away
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 21 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 312 bài trong đề mục
hideaway 16.05.2009 11:33:29 (permalink)
mẹ và tiên tồ và hiếu tồ và út nga đã đi châu đốc chơi từ hôm qua. cả nhà im lặng quá.
facebook dạo này rộn ràng ghia nơi. bà con làm quiz  và nưôi pet đủ kiểu. nhưng mình cũng dzị chứ có kém cạnh gì?

#46
    hideaway 17.05.2009 21:18:09 (permalink)
    hổm nay ta nói mình cứ lên facebook hoài à. chăm cho con pet Blanca của mình sáng loáng lên. tắm cho nó. cho nó ăn. chơi với nó. dắt nó đi shopping rồi dắt nó đi thi đấu. ơi hời.. học có dc chữ nào đâu. mà thôi kệ. i don't mind. 
    rồi cái mình cứ đàn hoài à. mà trời thì mưa hoài. nên đồng thời mình cũng ngủ hoài.
    mình cũng đi nhà sách và vung vít tiền bạc ở đấy. mua sách quá trời là mua sách, tình hình là mình đã tiêu xài sạch bách tiền lương của tháng này. mà hôm nay hình như chỉ là ngày 17. ôi... mà thôi kệ. i don't mind.
    giờ làm gì nhỉ?
    à, Manel sửa bài cho mình. đỏ loét luôn. ta nói , mình viết sai thậm sai tệ.

    èo... ôi, lại buồn ngủ rồi, mới có 8h rưỡi. khéo mình lớn tuổi rồi. ngủ sớm.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2009 21:20:51 bởi hideaway >
    #47
      hideaway 20.05.2009 10:33:24 (permalink)
      tối hôm qua thi TBN. mình làm tốt lắm cơ. thi viết thì cũng ổn, phần 1 và 2 thì cũng hơi sợ, nhưng trúng tủ phần viết CV .
      thi nói thì mình cũng trúng tủ nốt. đó là phần miêu tả khu nhà ở của em. nhưng đến phần đồ ăn thức uống thì mình có gian lận tí. hiz hiz. cô hỏi ở nhà mẹ nấu món gì ngon nhất. mình bảo "bún bò". cô bảo trong ấy có gì? eo ôi chả nhớ là có gì, cơ bản là có bò, nhưng mình quên mất thịt bò trong tiếng TBN là gì. rồi còn sả nữa. còn chả lụa, còn hạt điều, mấy cái thứ lạ hoắc. thế là mình nhớ gì mình nhét vào đấy : có cá, có cà chua, có tỏi, có đường, muối, giấm, bla bla bla... cô chả biết "bún bò" là món gì nên cũng ừ hử ừ hử... ôi... mình toàn nhét vào đấy những thứ ko có trong bún bò.. hự hự.
      nói chung là game over. ta bắt đầu màn luyện thi cho các môn khác.

      hôm qua có hai vấn đề nổi cộm
      - vấn đề của đệ tử 2. hôm qua mình và Tiến gần 2h còn ngồi vặn đầu vặn óc suy nghĩ. mình thấy lo lắng quá.
      - vấn đề giữa lươn chan và các bạn. mình ko biết nên có thái độ gì. thôi có lẽ đơn giản là mình chuồn.
      hôm nay có hai vấn đề nổi cộm, too
      - vấn đề bài học. mình chưa đọc sách trang nào, hôm nay phải "trả bài" rồi.
      - vấn đề đi trễ. lẽ ra giờ này mình phải cóm mặt ở công viên để quay phim làm bài cho môn TBN với Quắn , Hoàng, và Giang rồi. mà mình còn ngồi đây.

      không sao đâu. dù có là gì. thì cũng không là gì mà.
      dạo này mình luyện dc bản lĩnh tỉnh như ruồi. đúng.
      ngay cả khi anh Sơn gọi tối hôm kia, mình cũng đã tỉnh như ruồi. ko mảy may xúc động.
      nhưng cúp máy xong thì mình khóc thôi.

      #48
        hideaway 20.05.2009 22:56:57 (permalink)
        hôm nay là một ngày nhàn hạ. 9h sáng Cigar gọi dậy. 10h sáng rồ ga chạy xe lên trường. 11h "way phinh" cho lớp học TBN. 1h đi ăn KFC một mình. 2h chạy đến nhà Hô Me. 6h chạy về nhà.

        từ chiều tới tối, trời mưa. mưa dầm dề. mưa lê thê. nằm trong phòng đọc lại "Người đàn bà mà tôi ruồng bỏ", một tiểu thuyết của Nhật. đọc nó nổi hết da người. Mi-xu. I-ô-xi-ca.

        hôm nay là một ngày rất tuyệt. nằm co quắp. kéo chăn lên tận cằm. trần nhà long lanh. và đầu óc thì lỏng lẻo như tô canh.

        ôi.. Người Đàn Bà Mà Tôi Ruồng Bỏ....

        "chẳng lẽ tôi lại có lỗi à?"

        hôm nay tóm lại là một ngày rất nhàn hạ. 
        #49
          hideaway 22.05.2009 00:40:04 (permalink)
          mình sẽ cố gắng, dù đây là một chuyện hoàn toàn "giữa đàn ông với nhau".
          mình sẽ cố gắng, dù mình sốc lắm.
          mình sẽ cố gắng, dù mình không biết cố gắng bằng cách nào.
          ...

          #50
            hideaway 22.05.2009 20:49:00 (permalink)
            hôm nay lúc đi về trời mây đen kĩu kịt. đen ngòm. có một con chim gì gì tom đùng sải cánh bay trên trời.
            nhờ tới bài thơ Mộ của bác Hồ.

            quyện điẻu quy lâm tầm túc thụ
            cô vân mạn mạn độ thiên không
            sơn thôn thiếu nữ ma bao túc
            bao túc ma hoàn lô dĩ hồng

            lúc sau cách nhà 3km thôi thì mưa tầm tã. mưa kinh hoàng. mưa đến độ mà bà con chạy vô lề trú hết. mưa đến độ mình rồ ga điên cuồng mà cái xe cũng chỉ rề rề 20km/h. mưa đến độ tay lái mình lảo đảo. mưa đến độ mắt kính mờ tịt và nước tạt rát mặt mình. trước đây mình chưa bao giờ biết là mưa có thể làm đau người ta đến vậy. hạt nước mà như là hạt đá vậy, rát quá trời. rát quà mình tự nhiên kêu lên "Á á á".. trên đường chỉ còn lại xe hơi. xe máy núp hết rồi. mình lại thấy đây là một kinh nghiệm thú vị, ko nên bỏ lỡ. thế là cứ chạy. môt tay chạy xe một tay ôm mặt. mắt đỏ ngầu ko chớp. rề rề rề. gió thổi nước bay tùm lum. vẫn chạy. rồi độ nhiên vạt trước áo mưa bay tốc lên che mất mặt mình, ko thấy gì cả. bối rối quá trời. mà gió mạnh quá làm mình kéo xuống ko dc. ghê quá trời. kéo thiếu điều muốn rách áo, may mà trong lúc ấy ko có xe chạy gần.

            đại khái là mưa rất to. về nhà rát mặt đỏ mắt đầu xù tóc rối ướt hết người
            #51
              hideaway 22.05.2009 23:37:35 (permalink)
              oa oa oa.. buồn quá đi mất. hôm nay mình lại khóc ầm ĩ trên mặt đàn.
              trước đó thì mình đã đàn cho Tiến nghe, cheer him up. Tiến đang ở phòng trọ, và buồn khổ.
              hôm qua thì mình đàn cho Hoàng nghe, cheer him up, Hoàng mới ra việc, và đang ở Huế, chán nản.
              hôm trước nữa thì mình đàn cho Cigar nghe, cheer him up. Cigar đang ngồi ở trạm xăng, nothing to do.
              trước đó nữa? mình đàn cho anh Sơn nghe. đó là lần đầu tiên từ trước đến nay anh Sơn nghe mình đàn.
              Tiến nghe xong, trả lời: cảm ơn sư phụ. Hoàng nghe xong, hỏi rằng : tớ đang nghe nhạc từ Window Media đấy ư? anh Sơn nghe xong, nói rằng : em làm anh nhớ tới một ông Tây nọ anh hay gặp, ổng hay chơi đàn một mình.
              mọi người nghe xong, đại khái ra về hoan hỉ. cúp điện thoại. còn mình ngòi lại. tự đàn tự nghe tự an ủi tự khóc.
              không hiểu sao mình lại thành một cái trụ cột thế này.. oa oa.. mình ko muốn làm trụ cột gì hết mà.
              mình ko hiểu sao nữa.
              đại khái là mình buồn. thế thì làm thế nào? mình vào internet. mình vào email của mình. mình gửi một email toàn những lời động viên hoành tráng và cảm động đến địa chỉ của...mình. rồi mình vào check mail, và làm như là ai đó vừa mới gửi. mình có thể tìm thấy cái mail đó cả trong inbox và trong sent mail. anyway, chẳng sao cả. thế thì mình có thể đọc nó nhiều hơn.  khi mình buồn hơn nữa, mình tự gửi ecard cho mình. khi mình thấy lạnh lẽo, mình lấy cái điện thoại này gọi vào điện thoại kia. mình tự xoay sở dc mà.
              nhưng thỉnh thoảng cũng thấy yếu đuối thế nào ấy.
              thế là mình đã viết cái này, và tag bà con trên facebook. mọi người có vẻ vui. và mình cũng vậy. viết nó ra, mình thấy mình quả là một người may mắn.

              A Thousands Thanks and Kisses (if you don’t mind) to You,
              All of You.

              Oh la la…

              Last night I dreamed a dream in which I almost got killed in a horrible trap set by a huge lion. I run, I fought, and I cried for help. It was very dreadful. Yet very quickly I was rescued by a strong-brave-and-sparkling dragon (he he he). When I woke up this morning, I thought of how many times in life I have fallen over and how You All have always helped . So I thought and so I came to this declaration: right now I must express my gratefulness to all of you for coming to my life. All of you have been “angels of kindness” to me. Hí hí hí.. Thank You!

              So many a time I was broke, Thao Wan always lent me some money. She also offered me lots of beautiful blank papers (for me to write notes). Kiss you, Wan!

              And when I unintentionally complained that I did not want to be alone, My Ngan spent half of her day sitting next to me. I had my books with me, but she had none. Anyway she sat, silently and patiently. So did Thao Nguyen. She has been even more patient with me than my mother. Thao Nguyen is really a big sister of all 07G-ers. Thank you, Ngan and Nguyen!

              When I was sick and quit some Linguistic classes, Trieu, the brightest student of the faculty, generously gave me his paper with all the answers filled. It was to help me re-checking my answer-sheet before I tremblingly went on stage and performed with phonetic transcript exercises, on which Ms To Minh Thanh had strictly demanded. When I felt a bit dizzy and fainted on the 3rd floor, Trieu shouted so loudly that other people from the 4th floor could even hear: THẢO XÍU BỊ XỈU! THẢO XÍU BỊ XỈU ..

              Thank you, Dinh Phuong, you have always helped me with our Spanish tests. Many people have come to America, and they have stayed. But I do hope to see Phuong again. You won’t stay there for good, will you ?

              Kelvin, my only Chinese friend. You brightened my days when you were there, thank you, K. Though I cannot recall a single Chinese word now, I remembered well the way you taught me. It was so lively, K… K can play 8 kinds of musical instruments.

              Cigar can only play the guitar, but he does it too beautifully! Cigar has always been on my side. 6 years ago, he helped defend me from Kefka’s “verbal attacks”. Two days ago, he sent messages to all people he’s known, saying that “Thao played me a song today!”. What I could do with the keyboard is but a one-tenth part to what you can do with your guitar. Anyway, you praised me, and this made me so happy for the whole day, you know!

              When I fainted, 07G helped me in every way possible! Someone offered me candies. Someone made me a bottle of hot tea. Someone complained that my hands were too cold and my face was too pale. Someone brought me downstairs. Someone took me to the school-bus. Nhung accompanied me all the way, talking non-stop to make sure that I was awake. Can Tho sat with me, listening to my nonsense words. Ha Vy took a taxi with me. Khoi Nguyen rode his motorbike along with the taxi, making sure everything was okay.

              NO-EVIL-ers were also the best friends of mine on this earth. Linh let me use her cell phone to make lots of messages to Mr.S. Tam let me read her fictions and gave me carefully-wrapped presents. Loan always encouraged me in any way possible, reminding me that we needed to listen to our head just as much as our heart.. Quyen told jokes that no one could resist to laugh. Though at the moment we’re in different continents (sounds big, huh ? hehe), there would definitely be a day when we can together sing our traditional song “Those Were The Days”. (for Quyen, will we sing Ob La Di, Ob La Da once again, dear ? heheh). Honestly, I hate the school named Le Hong Phong and everything related to it, at the very CORE of myself. But I must exclude NO-EVIL-ers from this. You were great (and so was DBSK!! :D)!

              There was a time I did not wear any smiles on my face, even very fake ones. Phat Thuy Mong helped me through this time. We sat, and talked, for hours. To be more specific, we talked behind other people’s backs. Monstrously, we found it SO SO SO MUCH interesting! Hehehe. Our conversations were nonsensical, completely nonsensical. But it was him that made me feel like living. He lightened my hopes, my very hopes towards the unseen future! Hehhehe…Thank you, Phat. You are awesome in my eyes, and certainly in lots of other people’s too!

              Ah! Xuan Anh, I love you, even though you must have loved your Quoc Bao only…

              For Tam, my student, thank you for all the phonecalls and encouragements that you have made. You have always listened to me, which surprised me a lot. I am grateful to your respect. And I promise to be your good master, Tam!

              When I was alone and about to cry, Duy came and called out my name, clearly and loudly: Thanh Thao. I almost burst into tears at that moment, for I did not expect such a thing to happen. It’s been 12 years since the last time we met but he still could recall my name! When we were 6 years old, Duy was my classmate. Now we’re 19, he is suddenly my angel.

              Viet Huy is another angel of mine. It was 3am and I was sitting in darkness, waiting my papers to be attached in emails. I was bitten cruelly by mosquitos, and I was very much sleepy. So, he stayed, sending me jokes through Yahoo!, keeping me awake. VietHuy’s always been my very sweet friend for 14 years.

              It would be a mistake if I do not mention my beloved fabulous-industrious-creative-amazingly attractive group entitled “On a Whim We Wanna Present” (tam dich : Bong Dung Muon Thuyet Trinh`). We did great, which cannot be denied in any sense!! Hong An, the custome supervisor, was so fashionable and sensitive. Thank you for all of your encouraging words for me, An! Thanh Giang was the “source of entertainment” for our whole group (and class as well). She is mysteriously funny, indeed!!

              Thank you, Thuy! You have changed your walking habit (you walk quickly, looking straight forward) to fit mine(I walk slowly, in a walk a bit – run a bit – sometimes sit a a bit manner, looking around and watching clouds while walking). You went shopping with me. You downloaded classiclal movies for me. You ate out with me. You have never upseted me. You have never needed my apologies when I was wrong to you, you have always said “I know you have your reasons.” …. How great you are!

              What about Soi and Khi ? they are outstandingly nice! Soi talked to me on a topic that no one at the age of 20 would like to talk (hehe, right, dear?). Khi confided in me almost all her secrets. You two somehow have made me feel so proud!! Kiss youo! Hehhe..

              For Ba` Huynh, Ba Dang, Kim Thy, Milo and Thu, I am so grateful to what you did for me when we were in the military training course. Kim Thy woke me up every morning at 5am. Milo went brushing teeth with me. Thu had breakfasts with me (which was usually instant-noodles). Ba Dang brushed my hair every evening. Khi volunteered to lie outside, for she feared I would fall over to the floor later. We had a good time. We were not in a top quality hotel at all, but you were there and so I was happy to be there too! If you all had not been there, I wonder if I could survive a single day there. We had to get up at 5:30, go to bed at 10:00, no internet, no coffee, no eating out, no shower cream, no delicious meals. Like you, i had very little things there. But luckily, I had you. Thank you!!! Thank you!!!!

              Ca Mat Ngu, she was so worried about me that her Yahoo status once was the line “ Bộp Tồ, nếu 10h tối nay mà cô chưa chịu sign out mà đi ngủ thì cô biết tôi!”.. I was touched, indeed. I was touched!

              Ah! Luon Chan, you have listened to me whining for 6 years or so… Poor you, dear. But you can never know how much I have appreciated your “enduring”. You are my best listener I can have in this world, Luon Chan! Thank you, from the bottom of my heart, thank you. Although we have never met, I strongly believe that you’re very much handsome, for your soul is beautiful...

              Chi Thanh, Chi Nguyen and Anh Luan are also the very ones that helped me generously this year. What I did to them was but a grain of sand (participating as a contact person in VIK 2009), but what they did to me was a huge moutain (taking me immidiately to hospital, taking care of me, paying fees for me, accompanying me home at midnight). Working with you Is one of the most precious experiences I’ve ever had so far. Thanks a lot!!

              For Nhi Nhi, thank you for your patience with my questions on english irregular verbs. I don’t know why I am so lucky to have known you all! Isn’t it a blessing ?

              Your lives must have been full of ups and downs. So has been mine. Anyway, as a little-but-fierce creature that was born on so lucky a day (9/9/1989), I have got you, my dear friends. You all have been my knights, rescuing me from times of hardship. And so, thank you!!! i love you, all.


              #52
                hideaway 23.05.2009 11:38:19 (permalink)
                hôm nay mình ko có khóc nha! nhưng mà nước mắt vẫn chảy nha.
                mình mới dậy lúc 10h, khắp người đau nhức, nghẹt mũi, đau cổ họng. chắc là nhờ cái "kinh nghiệm thú vị" ngày hôm qua.
                không sao mà, mình khoẻ. có điều hôm qua check status bên thư viện thấy cuốn Đường Hạc Bay và cuốn Văn Học Mỹ mình mượn bị quá hạn rồi. hôm nay sẽ te te xuống THủ Đức đóng phạt. mình sẽ ở đó và lắng nghe tâm sự của một người.  chiều tà mình sẽ quay lại sài gòn và nghe tiếp tâm sự của một người khác.
                thôi, giờ mình học bài nào, ko nuông chiều bản thân nữa nhé. ta học nhé, Module 6: Art and Expression!
                #53
                  hideaway 24.05.2009 22:40:13 (permalink)
                  hôm qua là một ngày vất vả. và hôm nay cũng vậy.
                  sáng hôm qua làm gì nhỉ? à, sáng hôm qua đau người quá nên xù hẹn Hô Me.  trưa thì bắt xe buýt xuống Thủ Đức. gặp Tiến. hai đứa ngồi lê la. nói này nói nọ. nói thật, mình hơi.. sợ. không, không sợ. không sợ. nhưng cảm giác kì kì. nhưng không sao. mình hứa rôi mà. mình hứa là mình sẽ cố gắng however dreadful the situation may become. Tiến có vẻ vui, mình cũng vậy. mình đã truyền bá bí kíp chữa stress cho Tiến: đánh răng điên dại và ngồi im chải tóc. sống trên đời 20 năm trời mình thấy có tuyệt chiêu đó là đáng nói nhất. lúc nào đánh răng rửa mặt và chải tóc xong mình cũng lên tinh thần hết.Tiến ừ ừ hử hử. tức quá mình mua tặng nguyên một cây bàn chải siêu xịn kèm kem đánh răng Colgate-nhãn hiệu các nha sĩ khuyên dùng, biếu cho bạn Tiến.. gần đó có một bạn nam, ngồi yên bất động trong mấy tiếng đồng hồ. Tiến xúi mình đem kẹo qua cho bạn đó ăn. mình đem kẹo qua. bạn đó cảm ơn nhưng ko có ăn. mình chạy đi kiếm cái gì đó ngon hơn đặng mà mua, đặng mà biếu. trong lúc mình chạy đi thì Tiến chạy wa an ủi động viên và lên dây cót. bạn kia chạy mất tiêu. lúc mình quay lại thì chỉ còn Tiến. thế cũng tốt.
                  chiều về chạy ra gặp Hiền. Hiền hẹn ở cái quán nọ. mình tưởng quán tầm xàm. mặc áo đầm ở nhà (cái áo vàng đẹp nhất, hic hic), rồi mặc thêm cái áo khoác tay dài (cái áo khoác xanh lá cây đậm đẹp nhất, too). ai dè tới nơi thấy nó hoành tráng quá trời. mấy anh/chị camarero/camarera mặc còn đẹp hơn mình nữa. haizz.... nhưng gặp Hiền vui ơi là vui. thấy bả giấu giấu cái bịch gì, lôi ra coi thì thấy...bịch bánh tráng , loại 1000VND/bịch (thật ra cái này hồi đó bán có 500!!!). hehe... bả nhớ hồi xưa, hai đứa hay ăn vụng cái trò này trong lớp. thế là hai đứa ngồi ăn uống hăng say, phì phò vì cay. lúc về mưa to tầm tã. mình lại mắc mưa. có điều, mưa to thấy thích thật!
                  sáng nay lên trường đón Hô Me. hai đứa cắp cặp ra cafe sách. học hành vật vã cả ra..  3h trưa thì ra ăn cơm hộp rồi vào công viên vạ vật học tiếp. ra công viên lựa chỗ ngồi có 5 tiêu chí
                  - vắng
                  - yên tĩnh
                  - có bóng mát
                  - các cặp ko nhìn thấy mình
                  - mình ko nhìn thấy các cặp
                  rồi về nhà. rồi vớ vẩn. ôi chao...
                  ôi chao là ôi chao...
                  ôi chao là ôi chao.....
                  ôi chao.....


                  #54
                    hideaway 25.05.2009 12:17:22 (permalink)
                    cách đây ít lâu có một chú kia, đang dạy ở khoa Dược trường Y. đến trường mình, và nhảy lầu tự sát. người ta nói rằng vì tình.
                    cách đây mới đây có một chị kia, đang học ở Đại học Marketing. đến trường mình, và nhảy lầu tự sát. người ta nói rằng vì tình.
                    và sáng nay? sáng nay mình mới biết rằng đó là chị ruột của Dũng. chị ấy sắp kết hôn nhưng vì hai gia đình khác tôn giáo. giẳng qua xé lại, mệt mỏi quá nên chị chia tay và nhảy quách một phát.
                    kết luận của mình : ôi, tôn giáo giết người.
                    hôm nay trời đã mưa liên tục thế này mấy tiếng đồng hồ.
                    #55
                      hideaway 28.05.2009 20:08:39 (permalink)
                      1.mấy hôm nay mình làm việc miệt mài với HÔ ME, Thanh Giang, và Huy Phát, nhẳm chuẩn bị tư thế và tâm thế cho kì thi sinh tử sắp đến. ai ya ya ya.. cố lên cố lên nhé!

                      2.nửa đêm hôm qua, Mr.Big đã chính thức lên máy bay về nước. trước đó Mr Big có gặp mình, dẫn đi uống trà, như ngày đầu tiên. rồi thì tạm biệt. mình đã kiên quyết không có biểu lộ một miếng tình thương nào hết. và yeah. thế là xong. hôm nay đến quán đó ko gặp cô Trà My ca sĩ nữa, gặp ai ấy, cũng xinh xinh, ngồi với ông Tây nọ... lúc về, phần vì mình quá mệt sau một ngày dài lăn lộn học hành, phần vì mưa, phần vì trời tối, phần vì mải suy nghĩ, dẫn đến hậu quả là mình quên béng mất gửi xe ở đâu. đi bộ lòng vòng, xem, xem cho nhớ. ba lộ nặng lắm, mình lại xách thêm một cái túi để đựng mấy cái giấy A4. nghĩ đi nghĩ lại. mình vừa từ chối cái gì thế nhỉ. mình vừa từ chối cái gì thế nhỉ. nếu mình đã ko từ chối ? nếu mình đã ko từ chối, điều gì đã có thể xảy ra ? nhưng thôi, khó khăn lắm người ta (và cả mình) mới chấp nhận giải pháp từ chối. không nên bày hày lộn xộn nữa. Mr Big đi rồi. và mình sẽ ở đây, phấn đấu. với tay này, tim này, óc này. mình sẽ ở đây, và phấn đấu. mình đã đến đó nhiều lần. và lần hôm qua có lẽ là lần cuối. xa hoa. có tốt khi xa hoa ko nhỉ? dù sao, xa hoa hay ko xa hoa, mình cũng chỉ nên dựa vào mình. chỉ mình và mình mà thôi.

                      3. mình chẳng chuẩn bị gì cho vòng chung kết cái thi hùng biện kia cả. sát nút rồi. hic hic.. đến powerpoint cũng chưa nộp... thôi, 5 đứa vào chung kết. mình coi kĩ rồi, hạng 5 thì cũng có quà. vậy thôi hạng 5 đi. cho nhẹ nhàng đời sống.  đang nước sôi lửa bỏng thế kia... đào đâu ra thời gian mà...

                      4. Marc tái xuất hiện, và tử tế hơn trước rất nhiều. lão ấy không còn là sex maniac nữa rồi . hai người nói chuyện vui. có điều lệch múi giờ nên mệt quá, vả, hai bên đều bận rộn. có một ông bạn khìn khìn như thế, cũng vui ghê. đó quả là một người khó tìm. Marc đang ở Tokyo. nhưng có lẽ sẽ về Ireland sớm.

                      5. lẽ ra giờ này mình đang ở nhà cô Marina ăn bữa ăn cuối cùng trước khi cô về lại TBN. nhưng đuối quá rồi, chạy về. gửi cô những lời tốt đẹp nhất. em hứa hè này em trau dồi tiếng TBN thật dữ dội, năm sau cô quay lại em sẽ nói phèo phèo phèo cho cô sợ nè!! hehehe từ ngày hôm nọ dc 9.5/10 thi cuối khóa TBN xong, mình đâm ra mê mệt TBN hơn hẳn!! hờ.. quả là háo danh thật!

                      6. nhiều điều phía trước quá. mình không suy nghĩ kịp. mình giống một trái banh bowling. cứ lăn èo èo èo trên sàn nhà đầy dầu mỡ. rồi xô dc cái bi nào thì là chuyện duyên phận vậy... quả thật mình ko suy nghĩ kịp gì cả. facebook, dạo này mình hay dủng facebook để giữ liên lạc với mọi người. nhưng thế thì sao? mình cảm thấy cuộc sống mình hơi xáo trộn và hỗn độn. mình có lẽ cần off hai tuần, hoặc hơn, để sắp xếp lại mọi thứ. nhưng giờ thì chưa dc. thi xong vậy.

                      mình sẽ ổn mà, phải không? sắp tới tháng 6, sắp có kết quả của một vụ án quan trọng của mình. dù thành công, hay thất bại, cũng được tuốt. mình già rồi. mình đã đứng và suy nghĩ rất lâu, nhìn ngắm rất lâu ở những chỗ mà người ta đã tự tử. mình muốn tìmh iểu họ đã nhìn thấy gì trước khi quyết định tự giết mình. họ đã nhìn thấy gì? họ nhìn thấy nhiều cần cẩu, xanh dương và vàng. họ nhìn thấy mấy, nhà cao tầng, và xe cộ. họ nhìn thấy ngta rất bận rộn ở dưới. thậm chí nếu có một người ngồi thì người đó cũng đang nghe ipod. chẳng biết. chẳng biết gì. mình nghĩ nhiều, nhưng chưa tới đâu. dẫu aso thì cũng đã gần 20 năm mình hít thở khí giời. ôi, cuộc sống túm lại chỉ là "trong vòng hơi thở".. ừ. một thành công, hai thất bại, sá gì?
                      mình muốn mời Krishnamurti và Trang Tử, và Phật, và vài người nữa, đi uống trà. ở đó, có lẽ mình sẽ ngủ.
                      #56
                        hideaway 28.05.2009 21:47:29 (permalink)
                        thấy lươn chan than mệt. mình bay vào an ủi. ai dè lại dc lươn chan an ủi lại, cho nghe một bài hay ho kinh khủng.
                        inspring ghê.
                        The Circle of Life của Freedom Call.
                        ....
                        mình buồn ngủ lắm. nên thức ko nhỉ?
                        #57
                          hideaway 29.05.2009 01:08:04 (permalink)
                          12 giờ. chẳng làm gì dc. mình ko làm ăn gì dc.. èo...
                          chẳng nhẽ đi ngủ? đi ngủ thì cắn rứt lương tâm. ở đây thì ko làm gì dc...èo...
                          hay cứ ngủ phứa một phát nhỉ?
                          #58
                            hideaway 29.05.2009 18:58:27 (permalink)
                            yêu The Happy Prince của Oscar Wilde quá đi!!! càng nghĩ, càng yêu!
                            Marc biến mất nữa rồi. vậy cho xôm.
                            tuần sau mình thi, lạ ghê ấy. mình đang lo lắng là tại sao mình ko lo lắng. mọi người lo lắm. than thở và rền rĩ.
                            cũng hơi sợ đấy nhỉ, kỳ này thi toàn đề riêng. mà thầy cô còn hù trước là sẽ khó nữa.
                            èo. khó thì khó đi vậy. mệt . kệ. chẳng liên quan gì tới mình. mình sẽ tả xung hữu đột. cơ mà có hy shanh thì thôi cũng hy shanh.
                            à, làm quiz trên facebook mình là war hero đó nhe.  mình còn là Xuka và là đào 9X Khả Ái Trinh nữa.

                            chị Thanh làm quiz nghề nghiệp tương lai. kết quả : đi chăn bò.
                            Mai Khanh còn thảm hơn : nghề đi bán phim sex
                            chịu ko nổi...
                             
                            #59
                              hideaway 30.05.2009 02:35:45 (permalink)
                              Marc xuất hiện. nhưng xong phim rồi. mình thề ko bao giờ nói chuyện với Marc lần nữa, dù vì bất cứ lí do gì. có lẽ mình nên để chế độ ingore Marc luôn.
                              gần 2h sáng rồi. đã là một ngày mới, rất mới. mình ngủ thôi.
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 21 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 312 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9