NHẬT KÝ BẠN VÀ TÔI .
Thay đổi trang: << < 161718 > | Trang 16 của 18 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 257 bài trong đề mục
Mùa Thu 29.09.2010 21:43:03 (permalink)
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=357239&mpage=8
Chị Mùa Thu thân xa!

Em cám ơn chị nhiều lắm về những lời động viên và những trao đổi của cả hai chị em về các vấn đề. Chị ạ, công việc hiện tại của em thì ổn cả, không có gì khó khăn và phức tạp lắm. Em cũng như chị, vừa trải qua một kỳ thi tuyển. Kết quả thì đã có, em cũng biết được kết quả của mình rồi. Thời gian qua khá mệt mỏi vì chuyện học hành phải không chị!

Riêng em, em đang băn khoăn quá về việc học tiếp sau đại học. Có vẻ em đã hơi mạnh bạo khi chọn chủ đề nghiên cứu... vốn đang khó nhằn đối với giới nghiên cứu ở Việt Nam. Em đã chủ quan một chút khi không lường trước hết được những khó khăn sau này em sẽ phải trải qua, chị ạ. Mọi vấn đề liên quan đến thi cử, điều kiện cần cho việc học em đều đáp ứng đủ ( như thầy cô nhận xét thì những đáp ứng bản thân của em vượt qua tất cả mọi người dự thi) nhưng điều vướng mắc lại ở đề cương nghiên cứu! Các thầy cô một mặt đánh giá cao đề cương và hướng nghiên cứu song cũng chỉ ra những khó khăn mà em cần phải vượt qua nếu như quyết định theo đề tài này. Em nghe mà...bắt đầu cảm thấy....choang choáng...nước nữa là..xờ iu xiu hỏi xỉu!!!

Chị Mùa Thu thân xa!
Em vừa rồi bị stress hơi nặng! Lo lắng mà không làm được gì để giảm... Đối với em quan trọng nhất lúc này là việc học tập và định hướng nghề nghiệp - khẳng định bản thân sau này. Em đang đứng trước quá nhiều sự lựa chọn mà không thể tự quyết được. Thôi đành để cái "số" nó lựa giùm cho em vậy! Em lần nầy phó mặc cho sự may - rủi! Có lẽ đôi khi cần phải thế! Cần phải đón nhận nó!

Chị Mùa Thu thân xa!
Vài dòng tâm sự cùng chị, em dừng lại ở đây! Chúc chị và các bạn thơ - văn của chị và diễn đàn thật vui vẻ và hạnh phúc!
Mục Đồng vừa đổi lại nickname cũ, em Venus!


Mục Đồng quí mến !!!
Biết em đang trong giai đoạn stress chị lo lắng lắm. Em nên thư giãn đi chơi đâu đó xem như thế nào?Nói hiện tượng chị xem mức độ mà em bị stress, nói thật bệnh này là căn bệnh thời đại, nếu ta chủ quan thì bệnh này nguy hiểm không kém với các căn bệnh khác.Nói thật là chị đã trải qua rồi , mức độ cũng khá là gay go. Nhưng khi vượt qua rồi thì chị mới biết là không thể xem thuờng căn bệnh này.
Hãy nói chị biết hiện tượng diễn biến mức độ stress để chị có lời khuyên cụ thể nhé.
Một số hiện tượng em thử kiểm tra xem mình có bị không nhé, tim đập nhanh, run tay chân, mất thăng bằng, không cầm nổi dù chỉ một cái rờ mót , không thể làm một việc gì dù là nhẹ nhất, ăn uống vô tội vạ và luôn cảm giác đói. Đầu đau nhói, có thể nữa đầu, hoặc đau đỉnh đầu, hoặc đau sau gáy.....thân nhiệt lạnh, lúc nào cũng phải mặc áo ấm, đi dớ , không điều khiển được suy nghĩ.Lạ một điều là tư duy vẫn phân tích và chọn lọc dữ liệu rất tốt, đi đo não đồ bình thuờng Tâm trạng lúc nào cũng trong tình trạng lo lắng .....đó là một số hiện tượng bị stress đó, nhưng ở giai đoạn nặng khi người nhà không biết và bản thân mình chưa bao giờ biết tới hiện tượng này. Mới đầu người bệnh tưởng là bị bệnh tim, đi đo điện tim trong mức bình thuờng, rồi kiểm tra tuyến giáp  vv... không tìm ra căn nguyên của bệnh . Có lúc sợ tiếng ồn ,sợ ánh sáng , sợ đi ra ngoài đó là khi bệnh trở nặng....người bệnh không thể đi làm mà chỉ có việc ở nhà tịnh dưỡng, nếu chữa kịp thời thì sẽ hồi phục dần trong khoảng 1 năm mới hết hẳn. Nặng hơn nữa thì người bệnh sẽ có lúc muốn thoát khỏi tình trạng khó chịu này bằng cách giải thoát thân xác đó, do đó không nên chủ quan mà khi thấy có hiện tượng phải được tư vấn và chữa trị kịp thời . Bệnh này thuờng xảy ra với người có quá nhiều việc phải làm,có quá nhiều việc phải suy nghĩ . Cách phòng để tránh xa stress là không được thức khuya, không được lo nghĩ nhiều, hãy tạo cảm giác thoải mái vui vẻ, không nên xem nhiều phim nhất là phim tình cảm khóc lóc sướt mướt....
Dạo này chị cũng khá nhiều việc, nhưng trong giới hạn cho phép, sự vui thích của công việc tạo đà cho sự miệt mài chăm chỉ.
Chị chưa nhận được giấy báo nhập học , có lẽ khoảng cuối tháng 10 gì đó.À mùa thu Hà Nội chắc giờ đẹp lắm phải không em?Không khí Hà Nội chuẩn bị đón 1000 năm Thăng Long chắc là khí thế lắm em nhỉ ? Dịp này chị sẽ có 4 ngày ngắm thu Hà Nội em ạ, chị đi cùng chị chồng và nhóm bạn của chị gồm 2 nam và khoảng 8 nữ.Đặt vé máy bay trước cả năm đó, nghe nói còn đi ra Vịnh Hạ Long nữa, uh, thì vịnh đẹp và là kỳ quan thế giới.Nhưng sao chị vẫn e ngại quá, hay là mang cả áo phao đi, trời chắc sẽ bị cười mất.Chị thì không biết bơi do đó sợ gặp cảnh đi thuyền trên sông nước.Chắc là trên thuyền cũng có áo phao em nhỉ?
Em giới thiệu cho chị biết một số nơi đặc biệt của Hà Nội nhé, có thể là quán nho nhỏ bên đường , một chén chè xanh , hay một địa danh mang một ý nghĩa nào đó,  giới thiệu và cho chị địa chỉ nữa nha.
Em cố gắng vượt qua giai đoạn này, nếu cảm thấy thế nào hãy tin cho chị biết.
....................Cảm ơn em về những chia sẻ.Chị tạm dừng viết nha, chúc em luôn có một sức khoẻ thật tốt để vượt qua thử thách của chính mình. Chúc em may mắn.
Thân
Mùa Thu


<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2010 22:13:31 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 01.10.2010 19:31:52 (permalink)
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=357239&mpage=8
Chị Mùa Thu à!
Hic hic những biểu hiện của em không giống những gì chị mô tả chị ạ. Có lẽ em quá căng thẳng lo lắng với việc học cùng với công việc em vừa kiêm nhận thêm. Chị ạ, kết quả thi cử của em tốt đẹp hơn mong đợi của bản thân song lại có điều xảy ra ngoài ý muốn em không lường được hết. Đó là, hướng nghiên cứu của em nặng quá! Em sợ rằng mình không đủ sức khoẻ, tiền bạc để theo đuổi chủ đề này. Chị biết đấy, sau 1.5 năm là chúng ta bắt tay vào việc này. Đa số mọi người thi xong thì học mà không đụng hoặc nghĩ đến việc chuẩn bị đề tài nên chạy không kịp. Có những người học chủ yếu để giữ chỗ hoặc tìm kiếm cơ hội thăng tiến này nọ nên đề tài nghiên cứu của họ khác, nhưng em do yêu cầu công việc nên phải làm cho thật cẩn thận và có hướng phát triển lên để sau này thành quả của nó được sử dụng vào công tác giảng dạy. Điều này làm cho em cảm thấy mệt mỏi khi phải suy nghĩ trằn trọc....

Chị Mùa Thu thân xa
Mấy tuần liền em nghĩ ngợi nhiều quá nên đầu óc lúc nào cũng bung bung vù vù và đau nhức một mảng nửa đầu (chỗ đỉnh đầu sang phía trái đằng sau). Em pha sữa uống....lơ đễnh pha nước nóng quá uống vào lại bị bỏng...nhiệt miệng luôn! Hic hic!
Mấy hôm nay em chọn giải pháp là tạm thời không nghĩ gì đến việc đó nữa, kể cả chuyện tình cảm, đồng nghiệp, bạn bè.... em tạm thời giữ nguyên hiện trạng nên tình hình có khá hơn. Mỗi tối sau khi dùng bữa xong, em xem tivi và nghe nhạc rồi vào mạng lướt website chơi rồi khò khò! Việc đọc sách và viết bài cũng tạm dừng lại (mặc dù theo kế hoạch thì tháng 11 đã phải nộp bản thảo cho họ).

Chị Mùa Thu thân xa
Công việc và gia đình chị vẫn tốt đẹp chứ ạ? Đúng như một bạn gì đó tâm sự với chị, cuộc sống thật hạnh phúc khi chúng ta kết hợp được công việc cơ quan với việc nhà và mọi thành viên chia sẻ giúp đỡ, động viên nhau cùng tiến bộ. Mọi thành viên trong gia đình đều qua tâm chăm sóc lẫn nhau và hưởng niềm vui của cuộc sống đem lại, phải không chị!? Em xin chúc các thành viên trong gia đình chị sức khoẻ dồi dào, công việc tốt đẹp và có nhiều niềm vui nhé!


Mục Đồng quí mến !!!
Nhận được tin em, chị vui và mừng lắm, biết em cân bằng tinh thần chị cũng đỡ lo, tính chị thì hay lo nghĩ đó mà. Dạo này chị vẫn khoẻ, cuộc sống ổn định. Chị cũng chưa bắt đầu, nên cũng không biết thế nào?Đợi nhập học mới biết hướng học hành ra sao. Biết hướng nghiên cứu của em có ứng dụng thế là quá tốt rồi, đề tài sẽ hữu dụng và mang lợi ích thực tiễn thì em cố gắng bảo vệ nghen, đừng nản chí.Bởi khó thì mới cần giải quyết và nghiên cứu chứ.Tất nhiên đề tài nghiên cứu luôn khó, nhưng để tìm đề tài có tính ứng dụng cao thì cũng hiếm lắm đấy.Đa số đề tài thuờng có khuynh hướng giải quyết trên mặt lý thuyết là nhiều....Do đó em cố gắng lên nha.
Tối qua chị cho bé ngủ xong là ngủ quên luôn, 10 h 30 phút mới lên phòng. Lúc đó ngái ngủ nên không lướt web. 
TP HCM lại đang có những hạt mưa nho nhỏ, tiết trời mát mẻ và dễ chịu em ạ !Hà Nội giờ chắc là nhộn nhịp lắm phải không em?
Chị chuẩn bị cơm nước nghen, chị tạm dừng viết, chúc em sức khoẻ, tư tin và thành công nhé !
Thân
Mùa Thu

Mùa Thu 02.10.2010 10:38:21 (permalink)
Tối qua không hiểu sao nửa ngôi nhà bị cúp điện, lạ thế cơ chứ, thế là mạng bị cúp rụp, muốn sửa bài mà mình không vào được mạng . Thế là mình đành đi ngủ, sáng nay cũng như các sáng thứ bảy hoặc chủ nhật . Gia đình mình lại ghé quán cafe, anh đang ngắm mình bên kia của màn hình máy tính, bất chợt anh nhổm người dậy và với tay về phía mình, thì ra những cọng tóc bạc trên mái tóc mình ....vâng,thế đấy...khói thuốc và bài hát về Hà Nội ..chúng tôi chợt lặng người và để cảm xúc thả hồn theo ...
MT

Mùa Thu 02.10.2010 21:59:10 (permalink)
Thế đấy, những sợi tóc bạc của thời gian, nhìn về phía anh tóc cũng điểm nhiều sợi bạc.Chúng tôi nhìn nhau và chìm vào trong suy tưởng . Những nỗi niềm mà anh trăn trở về cuộc đời .Từ khi anh nhận ra ý nghĩa của cuộc sống, anh triết lý hơn, sống thật hơn và trải nghiệm nhiều hơn .Biến cố cuộc đời là những thay đổi đến bất ngờ . Anh cảm nhận từng khía cạnh của cuộc sống, yêu thương con người và hoà mình vào thiên nhiên nhiều hơn, anh cảm nhận rõ nét tất cả những hoạt động xung quanh và anh truyền cho tôi ngọn lửa nhiệt huyết của sự nhận biết .Có lẽ anh đã tìm ra con đường của sự bình yên, thanh thản ....nhờ về điều gì uh, có lẽ nhờ sự tìm tòi học hỏi cuộc sống, trong sách vở, trong những cuộc gặp gỡ bạn bè  ...tất cả cho anh một cái nhìn tổng quát, một nụ cười mãn nguyện, một niềm tin sâu sắc về những cảm nhận rõ ràng, tất cả không còn là sự phiến diện mờ ảo trong nếp nghĩ nữa.
Tình yêu cũng nâng cánh ước mơ và chúng tôi cùng hướng về một điểm, nơi mà chúng tôi xuất phát, đó cũng chính là nơi khởi điểm của sự hanh thông .
Đôi khi trước đây, cũng có những lúc tôi mập mờ nghi ngại con đường mà anh chọn, có vẻ là sự lệch hướng,lúc đó tôi chỉ đưa ra những cảm nhận, nhận xét, sau đó để anh tự tìm ra con đường đi đúng đắn nhất , con đường đó phù hợp cho cả hai chúng tôi. Tôi hài lòng  về những gì đang diễn ra  .
Tôi đang nói tới con đường tâm linh, con đường dẫn tới tâm hồn. Điều này nghe có vẻ vừa lạ vừa quen, mập mờ về khái niệm quá phải không bạn.
Mỗi chúng ta là một bản thể có tâm hồn, để nhận biết tâm hồn của chính mình thì ít ai quan tâm, bởi họ luôn nghĩ những suy nghĩ trong từng cá thể đó chính là mình, nó hiện hữu và ta nhận ra ,nhưng ít ai biết rằng tâm hồn mới chính là mình đích thực.
Đó là cảm nhận của hai chúng tôi về con người, chúng tôi hay nói về điều này.
Từ những suy nghĩ đó, chúng tôi cảm nhận cuộc sống khác hơn, nhìn sự vật hiện tượng khác hơn trước, cuộc sống thật màu nhiệm, chúng tôi yêu cuộc sống này, lạc quan tin tưởng vào bản thân, yêu thương con người và cảm nhận những gì tưởng chừng như vô tri giờ đều khoác lên trên đó một tâm hồn.
Tâm hồn của lá hoa , cây cỏ, của sỏi đá....chúng cũng có tâm hồn uh, tâm hồn chúng nằm ngay trong cảm nhận của chúng tôi, khi ta nghĩ về chúng với một tình cảm trìu mến, tức thì sự phản hồi sản sinh trong tâm hồn chúng tôi.
Do vậy chúng cũng có tâm hồn. Nhưng tôi không hiểu, vì sao anh chẳng bao giờ hài lòng khi tôi viết thơ , khi tôi viết cảm nhận của mình, anh bảo đó là em đang sống trong tư duy, trong suy nghĩ , chứ phải nào em đang sống với tâm hồn.
Dẫu thế em vẫn luôn thích được viết, hay có lẽ tâm hồn em đang ở một bến bờ nào? Suy nghĩ trong em luôn tồn tại, em chỉ có thể viết và viết nhiều hơn nữa , tình yêu với ngôn từ đã cuốn hút em, để trái tim em luôn dâng trào cảm xúc.
Anh hãy chỉ cho em biết, tâm hồn em nơi đâu?

Mùa Thu

Mùa Thu 03.10.2010 22:51:19 (permalink)
Chiều hôm nay TP lại có những cơn mưa, kế hoạch dự định cho chiều nay bị thay đổi  . Mình tính chiều nay đi cắt tóc, mua một số thứ chuẩn bị cho chuyến đi , nhưng đành phải gác lại .
Mình ước giá mình có nhiều thời gian hơn mình sẽ tham gia vài diễn đàn thơ nữa, nhưng thời gian chỉ đủ cho mình ghé blog và viết bài tham gia một diễn đàn thơ thôi. Mình nghĩ nếu khoảng 20 năm nữa khi mình về hưu mình sẽ có quĩ thời gian một ngày dành cho thơ và viết lách. Hì , chả biết đến lúc đó còn sức khoẻ không nhỉ, thì đến lúc nào thì biết lúc đấy, cứ lo trước cho thêm già thì khổ.
Sáng cafe bên anh cùng con cũng hết buổi trưa, sau đó gia đình cô út mời tiệc , thế là chiều mới về tới nhà, ngủ một giấc và viết lách  .
Ngày mai bắt tay vào việc như tháng trước, mong mọi việc hanh thông.
"Trời đừng mưa cho áo em đừng ướt, mưa đừng buồn sướt mướt cả trời thu".Tự dưng mình lại nảy ra ý thơ như thế  , tiếng đêm nỉ non vang rền cả góc vườn nhà bên, bé con đang ngủ và tôi thì đang ngồi viết nhật ký. Cửa sổ nhà bị che lấp bởi bức tường nhà kế bên mới xây, nên chẳng thể ngắm được bầu trời đêm nay ra sao?Có trăng không?Hay là bị những áng mây che lấp rồi.
Dù thế nào thì trăng vẫn sáng trong tôi, ánh trăng từ trái tim toả màu xanh dịu vợi , mềm tay tôi viết cảm xúc, ánh trăng hiểu lòng tôi.
Tôi tạm dừng viết, cho bé con xuống phòng ngủ của bé, để bình yên vỗ về giấc con yêu !!!!!!!
Mùa Thu

Mùa Thu 05.10.2010 23:24:49 (permalink)
Nhận được tin nhắn của Mục Đồng, mình vui quá, em thật giỏi . Chúc mừng em !Mình biết tâm trạng em sẽ vui lắm .Mình cũng đã có những giây phút hạnh phúc như vậy, khi biết tin đậu, mình mừng run và hạnh phúc quá, đêm đó mình không tài nào chợp mắt ngủ được. Những nỗ lực của bản thân cũng được đền đáp.Mình cảm ơn gia đình nhất là anh xã đã tạo điều kiện cho mình học tập đạt được kết quả tốt.
Hôm nay em đồng nghiệp nhận giấy báo dùm mình tại phòng đào tạo của trường , hết ngày mai nếu ai không nhận thì trường sẽ gửi giấy báo qua đường bưu điện.
Ngày làm thủ tục nhập học sẽ là ngày 20 tháng 10  . Lệ phí 3 triệu rưỡi một học kỳ , mình học trong 2 năm, kinh phí như vậy là cũng tạm so với kinh phí đào tạo ở các nơi khác. (Kinh phí đã được điều chỉnh, năm ngoái chỉ có 2 triệu rưỡi một học kỳ thôi )
....
Mùa Thu

venus4t.vns_hnu 06.10.2010 02:52:50 (permalink)
Chị Mùa thu à
Khoá học này của chúng ta sẽ tốn kém chút xíu về tiền bạc và mất nhiều thời gian. Chị em mình thi đua cùng nhau nhé! Em có câu chúc này dành cho cả hai chị em ta nè:

Trẻ xung phong.....
.........Già xông pha!
Trẻ xông pha....
......Già lâm trận!

Em và chị cùng nhau tiến bước nhé!
Em, venus4t.vns_hnu
Mùa Thu 06.10.2010 23:23:39 (permalink)

Trích đoạn: venus4t.vns_hnu

Chị Mùa thu à
Khoá học này của chúng ta sẽ tốn kém chút xíu về tiền bạc và mất nhiều thời gian. Chị em mình thi đua cùng nhau nhé! Em có câu chúc này dành cho cả hai chị em ta nè:

Trẻ xung phong.....
.........Già xông pha!
Trẻ xông pha....
......Già lâm trận!

Em và chị cùng nhau tiến bước nhé!
Em, venus4t.vns_hnu


Mục Đồng quí mến !
hì, câu khẩu hiệu em viết hoành tráng thiệt Rồi!!!!!chị sẽ xông pha và lâm trận, nghe cứ như là hành quân giữa xa trường ýThắng bại không thành vấn đề, quan trọng là ta có mạnh dạn đương đầu với thử thách hay không, phải không em?

Thứ bảy này chị bay ra Hà Nội, nhưng tìm mãi chẳng biết CMND để đâu, chị nhớ hôm trước đi thi có mang đi, nhưng giờ kiếm không thấy.Ngày mai lên trường kiếm thử xem thế nào?Nếu mất thì lại phải lấy giấy tờ khác, khéo lại không được bay thì lỡ dịp dự đại lễ.
Thứ ba chị sẽ bay về. Nghe có vẻ thú vị nhỉ?Đề xem chuyến đi thế nào, chị sẽ kể em nghe sau nha.

Thân
Mùa Thu

Mùa Thu 07.10.2010 19:17:36 (permalink)
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=357239&mpage=8

Chị Mùa Thu quý mến!
Đúng là thắng hay thua không thành vấn đề nếu như ta đã dốc toàn lực, tung toàn sức và huy động đến tối đa khả năng tư duy của trí não, đúng không chị!? Hi hi nếu như một việc mà đã được chúng ta xác định và hành động như vậy thì... dẫu có khó khăn đến mấy thì kết quả chắc cũng không đến nỗi tệ chị nhỉ! Cứ thử sức mình xem sao đúng không chị!?

Vậy là chị và gia đình quyết đi rồi ạ! Em thì thầm nhỏ nhỏ chút nè! Chị ra Hà Nội và dịp này là nhất đó. Khí hậu tốt lại đang dịp Đại lễ ngàn năm....có một. Chỉ có lo lắng chút xíu về chỗ ở (nếu như chị đã có nhà bà con ở ngoài này thì không lo lắng gì đâu), và phương tiện đi lại. Chị hãy cẩn thận với các hãng taxi vì đôi khi họ tính tiền ở tận đẩu đâu đó. Điều này khác với Sài Gòn, những taxi Hà Nội không chỉ vặn sai kim km mà còn có thói quen xấu là...bắt chẹt du khách nếu như họ không thạo đường. Taxi sẽ đưa họ đi vòng vòng...để tính tiền đấy chị ạ.
Giá taxi tuỳ từng hãng mà họ tính cước từ 9.000 đồng đến 12.000 đồng/km đầu tiên.

Đồ ăn chị cũng cẩn thận lựa chọn sao cho hợp khẩu vị. Em ngại nhất người miền Nam ra Hà Nội và các tỉnh miền Bắc lại đi gọi món....chỉ miền Nam mới có và người miền Nam mới hiểu hihi... rồi lại than thở này nọ. Chị cần tham khảo về ẩm thực trước khi ra Hà Nội nhé.
Em, venus4t.vns_hnu


Mục Đồng quí mến !!!
Hì, cảm ơn em nhiều lắm!Chị đi theo nhóm bạn của chị chồng, thế nên chị cũng đỡ lo.Nói thật chị chưa đi đâu xa một mình cả .Mẹ chồng và chồng có dặn dò chị chuyện đi lại, chị bảo:” Con đi theo chị, chị đi đâu con đi đó !”Thế là mẹ chồng và chồng chị cười hài lòng vui vẻ .Chỗ ở thì có chị trong nhóm lo đặt trước mấy tháng rồi em ạ, còn chuyện taxi thì chị chưa nghe, ôi!Thế các bác taxi nhà mình lại thế á ?Chị tưởng các bác ý phải trung thực để còn lấy uy tín cho ngành chứ !Thế các bác ý tính sai thì làm sao biết nhỉ? Mà nếu biết thì xử lý ra sao ?Mấy chuyện này chị thật không biết em ạ , từng tuổi này nhưng chị thật đáng xấu hổ vì không từng trải chuyện này em nhỉ ?
Trưa hôm thứ 4 chị tranh thủ giờ nghỉ trưa, ghé tiệm cắt tóc quen, chị bảo với bác cắt tóc:”Chú cắt cho con kiểu tóc thật đẹp để thứ bảy con đi Hà Nội dự lễ ngàn năm Thăng Long” Chú cười vui và dặn dò chị cũng như em nhắn nhủ ấy. Người Sài Gòn mà ra ngoài Hà Nội người ta biết liền, khi ăn phở mà kêu tô phở thì giá tiền khác, nhưng khi gọi là bát phở thì giá kiểu khác  . Còn trà đá thì trong này miễn phí, ngoài đó thì tính tiền,ly cà phê thì ngoài mình gọi cốc đen, cà phê sữa thì gọi là cốc nâu ….hì …đại loại là thế …..còn nữa, chị còn nghe ai kể rằng ngoài mình dịch vụ không được tốt lắm, không biết chiều khách . Khi mua gì thì nhân viên nói năng không khéo….thì chị nghe thế, để xem tình hình đợt này chị ra ngoài đó xem thế nào.  
Chị chồng có nhắn tin, nhớ mang đồ ăn đi nữa nhé, bánh kẹo, mì gói ..hi hi, cứ như là hành quân xa không có tiền mua gạo ý  .
Chị tìm ra CMND rồi, chị bỏ trong hộp viết hôm đi thi . Mà cả phòng ôn thi có mỗi mình chị mang hộp viết của con đi học , kệ, ai cười cứ cười nhưng chị luôn có nhiều viết, nhiều kiểu, nhiều màu sắc và có cả máy mp3 ghi âm lại bài giảng .
Uh, nghĩ tới việc kêu món ăn, không biết ngoài mình gọi món đó là gì ?Nhiều khi không hiểu ý thì cũng buồn cười thiệt . Còn ngày mai nữa thôi, chị sẽ gặp lại Hà Nội sau bao năm xa cách . Chị sẽ gặp ông nội của chị, ông chị giờ đã 95 tuổi rồi, ông hiền từ và tốt bụng, thương con cháu. Ông mới từ quê lên nhà chú của chị trên Hà Nội .
 Hà Nội, bên nội ngoại đều có họ hàng, nhưng chị chỉ có thể kịp ghé thăm ông thôi . Vì chuyến đi hơi ít ngày quá . Với cả đi theo nhóm nên hạn chế tách nhóm .
Chị sẽ tận mắt thấy mùa thu Hà Nội,trước đây thơ chị mà tả cảnh mùa thu thì toàn là trong tưởng tượng thôi .Lần này xem cảm xúc thế nào, mùa thu Hà Nội lãng mạn ra sao và những cô gái Hà Thành xinh như hoa  ra sao .
Thứ hai và thứ ba chị xin sếp nghỉ rồi, sắp xếp nhờ người thế giờ rồi . Hôm nay làm giấy tờ xác nhận xong để bổ xung hồ sơ cho đợt nhập học sắp tới . Tin cho em biết tình hình thế, một ngày nữa lại trôi và niềm vui cứ nối tiếp .Mong rằng cuộc sống luôn bình an .
Chị tạm dừng viết, chúc em luôn vui và hạnh phúc với những thử thách mới . Thử thách luôn là trở ngại nhưng cũng là cơ hội để ta tự khẳng định mình, để ta vượt qua chính mình mà tiến bước  .
Thân
Mùa Thu
Mùa Thu 08.10.2010 14:00:12 (permalink)
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=357239&mpage=8

Chị Mùa Thu thân quý!
Vậy là chỗ ở chị không phải lo rồi hihi. Về việc taxi Hà Nội thì còn nhiều chuyện đáng để bàn lắm chị ạ. Thực tế, các hãng taxi luôn phải tìm cách để niêm phong hộp đồng hồ km và giáo huấn nhân viên của mình song các bác tài thì lại khác, họ đôi khi thấy khách ngờ nghệch là họ chạy xe vòng vòng mặc dù đoạn đường chẳng xa đáng là bao... và khách hàng cứ thế mà phải trả tiền. Còn về thái độ ứng xử với khách thì chị không lo đâu. Họ vui tính và thân thiện lắm chị ạ. Duy nhất việc chạy xe vòng vòng là mất điểm thôi. Chị nhớ nhé, giá cước mỗi hãng taxi có sự khác nhau giao động từ 8.000 đồng đến 12.000 đồng/km đầu tiên.

Còn về ẩm thực Hà Nội thì miễn bàn chị ạ. Ẩm thực Hà Thành nổi tiếng là ngon với hương vị đặc trưng. Tuy nhiên chị cần lưu ý nhé vì nếu chị ăn phở thì có sự khác biệt đó. Nhiều nơi ở Hà Nội bán phở nhưng lại không mang "chất" phở vốn nổi tiếng của Hà Nội vì đa số là người ngoại tỉnh về mở cửa hàng mà chị. Vì vậy, chị muốn thưởng thức một tô phở ngon mang đặc trưng Hà Thành thì cần phải mất công...chút đó. Chị nên nhờ người nhà đưa đến đúng các tiệm phở gia truyền của Hà Thành thì mới thưởng thức được hương vị phở. Giá cả mỗi tô phở không đắt đâu chị ạ, giao động từ 15.000 đồng đến 30. 000 đồng/tô. Tuy nhiên trong dịp Đại lễ này, phở Hà Nội có lẽ lên giá một chút xíu. Nhưng khi đã thèm và muốn thưởng thức thì... đó không thành vấn đề, phải không chị!?
Em không biết ở Sài thành thì trà đá free hay không nhưng ở Hà Nội, uống trà đá vỉa hè cũng thú vị lắm chị. Mỗi ly trà đá là 1.000 đồng đến 2.000 đồng.

Chị Mùa Thu thân xa!
Lần này đi, chị gắng chuẩn bị máy ảnh hoặc máy quay nhé! Hà Nội cuối thu đẹp lắm đó. Chị nên cùng đoàn đi dạo Tây Hồ vào chiều tối nhé. Chị có thể thăm đến khu vực Hồ Tây thăm chùa Trấn Quốc, chùa Quán Thánh và bước dạo trên đường Cổ Ngư (tên gọi phổ biến là đường Thanh Niên) ngăn cách giữa Tây Hồ bát ngát với hồ Trúc Bạch mộng mơ và thưởng thức chút hương vị bánh tôm... Chị cũng có thể đến Tây Hồ vào sáng sớm để thưởng thức trời thu bảng lảng sương khói với từng làn gió nhè nhẹ se lạnh....
Chị nên đến thăm Văn Miếu (lập vào năm 1070) Quốc Tử Giám (lập năm 1076), Chùa Diên Hựu (phổ biến với tên chùa Một Cột dựng năm 1049)... hoặc là đến khu phố cổ, thăm quan hồ Hoàn Kiếm với tháp bút vươn chạm thanh thiên cùng nghiên mực ngàn thu, đền Ngọc Sơn và tháp rùa. Ở bên bờ hồ Hoàn Kiếm có cây lộc vừng cổ thụ đẹp lắm chị ạ.... Chị đến khu vực này thì cũng nên thưởng thức loại kem mà chỉ Hà Nội mới có...
Vài lời nhắn nhủ chị trước khi khởi hành! Venus kính chúc chị cùng đoàn thăm quan ra Thăng Long thượng lộ bình an và nhiều niềm vui, chị nhé!

Em, venus4t.vns_hnu



Mục Đồng quí mến !!!


Hay quá, em kể nhiều điều thú vị quá, trà đá vỉa hè…phở Hà Nội, chị tưởng tượng ra bát chè xanh thơm lừng, bên quán lợp mái tranh ….mà không biết hình ảnh đó còn không ?Một bà lão trít khăn mỏ quạ, răng đen và áo gụ. Bà lão sẽ cười móm mém đến là hay, cụ sẽ mời chị xơi nước ..ui..chị mới tưởng tượng thôi mà đã thấy thú vị quá em ạ.
Những địa danh em giới thiệu chị sẽ đi, tất nhiên là sẽ cùng đoàn đi ngắm Hà Nội, ngắm mùa thu khi tiết trời se lạnh ….phở Hà Nội có như phở 24 không ? Kem Hà Nội có tuyệt như kem Bố Già không ? tất cả đang chờ ta phía trước , nhưng chắc chắn rằng không khí lễ hội, bản sắc  Hà Nội sẽ lưu luyến trái tim chị mãi mãi . Sáng mai chị lên đường sớm, nếu rảnh chị sẽ vào mạng nếu khách sạn có máy.Nếu thấy chị không hồi âm, hãy biết rằng chị đang vi vu khắp Hà thành . Vui tươi và sẽ tạm xa trang nhật ký vài hôm.
Có tâm trạng gì cứ viết nhiều em nhé !Mấy ngày chị xa, em nhớ giữ gìn sức khỏe đấy, đừng thức khuya quá nghen.
 Thân
Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2010 14:01:20 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 13.10.2010 23:39:20 (permalink)
Mục Đồng quí mến!!!
Biết em đợi tin chị, nhưng do chị bị bệnh mấy hôm nay, có lẽ chưa quen với chuyến đi du lịch chỉ 4 ngày nhưng quá nhiều di tích, chùa chiền, danh lam thắng cảnh như vậy. Thật sự là chị chưa quen đi bộ mấy cây số trong một ngày, cuộc hành trình 4 ngày có lẽ là kỳ tích nhất trong quãng thời gian từ trước tới nay, chị khâm phục chị và cả đoàn khi có thể ngồi trong khán đài D của sân vận động Mỹ Đình để xem trực tiếp màn trình diễn văn hoá nghệ thuật của hàng nghìn diễn viên,xem màn trình diễn bắn pháo hoa chào mừng ngày lễ lớn của dân tộc.
Chẳng bao giờ chị nghĩ chị có thể chen vào biển người, trên tay cầm chiếc vé mời đi giữa hai hàng cảnh sát đặc nhiệm để vào được cổng của sân vận động Mỹ Đình.
Một cuộc hành trình đầy gian khổ, niềm vui hạnh phúc và cả những giọt mồ hôi nhễ nhại....chị sẽ kể chi tiết sau khi có thời gian.
Chị nghỉ ngơi sớm nhé, để ngày mai tiếp tục công việc thường ngày. Hẹn gặp lại em sau nha.
Thân
Mùa Thu

Mùa Thu 14.10.2010 16:42:11 (permalink)
Tường thuật hành trình 4 ngày du lịch Hà Nội .

Hành trình 4 ngày
Ngày thứ nhất, ngày 9 tháng 10 năm 2010.
Chuyến bay 214, máy bay Aibus 330 của hãng hàng không Việt Nam,khởi hành lúc 9 giờ 30 phút ,từ Tp HCM đi Hà Nội .Cả đoàn đã có mặt trong trạng thái lo lắng vì tôi và chị chồng đón chuyến taxi trễ giờ làm thủ tục gửi hành lý. Đoàn chúng tôi cả thảy gồm 11 người. Hầu hết trong ngành y thuộc các bệnh viện khác nhau ngoại trừ tôi.Một số trong họ là bạn học từ hồi phổ thông,một số họ quen biết nhau trong các chuyến đi từ thiện và trở nên thân thiết từ rất lâu .Chuyến hành trình được đoàn chuẩn bị cũng khá chu đáo, trưởng đoàn đã mua vé từ đầu năm.
Trước khi đi, họ đã nhắn tin về việc chuẩn bị hành lý, mang vật dụng cần thiết,va ly nhỏ có khóa, rồi nhắc nhở nhau nhớ mang chứng minh nhân dân. …Thủ tục cũng xong và chúng tôi đã ổn định vị trí ngồi, số ghế của tôi là 39A, số ghế ngay vị trí cửa số. Thật thú vị và tuyệt vời,vì tôi từng mơ ước được ngắm cảnh từ trên máy bay đó mà .
Máy bay bắt đầu từ từ lăn bánh ra đường băng, tăng tốc độ và lao vào khoảng không bao la.Cảm giác hẫng khó chịu một chút và trên độ cao an toàn thì cảm giác ù tai càng lúc càng khó chịu , khi bay vào vùng thời tiết xấu, máy bay giảm độ cao đột ngột làm tôi lo lắng và sợ sệt, tôi nhắm mắt và thầm niệm Phật.
Rồi cũng đến lúc máy bay hạ cánh , máy bay như lao xuống rồi khựng lại rồi lao xuống …..khó chịu và sợ hãi ,tôi bám chặt vào thành ghế ….Máy bay đã hạ cánh an toàn, tôi thở phào nhẹ nhõm và chẳng thấy thú vị khi đi máy bay chút nào cả .
Tôi kể với anh xã, anh cười xòa và bảo, đi trong thời tiết xấu thì máy bay nào chả thế, nhưng chuyến về thì hoàn toàn khác, nhẹ nhàng và êm ái hơn .Tôi nghĩ có lẽ là do kinh nghiệm của người lái máy bay, thời tiết chỉ là một phần
Khoảng 2 giờ chiều chúng tôi bắt xe từ sân bay đến nhà nghỉ  ngõ 149, số 62 Giảng Võ. Đoàn bao chọn gói xe là 450 000 đ, nhưng bác tài cố thêm được 3 vị khách nữa . Xe cũng khá cũ, máy điều hòa trong xe chạy không được mát cho lắm,thế nên một chị trong đoàn nói :
-       Xe này chắc cũng ngàn năm rồi bác nhỉ ?
Cả đoàn cười rộ lên, bác tài có vẻ hơi chạnh lòng chút, bác bảo , xem vậy chứ ở ngoài xe là nóng lắm đấy !Chúng tôi chuyển đề tài hỏi về cây hoa sữa, bác chỉ cho chúng tôi thấy những cây hoa sữa , tán lá nhọn thành chùm như lá của cây sắn. Chúng tôi nhìn mãi mà chẳng thấy chum hoa sữa nào cả, bác bảo đã hết mùa hoa .Tôi hơi buồn một chút vì tôi muốn cảm nhận vị thơm quyến rũ nồng nàn của loài hoa đặc trưng của mùa thu Hà Nội. Thời tiết HàNội thật đẹp trong 4 ngày mà đoàn chúng tôi tham quan du lịch .
Bác tài là một người đàn ông khoảng 50 tuổi, bác cởi mở thân thiện và vui tính , bác hỏi chúng tôi địa chỉ đến, chúng tôi gọi cho người quen và chị đã ra đón chúng tôi ngay đầu ngõ . Chúng tôi vào làm thủ tục nhận phòng khoảng gần 2 giờ .
 Nhận phòng xong chúng tôi được chị  dẫn sang quán ăn gần nhà nghỉ, ăn xong tôi cùng chị chồng muốn về nghỉ chút rồi đi tham quan phố phường nhưng đoàn quyết định đi luôn . Hành trình bắt đầu từ Gỉang Võ đi bộ suốt mấy tiếng đồng hồ, vì xe taxi cấm lưu thông một số tuyến đường chính, chúng tôi đi vòng qua văn phòng quốc hội, lăng bác, chúng tôi mỏi chân và thấm mệt , chúng tôi tìm quán nước để dừng chân, tìm mãi mới chọn được quán có bán nước mơ để ngồi nghỉ , trưởng đoàn nhìn khá trẻ so với tuổi 35 , anh ta có nước da trắng , người tầm thước không cao , thoạt nhìn như lai Nhật , chả trách gì khi đi Hạ Long, khách nước ngoài cứ tưởng chúng tôi là đoàn khách Nhật . Chúng tôi giới thiệu là người Việt Nam họ có vẻ ngac nhiên lắm.
Chúng tôi dự định là thưởng thức nước sấu Hà Nội đó là loại nước giải khát tuyệt vời, thơm và rất đặc biệt, nhưng đoàn đi bộ mãi mà chẳng thấy quán nào bán nước sấu cả, thế nên đành dừng chân bên quán có bán nước mơ .Chủ quán là bà bác trạc chừng gần 70 tuổi, nước da trắng, phốp pháp và giọng nói dễ chịu . Trưởng đoàn là người khá cẩn thận chu đáo, trước khi anh dẫn đoàn sang uống nước, anh nhanh nhảu chạy sang bên kia đường hỏi trước về giá cả và loại thức uống mà đoàn sẽ uống . Bác chủ quán bảo giá cả không đắt lắm đâu, anh yên tâm và dẫn đoàn sang nghỉ ngơi .
Đoàn chúng tôi khá là tiết kiệm trong chi tiêu, sau một ngày du lịch, trưởng đòan và thủ quĩ tính toán tổng chi phí và chia ra đầu người và chúng tôi góp vào đưa tiền cho người chi trả . Tôi thích cách chi tiêu song phẳng này, nhưng nếu có dịp khác đi cùng đoàn, tôi sẽ nêu ý kiến khác là đưa trước một số tiền cho trưởng đoàn và thủ quĩ, họ sẽ có cách chi tiêu phù hợp hơn, nếu thiếu thì từng cá nhân đưa tiền thêm , chứ theo kiểu này thì quá ư là tiết kiệm, tôi bệnh luôn vì không đủ sức khỏe để theo kịp đoàn, tôi chỉ lớn hơn trưởng đoàn một tuổi vậy mà đi bộ còn thua cả 2 cô hơn 60 tuổi trong đoàn . Tổng chi tiêu trong chuyến đi không kể tiền vé chưa tới 2 triệu đồng , chủ yếu là tiền xe di chuyển từ Hà Nội ra vịnh Hạ Long, rồi từ Hạ Long về Hà Nội,rồi tiền xe đi chùa Bái Đính, thuê thuyền một ngày ra vịnh Hạ Long, tiền nhà nghỉ và khách sạn .
Sau khi vòng qua Hoàng thành Thăng Long thì trời vừa tối, họ không cho vào cổng tham quan, chúng tôi lách người qua cửa và vào phía bên trong chụp hình, buồn cười nhất là 3 người trong số 11 người trong đoàn vì quá khổ nên không thể lách qua đành phải lên phía trên cổng chính đi ngược dòng người để vào . Chúng tôi sách toòng teng những đôi dày cao gót trên tay, lê thê lếch thếch ngắm Hà Nội, chẳng có chiếc xe ta xi  nào cả, chỉ toàn xe máy và người bộ hành thôi.
Vậy mà đoàn đã chịu về đâu, còn đi vòng ra Lăng Bác, rồi đi bộ ra Hồ Tây , một vài người còn đòi đi bộ ra Hồ Gươm nữa chứ, tôi thấm mệt vì phải đi bộ . Ra tới Hồ Tây đoàn chúng tôi kéo vào quán bánh tôm Tây Hồ , nhưng quán quá đông không còn bàn nào trống cả, thế là lại quay ra, thấy cửa hàng kem Hồ Tây đông nghịt người, trưởng đoàn bảo mọi người ngồi nghỉ ngơi và chen vào mua kem   .Chà kem ngon quá, vị ngọt và bánh thì giòn tan , chúng tôi cười tít mắt và đùa tíu tít, lại chụp hình, lúc nào anh phó nháy cũng chụp hình, ăn kem cũng chụp hình, lên máy bay cũng chụp hình, đi bộ sách giày cũng chụp hình, ăn cũng chụp hình, uống nước cũng chụp hình ….đến 8h30 phút thì chúng tôi cũng về được tới nhà nghỉ , may mà bắt được ta xi ở tuyến đường không bị cấm.  
Hà Nội thật nhiều hồ, có lẽ Hà Nội nên thơ và lãng mạn cũng nhờ những nét riêng như thế, những đôi trai gái trên những chiếc thuyền thiên nga lững lờ trên hồ thật đẹp, tôi nghĩ giá mà tôi không mệt cảm xúc sẽ bay bổng để viết nên những áng thơ ngay lúc đấy.  
Đoàn ghé ăn tại quán quen , còn tôi gọi điện cho chú ra đón, thăm ông nội, ông tôi ngoài 90 tuổi, đợt này ông lên Hà Nội chơi nên tôi may mắn được gặp ông, tranh thủ ghé thăm ông vì sang mai đoàn sẽ đi Ninh Bình sớm .
Khoảng gần 11 giờ tối tôi mới về tới nhà nghỉ, vệ sinh cá nhân và lăn ra ngủ, anh xã nhắn gọi chẳng thấy tôi bắt máy, tối về tôi mở máy mới biết nên tin cho anh nắm tình hình một ngày , anh không gọi được cho tôi lại gọi chị chồng tôi để hỏi tin tức của hai chị em,   một ngày đã trôi qua như thế . Tôi phàn nàn với anh về chuyến máy bay chẳng êm ả chút nào, anh cười cười và bảo thời tiết xấu đó mà . …..
Mùa Thu
nqdan32 16.10.2010 13:49:33 (permalink)
Vậy là hôm nay tớ mới biết cậu và gia đình có chuyến thăm Hà Nội đúng vào dịp Đại Lễ 1000 năm Thăng Long -Hà Nội !
Do công việc lên tớ không ghé qua đây và hoàn toàn không biết chuyến đi này của gia đình cậu ,thông cảm cho tớ nhé MT. Dù biết rằng có thể sẽ không giúp được gì cho cậu trong chuyến đi hoặc những ngày ở HN ,song mình rất áy láy là không thể tư vấn cho cậu có được thêm những giây phút thật hạnh phúc khi trở lại HN.
Đêm hôm bắn pháo hoa ngày 10/10 gia đình tớ và mấy gia đình người bạn cũng ra sân vận động từ 5h chiều ,cho bọn nhỏ thả diều vui lắm và tớ cũng nhắn tin cho cậu nói về HN những ngày diễn ra Đại lễ song không thấy cậu trả lời , giờ tớ mới biết lúc đó cậu cũng ở gần chỗ tớ đứng ,thật là tiếc !
Tuy thế tớ cũng rất vui là cậu cũng đã trở lại HN đúng vào cái thời khắc ngàn năm ấy , thời tiết và cảnh quan mang đậm chất mùa thu ngoài Bắc se se lạnh ,cây cối chuyển màu lá vàng... Còn rất đặc trưng nữa mà không nơi đâu có được đó là mùi hương hoa sữa ,nó đã đi vào thơ ca đó là con đường Nguyễn Du ,Quang Trung do thời gian ít lên cậu chắc chưa được đến con phố ấy !
Giá mà biết được tin này chắc tớ đã có thể làm được một điều gì đó để bổ xung thêm vào chuyến đi của cậu và gia đình thêm ý nghĩa hơn !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2010 13:50:47 bởi nqdan32 >
Mùa Thu 16.10.2010 19:19:08 (permalink)

Trích đoạn: nqdan32

Vậy là hôm nay tớ mới biết cậu và gia đình có chuyến thăm Hà Nội đúng vào dịp Đại Lễ 1000 năm Thăng Long -Hà Nội !
Do công việc lên tớ không ghé qua đây và hoàn toàn không biết chuyến đi này của gia đình cậu ,thông cảm cho tớ nhé MT. Dù biết rằng có thể sẽ không giúp được gì cho cậu trong chuyến đi hoặc những ngày ở HN ,song mình rất áy láy là không thể tư vấn cho cậu có được thêm những giây phút thật hạnh phúc khi trở lại HN.
Đêm hôm bắn pháo hoa ngày 10/10 gia đình tớ và mấy gia đình người bạn cũng ra sân vận động từ 5h chiều ,cho bọn nhỏ thả diều vui lắm và tớ cũng nhắn tin cho cậu nói về HN những ngày diễn ra Đại lễ song không thấy cậu trả lời , giờ tớ mới biết lúc đó cậu cũng ở gần chỗ tớ đứng ,thật là tiếc !
Tuy thế tớ cũng rất vui là cậu cũng đã trở lại HN đúng vào cái thời khắc ngàn năm ấy , thời tiết và cảnh quan mang đậm chất mùa thu ngoài Bắc se se lạnh ,cây cối chuyển màu lá vàng... Còn rất đặc trưng nữa mà không nơi đâu có được đó là mùi hương hoa sữa ,nó đã đi vào thơ ca đó là con đường Nguyễn Du ,Quang Trung do thời gian ít lên cậu chắc chưa được đến con phố ấy !
Giá mà biết được tin này chắc tớ đã có thể làm được một điều gì đó để bổ xung thêm vào chuyến đi của cậu và gia đình thêm ý nghĩa hơn !


Cảm ơn cậu nhiều, thật ra là tớ biết không thể gặp được cậu , do chuyến đi liên tục và sát ngày, gọi điện để trò chuyện còn chưa thể , nói chi tới việc gặp gỡ , hãy cứ như vậy là hơn, cuộc sống sẽ đẹp và nhiều ý nghĩa hơn. Tớ nghĩ thế ! tớ sẽ kể cậu nghe ngày thứ hai của chuyến hành trình nhé !Tớ thật tiếc là chưa biết được hương hoa sữa mùa thu Hà Nội, bởi những con đường tớ đi qua chẳng có bông hoa nào kịp nở

Ngày 10 tháng 10 năm 2010 .Ngày thứ hai của chuyến hành trình .
Buổi sáng còn mù mịt hơi sương , chúng tôi đã dậy chuẩn bị cho chuyến đi Ninh Bình.Bác tài đã đến đúng hẹn , bác tài là người ít nói, chuẩn mực trong công việc và giỏi nghề, xe chạy êm, ít sốc và tôi hoàn toàn không thấy mệt .
Tôi ngồi phía trên cùng bên kia ngang hàng với ghế của bác tài, vị trí này nắng nên có mỗi mình tôi  ngồi, tôi mang đầy đủ khẩu trang, kem chống nắng và áo khoác, nên khoản nắng nôi là tôi đã được an toàn.
Đến trưa thì chúng tôi cũng đến được chùa Bái Đính, chúng tôi ghé chùa mới, nơi mà có tượng Phật được đúc bằng đồng mạ vàng lớn nhất nước Việt Nam .Công trình đang trong giai đoạn hoàn tất nhưng cũng phải đến năm 2015 chắc mới hoàn chỉnh . Nhìn cảnh chùa qui mô lớn, chùa được làm bằng gỗ hoặc trụ bằng xi măng cốt thép nhưng được ốp gỗ phía ngoài . Công trình cũng hoành tráng và đồ sộ lắm, ngày đoàn chúng tôi đến thì lượng khách đến khá ít . Nên quang cảnh trở nên huyền mặc, thanh tịnh bình yên đến lạ thường .
Sau đó đoàn chúng tôi trở ra xe và đi Tam cốc Bích động . Chúng tôi thuê thuyền và di chuyển bằng thuyền chèo tay suốt hơn tiếng đồng hồ . Cảnh sông nước mênh mông, cảnh thuyền trôi khua mái chèo thật lãng mạn, nhưng thú thật là tôi cũng hồi hộp , sợ nếu mà có sự cố là chắc tôi khó thoát vì không áo phao, không biết bơi và hay hoảng loạn trước sự cố .
Buồn cười khi lên máy bay chuyến về có một lúc máy bay cất cánh hơi chòng chành chút, vậy mà tôi đã hét toáng cả lên , các vị khách nước ngoài nhìn tôi cười đầy cảm thông, đó là tôi cảm thế chứ biết họ cười thế nào đâu, nhưng tôi thấy xấu hổ vì lần đầu tiên đi máy bay nên sợ hãi . Tôi kể cho anh nghe, anh cười chọc quê tôi mà bảo: “Em cứ như nhà quê ra tỉnh ấy !” tôi cười và nghĩ thì đúng thế còn gì.
Chiều bác tài chở chúng tôi về Hà Nội, ra thẳng sân vận động Mỹ Đình, chúng tôi không kịp ăn uống gì cả, vì sợ trễ thì không thể vào được . Khi chúng tôi đến nơi, đoàn người bắt đầu xuôi dòng đổ về phía sân vận động . Chúng tôi đi nhanh theo đoàn người , nhưng càng lúc càng đông và đến lúc thì tình trạng kẹt xe, ùn tắc bắt đầu kinh khủng, quay trở ra cũng không được.Chúng tôi bám nhau lách bộ vào giữa dòng người ngột ngạt, thanh niên nữ tú chen nhau, xô đẩy nhau để tiến theo hướng mà họ chọn .
Chúng tôi lại chuyển hướng rẽ vì hướng này không thể đi qua, đoàn chúng tôi băng qua con đường nhiều cây cỏ dại, cát và lối mòn nho nhỏ  . Đến lúc thiên nhiên réo gọi, chúng tôi đành phải dừng lại hỏi một chị bên đường, chị bảo :”Cánh đồng cỏ thênh thang bên đường ý, thoải mái đi, không  ảnh hưởng gì tới chính trị cả “Chúng tôi phì cười vì cách nói luyến láy hơi chanh chua một chút trong chất giọng của chị.
Khi trời bắt đầu sẩm tối, chúng tôi giải quyết sự cố giữa cánh đồng, lúc đó chẳng còn e ngại và sợ sệt gì nữa, cỏ thì mọc cao gần đầu người, nên cũng bớt e dè.
Lúc đó mà có con rắn nào bò ngang qua thì thật khủng khiếp đấy . Tôi chẳng thể nào tưởng tượng cuộc hành trình lại nhiều gian khổ như thế, bụng thì đói, khát, chân thì luôn phải bước, mồ hôi thì túa ra như tắm, chính vì thế mà tôi bị cảm.
Mới đi được 2 phần 3 đoạn đường, chúng tôi lại tiếp tục cuộc hành trình về sân vận động Mỹ Đình, lúc này mục tiêu đã  rõ dần, đi được một đoạn thì chúng tôi bị lạc hai thành viên đó là chị chồng tôi và một chị nữa . Hai chị đi khá nhanh, rẽ lối tới đích trước, nhưng anh chàng trưởng đoàn không kịp chia vé ra, nên khi lạc thì chúng tôi đành bất lực vì không thể tìm 2 người trong biển người được , điện thoại bị chặn sóng hết, không thể liên lạc được . Chúng tôi vẫn phải tiếp tục cuộc hành trình về phía trước, may quá có 3 người cảnh sát rẽ lối đi cùng nên đoàn vừa đi vừa chạy ,chúng tôi đi giữa hai hàng cảnh sát đặc nhiệm, họ yêu cầu mỗi người cầm một chiếc vé mời trên tay .Trước khi vào cổng phải qua máy dò vật dụng giống như trước khi lên máy bay. Sau đó cả đoàn vào phía trong tìm cổng số 7 , dãy D , hàng 9 , khi đến nơi nhận ra đúng chỗ còn trống và ổn định vị trí.
Chúng tôi bắt đầu gọi điện thoại liên tục để xem hai người bị lạc thế nào , nhưng gọi không được và trưởng đoàn cũng phát hiện là bị mất bóp tiền chắc là trong lúc chen lấn . Hai sự cố trong buổi chiều tối, chúng tôi buồn và sốt ruột, may quá vừa đúng lúc một chị trong đoàn bắt được tần sóng và liên lạc được với hai người bên ngoài . Chúng tôi gặp chị người quen ban sáng, chính chị này đã xin vé cho chúng tôi và cũng chính chị lại một lần nữa xông pha ra ngoài cổng đưa vé cho hai chị bị lạc,  chúng tôi cảm động vì sự nhiệt tình của chị . Mới đầu một số người cũng ngại đi, vì đông và mệt, nhưng 1000 năm mới có một lần nên ai cũng quyết tâm đến sân vận động để xem màn bắn pháo hoa và xem văn nghệ .Đúng là xem trực tiếp bao giờ cũng thú vị hơn rất nhiều, không khí lễ hội thật tuyệt vời, những chùm pháo hoa đẹp lung linh phủ trên đầu chúng tôi, khói thuốc pháo bay mù mịt, chúng tôi cười vui và vỗ tay reo hò hòa cùng biển người vỗ tay ca hát , những con bồ câu được thả ra bay tỏa khắp không trung . Tất cả tạo nên sức hấp dẫn kỳ lạ của đêm lễ hội, chúng tôi bảo nhau, vất vả khổ cực để đến được lễ hội thật xứng đáng. Nhưng nghĩ tới cảnh phải đi bộ mà về hơn 10 cây số, tôi lại ngao ngán . Từ sân vận động Mỹ Đình mà về Gỉang Võ thì xa lắm, chúng tôi thất thểu tìm đường về và thật may mắn gặp chàng thanh niên tốt bụng, em dắt chúng tôi ra tận trục đường chính, sau đó đi bắt taxi cho chúng tôi, nhưng không thể bắt được, chúng tôi cảm ơn em và thật tệ là chúng tôi cũng chưa biết tên cậu thanh niên đó tên gì .
Do cảm thấy chưa yên tâm, cậu lại quay lại dặn đoàn chúng tôi, nếu đói thì nhớ hỏi giá trước khi ăn, nghe giọng miền Nam là họ chém đẹp đấy, cậu còn dặn cứ ở nơi này đợi bắt taxi . Chúng tôi cảm ơn lần nữa và thầm bảo, sao lại có người tốt và nhiệt tình thế nhỉ .
Đoàn chúng tôi đi bộ kiếm chỗ đừng chân và ăn cho đỡ đói, từ chiều tới giờ đã ăn uống gì đâu, nhưng tới đâu cũng chẳng còn thức ăn, bảo ăn bánh mì thì đoàn lè lưỡi thôi thà về ăn mì gói còn hơn . Đi với đoàn phải theo đoàn, không thể tự ý theo cá nhân mình được, đó là cái khó .
Trưởng đoàn và phó trưởng đoàn ( chị chồng tôi ) cứ đi băng băng không thấy mệt, còn tôi với hai bác lớn tuổi và một chị ngoài 50 cũng đã thấm mệt , đã hơn 1 giờ sáng mà đoàn vẫn thất thểu trên đường , tôi và một em gái trong đoàn ngồi nghỉ , tôi dựa vào vai em ngủ gục khi đoàn bắt taxi  . Trời ạ, taxi Hà Nội khan hiếm quá, lâu lâu mới có một chiếc mà bà con tứ phía lao vào, giá trên trời họ cũng đi , hình như taxi đòi 300 tới 400 ngàn đồng một chuyến, đoạn đường  chỉ khoảng 5 tới 6 km nữa thôi, chúng tôi đi bộ cũng khá nhiều rồi đấy và cuối cùng mới bắt được chuyến taxi chúng tôi nhường cho người lớn tuổi , còn lại khoảng 6 người đợi chuyến sau . Taxi Hà Nội bé xíu, chúng tôi ngồi chật như nêm, nhưng thở phào nhẹ nhõm vì cũng sắp được về nhà nghỉ ngơi . Khi về tới nhà là 2 giờ sáng . Chúng tôi chỉ còn khoảng 3 tiếng ngủ để lấy sức cho chuyến lên đường đi vịnh Hạ Long .
Một kỷ niệm đáng nhớ, thật đẹp, thật vui, thật nên thơ và cũng vô cùng mệt mỏi, nghĩ tới cảnh phải đi bộ giờ tôi ẫn còn ngần ngại .  
Tôi nghĩ lúc đó, nếu có anh xã tôi, tôi sẽ chẳng phải đi bộ như thế. Một là anh cõng tôi( tôi cũng hỏi anh về việc này, anh cười lè lưỡi và cũng không chắc là anh sẽ cõng tôi , nhưng ở nhà đôi khi tôi nhõng nhẽo, tôi cũng được anh cõng từ trên cầu thang lầu một xuống tầng trệt đấy, sáng nay mấy đứa cháu và con tôi cười như nắc nẻ vì thấy cảnh anh ấy cõng tôi ….), hai là anh sẽ ghé một quán ăn hay quán café đợi bắt taxi, khi nào có taxi thì về. Nhưng đi với đoàn phải cố gắng, không được nhõng nhẽo, kẻo lần sau đoàn không cho đi cùng nữa.
Ngày thứ hai của cuộc hành trình là như thế đấy . Tôi ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ trong chuyến hành trình về lại quê hương sau mười mấy năm xa Hà Nội, dù thế nào, trái tim tôi vẫn luôn dành cho Hà Nội những tình cảm đẹp nhất.
Mùa Thu
 

Tớ chụp tấm hình này đấy, quang cảnh và góc chụp của tớ ở khoảng cách hơi xa vì dãy ghế ngồi phía bên này của khán đài.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2010 22:30:26 bởi Mùa Thu >
nqdan32 17.10.2010 02:19:46 (permalink)
Đọc những dòng tâm sự của cậu mà tớ rơi nước mắt, đã quá lâu rồi tớ không có được cảm giác xúc động như thế !
Biết rằng mình sẽ không có duyên gặp mặt , tớ không buồn vì chuyện đó mà tớ chỉ trách mình là không đọc được những dòng cậu viết sẽ ra ngoài HN , bởi sống ở HN tớ biết cậu ra sẽ cần những gì và đi những đâu?
Phải nói trong dịp Đại lễ vừa qua do quá đông du khách đến HN lên mọi sự di chuyển và nghỉ cũng gặp rất nhiều khó khăn , nhưng cậu còn may mắn hơn tớ rất nhiều là cậu đã có mặt trong SVĐ còn tớ không có được diễm phúc đó.
Đúng ra hôm đó cậu nhắn cho tớ 1 tin thì tớ có thể giúp cậu có được những điều tốt hơn , song cậu lại nghĩ tớ mong gặp cậu ,không phải thế đâu ! Khi nào gặp Zi cậu sẽ hiểu tớ , với bạn bè tớ luôn luôn tôn trọng ý kiến của bạn, tình bạn giữa tớ và cậu cũng làm tớ vui rất nhiều cho dù không bao giờ gặp nhau !
Nhưng dù sao cậu cũng có những ngày trở lại thật ý nghĩa , thật vui cho dù gặp phải những khó khăn trong chuyện di chuyển và ăn uống , nếu có dịp trở lại thì nhất định cậu phải nhắn tin cho tớ đấy !
Hôm nay tớ khó ngủ vì đọc được tâm sự của cậu , giờ này tớ cũng chưa chợp mắt được , đọc được dòng tâm sự của tớ cậu nhắn tin cho tớ nhé !
Tặng cậu ca khúc này nhé : http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Tinh-Ban-Elvis-Phuong.IWZDC0O9.html
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2010 02:28:33 bởi nqdan32 >
Thay đổi trang: << < 161718 > | Trang 16 của 18 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 257 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9