Trích đoạn: dongthanhtruc
Anh Huyền Minh mến!
DTT chỉ sợ anh hiểu nhầm,vì mong anh còn vào với DTT nên DTT đã không nhờ đến ban quản trị đóng cửa đấy.DTT trở lại định viết cho anh mà chưa nghĩ ra tứ thơ nào tốt để xứng với những bài mắt biếc rất hay của anh thôi,thành ra cũng là có lỗi với anh quá.Anh nói đúng,có lẽ DTT đã cố chấp và hơi cứng nhắc chăng?
Vậy nay anh và bạn bè cứ vào,DTT sẽ tiếp đón chu đáo để tạ lỗi.
Nhân đây cũng gửi lời cám ơn TTK đã luôn sát cánh và động viên DTT ,DTT luôn mong cho bạn được vui vẻ và hạnh phúc.Thân!
MẮT ĐEN Có một đôi mắt đen Bên tôi từ ngày ấy Một ngày hè nắng cháy Lần đầu tiên biết yêu Đôi mắt buồn u uẩn Nhìn tôi không nói năng Mà bao nhiêu ánh sáng Vương hồn tôi như trăng Đôi mắt ngày chia tay Long lanh trong nước mắt Làm môi tôi mặn chát Những dòng buồn trôi xuôi Rồi em đi xa xôi Mắt đen còn ở lại Những tâm tư thơ dại Tôi vẫn hoài mang theo Nay gió mùa hè reo Biết người xưa có nhớ Về một ngày thơ cũ Lần đầu tiên biết yêu Em lấy chồng nơi ấy Bên tôi Tigon rơi Mắt đen buồn u uẩn Trong lòng mà xa xôi Mắt đen ngày xưa ấy Mắt đen,mắt đen ơi Chiều nay vàng nỗi nhớ Có nghe chăng lòng tôi? Cảm ơn DTT đã không ngại thị phi, chiều mình và các bạn để trở lại với trang thơ. Huyền Minh vô cùng sung sướng và hân hoan chào đón sự tái xuất của "chúa sơn lâm" trong góc trời riêng của DTT.
Bài Mắt Đen hay và tràn trề cảm xúc, bài thơ thật nhẹ nhàng nhưng không kém phần xót xa cùng chút bẽ bàng trong ấy, thơ DTT không có sự oán hờn & trách cứ cho dù người có gian dối & phụ bạc hoặc hờ hững & ngoảnh mặt quay lưng... Vài nhận xét vớ vẩn vậy thôi chứ hồi nào giờ HM không "bình" thơ ai cả.
À này, gần đây HM có xem lại mấy trang thơ trước của anh thấy còn thiếu vài bài Mắt Biếc đầu, nên định xin phép anh cho HM post sang đây luôn cho trọn bộ, mong anh không chê là những bài thơ cũ. Quả thật những bài Mắt Biếc đều là những bài thơ tâm huyết của HM theo dòng thời gian, cũ hay mới HM đều trân quý và tương lai ngày nào còn cảm nhận HM còn viết tiếp những dòng thơ Mắt Biếc vậy.
Vài hàng thăm anh, chúc vui & hạnh phúc.
Thân mến.
Huyền Minh
Em cười vui trong nắng
Gió vờn tóc em bay
Nắng gió vào trong mắt
Nhuộm lòng anh mê say
Mắt Biếc Thưở ấy em vừa tròn đôi tám Tóc mây lả lướt dáng thơ ngây Yêu em anh dệt thơ nồng thắm Dạo khúc ân tình trên phím dây Ôi! Tháng ngày thần tiên tuổi ngọc Thương nhau nhung nhớ nụ hôn đầu Mềm môi thấm đượm làn huơng tóc Bướm đậu hoa trinh, hút nhụy sầu Anh đi chim lạc bầy xa xứ Em về ôm gối mộng mênh mang Đêm đêm thanh vắng ai đàn hát Ru ngủ tình yêu dấu bẽ bàng! Men rượu tình cuồng say nỗi nhớ Anh quay nhìn thực tại bơ vơ Ô hay! Sao bóng em hoài tỏ Như những linh hồn dáng ngẩn ngơ Anh vẫn nhớ em xưa mắt biếc Nay còn bất biến với không gian? Hay thời gian gội phai nhan sắc Một thời có kẻ phải gian nan Huyền Minh
Em cười vui trong nắng
Gió vờn tóc em bay
Nắng gió vào trong mắt
Nhuộm lòng anh mê say MẮT BIẾC 2
Anh sẽ gọi tên em là Mắt Biếc
Bởi vì em - đôi mắt đẹp mùa thu
Sáng long lanh, anh chẳng thể dùng từ
Bằng ngôn ngữ lời thơ không trọn ý
Đôi mắt em - cả rừng xuân hoa mỹ
Đượm vẻ buồn mỗi lúc giận hờn nhau
Sóng triều dâng trong mắt lệ âu sầu
Anh cảm nhận muôn ngàn kim mũi chích
Đôi mắt em - hàng mi cong tuyệt bích
Khép nhẹ thôi em thanh tú dường nào
Ôi, ánh mắt cả một vạn trời sao!
(Nụ cười xinh càng rạng rỡ biết bao)
Anh lạc bước giữa không gian tinh tú
Đôi mắt đẹp - cả những chiều say ngủ
(Nét ngây thơ diễm lệ đẹp như tranh)
Vầng nắng tơ le lói chiếu qua mành
Tỏa hắt trên vầng trán dấu thiên thần
Anh lặng ngắm tóc em vài sợi rối
Anh lặng ngắm nhìn em từ vũng tối
Lên dây đàn dạo khúc nhạc lứa đôi
Mong thời gian sẽ lắng đọng ngừng trôi
Để mãi được gần em - đôi mắt biếc!
Dù cách xa anh vẫn yêu tha thiết
Anh sẽ gọi tên em là Mắt Biếc
Huyền Minh