Góc Thơ Tứ Linh
NGẬM NGÙI VÀ TƯỞNG NIỆM của Nguyen Hà cho TXH của Tứ Linh được các TH sau đây họa lại: Huýnh Đạt Bửu, Minh Tâm (Phần 2) Đừng bỏ quên ? . Hồn lạc xiêu biển khơi chót núi Cũng chơn linh dòng dõi cao sang Lời nguyền in dấu rành chưa cũ Lỗi hẹn chung lo buổi hạ tàn. Nhưng Cơ giáo huyền thâm Ông Tạo Sẽ cho về chung học đôi năm Rồi hồn biết ơn sâu_ đa tạ Tỉnh mộng phù sinh rõ trái oan… Cùng thụ hưởng khí thiêng sông núi Đúc Tiền-nhân trợ lực hồn kia Sống thác miệt mài câu kết cỏ Bốn ơn đền hiếu thảo còn bia. Cháu con bày lễ kính dưng hương Kinh đọc Cầu Siêu bạt ám sương Hương thắm kệ kinh mùi giải thoát Hồn vui hưởng phúc với Nho trường. Hiểu rồi bài học : đá sần sùi Giũa bóng ngọc ngời khổ mới nguôi Hồi hướng quả trình thân hữu nhớ Giúp cho hồn cạn nỗi đau ngùi. Hữu-vô cộng nghiệp khắp nhơn loài Dâu bể chiến chinh có kể ai ? Giúp Đạo cơ tàn thương cố quốc Bỏ công tu học dám than dài ? . Huỳnh Đạt Bửu 16-10 Niệm tưởng Lắng nghe tiếng gọi hồn sông núi Chí sĩ anh hào mạnh bước sang Nợ nước thân trai nào quản ngại Quê hương chưa thoát cảnh điêu tàn Góp sức chung vai cùng tái tạo Trời Nam thống khổ đã bao năm Cuộc đời nghiệt ngã ngàn cay đắng Giải phóng con người khỏi ức oan Mặc dặm trường ngăn sông cách núi Bao lời nguyện ước một ngày kia Ðổi thay số phận người dân Việt Nghĩa trọng ân dày khắc đá bia Vẫn nhớ thương hoài chốn cố hương Làm thân lữ khách giữa phong sương Ngày nao trở gót về quê mẹ Hết cảnh lầm than hết đoạn trường Viễn ảnh phân ly lệ sụt sùi Bao năm lý tưởng vẫn chưa nguôi Lòng son sắt mãi nung tâm huyết Phấn đấu kiên gan khỏi ngậm ngùi Sóng gió trường giang kiếp lạc loài Lòng đau dạ xót chẳng riêng ai Thời gian nhạt xóa mờ tro bụi Thoáng đấy trôi đi giấc mộng dài Lam Vân NỖI NIỀM
Ngày đêm ôm ấp tình sông núi,
Mây chở hồn thiêng vạn thuở sang.
Nhạt ánh hoàng hôn, sầu viễn xứ,
Khói sương nhòe nhoẹt nét điêu tàn.
Trăm trứng Âu Cơ chung khúc ruột,
Cội nguồn Hồng Lạc bốn ngàn năm,
Nồi da xáo thịt sao đành đoạn?
Thù hận ngút trời, lắm nghiệt oan.
Núi xương sông máu, đời ly loạn,
Non nước chia lìa, ai nỡ kia?
Huynh đệ tương tàn, nhân nghĩa cạn,
Ngàn sau miệng thế vẫn còn bia...
Đọa đày nhau lắm phải ly hương,
Năm tháng dạn dày những gió sương...
Chim Việt, cành nam trông cố quận,
Thương sông nhớ núi suốt canh trường.
Ngấn lệ hoài hương mãi sụt sùi,
Trời quê xa thẳm dạ nào nguôi...
Gửi niềm thương cảm vào mây gió,
Bến cũ, tình xưa mãi ngậm ngùi.
Khắc khoải niềm đau phận lạc loài,
Nỗi lòng lữ thứ tỏ cùng ai...?
Nhờ trăng chia sớt vơi tâm sự,
Chở giúp về quê giấc mộng dài...
Minh Tâm
Bài Xướng Hàng Sử Lệ của Đông Hương cho TXH được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Minh Hồ, Thanh Khang (Phần 1) HÀNG SỬ LỆ
Mỗi chữ thơ tôi, một lời tình
Xa hoa phú qúi : túi hồn nhiên
Kết từng hoa nhớ lên trang giấy
Mực vọng trời xa bóng của hình
Mỗi một đêm mang chút xíu buồn
Nghe lòng thổn thức gióng chuông thương
Gọi mơ thủ thỉ lời tâm huyết
Tấu khúc trường ca nhịp điệu mừng
Mỗi trời mỗi nắng , một đơn côi
Vần thơ canh gió lạc hồn tôi
Lang thang dừng của tìm khuôn dấu
Khuôn dấu người xa ấm cuối môi
Nên mỗi ngày tôi mỗi cứ đi
Gót lỡ mòn sau tuổi dậy thì
Con tim mở áo phơi lồng ngực
Khoe nét hồng trinh sử lệ thi
Đông Hương THƠ TÌNH SỬ (Họa bài HÀNG SỬ LỆ của Đông Hương) Mỗi chữ lời thơ một lối tình Thư nhàn thanh thản, tựa thiên nhiên Dòng gieo luyến nhớ vào thi tập Gởi lại cho nhau vạn ảnh hình Mỗi tối hồn mang chút nghĩa buồn Cho lòng vương vấn bóng đêm thương Gởi lời tâm huyết vào trong mộng Để xóa vần thơ xướng họa mừng Mỗi mùa mưa nắng đón thân côi Để gió ru mềm mộng ước tôi Lãng đãng mây trời không để dấu Mặn nồng êm ấm một vành môi Rồi cứ mỗi ngày cất bước đi Theo sau mòn lối tuổi đang thì Con tim mở ngõ như chào đón Những áng thơ tình bước sử thi Nguyễn Gia Linh 23-10-2010 Niềm riêng canh cánh (Họa bài Hàng Sử lệ của Đông Hương) Thơ tả nguồn tim vận trữ tình Thơ buồn ướt đẫm cảnh thiên nhiên Nhuộm màu dĩ vảng hồn còn đọng Thấm mộng mơ xưa giấu bóng hình Đêm đêm thao thức ngắm sao buồn Vớ vẩn một mình kỷ niệm thương Thầm nhủ trời khuya thôi cứ ngủ Tâm hoài xa thẳm có chi mừng Dạo quanh nắng hạ khỏi đơn côi Gió lạnh luồn vào ẩn dạ tôi Chiếc lá lao chao làn gió quyện Niềm riêng canh cánh mím đôi môi Thường vẫn ngày ngày chẳng muốn đi Biết bao tiềm thức thuở xuân thì Cùng nhau dạo bước chân in dấu Viết trải nỗi lòng với luật thi Đặng Xuân Linh CHẶNG CUỐI ĐỜI Chặng cuối đời tôi thêm cuộc tình Như là giấc mộng thật hồn nhiên Giữa trời giông bão thuyền yêu đắm Chìm đáy trùng dương một dáng hình Từ đó trong tim khắc ấn buồn Dặn lòng không nghĩ nữa lời thương Cho dù đã biết ôm cô độc Bên cạnh tôi luôn mở tiệc mừng Bằng hữu vui cười chẳng cúc côi Đâu nghe hiu quạnh quấn hồn tôi Bốn mùa xuân hạ thu đông mãi Trong mắt lạnh lùng tím cả môi Những tưởng kiếp này dặm bước đi Tại nơi vùng lỗi hẹn xuân thì Ngờ đâu duyên nợ còn chưa trả Tiếp tục hành trình đến điểm thi Minh Hồ 231010 BÃO LỤT MIỀN TRUNG Miền Trung lụt lội quá thương tình, Do người mà cũng bỡi thiên nhiên. Tai nạn ập lên cao chất ngất ! Hầu hết dân đen chịu cực hình. Nhà trôi,người chết lắm nỗi buồn, Đói,khát,lạnh căm nghĩ thêm thương. Từ thiện các nơi lo cứu giúp, Kịp thời đúng lúc mới đáng mừng. Biết bao thảm cảnh trẻ mồ côi, Ấy chính miền Trung của quê tôi. Hạn hán đất cày lên sỏi đá, Đổ dồn hoạn nạn mím chặt môi. Xem hình,tin tức mỗi bước đi, Cố nén đau thương lại thầm thì : Trách ông nhà nước vô tâm quá. Dân chết,nhà trôi cứ việc thi. (*) Thanh Khang Toronto 23-10-2010
Bài Xướng Hàng Sử Lệ của Đông Hương cho TXH được các bạn sau đây họa lại : Lam Vân,, Trịnh Văn lợi, Nguyên Hà, Huỳnh Đạt Bửu, Minh Tâm (Phần 2) Vần thơ sầu muộn Dệt mối duyên thơ kết khối tình Lòng trần niệm tục khó an nhiên Văn hay ý đẹp lời trau chuốt Khắc mãi thâm tâm bóng ảnh hình Ðọc mấy vần thơ dạ trĩu buồn Ðầy bao kỷ niệm lắm yêu thương Ru cơn mộng ái vào hư ảo Một thoáng mơ say tiệc rượu mừng Viễn xứ phương trời mộng cút côi Tình thơ ấm áp sưởi lòng tôi Lãng quên cuộc sống đầy xao động Dịu mát hương đời ửng thắm môi Nặng bước chân buồn chẳng lối đi Thời gian cuốn trọn tuổi xuân thì Bao niềm hy vọng vùi chôn lấp Xót lại vài dòng họa phú thi Lam Vân BÊN BỜ BẾN CŨ Em nhỏ vào tôi mấy giọt tình Trên trang giấy mộng tuổi hồn nhiên Mới sớm mới chiều tình loang mất Chỉ đọng trong tim một bóng hình Từ đó tôi đeo một nỗi buồn Suôt đời rêu phủ kín tháp chuông Nhộn nhịp tháng ngày người đi lễ Tôi vui với thiệp báo tin mừng Mỗi người mỗi ngã mỗi đơn côi Gánh tình kĩu kịt một mình tôi Đếm bước thời gian bằng sách vở Chua xót âm thầm mím chặt môi Mấy chục năm dài tôi mãi đi Bạc phếch hành trang tuổi xuân thì Bồi hồi quay lại tìm bến cũ Tóc bạc bên bờ đọc cổ thi TVL Kansas 23/10/2010 Nỗi niềm tiếc nhớ (Họa lại bài "Hành sử lệ" của TH Đông Hương) Mộng đẹp câu thơ chan chứa tình Hoa xuân nở mãi thật hồn nhiên Hương hoa thoang thoảng còn trinh trắng Để nhớ để thương một bóng hình ... Trĩu nặng tâm tư khuất giọt buồn Bao nhiêu kỷ niệm giữa chiều thu Làm sao quên được mùa tan học Phượng đỏ trường xưa báo thiệp mừng! Thu phong nhạt nắng lạnh tim côi Chiếc lá nhẹ rơi giữa mộng đời Tình sử vào thu sầu cách biệt ! Tưởng chừng đông lạnh thấm làn môi. Nhớ mùa thu tím tiễn người đi... Giọt lệ vướn theo bước dậy thì Lạc nẻo lối về nơi chốn cũ Có còn tiếc nhớ giữa mùa thi ?.. Nguyên Hà Những ngày vào thu 2010 sống thuận thiên nhiên Già cũng bị vây dục với tinh Than ôi! Khó sống thuận thiên nhiên Thân tâm mệt mỏi hồ chưa biết Nặng trĩu tháng năm sắc với hình. Sức yếu đa mang nặng khối buồn Sợ khi cô lẽ thiếu tình thương Góp lời góp ý xin nâng chén Buổi tiệc không vui cũng chúc mừng. Quanh quẽ đầu non bóng nguyệt côi Đêm sầu bóng rụng xuống vườn tôi? Đông rồi lập cập vì sương sớm Khó cách nào mà cắn chặt môi! Không muốn thời gian cứ lẹ đi Mừng cho ai đã thức phùng thì Phong Thần tái diễn bao trủm khắp Thế giới nay còn một khóa thi. Huỳnh Đạt Bửu NHỚ QUÊ
Quê hương thắm đượm những ân tình,
Xa cách bao năm dạ vẫn in.
Hồn níu gió mây về cố quận,
Núi sông thấp thoáng luyến lưu hình...
Lắng nghe tiếng sáo trúc ru buồn,
Cánh hạc về non gợi nhớ thương,
Mờ nhạt hoàng hôn lòng héo hắt,
Thuyền mơ bến cũ, gió reo mừng.
Sóng đẩy thuyền trôi, phận cút côi,
Chiều hoang, mây tím lạnh hồn tôi,
Ngoảnh trông quê cũ mờ sương khói,
Lệ ứa đôi dòng thấm mặn môi.
Ray rức niềm đau mỗi bước đi,
Biết bao kỷ niệm thuở xuân thì,
Đêm đêm khắc khoải tràn cơn mộng,
Tỉnh giấc, ngậm ngùi mấy vận thi...
Minh Tâm
Bài Xướng Mong Thu Ngủ của Minh Hồ Đào cho TXH của Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại: Gia Linh, Huỳnh Đạt Bửu, Thanh Khang, Đông Hương (Phần 1) MONG THU NGỦ Mong thu ngủ ngàn năm không thức Giữ màu xanh, ngưng tức tửi vàng Không còn buồn phủ trần gian Cây thôi rụng lá ngập tràn lối đi Cho hết ướt bờ mi nhân thế Cõi tâm hồn vui để dài lâu Mù sương tan, biến u sầu Vòng tay ấm áp một bầu xinh tươi Minh Hồ Đào 05.11.10 Mong trời thu đẹp (Họa bài MONG THU NGỦ của Minh Hồ Đào) Thu có đẹp đêm nằm thao thức Vườn cây xanh chưa tức đỏ vàng Bão dông không phủ trần gian Con người đau khổ vướng tràn bước đi Thu bão lụt ướt mi nhân thế Thu nắng vàng mừng dễ vui lâu Cõi lòng không chất thảm sầu Người dân no ấm dưới bầu thắm tươi Nguyễn Gia Linh 05-11-2010 Trăng thu muôn thuở Phước lành ban mộng rồi cũng thức Trăng thiên thu chóì rực khuôn vàng Trời thâu vạn vật trần gian Muốn về chốn cũ có thuyền nào đi ? Rồi nghe mở Trường Thi ở thế Thế kỷ rồi ai để chờ lâu ? Chờ người tan giấc mộng sầu Đạo Trời đã bắc nhịp cầu xinh tươi. Huỳnh Đạt Bửu ĐÔNG BUỒN
Vừng ô che khuất chưa tỉnh thức ,
Cành xác xơ háo hức nắng vàng.
Một màn u ám không gian,
Đường thường ngập tuyết chẳng màng đến,đi.
Đông về buốt giá luôn vẫn thế,
Chống lạnh đành lập kế từ lâu.
Trẻ thơ chẳng biết lo sầu,
Hễ khi thấy tuyết bắt đầu vui tươi.
Thanh Khang
Toronto 5-10-2010 MÀU CỎ NHỚ Em hờn dỗi lúc thu vừa thức
Khi công viên ghế rực đỏ vàng
Lời tình nào ắp không gian
Rơi trên cỏ nhớ những lần người đi
Làm kẽ ở lại , vì cứ thế
Nghe tim mình nhỏ lệ từ lâu
Vì anh , mắt khoác áo sầu
Đoá cười khúc khích phai màu môi tươi
Đông Hương
Bài Xướng Mong Thu Ngủ của Minh Hồ Đào cho TXH của Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại: Trịnh Văn Lợi, Minh Tâm, Mẫn Hồ, Xuân Linh (Phần 2) CẢNH TẠI TÂM TẠO Hễ mà ngủ tức là không thức Giữ màu xanh thì chẳng úa vàng Dòng buồn chảy khắp thế gian Xuân Đông Thu Hạ đều tràn nẻo đi Xuân đổ lệ xanh rì nhân thế Hạ chói chang cảnh khổ dài lâu Đông cô quạnh,Thu đa sầu Người vui cảnh mới khoác bầu thắm tưoi. Trịnh Văn Lợi Kansas 05102010 ĐÊM BUỒN
Gió se lạnh, mưa thu thổn thức,
Làn mây buồn che khuất trăng vàng,
Bốn bề mờ mịt không gian,
Ngẫng trông bến cũ, ngỡ ngàng người đi...
Đêm vắng vẻ, buồn chi hơn thế,
Tiếng dế giun rền rỉ hồi lâu,
Người sầu, cảnh lại thêm sầu,
Mong trời hửng sáng chuyển màu xinh tươi.
Minh Tâm CHIỀU THU Nhớ người, không ngủ nằm thao thức Lưu luyến chiều thu rực nắng vàng Tiếng cười bay tỏa không gian Xôn xao gót ngọc thơm tràn lối đi… Thế mới biết nỗi si trần thế, Lỡ thương rồi đâu dễ xa lâu. Mai này hẹn gặp, thôi sầu, Tơ duyên gắn bó thắm mầu hoa tươi. Thân kính, Mẫn Hồ Thời tiết thức ngủ Vĩnh viễn bốn mùa luôn ngủ thức Xuân xanh đến tuổi tức thu vàng Thiên nhiên thấm ủ dương gian Mưa nhiều sũn nước vương tràn lối đi Mến tình người, bờ mi hết lệ Mùa xuân an, khó để bền lâu Vẫn mong thu ngủ thôi sầu Vẫn mong hạ đến phủ bầu thắm tươi Đặng Xuân Linh
Bài Xướng Mong Thu Ngủ của Minh Hồ Đào cho TXH của Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại: Lam Vân, Thành Tài, Thanh Điền, Minh Hồ, Bùi Tiến (Phần 3) Thơ túi rượu bầu Bao luyến ái chìm sâu tiềm thức Mộng cuồng si day dứt khê vàng Thu sầu heo hắt dương gian Niềm thương nỗi nhớ dâng tràn hướng đi Lòng tiếc nuối buồn chi nhiều thế Giấc mơ hoa biến thể từ lâu Trần duyên lắm cảnh muộn sầu Thi nhân thơ túi rượu bầu đeo mang Lam Vân CHIA LY NGÀY ẤY Từ thuở ấy đêm đêm thao thức , Thương lá rơi thêm tức thu vàng ! Lần thu, thu đếm thời gian, Thương người chốn cũ lệ tràn lúc đi. Cười vui gượng đôi mi cay thế , Cầm tay nhau cố để giữ lâu , Bước đi từng bước từng sầu , Trong lòng héo úa một bầu... ngoài tươi ! Nguyễn Thành Tài Mong bầu trời tươi (họa bài Mong thu ngủ của TS Minh Hồ Đào) Thu buồn càng nhớ thương Ba Má Nhà cũ năm xưa lá trải vàng Cuộc đời xa cách thời gian Mỗi khi sum hợp thương tràn lần đi. Chuyến tàu chở những gì tình cảm Nhắc nhở lòng con đảm nhận lâu Đừng cho cách biệt buồn sầu Paris mong mỏi cả bầu trời tươi. Ngày 06/11/2010 Thanh Điền GIEO SẦU Sao cứ mãi ôm hoài thao thức Nhớ nhung chi khi đứt tơ vàng Tình phai theo tiếng thời gian Còn đâu giấc mộng thiếp chàng bước đi Con đường trần mê si nhân thế Chẳng biết đời dâu bể, bền lâu Thiên thu lá rụng gieo sầu Nhuộm trong đôi mắt một mầu chẳng tươi Minh Hồ 061106 Xuân Sang Phơi Phới Lá đổi mầu dù thu ngủ thức Nhựa không thông lập tức thay vàng Trừ phi không với thời gian Đều ngưng mới hết ngập tràn bước đi Đời ẩm ương cũng y như thế Hãy gìn lòng chớ để phiền lâu Đông buồn hè nóng thu sầu Trời xuân phơi phới một bầu vui tươi Bùi Tiến
Bài xướng Nỗi lòng của Nguyễn Thành Tài được các bạn sau đây họa lại: Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Bùi Tiến, Trịnh Văn Lợi (Phần 1) NỖI LÒNG Mở cửa hồn anh, giấu bóng em, Biết bao kỷ niệm đẹp êm đềm. Anh chôn trong đáy lòng sâu thẳm, Để khỏi người đời thóc mách xem Mở cửa hồn anh đón nắng xuân Cho em tươi thắm sắc không tàn Chúng mình luôn vẹn lời thề ước Tình mãi chung tình với thế gian Nguyễn Thành Tài Nổi lòng (Họa y đề bài Nỗi lòng của Nguyễn Thành Tài) Anh gởi trong hồn bóng dáng em Để dành chôn kín, mộng êm đềm Dù bao biến cố thời thơ dại Vẫn cố giữ gìn, len lén xem Anh đón chào mừng tia sáng xuân Nhìn hoa khởi sắc chẳng phai tàn Hương tình giữ vẹn thề năm trước Cho đậm thâm tình chốn thế gian Nguyễn Gia Linh Cất trong lòng (Họa bài: Nỗi lòng của Nguyễn Thành Tài Tim khép duyên đời thấm dạ em Bao la ngày tháng giấu êm đềm Nên thơ mộng cũ lòng ôm ấp Chẳng có người nào mở được xem Tim khép cho đời ngập ánh xuân Cho người im ỉm chẳng hề tàn Dù đi vạn nẻo theo cùng bóng Mãi mãi chung lòng dặm thế gian Đặng Xuân Linh Thoát Hài
Xé bức truyền thần để giữ em
Hương xưa thoang thoảng thật êm đềm
Ra vào hớn hở hoa hàm tiếu
Đâu phải là tranh chỉ để xem
Rực rỡ tường quang đón chúa xuân
Muôn hoa đua thắm chẳng phai tàn
Trăng thanh gió mát bầu tiên chuốc
Chẳng bận bên lòng chuyện thế gian
Bùi Tiến
26/11/2010 PHẢI KHÔNG EM? Chẳng thể nào quên phải không em? Hẹn hò xưa rất đỗi êm đềm Em khoe áo mỏng hương chiều thẳm Trăng nhú đồi non lả lướt xem Dù đã mù sương những nét xuân Ái ân ngày ấy chẳng phai tàn ? Giọt mầm ta gởi nhiều mơ ước Có tỏa lá cành thơm thế gian? TVL 26112010
Bài xướng Nỗi lòng của Nguyễn Thành Tài được các bạn sau đây họa lại: Nguyên Hà, Minh Tâm, Mẫn Hồ, Lam Vân (Phần 2) Tiếp mấy vần thơ NỖI LÒNG Để tặng người thơ xứ Quảng Nguyễn Thành Tài. Anh dấu vào tim bóng dáng em Đèn khuya gió thoảng nhẹ êm đềm Trăng soi thềm cũ bên lầu mộng Ấp ủ hương quỳnh tỏa ngát, xem. Ánh mắt diệu huyền đón chúa xuân Ước gì hoa nở chẳng phai tàn Mong sao Em mãi hồng tươi thắm Làm đẹp cho đời khắp thế gian. Nguyên Hà TUẦN HOÀN
Đông đến lạnh căm buốt giá em,
Người run cầm cập hết êm đềm.
Chiều xuống buồn tênh hồn thơ thẩn,
Chia xẻ vần thơ sợ bạn xem.
Trông mùa đông hết để sang xuân,
Cây cối xanh tươi bớt điêu tàn.
Vạn vật hân hoan mừng ấm áp,
Tuần hoàn thiên địa chuyển thời gian.
Thanh Khang
27-11-2010 TIẾC NUỐI
Anh đã chìm trong sóng mắt em,
Chơi vơi, hồn mộng giấc êm đềm,
Dịu dàng, gió thoảng hương nồng ấm,
Dáng liễu mơ màng, trăng hé xem.
Thao thức đêm dài nuối tiếc xuân,
Ước sao hoa thắm chẳng phai tàn,
Phấn hương ấp ủ vào sương lạnh,
Đợi nắng mai về khoe thế gian.
MinhTâm NGÀY ẤY… (Viết thân tặng tác giả bài xướng) Giấc ngủ đêm rồi mơ thấy em, Vĩnh Long ngày ấy quá êm đềm. Bến phà, sông nước ươm tình mộng, Hai đứa trông trời đứng ngắm xem. Em cười trong nắng ngát hương xuân, Duyên thắm lòng nhau chẳng úa tàn… Nào biết giờ đây hoen mắt lệ, Anh buồn não nuột chốn trần gian. Mẫn Hồ Thoáng hương xưa Luyến nhớ bao mùa bóng dáng em Thời gian nhẹ lướt thật êm đềm Khung trời tuổi ngọc tràn hương ái Dĩ vãng vơi đầy ghé mắt xem Thoáng đấy qua rồi hết tuổi xuân Giờ đây mộng tưởng vẫn chưa tàn Tình thân khắc mãi trong tâm dạ Vẹn giữ muôn đời chẳng dối gian Lam Vân
Bài Xướng Đông Dạ Sầu Ngâm của Cao thiếu LANG được các bạn sau đây họa lại:Nguyễn Gia Linh, Nguyên Hà, Thanh Khang, Mẫn Hồ (Phần 1) ĐÔNG DẠ SẦU NGÂM Tuyết rơi lất phất lạnh ngoài song Lạnh thấu tâm can giá buốt lòng Gió bấc vi vu rào rạt thổi Nỗi buỗn xa xứ mãi tràn đong Biết tìm đâu thấy được nguồn vui Ba mấy năm qua luống ngậm ngùi Chim VIỆT phương nam hằng vọng tưởng Ngựa HỒ hướng bắc ngóng xa xôi ( 1 ) Quê nhà cách trỡ muôn ngàn dặm Đông lạnh tha hương áo não lòng Mong ước ngày Xuân tràn nắng ấm Quay về cố thổ thỏa hoài mong Cao thiếu LANG ( 1 ) Dựa theo điển tích Chim VIỆT xây tổ cành nam, ngựa HỒ hý gió hướng bắc . Đông dạ sầu ngâm (Họa y đề Đông dạ sầu ngâm của Cao thiếu LANG) Nhìn xem tuyết trắng đổ hiên song Cảm thấy tim gan buốt giá lòng Mới biết lạnh lùng cơn gió thổi Còn nghe nhói rét lối nào đong! Xa xứ lâu rồi hết biết vui Bao năm còn lại thấy ngùi ngùi Phương nam chim Việt đang gầy nhóm Hướng bắc ngựa Hồ chuyển nắm xôi Cách trở muôn trùng xa vạn dặm Cuối thu giá rét quá se lòng Chỉ mơ Xuân đến tràn hơi ấm Đất tổ quay về, hết đợi mong Nguyễn Gia Linh (02-12-2010) Chờ Mong ... (Họa lại bài "Đông dạ sầu ngâm" của TH Cao Thiếu Lang) Đông về rét buốt gió bên song Nức nỡ tơ duyên thật não lòng Chút nắng hanh vàng say mộng tưởng Lạnh lùng viễn xứ vướng sầu đong! Tìm đâu đất khách nỗi niềm vui Bến vắng đò xưa những ngậm ngùi Quê cũ vấn vương buồn cách biệt Trời Nam , cõi Bắc nhớ xa xôi... Đại dương mờ mịt hoài muôn dặm Chắp cánh hải âu thỏa nỗi lòng Một nửa thân tàn trong giá buốt Xuân về sưởi ấm mãi chờ mong! Nguyên Hà BUỒN HIU QUẠNH
Ngắm nhìn tuyết đổ trắng bên song,
Buồn nhớ mênh mông nát cõi lòng.
Viễn xứ mấy ai người thân thiết,
Tỏ bày tâm sự khó lường đong.
Cố tạo cho mình chút thú vui,
Để có thể quên bớt ngậm ngùi.
Tìm bạn đồng hương nơi đất khách,
Chuyện trò trao đổi vẫn ... xa xôi !
Nhớ đến cố hương vời vợi dặm.
Sầu lo chất ngất chứa trong lòng.
Sắm sẵn vần thơ lưu luyến gởi,
Giáng sinh năm mới đã hoài mong .
Thanh Khang
2-12-2010 BÀI THƠ NGÀY TẾT Đông về, nhớ bạn, đứng bên song. Đọc lại bài thơ ấm cả lòng. Kỷ niệm năm nào còn mãi đó, Tháng ngày “cải tạo” nặng sầu đong. Trong tù ngày Tết mấy ai vui, Bạn nhắc chuyện xưa thoáng ngậm ngùi. Xa vợ nhớ quê buồn thúi ruột, Mơ gì nải chuối với gà xôi ! Ở tận Quảng Ninh ngoài vạn dặm, Bài thơ như những cánh hoa lòng. Tôi nghe bạn đọc hôm mồng một, Gói trọn tình thương, nỗi nhớ mong… Thân kính, Man Ho 101202
Bài Xướng Đông Dạ Sầu Ngâm của Cao thiếu LANG được các bạn sau đây họa lại:Minh Tâm, Thanh Thư, Đặng Xuân Linh, Nguyễn Thành Tài (Phần 2) ĐÊM ĐÔNG HÒAI CẢM Thẩn thờ nghe gió hắt qua song, Giá lạnh đêm đông thổn thức lòng. Tủi phận tha hương nhòe ngấn lệ, Thương về cố quốc, nỗi sầu đong… Hương xưa nồng đượm những buồn vui, Soi bóng đèn khuya mãi ngậm ngùi, Chốn cũ, thuyền xưa mong trở lại, Sông dài biển rộng…quá xa xôi. Không gian dẫu có chia muôn dặm, Chim Việt, cành nam chẳng cách lòng, Non nước một mai đầy nắng ấm, Hạc về quê cũ thỏa lòng mong… Minh Tâm BÊN CỬA CHIỀU ĐÔNG Ai cũng than buồn qua cánh song Khiến ai cũng não nuột trong lòng Cố tìm tí chút niềm vui đến Dù nỗi nhớ quê khó lượng đong Tuổi già cần có những điều vui Để tháng năm trôi bớt ngậm ngùi Hãy kiếm quẩn quanh trời viễn xứ Niềm vui đâu chỉ ở xa xôi Đường về ví phỏng còn nhiều dặm Vứt nỗi buồn đi để đợi chờ Xuân đến quê nhà tràn nắng ấm Thỏa lòng thỏa dạ thỏa chờ mong Thanh Thư 03122010 Uớc vọng Hoạ bài : Đông dạ sầu ngâm của TH Cao Thiếu Lang Xuyên qua khung kính ngắm ngoài song Bông trắng lơ phơ cảm lạnh lòng Cội nhánh cành trơ run dạ buốt Bâng khuâng dõi hạt tuyết đào đong Lòng mơ phú vịnh để an vui Ai sống quê ai luống ngậm ngùi Thân tựa đất khách lòng chốn cũ Đông Tây ngăn cách tận xa xôi Cách xa biển rộng bờ muôn dặm Đất nước còn đây, cảnh lạnh lòng Ước vọng trăng tròn soi vạn lối Với bao ý nguyện vẫn chờ mong Đặng Xuân Linh CHỜ MONG ... Ngoài trời tuyết đổ trắng bên song, Hiu hắt đèn khuya nát cả lòng. Bến cũ giờ đây còn mãi đợi, Nơi này băng giá nỗi sầu đong. Người buồn cảnh chẳng có gì vui, Chỉ thấy nhớ nhung, thấy ngậm ngùi.
Xứ lạnh khát khao nguồn nắng ấm, Xa rồi, xa mãi, mãi xa xôi ! Bóng chiều đã đổ, ngăn ngàn dặm, Ngày ấy nặng mang một tấm lòng. Những tưởng khải hoàn ca vạn kiếp, Ôi thôi, vạn kiếp vẫn chờ mong ...! Nguyễn Thành Tài
Bài Xướng Đông Dạ Sầu Ngâm của Cao thiếu LANG được các bạn sau đây họa lại:Lam Vân, Bùi Tiến (Phần 3) Cuộc nhân sinh Vai kề má tựa bước song song Một thoáng hương yêu sưởi ấm lòng Dệt mối tơ duyên say tưởng mộng Ðời người viễn xứ mãi long đong Giữa cuộc phong trần mấy lúc vui Vờn lâng kỷ niệm dạ bùi ngùi Quê xưa kiếp sống trầm luân khổ Chịu đấm trân mình đổi miếng xôi Xế bóng thời gian sầu vạn cổ Còn đâu ước vọng ủ hương lòng Vàng phai nhạt xóa mờ nhân ảnh Dĩ vãng tràn đầy nỗi nhớ mong Lam Vân Chẳng Hoài Công
Mưa phùn lất phất giải bên song Đẫm cả không gian nẫu cả lòng Biển dậy lô xô con nước động Sương đùn ngần ngật lớp sầu đong Em ở nơi nào em có vui Đông sang em có thấy bùi ngùi Em có mơ về thời quá khứ Cái thời lơ lẳng đã xa xôi Xa xôi cách trở ngoài muôn dặm Tôi vẫn tin và vẫn nhủ lòng Nếu đã hữu duyên thời hữu ngộ Chẳng hoài công đợi chẳng hoài mong Bùi Tiến Halifax
Dec 03, 2010
Bài Xướng LỤC BÁT CUỐI NĂM của Đặng Thanh Thư được các bạn sau đây họa lại : Mẫn Hồ, Đặng Xuân Linh, Nguyễn Gia Linh, Thanh Khang (Phần 1) LỤC BÁT CUỐI NĂM Cuối năm nhưng chửa tàn đông Tuyết còn phủ trắng bên song cuộc đời Tóc xanh đã bạc thêm rồi Vẫn hoài mong đợi nửa tôi tìm về Mưa xưa lỡ ướt câu thề Tiếc gì cũng đã bộn bề trầm luân Mai dù mùa trở lại Xuân Tháng năm vẫn đọng giọt buồn không tên. Đặng Thanh Thư Kansas 5122010 SỢI BUỒN GỌI TÊN (Viết tặng tác giả bài xướng) Hiu hiu gió lạnh mùa đông, Bạn nhấp ly rượu bên song gẫm đời. Tình xưa dẫu đã qua rồi, Muộn sầu tìm mãi bạn tôi mà về. Đa mang trót nặng duyên thề, Xa người yêu cũ, mọi bề trầm luân. Một đời lỡ mất tuổi xuân, Đắng cay ly biệt sợi buồn gọi tên. Mẫn Hồ Đọng buồn vào Đông Cận kề cuối tháng đến đông Cành cây đóng trắng song song tóc đời Thời gian hình dáng đổi rồi Nửa lòng ở lại, nửa tôi nhớ về Vấn vương non nước câu thề Lời xưa còn đó gẫm bề trầm luân Dù mai có nở mùa Xuân Cũng không xóa nổi đọng buồn gọi tên Đặng Xuân Linh Lục bát cuối năm Hắt hiu thấm lạnh đầu đông Tuyết vừa phủ kín hiên song cuối đời Buồn thương tóc bạc thêm rồi Còn mong ngóng đợi bóng tôi theo về Tình vương vấn nhớ hương thề Trăng xưa, người cũ vẹn bề chuyển luân Ngày mai trời sớm vào Xuân Mai vàng thắm nở, xóa buồn không tên Nguyễn Gia Linh 17-12-2010 TUỔI VỀ CHIỀU
Tuổi già ví tựa mùa đông,
Dù trí nhớ kém, vẫn không quên đời.
Nguồn vui tuổi trẻ qua rồi,
Giờ đây quá khứ vẫn lôi mang về.
Nhớ nhiều câu hát giao thề,
Chiến tranh reo rắc tư bề trầm luân.
Thanh niên vùi dập tuổi xuân,
Tâm tư tồn đọng,âm thầm gọi tên...
Thanh Khang
17-12-2010
Bài Xướng LỤC BÁT CUỐI NĂM của Đặng Thanh Thư được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Thành Tài, Minh Tâm, Minh Hồ Đào, Minh Hồ, Đông Hương (Phần 2) NHỚ ĐẤT QUẢNG NAM Quê người chất mấy mùa đông Ngẩn ngơ nhìn tuyết, tựa song nhớ đời Đã xa, xa lắm, kia rồi Bao nhiêu ước vọng trong tôi ngày về Ra đi vương một lời thề Bóng chiều lần khuất khó bề chuyển luân Còn đâu nữa của ngày xuân Quảng Nam đất sỏi thoáng buồn gọi tên Nguyễn Thành Tài CHỜ XUÂN
Tuần hoàn, Xuân Hạ Thu Đông,
Hắt hiu sương lạnh bên song trêu đời.
Hạ đi, Thu cũng qua rồi,
Đất trời lạnh giá, tuyết rơi Đông về.
Nước non xưa đã hẹn thề,
Băng tan sông chảy trọn bề chuyển luân.
Mỏi mòn chờ đón tiết Xuân,
Thả hồn mơ mộng đợi lần thay tên.
Minh Tâm VẸN LỜI THỀ Sương mù dày đặc chiều đông Vườn hoa đông lạnh dưới song cửa đời Nỗi buồn cô độc qua rồi Giờ đây hưởng phúc trong tôi tràn về Cùng nhau trọn vẹn lời thề Sắt son đôi lứa yên bề thế luân Mong chờ trời bước vào Xuân Cho lòng tan biến nỗi buồn chẳng tên Minh Hồ Đào 17.12.10 BUỒN QUÊN TÊN Tạo chi cái cảnh mùa đông Để người nhìn tuyết qua song lạnh đời Màu thu mới đó phai rồi Dáng xinh trang điểm thân tôi chẳng về Từng đêm ngắm ánh trăng thề Đưa hồn vào cõi bốn bề tịnh luân Nhân gian chờ đợi mùa Xuân Miệng cười tươi thế mắt buồn quên tên Minh Hồ 17.12.10 HIÊN ĐỜI
Lệ thường , thu tẻ qua đông
Ru từng lá rụng nằm trong hiên đời
Nhìn gương : hoa tóc đâu rồi
Chỉ còn sót nửa chờ tôi chộp về
Năm xưa hứa đã bỏ thề
Hôm nay gót lẻ bên lề phiên luân
Sợ vì đã trọng nhiều xuân
Gặp chưa chắc nhớ , huống mừng gọi tên!
Đông Hương
Bài Xướng LỤC BÁT CUỐI NĂM của Đặng Thanh Thư được các bạn sau đây họa lại : Lam Vân, Thanh Điền, Bùi Tiến, Nguyên Hà (Phần 3) Cuộc nhân sinh Âm hàn theo ngọn gió đông Gieo hơi lạnh giá len song buốt đời Tuyết sương nhuộm trắng tóc rồi Mờ lu ánh mắt thân tôi vụng về Quên lời ước hẹn nguyện thề Còn đâu một thuở trăm bề kinh luân Bao mùa nắng hạ mưa xuân Thu vàng xế tuổi đá buồn khắc tên Lam Vân Cúc trúc mai lan (Họa bài Lục bát cuối năm của TH ĐTT) Noen sắp đến vào đông Trúc xanh đứng đợi bên song ngắm đời Giờ đây cuối nẻo thu rồi Chỉ còn cúc nhỏ chờ tôi mang về Mai vàng Xuân nhớ lời thề Lan thời hè nở trăm bề tiến luân Thế là tô điểm mùa Xuân Ngàn năm mong ước bao lần tròn tên. Ngày 18-12-2010 Thanh Điền Lục Bát Buồn Vui
Tiết trời Xuân-Hạ, Thu-Đông, Nắng-mưa, khuya sớm, đồng song trên đời. Ngọt-bùi, ấm-lạnh, chưa-rồi, Đầy-vơi, tròn-khuyết, từng đôi đi-về. Hợp-tan, cũng một lời thề, Có-không, phải-trái, hai bề chuyển luân. Đông qua rồi lại sang Xuân, Niềm Vui khỏa lấp nỗi Buồn nhiều tên. Bùi Tiến Mtl 17/12/2010 Nỗi buồn gọi tên… Thu đi, rồi lại đến đông Ngoài trời tuyết đổ, bên song gẫm đời Lạnh lùng âu cũng qua rồi Tìm trong quá khứ cho tôi trở về Song le vạn nẻo ước thề Bèo mây tang hợp tư bề chuyển luân Đông tàn, cánh én chào xuân Ngàn hoa khoe sắc nỗi buồn gọi tên… Nguyên Hà
Bài Xướng MỘT CHUYẾN XE HOA của Minh Hồ được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Minh Hồ Đào, Đặng Xuân Linh, Thanh Khang (Phần 1) MỘT CHUYẾN XE HOA Anh mãi mãi vinh danh trân quý tấm lòng em nhất chỉ yêu anh ước mong cau thấm trầu xanh mai này đôi lứa hợp thành trăm năm Không còn cảnh xa xăm vạn dặm, nhớ nhung trào lệ đẫm rèm mi từng đêm thao thức thầm thì bên chăn gối chiếc lâm ly tâm hồn Anh mãi mãi suy tôn thần tượng người anh yêu, một hướng chung đường thiên thu bền chặt tơ vương tựa như châu báu kim cương tuyệt vời Tên của em sáng ngời vô tận cõi lòng anh luôn vẫn khát khao xe hoa một chuyến ngày nào pháo rền vang nổ đón chào uyên ương Minh Hồ PHỈ NGUYỀN CÁ NƯỚC (Họa bài MỘT CHUYẾN XE HOA của Minh Hồ) Niềm vui chẳng lợi danh cao quý Tấm tình em thỏa chí lòng anh Cầu mong duyên thắm ngày xanh Phỉ nguyền cá nước, mộng thành trăm năm Trên đất khách xa xăm ngàn dặm Có người cùng xẻ thắm tô mi Đêm đêm thủ thỉ thầm thì Chia chăn sưởi ấm còn chi bận hồn Đời mãi được em tôn thần tượng Hứa cùng anh, chung hướng một đường Ngàn năm bền vững tơ vương Cứng hơn sắt thép, mềm luôn tuyệt vời Đêm trăng sáng, chói ngời bất tận Tấm tình chung vương vấn khát khao Xe hoa đưa tới động đào Rền vang pháo nổ cổng chào uyên ương Nguyễn Gia Linh 26-12-2010 HAI TÂM SỰ Hai tâm sự mười năm trân quý Lúc buồn vui đáp họa thơ anh Tình già tha thiết mãi xanh Cung đàn hòa hợp chân thành nhiều năm Quê cũ thương giờ xa muôn dặm Chập chờn đêm nhớ Mẹ ướt mi Thời gian qua mất xuân thì Làm tròn trách nhiệm biệt ly tâm hồn Lên xe hoa ước trong ảo tượng Có người yêu chung lối cuối đường Để trong giấc ngủ khỏi vương Vì đã giao trọn dây cương tuyệt vời Chung bước trong hạnh phúc cùng tận Lối về vòng tay ấm khát khao Sẽ không thay đổi ngày nào Tương lai rạng rỡ đón chào uyên ương Minh Hồ Đào Chuyến xe hoa Tặng Anh Chị Minh Hồ và Minh Hồ Đào Lòng vui vẻ bởi chàng trân quý Nàng nhất quyết giữ kỷ tình anh Trầu mơn quấn lấy cau xanh Nào đâu rời được duyên lành trăm năm Hết suy tư trăng rằm bao dặm Hết mộng mơ, vui lắm kề mi Đêm đêm âu yếm thầm thì Chung chăn gối ấm lâm ly đôi hồn Chàng thương mãi sùng tôn đối tượng Được bên nhau chung hướng chung đường Vững bền loan phụng thương vương Báu châu sao sánh, tình nương tuyệt vời Sắt cầm bền bĩ ngời vô tận Bao năm chờ trí vận khát khao Xe hoa đón rước nàng vào Toại lòng nguyện ước ngọt ngào uyên ương Đặng Xuân Linh TÂM ĐỒNG Ý HỢP
Thời gian tìm hiểu luôn thấy quý,
Biết lòng em quyết chí cùng anh :
Bản đàn,lời nhạc,thơ xanh,
Cố lo thực hiện để dành nhiều năm.
Về Việt nam xa xăm vạn dặm,
Ngóng trông em ướt đẩm bờ mi.
Nhớ khi chung gối thầm thì,
Mà nay cách trở,biệt ly đôi hồn.
Anh và em thường luôn tưởng tượng,
Cùng họa thơ,học nhạc chung đường,
Mai sau thành tựu tơ vương,
Nửa đời trao nhẫn kim cương tuyệt vời.
Lên xe hoa đẹp đôi vô tận,
Cùng nhịp tim lòng vẫn khát khao :
Làm thơ,tìm ảnh ghép vào,
Trang web phổ nhạc đón chào uyên ương.
Chúc mừng.
Thanh Khang
26-12-2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: