Góc Thơ Tứ Linh
Bài Xướng Tơ vàng giữa đêm trăng của Nguyễn Gia Linh được các bạn sau đây họa lại : Cao Thiếu Lang, Lam Vân, Bùi Tiến (Phần 3) HÒA NHỊP TIẾNG TƠ Thuyền trôi lờ lững giữa đêm vàng Sáng rực trăng rầm ánh tỏa lan Như tiếng ru êm trong giấc mộng Từ xa vẳng lại mấy cung đàn Bơi theo con nước thả xuôi dòng Thuyền lướt nhẹ nhàng ở giữa sông Ai cất giọng hò nghe lãnh lót Thoát ly trần tục tựa tiên rồng Mơ đến Thiên thai một sáng Xuân Quên mùi tục lụy chốn trầm luân Lạc vào tiên động lòng ngây ngất Lưu , Nguyển , ngày xưa biệt cõi trần Ao ước ẫn tàng trong ý thơ Chan hòa hạnh phúc trải lòng mơ Gieo vần lã lướt như mong đợi Chờ khách tri âm họa tiếng tơ Cao thiếu LANG (19-5-09) Diệu ảo Ngắm ánh trăng thanh dệt mộng vàng Hương mơ thoảng quyện cánh phong lan Hồn lâng ảo diệu trong huyền thoại Dạ đắm chìm say dạo phím đàn Thuyền trăng lờ lững lướt xuôi dòng Trải bóng xinh ngà xuống đáy sông Sóng nước mông lung ru giác cảm Mơ màng giấc điệp hội mây rồng Gió thoảng êm đềm dịu tiết xuân Đưa người vượt thoát cảnh trầm luân Tâm thiền rộng mở lòng thanh thản Trí tịnh nhàn thư giữa cõi trần Hương đời kết đọng họa vần thơ Mộng ái canh trường mãi ước mơ Nhạc khúc du dương chung nhịp điệu Tình đan ý dệt nối đường tơ Lam Vân Vẳng Tiếng Tơ Le lói qua song chút nắng vàng
Hương xuân nép nụ dịu dàng lan
Mơ hồ những tưởng từ trong mộng
Thoáng nhẹ bên tai vẳng tiếng đàn
Lơ đãng thời gian vẫn chuyển dòng
Tựa con nước chảy giữa lòng sông
Mặc cho buông bỏ đôi bờ giạt
Mặc cả ganh đua cá với rồng
Thu Hạ dần qua Đông tới Xuân
Bốn mùa lặng chuyển bốn phiên luân
Gió Không dịu mát lâng lâng thoảng
Qua Cửa Không như lắng bụi trần
Thanh thản để hồn nhập ý thơ
Tâm Không chẳng bợn tỉnh hay mơ
Không Dây cho dẫu Đàn chưa dạo
Đã tự tầng Không mượt tiếng tơ Bùi Tiến
Bài Xướng Tâm tình của Đặng Xuân Linh được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ, Minh Hồ Đào, Mẫn Hồ (Phần 1) Tâm tình Xa cách phương trời mãi vấn vương Cho người năm ấy gởi ngàn thương Song hành từng bước đi vào mộng Muôn ánh sao khuya giữa bụi đường Anh đi thờ thẫn nghĩ mông lung Gợi nhớ ngày xưa sắc áo hồng Lất phất hoa màu đùa với gió Hồn thơ khơi lại khúc hương lòng Bao mùa lá rụng đã đi qua Sống tạm quê người với bóng ta Vẫn giữ trong lòng hình bóng cũ Nhớ lời nhắn nhủ buổi lìa xa Thấm buồn chép lại mấy vần thơ Niêm vận trang đời ngập ý mơ Dù sắc thắm, hương thơm viễn xứ Dặn lòng tô điểm nghĩa mong chờ Đặng Xuân Linh MỘT TRỜI TÂM SỰ Phiêu bạt xứ người vẫn luyến vương Bóng hình người đã trót yêu thương Mong sao dòng sông tình êm ái Mãi mãi bên nhau đến cuối đường Đâu ngờ mộng lạc cõi mông lung Binh lửa quê hương đốt chỉ hồng Hạnh phúc riêng tư đành gác lại Theo làn sóng người khổ đau lòng Ra đi biền biệt mấy xuân qua Từ đó niềm vui không đến ta Vì chẳng sao quên ngày tháng ấy Như đàn chim vỡ tổ bay xa Một trời tâm sự tỏ lời thơ Xướng họa nuôi dưỡng điều ước mơ Có một ngày đoàn viên đất Tổ Người đi kẻ ở ngóng mong chờ Minh Hồ 120609 Ngóng Chờ Mỗi độ thu tàn bao lá vương Mưa buồn gió thổi đến muôn phương Nỗi lòng cô lữ nhiều mơ mộng Như cánh hoa tàn phủ trải đường Cha giờ nơi nào cõi mông lung Niềm nhớ nhung trông đám bụi hồng Theo cỏ cây vui đùa trong gió Khắc ghi lời người mãi trong lòng Thời gian thấm thoát đã trôi qua Xuân hạ thu đông đến với ta Đậm đặc không vơi ngày tháng cũ Khổ đau khi phải bị rời xa Giờ sống vui buồn cảm hứng thơ Để tìm lại hình ảnh trong mơ Biết bao kỷ niệm khi lìa xứ Người Mẹ ngày đêm mãi ngóng chờ Minh Hồ Đào 120609 Thưa qúy thi hữu, Xin họa thơ TÂM TÌNH của TH Xuân Linh bằng bài ĐỢI CHỜ như dưới đây để góp vui xướng họa : ĐỢI CHỜ (Thay lời người nữ) Em về thăm Huế, lắm tơ vương Tâm sự đầy vơi nỗi nhớ thương Vẫn nắng quê hương êm ả qúa Nhưng vắng người xưa, chẳng chung đường. Xa cách nhiều năm nghĩ đã lung Vì anh, em để nhạt môi hồng Ngày xanh thắm mộng không về nữa Em khép tim yêu, tắt lửa lòng. Tháng tư binh hỏa, cảnh can qua Thất lạc phương trời, lẻ bóng ta Tin nhạn mù tăm, buồn chất ngất Lỡ thương, đành chịu cảnh chia xa. Huế của chúng mình, Huế vẫn thơ Ngàn năm Huế mãi ở trong mơ Tình xưa giữ vẹn lòng chung thủy Vẫn đợi tin anh, vẫn cứ chờ... Thân kính, Mẫn Hồ
Bài Xướng Tâm tình của Đặng Xuân Linh được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Đông Hương , Nguyên Hà (Phần 2) Bức ảnh ngày xưa (Họa bài Tâm tình của Đặng Xuân Linh) Cho dù xa cách vẫn còn vương Tình nghĩa bao ngày quá luyến thương Không thể lãng quên trong phút chốc Nên cùng nhau dệt tấm huyên đường Thẫn thờ nhưng dạ chẳng lay lung Anh giữ trong tim áo tím hồng Tấm ảnh ngày xưa còn trước mặt Biết bao thương nhớ ủ hoa lòng Tám năm chờ đợi đã trôi qua Đất khách quê người ta với ta Hai bốn ngàn ngày bao ngóng đợi Bây giờ mình đã hết chia xa Bên em anh dệt những lờì thơ Để tả cho đời ý mộng mơ Sắc thắm hương xưa bền giữ mãi Không gì phai nhạt chuyện trông chờ Nguyễn Gia Linh TÌNH VẪN VUƠNG MANG Xa người nhưng tình vẫn còn vương Xa người, mây gió cạn trời thương Trăng sao có để em chìm mộng ? Sợ mất anh, em sợ lạc đường Xa người ngày tháng , nghĩ suy lung Em xanh xao má phấn môi hồng Tâm tư em gửi trao làn gió Ươm lại vườn anh khúc nhạc lòng Đã biết tình mình : chuyện đã qua Nẽo về hẹn ước chỉ còn ta Trời ơi , hình bóng người thương cũ Dòng lệ lưu đày khô chót xa Trên bàn mực tím khóc thành thơ Buồn ơi ! sao bán mất cơn mơ Em lang bạt mãi trăm ngàn xứ Tìm , lỡ người xưa có thể chờ ? Đông Hương Vẫn còn vương ... (Kính họa lại bài TÂM TÌNH của Thi Hữu Xuân Linh) Nửa vòng trái đất vẫn còn vương Năm tháng chưa mờ nỗi nhớ thương Kẻ ở - người đi sầu cách biệt Giọt buồn chan chứa lạnh đôi đường Thương thay phận bạc chốn lao lung Một kiếp truân chuyên xót má hồng Bảy nổi ba chìm sương tuyết lạnh ! Nào ai biết trước đớn đau lòng . Chiều thu úa lá lạnh lùng qua Chút nắng hanh vàng ta với ta Hương cũ chưa phai mờ ký ức Hình dung thầm nhớ cõi trời xa ! Thất tịch mưa ngâu gợi ý thơ Nhịp cầu Ô Thước thắm tình mơ Trăng khuya hờ hửng soi đôi bóng Chức Nữ Ngưu Lang thỏa đợi chờ . Nguyên Hà
Bài Xướng Tâm tình của Đặng Xuân Linh được các bạn sau đây họa lại : Lam Vân, Mỹ Linh Bùi Tiến (Phần 3) Dệt ý thơ Khơi nguồn kỷ niệm muộn sầu vương Canh cánh bên lòng nỗi nhớ thương Ký ức còn chăng tìm cõi mộng Từng đêm ảo giác cảnh thiên đường Trần gian cuộc sống mãi lao lung Nặng trĩu tình si dệt mộng hồng Một thoáng mơ màng xao xuyến dạ Ðan bao nguyện ước kết tơ lòng Cứ thế thời gian lẹ lướt qua Dòng đời trôi nổi tấm thân ta Tìm đâu bờ bến thuyền miên viễn Vượt sóng ngàn trùng vạn nẽo xa Lắng đọng tâm tình dệt ý thơ Hương mùa ngào ngạt nửa đời mơ Hồng nhan tri kỷ ngày mong đợi Hội ngộ vòng tay rộng đón chờ Lam Vân Tâm tình ngày vui Ngoảnh đầu nhìn lại tuổi thơ vương
Của những năm dài lặng lẽ thương
Hình ảnh cười khi ngồi với Mẹ
Và tuôn lệ đẫm lúc lên đường Con tưởng thật nhiều chiều dạo ấy
Dáng ai thanh thản ngắm hoa hồng
Tường vi, đại lệ cùng yên thảo
Hương ngát thanh tao đẹp cõi lòng Dĩ vãng êm đềm thật khó qua
Con đường từ cổng đến thềm ta
Mẹ theo cánh gió đùa trong nắng
Phản bóng ai hiền chẳng muốn xa
Con gởi niềm vui trọn gói thơ
Trao về Mẹ hết những vần mơ
Dẫu lìa ánh mắt lòng luôn nhớ
Thương chúc ngàn câu thoả đợi chờ Mỹ Linh
15/06/2009
Chúc mừng sinh nhật maman 16/06! Đầy Vơi Tâm Sự Nợ tiền thời trả nợ tình vương Toan tính sao vừa nỗi cảm thương Đã chót trăm năm đành lỗi hẹn Thì xin cam phận lẻ bên đường Người đi trời đất thật mông lung Kẻ ở trau tria mảnh má hồng Lễ hội điểm trang thêm tủi phận Áo cơm đùm bọc lại đau lòng Băm tư năm lẻ cứ dần qua Kề cận bên mình bóng với ta Mượn rượu giải khuyây khuyây hóa hận Nhờ mây gửi ý ý rời xa Đầy vơi tâm sự rượu cùng thơ Say tỉnh la đà thực với mơ Mơ thấy vui vầy duyên tái hợp Thực ra chua chát bấy công chờ Bùi Tiến
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2009 00:28:05 bởi Nguyen Gia Linh >
Bài Xướng Tóc Mẹ của Mỹ Linh được các bạn sau đây họa lại : Đông Hương, Đặng Xuân Linh, Nguyễn Gia Linh (Phần 1) Tóc Mẹ
Đứng bên Mẹ ngắm nhìn bao dúm tóc
Sợi cỏn con ôm sát cả da đầu
Mắt cay sè, quay mình con muốn khóc
Tóc rụng nhiều vì hoá thuốc trị đau
Tóc dài đâu, sao lại vành khăn vấn ?
Của ngày xưa óng ả mượt mà dâng
Dáng thướt tha phất phơ tà áo trắng
Nón nghiêng đầu, ngớ ngẩn cả nàng Xuân
Tóc Mẹ trắng ... màu xanh dần phai nhạt
Màu xanh này rải mát cả đời con
Len vào tim ươm mầm tươi thơm ngát
Xuân ngày sau cỏ non mãi xanh rờn
Tia nắng ơi ! về đây hong tóc Mẹ
Đem niềm tin lối rẽ sợi hiền lương
Mẹ có biết con thèm buông tiếng khẽ ...
Dẫu vắn dài, Tóc Mẹ, cả trời thương !
Mỹ Linh
27/05/2009
Bonne fête Maman ! MÁI TÓC NGÀY XƯA Con nhìn gương, hôm nay màu mái tóc Đã nhuộm màu sương gió ở trên đầu Xưa mẹ chải, không ưa, con hay khóc Mái tóc giờ , thiếu tay mẹ, lượt đau Con nhìn hình, chiếc khăn vành mẹ vấn Đỏm dáng ngày đám cưới , nỗi vui dâng Tình bắt đầu bằng chiếc khăn tay trắng Vở học trò, cha vẽ cả trời xuân.......... .............................................................. Con đi xa, tình mẹ con dần nhạt Hương tóc người, chậu nước gội đầu con Thơm bồ kết, mùi y lăng ngan ngát Giờ còn đâu tóc mẹ gió rập rờn Bao nhiêu lần , vào ngày làm giỗ mẹ Con mở bao gói túm tóc màu sương Trước bàn thờ, con cúi đầu , khấn khẻ Mẹ xa rồi, còn ai nưã mà thương ! Đông Hương Thâm tình (Họa bài TÓC MẸ của Mỹ Linh) Gởi các con Con cứ theo nhìn, thương từng mớ tóc Sợi mong manh bóng mượt ép vô đầu Ánh mắt con ngõ hầu như muốn khóc Ngó trẻ thơ độ góc quá thương đau Mái tóc mẹ, thôi buồn chi vương vấn Nay mọc rồi qua thuở ẩn màu dâng Cứ an ủi, rằng mẹ còn thanh dáng Con thì thầm Trời Đất mãi mùa Xuân Tuy tóc trắng nhưng lòng vang tiếng nhạc Chớ nghĩ nhiều màu sắc nhẹ tim con Cho vào tâm hương thơm nguồn bát ngát Đậm tình thâm màn thác đổ thương dồn Lòng các con thường mơ về bên mẹ Tin bịnh tình dấu nhẹ điệu thuần lương Con hiểu rồi lòng vương kêu khe khẽ Sợi tuy thưa óng ánh cả tình thương Đặng Xuân Linh Trời thương (Họa bài TÓC MẸ của Mỹ Linh) Nhớ ngày nào nhìn theo từng lọn tóc Mượt lung linh từ góc phủ da đầu Sau cơn bịnh nhìn em sầu muốn khóc Vượt qua rồi lấy độc trị thương đau Mất mái tóc nghe lòng sao vương vấn Sóng tình kìa dù ẩn vẫn trào dâng Giờ không thể gởi lần cành hoa trắng Trong tâm hồn thắm đậm cả mùa Xuân Chúng ta già, tóc xanh giờ đã nhạt Vẹn tình yêu làm tươi mát đàn con Cháu gái trai tuổi tròn hương bát ngát Nguyện mang theo tiếng nhạc sưởi tâm hồn Ba đã hứa vẫn hôn làn tóc Mẹ Dẫu không nhiều thấm nhẹ nghĩa hiền lương Ngày qua ngày gió sương reo tiếng khẽ Cả đời ba phủ mẹ một trời thương Nguyễn Gia Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2009 00:54:53 bởi Nguyen Gia Linh >
Bài Xướng Tóc Mẹ của Mỹ Linh được các bạn sau đây họa lại : Bùi Tiến, Mẫn Hồ, Minh Hồ, Minh Hồ Đào (Phần 2) Tóc Mẹ Xưa
Đội nắng vàng Mẹ phơ phơ mái tóc,
Vành nón nghiêng che lệch một bên đầu.
Bóng đổ dài xót xa con bật khóc,
Rầu dưa nào muối xát để lòng đau.
Tuy Mẹ chẳng khăn san nhưng tóc vấn,
Cũng thuộc dòng nước rót với cơm dâng.
Từ ra riêng tấm lòng luôn trong trắng,
Cần cù quên cả cái tuổi thanh xuân.
Theo cuộc chiến, mái tóc xanh dần nhạt.
Tình bao la rộng phủ cháu cùng con.
Gương hy sinh như hương thơm ngan ngát,
Trải mênh mang trên đồng lúa xanh rờn.
Mơ hồ tưởng mái tóc quen của Mẹ,
Đẫm phong trần không bớt vẻ thuần lương.
Nhưng đâu thấy, lòng con thầm khấn khẽ:
Xin Trời phò Mẹ tới cõi Yêu Thương.
Bùi Tiến MỘT LỜI THƯƠNG Đọc thơ ai thấy say mùi hương tóc Lòng yêu thương dâng Mẹ sáng trong đầu Tình mẫu tử, nhớ Người con bật khóc Chia xa từ tấm bé, quặn niềm đau... Hoài niệm xưa sao mãi hoài vương vấn Có nhiều hôm trước biển sóng triều dâng Ngỡ tóc Mẹ bay khi nhìn mây trắng Lơ lửng trời cao thắp sáng mùa xuân. Con vẫn nhớ một chiều xưa nắng nhạt Ngồi bên thềm Mẹ âu yếm hôn con Tóc Mẹ - bồ kết thơm - hương tỏa ngát Ướp thơ ngây cho tuổi mộng xanh rờn. Đã từ lâu làm đứa con mất mẹ Năm tháng dài xa xót chốn thê lương Nụ bạch hồng con cài nơi trần thế Như ân tình ghi trọn Một Lời Thương. Thân kính, Mẫn Hồ Còn Đâu Nữa Ngày qua tháng lại phai dần màu tóc Tóc mẹ tôi nay đã trắng bạc đầu Mẹ ơi Mẹ con đây đang thầm khóc Vì thấy Mẹ không còn đánh con đau Nương thân xứ lạ con thường tự vấn? Tuổi ngọc ngà của mẹ đem hiến dâng Chăm lo chồng con từ bàn tay trắng Dựng lên sự nghiệp, đánh đổi thời Xuân Hình ảnh Mẹ gian truân không mờ nhạt Mãi khắc sâu trong tim óc của con Nhứt là lúc giữa binh lửa bát ngát Tay bế bồng con bên tiếng súng rờn Mặc cho bụi bám đầy thân thể Mẹ Miễn làm sao tránh được cảnh thê lương Tin cha mất trong tù mẹ nói khẽ... Vĩnh viễn xa rời phụ tử tình thương! Minh Hồ 060609 Nhớ Mẹ Cứ mỗi lần tôi cầm lược chải tóc Và soi gương ngấm nghía kẹp cài đầu Lời tôi thoát ra nghẹn ngào như khóc Vì nhớ Mẹ mà lòng thắt quặn đau Hương bồ kết mẹ gội mãi vương vấn Hình ảnh xưa sao cứ mãi trào dâng Người xõa tóc hong bên giàn hoa trắng Trên võng hè kẻo kẹt trong gió Xuân Trẻ thơ chỉ vui đùa dưới nắng nhạt Mẹ cả đời vất vả với chồng con Tình Mẹ chuyển trao mênh mông bát ngát Không khác nào biển cả nước xanh rờn Tôi đâu nghĩ có ngày xa cách Mẹ Bên tai còn nghe âm giọng hiền lương Dù tôi phạm lỗi lầm Mẹ nói khẽ … Hãy rán giỏi ngoan con của Mẹ thương ! Minh Hồ Đào 060609 Bonne fête Maman !
Bài Xướng Tóc Mẹ của Mỹ Linh được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Thành Tài, Thanh Điền, Lam Vân và Ái Linh (Phần 3) TÌNH CHA Mẹ qua đời tuổi Mẹ còn xanh tóc Con mất Mẹ khi mới bốn tuổi đầu Chiếc xe tang đưa Mẹ con không khóc Chẳng biết buồn , ngơ ngác, chẳng biết đau Vành khăn tang trên đầu con Cha vấn Trước quan tài quỳ lạy đốt hương dâng Mẹ, Mẹ ơi ! Cha cũng màu tang trắng Tiếng nhạc, kèn … con tưởng đón ngày xuân Trong ký ức đời con không mờ nhạt Mất mẹ rồi gà trống Cha nuôi con Miếng cơm manh aó tình Cha tỏa ngát Chăm tuổi thơ cho tóc mãi xanh rờn Ôi ! tình Phụ tử, tình thương thay Mẹ Tháng năm dài Cha sống trong thê lương Thiếu bạn đời bên tai lời khe khẻ Cha vì con trao hết trọn niềm thương Nguyễn Thành Tài Mái tóc của Mẹ
(họa bài Tóc Mẹ của Mỹ Linh)
Mẹ yêu mãi óng ánh dài mái tóc
Của thưở nào còn cài lược trên đầu
Giờ con nhìn, mắt rầu con bật khóc
Qua quá trình trị thuốc thấm niềm đau
Nhớ lại ngày Mẹ bệnh tình vương vấn
Là thương ôi ! sóng hận thiết tha dâng
Đóa hoa hồng giữa mùa đông tuyết trắng
Như đón chờ ngày nắng, lúc sang xuân
Rồi mỗi năm khi tuổi đời xanh nhạt
Mái tóc phai, làm ngạt cả lòng con
Và từng đêm giữa bầu trời bát ngát
Con nguyện cầu sức khoẻ Mẹ thêm rờn
Ở phương này, nắng Hạ về nhớ Mẹ
Cả vườn nhà, với tà áo the lương
Đối với con tóc Mẹ trong gió khẽ
Vẫn tung bay từng nỗi nhớ niềm thương...
Thanh Điền
04/06/2009
Bonne fête Maman ! Ngày niệm tưởng Ðã bao mùa sương pha trên mái tóc Mẹ chờ con ngóng đợi bạc trắng đầu Mắt mờ dần lệ buồn đêm khuya khóc Nhớ thương nhiều trĩu nặng dạ lòng đau Phương trời xa tâm hồn luôn vương vấn Quê hương xưa bao kỷ niệm tràn dâng Dòng Cửu Long vờn bay làn mây trắng Trải tháng ngày hoa mộng tuổi thanh xuân Nhớ ngày nao lúc chiều buông nắng nhạt Mẹ ngồi khâu chiếc áo rách cho con Ánh mắt Mẹ yêu trời thương bát ngát Êm đềm như đồng ruộng mạ xanh rờn Tháng sáu hàng năm đến ngày lễ Mẹ Giữ trong lòng dáng Từ Mẫu hiền lương Vẳng bên tai lời Mẹ khuyên khe khẽ Suốt cuộc đời tâm khắc mãi kính thương Lam Vân Chải tóc cho Người
Cầm lược chải, nâng niu từng sợi tóc
Nỗi nhọc nhằn còn đeo nặng trên đầu
Ôm vai Mẹ con òa lên tiếng khóc
Cơn bệnh nào cay nghiệt bắt người đau
Bàn tay Mẹ ngày xưa thoăn thoắt vấn
Nắng ngã chiều hương tóc tỏa thơm dâng
Trên trời cao thập thò hoa mây trắng
Cũng ghen thầm suối tóc quyện vai Xuân
Rồi năm tháng khói sương làm úa nhạt
Thả xuống đời phủ ấm một đàn con
Để mạ non trổ mầm hương bát ngát
Mẹ cười vui nhận lấy hạt thâm mòn
Thời gian ơi! Hãy ngừng trên vóc Mẹ
Xin cho người thân thể được cát tường
Qua biển Bắc sông Nam chiều bước khẽ
Mượn tóc mình, con nối nhịp cầu thương !!
Ái Linh
16.06.2009
Bài Xướng Hè vương vấn của Nguyễn Gia Linh được các bạn sau đây họa lại : Đặng Xuân Linh, Đông Hương, Minh Tâm (Phần 1) Hè vương vấn Hạ đến dòng sông trải suối mơ Ngàn hoa ngát nụ dệt hương chờ Muôn chim chào đón người trong mộng Sắc thắm chan hòa mấy vận thơ Giọt nắng dịu dàng hôn tóc em Cùng hoa với bướm phủ vai mềm Anh bên khung cửa nghe trìu mến Gởi gấm cho người ước vọng thêm Em ngồi hong tóc đón mùa sang Gió thoảng cành đưa nhạt nắng vàng Nhắc nhở bao lời vương vấn lạ Cho mình thơ thẩn giữa vườn hoang Em có nghe lòng những xuyến xao Trở về êm tựa giấc chiêm bao Ngàn năm chưa hẳn quay mình lại Đủ để cho ta thấm ngọt ngào Nguyễn Gia Linh Quyện ý thơ (Họa bài Hè vương vấn của Nguyễn Gia Linh) Thờ thẫn mây ngàn rọi bóng mơ Nhìn hoa sắp nở sắc khoe chờ Mùa hè cánh bướm đua trong nắng Vẽ cả bầu trời chuyển ý thơ Bức họa về chiều thấy dáng em Gió lùa mát dịu vuốt mơn mềm Nắng hờ hững tạo tranh mơ tuyệt Bướm nhỏ điểm vào nhụy phấn thêm Bầu trời trong vắt gió đưa sang Trải mát hương hoa bởi nắng vàng Thời thuở trời mơ non nước biếc Mịt mờ suối vắng lạnh rừng hoang Tâm hồn trăn trở cứ lao xao Ánh nắng đem niềm thắm xiết bao Cảnh cũ người xưa chưa chắc gặp Quanh ta giải mộng ý thơ ngào Đặng Xuân Linh HƯƠNG NHỚ Anh vẫn đặt tên em giấc mơ Dệt vào tấm lụa đủ mong chờ Vì trong tâm tưởng em là mộng Khỏi muộn phiền khi em là thơ Muà thu nào đón bước em sang Những giây phút cuối đáng ngàn vàng Trong anh, em cánh chim miền lạ Lạc gót về đây giữa tối hoang Gió gửi làn mây vuốt tóc em Anh xin làm một nụ hôn mềm Tay cầm tay ngón đan thương mến Cho cả rừng yêu lá đẹp thêm Dừng gót cho lòng thôi xôn xao Ngọn thuỷ triều tim cao biết bao Em ơi , hương nhớ vưà trôi lại Tận đỉnh hồn anh thoảng ngạt ngào Đông Hương THUYỀN THƠ Xuân đi, Hạ đến rợp trời mơ, Sợi nắng chiều vương mặt nước chờ Thuyền mộng chơi xa quên ghé bến, Cùng mây phiêu lãng rộn tình thơ. Thơ thẩn, hoàng hôn nhuộm áo em, Lung linh hồng tím, cánh hoa mềm, Dòng sông thấp thoáng mây chìm nổi, Tiếng sáo diều vang rộn rã thêm... Thêm chút hơi sương rón rén sang, Đêm về lấp lánh ánh trăng vàng, Dịu dàng, cành liễu vươn tay đón, E thẹn, trăng nằm bãi cỏ hoang. Hoang vắng, sông buồn, bến xuyến xao, Thuyền về, sao cứ ngỡ chiêm bao? Chở trăng, thuyền nặng chờ thêm gió, Thoang thoảng, hương đêm tỏa ngạt ngào. Minh Tâm
Bài Xướng Hè vương vấn của Nguyễn Gia Linh được các bạn sau đây họa lại : Lam Vân, Nguyên Hà, Mẫn Hồ (Phần 2) Hương thơ Nắng hạ chan hòa thắm sắc mơ Bừng lên sức sống ước mong chờ Xuôi nguồn hy vọng gieo tươi sáng Rực rở khoe lời nhạc ý thơ Dáng điệu nhu mì theo gót em Ðong đưa trong gió tóc tơ mềm Vờn bay vạc áo màu xanh biếc Say đắm trăm lần nhung nhớ thêm Ve sầu vẳng vọng đón hè sang Xế buổi trời trưa rượp ánh vàng Bóng mát tàng cây đan dệt mộng Hồn lâng diệu vợi cỏi hồng hoang Bên thềm lẻn gió lá lao xao Vật cảnh êm đềm đẹp biết bao Má tựa vai kề chung mộng tưởng Môi nồng vị ngọt ướp hương ngào Lam Vân Vương Vấn Trường Xưa ( Họa bài "Hè vương vấn" của TH Gia Linh ) Hè về sen nở đẹp như mơ... Thoang thoảng hương thơm , kẻ đợi chờ Khắp nẻo tiếng Ve chào đón khách Niềm vui ngày hạ, mấy vần thơ . Nắng chiều nhẹ tỏa làn môi em Ngọn gió xa đưa suối tóc mềm Kỷ niệm hạ về mùa phượng đỏ Tình riêng ấp ủ luyến lưu thêm . Ba tháng hè về đã vội sang Nắng thay màu nhớ, lá thu vàng Cổng trường rộng mở ngày vui mới Nhẹ gót vương lòng nhịp bước hoang . Tựa ngàn cánh bướm lượn xôn xao Trường cũ tình xưa đẹp biết bao Phượng nở đầy sân, hương má thắm Bao nhiêu kỷ niệm, bấy nghẹn ngào . Nguyên Hà Thưa qúy thi hữu, Xin họa thơ HÈ VƯƠNG VẤN của TH Gia Linh qua mấy vần THĂM QUÊ như dưới đây : THĂM QUÊ Quê cũ về thăm thỏa ước mơ Bao năm xa cách mãi mong chờ Hương xưa thắm nở ươm đường mộng Kỷ niệm đầy vơi ngát tuổi thơ. Sân trường phượng đỏ nhớ về em Áo trắng tung tăng vạt tóc mềm Mùa hạ nắng vờn chao mắt biếc Môi cười bẽn lẽn dễ thương thêm. Heo may gió lạnh báo thu sang Hái vội trao em đóa cúc vàng Một chuyến từ ly không ngóng đợi Vùi tan mộng ước giữa chiều hoang. Trên biển thuyền trôi tiếng sóng xao Thương em xa cách nhớ dường bao Xứ người biền biệt thân cô lữ Chất chứa trong tim nỗi nghẹn ngào... Thân kính, Mẫn Hồ
Bài Xướng Hè vương vấn của Nguyễn Gia Linh được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ Đào, Minh Hồ, Nguyễn Thành Tài (Phần 3) GIẤC MƠ HỒI HƯƠNG Các cháu về chơi gợi giấc mơ Nhiều năm vắng bóng chẳng còn chờ Bây giờ lớn tuổi không còn thích Thưởng lãm những miền khác tuổi thơ Đất Việt khi còn là trẻ em Cùng nhau đùa giỡn trên bùn mềm Hương đồng lúa mạ xông mùi khói Chiều phủ nồi cơm được nấu thêm Thấm thoát mấy mùa hạ đã sang Tiếng ve trùng điệp khúc ca vàng Vầng trăng sáng tỏa trong đêm vắng Nhưng cảnh xưa giờ bỏ phế hoang Mong đợi ngày về thật xuyến xao Hai sương một nắng có là bao Nhiều năm xa xứ chân bước mõi Nghĩ tới hồi hương nuốt nghẹn ngào Minh Hồ Đào 110809 VẤN VƯƠNG
Hè sắp giã từ thu chớm mơ
Anh đem vương vấn với mong chờ
Viết lên trang giấy qua ngòi bút
Mô tả cuộc tình trong áng thơ
Cánh gió vô tình thổi áo em
Sương chiều buông xuống lạnh môi mềm
Vòng tay nhân thế còn lưu luyến
Trang điểm cuộc đời xinh đẹp thêm
Tiếng cười anh nín khi đêm sang
Con phố đường đi tỏa ánh vàng
Vắng lặng buồn tênh trăng chẳng có
Khắp nơi trùm phủ một màu hoang
Anh giấu từ lâu những xuyến xao
Nhưng trong tiềm thức nhớ ngần bao
Quãng ngày hạnh phúc không còn nữa
Nhìn bóng người đi thấy nghẹn ngào Minh Hồ
110809 Đón mừng Th Minh Tâm Mừng đón Minh Tâm đến Tứ Linh Không trà, không rượu vẫn linh đình Câu thơ kết nghĩa tràn vào giấy Đón tiếp tình chân bạn với mình Ntt XA BỜ Có còn gì nữa để mà mơ Thôi thế là thôi hết đợi chờ Đôi ngả đường đời đôi ngả rẽ Âm thầm giọt lệ nhỏ vào thơ Kể từ thu ấy đã xa em Lúc tiễn đưa nhau mắt ướt mềm Tay nắm tay buồn khi giã biệt Thuyền càng xa bến xót đau thêm Mấy thu mòn mỏi mấy thu sang Nhìn chiếc lá bay đã úa vàng Nhung nhớ vơi đầy nhung nhớ bến Thẫn thờ lê bước mỗi chiều hoang Rừng phong gió rit lá lao xao Lữ khách xa Người nhớ xiết bao Ngả rẽ đâu ngờ từ phút ấy Bến bờ năm cũ mãi in sâu Nguyễn thành Tài Bâng Khuâng
Ôi tình như mộng ý như mơ,
Chẳng uổng lòng ai bấy đợi chờ.
Hương phấn dịu dàng đôi gót ngọc,
Nghê thường lả lướt mấy vần thơ.
Đắm đuối hồn ai trong mắt em,
Lâng lâng trôi suối tóc buông mềm.
Bâng khuâng chiều xuống càng hư ảo,
Sầu lướt riềm mi đắm đuối thêm.
Gió hiu hiu lạnh báo thu sang,
Ráng toả trời tây ánh bụi vàng,
Một tiếng chuông ngân thêm vẻ tịnh,
Một con cò liệng điểm chiều hoang.
Mặt hồ cá động nước xôn xao,
Kỷ niệm trôi về đẹp xiết bao,
Sương xuống ướt vai lòng vẫn ấm,
Ngát hương rừng ngọt mía lau ngào. (1)
Bùi Tiến
(1) Mía lau = mía de
Bài xướng HÈ GẶP GỠ của TH Minh Hồ được các bạn sau đây họa lại: Đặng Xuân Linh, Lam Vân, Nguyễn Gia Linh (phần 1) HÈ GẶP GỠ
Chiều Hạ nóng chang đến chảy dầu
Đêm về không gió nực ngần bao
Muôn người xô đổ ra miền biển
Tắm mát đùa trong sóng rạt rào
Cát trắng mênh mông thân trải thảm
Muôn màu trang điểm đẹp làm sao
Một lần gặp gỡ đâu ngờ có
Kỷ niệm quen nhau tự thuở nào Minh Hồ
130809 Sẽ trở lại …mùa Mùa nắng đi chơi thấy dãi dầu Ra đường hừng hực ngán dường bao Trong nhà mát mẻ yên thân nghỉ Dưới bóng lơ phơ đợi gió rào Khắp góc hương lân im tựa mộng Chung quanh sáo nhạn lặng như sao Vầng ô trở lại ngôi bờ cũ Tới lạnh heo mai, vận thế nào?? Đặng Xuân Linh 14-08-2009 Thoáng hương mơ Giọng hát à ơi tiếng ví dầu Ru say mộng đẹp giấc chiêm bao Chiều nhìn nắng nhạt xuyên song cửa Tối ngắm trăng thanh chiếu cổng rào Vách lá len luồn bao ngọn gió Nhà tranh lấp lánh vạn vì sao Quê xưa thuở bé trong tâm tưởng Một thoáng hương mơ tận chốn nào Lam Vân Nóng muốn điên Mùa hè phố thị nắng ra…dầu Biết rõ đường đi khổ xiết bao Muốn nghỉ dừng chân chờ bến đỗ Mong ngồi nướng thịt sợ mưa rào Hoa tươi phủ khắp khoe vườn mộng Bóng tối che trùm ngắm ánh sao Có phải sương khuya làm mát mẻ Còn hơn cựa quậy tại phương nào!? Nguyễn Gia Linh
Bài xướng HÈ GẶP GỠ của TH Minh Hồ được các bạn sau đây họa lại: Đông Hương, Mẫn Hồ, Minh Tâm (Phần 2) NGỌN MÂY BẠC TÓC Mây bạc trắng xanh, tóc dãi dầu Ngồi nhìn song cưả , ngỡ chiêm bao Bờ hồn theo lạch trôi sông biển Gió lộng qua tay sóng rạt rào Nệm nhớ làm giường, chăn chiếu thảm Nhiều lần trăng khóc dưới đêm sao Bến xưa dấu ái ai còn có Một mảnh tình riêng ướp tuổi nào ? Đông Hương GẶP GỠ CŨNG BẰNG KHÔNG ! Giấc mơ thoáng chốc đã dầu dầu* : “Gặp gỡ người xưa vui xiết bao ! Trước biển em cười trăng sáng loáng, Trên cây chim hót gió rì rào…” Mai này xa cách buồn chi lạ, Đời mãi chia lìa khổ thế sao ? Nếu biết tương phùng là huyển mộng, Thà đừng tao ngộ, phải không nào ? Man Ho * dầu dầu: Dần tỉnh lại Giấc mơ nghe đã dầu dầu vừa tan (Kiều) NẮNG HÈ Ve kêu rộn rã, nóng tươm dầu. Hàng phượng rực hồng đẹp biết bao, Ngán ngẫm nắng nung đồi cát bỏng, Ước ao trời đổ trận mưa rào. Lao xao, biển dậy nghìn con sóng, Lấp lánh, đêm giăng vạn ánh sao. Mệt mỏi, gió buồn không muốn thổi, Cụm mây lười biếng ngủ nơi nào?... Minh Tâm
Bài xướng HÈ GẶP GỠ của TH Minh Hồ được các bạn sau đây họa lại: Minh Hồ Đào, Nguyên Hà,…(Phần 3) BIỂN HÈ
Mặt biển tỏa loang những vết dầu
Che mầu xanh thẳm tuyệt vời bao
Xa xa vài cánh buồm căng gió
Trong ánh hoàng hôn nắng rực rào
Du khách thập phương chưa vắng bước
Tiếng đàn ca hát rền vang sao
Lẫn hòa âm giọng cười con trẻ
Phiền muộn biến đi tự lúc nào
Minh Hồ Đào
160809 Nắng Hạ lại về (Họa lại bài "Hè gặp gỡ" của TH Minh Hồ ) Nắng hạ chói chang lắm dãi dầu Ngàn sao lấp lánh đẹp dường bao Vô tình ngọn gió xua bờ cát Thắm thiết làn môi tựa sóng rào . Tỏ rạng vừng trăng treo đỉnh núi Ngàn lau che khuất những vì sao Khoan thai tiếng hạc đêm thanh vắng Lòng những bâng khuâng nhớ thuở nào . Nguyên Hà Thoảng Gió Nồm Nam
Nóng nực bao nhiêu cũng mặc dầu,
Được ngày nắng đẹp sướng là bao.
Người khăn áo trải, vườn liền bãi,
Kẻ lọng dù che, cổng kín rào.
Ngừa nám, bôi kem chừng tốt nhỉ,
Phòng khô, nhúng nước chẳng hay sao.
Hiu hiu hơi nhẹ lồng hương mát,
Mới thấy Nam Huân thoáng thế nào.
Bùi Tiến
Bài Xướng Tiễn Biệt của Minh Hồ Đào được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ, Mẫn Hồ, Nguyễn Gia Linh (Phần 1) TIỄN BIỆT *Bi-níc chiều nay mây xám giương Người đi kẻ ở cách đôi đường Từ đây mãi mãi xa ngàn dặm Kỷ niệm vui buồn mãi luyến vương Cuộc hẹn tiễn đưa ai có muốn Trần gian mọi thứ là vô thường Hôm qua còn nghe tiếng người nói Nào biết hôm nay cảnh đoạn trường Minh Hồ Đào *Binic (vùng Bretagne phía Tây Bắc nước Pháp) ngày 14 tháng 8 năm 2009 CÒN ĐÂU NỮA Sáng nay màn nắng vàng không giương Như cũng buồn theo suốt quãng đường Đưa tiễn người vào thế giới khác Thiên thu thân quyến giữ lòng vương Bóng hình trân quý còn đâu nữa Dù biết không ai thoát lẽ thường Cõi tạm trần gian về cát bụi Cội nguồn sinh tử tạo miên trường Minh Hồ 210809 NGHĨA TRANG CHIỀU TIỄN ĐƯA Một chiều đưa tiễn, chiếc ô giương Mưa bụi lâm thâm đôi ngã đường Thương bạn từ nay về bến giác Mình tôi ở lại nỗi sầu vương. Nghĩa trang quạnh vắng anh nằm đó Sau trước về đây cũng lẽ thường. Dẫu biết cuộc đời là mộng ảo Xa nhau, vẫn nhớ suốt canh trường. Thân kính, Mẫn Hồ THƯƠNG TIẾC Bầu trời xám xịt chiếc dù giương Đưa tiễn người đi hết đoạn đường Một kiếp phong trần xuôi vạn dặm Ngàn đời mộng ảo sớm tơ vương Anh về bến giác không sầu não Cõi tạm nằm đây chỉ chuyện thường Thân xác rụi tàn vùng cát bụi Mang đi nỗi nhớ suốt đêm trường Nguyễn Gia Linh
Bài Xướng Tiễn Biệt của Minh Hồ Đào được các bạn sau đây họa lại : Đặng Xuân Linh, Nguyễn Thành Tài, Mỹ Linh (Phần 2) Vĩnh biệt một người đi Tạo hóa cơ cầu mạng khó giương Bồng lai nhân thế cảnh chia đường Nơi đây cõi tạm người không ở Về chốn non ngàn dạ chẳng vương Cuộc đời vui sáng lại chiều thương Đã biết trần ai luật dễ thường Tiếc nuối người đi về thiện cảnh Tử sinh, sinh tử đoản hay trường Đặng Xuân Linh THIÊN TAI Thuyền theo gió lướt cánh buồm giương Di chuyển trên sông thế đoạn đường Lũ lụt cướp đi con lộ chính Đê điều đổ nát ngổn ngang vương Thiên tai gây họa sao buồn thế Thời tiết đổi thay quá lạ thường Nhân loại đói nghèo càng thống khổ Tâm tư giao động suốt canh trường Nguyễn Thành Tài Hè đón bạn ... Nắng toả hiên ngoài cây cỏ giương
Chào vui ngày mới rộn bao đường
Bao người thức giấc nhìn ra cửa
Nhộn nhịp khu hè ... mãi vấn vương Hạ đến rồi đi thu thoáng bóng
Thời gian ngoảnh lại chớ xem thường
Nào anh nào bạn hoài chia sẻ
Kỷ niệm còn đây dẫu dặm trường Mỹ Linh
23/08/2009
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: