TỪ 1 GÓC CALIFORNIA
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 32 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 477 bài trong đề mục
hoaidiephaphuong 11.05.2005 09:19:40 (permalink)
0
NIỀM TIN

Anh hỏi em ở một ngày tháng Chạp
Đời chúng mình như những nhánh sông trôi
Biết nhánh nào cho con nước hợp đôi
Chung dòng chảy bình yên xuôi ra biển?

Không trả lời, em âm thầm khấn nguyện
Dòng sông nào cũng êm ả ra khơi
Cho dù bao ghềnh đá rải khắp nơi
Làm con nước đau từng giờ quặn thắt

Nhánh sông trôi mang niềm tin không tắt
Sẽ hợp dòng ra biển ngắm ngàn khơi !

HĐHP


***
hihihi - Cô CTLy uiii, được mà! Không thành vấn đề !
Hay để HP đưa cô đi tới Sumo (sushi - all you can eat) cho chắc ha !
HP cũng sắp gặp cô 7 rồi a! Mà cô CTLy ở đâu dzị ???
À! Cô CTLy để HP post thêm chừng 5-6 bài nữa rồi hãy mang vô nha, cô mang từng bài vào trang thơ, HP thấy như có kiến bò vậy, hihihi - nhột nhạt, áy náy vì hỏng quen (hồi nào giờ chưa ai trân trọng thơ HP như ở nơi đây á!) Em thích và vui lắm! Cám ơn cô lần nữa nha !

Tình thân
hđhp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2005 09:29:22 bởi hoaidiephaphuong >
#46
    hoaidiephaphuong 11.05.2005 09:30:39 (permalink)
    0
    BÀI THƠ ĐÊM 30

    Đêm ba mươi, đêm đất trời phó hội
    Đêm giao mùa giữa cũ, mới của năm
    Cũng là đêm em mơ mộng xa xăm
    Nguyện cầu cho chữ tình luôn tươi thắm

    Anh ơi hãy lắng lòng trong thanh vắng
    Nghe yêu thương hòa quyện với không gian
    Phút Giao Thừa thiêng liêng đón Xuân sang
    Cùng nhau nhớ tình thân và dấu ái

    Những nghĩa ân một đời đeo mang mãi
    Phút giây này cầu nguyện cả cho nhau
    Mở lòng ra để tim đỏ đậm mầu
    Mang nồng ấm xoa dịu sầu nhân thế

    Đêm 30...cổ tích xin nhớ kể
    Thuở đất trời còn lối để lại, qua ...

    HĐHP
    #47
      hoaidiephaphuong 11.05.2005 09:32:47 (permalink)
      0
      CÒN ĐỢI CỐ NHÂN !

      Tôi trở về thăm giáo đường xưa
      Chiều nghiêng cánh mỏng sầu đong đưa
      Đâu bóng hình quen qua lối nhỏ ?
      Con ngõ bây giờ… mặc gió mưa!

      Yêu dấu, ngả đời lạc về đâu?
      Sao nghe hồn nhớ tiếng kinh cầu !
      Ngậm ngùi chuông đổ buồn lên mắt
      Đã mất tiếng cười… đuổi theo nhau !

      Bài Thánh Ca xưa không còn dạo
      Bản hòa âm cũ đổi thay cung
      Lầu chuông tiếng gió âm thầm gọi
      Rượu trăm năm… còn đợi cố nhân !

      HĐHP
      #48
        Nnguong 11.05.2005 12:09:32 (permalink)
        0


        Trích đoạn: hoaidiephaphuong

        CÒN ĐỢI CỐ NHÂN !
        ...

        Con ngõ bây giờ… mặc gió mưa!

        ....
        HĐHP


        chỉ cần một chi tiết nhỏ thôi, cũng đủ làm chùng lòng người đó hđhp!
        chúc vui
        nn
        #49
          hoaidiephaphuong 13.05.2005 12:29:32 (permalink)
          0


          Trích đoạn: Nnguong


          Trích đoạn: hoaidiephaphuong

          CÒN ĐỢI CỐ NHÂN !
          ...

          Con ngõ bây giờ… mặc gió mưa!

          ....
          HĐHP


          chỉ cần một chi tiết nhỏ thôi, cũng đủ làm chùng lòng người đó hđhp!
          chúc vui
          nn


          Oh chú NNguong
          Cháu xin chào và cám ơn chú đã giúp ý cho cháu về thơ nha!
          Cháu sẽ cố gắng hơn ! Hạ Phương cũng chúc chú được an vui ha chú!
          Kính mến
          HĐHP

          #50
            hoaidiephaphuong 14.05.2005 00:49:41 (permalink)
            0
            CÁNH DIỀU TUỔI NHỎ

            Còn mãi trong tôi một cánh diều ...
            Tình thơ đem thả ngã liêu xiêu
            Tay cầm không chắc, diều băng mất !
            Ngồi nhớ xa xưa buồn hắt hiu!

            Tôi tiếc thương yêu thả lửng lơ
            Đường tơ không đủ nối mộng mơ
            Nên cơn lốc nhỏ về ngang đấy
            Là cánh Diều bay giạt chân mây !

            Tình kia như đã quên bao thuở
            Chiều nay thấy lại bóng tuổi thơ
            Cánh diều năm cũ thay tơ mới
            Như có mưa về trong mắt tôi !

            HĐHP
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2005 14:02:41 bởi hoaidiephaphuong >
            #51
              hoaidiephaphuong 23.05.2005 14:03:46 (permalink)
              0
              VẤN LÒNG

              Mưa rơi mưa cuốn tình tôi
              Giọt dài giọt vắn lệ rơi với tình
              Tim còn ôm mãi bóng hình
              Chiều mưa bong bóng thương mình bơ vơ !
              Tình thơ này hỡi tình thơ
              Yêu chưa tròn chữ hững hờ đành sao !
              Vấn lòng, ta có còn nhau ?
              Hay như mưa bụi ... giăng sầu một phương !
              Vấn lòng, anh có còn thương ?
              Hay như mưa bụi chẳng vương vấn gì !

              HĐHP
              #52
                TTL 10.06.2005 15:52:03 (permalink)
                0


                Trích đoạn: hoaidiephaphuong

                MAI TÔI CHẾT

                Mai tôi chết... thuyền tình xuôi biển rộng
                Lời hẹn hò theo gió mịt mù xa!
                Và kỷ niệm như ánh trăng mờ tỏ
                Một lần nào tiềm thức gọi, thoáng qua!
                Mai tôi chết, con đường về sẽ lạ
                Phố có buồn khi vắng bóng hình quen ?
                Đôi cánh thư nằm im lìm trong góc
                Sầu nối sầu khi mưa rót vào đêm!
                Mai tôi đi... người thương ơi, đừng khóc !
                Xin dấu dùm dòng nước mắt trào tuôn!
                Phách tôi vẫn vấn vương tình tha thiết
                Lệ người rơi tôi ướt cả linh hồn!
                Mai tôi đi thành phố sẽ vui hơn
                Trong đôi mắt lần cuối cùng nhìn lại!
                Mai tôi chết có gì đâu mà ngại ?
                Giấc ngủ dài, hay…một chuyến đi xa !
                Nếu tương lai, còn hẹn lại với qua
                Xin làm vạt nắng chiều buông thật khẽ
                Những bóng nắng lung linh đi rất nhẹ
                Suởi ấm vài đôi mộ chí giạt xiêu
                Mai tôi đi là bỏ hết thương yêu ?
                Không! Tôi vẫn đó! Hồn bên đời sôi động...

                HĐHP

                LỜI THIÊN THU

                Mai em chết...vẫn như lời hẹn ước
                một nụ hồng, ngày sinh nhật bài thơ
                em nhớ về đọc vần yêu anh viết
                như thuở mình còn bên cạnh ươm mơ

                Mai em chết...còn mình anh thương nhớ
                góc phố buồn thơ thẩn những ngõ quen
                dư hương sót trong khu vườn cổ tích
                dáng em đâu? Phố thị đã lên đèn!

                Mai em chết...như xưa, anh vẫn đến
                ngồi bên em chia xẻ những buồn vui
                nếm vị mặn viền bờ mi hờn tủi
                và mật hương của bướm, giấc ngủ vùi

                Mai em chết...thơ anh chôn góc núi
                trên mộ thơ sẽ đủ những loài hoa
                em đã gom tặng anh khi nồng ấm
                hồn hoa, thơ, ong, bướm, khúc hoan ca

                Mai em chết...hồn thu buồn hóa đá
                thành mộ bia khắc đậm chữ, tên em
                nhớ về thăm trong những đêm trăng sáng
                tiếp cuộc đua B, vượt cả màn đêm (BMW)

                Mai em chết...ai kể anh chuyện lém
                từ San Diego, Las Vegas đến nhà thương
                ai sẽ quên, để anh chờ, ngủ gục
                ai sẽ cùng anh dệt mộng bình thường?

                Mai em chết...cỗ xe tình mất hướng
                còn chi đâu lưu luyến cõi nhân gian
                con ngựa hoang kéo xe về huyệt mộ
                để cùng em tiếp nối mộng đá vàng

                Mai em chết...đời sẽ không còn nắng
                Mùa không thay, trăng đi mất, đêm đen
                Mưa không về, mây mù giăng kín lối
                Gió lạc đường, biển gọi mãi một tên

                Mai em chết...cõi có, không, đi, đến
                tiễn em đi, anh sẽ đón em về
                với áo hoa, đôi nến hồng ước nguyện
                mãi bên nhau như mình đã hẹn thề

                Mai em chết...chuyến đi xa trần thế
                cỗ xe tình, ngựa đã đóng yên cương
                mời cô chủ lên xe quay trở lại
                chốn trần gian để trả nợ: yêu thương!

                TTL
                #53
                  hoaidiephaphuong 11.06.2005 15:53:24 (permalink)
                  0
                  TÌNH CHA

                  Bạn tôi,

                  Hầu như, trong chúng ta, mỗi người đều lưu giữ trong tim hình ảnh người cha. Nhân dịp, Father's Day cũng sắp đến, mời bạn cùng tôi làm một cuộc phiên lưu trong thế giới tình thương và hình ảnh của người cha.

                  Một chút lịch sử về Father's Day ( tạm dịch: Ngày Từ Phụ)
                  Ở Mỹ, ngày Từ Phụ được xếp vào Chủ Nhật tuần thứ ba của tháng Sáu (3rd Sunday in June). Năm nay, ngày lễ này sẽ là Chủ Nhật 19-06-2005. Mục đích của ngày lễ là để cho con cái tỏ lòng biết ơn và vinh danh người cha. Ngày lễ bắt đầu với ý kiến của một phụ nữ Mỹ, tên Sonora Smart Dodd, sinh trưởng ở Spokane, tiểu bang Washington muốn ghi nhớ và vinh danh công ơn của cha . Và vì cha của Dodd sanh vào tháng Sáu, nên Dodd đã tổ chức ngày lễ Từ Phụ đầu tiên của nước Mỹ ở Spokane, Washington vào ngày 19, tháng 6, năm 1910. Đến năm 1924, thì Tổng Thống Calvin Coolidge đã chính thức hóa ngày Chủ Nhật thứ ba của tháng Sáu, mỗi năm, là ngày Từ Phụ cho nước Mỹ . Theo truyền thống của ngày lễ Từ Phụ thì mang hoa hồng đỏ cho người cha còn sống, và hoa hồng trắng nếu người cha đã mất.

                  Như chúng ta biết, trong cuộc sống của con người thì "tình thương" rất là cần thiết, như chất đốt cần thiết để giữ ngọn lửa cháy, như gạch, ngói và các vật liệu xây dựng cần thiết để xây một ngôi nhà đẹp. Đời sống của một con người tương tự như vậy, không thể thiếu tình thương. Một người, có được tình thương càng nhiều thì cuộc sống càng dễ dàng và hạnh phúc hơn . Khi nói đến chữ “tình thương” thì không có thứ tình cảm nào có thể sánh bằng tình thương của cha mẹ. Đó là một thứ tình yêu thiêng liêng, cao cả, mênh mông sâu xa như biển cả. Một thứ tình thương không có đối tượng để so sánh, cũng chẳng bút mực, ngôn từ nào có thể diễn tả trọn vẹn, chỉ có thể tạm ví như ngọn núi Thái hay như nước trong nguồn chảy ra.
                  “Công cha như núi Thái Sơn
                  Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.
                  Núi có thể lỡ mòn, nguồn nước có thể cạn. Nhưng nguồn tình thương của cha mẹ thì không bao giờ cạn, tình cha nghĩa mẹ không vơi đầy thay đổi với thời gian. Tình thương của cha mẹ đã trở thành suối nguồn bất tận, tích tụ, vun bón từ bao đời và đã thấm sâu vào máu xương, gan thịt của con người. Như nước luôn chảy xuôi dòng , như mưa luôn rơi từ trên cao, dù con có ngoảnh mặt hay hân hoan đón nhận thì tình thương của cha mẹ lúc nào cũng sẳn sàng bên cạnh,. Cha mẹ luôn âm thầm chở che, dìu dắt và dõi theo từng bước chân bé bỏng của con đang chập chững bước vào đời và ngay cả lúc con đã trưởng thành. Tình cha, tình mẹ sẽ mãi mãi là một bản tình ca bất diệt của loài người.

                  Tình cha và tình mẹ có khác nhau không? Câu trả lời đúng nhất có lẽ là tình cha và tình mẹ vừa giống nhau và vừa khác nhau . Giống nhau vì đều là tình thương, đều xuất phát từ một thể, từ cùng một điểm hay vị trí của bậc sanh thành và con cái là kết quả của tình yêu, là "máu huyết" của cả hai. Điểm khác nhau là sự biểu hiện, sự cảm nhận của tình cha và tình mẹ qua hai khía cạnh của cuộc đời. Nói một cách khác, là cha và mẹ là hai thực thể khác biệt, có hai vai trò tương đối khác biệt trong cuộc sống của gia đình, dẫn đến sự biểu hiện tình thương của cha mẹ khác nhau, sự cảm nhận của con cái về tình cha và tình mẹ cũng khác nhau .

                  Nói đến tình mẹ, thì dường như ai cũng dễ dàng cảm nhận được. Bởi tình mẹ, một tình thương ngọt ngào, gần gũi và thân quen với chúng ta . Mẹ, bằng cử chỉ âu yếm, vỗ về, nâng niu, bảo bọc với những ngôn từ nhẹ nhàng, trìu mến v.v… luôn đem đến cho con một cảm giác êm mát, dịu hiền. Mẹ, lúc nào cũng quấn quýt bên con, luôn chia xẻ với con những vui buồn, được mất, những nỗi niềm tâm sự nhỏ to, đáp ứng hầu hết những yêu cầu và ước muốn của con.

                  Tình mẹ là thế, còn tình cha thì sao?

                  Cha không thể hiện bằng tình thương ngọt ngào như chuối ba hương, như xôi nếp một, như đường mía lau giống mẹ. Tình cha vừa thâm trầm, lắng đọng vừa nghiêm khắc giá băng, nhưng cũng rất dạt dào, dịu ngọt nếu con biết tận hưởng được tấm lòng cha . Tình cha không những lai láng dịu mềm như dòng nước mà nó còn ấm áp, đượm nồng như vầng thái dương. Cha uy nghi, sừng sững như núi Thái, chịu đựng và che chắn bão giông cho con được yên bình dưới bầu trời quang đãng. Cha âm thầm, lặng lẽ như chiếc bóng theo sát cuộc đời con và che chở con bằng cả cuộc đời cha . Đúng vậy, tình cha là như thế đó, thâm trầm và sâu thẳm. Nếu chúng ta không có cái nhìn tinh tế và cảm nhận sâu sắc thì khó thấy được hết tấm lòng của cha:

                  Con đúng sai cha chẳng hề để dạ
                  Vui hay buồn cha giữ lại trong tim
                  Như núi cao trong giông bão im lìm
                  Như đáy biển từ muôn đời yên lặng
                  Tình của cha thẩm sâu và bí ẩn
                  Bên cạnh con từ thuở mới lọt lòng
                  Ngoài giá băng nhưng trong rất ấm nồng
                  Từng bước nhỏ vào đời cha, sẽ thấy .

                  Nếu chúng ta để ý , thì trong kho tàng văn chương của nhân loại, có rất nhiều áng thơ văn ca ngợi và vinh danh người mẹ với đầy đủ chi tiết hình ảnh, ngôn từ đẹp đẽ nhất, thiêng liêng nhất. Nhưng bên cạnh đó, hình ảnh người cha lại mờ ảo, nhạt nhòa, khiến cho một số người quan tâm phải thắc mắc là tại sao như vậy?

                  Nếu ta thử trầm mình vào thế giới của cha, thì sẽ khám phá ra một kỳ quan tuyệt hảo nhất là trái tim thương yêu vô bờ bến của cha, một tình thương dạt dào bát ngát như biển trời, chẳng khác nào tình thương của mẹ. Nhưng tình cha ít khi biểu lộ rõ ràng ra bên ngoài, mà thường thì chỉ biểu hiện trong âm thầm lặng lẽ. Chính sự âm thầm lặng lẽ của cha, đôi khi làm cho các con vô tình lãng quên, sự hiện diện của cha trong cuộc đời mình. Cũng vì thế, mà hình tượng người cha hiền kính yêu của chúng ta, bị lu mờ bên ánh hào quang rực rỡ của mẹ, trong hầu hết các áng văn thơ.

                  Ngày xưa, dưới thời Nho giáo, cha được gọi là nghiêm đường, nên thường phải mang bộ mặt lạnh lùng như của một ông quan. Xã hội hôm nay, văn minh hơn, trí thức hơn, trong cuộc sống, cha một nghề, con một nghề, ai lo phần nấy, rốt cuộc thì tình thương cha con cũng trở nên lợt lạt. Sự quấn quýt, gần gũi giữa cha con chỉ thể hiện khi con còn nhỏ. Qua bậc tiểu học, con bắt đầu lớn, bắt đầu chọn bạn là lúc bắt đầu xa cha. Từ đó, hầu như cha chỉ còn đóng vai : nguồn cung cấp tiền bạc cho con ăn học, nguồn kinh nghiệm khôn dại, những lời chỉ bảo khuyên răn. Tất cả đều là lý trí lạnh lùng.

                  Cuộc sống bắt buộc, cha phải hướng mắt, nhìn ra ngoài đời, lăn lộn và tranh đấu với đời. Mẹ thì nhìn vào trong nhà, nhìn mảnh vườn, cái bếp và các con . Cha lặng lẽ đi làm kiếm tiền, con đâu có biết, bao nhiêu gian lao cực nhọc, lo toan đối phó, làm mệt mỏi thể lực và trí óc cha. Về đến nhà cha cần sự yên nghỉ, nhiều khi lại mang bực bội, phiền muộn từ ngoài xã hội về theo. Con phải len lén bỏ ra sau nhà, im lặng, càng xa càng tốt, gần như muốn xóa bỏ cái hiện hữu của mình trong mắt cha. Sự cách xa giữa cha con thường bắt đầu nhẹ nhàng như vậy. Và sự xa cách này càng xa hơn, vì bên cạnh mẹ, con thấy êm đềm hơn. Ai làm ra tiền, con không cần biết, muốn một viên kẹo, muốn một cái bánh ... là chỉ cần thỏ thẻ với mẹ. Mua cây viết mới, sắm đôi dép mới... đều do mẹ đóng vai bà tiên. Tội cho người cha, bên cạnh người mẹ, bà tiên hiền, cha thành người dữ; bà tiên càng hiền, hình ảnh của cha càng trở thành dữ hơn nữa .

                  Thật là bất công cho hình ảnh người cha, bên cạnh hình ảnh của người mẹ, trong mắt người con. Cha thương con và đâu có muốn như vậy. Nhưng cuộc sống thực tế phân công, mỗi người, mỗi việc. Mẹ như nhánh thấp, cành gần, để trái non xúm xít bu quanh. Cha như thân cây vững chắc, bám rễ thật chặt, hút nhựa nuôi lá, nuôi hoa, nuôi trái. Từng cành lớn từ thân cây, đâm ngang, vươn cao che mưa che nắng. Mẹ là tình cảm, cha là lý trí, mẹ lạc lòng, cha phải giữ kỷ cương. Mẹ chín bỏ làm mười, cha phải cầm cân nảy mực. Vì vậy, lúc nhỏ thì con có thể gần gũi với cha. Nhưng từng bước, trên con đường đi vào trưởng thành, từ con khoảng trên mười hai tuổi, thì do vai trò của người cha trong gia đình : nghiêm khắc, cứng rắn ... để dạy dỗ con, phải được áp dụng . Con lại càng ngại cha hơn, xa cha hơn và càng gần gũi với mẹ hơn. Có thể nói, là con chỉ có thể hiểu được cha và thương cha nhất, khi chính bản thân người con, đang trải qua đoạn đường làm cha. Nhưng đôi khi thì đã quá trễ. Cha đã không còn bên cạnh nữa.

                  Hình ảnh của một người cha trong mắt của con thay đổi tùy theo giai đoạn trưởng thành có lẽ đúng như một tác giả khuyết danh đã viết bằng tiếng Anh (1). Tạm dịch như ở dưới:

                  Cha Tôi,
                  Lúc tôi:
                  4 tuổi : Cha tôi là người làm được tất cả mọi việc.
                  5 tuổi : Cha tôi là người biết rất nhiều việc .
                  6 tuổi : Cha tôi biết nhiều hơn cha của bạn .
                  8 tuổi : Cha tôi không nhất thiết biết hết mọi việc .
                  10 tuổi : Thời tuổi thơ của cha tôi. Chắc chắn mọi việc khác với hiện tại .
                  12 tuổi : Cha tôi già rồi . Ông không biết và không nhớ gì về tuổi thơ của ông đâu.
                  14 tuổi : Cha tôi là ông già xưa. Bạn đừng có để ý đến ông .
                  21 tuổi : Cha tôi? Ông không hiểu và theo kịp chuyện của thế hệ trẻ đâu .
                  25 tuổi : Cha tôi chắc biết chuyện này vì ông đã từng trải qua rồi .
                  30 tuổi : Nên hỏi ý kiến của cha tôi . Ông có kinh nghiệm sống.
                  35 tuổi : Tôi phải hỏi ý kiến của cha tôi trước khi quyết định chuyện này.
                  40 tuổi : Tôi tự hỏi. Nếu là cha, thì cha sẽ quyết định làm việc này ra sao? Quyết định của ông luôn đúng, hợp tình, hợp lý.
                  50 tuổi : Phải chi cha tôi còn sống để tôi có thể bàn chuyện này với ông. Thiệt là đáng tiếc, tôi đã bỏ lỡ cơ hội để học những hiểu biết và kinh nghiệm quí giá từ ông .

                  Nói về hậu quả của sự thiếu vắng cha. Trong dân gian, có những câu ca dao:
                  "Con có cha như nhà có nóc,
                  Con không cha như nòng nọc đứt đuôi. "
                  Hay
                  “Còn cha gót đỏ như son
                  Một mai cha chết, gót con đen sì”.

                  Qua những câu ca dao trên, chúng ta có thể thấy được trách nhiệm và vị trí của người cha đóng vai trò rất quan trọng với cuộc đời của người con. Nếu mẹ dạy con tình thương yêu và lòng nhẫn nại, thì cha dạy con lòng cao thượng bao dung, nung đúc trong con lòng trung kiên và ý chí bất khuất. Người con sẽ thành công dễ dàng hơn nếu được thừa hưởng đầy đủ và hài hòa giữa tình cha và tình mẹ. Thiếu một trong hai yếu tố này thì người con đã mất đi phân nửa cuộc đời. Là con người, thì ai cũng có cha mẹ. Nói một cách khác, thì bất kỳ ai cũng là con. Và có thể nói nửa phần đời của con là do cha ban tặng. Vì vậy, dù có xuôi ngược trên vạn nẻo đường đời, mong rằng các người con đừng bao giờ lãng quên một điều : Cuộc sống của ta có được hôm nay là do sự gầy dựng, đắp xây và đánh đổi bằng cả cuộc đời hy sinh thầm lặng của cha. Từng nhịp thở, từng bước chân ta luôn có sự hiện diện của cha trong đó.

                  Xin gởi một bông hồng đến những người cha trong ngày Lễ Từ Phụ .

                  Lý Lạc Long
                  (TCT/MAI 8-6-05)
                  #54
                    Ct.Ly 11.06.2005 22:05:46 (permalink)
                    #55
                      Viet duong nhan 13.06.2005 06:24:08 (permalink)
                      0


                      Trích đoạn: ct.ly

                      Chào Hoaidiephaphuong

                      Ctly cũng đang tìm bài cho ngày lễ Từ Phụ " Fête des Pères " thì đọc được bài này,

                      Sao HDHP, không post vào trong tản văn thì đúng hơn đó HDHP

                      Chúc HDHP luôn vui nhé

                      Thân thương

                      Chào Ct.Ly, Hạ Phương & cả nhà !
                      "Lế Từ Phụ" hôm nay bên Âu Châu phải không Ly?
                      Chúc Ly, HP và tất cả vui vẻ chiều Chủ Nhật.
                      Thương
                      7_nn

                      #56
                        Ct.Ly 15.06.2005 05:03:57 (permalink)
                        #57
                          hoaidiephaphuong 17.07.2005 21:08:09 (permalink)
                          0
                          Hạ Phương xin chào cô Bảy, cô CTL và anh TTL
                          Em cám ơn hai cô và anh TTL đã ghé thăm góc thơ HP
                          HP mến chúc cô 7, cô CTL và anh TTL một cuối tuần an vui nha
                          Thân thương
                          HĐHP
                          #58
                            hoaidiephaphuong 17.07.2005 21:08:55 (permalink)
                            0
                            GIỌT TÍM

                            Chiều nay áo tím em ra phố
                            Lặng thầm đếm bước giữa ngày trôi
                            Mộng mơ có mảnh hồn đi lạc
                            Tương tư theo gọi mãi Tình ơi !

                            "Anh thương áo tím, thương cô bé!"
                            Giờ ở đâu rồi, hỡi người xưa ?
                            Khi định mệnh buồn đưa lối rẻ
                            Túi áo anh còn giữ giọt mưa ?

                            Giọt mưa từ mắt buồn áo tím
                            Rớt xuống cho người hứa thủy chung
                            Say ánh trăng xa đành lỗi hẹn
                            Cho lòng em nhuộm tím nhớ nhung

                            Ôm giọt tím sót nơi túi trái
                            Anh buồn không, cung lỡ dây chùng ?

                            HĐHP
                            #59
                              hoaidiephaphuong 17.07.2005 21:09:45 (permalink)
                              0
                              SUỐI TÓC RU ANH

                              À ơi... Đây mái tóc thề em giữ
                              Xõa ngang lưng là mái tóc cho anh
                              Dù phong ba làm mắt hết long lanh
                              Bên anh tóc hóa thân thành suối nhỏ

                              Tóc cho anh trầm mình mơ trăng gió
                              Khi mặt trời đỏ rực gọi hè sang
                              Là tấm chăn mùa Đông giá về ngang
                              Tóc làm gối anh tựa đầu đêm tối

                              À ơi... Em đem ca dao cũ, mới
                              Trộn vào nhau cho đời chút bình yên
                              Tóc hát ru anh nhé, giấc mộng hiền
                              Dù cuộc sống dở dang từng trang viết

                              À ơi...Đây một khúc tình tha thiết
                              Anh ngủ đi ! Suối tóc hát ru anh !

                              HĐHP

                              Đã mang vào thư viện
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2005 05:16:22 bởi ct.ly >
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 32 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 477 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9