Góc Thơ Tứ Linh
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 18 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 264 bài trong đề mục
Nguyen Gia Linh 02.11.2010 21:49:33 (permalink)
0
Bài Xướng MỘNG TƯỞNG HÈ XƯA của Cao Thiếu Lang trong TXH được các bạn sau đây họa lại : Minh Tâm, Lam Vân, Đặng Xuân Linh (Phần 2) 
 
 
HÈ BUỒN

Xuân đã nhạt dần, Hạ bước sang.
Tầng mây lơ lủng ghé non ngàn.
Nồng nàn, nắng trải lòa sông núi,
Héo hắt đồi cao cỏ úa tàn.

Đợi gió về chơi, ngóng bốn bề.
Dòng sông lười chảy, dạ buồn tê.
Giọng ve rền rỉ lời than trách,
Tiếng dế nỉ non gợi nhớ quê.

Bến cũ có chờ khách viễn phương?
Phân ly từ độ tách xa trường,
Đêm đêm còn mộng ngày tương ngộ,
Phượng thắm dịu dàng gửi chút hương...

 
 
Minh Tâm
 
 
Vọng cố hương
 
 
Ðò chiều vắng lặng chẳng người sang
Bến nước chờ ai cách dặm ngàn     
Luyến nhớ buồn rơi dòng lệ ngấn
Xuân xanh mấy độ sắc thu tàn   
 
Sóng gió mưa dông phủ bốn bề
Thuyền neo đợi khách dạ sầu tê
Bao mùa ước nguyện đời tươi sáng
Ảo giác bay vờn  khắp nẻo quê
 
Hạ đến đông về mãi viễn phương
Chiêm bao mộng mị giữa canh trường
Từng đêm tỉnh giấc nằm suy tưởng
Ngắm ánh trăng ngà vọng cố hương
 
 
Lam Vân
 
 
Hoa phượng lìa cành
 
Đây xuân mường tượng gió thu sang
U ám mây che đổi gió ngàn
Ngày ấy bàng hoàng dường mới đó
Mà nay chốn nọ nắng vàng tàn
 
Vẫn nhớ âm ve vọng bốn bề
Mùa hè rỉ tả gợi lòng tê
Khung trời trong sáng sao lo lắng?
Hoài tưởng thâm màu ánh nắng quê
 
Chiều xưa lìa xứ đến hè* phương (góc nhỏ)
Lơ lửng tâm tư gió dặm trường
Cánh nhạn chở đầy bao ý tưởng
Phượng tàn rủ rượi biệt đài hương
 
Đặng Xuân Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2010 21:51:27 bởi Nguyen Gia Linh >
#76
    Nguyen Gia Linh 02.11.2010 21:55:31 (permalink)
    0
    Bài Xướng MỘNG TƯỞNG HÈ XƯA của Cao Thiếu Lang trong TXH được các bạn sau đây họa lại : Đông Hương, Nguyên Hà, Mẫn Hồ (Phần 3)
     
     
    NỤ THOẢNG HƯƠNG
     
     
    Nhớ anh chi lạ ! giữa hè sang
    Chừ đây kỷ niệm cũ bạt ngàn
    Làm chi còn thấy, vòng tay lại
    Nhắm mắt hầu ôn cảnh phượng tàn
     
    Thư quên trong chồng sách bộn bề
    Hỏi người xa  ấy ở bên tê
    Đường hoa muối chiếc hôn anh ấm
    Dịu hàng soan cạnh nắng trời quê
     
    Chừ anh một phưong , em một phương
    Biết anh còn nhớ ghế sân trường
    Những lần hò hẹn , em môi nở
    Anh gọi cười em nụ thoảng hương
     
     
    Đông Hương
     
     
     
    Hạ  Nhớ ...
    (Họa bài Mộng tưởng Hè xưa của TH Cao Thiếu Lang)
     
     
    Nhớ buổi Xuân đi, Hạ bước sang
    Hơi sương còn đọng giữa non ngàn
    Áng mây lờ lững theo chìu gió
    Róc rách suối reo nắng vội tàn
     
    Ngã bóng hoàng hôn khắp bốn bề
    Dư âm vang vọng xóm bên tê ...
    Hồi chuông trở giấc đêm khuya vắng
    Dế rĩ thì thầm gợi nhớ quê !
     
    Khúc hát ve sầu chốn viễn phương
    Nhớ mùa phượng đỏ nhuộm sân trường
    Trinh nguyên tà áo bay theo gió
    Kỷ niệm êm đềm - nhớ cố hương .
     
     
    Nguyên  Hà
     
     
    TÌNH XA
     
    Bạn về phương ấy chẳng tin sang,
    Chắc muốn trao thư cậy gió ngàn ?
    Nhớ mãi hôm nào đi ngoạn cảnh,
    Ước mong duyên thắm chớ phai tàn...
     
    Sao chẳng thư thăm dẫu bộn bề
    Để bên này nhớ tới  bên tê ?
    Tình thân lưu luyến hoài muôn thuở
    Hai đứa dẫu gì chung một quê.
     
    Dù sống bên trời, cách viễn phương
    Còn thao thức nhớ giữa đêm trường
    Còn thương ngày cũ ngồi bên biển
    Cùng hái tơ trời thơm chút hương ?
     
    Thân kính,
    Mẫn Hồ
    #77
      Nguyen Gia Linh 02.11.2010 22:01:45 (permalink)
      0
      Bài  Xướng Biển Tình của Minh Hồ Đào trong TXH được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ, Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Minh Tâm (Phần 1)
       
       
      BIỂN TÌNH                                       
       
       
      Một trưa hè lang thang                       
      trên bãi biển cát vàng,           
      nắng chang chang nóng bỏng              
      không chút gió hòa tan           
       
      Mặt biển ngưng vỗ sóng                    
      trả yên lặng không gian,                     
      thỉnh thoảng nghe tiếng động              
      đàn hải âu kêu vang                           
       
      Một nỗi buồn thầm lặng                     
      trong ánh mắt ngỡ ngàng                    
      khi nhìn biển trống vắng                    
      bước chân xưa nhịp nhàng                 
       
      Thuở nào ai lo lắng                           
      thấy em bị biển đùa                           
      cuốn hút người xa hẳn            
      ngoài khơi bóng em xua                     
       
      Kỷ niệm đó nay đã                             
      chôn vào dĩ vãng rồi,                         
      từ lúc đời nghiệt ngã                          
      âm thầm cách xa xôi                          
       
       
      Minh Hồ Đào                                    
      02.07.2010                                                                      
       
       
       
       
      BIỂN LẶNG
       
      Biển mênh mông thênh thang
      chiều về rực rỡ vàng
      màu nắng hạ lan bỏng
      trên mặt nước không tan
       
      Gió lùa làm cơn sóng
      theo nhịp điệu thời gian
      trổi lên gây khuấy động
      tâm hồn người lâng vang
       
      phá giây phút im lặng
      nhớ nhung xưa ngỡ ngàng
      cảm thấy lòng hoang vắng
      hết nghe lời nhẹ nhàng
       
      Nỗi vui đã chìm lắng
      chẳng còn ai giỡn đùa
      tương tư giờ chiếm hẳn
      đôi lần muốn đuổi xua
       
      Ước mơ đôi lứa đã
      trở thành quá khứ rồi
      vì đường tình đôi ngả
      kiếp này đành xa xôi
       
      Minh Hồ
      02/07/10
       
       
       
      CON CÁ VÀNG
      (Họa bài BIỂN TÌNH của Minh Hồ Đào)
       
       
      Nóng nực đang leo thang
      Nhìn theo con cá vàng
      Đang nhởn nhơ trong nước
      Bực mình sớm tiêu tan
       
      Lòng mơ đùa nhảy sóng
      Cho quên cả thời gian
      Bước chân gây xáo động
      Giật mình chim réo vang
       
      Giữa ngày dài yên lặng
      Mơ cỏ nội hoa ngàn
      Cho tâm hồn thanh thản
      Chân bước rất nhẹ nhàng
       
      Giữa cõi đời đọng lắng
      Nhìn con cá nô đùa
      Ngoài biển trời khác hẳn
      Hai con cá đuổi xua
       
      Chuyện cá vàng lội đã
      Trôi theo kỷ niệm rồi
      Cùng những ngày sụp ngã
      Bây giờ quá xa xôi
       
       
      Nguyễn Gia Linh
      02-07-2010
       
       
      Nguồn nắng trải
      (Họa bài Biển tình của Minh Hồ Đào)
       
       
      Mây trắng trôi thênh thang
      Nắng rọi đồng cỏ vàng
      Nóng làm hồng đôi má
      Trên da sạm không tan
       
      Lửng lơ bướm lượn sóng
      Trong bầu nóng không gian
      Thỉnh thoảng cành lay động
      Tiếng ve cũng rên vang
       
      Nỗi xa xăm hoài lặng
      Nhớ đôi mắt khơi ngàn
      Niềm hy vọng nay lắng
      Xóa dần điệu nhẹ nhàng
       
      Tình vẫn còn đọng lắng
      Hôm nay nắng như đùa
      Soi người từ lâu vắng
      Hình như nắng vùa xua
       
      Dù sao đời như đã
      Đem tình thương mến rồi
      Xóa đi bao nghiêt ngã
      Nguồn vui dẫu xa xôi
       
       
      Đặng Xuân Linh
       
       
      BIỂN ĐỘNG

      Trời cao rộng thênh thang,
      Biển lấp lánh nắng vàng,
      Bãi cát nằm im lặng,
      Sóng xô hoài chẳng tan.

      Mây lững lờ phiêu lãng,
      Làm mát dịu trần gian,
      Lênh đênh về vô tận,
      Gió ầm ào reo vang...

      Mênh mông trời biển rộng,
      Bầy chim biển ngỡ ngàng,
      Nhìn bóng mình trên sóng,
      Xoãi cánh bay nhịp nhàng.

      Buổi trưa, hừng hực nóng,
      Mây và sóng vui đùa,
      Tràn lên bờ cát bỏng,
      Xóa tan hình xa xưa.

      Thuyền về neo bến vắng,
      Giông tố nổi lên rồi,
      Sóng cuộn trào hung hãn,
      Mưa rơi từ xa xôi...

      Minh Tâm
      #78
        Nguyen Gia Linh 02.11.2010 22:06:19 (permalink)
        0
        Bài  Xướng Biển Tình của Minh Hồ Đào trong TXH được các bạn sau đây họa lại : Nguyên Hà, Mẫn Hồ, Mỹ Linh,  (Phần 2)
         
         
         
        Biển ngập dầu loan !
        (Họa lại bài "Biển Tình" của  TH Minh Hồ Đào)
         
         
        Kìa -  biển rộng thênh thang
        Chiều, nắng nhuộm biển vàng
        Gió lùa con sóng vổ
        Trắng xóa rồi vội tan .
         
        Giờ đây biển lặng sóng
        Giếng dầu ngập dâng tràn
        Rải đầy khắp vùng Vịnh
        Mê Xi Cô réo vang !
         
        Ôi !  Biển sầu im lặng
        Nhưng lòng Biển ngổn ngang
        Xót thương loài hải sản
        Đâu còn buổi thanh nhàng !
         
        Biển dầu tràn khốn khổ
        Em bé biếng nô đùa
        Mẹ Cha buồn ủ rũ
        Như bị kẻ đuổi xua !
         
        Nay giếng dầu tạm đóng
        Đã tan nát cả rồi ...
        Thảm thương loài chim biển
        Chung số phận xa xôi !
         
         
        Nguyên  Hà
        Kỷ niệm nổ giếng dầu ở vùng biển  Vịnh Mê Xi Cô tháng 4/2010
         
         
        BUỒN CHIA XA
         
                 Gởi về phố biển Tampa,
              mến tặng anh Nguyên Hà
         
        Chiều buồn đi lang thang
        Vươn tay lượm nắng vàng
        Để hồn soi chút nhớ
        Giấc mơ đời vội tan.
         
        Ngồi im nghe tiếng sóng
        Quên nỗi buồn nhân gian
        Thuyền trôi về bến mộng
        Mong tìm chút âm vang.
         
        Lâu rồi người nín lặng
        Duyên tơ chẳng ngó ngàng
        Để lòng ai trống vắng
        Phút chia xa nhẹ nhàng.
         
        Chuyện xưa dù đã lắng
        Phôi pha theo gió đùa
        Nhưng làm sao quên hẵn
        Tình đầu đâu dễ xua !
         
        Nỗi sầu dần hóa đá
        Dĩ vãng chôn sâu rồi
        Đường trần chia đôi ngã
        Vẫy tay chào xa xôi...
         
        Thân kính,
        Mẫn Hồ
         
         
         
        Biển
         
        Dõi trời đất thênh thang
        Rực chiếu ánh nắng vàng
        Nhịp đều cơn sóng vỗ
        Bọt trắng hoà vỡ tan

         
        Chân trời ôi diệu vợi
        Biển theo với thời gian
        Hay biển nào biết đợi
        Và chẳng già âm vang

         
        Bãi cát mềm im lặng
        In dấu bước ngỡ ngàng
        Một tình yêu chợt vắng
        Sóng thôi tiếng nhịp nhàng

         
        Còn đâu thời cắp sách
        Ngây thơ tiếng cười đùa
        Kỷ niệm giờ xa cách
        Biển vẫn cố tình xua

         
        Thôi biển cùng em trổ
        Một khúc nhạc xong rồi
        Mang sóng tình đã lỡ
        Về bến đổ xa xôi ...

         
        Mỹ Linh
        03/07/2010
        #79
          Nguyen Gia Linh 02.11.2010 22:09:34 (permalink)
          0
          Bài  Xướng Biển Tình của Minh Hồ Đào trong TXH được các bạn sau đây họa lại : Thanh Điền, Hàn Thiên Lương (Phần 3)
           
           
          Cát biển
            (họa bài Biển tình của TH Minh Hồ Đào)
           
           
           
          Bải biển rộng thênh thang
          Dưới giọt ánh nắng vàng
          Cảm thấy mình bé bỏng
          Như bọt biển cũng tan
           
          Biển chẳng ngừng đổ sóng
          Quên cả mọi thời gian
          Lướt hoài trên cát trắng
          Mỗi lần lại ầm vang
           
          Những dấu chân trên cát
          Xóa tan trong ngỡ ngàng
          Cát ghi bao kỷ niệm
          Phải chăng sóng nhịp nhàng
           
          Hoàng hôn biển thầm lắng
          Cát thủ thỉ vui đùa
          Cát chẳng như muối mặn
          Tan trong sóng đuổi xua
           
          Cát biển vẫn nơi đó
          Bao năm đã qua rồi
          Càng dâng đầy sức sống
          Như nhắn nhủ xa xôi.
           
           
          Ngày 04-07-2010
          Thanh Điền
           
           
          Biển Sầu
           
          Hè viễn xứ lang thang
          Hiu hắt giọt nắng vàng
          Mình xa nhau vạn dặm
          Mắt lệ sầu ly tan!
           
          Biển chiều từng đợt sóng
          Làm nức nở không gian
          Cõi lòng tôi xao động
          Nỗi niềm còn âm vang!
           
          Từng bước đời thầm lặng
          Đời lưu xứ ngỡ ngàng
          Cố nhân giờ xa vắng
          Tim lẻ hết nhịp nhàng.
           
          Trông biển chiều lo lắng
          Thuyền nhỏ cơn sóng đùa
          Biệt mù về xa hẳn
          Đâu thấy bóng thuyền xưa.
           
          Ôi mối tình đầu đã
          Xa khuất mãi lâu rồi
          Đau nỗi đời nghiệt ngã
          Luôn nhớ người xa xôi
           
          Hàn Thiên Lương
          #80
            Nguyen Gia Linh 06.11.2010 23:41:19 (permalink)
            0
            Bài Xướng ỚT của Thanh Khang trong TXH được các bạn sau đây họa lại : Đặng Xuân Linh, Nguyễn Gia Linh, Minh Tâm, Lâm Tiểu Trúc (Phần 1)
             
             
             
            ỚT                                                                
             
            Giống ớt vậy mà nhiều loại ghê,                 
            Thứ to : xanh,đỏ lại vàng khè.                    
            Không cay,dùng để thường xào nấu.          
            Ớt hiểm cay vừa thấy thêm mê.                  

            Sừng trâu,tô điểm trên tô mì,                     
            Ớt khế,ăn vào khóc một khi,                      
            Nước mắt chảy dài vì cay xé.                      
            Chỉ thiên,tiện dụng mọi việc chi.                 
             
            Vị cay,màu đẹp giúp ăn ngon,                     
            Gặp khi hữu sự,ớt lại còn,                           
            Xịt vào đối thủ : gườm... cảnh cáo.             
            Tin loan khắp chốn xôn xao đồn.                

            Thanh Khang                                               
              24-7-2010
                                                               

             
             
            Đủ thứ ớt
             
            Ớt chanh đường mắm tỏi thơm ghê
            Nghêu óc chấm vô chắc phải khè
            Ớt hiểm thêm vào chang bún chả
            Vừa cay chua ngọt mặn mòi mê
             
            Ớt sừng cắt lát điểm tô mì
            Là ớt thường cay chớ dễ khi
            Ăn quá tía tai môi phồng đỏ
            Cho vô nồi cá chẳng tanh chi
             
            Cay cay nhè nhẹ để thêm ngon
            Kẻ xấu tấn công ớt lại còn..
            Chỉa xịt mắt mi cho nó sợ
            Để ta tự vệ , đã nghe đồn
             
            Đặng Xuân Linh
             
             
            ỚT PHỞ
             
             
            Trái ớt xem nhiều loại giống ghê
            Đủ màu lớn nhỏ, có vàng khè
            Vừa cay  vừa ngọt vừa nống thắm
            Đủ vẻ đủ mùi thấy phát mê
             
            Dùng làm tô điểm tô canh mì
            Ớt bự ăn vào khóc mấy khi ?
            Ớt bé vừa cay như xé họng
            Sừng trâu thấy vậy có lo chi
             
            Gia vị rất nhiều lại đẹp ngon
            ởng như món phở…tái chanh..còn
            Cộng thêm chín nạm cùng rau sống
            Cho đủ thần tiên, đúng tiếng đồn
             
            Nguyễn Gia Linh
            25-07-2010
             
             
            ỚT CAY
             
            Nồng nàn xé lưỡi, ớt cay ghê!
            Nấc cục, ù tai, há miệng khè.
            Tưởng bở, cắn vào la í ới,
            Vàng xanh tím đỏ thấy mà mê.!
             
            Những lúc nhâm nhi ổ bánh mì,
            Chen vài lát ớt cắn liền khi…
            Hơi nồng hấp hẫn xông lên mũi,
            Một chút mê ly …có sợ chi.
             
            Thêm ớt, món ăn sẽ thấy ngon,
            Đời bao vị đắng ngọt chua, còn…
            Tái tê đầu lưỡi mồ hôi rịn,
            Ớt hiểm cay lâu nổi tiếng đồn.
             
            Minh Tâm
             
             
            Ớt nào chẳng cay …
             
             
            Chanh xanh ớt đỏ thấy thèm ghê
            Nước mắm trong khe nếm hít khè
            Cá nướng vàng tươm chan mấy muổng
            Gà chiên thịt luộc chấm càng mê
             
            Bốc khói hương lâng hủ tiếu mì
            Vài khoanh ớt hiểm chớ khinh khi
            Nồng cay mắt chảy mồm như cháy
            Hỏi đã không nào ... chả có chi !
             
            Canh chua mấy lát vị càng ngon
            Sả ớt xào lăn nuốt chẳng còn
            Mấy chén cơm đầy nồi vét sạch
            Tài danh quán chủ tiếng thơm đồn
             
             
            Lâm Tiểu Trúc
            #81
              Nguyen Gia Linh 10.11.2010 23:50:31 (permalink)
              0
              Bài Xướng ỚT của Thanh Khang trong TXH được các bạn sau đây họa lại : Bùi Tiến, Nguyên Hà, Thanh Điền (Phần 2)
               
               
              Ớt Hiểm

              Ớt hiểm, ui cha, thật gớm ghê
              Vô tình đớp phải, giọng khò khè
              Ngồi thau nước lạnh ngâm cho đã (1)
              Bớt chút cay rồi lại thấy mê

              Mê bún bò, riêu, lẩu, phở, mì
              Nộm, nem, gỏi, cuốn, ..., cũng nhiều khi
              Trong tô nước chấm thêm vài lát
              Đẹp mắt, vị tăng khoái cách chi

              Cách chi thời cũng thấy thơm ngon
              Mùi vị qua đi tiếng vẫn còn
              Dù đúng dù sai thời cũng vậy
              Cay nhiều cay ít, tiếng xa đồn (2)

              Bùi Tiến
              26-7-2010
              (1) Ngồi ngâm ... trong nước lạnh là phép chữa cay cho trẻ em.
              (2) Ớt nào là ớt chẳng cay ... (ca dao)

               
               
               
              Ớt cay, tình nồng...
              (Họa bài thơ "ƠT" của TH TH-Khang)
               
               
              Tiếng đồn ớt hiểm thật cay ghê
              Đã lỡ ăn vô - mặt đỏ ... khè
              Nước mũi chảy dài, tê rát lưỡi
              Thế nhưng lắm kẻ mãi đam mê .
               
              Hữu duyên ớt đỏ trải lên mì
              Vừa đẹp,cay,nồng - lại có khi ...
              Cánh ớt đỏ tươi trên đĩa gõi
              Như hoa mới nở ngọc thanh chi (*)
               
              Tình đời cay,đắng, vẫn khen ngon !
              Thắm đượm hương xưa mãi mãi còn
              Bởi ớt cay nồng, đành để tiếng ...
              Hờn ghen nhi nữ lắm tin đồn .
               
              Nguyên Hà
                - Viết tặng người con gái làng Tiên.
              (*) Nụ hoa Ngọc thanh đẹp khi vừa
                   hé nở.
               
               
              Các loại ớt
               
              Ớt bị, cà chua màu đẹp ghê !
              Quả to tròn đỏ hoặc vàng khè
              Chỉ thiên, hướng chỉ trời đầu nhọn
              Trông sướng mắt, nhìn càng mệt mê
               
              Ớt hiểm với chanh với bát mì
              Hạt tiêu quả nhỏ, thường gặp khi
              Càng thêm ngon, vậy mà không tởn
              Cay xé họng, dòn đã quá chi !
               
              Ớt sừng bò, quả đỏ thơm ngon
              Ớt cựa gà, dài hơn, lại còn...
              Ớt khế, ớt tây tươi quả mọng
              Nấu xào ớt ngọt tiếng vang đồn.
               
              Ngày 30/07/2010
              Thanh Điền
              #82
                Nguyen Gia Linh 17.11.2010 01:27:46 (permalink)
                0
                Bài xướng Buổi sáng mùa thu của Đặng Xuân Linh cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Đông Hương, Nguyễn Gia Linh, Thanh Khang, Minh Tâm (Phần 1)


                Buổi sáng mùa thu


                Thả hồn về quá khứ
                Một mình ngồi uống trà
                Theo sóng đời lữ thứ
                Hương sen thấm trời xa

                Khói tỏa làn sưởi ấm
                Tưởng hồi thuở ngày xưa
                Vui buồn thầm ý ngẫm
                Nhớ về buổi tiễn đưa

                Mỗi mùa thu lá úa
                Lòng bâng khuâng hướng về…
                Phóng tầm qua song cửa
                Lặng ngồi nhớ lời thề

                Dưới tàng cây khế ngọt
                Gợi nhớ thời mộng mơ
                Thế sự đành quay gót
                Chia cách phím dây tơ…


                Đặng Xuân Linh



                MÙA TRỞ THU


                Em ngồi nhìn quá khứ
                Gẫu chuyện với tách trà
                Mạn đàm cung trưởng , thứ
                Về anh ; hình bóng xa

                Nhớ chiếc hôn nồng ấm
                Từ cả ngàn kiếp xưa
                Nỗi buồn trên môi ngẫm
                Lại khung trời đón đưa

                Cứ mỗi thu trở úa
                Anh đến rồi anh về
                Nhìn nhau ngang vành cửa
                Đôi tim một nguyện thề

                Dỗi tình ta mật ngọt
                Mình dành riêng trong mơ
                Cánh đêm buồn trở gót
                Bay về trời nhả tơ


                Đông Hương


                Thưởng thức trà thu


                Gợi nhiều niềm lưu khứ
                Bên câu chuyện chung trà
                Sẻ san bao nhiêu thứ
                Ngồi nghĩ đến người xa

                Nghe làn hơi tỏa ấm
                Hồi tưởng giấc mơ xưa
                Càng gợi nhiều suy ngẫm
                Người thân mừng đón đưa

                Lá xanh vừa vàng úa
                Giờ thấy thu lại về
                Ngắm nhìn qua ngưởng cửa
                Vương vấn bóng trăng thề

                Chuyện tình cay đắng ngọt
                Làm tỉnh hẳn ước mơ
                Lần quê hương trở gót
                Cho mình dậy phím tơ


                Nguyễn Gia Linh


                NHỚ QUÊ XƯA

                Ngồi nghĩ về quá khứ,
                Vất vả trong vườn trà,
                Cùng hoa màu đủ thứ,
                Thu hoạch bán nơi xa.

                Hồi cảnh nhà đầm ấm,
                Ngoại thường kể tích xưa...
                Sa đà cháu suy ngẫm,
                Bà nằm võng đong đưa.

                Nắng chiều dần tàn úa,
                Từng đôi chim bay về.
                Gió lùa qua song cửa,
                Buồn vương lỗi hẹn thề !

                Nhìn cây đầy quả ngọt,
                Lòn bon,mít,mận ,mơ...
                Buộc lòng đành quay gót,
                Giờ này cứ tưởng tơ...!

                Thanh Khang
                Toronto 5-10-2010


                BÂNG KHUÂNG

                Ngoảnh đầu tìm quá khứ,
                Độc ẩm, đượm hương trà,
                Thương mình thân lữ thứ,
                Lối về xa quá xa...

                Tình quê luôn nồng ấm,
                Nhung nhớ bến đò xưa,
                Dòng đời dài thăm thẳm,
                Thuyền trôi, sóng đẩy đưa.

                Gió lung lay lá úa,
                Bâng khuâng cõi đi về...
                Nắng chiều len song cửa,
                Nào ai dám lỗi thề.

                Nhụy hoa đời dịu ngọt,
                Bướm ngây tình say mơ,
                Luyến lưu không dời gót,
                Vương vấn nghìn mối tơ...

                Minh Tâm
                #83
                  Nguyen Gia Linh 30.11.2010 21:32:51 (permalink)
                  0
                  Bài xướng Buổi sáng mùa thu của Đặng Xuân Linh cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Huỳnh Đạt Bửu, Lam Vân, Huỳnh Đạt Bửu, Ngô Bảo Anh (Phần 2) 
                   
                   
                  Đức Vô Cực Từ Tôn
                   
                   
                  "Đức vô lai vô khứ"
                  Con dâng rượu dâng trà
                  Kỉnh thành Mẹ tha thứ
                  Cho đời đỡ xót xa
                   
                  Rượu quỳnh tương vẫn ấm
                  Mẹ rót tự năm xưa
                  Say đời quên nghiền ngẫm
                  Lỡ chuyến đò đón đưa
                   
                  Một lần trăng khuyết úa
                  Mỏi mắt trông con về
                  Nhà xưa thường hoát cửa
                  Mẹ dạy nhớ lời thề.
                   
                  Trần mê đầy mật ngọt
                  Linh dược tỉnh mộng mơ
                  Chiều hôm lo trở gót
                  Nguyện kiếp tằm đẹp tơ.
                   
                   
                  Huỳnh Đạt Bửu
                   
                   
                  Mộng tưởng
                   
                   
                  Sau lưng đầy quá khứ
                  Kỷ niệm đất Vĩnh Trà
                  Luyến lưu trăm ngàn thứ
                  Ðời viễn khách phương xa
                   
                  Còn đâu ngày êm ấm
                  Tình thân ái năm xưa
                  Nhân tâm hoài suy ngẫm
                  Vọng tưởng ý đong đưa
                   
                  Tuổi tàn thu nhạt úa
                  Lãng tử bước chân về
                  Ai chờ bên ngưỡng cửa
                  Còn chăng mái tóc thề
                   
                  Lời ai ru dịu ngọt
                  Say đắm sắc hương mơ
                  Dáng duyên ai nhẹ gót
                  Quấn quyện kết mành tơ
                   
                   
                  Lam Vân
                   
                   
                  Dừng
                   
                   
                  Dừng tương lai quá khứ
                  Không rượu cũng không trà
                  Không việc chánh việc thứ?
                  Không lành dữ gần xa.
                  *        
                  Hiện tại đủ nồng ấm
                  Lời chẳng mới chẳng xưa
                  Dứt ngang  ý tứ  ngẫm
                  Không đón có gì đưa?
                   *        
                  Bản lai chẳng tươi úa?
                  Đã không đi đợi về?
                  Cửa Không không có Cửa
                  Để lọt bóng trăng thề?
                   *        
                  Cam lộ nghe vị ngọt
                  Hương ngát chớ nào mơ
                  Hạo nhiên về nhẹ gót
                  Hơi thở nhẹ như tơ…?
                   
                   
                  Huỳnh  Đạt Bửu
                   
                   
                  Một bạn cũ
                   
                   
                  “ Bất tri hà xứ khứ?”
                  Lần chén rượu chung trà
                  Cũng con đường Trung thứ
                  Đâu dễ ngày một xa.
                   
                  Bình trà chừng còn ấm?
                  Ấm mãi nghĩa tình xưa
                  Khỏi cần lâu suy gẫm
                  Thơ sẵn cứ mà đưa.
                   
                  Ngoài kia thu lá úa?
                  Bạn cứ tự tiện về
                  Nhà mình vẫn chờ cửa
                  Vằng vặc bóng trăng thề.
                   
                  Chén đời nay dịu ngọt
                  Nhưng biết chỉ là mơ
                  Bạn ơi! Mau trở gót
                  Dù kẽ tóc đường tơ.
                   
                   
                  Ngô bảo Anh
                  Bạn Trà-Vinh
                  #84
                    Nguyen Gia Linh 30.11.2010 21:38:08 (permalink)
                    0
                    Bài xướng Buổi sáng mùa thu của Đặng Xuân Linh cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Thành Tài, Nguyên Hà, Thanh Điền, Bùi Tiến, Sỹ Bình (Phần 3)
                     
                     
                    QUÁ KHỨ
                     
                     
                    Vui buồn chuyện quá khứ,
                    Đêm đêm bên tách trà,
                    Người ơi  có tha thứ ?
                    Cho kẻ sống miền xa !
                     
                    Lạnh lùng tìm hơi ấm,
                    Bên nhau của ngày xưa,
                    Giờ đây ngồi suy ngẫm,
                    Lỡ một chuyến đò đưa.
                     
                    Bên bờ đầy cỏ úa,
                    Anh  lặng lẽ quay về,
                    Tiếng pháo hồng trước cửa,
                    Vỡ tan giấc mộng thề .
                     
                    Nhớ,  chuyện tình dịu ngọt
                    Cho ta nhiều ước mơ
                    Tưởng chừng như chung gót
                    Đâu ngờ đứt giây tơ ...!
                     
                     
                    Nguyễn Thành Tài
                     
                     
                    Nhớ Chiều Thu
                    (Họa lại bài"Buổi sáng muà Thu"  của TH Đặng Xuân Linh)
                     
                    Đi tìm vào quá khứ
                    Nhớ ngồi bên tách trà
                    Mùi hương thơm nhẹ tỏa
                    Thầm nhớ về chốn xa.
                     
                    Từng ngụm trà sưởi ấm
                    Tháng năm dài xa xưa
                    Vui buồn nào kể xiết
                    Còn ai kẻ đón đưa ?
                     
                    Chiều thu vàng nắng úa
                    Phương Bắc chim bay về
                    Ghé trời Nam nắng ấm
                    Tình chẳng hẹn câu thề.
                     
                    Trời thu êm dịu ngọt
                    Như lạc vào cõi mơ...
                    Chiều sương mờ lành lạnh
                    Đàn ai dệt cung tơ !
                     
                    Nguyên Hà
                     
                     
                    Cũng mùa thu
                    (Họa bài Buổi sáng mùa thu của ĐXL)
                     
                    Trời đã vào thu mới
                    Nhấp một ngụm tách trà
                    Cuộc đời trôi nhanh quá
                    Nhớ Ba Má ở xa
                     
                    Cũng thiền trà ấm áp
                    Kể chuyện buổi trước xưa
                    Phải chăng trong tiềm thức
                    Còn nhớ ngày tiển đưa
                     
                    Tám mùa thu cách biệt
                    Vẫn mong một ngày về...
                    Ba một mình lữ thứ
                    Hai người chẳng lổi thề...
                     
                    Đoàn viên mừng không dứt
                    Như đón cả trời mơ
                    Gia đình cùng đùm bọc
                    Duyên đời mãi kết tơ...
                     
                    Ngày 10-10-2010
                    Thanh Điền
                     
                     
                    Ngày Vui Do Bước

                    An nhiên mc lưu kh
                    T ti vi hương trà
                    Mc người lo ngôi th
                    K k tính gn xa

                    Vic qua dù lnh m
                    Cũng đã thành chuyn xưa
                    Ngày ti chng suy ngm
                    Đ  thi gian chuyn đưa

                    Xuân xanh thu vàng úa
                    Quanh qu
                    n mãi đi v
                    Còn mong tìm chi na
                    Cho ngao ngán câu th

                    Cnh tiên dù my ngt
                    Cũng ch trong mng mơ
                    Gp ngày vui do gót 
                    Sui nhc nh buông tơ


                    Bùi Tiến
                     
                     
                    BUỔI SÁNG MÙA THU
                    (Kính hoạ thơ Đặng Xuân Linh)
                     
                    Buổi sáng mùa thu tới…
                    Mưa ngập nước đại trà…
                    Dòng ngâu trôi tìm bến…
                    Thuyền nhân chập chùng xa…
                     
                    Đợi mưa tàn mỗi chập…
                    Hồi tưởng miền quê xưa…
                    Bao người thân thích gặp…
                    Một chiều vàng tiễn đưa…
                     
                    Vào thu buồn thêm nữa…
                    Bâng khuâng nhớ thương về…
                    Ngóng trông mòn song cửa…
                    Vang vọng tiếng non thề…
                     
                    Nhớ mùa cây trái ngọt…
                    Khu vườn mông tuổi mơ…
                    Thế rồi mình quay gót…
                    Cho thu sầu giăng tơ…
                     
                    Sỹ Bình – 2010
                    #85
                      duonglam 02.12.2010 12:23:08 (permalink)
                      0
                      Nhớ mùa thu cũ
                       
                       
                      Thu mới vừa sang trổ sắc vàng                      
                      Bao người chờ chực chuyến đò ngang
                      Để nghe vang vọng lời than thở
                      Hết có gì che, chiếc lộng bàng!(*)
                       
                      Cảnh đẹp mùa thu đủ sắc hồng
                      Cho người ao ước với chờ mong
                      Như cô hàng xóm đem thương nhớ
                      Dệt mấy vần thơ để kiếm chồng
                       
                      Những áng mây thu đep lạ lùng
                      Mấy vầng ngủ sắc phủ hoàng cung
                      Tơ trời trải mộng đem thêu dệt
                      Khoát áo trang đài đủ gấm nhung
                       
                      Dòng đời gió cuộn lạnh lùng trôi
                      Cuộc sống bon chen khó vãn hồi
                      Giữ được mùa thu như thuở trước?
                      Ân tình xứng lứa với vừa đôi?
                       
                      (*) Thu đi trên những cành bàng
                      Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi
                      Nguyễn Bính
                       
                       
                      Nguyễn Gia Linh
                       
                       
                       
                      Thu nầy
                       
                      Bức họa thiên nhiên cảnh lá vàng
                      Màu pha đỏ tím lẫn cành ngang
                      Tăng thêm lạnh lẽo cây thay áo
                      Buốt giá xa ai thấm bẽ bàng
                       
                      Bức ảnh chưa vơi, đủ sắc …hồng
                      Mà ai nở để kẻ ngắm mong
                      Người đi kiếm cảnh mùa thu khác
                      Duyên kiếp đành tan lụy chất chồng
                       
                      Bức ảnh thu ơi quá lạnh lùng
                      Như điệu nhạc mùa sắp xóa cung
                      Tơ vàng đứt khúc bay theo gió
                      Lòng tưởng mơ nhiều gợi nhớ nhung
                       
                      Bức ảnh thu nầy ước chóng trôi
                      Mang đi hình ảnh khó tương hồi
                      Dòng đời xuôi ngược đàn không phiếm
                      Mơ mộng để chờ lúc lẽ đôi
                       
                      Đặng Xuân Linh
                       
                      Nhạt nắng chiều thu
                       
                      Nhạt nắng chiều thu nhuộm sắc vàng
                      Mây vờn lãng đãng cụm giăng ngang
                      Vườn hoang vắng bóng người tri kỷ
                      Héo úa sầu đưa nhánh lá bàng
                       
                      Nhạt nắng chiều thu ửng ráng hồng
                      Bao ngày tháng đợi hẹn chờ mong
                      Hương mơ quấn quyện nồng thân ái
                      Kết dệt duyên tơ chuyện vợ chồng
                       
                      Nhạt nắng chiều thu nhớ lạ lùng
                      Hồn lâng phách lạc giữa mê cung
                      Muôn ngàn ảo giác xây huyền thoại
                      Ðắm đuối say cuồng ánh mắt nhung
                       
                      Nhạt nắng chiều thu gió cuốn trôi
                      Bao nhiêu mộng tưởng hiện liên hồi
                      Vòm trời tuổi ngọc thời xuân sắc
                      Nguyện ước duyên đời mãi sánh đôi
                       
                       
                      Lam Vân


                      TIỄN THU


                      Ta tiễn em mùa thu,
                      Trời đất cũng thâm u ,
                      Như lòng em u- uẩn…
                      Như tình ta hoang vu …
                      DL


                      Thu về chớp biển mưa nguồn,
                                    Thu đi… trăm nhớ ngàn thương lại về…


                      ...Đầu
                      thành tiếng vạc lao xao ,

                      Sườn non dế gọi mây vào ngõ thu .

                      Chiều hoang ướt sũng sương mù ,

                      Đêm qua phố chợ trăng thu úa vàng.


                      Ừ thôi em, cũng quan san ,

                      Non xanh, nước biếc mây ngàn từ đây.

                      Gặp nhau còn ở hội nầy ,

                      Tìm nhau rồi cũng cõi nầy mà thôi .


                      Sông nào nước chảy mây trôi,
                      Thuyền nào lờ lững bên trời tuyết pha.

                      Trăng nào hát khúc cầm ca ,

                      Rượu nào say giữa giang hà xanh xao.


                      Em xưa má thắm môi đào,

                      Hạ khoe áo đỏ, thu chào áo bông.

                      Bây giờ trời sắp sang đông,

                      Em còn thơ thẩn áo hồng… áo hoa…


                      Mây xưa về dỗ nắng tà,

                      Em xưa giấc ngủ thềm hoa…hững hờ.

                      Ta về gác vắng làm thơ.

                      Buồn len lén đọng mấy tờ thư xanh.


                      Hoa nào ươm nụ đầu cành ,

                      Trăng nào chếch bóng tần ngần lệ sương.

                      Thu về bóng xế tà dương,

                      Non phai nét ngọc nắng vàng pha phôi.


                      Từ em cuối phố mây trời ,

                      Ta qua biển bắc em dời biển đông…

                      Chim quyên ăn trái nhãn lồng,

                      Ta về gỡ mối tơ lòng hỏi ai ?...

                      Tình cờ như gió gặp mây,

                      Rừng thu lá đổ hoa bay xạc xào.

                      Lá vàng rơi , lá lao xao,

                      Trăm con mộng nhỏ bay vào thơ em ..


                      Hoa nào đẹp tựa hoa tim,

                      Tình nào đẹp tựa đóa Quỳnh tinh sương.

                      Ừ trăm năm , cũng vô thường,

                      Xa nhau…thôi cũng lược gương hững hờ.

                      Ta về ngõ vắng năm xưa,

                      Gói trong kỹ niệm những tờ thư xanh.

                      Dẫu mai đời có vô tình ,

                      Lật trang thơ cũ bóng hình là đây…


                      Nhớ xưa em dáng hao gầy,

                      Hoa thua nét ngọc, má hây nắng hồng.

                      Bây giờ trời sắp sang đông ,

                      Em còn thơ thẩn tơ hồng… đem hong .


                      Ngày nao em chửa theo chồng.

                      Thơ anh em đọc, chỉ hồng em đan .

                      Bây giờ em đã sang ngang,

                      Câu thơ mối chỉ còn đang tơ vò.


                      Thu đi từ độ bao giờ,

                      Thuyền trăng lặng lẽ bến bờ vô minh.

                      Anh về phố núi chênh vênh,
                      Em đi bóng nhỏ một vành trăng soi…

                      Sông trăng từ độ đề thơ,

                      Thuyền trăng em có bao giờ đi qua.

                      Tình trăng em có thiết tha,

                      Thơ trăng em có thềm hoa thẩn thờ ?

                      Mốt mai dẫu có bao giờ,

                      Thềm trăng chờ đợi người thơ chạnh lòng.

                      Yêu nhau thương nhớ vô cùng,

                      Xa em vạn dặm muôn trùng chẳng xa.


                      Đường về vỗ nhịp hàm ca,

                      Quan san mấy dặm , quan hà là đây.

                      Ngập ngừng tay lại cầm tay,

                      Rừng phong thu lá rụng đầy trước sân.


                      Sao em tay ngọc tần ngần ,

                      Sao em mắt ngọc thâm quầng dáng hoa .

                      Sao em buồn chẳng nói ra,

                      Mà trong lòng đó xót xa bao điều …


                      Ta về gác vắng đìu hiu ,

                      Rừng thu vàng vỏ nắng chiều phôi pha.

                      Sương khuya phủ kín la đà ,
                      Sân trăng chờ đợi người hoa hững hờ.


                      Cũng đành một kiếp người thơ,
                      Sông Ngân ngồi đợi bên bờ tương tư.

                      Tóc râu phủ kín bơ phờ,

                      Qua sông buổi ấy…con đò ai đưa ?


                      Nhớ xưa con sáo ơ hờ ,

                      Rừng chưa thay lá em chưa lấy chồng.

                      Bây giờ sáo đã sang sông,

                      Rừng thu vàng đỏ lá phong rụng đầy.


                      Ta về nhặt nắng hiên tây,

                      Gửi hương cho gió gửi mây cho ngàn.

                      Gửi thơ cho khắp nhân gian,

                      Ngàn năm- tằm vẫn kiếp tằm- nhả tơ.

                      ……………………………

                      …………………………………

                      …Ai đem tơ dệt thành thơ,

                      Ai đưa con sáo bên bờ sang sông…


                      Thương em từ thuở chưa chồng,

                      Thơ anh em đọc, tơ lòng em xe.

                      Bây giờ đi sớm về khuya,

                      Thơ anh còn đó… ai chia nỗi sầu .


                      Đầu hôm tiếng vạc lao xao,

                      Con ra biển bắc con vào biển nam.

                      Tình anh như ánh trăng vàng,

                      Chênh vênh đứng đợi… người sang gọi đò.


                      Trăng đi từ độ bao giờ,

                      Thuyền anh còn đứng bên bờ khói mây.

                      Đêm về chuốc chén rượu say,

                      Sương khuya còn đợi dấu hài em qua.


                      Rừng thu lá rụng la đà,

                      Em xưa hờ hửng tình ra phụ phàng.

                      Thương em từ độ mười lăm,

                      Đến năm hăm…mốt… em đành vu qui.


                      Con oanh bờ liễu xầm xì,

                      Vườn xưa còn đó ong đi sao đành.

                      Hoa phong nhụy bướm đa tình,

                      Em vui duyên mới bỏ mình anh đây .


                      Rượu nào không uống mà say ,

                      Tình sao chưa thắm mà cay đắng rồi.

                      Em về còn đọng trong tôi,

                      Mùi hương giọng nói nét cười… chiêm bao.


                      Đầu cành lá rụng rì rào,,

                      Trên không tiếng vạc xạc xào kêu sương.

                      Thu về chớp biển mưa nguồn,

                      Thu đi trăm nhớ nghìn thương lại về…


                      Lá vàng rơi rụng lê thê,

                      Lá bay cuốn cả… lời thề em bay …

                      Đêm về có gã ngồi say …

                      Dốc nghiêng bầu rượu thơ bay dạt dào…

                      ……………………………………..

                      ……………………………………..

                      …Trời khuya mưa gió lao xao ,

                      Bên sông tiếng nhạn gọi chào TIỄN THU.


                      Dương Lam

                      R





                       


                      #86
                        Nguyen Gia Linh 07.12.2010 23:50:55 (permalink)
                        0
                        Bài Xướng Chiếc lá mùa thu của Minh Hồ cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ Đào, Nguyễn Gia Linh, Nguyên Hà, Thanh Khang (Phần 1)
                         
                         
                        CHIẾC LÁ MÙA THU                               
                         
                        Chiếc lá mùa thu rơi rụng đầy           
                        sân nhà ánh nắng  giận hờn lây                      
                        không màng chiếu xé màng sương đọng         
                        từ lúc đêm về lạnh lẽo vây.                           
                         
                        Từng đợt gió lùa mang luyến tiếc                  
                        mùa hè mới đến đã đi ngay                            
                        nhân gian đầy ắp lòng nhung nhớ                   
                        khung cảnh tưng bừng vui vẻ thay                  
                         
                        Minh Hồ                                                       
                        291010
                         
                         
                        CỨU TRỢ LŨ LỤT
                         
                        Tình thương nhân loại mãi tràn đầy
                        Đau xót khi nhìn hiểm họa lây
                        Lũ lụt dân làng không chỗ tựa
                        Đói nghèo cứ thế mà rào vây
                         
                        Vài giờ mưa đủ ngập đường phố
                        Chỉ thấy ghe xuồng cứu cấp ngay
                        Sinh mạng quý hơn là của cải
                        Cam đành vui sống tránh buồn thay
                         
                        Minh Hồ Đào
                        Mỹ Tho ngày 291010
                        cảm tác cơn lũ lụt ở Hà Tỉnh
                         
                         
                        CHIẾC LÁ MÙA THU
                        Họa bài Chiếc lá mùa thư của Minh Hồ
                         
                        Chiều buồn thấy lá rụng rơi đầy
                        Mây xám giăng mờ bao phủ lây
                        Như thấy màn đêm thêm tối mịt
                        Cho mùa đông sớm lạnh lùng vây
                         
                        Gió cuốn thổi về mang nhớ tiếc
                        Màu xanh chưa nhạt vội vàng ngay
                        Thời gian sao lại thay mùa lạ
                        Sợ thấy mây trời chịu đổi thay ?
                         
                        Nguyễn Gia Linh
                        29-10-2010
                         
                         
                        Thu vàng ...
                        (Họa bài"Chiếc lá mùa thu" của TH Minh Hồ)
                         
                        Thu vàng rụng cuốn lá rơi đầy
                        Mưa lạnh chiều thu, gió lất lây
                        Cuối xóm canh gà vừa cất tiếng
                        Ngoài trời sương tỏa mịt mờ vây.
                         
                        Thu mang nhung nhớ cùng thương tiếc
                        Bóng dáng thu về khuất áng mây
                        Bao lá vàng bay sầu tiễn biệt
                        Nắng chiều sưởi ấm nhẹ nhàn thay!
                         
                         
                        Nguyên Hà
                         
                         
                        BUỒN TÀN THU

                        Lá vàng từng lớp vướng chân đầy,
                        Cây cành trơ trụi khiến buồn lây.
                        Bướm ong vắng bóng không bay lượn,
                        Mới chớm đông mà lạnh đã vây.

                        Nhớ cảnh trước đây hoài nuối tiếc,
                        Dạo chơi cùng bạn thích thú ngay.
                        Giờ mây giăng phủ trời đen nghịt,
                        Thu tàn đông đến thấm buồn thay !
                         
                        Thanh Khang
                        Toronto 29-10-2010

                        #87
                          Nguyen Gia Linh 13.12.2010 02:30:17 (permalink)
                          0
                          Bài Xướng Chiếc lá mùa thu của Minh Hồ cho TXH, được các bạn sau đây họa lại  Đặng Xuân Linh, Trần kiêu Bạc, Lam Vân, Minh Tâm, (Phần 2)
                           
                           
                           
                          Lá úa vào thu
                          (Họa bài Chiếc lá mùa thu của Minh Hồ)
                           
                           
                          Bên lề lá úa xếp hàng đầy
                          Có ánh nắng vàng, gió vướng lây
                          Lạnh buốt khung trời len xót dạ
                          Làm lòng như thể bị bao vây
                           
                          Nhớ mùa thu ấy tựa chiều nay
                          Chợt hé trong lòng vội tản ngay
                          Bỏ hết những gì thời quá khứ
                          Đem vào hình ảnh của quê thay
                           
                           
                          Đặng Xuân Linh
                          29-10-2010
                           
                           
                          SẮC THU.
                           
                          Thu đã về đem lá rớt đầy
                          Mưa rơi cảnh vật cũng buồn lây
                          Đất trời lạnh lạnh sương bao phủ
                          Non nước ào ào gió bủa vây
                          Thu tiễn Hè đi không bước gấp
                          Hạ mời Thu lại vội đi ngay
                          Dù cho Tạo Hoá luôn thay đổi
                          Thu nhuộm sắc vàng chẳng đổi thay!
                           
                          TRẦN KIÊU BẠC
                           
                           
                          Nhạt nắng chiều thu
                           
                          Nhạt nắng chiều thu mộng ủ đầy
                          Buồn theo viễn ảnh dạ sầu lây
                          Tìm trong kỷ niệm mờ hư ảo
                          Quấn quyện đường tơ nhện bủa vây
                           
                          Nuối tiếc thời gian vàng úa sắc
                          Hương mơ thoảng nhẹ hiện về ngay
                          Bao ngày tháng lướt trôi nhanh quá
                          Vật cảnh giao mùa lắm đổi thay
                           
                          Lam Vân
                           
                           
                          THU CẢM

                          Rừng thu, lá úa rụng rơi đầy ,
                          Lữ khách bồn chồn, nỗi nhớ lây...
                          Dòng suối lung linh tơ nắng nhuộm,
                          Cánh đồng lãng đãng khói sương vây.
                          Mây vừa che núi màu đen kịt,
                          Trời đã giăng màn nước trắng ngay.
                          Dõi mắt trông xa về cố quận,
                          Nỗi niềm xin gió gửi về thay...

                          Minh Tâm

                          #88
                            Nguyen Gia Linh 16.12.2010 22:43:29 (permalink)
                            0
                            Bài Xướng Chiếc lá mùa thu của Minh Hồ cho TXH, được các bạn sau đây họa lại  Huỳnh Đạt Bửu, Thanh Điền, Trịnh Văn Lợi, Bùi Tiến (Phần 3)
                             
                             
                            Ai đưa ra khỏi?
                             
                             
                            Khó nói là sao phước đức đầy
                            Thánh Hiền xưa dạy đức thơm lây
                            Bây giờ không biết sao lo liệu
                            Khối trược trùng trùng cứ bủa vây.
                             
                            Thế gian sụp đổ khắp bùn lầy
                            Muốn thoát dễ gì thoát được ngay ?
                            Guồng máy giăng mù trăm thứ lưới
                            Ai đưa ra khỏi buổi đời thay.?
                             
                             
                            Huỳnh Đạt Bửu
                             
                             
                            Thu man mát
                            (Họa bài Chiếc lá mùa thu của Bác Minh Hồ)
                             
                            Thu về mù mịt sương giăng đầy
                            Ánh nắng đơn sơ buồn gọi lây
                            Ngọn gió lung linh càng tĩnh mịch
                            Mang về hiu quạnh tiết hàn vây
                             
                            Ai chờ ai đợi mùa thương nhớ
                            Thu đếm ngày qua mơ mộng ngay
                            Sưởi ấm tấm lòng nhiều ký ức
                            Mùa thu man mát nổi niềm thay
                             
                            Ngày 30-10-2010
                            Thanh Điền
                             
                             
                            MỘT THOÁNG THU XƯA
                             
                            Ngày đó chiều buông gió lạnh đầy
                            Hơi thu hiu hắt dạ sầu lây
                            Lao xao lá níu lời hờn dỗi
                            Mờ mịt mây giăng ý bủa vây
                            Xưa nỡ để tình xanh biếc vội
                            Giờ đành chịu cảnh úa vàng ngay
                            Hôm nao xa cách anh thầm tiếc
                            Rừng chửa thu mà lá đã thay.
                             
                            Trịnh Văn Lợi
                            Kansas 30/10/2010
                             
                            Cm Tác Chiu Thu

                            Rng r chiu thu nng ngp đy
                            Lòng sông sóng gn ánh vàng lây
                            Xa xa thành cũ sương chưa dng
                            Lng l vườn xưa bóng đã vây
                            Cây súng thn công nm vn lng
                            Ngn c dân ch đng cho ngay
                            Bên kia đu núi mây m ám

                            Biết đến bao gi có đi thay

                            Bùi Tiến
                            #89
                              Nguyen Gia Linh 20.12.2010 22:57:18 (permalink)
                              0
                              NGẬM NGÙI VÀ TƯỞNG NIỆM của Nguyen Hà cho TXH của Tứ Linh được các TH sau đây họa lại: Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Thanh Khang, Trịnh Văn Lợi (Phần 1)
                               






                               



                               
                              (Về Hoàng Liên Sơn Bắc Việt)
                                           ***
                              Một lần ghé đến nơi rừng núi ........

                              Ghi lại đôi dòng kỷ niệm ... sang (qua)
                              Đốt nén hương lòng tình nghĩa cũ
                              Bên mồ hoang lạnh, nắng mưa tàn !

                              Ôi! - kiếp đọa đày tù cải tạo
                              Một ngày đói, khổ, tựa trăm năm (*)
                              Trai đền nợ nước, thay lời tạ
                              Cuộc chiến tan rồi, vẫn chết oan !

                              Gánh nặng tang bồng, sông với núi
                              Ơn đền, nghĩa trả hãy còn kia
                              Kìa bao nấm mộ vờn xanh cỏ
                              Thân xác dập vùi, đá dựng bia !

                              Chiến sĩ vô danh lạnh khói hương
                              Lòng đau thương xót mộ phơi sương
                              Vong thân, vị quốc, mong hồn thoát
                              Cực lạc tây phương, xóa hận trường .

                              Mỗi bước rời chân lại sụt sùi
                              Hồn thiêng vật vưỡng nhớ khôn nguôi
                              Bao người nuối tiếc thương cùng nhớ
                              Dâu bể lòng đau luống ngậm ngùi .

                              ***

                              Ơi hởi ! Hồn oan bước lạc loài
                              Nấm mồ sương lạnh ... thật bi ai
                              Người đã vì dân, vì Tổ Quốc
                              Hồn thiêng yên giấc... những đêm dài ! 

                              Nguyên  Hà


                              (*) nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại.
                               
                               
                              Ngậm ngùi và tưởng niệm
                              (Họa bài Ngậm ngùi và tưởng niệm của Nguyên Hà)
                               
                              Bao lần vuợt bến xuyên đồi núi........
                              Kỷ niệm ngày nào lại kéo sang
                              Tủi nén nhang buồn xuôi dốc suối
                              Thấm mồ tẻ lạnh đống tro tàn
                               
                              Thông cảm kiếp tù nhân cải tạo
                              Tri ân, chẳng thẹn suốt ngàn năm
                              Trai đền nợ nước không lừa đão
                              Chiến cuộc hoang tàn, kẻ chịu oan!
                               
                              Ý trải tang bồng không thẹn núi
                              Chút tình non nước vẫn đầy kia
                              Bây giờ đất khách đang lầm lũi
                              Thấy thẹn con người đang uống “bia”!
                               
                              Chiến sĩ bao người vẫn tỏa hương
                              Dù thân xác phủ mộ dầm sương
                              Thẹn đời sống với hồn không thoát
                              Tủi nhục làm sao với đỏ trường!
                               
                              Nhớ lại ngày xưa bước sụt sùi
                              Khi rời đất nước nhớ không nguôi
                              Ra đi chỉ muốn nhiều kinh nghiệm
                              Trở lại quê xưa chẳng buốt ngùi!
                               
                              ***
                               
                              Dấn bước ngày nay dẫu lạc loài
                              Vẫn không thấy thẹn dưới trần ai
                              Mang ân những kẻ vì sông núi
                              Nhưng chưởi vô lương, ***suốt kiếp dài!
                               
                               
                              Nguyễn Gia Linh
                               
                               
                               
                              Ngậm hờn và tiếc nuối
                              Hoạ bài : Ngậm ngùi và tưởng niệm của TH Nguyên Hà
                               
                               
                              Qua sông qua biển cùng đồi núi
                              Ghi khắc trong lòng lúc hạ sang
                              Về tới làng xưa khơi kỷ niệm
                              Bàn thờ cha mẹ khói chưa tàn
                               
                              Đường nhựa quanh co tu với tạo
                              Lõm lồi bươi xới đã nhiều năm
                              Chỗ nầy nơi đó đầy u đất
                              Bình thản nước nhà vẫn thán oan
                               
                              Đôi vai nặng trĩu hồn sông núi
                              Lắm vị trai hùng trả nghiệp kia
                              Kẻ sống người còn thời thuở đó
                              Ô mồ lác đác có, không bia
                               
                              Vô danh tên tánh chẳng trầm hương
                              Vì nước vì dân dấn gió sương
                              Thương xót tuổi đời người lính trẻ
                              Tây phương hồn xuất khỏi sa trường
                               
                              Bay lướt hồn đơn dạ sụt sùi
                              Anh linh lơ lửng khó mà nguôi
                              Xác thần nuối tiếc lời chưa trọn
                              Dư ảnh hào quang hóa ngậm ngùi
                               
                              Chiến sĩ trận vong cõi lac loai
                              Nấm mồ lạnh lẽo thấy bi ai
                              Là người sống mãi hư vô ảo
                              Tốt xấu cân phân đoạn sử dài
                               
                               
                              Đặng Xuân Linh
                               
                               
                              SỰ KIỆN ĐÁNG GHI

                              Nước nào cũng có miền rừng núi,
                              Xem cảnh,đọc tin như đã sang.
                              Chile chứa đựng vùng sa mạc,
                              Làm giàu xứ sở mãi chưa tàn.

                              Dũng cảm quyết tâm cùng sáng tạo,
                              Khai mỏ : đồng,vàng suốt tháng năm.
                              Chẳng may đường xuống hầm bị sụp,
                              Ba ba thợ nhốt sợ chết oan !

                              Tổng thống cùng dân nhìn sông núi,
                              Quyết tâm cứu thoát thợ dưới kia,
                              Tốn hao,gian khổ không hề nãn,
                              Người sống hoàn toàn khắc miệng bia (1)

                              Tinh thần phấn khởi tỏa ngát hương,
                              Giửa trời sa mạc quyện hơi sương,
                              Đón mừng thợ mỏ lên mặt đất,
                              Mong mỏi bấy nhiêu suốt canh trường.

                              Lúc gặp thân nhân bỗng sụt sùi,
                              Biết bao cảm giác lạ khôn nguôi.
                              Nhốt mình  sâu thẳm không ánh sáng,
                              Mắt kiếng đen che dấu ngậm ngùi!
                                         ***
                              Nhân dân Chí-lợi chẳng lạc loài,
                              Tổng thống thương người ít mấy ai,
                              Sự kiện cứu dân nên ghi nhớ,
                              Nhìn qua Trung quốc tủi hổ dài...!(2)

                              Thanh Khang
                              -------------------------------------------

                              (1) Trăm năm bia đá thì mòn,ngàn năm bia miệng hãy còn trơ trơ.
                              (2) Trung quốc đã bị sụp hầm mỏ biết bao lần đều làm ngơ không cứu !!

                               
                               
                              NỖI LÒNG
                               
                              Quê tôi e ấp bên sườn núi
                              Cũng cây đa bến nước người sang
                              Tuổi thơ ngây gội vầng trăng cũ
                              Câu ca dao hoa bưởi chưa tàn
                               
                              Trớ trêu thay vòng tay ông Tạo
                              Đạn bom cày đất mẹ tháng năm
                              Lũ bạn chưa dứt lời từ tạ
                              Vội vã về với chiếc hòm oan
                               
                              Những đứa khác thề sông hẹn núi
                              Nẻo tang bồng hồ thỉ còn kia
                              Kể chi thân bón xanh màu cỏ
                              Có sá gì rêu phủ mộ bia
                               
                              ***
                               
                              Viễn xứ bùi ngùi phận quê hương
                              Chưa tan dãi nắng đã dầm sương
                              Tật bệnh đói nghèo bao giờ thoát
                              Quốc kêu đau đáu suốt canh trường
                               
                              Biển gào sóng bạc vỗ sụt sùi
                              Đất đỏ hoen màu nấc khôn nguôi
                               Lũ lụt cuốn sao vơi nỗi nhớ
                               Bão tố nào bay những ngậm ngùi
                               
                              ***
                               
                              Tha hương đâu phải đã lạc loài
                              Sát cánh kề vai ai hỡi ai
                              Hãy thoát kiếp ngài mà hóa bướm
                              Cùng đưa đất nước khỏi đêm dài
                                                                    
                              Trịnh Văn Lợi
                              10/2010
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 18 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 264 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9