Góc Thơ Tứ Linh
Bài Xướng CÒN CHÚT TÌNH TA của TH Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Lam Vân, Minh Tâm (Phần 1) Thưa qúy thi hữu, Đúng là “đến hẹn lại lên” Việc đưa bài xướng nay phiên của mình. Đành xin gởi vội chút tình, Để khi người đọc, thoáng hình bóng xưa ... Thân kính, M.H. CÒN CHÚT TÌNH TA... Anh ở bên trời vẫn nhớ em, Nhớ mưa tháng sáu ướt vai mềm Đường xưa rão bước dài lưu luyến Hương cũ tình phai xa xót thêm. Anh ở bên trời chưa dễ quên Một thời hoa bướm trót yêu em Những chiều thứ bảy bên song đợi Ngắt nụ men sầu soi bóng đêm. Anh ở bên trời dõi bóng em Mong sao em mãi sống ngoan hiền Nợ duyên hương lửa luôn nồng thắm Còn chút tình ta...khẻ gọi tên. Mẫn Hồ Thưa quý Thi Hữu Nghe ra đúng hẹn vương lên Lấy tên bài Xướng là phiên chúng mình Vì nhau gởi gấm hương tình Nhờ người đọc lấy gợi hình ngày xưa... Thân kính NGL VƯƠNG VẤN TÌNH TA Dù ở noi nào nhớ đến em Sương chan tuyết phủ lạnh chân mềm Nắng mưa gió bão đầy tang tóc Nghĩa cũ tình xưa vương vấn thêm Dù ở nơi nào đâu dám quên Ngày xưa đã trót nghĩ về em Thì dù biển cạn non mòn đổi Anh vẫn âm thầm thức trắng đêm Dù ở nơi nào dõi dáng em Nghĩ rằng xứng đáng vợ, dâu hiền Tình duyên chắc hẳn do trời định Còn nghĩ về nhau…cứ nhắc tên! Nguyễn Gia Linh Thưa quý Thi Hữu Đến kỳ anh Mẫn viết lên Đưa ra bài Xướng là phiên của mình Ông anh gởi nghĩa với tình Tôi xem gợi nhớ vọng hình ngày xưa Thân kính DXL VƯƠNG VẤN TÌNH XƯA Đường lạ xứ người có nhớ em? Mùa hè nóng bức rọi thân mềm Đan tay chung bóng ta dìu bước Kỷ niệm đẹp hoài gợi vướng thêm Đường lạ xứ người dạ khó quên Anh thì thầm trọn kiếp yêu em Vê lô gọn ghẽ đèo đi dạo Nay đã xa rồi rảo bước đêm Đường lạ xứ người có tưởng em? Hay là quên hết giấc mơ hiền Trăng còn mãi đó duyên chưa thấm Vương chút tình xưa vẫn nhớ tên Đặng Xuân Linh Khối Tình Si Một khối tình si gởi đến em Bao năm ấp ủ trái tim mềm Từng đêm dệt mộng hồn xao xuyến Tỉnh giấc canh trường nhung nhớ thêm Một khối tình si mãi khó quên Tâm đan dạ khắc bóng hình em Bao mùa hạ lướt thu hoang vắng Giá buốt đông buồn thức trắng đêm Một khối tình si trả lại em Còn đâu mộng thắm giấc mơ hiền Từ đây cố gắng vùi quên lãng Lúc nhớ âm thầm vẫn nhắc tên Lam Vân NHỚ... Đêm về, chầm chậm trăng lên, Xuyên làn sương mỏng nghiêng nghiêng bóng mình. Hồn thơ thắm đượm bao tình, Thẩn thờ thương nhớ dáng hình ngày xưa... *** Thoang thoảng gió dìu hương tóc em, Dường như vừa chạm mắt môi mềm... Dẫu xa thăm thẳm tình đâu nhạt, Nỗi nhớ niềm thương rộn rã thêm. Núi sông ngăn cách, phút nào quên, Hồn mãi chiêm bao mơ dáng em, Văng vẳng cung đàn, ngơ ngẩn nhớ, Thẩn thờ ngồi ngắm ánh sao đêm. Nhẹ nhàng lá rụng ngỡ chân em... Trăng dựa song thưa, quá dịu hiền, Chợt tưởng hẹn nhau em đứng đợi, Giật mình, suýt nữa lại kêu tên... Minh Tâm
Bài Xướng CÒN CHÚT TÌNH TA của TH Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại Minh Hồ, Nguyên Trần, Minh Hồ Đào, Cao Thiều Lang (Phần 2) DẤU YÊU NGÀY CŨ
Nào có ngờ đâu xa cách em
Tình đang nồng thấm đậm môi mềm
Lứa đôi đắm đuối trong mơ ước
Sao lại đôi đường, đau khổ thêm?
Kỷ niệm êm đềm không thể quên
Dấu yêu ngày cũ cận kề em
Hoa lòng tha thiết xinh tươi mãi
Nay mắt đơm sầu mỗi lúc đêm
Vắng lặng không còn nghe tiếng em
Gọi nhau chan chứa nét đoan hiền
- Anh ơi, em hỡi, ở đâu nhỉ?
Mật ngọt vô ngần kêu réo tên
Minh Hồ
110909 Nhớ nhung tình ta Thương nhớ đong đầy thương nhớ em San Jose dáng liễu buông mềm Bước chân dìu dặt trời hoa bướm Trăng cũng nhẹ nhàng âu yếm thêm Hương gây mùi nhớ dễ đâu quên Thấp thoáng lung linh hình bóng em Dáng nguyệt xiêm y lồng nguyệt điện Nụ hồn thiêu đốt cả sương đêm Thương nhớ đong đầy trong mắt em Hoá thân em kiếp ma soeur hiền Anh con chiên đạo quỳ chân Chúa Con trót thương nàng thương cả tên Toronto Sept. 11, 2009 Nguyên Trần NGÀY KHÓ QUÊN Đã tám năm rồi* xa cách em
Thương bàn tay yếu đôi chân mềm
Liều thân trong lửa đang nung đốt
Tuyệt vọng kiếm tìm ngõ thoát thêm
Đã tám năm rồi rất khó quên
Tòa nhà sụp đổ đã chôn em
Còn vang tiếng gọi trong tâm nảo
Ẩn hiện muôn trùng giấc ngủ ̣đêm
Đã tám năm rồi hình ảnh em
Ghi sâu ý muốn thành dâu hiền
Không tròn lời ước em miên viễn
Còn lại nhân gian nhắc nhở tên Minh Hồ Đào
110909
*Ngày khó quên 11 tháng 9 năm 2001 Họa : HÌNH ẢNH NGƯỜI XƯA Ấp ủ trong tim kỷ niệm em Luyến lưu hình dáng vóc thân mềm Ẩn trong đôi mắt bao mơ ước Chạnh thấy đau lòng thương nhớ thêm Dẫu cách muôn trùng cũng khó quên Nhớ nhung tha thiết bóng hình em Những khi trăn trỡ lòng đau xót Như phủ đặc dày bóng tối đêm Tương tư trong giấc mộng tìm em Mơ ước đoàn viên ảnh dịu hiền Nghĩa cũ tình xưa vương vấn mãi Trọn đời ghi khắc tuổi cùng tên Cao thiếu LANG
Bài Xướng CÒN CHÚT TÌNH TA của TH Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại Nguyên Hà, Nguyễn Thành Tài, Bùi Tiến (Phần 3) Thôi đành lỗi hẹn (Kính họa lại bài "Còn chút tình ta" của TH Mẫn Hồ) Thôi đành lỗi hẹn đến cùng em Thất tịch mưa ngâu suối tóc mềm Kỷ niệm bao chiều câu nguyện ước Giờ đây đôi ngả nhớ nhau thêm Thôi đành lỗi hẹn vẫn chưa quên Nhớ buổi tan trường đón đợi em Nắng úa thu vàng rơi cách biệt Sầu thương viễn xứ lạnh thâu đêm Thôi đành lỗi hẹn gởi về em Bao nỗi niềm thương dáng dịu hiền Nỡ trách gì nhau thêm tủi phận Mỏi mòn năm tháng gọi thầm tên ! Nguyên Hà CHUYỆN NGÀY XƯA Anh bên ni nhớ, nhớ về em Nhớ dáng hình xưa tóc rủ mềm Nhớ bóng đổ dài vương áo trắng Nhớ ve sầu gọi dạ buồn thêm Anh bên ni nhớ, nhớ không quên Nhớ những mùa trăng đứng đợi em Phượng vĩ sông Hàn rơi ngập lối Chúng mình hai đứa bước trong đêm Anh bên ni nhớ, nhớ thương em Cô gái Hà Tân rất dịu hiền Tơ Nguyệt trớ trêu xe lộn mối Thiệp hồng không ghép được chung tên Nguyễn Thành Tài "Chút tình" người đã đưa lên,
Ngót hai tuần nữa luân phiên tới mình.
Trăm năm cũng một chữ tình,
Thoáng qua, thoáng hiện, bóng hình xa xưa.
Niềm Nhớ Không Tên
Thăm thẳm hồ thu đáy mắt em,
Thanh thanh tơ liễu mướt mi mềm,
Bâng khuâng khói nhạt vương tầm mắt,
Cô quạnh sầu dâng se sắt thêm.
Thăm thẳm hồ thu lắng nhớ quên,
Mây chiều man mác chạnh về em.
Hanh hao, hanh cả hồn đơn lẻ,
Hiu hắt trăng vàng rắc lối đêm.
Thăm thẳm hồ thu soi dáng em,
Lung linh đáy nước nét nhu hiền.
Em ơi em có bao giờ nhỉ,
Thương nhớ, niềm thương không có tên. Bùi Tiến
Bài Xướng Nỗi lòng của Nguyễn Thành Tài trong TXH được các bạn sau đây họa lại: Minh Hồ, Nguyễn Gia Linh, Nguyên Trần, Mẫn Hồ (Phần 1) Đúng hẹn lại lên các bạn ơi Tuân theo đàn chủ xếp ngày rồi Vì thơ cạn ý xin thông cảm Bài họa nhiều lần vắng mặt tôi . Ntt NỖI LÒNG Mở cửa hồn anh, giấu bóng em, Biết bao kỷ niệm đẹp êm đềm. Anh chôn trong đáy lòng sâu thẳm, Để khỏi người đời thóc mách xem. Mở cửa hồn anh đón nắng xuân, Cho em tươi thắm sắc không tàn. Chúng mình luôn vẹn câu thề ước, Tình mãi chung tình với thế gian. Nguyễn Thành Tài Xin viết đôi lời các bạn ơi Hôm nay bài xướng đã ra rồi Dù cho bận việc nhiều hay ít Để tránh than phiền hoặc trách tôi mh NHỚ MÃI Nhớ mãi lần đầu gặp gỡ em Ước mong tiếp nối quãng êm đềm Đắm say đưa đón dù mưa nắng Gởi lá thư tình mong mỏi xem Nhớ mãi trong tim dáng vóc xuân Dẫu nay hương ái đã phai tàn Dẫu nay không tròn vẹn lời ước Ảo ảnh niềm vui ở thế gian Minh Hồ 180909 Mến bạn bao ngày đúng hẹn ơi! Dù xa cách mấy cũng quen rồi Vì thơ thông cảm cùng chung bước Dẫu gặp chuyện gì có chúng tôi NGL Thủy Chung (Họa bài NỖI LÒNG của TH Nguyễn Thành Tài) Phảng phất trong phòng bóng dáng em Không làm sao giấu mộng êm đềm Đường xa không muốn ai chăm sóc Chỉ để riêng mình ngắm nghía xem Có phải đời tươi dưới gió xuân? Cho hoa thơm mát khó phai tàn Đường trần chung bước tràn muôn nẻo Âu yếm theo hoài trước thế gian Nguyễn Gia Linh Họa: Chẳng có gì đâu thi hữu ơi! Montreal góp mặt vui rồi Toronto ngõ lời chào đón Chòm xóm láng giềng anh vớí tôi Tâm tư Ai bảo một ngày anh biết em Cho anh ngây ngất mộng êm đềm Tương tư ngày tháng trong nhung nhớ Em đứng hiên nhà anh lén xem Ai bảo trời tươi thắm gió xuân Em đi điểm sắc hoa không tàn Nhìn em tha thướt anh thầm ước Hai đứa vợ chồng không dối gian Toronto Sept. 18, 2009 Nguyên Trần Bài Thơ GIÃ BIỆT ” Giã Biệt ” , mấy vần thơ của em Khơi bao nỗi nhớ quá êm đềm Một trời hư ảo sầu thăm thẳm Cất kỹ lâu rồi, vẫn mở xem. Mở xem, nhớ lại một mùa xuân Em vớt bên song chút nắng tàn Sưởi ấm tình ta chiều bịn rịn Xa anh từ ấy, lánh trần gian… Thân kính, Mẫn Hồ
Bài Xướng Nỗi lòng của Nguyễn Thành Tài trong TXH được các bạn sau đây họa lại: Minh Hồ Đào, Minh Tâm, Đặng Xuân Linh, Đông Hương (Phần 2) Xa nhà vẫn phải họa người ơi Miền núi sương mù bịt lối rồi Cảm xúc xin gởi lời đối ẩm Mong rằng thi hữu cảm thông tôi MHĐ MỪNG VUI Mỗi độ Thu vào anh với em Về thăm Mẹ tạo cảnh êm đềm Đấp bù ngày tháng sống xa cách Nhớ dở thư, hình dẫu đã xem Ấm áp vô ngần hơn tiết xuân Lá chồi hoa nở khi đông tàn Mừng vui biết mấy mong kề cận Cho trọn tình người ở thế gian Minh Hồ Đào Gerzat ngày 180909 Nhắn bạn tri âm gọi tiếng ơi... Bốn phương đã kịp nhận nhau rồi. Vần thơ xướng họa vang bao nẽo, Đêm vắng giật mình, tôi với tôi... ******* HOÀI CẢM Lòng mãi xuyến xao thương nhớ em. Tình anh như gió thoảng êm đềm, Dìu làn sương mỏng xa vô tận, Cho sáng trăng vàng, em ngắm xem. Giữa hạ oi nồng luyến tiếc xuân. Đào mai, hoa thắm dẫu phai tàn, Sắc hương còn đọng trong cành lá, Đợi nắng xuân về nhuộm thế gian. Minh Tâm Thi nhân đúng hẹn, kính người ơi! Thân ý tình trong mãi chẳng rồi Thơ Bác cạn vần sao vẫn cảm Hiểu mà...Thăm hỏi tấm lòng tôi Vẫn còn mơ Tự thuở trong lòng với vận em Lời thơ khó tả ý êm đềm Thời gian chạnh nghĩ khi vương mộng Giấu mãi thêm buồn, ngẫm nét xem Tự thuở khơi lòng khởi sắc xuân Tâm can êm ả lắng lo tàn Mơ hoài thêm vẻ sầu trong mộng Tình nghĩa sông dài gởi thế gian Đặng Xuân Linh MUỘN MÀNG CHƯA EM ?
Tưởng chỉ còn thơ dáng dấp em
Chín tầng cảm xúc cũ êm đềm
Anh đưa thư gửi trời thăm thẳm
Với gọi trăng về hỏi thử xem
Bỗng một chiều tay vẫy gió xuân
Soan ơi ! sao lá đổ hoang tàn
Nhớ em anh lại âm thầm ước
Tình chuyển mình quanh bóng thế gian
Đông Hương
Bài Xướng Nỗi lòng của Nguyễn Thành Tài trong TXH được các bạn sau đây họa lại: Nguyên Hà, Lam Vân, Bùi Tiến, Mỹ Linh (Phần 3) Chứa Chan Tình Nồng ( Họa lại bài "Nỗi Lòng" của TH Nguyễn Thành Tài) Chợt giấc đêm dài nhớ dáng em Sâu trong tiềm thức mộng êm đềm Là bao kỷ niệm tình âu yếm Hẹn ước trông chờ ngóng đợi xem . Ly rượu nồng nàn mừng đón Xuân Ngàn hoa duyên thắm chẳng phai tàn Cánh chim vạn nẻo về đây với ... Nắng ấm chan hòa đẹp thế gian . Nguyên Hà Tình nồng Dệt mối tình nồng gởi đến em Từng đêm mộng ái lướt êm đềm Gieo nguồn hạnh phúc tràn mi mắt Sắc biếc ru hồn thích ngắm xem Dệt mối tình nồng quyện tiết xuân Niềm thương nỗi nhớ chẳng phai tàn Bên nhau vẹn ước nguyền minh thệ Sánh bước vai kề giữa thế gian Lam Vân Ngồi buồn nghe nhão tiếng à ơi,
Chợt động niềm tây đã cũ rồi.
Se sắt mỗi nơi người mỗi ngả,
Ai còn lưu luyến chút tình tôi.
Em Ở Đâu Rồi
Đã hẹn tôi về quê thăm em,
An Giang nước chẩy thật êm đềm,
Biên Hoà bưởi ngọt, Hương Cần quýt,
Đà Lạt mờ sương, dạo bước xem.
Lơ láo hàng cây đón gió xuân,
Hanh hao trong nắng chút đông tàn.
Em ơi, em ở đâu giờ nhỉ,
Liệu có vương rồi chút dối gian.
Bùi Tiến Con chạy theo nè cô bác ơi
Hồn thơ lì mãi phía sau rồi
Ngày làm tối bận bù đầu quá
Nên cũng nhiều lần chịu phận tôi :) Sóng tình Ánh mắt ai nhìn thấu tận em
Long lanh gợi cảm thật êm đềm
Thay ngàn câu nói làm say đắm
Để lại trong lòng cố vạch xem Hãy rưới hồn em muôn áng xuân
Tràn bao tia thắm chẳng phai tàn
Này xanh trắng đỏ hoà nâu tím
Là cả sắc màu của thế gian Mỹ Linh
21/09/2009
Bài xướng Có những mùa Thu của Nguyên Trần được các bạn sau đây họa lại: Minh Hồ, Minh Hồ Đào, Đông Hương, Thanh Khang (Phần 1) Lịch trình đàn chủ Gia Linh Thì ra đã tới phiên mình đấy thôi Nhìn trời Thu dạ bồi hồi Mượn dòng hoài cảm viết lời xướng ra Có những mùa Thu Yellow deers bewilder Nai vàng ngơ ngác Có những mùa Thu ngập lá vàng Có cô hàng xóm bước sang ngang Để chàng trai trẻ lòng tan nát Nhìn bóng xe hoa luống bẽ bang Có những mùa Thu sắc tím hồng Có còn chi nữa để thương mong Cái cô hàng xóm vô tình quá Giờ chắc vui duyên mới với chồng Có những mùa Thu chở lạnh lung Heo mây se sắt đàn ngang cung Tơ trời ai dệt màu ly biệt Mang tới lòng tôi nỗi nhớ nhung Có những mùa Thu hiu hắt trôi Mây lang thang gọi gió bồi hồi Đời tôi từ lỡ làng năm cũ Nắng sớm mưa chiều vẫn lẻ đôi Toronto vào Thu 2009 Nguyên Trần Tham gia xướng họa Tứ Linh Để mà nuôi dưỡng lòng mình vui thôi Mặc cho trời đất vận hồi Bốn mùa cảm hứng tuôn lời thơ ra MÂY TÍM CHIỀU THU Mây tím chiều Thu lấp nắng vàng Thái dương sớm lặn xuống đồi ngang Sương mau giăng phủ mù trời đất Làm cõi trần gian bỗng bẽ bàng Mây tím chiều Thu khuất bóng hồng Ra đi để lại người chờ mong Ngày đêm mòn mỏi trông không ngớt Lòng mãi trào dâng nhớ chất chồng Mây tím chiều Thu đến lạ lùng Không gian sầu rượi thấu thâm cung Tưởng rằng không có ngày xa cách Cùng bước đường tình trên gấm nhung Mây tím chiều Thu đã cuốn trôi Hạnh phúc trăm năm đã đình hồi Thuyền duyên đành phải chìm sâu thẳm Hẹn kiếp lai sinh vẹn lứa đôi Minh Hồ 161009 Mỗi kỳ vào trang Tứ Linh Đọc thơ xem truyện chúng mình vui thôi Hôm nay gởi lại âm hồi Bốn phương thi hữu góp lời thơ ra GIÓ LẠNH CHIỀU THU Gió thổi chiều Thu rụng lá vàng Phủ đường khắp nẻo dọc băng ngang Ngày xưa một thuở cùng ai bước Rộn rã niềm vui lấp bẽ bàng Gió thổi chiều Thu nát đóa hồng Người đi từ đó tôi chờ mong Một ngày gặp lại trên quê cũ Kể suốt thời gian nhớ chất chồng Gió thổi chiều Thu chợt lạnh lùng Tiếng ̣đàn lòng trổi lạc ngàn cung Từ khi xa cách nhau biền biệt Giấc ngủ mang vào bóng nhớ nhung Gió thổi chiều Thu mây xám trôi Bay đi mải miết chẳng giờ hồi Cuộc đời lữ thứ ai ngờ có Để lại ngỡ ngàng duyên lứa đôi Minh Hồ Đào 161009 GIỮA LỐI EM ĐI Em đi , trời độ cuối thu vàng Con thuyền ngược bến trở sang ngang Xuôi êm để lại người thương cũ Nỗi nhớ mây sao lặn bẽ bàng Em đi, tim tôi nhỏ giọt hồng Tôi làm thi sĩ thả thơ mong Cõi hồn băng gía như đồng tuyết Hàng chữ đầy vơi nhớ , chất chồng Em đi, đôi mắt sắc lạnh lùng Tôi ngồi yên tượng đá, trầm cung Nghiêng nghiêng cành gió màu hương ảo Trói ngọn sầu tim sợi rẽo nhung Em đi, con nước lỡ chừng trôi Dãy đá bên sông vọng thanh hồi Sau mây trăng mõi dừng chân bước Chia xẻ giùm tôi chuyện lưá đôi Đông Hương Tham gia xướng họa Tứ Linh, Gắng công vận dụng trí mình đó thôi. Vần thơ ẩn chưá bồi hồi, Làm sao sánh kịp với lời xướng ra ? THU VỀ , Thu về đây đó ngập lá vàng,
Gíó lạnh nhẹ đưa chim lướt ngang.
Thoáng niềm dĩ vãng lòng tan nát.
Nhìn khách nhàn du lắm bẽ bàng Thu về đôi chỗ cũng điểm hồng , Ấm áp qua rồi khó chờ mong. Nhìn cảnh êm đềm thân thương quá , Quấn quít bên nhau những vợ chồng.
Thu về đông đến sẽ lạnh lùng,
Róc rách suối reo nhịp phiếm cung.
Vương vấn nỗi niềm khi ly biệt.
Làm sao tránh khỏi nỗi nhớ nhung.
Thu về từng đợt áng mây trôi ,
Thơ thẩn rừng phong luống bồi hồi.
Ôn thầm kỷ niệm bao năm cũ ,
Từng bước vợ chồng vẫn chung đôi.
Toronto 16-10-09
Thanh Khang
Bài xướng Có những mùa Thu của Nguyên Trần được các bạn sau đây họa lại: Mẫn Hồ, Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Lam Vân (Phần 2) Thưa qúy thi hữu, Nhà thơ (NT) trong dạ bồi hối “Mượn dòng hoài cảm viết bài xướng ra.” Tình buồn nghe thật thiết tha Nên trao bài họa, thơ ta góp phần. Nhưng mà chuyện của tha nhân Bao năm lẻ bóng lỡ làng duyên xưa... NGÀY ẤY... (Kể chuyện của một người) Ngày ấy thu sang lá trỗ vàng Trước hiên chờ đợi bậu đi ngang Bỗng dưng sao thấy lòng xao xuyến Chim hót chung vui cạnh gốc bàng... Ngày ấy trao em một nụ hồng Tình yêu mật ngọt, thỏa chờ mong. Tâm hồn ấm áp mùa đông lạnh, Gắn bó duyên mơ chuyện vợ chồng. Ngày ấy quê tôi bị giặc lùng Mùa xuân tan tác nợ đao cung Em không kịp nói câu từ biệt Trôi giạt bên cầu mảnh áo nhung. Từ dạo mất em, năm tháng trôi Nghe chuông chùa đổ đếm từng hồi Nhớ sen mùa hạ bên linh tự Ngày ấy cùng em ta sánh đôi... Thân kính, Mẫn Hồ Tới phiên người họa Gia Linh Cố đem diễn tả ý mình mà thôi Chuyện xưa tích cũ luân hồi Cùng chung góp vận với lời thơ ra Nhớ mùa thu cũ Thu mới vừa sang trổ sắc vàng Bao người chờ chực chuyến đò ngang Để nghe vang vọng lời than thở Hết có gì che, chiếc lộng bàng!(*) Cảnh đẹp mùa thu đủ sắc hồng Cho người ao ước với chờ mong Như cô hàng xóm đem thương nhớ Dệt mấy vần thơ để kiếm chồng Những áng mây thu đep lạ lùng Mấy vầng ngủ sắc phủ hoàng cung Tơ trời trải mộng đem thêu dệt Khoát áo trang đài đủ gấm nhung Dòng đời gió cuộn lạnh lùng trôi Cuộc sống bon chen khó vãn hồi Giữ được mùa thu như thuở trước? Ân tình xứng lứa với vừa đôi? (*) Thu đi trên những cành bàng Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi Nguyễn Bính Nguyễn Gia Linh Nguyên Trần dệt nét lung linh Lời thơ hoài cảm phiên mình xướng thôi Trời thu ảm đạm nhớ hồi Của thời trai trẻ đôi lời tỏ ra XL Thu nầy Bức họa thiên nhiên cảnh lá vàng Màu pha đỏ tím lẫn cành ngang Tăng thêm lạnh lẽo cây thay áo Buốt giá xa ai thấm bẽ bàng Bức ảnh chưa vơi, đủ sắc …hồng Mà ai nở để kẻ ngắm mong Người đi kiếm cảnh mùa thu khác Duyên kiếp đành tan lụy chất chồng Bức ảnh thu ơi quá lạnh lùng Như điệu nhạc mùa sắp xóa cung Tơ vàng đứt khúc bay theo gió Lòng tưởng mơ nhiều gợi nhớ nhung Bức ảnh thu nầy ước chóng trôi Mang đi hình ảnh khó tương hồi Dòng đời xuôi ngược đàn không phiếm Mơ mộng để chờ lúc lẽ đôi Đặng Xuân Linh Nhạt nắng chiều thu Nhạt nắng chiều thu nhuộm sắc vàng Mây vờn lãng đãng cụm giăng ngang Vườn hoang vắng bóng người tri kỷ Héo úa sầu đưa nhánh lá bàng Nhạt nắng chiều thu ửng ráng hồng Bao ngày tháng đợi hẹn chờ mong Hương mơ quấn quyện nồng thân ái Kết dệt duyên tơ chuyện vợ chồng Nhạt nắng chiều thu nhớ lạ lùng Hồn lâng phách lạc giữa mê cung Muôn ngàn ảo giác xây huyền thoại Ðắm đuối say cuồng ánh mắt nhung Nhạt nắng chiều thu gió cuốn trôi Bao nhiêu mộng tưởng hiện liên hồi Vòm trời tuổi ngọc thời xuân sắc Nguyện ước duyên đời mãi sánh đôi Lam Vân
Bài xướng Có những mùa Thu của Nguyên Trần được các bạn sau đây họa lại: Nguyễn Thành Tài, Cao Thiếu Lang, Minh Tâm (Phần 3) “Có Những Mùa Thu” của bạn Trần Chân thành chung họa tỏ tình thân Độ này thơ phú hình như nghẽn Nhưng cố tham gia để góp phần … Nguyễn Thành Tài CHẦM CHẬM … CHO TÔI Chầm chậm … cho tôi chút nắng vàng , Cho thời gian kịp chuyến đò ngang Mỏi mòn Bến đợi bao thu lại Sợ lối yêu đương ngập lá bàng Chậm chậm… cho tôi chút nắng hồng Sưởi lòng năm tháng lạnh chờ mong Đường đời băng giá qua bao nẻo Một gánh sầu bi nặng chất chồng Chậm chậm… cho tôi cảnh lạnh lùng Cung đàn lỗi nhịp vẫn đồng cung Xuân nào …? pháo nổ hoa cài tóc Anh trải tim hồng, ấm nệm nhung Chậm chậm … cho tôi chút nắng trôi Con tim thổn thức những liên hồi Anh buồn… khi nắng chìm vào tối Đôi bóng chung tình sẽ vỡ đôi …! Nguyễn Thành Tài Đây bài thơ họa : " THU VÀ LÒNG TÔI " Thu đến không gian tỏa sắc vàng Mang niềm thi tứ lướt bay ngang Gợi bao cảm xúc như mong ước Phủ ngập hồn thơ khá bộn bàng Lan , cúc , đào , mai , thược dược , hồng Đua nhau hé nụ đón chờ mong Những cô thiếu nử tràn mơ ước Xây mộng yêu đương kiếm tấm chồng Hơi gió thu đưa khá lạnh lùng Như gieo bao khúc nhạc trầm cung Tơ lòng tan nát tình dang dỡ Chồng chất đau thương hận nhớ nhung Chạnh tủi u sầu thân nổi trôi Ly hương biền biệt trải bao hồi Bao giờ thấy lại niềm vui cũ Cái thuở thiếu thời đẹp lứa đôi Cao thiếu LANG Thân kính , Cao văn VINH Edmonton AB , Canada ĐÊM THU Đêm thu lấp lánh ánh trăng vàng, Mây trắng trêu đùa bay chắn ngang, Thuyền lững thững trôi, ngơ ngẩn đợi, Sóng buồn xô gãy bóng cây bàng. Đêm thu sương tỏa nhuộm vườn hồng, Ấp ủ tình nồng, giăng nhớ mong, Gió cuốn hương thầm ươm ngõ vắng, Buồng tim gom giữ chất nên chồng... Có những đêm thu rất lạ lùng, Vầng trăng huyền ảo một vàng cung, Dìu con thuyền mộng về vô tận, Bến đợi mỏi mòn dạ nhớ mong. Có những đêm thu đất níu trời, Sông ngân khắc khoải, dạ bồi hồi, Trời chan chứa lệ, mưa tầm tã, Ngưu Chức ngậm ngùi, vai sánh đôi. Minh Tâm
Bài Xướng TÁM THU LY BIỆT của Đặng Xuân Linh trong TXH được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Minh Hồ Đào, Minh Hồ, Đông Hương (Phần 1) Tới lượt Xuân Linh xướng mấy lời Cạn queo ngôn ngữ bấy nhiêu thôi Bài thơ ngăn ngắn khơi hương mộng Cho đủ tình thân ý tuyệt vời Tám thu ly biệt Bưng lên tách nước trà ngâu Nhìn làn khói tỏa quyện vào không gian Họa thơ xướng vận lặng trang Lao chao đáy nước mơ màng ngày xưa Ra đi anh bảo ba thu Sẽ về mái ấm dự trù trước sau Ai dè tám độ mai đào Mới vui sum hợp bên rào xứ xa Giờ đây nắng rám màu da Sương chang bạc trắng tình già như xưa Dù cho gió phủi tóc thưa Tình ta muôn thuở chưa vừa kiếp ni Đặng Xuân Linh Thơ họa Tình gieo ý thắm bấy nhiêu lời Cũng đủ cho mình nghĩ mãi thôi Khắc cốt ghi tâm bao ước vọng Chỉ mong không quá cõi xa vời Thời gian xa cách nhưng gần tóc tơ Tám năm chờ đợi mưa ngâu Mong như nắng ấm rơi vào thời gian Lật vần thơ họa từng trang Để tìm ý tứ mịn màng xa xưa Ra đi những tưởng ba thu Trở về chốn cũ thoát mù trước sau Ngờ đâu thắm thoát mai đào Cha con chồng vợ nghẹn ngào nơi xa Quên thời nắng ráng màu da Chỉ nghe tóc bạc tình già hơn xưa Đậm thương dù tóc lưa thưa Nhìn sâu đáy mắt tưởng vừa mới qua Nguyễn Gia Linh Chị viết vần thơ em họa lời Tìm câu đối ẩm từ tim thôi Tháng ngày vui sống bên người mới Hình ảnh người xưa khuất xa vời Kiếp Phong Trần Nhạc đàn át tiếng mưa ngâu Bổng trầm lan rộng tỏa vào ba gian Tựa như tiếng nấc đài trang Của người duyên kết muộn màng thuở xưa Chuyện tình tan vỡ chiều thu Bao nhiêu ước nguyện dập trù về sau Vắng ai chăm sóc vườn đào Cỏ hoang đua mọc vướng rào tít xa Những hè nắng đốt cháy da Phong trần sạm nắng không già nét xưa Điểm sương từng sợi tóc thưa Đường trần xuôi ngược cũng vừa thân ni Minh Hồ Đào 231009 Muốn nhắn về ai một ít lời Tỏ bày nhung nhớ nhưng rồi thôi Đành ôm ấp mãi tình câm nín Để khỏi tan đi giấc mộng vời Bóng Xế Lặng trông trời đổ mưa ngâu Nghe hơi gió thoảng lạnh vào nhân gian Buồn tìm đọc lại từng trang Thơ trào cảm xúc mơ màng lúc xưa Đường về muôn vạn lá thu Lót chân người bước dập trù trước sau Hồn lâng lâng nhớ cành đào Ai trao thuở ấy rạt rào tình xa Hôm nay má hóp nhăn da Tuổi đời xế bóng dần già nét xưa Không còn phong độ, lưa thưa Râu ria, tóc bạc cho vừa số ni Minh Hồ 231009 LỜI CON TIM Chia ly đã mấy muà ngâu Vầng sương hẹn ước bạc màu thời gian Người đi vó ngựa , hành trang Em về buồng phổi ngập phòng đau xưa Đau từng khoảng lặng trời thu Thôi thì hương lưả mình chờ ngàn sau Con tim máu vẫn hồng đào Trong từng huyết quản nhớ màu áo xa Con buồn châm chích thịt da Khơi ngòi pháo nổ , mù loà mắt mưa Giọt dài theo bóng giọt thưa Bơi ngang sông , lũ lở bờ bên ni Đông Hương
Bài Xướng TÁM THU LY BIỆT của Đặng Xuân Linh trong TXH được các bạn sau đây họa lại : Nguyên Trần, Mẫn Hồ, Lam Vân, Minh Tâm (Phần 2) Tâm tình mượn giấy viết thay lời Còn chút niềm vui tuổi hạc thôi Bằng hữu thi văn từ tứ xứ Lời thơ góp lại dẫu xa vời Thu lỡ làng Hương thơm ngào ngạt đóa ngâu Nương làn gió nhẹ thoáng vào không gian Tình xưa giờ đã sang trang Trách ai đành để muộn màng chuyện xưa Nhớ chiều ly biệt cuối thu Buồn từ chuyện trước nào trù chuyện sau Chừng khi tình nổi ba đào Vườn hồng từ đó ngăn rào cách xa Đau sầu phai nhạt màu da Con tim tù ngục làm già dáng xưa Dặn lòng khép kín song thưa Lỡ sông bến nớ bồi vừa bên ni Toronto Oct 23,2009 Nguyên Trần Thưa qúy thi hữu, Chuyện của Song Linh xin góp lời : Cuộc đời dẫu có ngắn vài thôi, Vẫn luôn khăng khít ươm vườn mộng, Chung thủy tình yêu đẹp tuyệt vời... TƯƠNG PHÙNG (Thân tặng anh chị Song Linh) Thu về gợi nhớ duyên ngâu Lửa hương thắm mãi trôi vào nhân gian. Bao năm sống giữa thôn trang Chàng đi, lỗi nhịp muộn màng tình xưa. Nàng chờ qua tám mùa thu Tương phùng như đã liệu trù qua sau. Bao năm chìm nổi ba đào Niềm vui chan chứa rì rào chốn xa. Xứ người mùa lạnh cắt da Tình nồng vẫn ấm tuổi già duyên xưa. Bên chồng, nhỏ nhẹ nàng thưa : “Chàng ơi, ai dễ sánh vừa vợ ni ? ” Mẫn Hồ Thoảng nhẹ hương ngâu Ðêm buồn nhẹ thoảng hương ngâu Khơi nguồn dĩ vãng muộn sầu thế gian Thương hoài nét đẹp đài trang Bao mùa nhung nhớ dịu dàng dáng xưa Canh trường chếch bóng trăng thu Mơ vờn mộng ủ ảo mù mai sau Mảnh mai nhánh trúc cành đào Duyên tơ đan dệt đón rào tình xa Sương khuya thấm lạnh làn da Vòng tay ấm sưởi thân ngà ngọc xưa Vi vu gió lẻn song thưa Ân tình vẹn vẽ cho vừa lòng nhau Lam Vân HƯƠNG ĐÊM
Tình thơ lắng đọng gửi trao lời,
Vũ trụ vần xoay mãi thế thôi,
Huyễn hóa như mây tan lại hợp,
Như trăng tròn khuyết cõi cao vời...
Đêm về ngan ngát hương ngâu,
Làn sương trắng mỏng nhuộm vào không gian.
Nhìn trăng dạo gót đài trang,
Hồn thơ bay bổng, mơ màng hương xưa...
Đêm buồn rả rích mưa thu,
Dòng đời trôi mãi, ai trù mai sau?
Nổi trôi, thương cánh hoa đào,
Sóng xô gió đẩy, mưa rào cuốn xa.
Nhìn gương bạc tóc dùn da,
Chạnh lòng chợt nghĩ trăng già hơn xưa.
Xem trời lác đác sao thưa,
Lom khom tìm nhặt chiếc vừa rụng rơi... Minh Tâm
Bài Xướng TÁM THU LY BIỆT của Đặng Xuân Linh trong TXH được các bạn sau đây họa lại : Thanh Khang, Nguyên Hà, Nguyễn Thành Tài (Phần 3) NỖI BUỒN LẺ BÓNG. Xướng ra tôi họa góp đôi lời, Ý hẹp giòng thơ thô thiển thôi,
Nỗi buồn lẻ bóng vương trong mộng,
Gian khổ bao phen đã xa vời.
************
Mỗi lần lác đác mưa ngâu,
Tâm hồn xa vắng nhìn vào không gian.
Giở xem nhật ký từng trang,
Vui buồn lắng đọng rõ ràng như xưa.
Anh cải tạo mười hai thu,
H.O. lo liệu sớm chiều trước sau.
Mầm bệnh nan y khó đào,
Ngậm ngùi tiển biệt anh vào cõi xa..!!
Quặn đau từ ruột tới da,
Chắt chiu : con,mẹ,cháu,bà như xưa.
Từ lâu đã khép song thưa,
Nỗi buồn lẻ bóng cũng vừa tuổi ni.
Toronto 23-10-09 Thanh Khang Chiều Thu Lững Lờ (Họa lại bài "Tám Thu ly biệt" của TH Đặng Xuân Linh) Trà thơm ướp với hoa ngâu Mùi hương tỏa nhẹ lướt vào trần gian Câu thơ thắm đượm từng trang Chén trà uống cạn còn màng thuở xưa Gíó về lay động chiều thu Lá vàng rơi nhẹ hẹn trù mai sau ... Ta về ngắm xứ anh đào Ngàn hoa tươi thắm trước rào giậu xa Thu về mát rượi thịt da Trăng soi đầu núi vẫn già hơn xưa ? Đồi thông xanh phủ lưa thưa Hẹn cùng trăng gió cho vừa lòng ni . Nguyên Hà KỶ NIỆM BUỒN ... Buồn thu nhớ chuyện mưa ngâu Bao nhiêu kỷ niệm chôn vào thời gian Chuyện lòng ôn lại từng trang Duyên kia, nghĩa nọ muộn màng thuở xưa Chần chờ, lần lữa mấy thu Ngày lành chưa hợp lại trù tính sau Xót đau thân phận má đào Nỡ đem thương nhớ khép rào ngăn xa Cuộc tình nào chẳng diết da Trầu xanh têm với cau già năm xưa Bây giờ tóc trắng lưa thưa Em còn gương lượt để vừa lòng ni ... ? Nguyễn Thành Tài
Bài Xướng VẠT NẮNG NGÀY XƯA của TH Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ, Nguyễn Gia Linh, Minh Hồ Đào, Đặng Xuân Linh, Lam Vân, Nguyễn Thành Tài (Phần 1) Thưa qúy thi hữu, Sáng nay biển lặng trời trong, Về thăm chốn cũ trong lòng chợt vui. Trong tôi có chút ngậm ngùi, Dáng xưa ngày ấy xa xôi phương nào… Mấy vần thơ nhạt xin trao Để làm bài xướng góp vào Tứ Linh : VẠT NẮNG NGÀY XƯA Thuở ấy tình vương trên mắt biếc Ước một đời mải miết thương em. Nắng xưa trải lụa vai mềm Cho tóc bay mãi bên triền nhớ mong. Em lên trường hoa lòng rộn rã Vui nụ cười nón ngã chào anh Như chim sáo đậu trên cành Vỗ đôi cánh mỏng thanh thanh hót mừng. Rồi vạt nắng chẳng chung trời mộng Con thuyền tình gội sóng ra khơi Nay bờ cát trắng chơi vơi Níu hàng liễu rũ nhớ người ngày xưa… Mẫn Hồ Bỗng dưng mây lấp trời trong Trần gian ảm đạm, cõi lòng lịm vui Đong đầy đôi mắt bùi ngùi Nghe mưa từ chốn xa xôi ngõ nào Thi nhân cảm xúc nhờ trao Tâm tư gói ghém đưa vào Tứ Linh KHÁT VỌNG CHƠI VƠI Nhớ mãi chiều nào trông nắng biếc Tắt dần theo mỏi miết chờ em Cùng anh sánh bước dịu mềm Trên bờ bến biển, miên triền ước mong Hạnh phúc trổi đàn lòng rộn rã Không có ngày vấp ngã đời anh Hay em tựa lá lìa cành Mê say gió bỏ trăng thanh sáng mừng Bước đường tình tưởng chung lối mộng Có ngờ đâu nỗi sóng trùng khơi Dập dồn giông bão chơi vơi Cuộc đời khát vọng bên người yêu xưa Minh Hồ 15.01.10 Nghĩ về trăng sáng trời trong Theo ngày xưa cũ nghe lòng thấy vui Bỗng dưng cảm nỗi ngùi ngùi Nhớ người phương ấy xa xôi chốn nào Gởi cho mấy vận nhờ trao Những lời tâm sự đem vào Tứ Linh SÓNG LÒNG NGÀY XƯA Nhớ thuở trước ngồi trông suối biếc Giữ vẹn lòng chí quyết yêu em Thương sao tóc phủ vai mềm Muôn ngàn cánh bướm theo triền đợi mong Mùa phượng vĩ sóng lòng rộn rã Miệng tươi cười bóng ngả chờ anh Dường nghe tiếng nhạc trên cành Của đôi sáo nhạn trời thanh hót mừng Anh thầm tưởng trời chung gói mộng Chiếc thuyền mình lướt sóng ra khơi Chờ ngày đến bến đầy vơi Cùng nhau sưởi ấm bên người yêu xưa Nguyễn Gia Linh Sáng nay gió lạnh trời trong Chưa tìm thấy nắng mà lòng vẫn vui Bỏ đi tiếc nuối bùi ngùi Thu tàn đông đến xa xôi lúc nào Đọc bài xướng họa vừa trao Của hai Thi sĩ đưa vào Tứ Linh : TRỜI CHƯA CÓ NẮNG Mùa đông khó tìm tia nắng biếc Trốn đi đâu tận miết nơi em Sương buông phủ lạnh vai mềm Ngẩn ngơ điểm hẹn dốc triền đợi mong Cuộc tình nào muốn đâu tan rã Để rồi xa đôi ngả em anh Ve sầu tấu khúc nơi cành Tan rồi khung cảnh trăng thanh hát mừng Không còn sánh bước chung đường mộng Tiếng gầm vang dội sóng biển khơi Khác nào nỗi nhớ chưa vơi Làm sao quên được bóng người năm xưa... Minh Hồ Đào 16.01.10 Tinh sương ngó cảnh trong trong Hướng về bên đó chợt lòng thấy vui Cách xa nên thấy ngậm ngùi Người ơi nay đã xa xôi hướng nào Nhận vần ngào ngọt đã trao Mấy câu cảm xướng thương vào Tứ Linh Mộng ngày xưa Dạo bước vườn xuân đường lá biếc Anh thì thầm mài miệt yêu em Tia vàng thuở ấy dịu mềm Nhớ thôi mái tóc say triền miên mong Cung đàn nhạc trổi âm rộn rã Lòng em như hướng ngã về anh Như chim thương đậu chung cành Cùng bay một hướng trời thanh reo mừng Bỗng gió lay tan chung lối mộng Đi rồi từ ấy chẳng tăm khơi Mênh mông thuyền chở chơi vơi Xa xăm người nhớ nhớ người năm xưa Đặng Xuân Linh Bên thềm dịu ánh trăng trong Trà thơm độc ẩm nỗi lòng buồn vui Trầm ngâm giây phút ngùi ngùi Hương xưa dáng cũ xa xôi chốn nào Tình thơ thêu dệt vần trao Ðôi dòng chữ họa gởi vào Tứ Linh Mộng Ái Mộng ái ngày nao tô sắc biếc Khung trời mơ tinh khiết lòng em Môi thơm bao nụ hôn mềm Vòng tay ấm ấp theo triền ước mong Men tình say hương nồng rộn rã Duyên tơ hồng trao cả cho anh Như đôi phượng thúy trên cành Hoan ca nhịp điệu âm thanh chúc mừng Dòng thời gian thoảng từng cơn mộng Ngắm trời mây ảo vọng trùng khơi Tâm tư luyến nhớ đầy vơi Thương hoài nét ngọc dáng người năm xưa Lam Vân Nhớ Người... ngoài héo, sầu trong Đem thơ dệt mộng cho lòng an vui Tình thơ luống những bùi ngùi Niềm tin, thơ cũng tìm vào tâm linh NGƯỜI ĐI ...! Cành liễu rủ mặt hồ xanh biếc Nỗi đoạn trường thương miết về em Từng đêm mắt lệ môi mềm Bên đèn hiu hắt mong triền miên mong Chờ tin nhạn tan lòng cánh rã Bao thu rồi nghiệt ngã đời anh Buồn vương khi lá xa cành Còn đâu những phút trăng thanh đón mừng Xa nhau rồi, tình chung trong mộng Thuyền đưa em vỗ sóng ngàn khơi Giọt sầu còn đọng chưa vơi Người đi , có nhớ đến Người thuở xưa ! Nguyễn Thành Tài
Bài Xướng VẠT NẮNG NGÀY XƯA của TH Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại :Thanh Điền, Minh Tâm, Đông Hương, Nguyên Hà, Thanh Khang, Mỹ Linh (Phần 2) Ban mai dịu ấm hương trong Nhớ thương quê Mẹ gợi lòng thấy vui Còn đây những phút bùi ngùi Nay em cách biệt xa xôi hướng nào Mực đen giấy trắng thơ trao Để là góp sức dệt vào Tứ Linh: Nhớ Vườn hoa xanh (họa bài xướng "Vạt Nắng Ngày Xưa" của thi sĩ Mẫn Hồ) Ngày tháng cũ vương màu lá biếc Anh giờ đây biền biệt xa em Nhớ thương ngọn liễu lay mềm Nhớ thương dòng suối ngọt triền niềm mong Ngày đến lớp bạn lòng không rã Yêu dáng thon, thong thả chờ anh Cùng nhau bến đậu cây lành Chào vui nắng ấm trời thanh đón mừng Đôi bạn xẻ chia cùng lối mộng Nhưng đường tình rẽ bóng ngàn khơi Bây giờ vườn cũ đầy vơi Hoa thơm lá thắm nhớ người hôm xưa. Ngày 16/01/2010 Thanh Điền THƯƠNG NHỚ NGƯỜI XƯA
Sớm mai, nắng ấm trời trong,
Ngắm xem hoa bướm cõi lòng an vui.
Tiếng chim khơi nỗi bùi ngùi,
Nhớ về hình bóng xa xôi thuở nào...
Tình nồng ngày ấy riêng trao,
Như sương đọng lá ánh màu lung linh...
*******
Ngẩn ngơ, mãi ngắm trời xanh biếc,
Mây trắng ngỡ là chiếc áo em.
Phất phơ đôi cánh lụa mềm,
Lòng anh ngây ngất bao niềm nhớ mong.
Em như nụ hoa hồng rộn rã,
Dưới nắng mai nghiêng ngã hồn anh,
Như sương lấp lánh trên cành,
Anh mong hóa bướm quẩn quanh vui mừng.
Giọt lệ nóng rưng rưng trong mộng,
Bóng em nhòe theo sóng trùng khơi,
Phận thuyền theo nước đầy vơi,
Hồn còn ấp ủ một thời xa xưa...
Minh Tâm GIẬN HỜN SAO EM ? Mắt nâu tươi, nhìn ra mắt biếc Hay tại vì chẳng biết nhìn em? Bờ vai tóc xõa nghiêng mềm Chiếc hôn chưa đủ quà niềm chờ mong Anh vẫn ngóng cười trong ròn rã Đọc thư tình em thả trêu anh Khuya thu , trăng dọi ngang cành Lòng em thấp thỏm tìm anh , khẻ mừng Nay hờn dỗi lưng chừng biển mộng Ngọn sóng thương quảy gióng ra khơi Khúc buồn khoan , nhặt, đầy vơi Tiếc mùi hương tóc quyện người yêu xưa ! Đông Hương Tìm người năm xưa (Họa lại bài "Vạt nắng ngày xưa" của TH Mẫn Hồ) Quen nhau tóc vẫn còn xanh biếc Má ửng hồng nhớ miết dáng em Yêu thương kỷ niệm môi mềm Tìm về hơi ấm miên triền chờ mong . Mùa phượng thắm hương lòng rối rã Ba tháng hè đôi ngã tìm anh Líu lo chim hót đầu cành Sãi đôi cánh nhỏ chiều thanh đón mừng Đêm vắng lặng cùng chung gối mộng Thuyền tình xưa vượt sóng bể khơi Thông reo, gió cuốn đầy vơi Hồn thơ quanh quất tìm người năm xưa . Nguyên Hà Hôm nay trời nắng mây trong,
Xem vào nhiệt độ thấy lòng thêm vui.
Thóang trông có chút ngậm ngùi,
Đường còn đóng tuyết tránh nơi chốn nào.
Về nhà mở máy đổi trao,
Làm thơ họa lại gởi vào Tứ Linh.
HỒI TƯỞNG
Nhớ lại ngày xưa nhìn mắt biếc,
Nghĩ rằng anh tha thiết yêu em.
Nói năng chúm chím môi mềm,
Thư qua thư lại khỏi phiền chờ mong.
Đến với nhau thấy lòng rộn rã,
Tim run run bóng ngã vào anh,
Như chim ríu rít trên cành,
Xòe chung đôi cánh nhảy quanh hót mừng.
Tuổi thanh xuân tưng bừng dệt mộng,
Đến trung niên lao động mù khơi ,
Mất anh hồn thấy chơi vơi !
Thẫn thờ hồi tưởng nhớ người thuở xưa...
Torontọ-15-1-2010
Thanh Khang ĐÔI MẮT NGÀY XƯA Đôi mắt thắm nhìn trời xanh biếc
Nhớ một thời ở miết bên em
Gió lay phớt nhẹ môi mềm
Tâm tư trổi dậy thoát triền đợi mong Thưở xưa đó nghe lòng vội vã
Lùa nắng mơ bóng ngã vào anh
Từng con chim chuyển bao cành
Nhịp theo tiếng gọi dáng thanh đón mừng Rồi đôi mắt vào chung giấc mộng
Cùng trên thuyền vỗ sóng non khơi
Nhấp nhô đôi bóng tuyệt vời
Khoé thu ba vẫn với người hôm xưa ... Mỹ Linh 17/01/2010
Bài Xướng Hồn Xuân cũ của TH Đặng Xuân Linh được các bạn sau đây họa lại : Thanh Điền, Nguyễn Gia Linh, Minh Hồ, Lam Vân (Phần1) Hồn Xuân cũ Hai năm, nay trở về Thăm lại ngôi nhà cũ Khóm trúc đâu còn nữa Cây bưởi vắng bên hè Những gốc hoa mai già Cánh mỏng vàng óng ả Cũng trở thành kỷ niệm Bao mùa xuân đã qua Đã rót buồn trong thơ Lửng mây chiều tĩnh mịch Sắc hoa vàng ẩn hiện Tâm tư vẫn chưa mờ Người xưa cũng xa khơi Quê hương vẫn còn đó Mà người quen tìm khó Hai mùa cũng thay đời Nóng chang cứ hững hờ Nghe lòng vương xao xuyến Dường như đường vừa mở Mừng đón bước chân xưa Mérignac 08-02-2010 Đặng Xuân Linh Quê hương Nhớ lại năm ta về Đi ngang thăm trường cũ Phượng vĩ ngày xưa ấy Đỏ rực cả mùa hè Và ba cây dừa già Vẫn bên thành giếng nước Bao nhiêu là kỷ niệm Những cuộc tình ngày qua Đã viết thành trang thơ Của bao là thi sĩ Mùa hè màu rực rở Ký ức chưa phai mờ Giờ đã xa ngoài khơi Ngày về còn xa lắm! Dẫu quê Mẹ thương nhớ Đã cách ngăn cuộc đời Người dân có hửng hờ? Cũng chỉ vì cách biệt Nhưng còn tình dân tộc Mãi mãi đến ngàn xưa. Ngày 12-02-2010 Thanh Điền Nhiều năm nhớ Xuân về (Họa bài HỒN XUÂN CŨ của Đặng Xuân Linh) Mấy năm, nhớ Xuân về Con đường xa xưa cũ Gió chiều thêm ủ rũ Lay khóm trúc sau hè Cội mai nay đã già Cánh vàng thêm óng ả Khơi lòng buồn khó tả Ngày xa xứ vừa qua Buồn trải trong hồn thơ Giữa cõi đời dâu biển Lòng vẫn còn thể hiện Sóng cảm trong sương mờ Từ khi sống viễn khơi Bước qua rồi đây đó Vẫn mãi tìm dù khó Người cũ thoáng xa đời Tìm theo ánh nắng hờ Sưởi lòng thêm xao xuyến Cho thơ nhàn lưu luyến Mừng đón bước chân xưa Nguyễn Gia Linh 12-02-2010 TỪ DẠO ĐÓ Ra đi từ đó chưa về Lần nào nhìn phố cũ Cõi lòng luôn ắp ủ Điệu ru võng trưa hè Của những bà mẹ già Mái tóc bạc óng ả Theo thời gian bước thả Tuổi đời chồng chất qua Còn đâu quãng ngày thơ Vô vàn quá khứ đẹp Bút mực vẫn ghi chép Tình quê hương chẳng mờ Điệp trùng gió ngàn ngơi Bão bùng từ dạo đó Bình minh đâu mau tỏ Cho tươi sáng đường đời Ánh mắt sao hững hờ Bao giờ trổi xao xuyến Nỗi buồn đau hết hiện Phút tiễn đưa xa xưa Montpellier, 12-02-10 Minh Hồ Xuân Viễn phương Ngày mai đón xuân về Nhớ hoài câu chuyện cũ Thời gian mờ bụi phủ Dĩ vãng mộng đêm hè Một tuổi nữa thêm già Gợn buồn bao nhiêu gã Soi gương tìm bản ngã Thoáng hương đời lướt qua Gởi hồn vào vần thơ Tâm tình người lữ thứ Bao mùa xuân viễn xứ Mộng thắm nhạt phai mờ Cánh chim bằng trùng khơi Mặc trời mây nắng gió Ðường về quên lối ngõ Lang thang giữa cuộc đời Nhưng ngày tháng ơ hờ Lòng dường như vương vấn Lau nhanh dòng lệ ngấn Luyến nhớ dáng hương xưa Lam Vân
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: