TIẾNG CHIM HÓT TRONG BỤI MẬN GAI
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 27 của 52 trang, bài viết từ 391 đến 405 trên tổng số 766 bài trong đề mục
Mùa Thu 21.11.2009 17:30:26 (permalink)
0

Trích đoạn: PhạmNgọccSan



CHÚC CÔ GIÁO MÙA THU NHÂN NGÀY ĐẠI LỄ 20/11 VUI, KHOẺ, TRẺ, ĐẸP, THƠ HAY, ĐẠT NHIỀU THÀNH TÍCH TRONG CÔNG TÁC VÀ HẠNH PHÚC TRONG ĐỜI TƯ.
Thân ái
Phạm Ngọc San


Có đôi câu viết theo điệu ngâm sổng về nghề giáo cao quý, gửi  Mùa THu với tấm lòng chân thành giành tặng các nhà giáo kính yêu:


NGÂM SỔNG:

Tay ai cầm phấn,
Vạch những đường vàng,
Cho bầy con trẻ,
Rộng bước thênh thang...



Mái chèo lặng lẽ khua bến vắng,
Gắn bó cuộc đời-bến đò ngang.
Ai đã qua đò mà chẳng nhớ,
Mái chèo khua sóng nước nhịp nhàng...






NGƯỜI ĐƯA ĐÒ
 
Người đưa đò, chở đầy những ước mơ
Như hoa đăng sáng rạng ngời đêm tối.
Những ước nguyện trao đèn hoa dẫn lối
Cứ lập loè, huyền mặc giữa không gian.
 
Và thời gian lặng lẽ cứ miên man
Lửa đèn hoa trên tay người nhận lấy.
Những ước vọng sao niềm tin nhấp nháy
Rọi tâm hồn, sáng rực miền ước mơ.
 
Và mái chèo
           khuya dậy sóng hồn thơ
Tâm hồn ta lại trở về hiện tại.
Thơ và đời
                 dẫu còn nhiều trở ngại
Vẫn tin rằng, thơ mãi mãi sáng trong.
 
Hồn thơ là những bài ca trong tâm
Kim chỉ nam
              trao tâm hồn rộng mở.
Mái chèo khua
        sóng nhịp nhàng bồi lở
Kịp chuyến đò, cập bến đỗ tương lai.
 
Mùa Thu

Mùa Thu 24.11.2009 17:12:02 (permalink)
0
NHÀ THƠ PHẠM THÔN NHÂN VIẾT.
THU HƯƠNG DƯỜNG VẪN RA VÀO ĐÂU ĐÂY

       Lá thu rơi giữa chiều thu,
 Để cô đơn cọng gió ru với cành.
       Hương thừa phảng phất mong manh.
 Hoàng hôn tím nhuộm đầu cành gọi đêm.

       Màn nhung sương bạc phủ mềm.
 Đầu cành se lạnh nỗi niềm heo may.
       Bước thời gian cánh nhạn bay.
 Mắt cành ru gió hàng cây đượm buồn.

       Phiêu bồng tiếng lá về nguồn,
 Lãng du hương cũ vẫn còn vấn vương.
       Thấm trong lá gió hơi sương,
 Sắc thu nhuộm đất vấn vương đợi mùa…

PTN


 
NHÀ THƠ HIEULE VIẾT:

Đọc thơ "Hoàng Hôn không yên lặng" của Anh PTN, lòng tôi bâng khuâng nhớ quê hương da diết. Thơ anh vàng ươm chất đồng quê, thấm đẫm tình yêu quê hương tha thiết. Hồn thơ ấm áp, đôn hậu. Âm vận, ngôn từ mượt mà, nhuần nhị. Anh đã để lại nét duyên thầm trong lòng bạn đọc, trong tôi.
Cảm ơn anh rất nhiều.
Xin được làm quen anh bằng đôi dòng ngẫu hứng thu tiếp dòng thơ "Thu" của anh.
Chúc anh khoẻ vui và sáng tác đều tay nha.

KHÚC THU CA

Nghe thoảng tiếng thu lòng rơi nhè nhẹ
Lá vàng mơ nghiêng cánh khẽ chiều say...
Ai gọi sáo về vi vút từng mây
Ai gom nhặt âm thanh buồn ngơ ngác?

Muốn níu mãi thu vàng đừng tan tác
Đừng bay đi, hương thu hỡi kiêu sa!
Hãy ở lại, đừng rơi đừng tàn nhé!
Chiều buông dần lặng lẽ khúc thu ca.

HL


MT VIẾT :
Bài thơ của nhà thơ PTN quả là một bức tranh đẹp, huyền mặc đượm chút buồn nhớ mong, gói gọn trong"màn nhung sương bạc phủ mềm"" đầu cành se lạnh"" cánh nhạn bay"" mắt cành ru gió" bức tranh thật sống động có âm thanh của gió, tiếng vỗ cánh của không gian,hơi sương thì rơi nhè nhẹ ..những động từ " phủ"" bay""ru" làm cho bức tranh thơ sống động đến lạ lùng, sức truyền cảm trong những động từ đã nẩy bài thơ lên rất hay, rất tuyệt.

     Màn nhung sương bạc phủ mềm.
 Đầu cành se lạnh nỗi niềm heo may.
       Bước thời gian cánh nhạn bay.
 Mắt cành ru gió hàng cây đượm buồn.

Khổ thơ đầu của bài thơ,ta đọc và cảm một điều hiển nhiên là khi mùa thu đến  "lá thu rơi giữa chiều thu" sự cảm nhận rất tinh tế qua  chữ "chiều" và " hoàng hôn tím nhuộm đầu cành gọi đêm" rất logic , tại sao tác giả không dùng từ ngày thu mà lại sự dụng từ "chiều" để miêu tả ..ẩn ý rất nhiều đó ạ, chính vì thế mà bài thơ có một sức hút lạ kỳ .
 Và chính vì mùa thu lá rụng về cội, chỉ còn lại những cành cây trơ trọi, nên " để cô đơn cọng gió ru với cành" sự liên tưởng,sự so sánh rất hợp lý và cách miêu tả rất tròn ý, mà ý nhị vô cùng.Chính vì lẽ đó mà tác giả chỉ còn cảm nhận được chút gì còn lại rất mong manh của mùa thu đã trút lá "Hương thừa phảng phất mong manh".
Đó cũng chính là hương vị của mùa còn lại, tác giả sử dụng từ "thừa" rất nhẹ nhàng và hợp tình,và chính hương thu trong thơ của nhà thơ PNS đã làm vương vấn biết bao trái tim con người,và ngay chính tác giả cũng không là ngoại lệ.Bởi thế mà  thu Hà Nội trong thơ của tác giả luôn hay đến thế.
 Lá thu rơi giữa chiều thu,
 Để cô đơn cọng gió ru với cành.
       Hương thừa phảng phất mong manh.
 Hoàng hôn tím nhuộm đầu cành gọi đêm.

Khổ cuối của bài thơ cho ta cảm nhận dư âm rất rõ nét về hương thu.
Như lời tự sự của mùa thu: lá dù đã rời cành, sắc vàng rơi trên đất, lá thấm hơi sương tất cả còn vương vấn mong mùa thu trở lại, " thấm trong lá gió hơi sương" để " sắc thu nhuộm đất vấn vương đợi mùa" .Qủa là bài thơ về hương mùa thu Hà Nội tuyệt hay, hình ảnh sống động, sự liên tưởng tài tình, ẩn ý thầm thì cùng thu.
Phiêu bồng tiếng lá về nguồn,
 Lãng du hương cũ vẫn còn vấn vương.
       Thấm trong lá gió hơi sương,
 Sắc thu nhuộm đất vấn vương đợi mùa…


Và thật tuyệt vời khi nhà thơ Hieule đã cảm được mùa thu đẹp xiết bao trong thơ của nhà thơ PTN, nên đã thán rằng:

"Muốn níu mãi thu vàng đừng tan tác
Đừng bay đi, hương thu hỡi kiêu sa!
Hãy ở lại, đừng rơi đừng tàn nhé!
Chiều buông dần lặng lẽ khúc thu ca."

Và nhà thơ Hieule đã say thơ của nhà thơ PTN cũng như say hương thu trong thơ người, hình như có tiếng sáo vi vút, đó phải chăng là tầm cao nghệ thuật của thơ đang vi vút trong thơ của nhà thơ PTN và nhà thơ HL thầm hỏi:

" Ai gọi sáo về vi vút từng mây
Ai gom nhặt âm thanh buồn ngơ ngác? "

Câu nghi vấn " Ai gom nhặt âm thanh buồn ngơ ngác?" câu hỏi  nhấn mạnh một điều hiển nhiên là bài thơ của tác giả PTN đã gom nhặt tất cả những âm thanh buồn đến ngơ ngác lòng người,đến thổn thức lòng người bởi lẽ hình ảnh âm thanh trong thơ đã truyền tải hết những nét đẹp của mùa thu mất rồi.
Bài thơ "THU HƯƠNG DƯỜNG VẪN RA VÀO ĐÂU ĐÂY", một mùa thu Hà Nội thật đẹp, thật buồn, và mùa lại vương vấn mùa sau và để hoàng hôn nhuộm màu gọi đêm "
Hoàng hôn tím nhuộm đầu cành gọi đêm"
Cảm ơn bài thơ xuất sắc của nhà thơ PTN và cảm ơn sự đồng cảm tuyệt vời qua thơ của nhà thơ HL.
Thân
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2009 17:42:38 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 28.11.2009 23:17:35 (permalink)
0
ái vy đã viết:
Hà Nội Mùa Đông

Em loay hoay trên con phố Mùa Đông
Quay sang bên nào cũng chạm vào rét mướt
Mắt nhắm lại, mắt tràn đầy nước
Môi nhung mềm, bất chợt lạnh căm

Em nhớ về ngày xưa ấy xa xăm
Trên con phố chúng mình chung bước
Phố đã dặn, chúng mình đừng nói trước...
Bất kể điều gì, cũng có thể xảy ra...

Em đã không tin, vẫn cứ ngân nga
Hát bài tình ca, không bao giờ xưa cũ
Mặc bên đường, những hàng liễu rũ
Như nhắc thầm...đã có chuyện tình xa...

Để chiều này trên lối nhỏ mờ xa
Phố hờn dỗi, không ngoái nhìn em nữa
Em biết lỗi khi phố về gọi cửa
Báo tin rằng: Đông sắp sửa về qua

Hà nội Mùa đông này, em hiểu nỗi cách xa
Em hiểu khi nữa đêm rét về gọi cửa
Em hiểu khi trái tim chỉ còn một nửa
Quay bên nào, cũng thấy Mùa Đông

Hà nội mùa này, những con phố ngủ Đông
Em quay bên nào cũng chạm vào rét mướt
Phố đã bảo không thể nào biết trước
Nhưng em không nghe lời...khi ước gió Đông sang...


CẢM TÁC ĐÊM ĐÔNG

Vâng,
   "em không nghe lời...khi ước gió Đông sang"
Và mùa đông
          là nỗi nhớ mênh mang
Bao kỷ niệm chợt gió lùa gõ cửa.
Chỉ mình em bước chân trên phố nhỏ
Để đêm về em thơ thẩn vần thơ.

Và em biết giờ chỉ là ước mơ
Đừng ngoái lại những gì mờ xa khuất
Vì bên em
     tất cả dù rét mướt
Cũng ấm lòng
   một ngọn lửa tim anh.

Thi Viện giờ
       là khoảng lặng trăng thanh
Để em soi
     vùi buồn đau xa khuất.
Đừng níu kéo
       đễ trăng đầy nước mắt
Bóng sẽ mờ
      chẳng nhận rõ hình nhau.

Và thời gian hãy dừng bước thật mau
Góc phố cổ
       giờ không còn xao xác.
Em thỏ thẻ
         trái tim giờ rất khác
Biết yêu người, yêu cuộc sống quanh ta!

Cảm ơn em với tình yêu thiết tha
Đã cho tôi biết tình yêu như thác.
Để đêm về viết vần thơ ngơ ngác
Gọi trăng về ...
        rọi ánh
               miền tâm tư.
Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2009 23:18:46 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 29.11.2009 21:47:19 (permalink)
0
Đêm sông Hồng đã viết:
Cảm ơn Mùa Thu với những tình cảm rất riêng với Hà nội . Rất mong Mùa thu và các bạn có những giao lưu thơ về Hà nội gửi cho topic này . Đêm Sông Hồng xin tặng các bạn một bài thơ mới :

Thu Xa

Tưởng lãng quên khi xa em – Hà nội
Chợt thu sang ta ngơ ngác : vào thu
Thèm chút lạnh heo may vòng tay đợi
Lối xưa về em có gọi tình ta

Biết thu sầu gieo tiếng lòng xa vợi
Tha thướt chiều rơi chiếc bóng thềm hoa
Mênh mang gió ru tình trôi hoang lạc
Hỏi buồn sao thu đọng sắc cúc vàng

Biết thu tặng ta chút mơ màng
Say giọt nắng cuối hoàng hôn nhạt tím
Nâng nưu giấc buông tình phai hờ hững
Chút duyên thầm thu mộng mị cùng ta

Hà nội ơi day dứt nỗi người xa
Tây hồ có cuộn lòng con sóng nhớ
Thảng thốt lá bay chiều hoang hoài phố
Tóc em còn hương thả nước đêm hoa

Sài gòn ôm mơ mộng sắc thu pha
Gió đuổi nắng chợt theo mưa vội vã
Trả con phố tiếng cười rơi xa lạ
Ta lạc loài – Em -  Hà nội thu xa …

150809 /  Lamca07

Cảm ơn nhà thơ Đemsonghong đã tặng các bạn thơ một bài thơ
"Thu xa "giàu cảm xúc .MT tặng bác ĐSH một bài thơ mới  HÀ NỘI XA, bác đọc vui nha.

HÀ NỘI XA
 
Xa Hà Nội sao ta mãi vấn vương
Góc phố nhỏ rộn vang hoà nhịp sống.
Tiếng rao gánh gữa tiết trời oi nóng
Vẳng xa dần một tiếng nói thân quen.
 
Hà Nội giờ còn hàng quán đan xen?
Còn bóng dáng những thiên thần trong sáng?
Mắt nai tròn, áo hoa cười sáng láng
Hà Nội thầm, lắng đọng trái tim thơ.
 
Có phải người là Hà Nội giấc mơ
Là âm hưởng gió Hồ Tây gợn sóng.
Ta lóng ngóng đợi thu về xa vắng
Man mát lòng một tếng gọi " Thu xa".
 
Mùa Thu
Mùa Thu 30.11.2009 20:43:07 (permalink)
0
MONGMOHANOITHO đã viết:
NUÔI MẦM
Phạm Bá Chiểu

Em đừng nghĩ gió dịu hiền em nhé
Âm thầm gom sức mạnh giữa đơn côi
Để đến lúc bung thành giông bão tố
Cho trần gian hiểu sức mạnh tuyệt vời

Em đừng nghĩ biển bình yên em nhé
Nuôi sóng ngầm ngay giữa trái tim kiêu
Để ngày nọ tung sóng thần cuồn cuộn
Nâng cao mình dâng hiến một tình yêu

Em đừng nghĩ anh âm thầm lặng ngắm
Bởi trong tim quay quắt biết bao điều
Nuôi hy vọng: sóng thần cùng bão tố
Để một ngày dũng cảm ngỏ lời yêu…

Tình yêu trong thơ của nhà thơ PBC quả là dữ dội,cuồng nhiệt và say đắm,nhưng cũng rất đáng sợ đó ạ: những ngọn sóng ngầm chỉ chờ dịp tung sóng thần huỷ diệt, là giông, là bão tố là cuồng phong sẽ cuốn phăng tất cả.
Chính vì lẽ đó, nhà thơ đã cảnh báo rằng:

"Em đừng nghĩ gió dịu hiền em nhé
Âm thầm gom sức mạnh giữa đơn côi
Để đến lúc bung thành giông bão tố
................................
Em đừng nghĩ biển bình yên em nhé
Nuôi sóng ngầm ngay giữa trái tim kiêu
Để ngày nọ tung sóng thần cuồn cuộn....."

Sự so sánh, sự liên tưởng trong bài thơ "Nuôi mầm"một lần nữa khẳng định sức mạnh của ái tình, để chàng trai có thể " dũng cảm ngỏ lời yêu"
Một lời kết súc tích, tình cảm dù thế nào đi nữa, nhưng để ngỏ được lời yêu đâu phải là dễ.
Bởi thế hai khổ thơ đầu đã diễn giải những ẩn tình say đắm, để câu kết bật thành lời tỏ tình xuất phát từ trái tim:

"...............................
Bởi trong tim quay quắt biết bao điều
Nuôi hy vọng: sóng thần cùng bão tố
Để một ngày dũng cảm ngỏ lời yêu…"
Và trên hết là ẩn ý sâu xa mà nhà thơ đã gửi gắm qua thơ là hãy cẩn thận với những ngọn lửa lớn cháy bùng và sớm tắt, sợ rằng "Một phút huy hoàng rồi chợt tắt".Tình yêu không chỉ dừng ở khởi điểm xuất phát là lời tỏ tình đáng yêu, mà còn thể hiện ở rất nhiều điều thực tế trong cuộc sống.Quan trọng là làm sao giữ được ngọn lửa tình mãi không lụi tàn trước nhiều thử thách.
Dấu ba chấm ở cuối bài, thể hiện ý đồ của tác giả, phải chăng là như thế?
Chính tựa đề bài thơ "Nuôi mầm" cũng thể hiện rất rõ, lời tỏ tình mới chỉ là khởi điểm,chỉ là một phần để nuôi dưỡng tình yêu. Mầm tình yêu sẽ đơm bông và kết trái trong những bài thơ tiếp theo cũng như tình yêu của chính tác giả với nghệ thuật thơ đương đại
Cảm ơn nhà thơ PBC với những sáng tác rất hay, rất thú vị.
Mong nhà thơ sáng tác thật đều tay và viết nhiều thơ hơn nữa.
Thân
MT
Mùa Thu 01.12.2009 10:15:10 (permalink)
0
Kỷ niệm một vùng quê, nơi xa xôi đó, có những hồi ức thưở bé thơ, giọt trâm bầu nhà bên văng vẳng vang trầm bổng réo rắt, cây xoan trứoc sân nhà, ụ rơm vàng chúng tôi đùa vui, nghịch ngợm, tóc và quần áo dính đầy rơm rạ, thưở xa dần hiện về, và nước mắt tuôn rơi.., khi xa rồi sao nhớ quá Hà Nội ơi !

GIỌT THU XA

(Hà Nội trong trái tim tôi!)

Sắc lá vàng, óng ánh nắng ban mai
Gió mơn man
                dịu tâm hồn mơ mộng.
Chiếc lá vàng, gợi bao điều rất thật
Đã qua rồi mùa thu tới xôn xao.

Và mùa đông nhẹ bước đến nôn nao
Trời se lạnh
           gió mơn man
                               nắng mát.
Gío và hoa
               hoà tâm tình
                                  bát ngát
Cả đất trời, dần chuyển sắc sang xuân

Khói lá hun,nghi ngút toả mùi hương
Gợi miền quê, bao nỗi niềm vương vấn
Ụ rơm vàng,  xoan vững vàng
                                         dáng đứng
Như đợi chờ, người viễn xứ xa xôi.

Giọt trâm bầu
              bên cánh võng tao nôi
Cung trầm bổng
               gió ru hời réo rắt ?
Lá xào xạc
         hoà cung trầm  
                             suối hát
Giọt thu vàng
           lóng lánh
                      hạt mưa rơi..!!!

Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2009 17:13:17 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 02.12.2009 12:19:09 (permalink)
0
Nguyệt Thu đã viết:
**
Mang thơ ở chủ đề "Cho những ngày sẽ xa..." về:

Mơ một mùa vui


Mùa thu đi, cứ đi
Nhưng em đừng đốt tình bằng tàn thu héo úa
Cũng đừng mong đông trải cho mình nhung lụa
"Xuân có nhanh về cũng thế thôi!

Yêu thương, giận hờn... rồi sẽ xa xôi
Cái đã qua bao giờ vẫn sẽ là kỷ niệm
Nếu nhỡ để con tim mình im tiếng
Em sẽ không còn gì cho ngày mai!

Nào có ai chặn được bước tương lai?
Hãy để thời gian
Làm chứng nhân cho những điều được, mất
Dại khờ hôm nay đã chắc gì mai sau không gặp?
Con đường tình bất trắc
Đâu một lần qua là chắc được buông tha...

Mùa thu qua, cứ qua...
Người đã xa, cứ xa...
Dẫu mưa gió có mịt mùng mấy nữa
Xin giữ lấy trong tim mình đốm lửa
Ươm ngọn nắng lành mơ một mùa vui!

NT, 26/11/2009

"Mơ một mùa vui " của tác giả Nguyệt Thu nghe man mát, dịu dàng và đằm thắm.Sự trải nghiệm được thể hiện rất rõ trong thơ, qua những lời khuyên rất nhẹ nhàng, ý nhị và sâu sắc:

"Mùa thu đi, cứ đi
Nhưng em đừng đốt tình bằng tàn thu héo úa
Cũng đừng mong đông trải cho mình nhung lụa
Xuân có nhanh về cũng thế thôi!"

Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ, dù thế nào đi nữa, cũng đừng có quá buồn thương, tất cả rồi sẽ qua, chỉ còn kỷ niệm của tình yêu ở lại.
Tác giả cảm thông sâu sắc với những cuộc tình dang dở, chính vì thế tác giả đã động viên:
"Cái đã qua bao giờ vẫn sẽ là kỷ niệm
Nếu nhỡ để con tim mình im tiếng
Em sẽ không còn gì cho ngày mai!"

Vâng, hãy cứ thổ lộ, hãy cứ tâm tình, hãy cứ viết những lời thơ tha thiết, tâm hồn sẽ nhẹ nhàng và vơi bớt những sầu thương.Và cũng chỉ có thời gian mới chữa lành những vết thương lòng tốt nhất:

"Nào có ai chặn được bước tương lai?
Hãy để thời gian
Làm chứng nhân cho những điều được, mất
Dại khờ hôm nay đã chắc gì mai sau không gặp?
Con đường tình bất trắc
Đâu một lần qua là chắc được buông tha..."

Khổ thơ cuối thể hiện sự lạc quan trong cách nhìn nhận qua nhịp điệu, sự ngắt quãng và ba dấu chấm câu:
"Mùa thu qua, cứ qua...
Người đã xa, cứ xa..."
một chút gì chua sót, một chút gì hờn dỗi và trách móc những gì đã qua, nhưng không uỷ mị, mà nhấn mạnh rằng, những gì đã qua hãy cứ qua, đó như là sự tất yếu, điều gì đến sẽ đến, hãy lạc quan tin vào một tương lai sáng, nơi đó sẽ là tình yêu chân chính đang chờ đợi ai.

Dẫu mưa gió có mịt mùng mấy nữa
Xin giữ lấy trong tim mình đốm lửa
Ươm ngọn nắng lành mơ một mùa vui!

Thật tuyệt, lời thơ chứa chan cảm xúc chân thành,mang lời khuyên rất nhẹ nhàng mà sâu lắng.Và nhất là ta cảm nhận được sự cảm thông rất sâu sắc nơi chính tâm hồn tác giả.
Tác giả như muốn gửi gắm tâm tư của người từng trải, của thế hệ đi trước.Dù thế nào, hãy luôn giữ trong tim dù chỉ là một đốm lửa của niềm tin, hãy yêu hãy tin vào tình yêu vào cuộc sống, rồi một ngày tình yêu chân chính sẽ vỗ cánh đậu bên.
Cảm ơn tác giả Nguyệt Thu với những sáng tác thơ rất dịu dàng và đằm thắm, thơ của tác giả Nguyệt Thu luôn tràn đầy cảm xúc, sự nhẹ nhàng sâu lắng trong thơ chị luôn dẫn dắt độc giả cảm thụ ngấm men say một cách từ từ, không quá cuồng nhiệt, nhưng lan toả đến miên man.
Tâm hồn phụ nữ Huế thật nữ tính, sâu lắng, da diết và không kém phần thắm thiết, nhất là tình yêu với Huế, với quê hương sao mà ngọt ngào mà thắm tình đến vậy!!!
Người em gái nhỏ phương xa !
MT
Mùa Thu 05.12.2009 17:41:13 (permalink)
0
HỒI ỨC MỘT MIỀN QUÊ

(Con nhớ mẹ, con nhớ quê hương ,mảnh đất Hà Nam yêu thương!!!)

Cỏ rơm rạ, lẫn mùi hun khói bếp
Gió cay nồng, ngai ngái nét riêng quê
Dáng miền xa, trong những giấc mơ mê
Tâm lắng đọng, khói cay xè khoé mắt

Chạy lên đồi dang tay, xoay trời đất
Hét vang trời
                  cùng hoa lá cỏ cây.
Núi uốn mây,điệu quần vũ ngất ngây
Thiên nhiên đó, mãi tình yêu mãnh liệt.

Mãi xa rồi, lá trà thơm bà hái
Ngõ trước nhà, rau trái mướt màu xanh
Nước mát trong 
             vị ngọt tận tâm can.
Quê hương mẹ, dưỡng tâm hồn thêm lớn.

Mãi bé bỏng
            trong vòng tay yêu dấu
Thèm được về
            uống ngụm giếng thôn quê
Thèm được nghe
                   văng vẳng gà gáy trưa
Tiếng lạch cạch
                    bánh xe bò lộc cộc.

Thời gian....
               hồi ức..
                           thơ mộng ...
Về bên tôi khi hoa xuân khoe sắc.
Khi nắng ùa, se lạnh gió miên man
Kỷ niệm đẹp như những nhánh hoa lan

Nuôi dưỡng tâm
             ngát hương tình
                               đất nước.

Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2009 17:58:07 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 08.12.2009 19:54:16 (permalink)
0
EM VÀ TÔI

Em đến bên tôi vào một ngày nắng đẹp
Rung rinh hoa cười, chim ca hót reo vang.
Một ngày hồng, toả làn gió miên man
Hạnh phúc đến, giản đơn điều bình dị.

Em và tôi trên đường đời tấp nập
Giống bao người
          với những nỗi ưu tư.
Khi chiều buồn
             thánh thót bản nhạc mưa
Lúc bình minh
           rạng ngời nhiều hạnh phúc.

Tôi vẫn biết dẫu ngàn trùng xa cách
Cung đàn ngân
              khúc hát nhịp trái tim
Tình chị em
           da diết dẫu lặng im
Là sóng ngầm, cuộn dâng trào ngấn mắt

Bịn rịn chia tay,mà trái tim quoặn thắt
Muốn nói bao điều, không thể thốt thành câu
Thầm trao nhau những uẩn khúc
                                mưa ngâu
Tình em mãi
          ngọn đèn....
                       không hắt bóng.

Mùa Thu



Mùa Thu 08.12.2009 20:06:36 (permalink)
0
SÀI GÒN VÀ EM

Sài Gòn vào đêm
           rạng rỡ những ánh đèn
Nhà cao tầng, ngút ngàn xa....tầm mắt
Là nụ cười giòn tan
                 ngọt mật sắc
Bất chợt mưa về
                  ngõ phố rộn xốn xang

Sài Gòn về
             nhộn nhịp bước
                              hân hoan
Góc phố nhỏ
             giờ giăng đèn khắp chốn
Mắt e thẹn
           chao nghiêng nghiêng
                                  vành nón
Hồn nhiên nô đùa
                 con phố ngỡ thân quen

Aó váy hoa giữa dòng người đan xen
Em rạng rỡ, sắc xuân ngời hạnh phúc
Sài Gòn quyến rũ, bởi mai vàng, lan, cúc...
Mỗi độ xuân về.... sao nhớ quá
                                   miền xa!

Mùa Thu

Mùa Thu 09.12.2009 17:46:30 (permalink)
0
VẦNG TRĂNG HẠ HUYỀN

Nhớ chăng mía ngọt Đường Lâm
Táo chua rụng dưới tán râm sân đình
Trăng soi giếng cổ lung linh
Đá ong ngấn lệ ân tình thẳm sâu.

Hương quê em vận cánh nâu
Áo anh pha nắng  nhuộm màu xanh non.
Trăng khuya trải lụa lối mòn
Chia tay đêm ấy trăng luồn bóng mây.
 

Bần thần tay mải trong tay
Trao đôi ánh ngọc men say nồng nàn.
Ngẩn ngơ bóng ngả trăng tàn,
Lau thưa phơ phất lạnh tràn lòng đau...

Thơm chi thơm thế hương ngâu
Trăm năm biết có gặp nhau mấy lần?
Hè về làng Mía tìm xuân,
Hái vầng trăng khuyết hạ tuần cho em!



KIMOANH
Hương ngải - Thạch thất


Hình ảnh bài thơ thật đẹp, ngấm trong câu chữ là cả tâm hồn  tình thơ.
Hình ảnh quê hương trong lần hò hẹn dưới ánh trăng, không thể lẫn vào đâu được.


Táo chua rụng dưới tán râm sân đình
Trăng soi giếng cổ lung linh
Đá ong ngấn lệ ân tình thẳm sâu.
Nhưng trong khung cảnh đó, ta thấy sự bịn rịn, nỗi buồn sâu thẳm trong trái tim hai kẻ yêu nhau, đến nỗi đá cũng phải ngấn lệ mà đau"Đá ong ngấn lệ ân tình thẳm sâu"
Tình yêu khắc khoải trong thơ được nhà thơ viết thật tài tình,ta như thấy rõ ràng như đang sống trong khung cảnh nên thơ đó, có đôi trai tài gái sắc

Bần thần tay mải trong tay
Trao đôi ánh ngọc men say nồng nàn.
Ngẩn ngơ bóng ngả trăng tàn,
Lau thưa phơ phất lạnh tràn lòng đau..

Ánh mắt si tình trao nhau bao lưu luyến, tay trong tay cảm nhận làn hơi ấm bên nhau, và đêm đã dần khuya, những cành lau thưa thớt chào tiễn biệt trong sự luyến tiếc niềm đau.
Hình ảnh đẹp nhất trong thơ, theo MT cảm đó chính là hình ảnh:

Trăng khuya trải lụa lối mòn
Chia tay đêm ấy trăng luồn bóng mây.
Ánh trăng mềm mại, rải lên đường làng.Rồi trăng khi mờ khi tỏ ẩn hiện thấp thoáng dưới làn mây, thật huyền ảo và lung linh, sống động vô cùng.Bức tranh thơ thật đẹp.
Khổ thơ cuối cho ta cảm nhận sự mong ngóng, sự đợi trờ, sự mong ước của người con gái.Và nơi ghi dấu kỷ niệm là hội xuân làng mía, khi đêm về trai gái hò hẹn đối đáp cùng nhau.

Thơm chi thơm thế hương ngâu
Trăm năm biết có gặp nhau mấy lần?
Hè về làng Mía tìm xuân,
Hái vầng trăng khuyết hạ tuần cho em!
MT cảm được tình yêu của một thời đã xa, tình yêu nơi vùng quê đất Việt, có tình yêu đôi lứa dịu dàng mà thắm thiết biết bao, nơi trái tim hoà cùng với tình yêu xứ sở, nơi giếng cổ , sân đình ..làm nhân chứng cho cuộc tình nên thơ.Cảm ơn nhà thơ KO với những sáng tác thơ tràn cảm xúc, nghệ thuật hình ảnh được đặc tả hết sức điêu luyện và duyên dáng, như chính sự duyên dáng trong tâm hồn người.
Thân
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2009 17:47:30 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 09.12.2009 17:50:41 (permalink)
0
GÓI CẢ MÙA THU
Phạm Bá Chiểu

Em gửi anh trọn gói một mùa thu
Cốm làng Vòng gói lá sen xanh ngắt
Anh mở gói hương trào lên ngây ngất
Hương cốm Vòng, hương hoa sữa mùa thơ



Gói cả nắng vàng Hà Nội mộng mơ
Gói giá lạnh thung thăng chiều phố lắng 

Gói tiếng hót chim chuyền cành mổ nắng
Gói lá vàng cõng nặng nắng vàng rơi



Gói Hồ Tây tiếng sóng đệm tiếng cười
Gói sương thu phố chao mình ẩn hiện
Gói hương ngát trái bưởi vàng phố Diễn
Gói đồng vàng chín cả nắng trên cao



Gói tiếng ai tha thiết đến ngọt ngào
Giọng Hà Nội vừa nghe là đã đắm
Ôi gói cốm hay tình ai tươi thắm
Để Sài Gòn nhớ Hà Nội mùa thu…



Xin mạn phép cho MT tưởng tượng và cảm nhận đôi dòng về bài thơ"GÓI CẢ MÙA THU".

Khổ thơ đầu cho ta liên tưởng tới một lý do hết sức giản dị, có người con gái Hà Thành tặng nhà thơ gói cốm làng Vòng, hương của cốm hoà quyện với hương Sen nhẹ nhàng mà lan toả,  để đến nỗi mỗi độ thu về SG lại nhớ Hà Nội thương!

Em gửi anh trọn gói một mùa thu
Cốm làng Vòng gói lá sen xanh ngắt
Anh mở gói hương trào lên ngây ngất
Hương cốm Vòng, hương hoa sữa mùa thơ
.............................................................
Gói tiếng ai tha thiết đến ngọt ngào
Giọng Hà Nội vừa nghe là đã đắm
Ôi gói cốm hay tình ai tươi thắm
Để Sài Gòn nhớ Hà Nội mùa thu…

Hai khổ thơ giữa là sự liên tưởng của nhà thơ, khi nghĩ về em, nghĩ về Hà Nội, trái tim người sao yêu lắm Hà Nội ơi!Tình yêu Hà Nội lại trỗi dậy trong trái tim nhà thơ PBC, bởi có yêu HN tha thiết, mới có thể cảm nhận sâu sắc nắng vàng Hà Nội mộng mơ, mới cảm nhận được gió thung thăng chiều phố vắng, mới cảm nhận được tiếng chim chuyền cành mổ nắng,và nghe xa xa mặt hồ Tây gợn sóng như tiếng cười em lưu luyến trái tim ta....

"Gói cả nắng vàng Hà Nội mộng mơ
Gói giá lạnh thung thăng chiều phố lắng 

Gói tiếng hót chim chuyền cành mổ nắng
Gói lá vàng cõng nặng nắng vàng rơi 

Gói Hồ Tây tiếng sóng đệm tiếng cười
Gói sương thu phố chao mình ẩn hiện
Gói hương ngát trái bưởi vàng phố Diễn
Gói đồng vàng chín cả nắng trên cao ."



Bài thơ truyền cảm, và Hà Nội thật đẹp, thật nên thơ .Cảm ơn tình cảm của nhà thơ với Hà Nội.
 Kết thúc phần cảm nhận bài thơ, MT  không thể không nhắc tới từ "gói"được lập lại rất nhiều lần trong toàn bài. Chính động từ "gói" hương cốm sen đã gợi nhớ  về hình ảnh mùa thu Hà Nội và mở ra trước mắt chúng ta là tình yêu rất riêng của nhà thơ PBC với  Hà Nội mộng mơ.
Thân
MT
Mùa Thu 14.12.2009 12:06:42 (permalink)
0
GIÁNG SINH VÀO XUÂN

Gió mơn man, vờn nhè nhẹ man mát
Thông rì rào, khẽ hát bản rung rinh.
Điệu nhạc vui
          thánh thót
                        phím ngón xinh
Đêm lả lướt, căng cung đàn trong sáng.

Áo váy hoa, khuôn mặt ngời sáng láng
Cùng mùa xuân, chào đón ánh bình minh
Cuộc sống này
           mãi đẹp nhất hành tinh
Bởi tình em
           hòa mùa xuân
                            huyền diệu.

Mùa Thu


<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2009 12:17:15 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 14.12.2009 12:29:50 (permalink)
0
  KỶ NIỆM SINH NHẬT

(12/12/2009.Sinh nhật tròn một tuổi diễn đàn...)

Một năm với:
          vui buồn và hạnh phúc
Một ngày thôi cũng duyên bạn cùng nhau.
Một nick tên , đăng ký trước hay sau
Tất cả tràn, kỷ niệm miền ký ức.

Có những lúc
             bạn giận hờn vô cớ
Lúc nào vui
          bạn cười nói vô tư.
Lúc vương sương, trải lòng những vần thơ
Có tình bạn, đời thêm nhiều ý nghĩa.

Tâm trạng người, dao độ là chứng khoán
Nhận định thị trường dù có đúng có sai
Trên hết là tình người dáng khoan thai
Lòng từ tâm , hòa tấm lòng nhân hậu.

Một năm rồi, biết bao điều biến động
Một ngày mới,
              nhiều tâm trạng đan xen
Một tuần qua,
               mua bán
                        chốt tùy duyên
Tất cả chỉ
           còn tình người ở lại

Xin chúc mừng diễn đàn tròn một tuổi
Những ngỡ ngàng
            của buổi đầu mới nhen.
Giờ đón nhận
        nhiều người bạn mới quen
Cùng đoàn kết, chan hòa tình thương mến

Trên đường đạo , gập ghềnh mờ đích đến
Người đi trước khai sáng rõ niềm tin.
Ngọn hải đăng, mở trí huệ trái tim
Ta vững bước
          trên con đường
                      tu tập....

Mùa Thu

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2009 13:17:43 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 15.12.2009 17:24:50 (permalink)
0
LỜI MẸ NGÀN NỖI NHỚ

(Nhớ về mẹ, con nhớ về quá khứ...!!!)

Da diết
       lặng hằng đêm
Tràn mi
           tim quặn thắt
Giọt long lanh khoé mắt
Giấc ngủ chẳng bình yên.

Giấu nỗi nhớ
             trong tim
Âm thầm ghi tâm khảm
Bóng hình xa khuất nẻo
Màu áo bà ba nâu.

Tất tả lo trước sau
Dịu dàng hương cau trắng
Hồn nhiên cười trong nắng
Giọng nói ấm âm vang.

Người vẫn mãi bên con
Hàng đêm trong giấc ngủ
Ánh mắt hiền bao phủ
Ru giấc ngủ tình con.

Mẹ mãi là dấu son
Cuộc đời con rực sáng
Mẹ dặm dài năm tháng
Bồi đắp tình bao la.

Mẹ mãi nghìn câu ca
Không bao giờ hết nổi
Tình mẹ ngọn gió thổi
Mát tâm hồn con yêu.

Khi nói về tình yêu
Đặt tay lên ngực trái
Khi dạy con hái trái
Chỉ vào tận gốc cây.

Khi con nhìn mây bay
Mẹ chỉ nơi mặt đất
Khi con chạy lấp xấp
Mẹ chỉ vào sợi dây.

Khi con cười thơ ngây
Mẹ bảo hoa hồng đẹp
Khi nghịch đùa cười ghẹo
Mẹ bảo hồng có gai.

Không chỉ nghe bằng tai
Nghe trái tim khối óc
Đừng bao giờ con khóc
Trước mặt kẻ dối gian

Đừng bao giờ con tham
Tình yêu thì vừa đủ
Đừng bao giờ con ngủ
Lời đường mật thế gian.

Tình mẹ ngọn lửa than
Lặng thầm và âm ỉ
Than có tàn vẫn ấm
Ấp ủ bừng tình yêu.

Mùa Thu
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 27 của 52 trang, bài viết từ 391 đến 405 trên tổng số 766 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9