away
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 21 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 312 bài trong đề mục
huyennguyen 30.10.2009 17:21:48 (permalink)
Cái thằng dịch vật này, có cần phải hét to thế không?
Hãy lên đường đi, im lặng, độ lượng và đừng hy vọng gì nhé!
Hé hé.
Tôi xem ra, chú là người quen thì phải?
hideaway 31.10.2009 01:32:50 (permalink)
trời đất ơi? như thế này là ý nghĩa làm sao ? sao bỗng dưng câu chữ tối tăm ngữ nghĩa thế nhờ.

thôi.. tôi có mà trót lỡ dịch vật tôi hét to tôi lên đường tôi làm trò gì xin cứ vui lòng để tôi làm tiếp, nhá.

cảm ơn.
hideaway 31.10.2009 02:08:23 (permalink)
2 rưỡi sáng, mới về PGP.

phèo. hôm nay ngủ phắt đến 12h trưa, dậy đi tắm. thơm ơi là thơm. rồi xuống ăn căngtin kiếm miếng ăn nước uống. đang ăn yummy yummy cái nghe tiếng ai gọi. té ra là Mark đẹp trai gọi. ờ, ngồi ăn chung. ăn thì ít mà cười thì nhiều. mình khoái trá sỉ nhục Mark liên tục. Mark trả đũa ko dc, tức anh ách, nhưng cười hề hề.. he fancies me. hồi hôm Mark thấy mình ngồi trong The Red Red Room với Craig. hồi hôm Mark thấy mình ngồi trong The Deck với Eero. hồi hôm Mark thấy mình ngồi ăn đồ Nhật với Jukka. Hôm nay Mark kết luận: you’re dating with so many guys. =) thiệt hasty generalization hết biết. mình bảo: ờ. Tớ thế. Cậu thế nào? Cậu Mark bảo: tớ là tớ chỉ date với có mình cậu thôi.. ối làng nước ôi làm miếng nuốt trọng miếng cơm. Cậu í rủ mai đi du lịch bụi bờ qua Indonesia. 2 ngày 2 đêm. Và chỉ 2 người. ta nói, nghe nó.. kì kì. =) thôi. Hông đi. Mình là người con gái VN da vàng. Ko chơi trò đi 2 người 2 ngày 2 đêm như thế được đâu.

Mai đi BBQ ở East Coast Park. Hé hé hé.
Hôm nay học xong chạy về gặp Craig. Hôm nay Craig đẹp lung linh như chú tinh tinh. Trời ơi, đẹp đẹp. Đẹp đến nỗi mà vừa bước ra R5, gặp Clifton (1 người cũng đẹp trai ko kém), Clifton phải ngoái nhìn và tặc lưỡi khen lấy khen để. Haizzz.. mình thì xấu ình. Vừa ở thư viện ra là bay ngay đến lecture theater. Học về aging and the society and the individual. Học xong cũng thấy … già đi 1 tẹo. đầu tóc bơ phờ. Áo quần nhăn nhúm. Laptop nặng trịch. Dây nhợ lung tung. Gió thổi lạnh làm nổi da gà. Hôm nay hai người dắt tay nhau đi chơi, giống beauty n the beast. Khổ cái mình là the beast mới đau…
He he.. Craig đi psychologist. Và blab la bla những điều confidential. Và hai người quyết định phen này childish 1 phen sinh tử. Không say không về. Cậu bé Craig dắt tay cô bé Thảo đi bộ đến MRT station. Leo lên MRT. Cậu bé Craig ôm rịt lấy cô bé Thảo. vèo vèo vèo. Xong chạy tưng bừng hoa lá, chạy chạy chạy (vì quá hào hứng và…đói) thẳng đến Pizza Hut. Nhòam nhòam. Chơi trò chơi dân chủ. Craig chọn pizza, mình chọn đồ uống… (hình như cũng ko dân chủ lắm thì phải.. hờ..) Ăn ngon ăn ngon. Chạy đi tìm LEGO. Mua một hộp LEGO to (bộ sưu tập Creator thì phải). chạy đi tìm quần áo. Nhưng bị sắp trễ giờ phim nên ko kịp mua quần áo. Nhưng rồi lại chạy vào tiệm Hallmark. Chạy đến rạp chiếu phim. Craig đặt vé phim họat hình 3D, có cô bé và con mèo. Ai dè té ra là phim horror. Sợ gần chết.  mình sợ đến nỗi chả ăn được popcorn và chả uống được coke. Xong trời mưa. Dắt tay nhau chạy tưng bừng. chạy qua khu khách sạn hạng sang. khách sạn nào hai đứa cũng đi vào nhòm nhòm (để lấy máy lạnh làm khô quần áo) rồi đi ra. Rồi cùng đi siêu thị. Rồi cùng đi chơi, xem người ta trang hoàng đường phố cho Xmas. Rồi cùng vào Esplanade, rồi cùng chê bai mấy cái tác phẩm nghệ thuật ngta trưng bày ở trỏng. Rồi cùng đợi xe buýt. Rồi cùng … leo taxi đi về. cùng ăn chocolate. Rồi mình tặng Craig bộ sưu tập paper clip khổng lồ siêu rực rỡ và trẻ thơ (trong lúc Craig mua nước ngọt thì mình đã treo hết lên cái Laptop Bố, giờ nó màu mè dã man). Laptop Mẹ và Laptop Con chẳng có gì… Laptop Bố màu đen. Laptop Mẹ màu xanh. Laptop Con màu trắng. kết luật gen trắng là gen lặn và cả laptop bố và mẹ đều có. Xong rồi hai người ngồi rên rỉ nói nói cười cười cái gì ấy. rồi về phòng. Ôi, Craig.
Tối hôm qua thì hai người ngồi dựa cửa R3. Mình khóc. Craig dỗ. mình cũng chả hiểu sao mình khóc. Chả hiểu nổi. tự nhiên thấy chuyện tháng 12 mình về VN, Craig ở Sing, thấy đau lòng. Có thể năm sau mình đi Mỹ. Craig về lại UK. Rồi có thể Craig đi Đức, hoặc Pháp.. haizz.. cơ hội tái ngộ là bé tí hin. Nhưng không sao. Không sao.
ờ. Hai người này bị delusion of grandeur trầm trọng lắm. đi trên đường. thỉnh thoảng đứng lại nhìn vào kiếng. Who’s pretty? You. Who’s handsome? Me. Who’s cuddly? Both. =)
mai nè. Mai làm gì.
1)      Viết xong cái transcription cho interview.
2)      Đọc chap 12 trong cuốn sách của Adler. Ráng hiểu cách làm quantitative.
3)      Tìm cách recode cho 2 crosstabs.
4)      Email Tâm, Tiến, Ms Eunice, Jukka, Thùy, Quắn, ba, Craig, Marcus.
5)      Đem quần áo đi giặt + sấy
6)      BBQ
Haizzz.. mình đi chơi nhiều quá. Con hư trò dở rồi .. chẹp chẹp chẹp….


PS: Craig làm presentation môn electronics rất tốt, cả lớp ko hiểu gì ráo, lecturer hiểu và đánh giá rất cao. Craig score 96.7% môn computing. Và Craig thi môn toán cao cấp tốt nhất trong cả 1 cái lớp toooooooooo. Và thứ 6 tuần sau Craig đại diện EML của NUS đi biểu diễn DJ-ing.. hmmmmmmmmmmmmmmmmm. Craig xuất sắc thế, mình thì như cái móng tay ngón út.. thôi, ngón áp út vậy… =(


thôi đọc thơ nào....


ngồi trên thuyền trôi
và vầng trăng khuyết
tựa vào lòng tôi...
hideaway 31.10.2009 02:16:08 (permalink)
mình đang làm trò gì thế nhờ..
ăn pizza. chocolate.
uống summer spankle. uống lemon iced tea.
ờ. sao say được?
thôi ko biết đâu, ko biết đâu... hu hu hu...

ý của huyennguyen là gì ấy nhờ? là gì ấy nhờ nhờ nhờ?

chắc là "time of the month" của mình rồi, chắc tại hormone nên mình dễ nổi sung. với Mark. Marcus. Josh. và mọi người, và huyennguyen.
hideaway 31.10.2009 03:35:13 (permalink)
ho sặc sụa. khụ khụ khụ..
cái phim hồi nãy coi với Craig - who chắc là đang ngủ soundly like a cute little princess - thiệt tình ghê gớm hết sức mà.. nói phim cho con nít mà sao trong rạp ko có đứa con nít nào ráo trọi. cũng tốt. ta nói... ghê hết sức ghê à.
rồi hồi hôm Jukka gửi phim The Man from Earth. hay ve sầu. hôm qua thì coi Ice Age 3.. tàm tạm qua ngày.

ây dà dà.. giờ tự nhiên mình hết bấn loạn rồi. tự nhiên mọi thứ sáng rõ.
1 là, chuyện bái bai Craig khi Xmas đến. ờ. cũng thường thôi. bái bai thì bái bai. chả chết ai. chả chết ai. mà thật ra là chết cả hai. nhưng nếu ko bái bai thì vẫn chết cả hai vì già cả bệnh tật hoặc vì cái gì đó. có ai sống mãi đâu. thế. bái bai hay ko thì cũng chết cả hai. cho nên là chả chết ai (hình như sai logic rồi, lỗi false cause...)
2 là, chuyện học. cũng thường thôi. trên IVLE mình đang "đình đám" vì thầy chuyển từ "khen riêng tư" bằng email sang "khen công cộng" trên diễn đàn và trong lớp học. cái đó informal. còn formal thì mình bị ông tutor cho điểm B cho TA, mà dám MTT ổng cho 1 con B khác lắm. ối mà đi học không phải vì điểm A, hoặc điểm 5 (scale ở đây) hoặc điểm 10 (scale ở nhà). đi học là để học. học được thì vui rồi. vật vã lam lũ với điểm chác làm gì cho khổ tâm. thôi thì gió thổi hoa trôi. tới đâu cũng được. mình không chết vì điểm và cũng không sống vì điểm. chết vì gì và sống vì gì thì thật ra mình ko biết. nhưng mình biết là ko sống vì điểm và ko chết vì điểm. dào.. thôi.. thường thôi.
3 là, chuyện đau ốm. đi xa nhà mới thấy quý ba quý mẹ. trái gió trở trời là có thuốc men súp sữa đầy đủ. ở đây thì "mơ đi cưng!"... mà cũng chả làm sao. cảm cúm thường thôi. chả đi đến đâu. mà vả như mình là tốt lắm rồi. mãi đến 20 tưổi mới ra ngoài vòng tay mẹ. mà tiền bạc lại dư dả. bảo hiểm đàng hoàng. có gì thì cùng lắm chạy vào university health center hoặc national university hospital, là xong cả. đấy. người ta còn lam lũ hơn. tình hình của mình nó chả có tình hình tí nào. thường thôi. thường lắm thôi..
4 là, chuyện hâm mộ. ở đây mình dc "hâm mộ" hơn ở nhà thì phải. tối ngày dc mời mọc đi đây đi kia. hoặc cũng có thể vì châu âu thắng tính hơn châu á. mọi người dễ thốt ra cái câu "i like u"/ "to be honest, i fancy u"/ "u'r smart"/ "u'r cute"/ "u'r so sensitive"/ "can i date with u?"/ "i want to see more of u"/ "i really enjoy it when u r around"/bla bl bla. thành ra mình cũng hơi chảnh chảnh. thiệt là không nên. người ta là celebrity tầm cỡ ơi là tầm cỡ kia kìa. mình dựa vào gì mà chảnh chứ nhờ. ko chảnh nữa. ko chảnh nữa. mà trót nhỡ có chảnh, thì phải xin lỗi ngay đấy nhé!
5 là, chuyện NGO, ôi lại 1 thứ rất thường khác. mình xin biến mất. mình xin biến mất, cho mọi thứ êm đềm, cho cuộc đời thong thả, cho có thêm thời gian để thở và biết mình thở. thế. deal.
6 là, chuyện tương lai ngày sau. Craig cứ xúi giục đốc thúc mình đi làm writer. hoặc journalist. hoặc pr. (xúi gì nhiều thế nhỉ!). ba mẹ xúi đi làm giảng viên. má Ánh xúi đi làm tu sĩ, hoặc cư sĩ. mình thì...đuối mình secretly thích làm psychologist. nhưng biết ra sao ngày sau đây. ko biết là đúng rồi. nếu biết thì mới lạ à. nên thôi. hôm nay cứ làm hôm nay. ai thích plan big thì plan big. ai thích think big do big thì think big do big. mình làm chuyện bé tí hin thôi. ừ. cứ từ từ. khéo sau này mình làm housewife. khéo sau này mình làm politician. khéo sau này mình làm cleaner. ờ. dạo này tự nhiên mình particularly thích làm cleaner à nghen. chắc tại ở NUS stress quá, mỗi lần học thấy mấy cô chú cleaner quét quét, sao mà nó thong dong. haizz. thôi. quyết là ko nghĩ đến ngày mai nữa. mai có ra sao thì cũng chẳng sao. đằng nào cũng là thường, vậy thôi.
thundefineôi. 4 rưỡi hơn rồi. ngủ chút nào.
1
2
3
night.

hideaway 02.11.2009 18:53:41 (permalink)
trời mưa và mình nhớ nhà nhiều lắm.
ở đây mưa chả bị ướt. đi từ thư viện về mả chả ướt tẹo nào. đâu đâu cũng là mái che, là xe buýt, là taxi. chả như ở sì gòn. mưa một phát là chèm bẹp cả lũ. áo mưa muôn màu xuống phố tung tăng tung tăng, vẫn ướt như thường. hề hề hề. mình nhớ cảm giác chạy xe máy giữa trời mưa. nước mưa làm nhoè mắt kính.
không sao, không sao. tháng 11 rồi. ngày 18 tháng 12 mình sẽ về lại gia trang, gặp lại mọi người. người ta hỏi bộ mình ko thích singapore hay sao mà cứ mồm 3 miệng 10 đòi về hoài. hây dà. thích thì cũng không thật thích. mình thấy singapore màu mè rườm rà điệu đà và "sính tây" quá. nhưng cũng không là không thật thích. singapore có cái điểm khởi đầu thấp hơn việt nam nhiều mà bây giờ dẫn trước việt nam cả trăm năm luôn, ta nói, thiệt là hoành tráng...
nhưng thích hay không thích singapore gì thì cũng là 1 câu chuyện rất khác so với câu chuyện mình muốn về nhà. haizzz... bao giờ mới về đây giời ôi là giời..
mình chả apply sang Mỹ năm sau nữa. ngại đi thi toefl quá.. lười lười lười. ối chà, mà ielts mình cũng hết hạn vèo rồi còn đâu.
thôi xong chuyến nay ta về ta tắm ao ta, học xong đại học, rồi đi làm quấy quá. rồi xong. vèo. véo. veo.
hình như mình ko dc tham vọng lắm.
nhưng trời mưa kia mà... muốn về nhà quá cơ..
con muốn về nhà!!! con muốn về nhà cơ...........................................
à, đi BBQ ở bờ biển. mình chạy chạy thế nào mà té ùm xuống nước. điện thoại chết luôn.
Eugene lái xe chở về PGP. ờ. singaporean competitive, mà nghiêm túc. chuyến này về học dc nhiều điều. nếu đi chuyến nữa chắc sẽ học dc nhiều điều nữa.
có điều mình muốn về nhà cơ. về nhà.về nhà cơ!!!!!! về nhà cơ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/67891/6D1EA0451D224296B8F1B4C2B413F5FB.jpg[/image]
Attached Image(s)
hideaway 03.11.2009 22:21:28 (permalink)
ngày 3 tháng 11 năm 2009, trời mưa tiếp. cũng chẳng ai ướt tiếp.
mình đang nghe Tùng Dương hát Chút nắng vàng bay.

thế này. hôm nay thế này. thức dậy lúc 11h50. chạy ào ào ra CPS, section cuối cùng...
mình phải email Dr Borboy và Ms Vanita mới được. 

rồi, chạy qua thư viện. âm mưu của mình là dùng DBS card để top up Cashcard. nhưng trời xui đất khiến thế nào mà mình nhớ nhầm password. Key in sai, đứng đó sừng sộ key đi key lại key 3 lần sai, rồi tài khỏan khóa luôn.

 
Cashcard sạch tiền. Ezlink Card sạch tiền. Mình chỉ còn ít tiền mặt và 1 cái bank account khóa. Bài thì cần in gấp. Từ sang đến trưa chưa ăn gì. Đói. Lại nhớ đến cái quỷ data GSS mình chưa xử lý được. Standard deviation. Range. Chi-square. Correlation. Lại nhớ cái interview mà mình conduct thế nào mà lại tòan ra mấy cái data không “cooperative” chút nào. Số liệu, không test được hypotheses. Chữ nghĩa. Không support được hypotheses.  Tất cả mình có là 1 cái model mà mình suy nghĩ đến rụng tóc, nhưng mình không defend được nó, hay là ít ra là chưa defend được nó. Đứng tần ngần. Tài khỏan trong điện thọai không đủ để gọi đường dây nóng của DBS. Rồi chóng mặt. rồi máy lạnh lạnh quá. Rồi tự nhiên mình phát rồ lên. Chạy xuống central forum, Tự nhiên thấy nước mắt nước mũi ở đâu tèm lem. Gọi điện cho Craig. Bảo “tới ngay, tới ngay đi please!”. Craig đang rehearse cho buổi biểu diễn thứ 6. ờ. Nhưng Craig tới. việc đầu tiên là quăng cho mình cái Cashcard để mình in. rồi lau mắt lau mũi dẫn xuống nhà sách mua thẻ điện thọai. Rồi Craig gọi DBS, go through cái vòng trả lời tự động, rồi để mình deal với bà bank teller. Nếu mình trả lời đúng những câu hỏi kỉểm tra thì tài khỏan được mở lại. nhưng vì quá confused, mình trả lời sai cả.  Kết lụân: bé ơi, con đến ngân hang gần nhất đem theo passport và thẻ xanh để mở lại tài khỏan nhé. Cô ko mở cho con bây giờ đâu, con trả lời sai toét hoét rồi.
Xong, cúp máy. Tự nhiên (ờ, tự nhiên hết sức, tự nhiên hết sức là tự nhiên), mình quăng hết đồ đạc cho Craig rồi chạy đi, khóc quá trời. Mình thấy overwhelmed quá. Mình bị paralyzed, không biết gì là gì nữa. không biết nên làm gì không biết nên nghĩ gì. Tự nhiên thấy khóc sao mà sung sướng. Craig dắt ra bãi cỏ.  ngồi im… khoảng nửa tiếng thì mình im mồm, không khóc lóc nữa. Craig dắt qua Engineering ăn McDonald.. mình càm ràm bảo không healthy tí nào. Nhưng nói thì nói thế chứ mình cũng ăn 1 cái big mac tổ chảng, rồi Craig dắt đi ăn dưa hấu. rồi Craig bảo mình đến EML với Craig, mình xem Craig và mọi người rehearse. Mình không thèm. Thế là Craig không đi rehearse luôn.
Nhưng…lương tâm trỗi dậy, mình bảo Craig đi rehearse chứ lại, sao mà bỏ được. Mình rang không bị overwhelmed nữa, mình đi kiếm Hoàng để hỏi về SPSS. Giờ mình sẽ làm.
Hôm nay các xấu mình đã làm là
-          Hẹn ăn tối và trả USB cho Jukka mà mình ko đi
-          Làm phiền Craig
-          Tự làm rối trí bản thân mình
-          Không ăn tối
Nhưng mình sẽ không như thế nữa đâu…
 
hideaway 05.11.2009 04:22:54 (permalink)
5h sáng, ngồi đây lam lũ..
không sao không sao. sáng mai 10h đem nộp rồi, sau đó là không sao nữa rồi, cố lên, cố lên.
hôm nay mình ra ngân hàng mở lại tài khoản. xong rồi rủ tiên tồ đi ăn chilly crab. rồi hai người dắt nhau đi mua sắm. chắc gần cả ngàn đô ... quần áo, ba lô, giày (haizz.. giờ ở đây mình có 2 đôi cao gót, 1 bata, 1 skimmer, 2 đôi xăng đan, 2 đôi dép), rồi mua dầu gió xanh về để mẹ tặng hàng xóm, rồi mua quá trời băng đô, kẹp tóc, bánh kẹo, ví, túi xách, rồi sourvernirs, rồi tè le tá lả ra. Xách về muốn xù đầu luôn... nhưng cả hai người khoái chí lắm. Mình phát hiện ra là tiên tồ đang cố gắng sống tiết kiệm, hừ, không thể như thế được, phải dụ dỗ bà í tiêu xài nhiều hơn thôi. Hôm nay mình trả tiền hết, trả bằng thẻ, cũng may họ cho trả bằng thẻ, chứ tiền mặt có còn bi nhiêu đâu. Hụ hụ hụ..

Mà tiên tồ  nói mới nhớ, khi về thế nào mình cũng bị lố kg. Gọi a là số quần áo lúc mang đi, thì số quần áo mình sẽ mang về là 3a. Rồi minh dc tặng tổng cộng khoảng 5kg sourvernirs các lọai. Mình cũng mua một túi to khoảng 6kg sourvernirs để tặng mọi người ở nhà. Phen này chắc mình bị kẹt ở sân bay giống phim Terminal quá á á á á.
Còn mấy tuần nữa thôi là mình về nhà rồi. Ha ha ha ha ha. Ha ha ha ha.
Cười ha hả vậy chứ cũng buồn... mà buồn cái gì đây. Mệt quá à. Mệt quá à... thôi ráng làm bài tiếp đi vậy. Mai cực khổ lắm đấy. Tutorial sáng. Lecture trưa. Tutorial chiều. Tối có khi Craig dắt ra ngoài ăn dognuts nữa. Haizz.. mình xù hẹn với Jukka, rồi mìn xù hẹn với International Relations Office luôn, rồi mình xù hẹn với FASS luôn, rồi mình xù hẹn với Tuấn, rồi mình xù hẹn với chị Nhung.. Thiệt tình ... thiệt tình à...
hideaway 05.11.2009 20:11:09 (permalink)
hôm nay lại mưa, ta nói lạnh lùng dễ sợ. lạnh lùng quá. lạnh lùng quá..í? ủa?hình như nói sai rồi. mình phải nói là lạnh lẽo quá. lạnh lẽo quá... ờ, lạnh lẽo quá.còn vài tuần nữa thôi là mình sẽ lại ngồi trong NHÀ. ở đây mình chỉ ngồi trong PHÒNG thôi. he he he.bữa nay Sahoo phát bài. giữa kì. ta nói, hồi hộp hết sức. lén lút mở ra thấy con B+ tổ chảng. biết lắm mà, Sahoo xấu xa Sahoo keo kiệt, điểm B trời ơi là trời, nhưng comments của Sahoo có vẻ "khuyến khích" lắm. ờ thôi B+ của hôm nay cũng tốt hơn B của hôm qua 1 bé tí..  Craig khoái trá lắm, cười ha hả, bảo. thôi thôi, i love u even if u get all the B's in NUS. mình độp lại, hey, hey heyhôm nọ bà đây cũng xu được 1 con A- nhá, nhá nhá nhá!! ai dè mụ Craig ấy bảo: cái giề? i won't believe it! Craig thiệt................ tsk tsk. tức hà!hôm nay cơ bản là mình xong assignment của môn social research. tự nhiên đang ngồi mơ mơ run run run trong cơn mưa chiều giá lạnh thì bỗng đâu có cái bóng đèn hiện lên trong trí óc: mình biết cách recode cho hai cá variables kia rồi, mình sẽ làm cho nó xinh hơn, dễ hiểu hơn, ha ha ha. ha ha ha, có thế chứ.
bây giờ
- recode 2 cái variables đó
- ngồi tỉa tót cho interview transcript
- thêm 1 đoạn trong phần conceptualization
- chỉnh format
rồi in ra. rồi quăng vào mailbox của Rafizah. rồi về nhà. rồi hy vọng. rồi đi ngủ. rồi quên đi. ha ha ha ha ha.

mình đang nghe do you know what it feels like của Enrique.

xong assignment này là tới reading week. mình sẽ chuẩn bị cho kỳ thi cuối kì. cố gắng mới được. mình thi giữa kỳ ko thành công lắm.
tóm lại kết quả học tập của mình tại NUS đến nay là

Human development over the lifespan: 1 A- cho group work, 1 Satisfactory, đc lecturer chú ý. và rất nhiều readings tồn đọng.
Methods of social research: 1 assignment sắp nộp, chưa có gì hết.  readings tồn đọng nhiều gấp đôi các module khác. haizz..
Making sense of society: 1 term assignment B, 1 midterm test B+, đc lecturer và tutor chú ý, đc chọn để phát biểu trc lớp. readings tồn đọng nhiều ko kém. nhưng hình như mình có một cai "sense" khá tốt trong môn này.
cả 3 module thì điểm participation của mình chắc dc khá tốt. nhưng biết ra sao ngày sau đây trời ơi... ôi giời đất ôi...

kết quả chơi bời của mình tại Singapore là...
hừm. có lẽ là tốt gấp 10 lần kết quả học tập vậy.. =(

xấu hổ quá, đi uống sữa thôi.

hideaway 06.11.2009 06:44:22 (permalink)
7 rưỡi sáng. thế là mình đã thức trắng 1 đêm rồi. nhưng assignment xong xuôi. ha ha ha. em yêu spss. em yêu spss quá đi mất.. há há há.
lạnh nhờ. lạnh ghê ấy nhờ. ở đây 7 giờ sáng mà cứ như lúc ở nhà 5 giờ sáng.. để coi. hôm qua 12h khuya Craig rủ xuống ăn waffle rồi đi chơi xích đu. thiệt là tao nhã hết biết mà...

sucking too hard on your lollipop or love's gonna get you down.
sucking too hard on your lollipop or love's gonna get you down.
sucking too hard on your lollipop or love's gonna get you down.
say love, say love, or lives gonna get you down

mình khoái bài Lollipop này của Mika, quả là 1 happy tune!! xem nào. hôm nay..
1 là kiếm đồ ăn.
2 là đi tutorial.
3 là đi thư viện lấy sách.
4 là viết 1 nùi email.
5 là đến xem Craig biểu diễn. hê hê. hôm trước Mr Handsome biểu diễn mình dc cho vào guest list, VIP, hôm nay cũng như thế. thật là hoành tráng.

thứ 7 thì
đi institute of mental health tiếp. lần trước trên đường về mình đi ngang cái ward kia, thấy mọi người ở đó có vẻ khỏe hơn nhiều so với residents của ward 44A mà mình hay đi, nhưng hình như mọi người buồn lắm. mình bơ bơ đi ngang mà cũng dc gọi lại, vẫy tay chào nữa. chắc mọi người cũng thấy hơi hơi cô đơn hén..
coi UP với Craig nè.
đi ăn donguts và đi mua Lego
đi leo cái đồi cái núi gì gì ấy với mấy bạn châu Á

vài tuần nữa thôi mình sẽ về VN. Marcus sẽ đi theo mình về đi du lịch xuyên Việt. đi với Marcus xong thì Mr Handsome sẽ tới... cũng đòi mình dẫn đi vòng vòng trong 1 tuần... Craig nghe thế cũng nằng nặc đòi đi theo mình về VN, Craig không thích Mr Handsome. ờ, mà mình cũng không. haizzz.. sắp kết thúc rồi, câu chuyện Craig Robert Brown và Nguyễn Thị Thanh Thảo. không sao. không sao... dĩ nhiên là sẽ không sao.
Craig sẽ về UK và học tiếp cái engineering của Craig. rồi Craig sẽ học thêm 1 cái degree psychology (thiệt .. kỳ hết biết à).
mình sẽ về VN và học tiếp cái literature của mình. rồi mình sẽ chạy lăng quăng, và lăng quăng chạy. chạy mãi, lăng quăng mãi. đến khi nào mình còn có thể.
không biết sau này Craig và mình có gặp lại không nhỉ... không sao. sẽ không sao. dĩ nhiên là không sao.
tương lai xa thì mình không rõ, nhưng tương lai gần sẽ là 1 cú phone của Craig trong điện thoại, và cái mặt của Craig đứng chờ ở thang máy, và cái tay tròn ủm dẫn mình đi đến cái fountain không bao giờ phun nước... (chắc nó hư rôi á!)
hideaway 11.11.2009 15:06:49 (permalink)
thứ 4. buổi trưa dện 1 lon milk coffee tổ chảng, và tìm một góc bé tí hin  trong forum ngồi đọc sách. đọc về death n grieving, đọc xong mình thấy depressed luôn. nhưng chắc chẳng phải tại chapter. tại đủ thứ. tối qua 5h mới ngủ. trước khi ngủ lại dện 1 ly cafe to như con bò. mà cũng chả tại cafe. tại Craig bị depressed và gây sự với mình làm mình bị lây depressed. khuya hôm qua hai người đều depressed. em Craig thì mentally, mình thì physically. thật là khổ sở. trước đó cả ngày hai người ngồi đọc sách chung, ăn waffle chung. ngày hôm trước đó nữa thì làm trò gì nhỉ, chẳng nhớ là làm trò gì, nhưng đại khái là cũng depressed lắm. mùa thi tới rồi, ai cũng như hâm hâm.
ngày Craig biểu diễn ở UCC thì rất tuyệt. mình đi với chị Nhung và Thomas Đan Mạch. Craig made me feel proud. người ta thích tunes của Craig lắm. nhưng mình biết là trong lúc biểu diễn, Craig sai ở vài chỗ so với bản gốc dự định ban đầu. nghe rõ mồn một cả ra.. hừ hừ. xong Craig đi cùng EML ăn mừng đình đám, vì buổi biểu diễn thành công. 2h sáng, mình đang nằm trong bóng đêm xem UP và khóc thút thít (ờ, phim hoạt hình dạo này quái đản, Coraline thì kinh dị thấy ghê, Up thì buồn thê buồn thiết, thiệt kỳ!). Craig gọi điện van xin xem ké. thế là Craig vác 1 túi thù lù bao gồm mền gối bàn chải đồ ăn thức uống qua, cứ y như là đi cắm trại. qua xem xem xem, Craig vừa xem vừa ngáp, mình vừa xem vừa khóc, khổ. nhưng hai người ăn MAOAM rất vui.
nhưng giờ thì hết vui rồi, giờ mặt ai cũng như cái mâm.
Jukka rủ đi Sukiya, thì đi. xong ngồi "argue" về comunism tới 3 tiếng đồng hồ. Jukka khoái cái arguing của mình. mà mình cũng khoái cái arguing của Jukka nữa. thiệt dễ thương hết biết.
Mark rủ đi singapore flyer. mình hông đi. Mark tru tréo lên thấy ớn. nhõng nhẽo dễ sợ. hôm qua gặp ở Super Snacks Mark nói "tôi thích thảo lắm", làm hết hồn hết vía.
không. mình depressed lắm rồi. mình depressed lắm rồi. mình cần phải làm việc thôi. mình phải làm việc thôi, nói lảm nhảm 1 hồi chắc phát khùng lên mất.
ờ, 20 tưổi, mặc sơ mi trắng, quần tây xanh, giày bít mũi, ngồi forum đọc research papers về death.
ờ, không biết lúc nào mình experience death đây.
không không, mình depressed lắm rồi. lắm lắm rồi....
hideaway 12.11.2009 13:36:43 (permalink)
mưa to và trời lạnh (hay là máy lạnh lạnh ta?). ngoài kia xám ngoe xám ngoét. hôm wa ngồi ăn tối nói chuyện với Hoàng vui sao là vui. đúng là nói xấu vui thiệt. nói xấu "đã" ghê. ha ha ha.
thật ra thì cũng không ha ha ha lắm.
hôm qua ở thư viện đến nửa đêm, xong rồi hối hận, xong rồi chạy như bay may sao đón kịp cái bus cuối cùng.
ôi ta nói...
hôm qua có gặp Craig tình cờ. mình lui cui đi luôn, đi 1 mạch luôn, đi không biết đường nào mà đi luôn, bị vì 2 đứa depressed nói chuyện thì ko ra ngô ra khoai gì đâu. thế mà Craig cũng túm lại bắt nói vài ba câu chuyện. ôi ta nói..
trưa nay 1h ngồi trong cafeteria ăn sáng (éo le dễ sợ hông!), ăn gỏi cuốn và canh măng (ờ, éo le nữa). hóng hớt nghe 2 anh/em trai người việt nam ngồi kế bên nói chuyện máy tính. thiệt là phức tạp. cảm thấy thiệt là ấm áp. em yêu tiếng việt lắm.
mà thôi, vậy thôi chứ biết làm sao giờ.
tí nữa đi farewell tea. they said it farewell tea. mới hôm nào là welcome tea. mai mình đi sanh nhựt lần thứ 80 của FASS. phải ăn bận wành tráng. ờ, wành thì wành. mệt.
vậy đó. mình thấy lạc lõng làm sao ấy. mà thôi kệ. thôi kệ.
ha ha, i'm reading about death, dying, and grieving.
1. the death system and cultural contexts
2. defining death and life/death issues
3. a developmental perspective on death
4. facing one's own death
5. coping with the death of someone else.
ha ha, i'm listening to tune which sounds sparkling like a little glass of water.

alllllllllllllllll right then.

all right then.

i'm no longer a kid to whom even brief separations seem like total losses.

yeah.
hideaway 13.11.2009 03:49:10 (permalink)
4 rưỡi sáng, lên mạng kiếm vài bài waltz ngẫu nhiên nghe chơi vậy đó. tối hôm qua (nghe xa dữ hôn, thiệt ra cách có mấy tiếng, hồi 12 giờ khuya) mình có gặp Craig. nói nói tí chút. tình hình càng lúc càng tệ. hai bên depressed đến nỗi chẳng ai nghe ra cái gì là cái gì nữa. cứ lơ ngơ lơ ngơ và ai cũng đòi isolation hết. phen này chắc là "hết duyên". ờ, cũng buồn thê thảm. hai người có cố gắng sửa chữa bằng cách bò lên MSN nói tiếp, nhưng cũng ko ra cơm cháo gì. thôi, thôi thôi. mình cảm thấy buồn. đang nước sôi lửa bỏng vầy mà tinh thần còn xuống dốc nữa thì làm ăn ra làm sao đây ko biết.

giải pháp? có ngay có ngay.

lật đật chạy về phòng lấy marker viết tổ chảng lên sticker : I CAN COPE WELL AND I KNOW IT. dán lên mặt trong của ba lô. chưa đủ ép phê, lấy marker viết tiếp lên 1 miếng sticker nữa : WHATEVER IT IS, I WILL LET IT GO. dán ịch lên mặt trong của 1 ngăn khác trong ba lô. để đảm bảo hiệu quả phát huy tối đa, mình bèn làm một miếng to khủng bố: IT STARTS WITH ME dán lên mặt trong của ví tiền.

khổ quá rồi, buồn quá rồi và mất tinh thần quá rồi, thôi đành chơi trò tự validation vậy.

mà mình nói rồi đó nha, mình cảnh cáo mình rồi đó nha, mình mà buồn khổ lần này là mình sẽ tự sỉ nhục và tự lấy tay lấy chân vả mình văng răng. không là không. không là không. mình phải quán triệt (chu choa, nghe sao mà "cộng sản") cái tư tưởng là...
cái tư tưởng gì nhỉ.
gì ấy nhỉ?
cái tư tưởng mà hồi hôm mình với Craig quán triệt đó.
à...đó là..we are going happily with a full understanding that we are going no where. ờ. vậy đó. câu đó tự mình phun ra chứ có ai nhồi nhép ép uổng gì đâu.
thành ra là như vậy đó nha. chia tay chia chân. hoặc cái gì cũng vậy. mình nhất quyết giữ bình tĩnh, và as calm as a mill pond. bình tĩnh. bình an. không chơi trò nháo nhào lộn xộn. không chơi trò gào thét giãy giụa. không chơi trò than thân trách phận.
mình sẽ làm được. self-esteem sẽ cao. self-efficacy sẽ cao. mình sẽ làm được.
mình sẽ từ tốn bước qua từng miếng từng miếng một. từng mối quan hệ. từng câu chuyện. từng con người. từng mảnh nhỏ và từng mảnh to của bản thân. mình sẽ làm được. it starts with me.
mình đang nghe bài Time in a Bottle của Jim Croce.
vậy đó. lý do mình đang thức thay vì đang ngủ là mai Craig thi sớm, mình sẽ cố thức đến 7h để gọi điện, make sure Craig dậy đi thi. haizzz... ngày nào Craig cũng mở mắt lúc 1h trưa, và thật sự tỉnh táo từ lúc 4h chiều.. cái đồng hồ sinh học gì mà...kỳ (giống mình).
ráng lên. gọi điện make sure Craig dậy đi thi rồi mình ngủ một lúc sau vậy.
dù là sao đi nữa, thì chuyện bye bye Craig cũng đến rất gần rồi. hoặc là tháng Xmas đến và mình về nhà. hoặc là hai người quá sức depressed đến nỗi chả muốn gì hơn ngoài sự tự cô lập. hoặc cả hai.
nhưng mình đã quyết định rồi đó. mình sẽ đối mặt với tất cả bình tĩnh và thong dong mà mình có thể khơi ra được trong con người mình. mình sẽ làm được. từ lúc quen Craig đến nay mình luôn tự căn dận mình điều đó mà. mình sẽ làm được.
trên FB mình đang để status thế này.
superego says "let the wind blow all away". id says "no, i want THIS to stay". and then ego says "ahh... keep this with you, but then let the wind blow you away". mình sẽ làm như mình nói. mình sẽ làm như mình nói.
sẽ ổn thôi. . sẽ ổn.

hideaway 13.11.2009 11:23:13 (permalink)
hôm nay sẽ ổn.
hideaway 14.11.2009 16:19:38 (permalink)
thứ 7.
hôm wa mình với Craig dress up rồi đi đến cái tiệc sanh nhựt wành tráng mút mùa ờ Shaw. Craig nói đó là một cái kinh nghiệm rất "enlightening" với Craig. bị vì...Craig nói ko hiểu sao mấy người ở Arts lúc nào cũng happy for no reason. Craig nói mấy người ở Arts sao mà dễ chịu, thân thiện và ủng hộ ca ngợi nhau 1 cách tự nhiên hết biết. bên Engineering ai cũng ngậm tăm, thì bên Arts ai cũng hí hửng nói nói cười cười. rồi 2 người chơi trò chơi "vướt lên chính mình" : split up, xong rồi Craig vượt wa nỗi sợ làm 1 good conversationalist. còn mình vượt wa nỗi sợ bong bóng.. nhưng hình như cả 2 đều ko thành công lắm, as usual, mình quen quá trời người mới, cười tươi như hoa, và chụp 1 đống hình với bà con cô bác khách khứa. Craig thì vẫn im lặng như tượng đá, có điều Craig ko cảm thấy run run khi đến gần bong bóng như mình.. xong, đi về, Craig nói về ý định viết sách của Craig. và có 1 con bé từ đâu chen vô giành Craig. trời ơi gì mà lộ liễu hết biết. thiệt là...ngộ à nhen. ko thèm ko thèm, mình hít thở phì phèo, hít sâu thở sâu, cố gắng hít thở đế tự kiềm chế, để ko quay lại mà rít qua kẽ răng : YOU BITCH. just kidding.

Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 21 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 312 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9