,
Huế thâm trầm khác hẵn cảnh Sài gòn.

Thanh Khang
26-11-2011
* "Học trò trong Quảng ra thi,
Thấy cô gái Huế chân đi không đành"



Quê hương bao nỗi nhớ

Lòng chạnh nhớ về quê cha đất mẹ
Thuở ngày thơ nhẫm đọc sách giáo khoa
Hà Nội Sài Gòn mơ hoài xứ Huế
Việt Nam nay cách biệt vạn trùng xa

Khung trời yêu ấm nồng tình thiếu nữ
Thoảng hương duyên hiền dịu dáng người thương
Đường em đi thắm màu hoa hé nụ
Khối tình si phủ kín mảnh đời anh

Thời gian trôi tháng ngày qua quá vội
Bốn mươi năm xa vắng mái nhà xưa
Lòng hoài hương lắng tình quê ngoại nội
Mộng ngàn đêm tỉnh giấc cũng chưa vừa

Cội mai già bao mùa hoa lá rụng
Đất phù sa vàng ánh nước Cửu Long
Vẫn trong ta nẩy mầm muôn sức sống
Hẹn ngày mai hội ngộ giữa Sài Gòn


Lam Vân



VỌNG CỐ HƯƠNG


Chiều nhạt nắng thu, mắt dõi về quê mẹ,
Ngọn gió dịu dàng lay động cỏ hoa.
Làn mây trắng mỏng manh trôi rất nhẹ,
Soi bóng sông hồ, lững thững dạo chơi xa...


Vang vọng âm ba tiếng hát hò thôn nữ,
Đồng lúa vàng nặng trĩu hạt yêu thương.
Mặt nước lung linh đóa sen hồng chớm nụ,
Khói bếp nhà ai lơ đãng quyện hơi sương.


Giấc mộng hoài hương, tiếc sao qua rất vội,
Bối rối tim người, thổn thức tiếng đàn xưa.
Dăm cánh lục bình theo sóng đời chìm nổi,
Bờ bến là đâu? Thương biết mấy cho vừa.


Giàn mướp lua thưa, bao lá vàng rơi rụng,
Ngoài ngõ khoe màu rực rỡ những thanh long.
Trời đất bao la mãi chan hòa nhựa sống,
Vũ trụ xoay vần, thu mãn lại vào đông...


Minh Tâm


TÌNH MUÔN THUỞ

Anh biết không anh, từ khi rời quê mẹ
Tháng năm buồn bao kỷ niệm nhớ Văn Khoa
Cũng vào thu hai đứa mình về thăm Huế
Đâu có ngỡ rằng mãi mãi đã chia xa

Tuổi dại ước mơ đong đầy thời thiếu nữ
Em vào lại Sài Gòn lạc mất người thương
Anh còn nhớ từ Gia Long tình chớm nụ
Những buổi chiều vàng em đứng đợi chờ anh

Có phải vì ngây ngô mình yêu quá vội
Để hôm nay trước cổng trường nhớ chuyện xưa
Trên chuyến bay đêm đưa em về Quốc Nội
Gặp nhau bao kỷ niệm kể mấy cho vừa

Nỗi buồn tàn thu lá xa cành rơi rụng
Phượng u sầu, héo hắt trước Gia Long
Bốn mắt nhìn nhau ôn lại thời đã sống
Giọt lệ mặn môi thương nhớ Huế, Sài Gòn.


Nguyễn Thành Tà
i
Nguyen Gia Linh 12.01.2012 00:31:16 (permalink)
0
Bài Xướng Xuân viễn xú của TH Minh Hồ Đào cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ, Nguyễn Gia Linh, Thanh Khang, Bùi Tiến, (Phần 1)

XUÂN VIỄN XỨ


Nơi xứ lạ Xuân về bao nhung nhớ
chốn quê nhà vui mở hội năm xưa
nhạc reo vang ca hát tả sao vừa
đêm đón rước giao thừa muôn tiếng pháo.

Nơi xứ lạ Xuân về nghe tim bảo
hãy đuổi xua phiền não chuỗi ngày qua
nỗi cô đơn nương náu đất người ta
lạnh giá buốt thịt da mùa đông tới

Nơi xứ lạ Xuân về thư viết gởi
những người thân... năm mới được An Khang
Thịnh Vượng, Hạnh Phúc thấm đậm nồng nàn
như hoa trổ sắc làn hương lan tỏa.

Nơi xứ lạ Xuân về tuyết trắng giả
đường phố buồn, tơi tả nhánh cành trơ.
Nỗi vui chung chờ đợi đến bao giờ
dừng chân bước bơ vơ đời lữ thứ.


Minh Hồ Đào
05.01.2012



XUÂN TRỞ VỀ


Xuân trở về trào dâng niềm thương nhớ
phút giây buồn người ở lại quê xưa
không bút mực nào viết hết cho vừa
nơi đất khách giao thừa im tiếng pháo

Xuân trở về rộn ràng lòng hoài bảo
tựa dòng sông tuôn tháo chảy nhanh qua
cuốn quạnh hiu vui nhộn nhịp đời ta
ao ước đó thiết tha mau đưa tới

Xuân trở về nhận biết bao thiệp gởi
kèm theo lời chúc mới vẹn An Khang
trọn một năm tươi thắm thật nồng nàn
cùng sức khỏe bình thân an lạc tỏa

Xuân trở về chẳng chừa nơi thôn giả
hay thị thành khắp ngả trụ đèn trơ
được kết giăng rực màu sáng bao giờ
hầu lắng dịu chơ vơ sầu lữ thứ


Minh Hồ
05.01.2012


Xuân đất khách
(Họa bài XUÂN VIỄN XỨ của Minh Hồ Đào)


Nơi đất khách Xuân càng gieo nỗi nhớ
Cho cõi lòng thương thuở mộng xa xưa
Nhìn người ta hát xướng nói sao vừa
Rồi mơ tưởng nồi niêu cùng bánh pháo

Nơi đất khách xuân buồn nghe gió bão
Tưởng quên đi sầu não thoát trôi qua
Nghĩ lại mình, thương số phận dân ta
Sống quạnh quẽ khi tuổi già dẫn tới.

Noi đất khách Xuân mơ nhiều thiệp gởi
Bạn bè thân, mừng năm mới An Khang
Năm Nhâm Thìn,dầy tươi thắm, nòng nàn
Đem Hạnh phúc đến ngàn nhà nhẹ tỏa

Nơi đất khách mừa đông đầy tuyết giá
Lạnh tâm hồn, lạnh cả những cành trơ
Buốt tâm tư tê tái đến bây giờ
Cho thấy rõ chơ vơ nhiều bậc thứ


Nguyễn Gia Linh
05-01-2012


TẾT TRONG LÒNG

Tết trong lòng khiến tôi hồi tưởng nhớ :
Nơi quê nhà rộn rã mấy năm xưa,
Trống bài chòi thôi thúc mãi chưa vừa,
Râm ran nổ đì đùng bao tiếng pháo.

Tết trong lòng chợt đau như cơn bão,
Vì nỗi buồn áo não những ngày qua.
Bỡi bạo quyền áp bức khắp dân ta,
Quân Tàu cọng ngang nhiên tràn xâm tới.

Tết trong lòng thiệp thơ luôn muốn gởi,
Chúc người thân vui khỏe sức kiện khang.
Hạnh phúc tràn dâng,âu yếm nồng nàn,
Tình thương khắp muôn nơi đều lan tỏa.

Tết trong lòng lưu hoài tình thôn giả,
Tuy nghèo nàn chí khí vẫn trơ trơ.
Ước Tự do đất Tổ đến bao giờ,
Mong đợi mãi lửng lơ hồn lữ thứ.

Thanh Khang
5-1-2012


Đón Xuân

Mỗi độ Xuân về lại dạt dào nỗi nhớ:
Nhớ thuở thanh bình ấm cúng của ngày xưa,
Nhớ cây nêu, bánh mứt, ..., kể sao vừa,
Nhớ cả cảnh bịt tai nhìn đốt pháo.

Nhớ những lời người trên dặn bảo,
Như mới vừa nghe được buổi chiều qua:
Rằng không nên cãi cọ với người ta,
Cũng không được chửi thề trong những ngày Tết tới.

Nhớ những thiệp hình, hoa, nhận, gửi;
Nhớ những lời Phúc, Lộc, Thọ, Ninh, Khang.
Nhớ hương hoa, giò chả thật nồng nàn
Vương theo khói nhang đèn ngát tỏa.

Xuân nơi đây tuy ngoài trời băng giá,
Tuyết đơm bông cây cảnh hết còn trơ.
Ánh lửa reo vui sưởi ấm ngày giờ,
Ly rượu đỏ đủ quên đời lữ thứ.
*
Ngẫm lại thấy trời nuông mình quá đủ,
Bạn bè vui trong cuộc sống thanh tao.
Chúc mọi người sức khỏe dồi dào
Và xướng họa tưng bừng gấp năm, mười, năm cũ
.


Bùi Tiến
05-01-2012
Nguyen Gia Linh 18.01.2012 22:35:31 (permalink)
0
Bài Xướng Xuân viễn xú của TH Minh Hồ Đào cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Song Quang, Đặng Xuân Linh, Thanh Điền, Minh Tâm, (Phần 2)



XUÂN NẦY NHỚ MẬU THÂN XƯA


Xuân lại về , trong dạt dào nổi nhớ !
Mậu Thân nào còn nhắc nhở chuyện xưa
Đúng Giao thừa vừa điểm...lúc cũng vừa
Tiếng súng nổ vang trời như tiếng pháo.

Một linh cảm chợt về,lòng tự bảo
Hưu chiến lịnh truyền...Công Sản bỏ qua
Tổng tấn công mưu chiếm lảnh thổ ta
Gây tang tóc cho dân lành đưa tới.

Quân tiếp viện đuợc Trung Tâm kịp gởi
Đến tăng cường bảo vệ xóm an khang
Tình Quân Dân kết chặt nghĩa nồng nàn
Đánh giặc thù ra khỏi vùng cương tỏa.

Cố Đô Huế giặc điên cuồng giục giả
Chém giết dân lành..thành quách trống trơ
Nấm mồ chôn tập thể....Đến bây giờ
Còn lưu dấu kinh hoàng......Đâu tha thứ .


Song Quang


Mùa đông viễn xứ


Đông viễn xứ, Xuân quê lòng thầm nhớ
Vắng như tờ thương hoài thuở ngày xưa
Còn dư hương luôn ảnh hưởng sao vừa
Đài tứ quý đỏ, treo đầy tựa pháo

Đông viễn xứ nhận trao tin thư báo
Của người thân xôn xáo cánh xuân qua
Lòng yên lòng người đà quá xa ta
Nhìn chân tay làn da khô lạnh tới

Đông viễn xứ, ghi lời thư thăm gởi
Xuân xứ mình chúc nở phúc an khang
Niềm vui mới phủ màu sắc nồng nàn
Nụ hoa mai nở vàng tân nhuỵ tỏa

Đông viễn xứ phất phơ màu trắng giả
Cây trụi buồn trắng bó cọng trơ trơ
Xuân đây chờ hồn thơ thuở bấy giờ
Luôn mong đợi ngày mơ…đời lữ thứ!


Đặng Xuân Linh


Xuân lại đến
(họa bài Xuân viễn xứ của TH Minh Hồ Đào)

Xuân lại đến đón chào mùa thương nhớ
Giữ trong lòng cái thuở mộng ngày xưa
Tuổi học trò mơ ước viết sao vừa
Tết hồi đó sân vườn đầy xác pháo.

Xuân lại đến lắng nghe tim hoài bảo
Vui như ngày mặc áo mới đã qua
Lòng rộn ràng gói bánh lá quê ta
Cúng Tổ tiên xa nhà chào năm mới

Xuân lại đến bao nhiêu lời nhắn gởi
Chúc Xuân tươi phơi phới mãi trường khang
Thật thanh bình, ấm đượm Tết nồng nàn
Như cánh hoa mai vàng thêm sắc tỏa

Xuân lại đến nơi đây trời đông giá
Xuân trong nhà sơn cả cỏ cây trơ
Để nguồn thơ như giây phút bây giờ
Và quên nỗi đợi chờ vui sum hợp.

Ngày 06/12/2012
Thanh Điền


TIẾC XUÂN


Thời thơ ấu dẫu xa lòng mãi nhớ,
Hàng phượng vươn cành che mát mái trường xưa,
Áo trắng tinh khôi, thương biết mấy cho vừa,
Mừng xuân đến rộn ràng vang tiếng pháo...

Bao số phận cuốn theo đời giông bão,
Dòng thời gian cứ lặng lẽ trôi qua,
Nỗi ngậm ngùi lắng đọng cõi lòng ta,
Co tay đếm đã bao mùa xuân tới...

Tình hoài hương, gió ơi cho nhắn gửi,
Xuân lại về, xin chúc chữ an khang,
Dẫu cách xa, tình luôn vẫn nồng nàn,
Trời viễn xứ nhạt nhòa mây khói tỏa...

Khắc khỏa đêm thâu, mộng về nơi thôn dã,
Tỉnh giấc ngỡ ngàng, bốn phía quá trơ vơ.
Xuân đến, xuân đi ai giữ được bao giờ?
Ngâm mấy vần thơ cho ấm lòng lữ thứ...


Minh Tâm
Nguyen Gia Linh 26.01.2012 22:52:09 (permalink)
0
Bài Xướng Xuân viễn xú của TH Minh Hồ Đào cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Lam Vân, Nguyễn Thành Tài, (Phần 3)


XUÂN THA HƯƠNG


Từng cơn mộng chập chờn trong nỗi nhớ
Khung trời mơ tuổi ngọc thuở xa xưa
Nhớ quê hương diệu vợi mấy cho vừa
Ba ngày Tết rộn ràng lân giẫm pháo

Bốn mươi năm xứ người thân đảm bảo
Sống bình yên lặng lẽ tháng ngày qua
Nay công danh sự nghiệp nhẹ lòng ta
Đường mây rộng thênh thang mùa xuân tới

Nhớ thương ai muôn lời xin nhắn gởi
Mái nhà xưa quyến thuộc mãi an khang
Đời sống vui lạc nghiệp hết nghèo nàn
Tình thân ái sáng ngời hương quê toả

Xuân năm nay sắc vàng hoa mai giả
Kiếp tha phương đón Tết tấm thân trơ
Bông tuyết rơi trắng xoá tự bao giờ
Như phủ kín cuộc đời người cô lữ


Lam Vân


CÓ GÌ XUÂN


Có gì Xuân, để rồi vui với nhớ !
Bao năm rồi đón Tết khác ngày xưa,
Tuyết trắng rơi, rơi mãi vẫn chưa vừa,
Thêm bão táp bay vù thay xác pháo.

Có gì Xuân, lòng chạnh lòng thầm bảo :
Gắng chờ nhau chung lối một thời qua,
Dù cách xa năm tháng vẫn còn ta,
Niềm hy vọng đón chờ mùa Xuân tới.

Có gì Xuân, khi đất người nương gởi !
Ta gặp nhau chúc tụng được Thái-Khang ,
Nghĩa đồng hương viễn xứ mãi nồng nàn,
Trong tuyết trắng lạnh căm trời giăng tỏa .

Có gì Xuân, môi cười thêm lả giả !
Những đêm buồn thao thức mắt vẫn trơ ,
Thử bây giờ, ta ngẫm đến bao giờ ?
Nơi đất khách không còn thân lữ thứ .


Nguyễn Thành Tài
Nguyen Gia Linh 10.02.2012 00:58:56 (permalink)
0
Bài Xướng KHAI MÁY của Chân Diện Mục cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Minh Hồ, Thanh Khang, Minh Hồ Đào (Phần 1)

KHAI MÁY


Đầu năm khai bút ! Ồ không phải
Khai máy gõ lên chợt nghẹn lời
Chạnh nhớ quê nhà ! Ồ không phải
Quê người đã tiếm hiệu quê tôi

Mộ mẹ chơ vơ đội sản xuất
Thôn cũ khó tìm hỏi tới nơi
Cây đa trốn biệt , đường làng mới
Mái đình xưa chẳng thấy tăm hơi

Thưa mẹ con đà xây nhà mới
Số nhà lạc lõng giữa đông người
Quê mới buồn thương về quê cũ
Xa gần chẳng biết mấy ngàn khơi

Năm mới đốt hương mà cay mắt
Nhìn đất trời nào có khác xưa
Chỉ có lòng người sao bạc bẽo
Nỡ lùa sông núi đổi danh hư


Chân Diện Mục


Khai máy


Khai máy đầu năm, nào có phải !
Gõ lên thấy nghẹn, chẳng ra lời
Quê nhà vẫn vướng quyền tay trái
Lòn cuối người ta, chiếm xứ tôi !

Mồ mả ông cha, giờ đã khuất
Làng xưa xóm cũ khó tìm nơi
Cây đa bật gốc, quên người mất
Đâu mái đình làng, vắng bặt hơi ?

Thưa Mẹ, con đà xây mả mới
Trở về làng cũ chẳng đông người
Chốn xưa cách biệt, nào ai tới !
Mỏi mắt đi tìm mấy dặm khơi

Đốt nén hương lòng, con khấn Mẹ
Ngắm nhìn trời đất, khác nào xưa !
Lòng người bạc bẽo, con thầm khẽ
Sao nỡ lừa dân, đánh đổi hư !


Nguyễn Gia Linh


KHỞI XƯỚNG

Bài xướng đầu năm sao gặp phải
Khó từ câu đối đến thơ lời
Nếu mà theo vận nên đành phải
Họa lại bài này theo ý tôi

Thanh thản tâm hồn do phát xuất
Cõi lòng không ước mộng nhiều nơi
Niềm vui đời sống là chân thật
Kề cận thương nhau đến cuối hơi

Đừng có cũ quên khi được mới
Giàu nghèo khổ cực kiếp căn người
Sau mưa trời sáng tươi phơi phới
Trùng điệp thuyền về khắp biển khơi

Đã mấy mươi năm mòn mỏi mắt
Bao giờ quay gót lại quê xưa?
Giã từ xứ lạ, thôi se thắt...
Sầu hận tiêu tan, hết tủi hư!

Minh Hồ
02.02.12


KHÔNG CÓ TẾT

Bao điều ngang trái cho là phải,
Cảm xúc viết nên với mấy lời.
Chiếm đất,phá nhà,người bắt nhốt,
Họ là dân Việt,giống nòi tôi.

Thuê đầm khai phá nuôi tôm xuất,
Trồng đủ loại cây bán khắp nơi.
Nhà mới hai tầng vừa tạo dựng,
Phá tan,tìm bắt chẳng tăm hơi.

Vùng lên cố giữ nguồn sinh mới,
Đạn pháo bắn ra đẩy lũ người.
Rơm trải tưới xăng ngăn cản giặc,
Bị thương,tìm kiếm vẫn mù khơi.

Năm mới nghe tin mà ứa mắt,
Khu này chẳng có Tết như xưa.
Chồng giam,con,vợ không nơi tựa,
Nhà cửa san bằng,đổ,vở,hư!!!

Thanh Khang
2-2-2012


Nỗi Lòng

Cuối tuần xướng họa thôi đành phải
Theo ý người cho khó kiếm lời
Vì vậy cho nên lần lựa mãi
Sau cùng viết tả nỗi lòng tôi

Đầu năm tiền giữ không sinh xuất
Hàng hạ giá đầy khắp mọi nơi
Kinh tế khó khăn đời sống thật
Nhạc, thơ tiêu khiển cuối làn hơi

Hôm nay tuyết phủ chân trời mới
Nhiệt độ đổi thay lạnh buốt người
Lữ thứ lang thang gào thét mãi
Như là biển động của trùng khơi

Xa quê giọt lệ còn vương mắt
Bóng ngả đường chiều trên lối xưa?
Đêm xuống chị Hằng khoe dáng sắc
Cho người trần tục ngắm hoài hư !


Minh Hồ Đào
02.02.12
duonglam 10.02.2012 09:11:22 (permalink)
0


CHỮ TÂM

             ... Thiện căn vốn tại lòng ta,
           " Chữ TÂM kia mới bằng ba chữ tài..".
                              
   Nguyễn Du   
 
Chữ nghĩa xuân về biết để đâu ,
Tâm an tự tại bất tri sầu …
Kia  xem gió lặng mây lờ lững, 
Mới biết đường dài sức ngựa mau.                                   
Bằnghữu một thương vì nghĩa trước,
Ba lời thăm hỏi gởi theo sau…                                       
Chữ nhân chữ đức cầu năm mới,
Tài
  lộc xanh tươi thắm vạn màu…
 
Dương Lam                                        

Nguyen Gia Linh 17.02.2012 21:53:24 (permalink)
0
Bài Xướng KHAI MÁY của Chân Diện Mục cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Song Quang, Đặng Xuân Linh, Minh Tâm, Thanh Điền (Phần 2)

BÀI THƠ KHÔNG TỰA
Họa vận bài thơ Khai máy của C.D. MỤC


Lâu lâu bạn xướng....thôi đành phải
Tìm kiếm dăm câu họa mấy lời !
Khó quá ! nghĩ hoài e trễ nải
Giật mình - ngày hết -ngốc thằng tôi .

Chơi thơ đâu dám bề khinh xuất ?
Bảy chữ cho vào phải đúng nơi
Bằng trắc ,bốn câu nào trật luật
Viết hoài ,chẳng được đã mòn hơi !

Đông qua ,vừa đến mùa Xuân mới
Gieo rắt niềm tin đến mọi người
Nhớ lại bảy lăm ngày tháng củ
Lên đường vượt biển giữa trùng khơi.

Đốt lò hương củ : nghe cay mắt !
Trời đất xoay vần cảnh khác xưa
Mấy chục năm rồi --lòng vẫn giữ
Niềm tin Chính Nghĩa chẳng thèm hư !


SONG QUANG



Đầu xuân


Vừa hừng sáng, chúc mừng cho phải
Lạch cạch khô khan máy úm lời
Tâm nguyện người thân an vạn phúc
Tết đây lặng lẽ, khác quê tôi

Trống lân đây chẳng ngày khai xuất
Rộn rã pháo vang cũng lặng nơi
Tiếng gọi xuân sang mùa đẹp đẽ
Nén nhang hương sưỡi khói bay hơi

Nhà tọa giữa vùng im lặng lẽ
Xóm yên trong mái có đôi người
Nơi đây hoài nhớ xuân năm cũ
Cách mấy quê nhà, cách biển khơi

Tục Tết quê xa nhòa trước mắt
Ấy ! mùa đông lạnh tự ngàn xưa
Phóng tầm hun hút khung cùng tận
Phong cảnh núi rừng đó xén hư


Đặng Xuân Linh


ƯỚC VỌNG ĐẦU NĂM

Khai bút đầu năm lòng lắng lại,
Hồn thơ trải rộng mến trao lời.
Trời xuân nồng đượm tình thân ái,
Thương nỗi thăng trầm non nước tôi.

Đón Tết, tình quê xao xuyến mãi,
Con Hồng cháu Lạc khắp muôn nơi,
Nhớ về nguồn cội Rồng Tiên ấy,
Bọc trứng trăm con, một tấc hơi.

Năm tháng vần xoay đi khắp ngả,
Chân trời góc biển biết bao người,
Mai sau xin chớ xem xa lạ,
Dẫu cách non đồi hay biển khơi...

Nay đón Rồng về bao ước vọng,
Lạc Long, linh khí tổ tiên xưa,
Chuyển xoay vận nước nên cường thịnh,
Sông núi gội nhuần ơn móc mưa.

Minh Tâm


Xuân đó đông đây
(họa bài Khai máy của Bác Chân Diện Mục)

Nắng ấm nơi đây ! Ôi có phải?
Xuân về mến gửi chúc ngàn lời
Đông tàn hết lạnh, ôi nào phải
Thấm thoắt qua rồi Tết xứ tôi.

Cây lá trên cành chưa thấy nụ
Quê tôi xuân hạ khắp nơi nơi
Phương tây tuyết trắng trên đường phủ
Chẳng thấy mai vàng, pháo vắng hơi.

Lúc ở trời nam vui nắng mới
Khi tình xóm đạo chở bao người
Chuông chùa thành lễ, giờ ai tới
Mấy dặm nghìn trùng cách biệt khơi.

Năm mới chút lòng vui tất dạ
Cho người xa xứ vẫn hoài xưa
Nhớ con đường đất giờ xa lạ
Đã đổi thay rồi, sự thực hư.

Ngày 02/02/2012
Thanh Điền
Nguyen Gia Linh 24.02.2012 22:09:32 (permalink)
0
Bài Xướng KHAI MÁY của Chân Diện Mục cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Lam Vân, Mỹ Linh, (Phần 3)


Xuân viễn phương

Suy gẫm bao năm tìm lý tưởng
Nhìn quanh thế sự đắng cay lời
Ðâu chân thiện mỹ nào ai rỏ
Khổ ải dân lành đất nước tôi

Trải bao thế hệ điêu linh mãi
Ách nạn tràn đầy phủ khắp nơi
Thống khổ lầm than lòng nặng trỉu
Tâm buồn dạ xót chút tàn hơi

Số kiếp lưu vong đời viễn xứ
Nổi trôi phiêu bạt chốn quê người
Tha hương vọng tưởng trời Nam Việt
Vạn dặm xa vời cách biển khơi

Ðã bốn mươi mùa xuân lướt lẹ
Phai nhòa hình ảnh thuở xa xưa
Còn chăng kỷ niệm vùi tâm khảm
Thoảng nhẹ hương màu cảnh thực hư !

Lam Vân


Nhớ tết xưa


Đã đến Nhâm Thìn, ừ đã phải
Trời đông lạnh giá chẳng nên lời
Âm thầm qua phố, ừ thôi phải
Áo ấm sao mà chẳng ấm tôi ...

Vị Tết còn đâu ? lòng cố với...
Người buồn cám cảnh đổi thay nơi
Quê xưa biền biệt mừng năm mới
Xác pháo phơi đầy nhớ chẳng vơi

Ngũ quả hoa bày khoe sắc mới
Nhang đèn khói ngút vắng bao người
Giao thừa thầm nhớ làng quê cũ
Đã mấy năm rồi dấu biệt khơi

Lần nữa Xuân về nghe tiếc nuối
Câu mừng tiếng chúc của ngày xưa
Trong tôi ký ức luôn oà vỡ
Bên đó nơi này dấu thực hư?


Mỹ Linh
04/02/2012
Nguyen Gia Linh 01.03.2012 22:41:46 (permalink)
0
Bài Xướng Đống Đa của TH Chân Diện Mục cho Góc Thơ Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại : Đặng Xuân Linh, Nguyễn Gia Linh, Thanh Khang, Thanh Điền (Phần 1)


ĐỐNG ĐA

Quân viễn chinh chỉ là viễn chinh
Tướng viễn chinh chớ có ỷ mình
Công nghiệp nhỏ to đều vậy cả
Thế mà thờ phượng nói thần linh

Thế gian nhiều kẻ ngu lâu nhỉ
Lại sợ mối đùn sợ gốc đa
Lậy lục trăm năm mòn xương gối
Bao giờ cho họ tỉnh người ra

Sự nghiệp anh hùng sao nỡ kể
Mượn vuông lụa trắng thế này a
A Ha ta chẳng đàm thiên sự
Chỉ thấy lù lù một gốc đa

Chân Diện Mục.


Gốc đa


Ý lậm quá trời giục chiến chinh
Minh soi bóng nước, khát do mình
Ra oai đệ tử theo mòn gót
Tay trắng nay đà thiệt chú linh

Đem ông kẹ lại hù thiên hạ
Trấn áp cột kèo hóa sự đa
Quơ quậy để cho rừng lá rụng
Dễ bề lấn đất rộng thêm ra

Ra khỏi môn qui làm sao kể
Mượn danh sư tử lạm quyền a
Thiên nhiên hóa tạc hồn tranh nhỏ
Thẳng đứng đương đầu chỉ gốc đa


Đặng Xuân Linh



Đống Đa


Kỷ Dậu mùa Xuân gợi chiến chinh (1789)
Quân Tàu sợ hải cuốn thây mình
Hà Hồi sụp đỗ, Thăng Long bỏ
Sĩ Nghị bôn đào, …thật hiển linh

Thế giới giờ đây, quên chiến sử
Đường làng có Miếu với cây đa !
Ai quen gối thẳng quơ chân thử ?
Sẽ thấy nhiều người thức tỉnh ra

Có phải anh hùng… sao dám kể ?
Mượn danh, đội lớp, giống trò a !
Một mai nếu phải đem đi tế !
Mới biết ông già ló mặt đa


Nguyễn Gia Linh


TRẬN ĐỐNG ĐA

Kỷ Dậu Quang Trung khởi chiến chinh,
Dẹp tan Sĩ Nghị tấn công mình.
Hoan hô chiến thắng đầy oanh liệt,
Quân sĩ reo hò : Thiên,Địa linh.

Nước lớn mà thua hay quá nhỉ ?
Nhờ uy Nguyễn Huệ dốc tài đa.
Không hề lạy lục không quỳ gối,
Sử sách còn ghi rạng rỡ ra.

Tàu cọng biết rồi nhưng chẳng kể,
Còn toan chiếm nước của ta a ?
Quyết tâm chống giặc không nhường bước,
Nối gót anh hùng trận Đống Đa.

Thanh Khang
4-2-2012


Tân chú Cuội Hằng Nga
(họa bài Đống Đa của Bác Chân Diên Mục)


Chứng kiến bao năm cảnh chiến chinh
Hằng nga Chú Cuội khóc dân mình
Ba tàu, "cá lớn" ăn ghe nhỏ
Làm khổ quê nghèo trách thánh linh.

Tình nhân ngày lễ vài ngày tới
Chú Cuội thầm thương dưới gốc đa !
Thượng Đế ban ơn cho việc mới
Toàn dân no ấm mạnh thêm ra.

Được vậy Hằng nga về cõi tục
Phép tiên mầu nhiệm vạn đời a
Cùng vui chú Cuội mơ dân phúc
Hàng tháng trăng rằm tạ bóng đa.


Ngày 04/02/2012
Thanh Điền
Nguyen Gia Linh 01.03.2012 22:52:05 (permalink)
0
Bài Xướng Đống Đa của TH Chân Diện Mục cho Góc Thơ Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ, Minh Hồ Đào, Lâm Tiểu Trúc, Hư Trúc, Minh Tâm. (Phần 2)



BÚT SỬ VÀNG SON


Đã mấy mươi năm tàn chiến chinh
Vẫn chưa cải thiện nước non mình
Người dân còn đói nghèo than khổ
Ước vọng mong trời đất hiển linh

Cứu độ cho quê hương mau sáng đẹp
Việt Nam qua thảm họa đoan đa
Mất dần hải đảo hay sông núi
Gấm vóc giang sơn dẫu nhận ra

Oanh liệt tiền nhân trang sử kể
Muôn trùng bút tích nét son a
Mồng năm Tết réo vui vang dội
Chiến thắng đầu xuân trận Đống Đa


Minh Hồ
04.02.12


CHIẾN TÍCH VÀNG SON


Bao giờ hết nhập ngủ tùng chinh?
Quang cảnh bình yên nước của mình
Xuân đến khắp nơi vui chúc phúc
Chẳng nhà nào phải cúng hương linh?

Đường làng ruộng trải màu tươi đẹp
Trẻ nhỏ nô đùa dưới bóng đa
Dõi mắt trên không diều lượn gió
Câu hò giọng hát rộng loang ra

Ngàn năm sử sách lưu truyền kể
Chiến tích lừng danh hiển hách a
Nhiều trận phá tan quân giặc bởi
Anh thư, hào kiệt lắm tài đa ...


Minh Hồ Đào
04.02.12


Vui chơi ba ngày Tết

Xuân về ủ mộng bước trường chinh
Ráng sức nên ta uể oải mình
Cẳng thấp chân cao đầu gối mỏi
Còn đâu dáng vẻ … hết uy linh

Thân nhừ mắt híp người như nghiện
Mặt mủi sưng vù giống bánh đa
Vậy chứ ai mời ăn với nhậu
Đầu còn choáng váng cứ bò ra

Anh hùng hảo hán chuồn sao được
Bạn hữu chê cười xấu lắm a !
Tết nhứt vui chơi vài ba bữa
Say vùi giấc điệp gốc cây đa

Lâm Tiểu Trúc


Đống Đa


Bắc phương dàn trận khởi chiến chinh
Ỷ to, thế lớn hiếp dân mình
Hoàng Sa, Bản Giốc vào tay giặc
Khai Quốc tiền nhân xin hiển linh

Đỉnh cao trí tuệ bầy xu nịnh
Quên thuở hào hùng trận Đống Đa
Ba mươi năm lẻ làm nô lệ
Dân chúng căm hờn nói chẳng ra

Yêu nước xuống đường là... phản Quốc
Tự do công luận... thế nầy a
Thôi đi, đừng mãi trò nói láo
Mau đốt xác Hồ nhét gốc đa.

Hư Trúc


ĐỐNG ĐA

Trải qua biết mấy cuộc trường chinh,
Gìn giữ non sông nước Việt mình,
Hào khí Rồng Tiên thanh sử rạng,
Lý - Trần - Lê - Nguyễn... trổ uy linh.

Giận Lê Chiêu Thống sang đầu giặc,
Nguyễn Huệ hào hùng trận Đống Đa,
Nghi Đống đành cam ôm hận thác,
Đoàn quân xâm lược tỉnh hồn ra.

Ngày xuân bàng bạc hồn sông núi,
Vận nước hiểm ngèo đến thế a?
Bốn phương, Hồng Lạc tay liền nối,
Mãi quốc cầu vinh liệu đó đa!

Minh Tâm
Nguyen Gia Linh 09.03.2012 18:06:41 (permalink)
0
Bài Xướng Cánh hoa mầu Thiên Phước của Hư Trúc cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Thanh Khang, Minh Hồ, Đặng Xuân Linh (Phần 1)

Cánh hoa mầu Thiên Phước


Tôi ở bên nầy ngắm gió sương
Mưa xuân lành lạnh khắp ngã đường
Mưa khơi kỷ niệm ngày xưa cũ
Mưa phủ hoàng hôn lấp phố phường

Ở đây xanh biếc một rừng thông
Gió thoảng đong đưa mấy bụi hồng
Hoa nở ngày xuân, nhìn, nhớ lại
Nụ cười Thiên Phước* có còn không?

Tôi ở bên nầy pha gió mưa
Vẽ mầu kỷ niệm áo Hồng* xưa
Vẽ thêm cành lá mùa thu tuổi
Vẽ nửa cuộc đời sương gió đưa

Bên ấy bi chừ em đón xuân
Có bao giờ nhớ, có bâng khuâng
Có còn trở lại con đường cũ
Nhặt cánh hồng rơi nhớ cố nhân?

Hư Trúc
*Nhớ về một áo dài Hồng của trường Thiên Phước-Tân Định


r

Nhớ mái trường xưa


Dầu dãi phương trời dạn tuyết sương
Giữa mùa Xuân lạnh buốt trăm đường
Càng khơi nhớ lại mùa xuân cũ
Mưa phủ buồn gieo khắp xóm phường

Nơi nầy vẫn biếc rặng cây thông
Ngồi ngắm hoa chen sắc thắm hồng
Nụ nở màu tươi, hy vọng đến
Lòng người năm cũ nhớ hay không ?

Bao năm dạn gió với dày mưa
Sắc áo hồng len kỷ niệm xưa !
Chen chút tơ vương niềm hận tủi
Tại sao sóng mới mãi đong đưa !

Xóm vắng đìu hiu vẫn đón Xuân
Trong lòng vương vấn với bâng khuâng
Chỉ mong trở lại vùng quê cũ
Để khắc ghi ngày biệt cố nhân !


Nguyễn Gia Linh
10-02-2012


NHỚ CÁNH MAI VÀNG


Mọi vật đắm chìm không giống sương,
Tuyết giăng cùng khắp các con đường.
Tuyết rơi đọng lại dày đôi tấc,
Tuyết phủ nhà, xe, đến phố phường.

Cành cây trơ trọi khác rừng thông,
Ong bướm vắng tanh thiếu nhụy hồng.
Tìm đủ loại hoa chưng dưới kiếng,
Riêng cành mai thật, ắt là không.

Thỉnh thoảng ngoài trời lại đổ mưa,
Giống như đông đến ở quê xưa.
Trôi nhiều tuyết đọng muôn nơi chốn,
Rơi rụng từ cành khi gió đưa.

Nhớ cánh mai vàng nở đón xuân,
Tự nhiên tâm tưởng thấy bâng khuâng.
Ươm hoa vàng nhỏ, bày chưng Tết,
Để nhớ xuân nào có cố nhân !

Thanh Khang
10-2-2012


CÁNH HOA MẦU ÚA

Một góc trời Tây đầy tuyết sương
Mùa đông ảm đạm mọi con đường
Quạnh hiu vắng bóng người lai vảng
Nắng cũng lười lên sưởi phố phường

Gió thổi từng cơn lay nhánh thông
Xác xơ héo úa cánh hoa hồng
Mới ngày trước trổ khoe tươi thắm
Chỉ có qua đêm lạnh dưới không*

Một góc trời Tây mong đợi mưa
Muôn ngàn cảnh đẹp nhớ Thu xưa
Thi nhân cảm xúc tuôn trào viết
Lãng mạn vần thơ xướng họa đưa

Đã biết xa rồi bóng dáng xuân
Lòng người còn động nét bâng khuâng
Dư âm nhộn nhịp nghe đâu đó
Rộn tiếng cười vui của thế nhân

Minh Hồ
10.02.12
* Lạnh dưới không độ


Đường mòn xưa
Họa : Cánh hoa Thiên Phước


Tia nắng soi viền óng giọt sương
Tia vàng rọi khắp chói bên đường
Tia khơi góc biển, cùng thôn xóm
Tia phủ chân mây đến phố phường

Chốn nầy sừng sững mầy hàng thông
Xuân hạ thu đông chẳng đổi hồng
Nóng ấm hương hoa xông khắp nẻo
Dư âm thuở ấy thả trên không

Đây ngắm cảnh trời, trận tuyết mưa
Tô thêm kỷ niệm ảnh lồng xưa
Tô màu vàng lá mây thu ẩn
Tô lại cuôc đời buổi đón đưa

Bên ấy khách Thơ, thơ có nhớ ?
Rằng ai nghĩ đến với bâng khuâng
Rằng ai còn nhớ đường mòn nhỏ
Nhặt đóa hoa vàng tặng cố nhân


Đặng Xuân Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2012 06:20:09 bởi Huyền Băng >
Nguyen Gia Linh 16.03.2012 21:49:33 (permalink)
0
Bài Xướng Cánh hoa mầu Thiên Phước của Hư Trúc cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ Đào, Đông Hương, Thanh Điền, Mẫn Hồ (Phần 2)


Âu Du Một Chuyến

Nhàn du giữa lúc trời mù sương
Nước Ý năm nay tuyết phủ đường
Lạnh buốt gió sông luồn khắp nẻo
Thuyền neo người vắng vạn thôn phường

Nước treo lủng lẳng những cành thông
Giọt đá bám quanh những nụ hồng
Tháng trước khoe mình trong nắng ấm
Giờ đây hoàn lại với hư không

Mong chẳng phô bày cảnh gió mưa
Cho ngày lễ car-na-val xưa
Điểm trang màu sắc vui tràn ngập
Du khách thập phương khen ngợi đưa

Rảo bước không ngừng trong tiết xuân
Nghe ca hát xướng gợi bâng khuâng
Quê nhà mưa nắng bên phà cũ
Văng vẳng tiếng đàn của phế nhân

Minh Hồ Đào
10-02-12



CỐ NHÂN XA RỒI ...

đã sáu hôm rồi tuyết bảo sương
vẽ đêm ấm lạnh trắng con đường
đưa em vào tháng ngày xưa cũ
ngồi quán càfé cảm phố phường

mây đùn phố núi ngát hương thông
vườn hoang trỗ biếc cánh môi hồng
anh xa em lắm đâu tìm lại
tà áo màu soan tím nữa không

nay nắng trời em bỗng trở mưa
giọt hồng như lệ của người xưa
đuổi theo ngày tháng trăng vào tuổi
mười bốn thời gian đón với đưa

mái tóc hoàng cung nay quá Xuân
đoá hoa Tôn Nữ trổ bâng khuâng
nhớ chừng anh gặp môi người cũ
liệu có nhìn ra bóng cố nhân


Đông Hương


Cánh cửa hồn thơ
(họa bài Cánh hoa mầu Thiên Phước của TH Hư Trúc)

Lóng lánh trên cành những giọt sương
Vầng dương chiếu sáng mọi nẽo đường
Xóa tan tuyết trắng từ hôm trước
Mang ánh vàng tươi phủ khắp phường

Bên cạnh người thương mãi cảm thông
Lòng nầy thắm đượm một bông hồng
Tặng nhau năm tháng bền gan sắt
Vẫn giữ niềm vui anh biết không?

Xứ lạnh phương nầy có nắng mưa
Anh thương anh kể chuổi ngày xưa
Bây giờ mở cánh hồn thơ mộng
Gửi lại cho anh bến nước đưa

Anh đã cho em một tuổi xuân
Với niềm hy vọng cả bâng khuâng
Mùa Xuân về nữa anh nghe đó
Sống mãi tình ta giữa thế nhân.

Ngày 10/02/2012
Thanh Điền


VỀ THĂM TRƯỜNG XƯA
(Viết tặng tác giả bài xướng)

Mái tóc chúng mình nay điểm sương
Bao năm xa cách, chẳng chung đường
Nhưng sao vẫn nhớ hương tình cũ
Một thuở bên nhau dạo phố phường...

Nhớ dạo em còn học phổ thông
Nữ sinh Thiên Phước áo màu hồng
Chiều chiều anh đợi giờ tan lớp
Đến đón em về, anh nhớ không ?

Năm ngoái, một chiều lất phất mưa
Em về thăm lại mái trường xưa
Áo hồng năm cũ giờ đâu thấy
Vắng cả người thương vẫn đón đưa.

Lỡ mất nhau rồi, tiếc tuổi xuân
Xa anh biền biệt, dạ bâng khuâng
Mãi hoài nhung nhớ phương trời cũ
Nước mắt lưng tròng, biệt cố nhân !

Mẫn Hồ

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2012 06:18:11 bởi Huyền Băng >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 18 trang, bài viết từ 166 đến 180 trên tổng số 264 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9