away
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 21 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 312 bài trong đề mục
hideaway 12.06.2009 12:35:02 (permalink)
ối giời ôi... facebook.. buồn cười ko chịu dc. khéo năm sau mình rủ cả lớp đi thi vào cao đẳng sân khấu điện ảnh khoa biên kịch đạo diễn thôi.. từ hôm wa tới giờ mình cười muốn rụng răng với mấy bài viết của "tụi nhỏ". ta nói, khéo.... tuyệt khéo!!!  tuyệt khéo.. điển tích điển cổ xài như điên nhá   hộp mail lớp thì lại càng "táng đởm kinh hồn" hơn. không thể chịu đựng dc.. cái gì mà lại buồn cười đến thế... bà Mai Khanh ra ngoài đường lên net, bị ngta tưởng khìn khìn, bị vì cứ ngồi cười ngặt ngoẽo một mình. Hồng Ân đi xe buýt thi phải đeo khẩu trang vì mụ này cũng ngồi tủm tỉm tủm tỉm suốt..mình ngồi ở nhà theo dõi tình hình chánh sự thỉnh thoảng cũng phá ra cười, làm mẹ giật mình. ôi giời ôi.. lớp mình vui quá vui. 
ờ. ta nói... đêm qua mình đi ngủ lúc 2h rưỡi với một cục tức nó tòi lên tới lỗ mũi. số là vầy nè. số là mình làm quần quật (thỉnh thoảng có chen vào f-booking một tí) mãi mới xong dc một file word quý giá như nước cất tinh khiết vậy. dè đâu. lúc close lại. word hỏi. "bé có muốn save nó hôn nè?". mình bấm "no". rồi, bấm xong ngồi ngu người luôn. . ngu ít lâu thì mình đi ngủ. sáng nay dậy làm lại. ta nói, định luật Parkinson đúng dã man. file đó hôm wa vật vã cả một ngày, sáng nay có 2 tiếng đồng hồ là xong. ghê chưa. thôi đi ăn cơm.
#76
    hideaway 12.06.2009 20:13:33 (permalink)
    chiều nay mình bị Mr PTT mắng. vừa buồn vừa sốc vừa tủi thân vừa đủ thứ cảm xúc tiêu cực trên đời.
    nhưng bị mắng thì cũng bị rồi. ngta mắng xong ngta đi từ đời cố hỷ cố lai nào rồi. mình la ó nữa mà làm gì.
    rút kinh nghiệm vậy. coi như.... là lớn khôn hơn một chút.

    mình ko thích bị mắng!!!!!

    thôi im đi.
    im nào.
    đã xong rồi. ngta mắng xong rồi.
    im đi.
    cố lên.
    từ giờ mình sẽ không phạm lỗi này nữa.
    coi như mình đã 1 điểm bài thi tốt nghiệp để lấy kinh nghiệm cho bài thi đại học vậy. phía trước sẽ còn nhiều cái to hơn mà mình nên cẩn thận. mình sẽ không nhảm nhí thế nữa. mình sẽ không bị mắng thế nữa.
    được chưa? thôi không lu loa nữa nhé. mình đi check mail đi. mình mới vừa gửi email động viên mình đó.
    aaaaaaaaaaaaa
    aaaaaaaaaaaaaaaaaaa
    aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
    tại sao luôn là như vậy.
    mình có đọc bài của LC viêt an ủi bạn gái LC. mình có đọc khắp nơi bài những người yêu nhau gửi cho nhau. an ủi nhau. xin vâng! tại sao người an ủi mình lại luôn là mình vậy.. à.. vi mình tự sai mà.
    mình tự sai. nhưng người khác cũng tự sai mà? tại sao họ dc bao nhiêu là "lời đường mật"...

    còn mình ấy à.
    mình tự đi. mình tự té. mình tự cổ vũ. mình tự đứng dậy. mình tự té tiếp, tập phim thứ n!
    trời ơi là trời.
    thôi. nghĩ xem. tự đi tự té tự tùm lum cũng là một...hân hạnh.
    vả lại. cũng có ối người phải tự lực cánh sinh như mình mà. có khi điều kiện của họ còn khắc nghiệt hơn. mình la ó cái gì chứ. im lặng mà đi tiếp đi.
    sẽ không sao đâu.
    • cơ bản là mình không cần dc an ủi.
    • cơ bản là mình có thể tự giải quyết.
    • cơ bản là mình có thể tự hồi phục sau bất kỳ sự kiện nào.
    vậy nha.
    kìa. mình sẽ đi tiếp sức mùa thi năm nay. vậy đi nha. đừng buồn nữa.
    anh T mắng xong rồi, chắc ko giận mình nữa đâu. mình đừng buồn nữa.
    erm.. từ hôm nay mình sẽ không online nữa. cho tới khi làm luận môn Linguistics xong. Yahoo bỏ nè. Facebook bỏ nè.
    sẽ chỉ check Gmail thôi. xin thề!! xin thề!! xin thề!!
    sẽ chỉ check Gmail thôi.
    quyết tâm là vậy.
    đừng buồn chuyện chiều nay nữa nhé... đừng buồn nữa. its over. its over... chơi đàn tí vậy. đừng buồn nữa mà.
    chiều nay mình chat với Eli, em của Jose. được nghe kể về 9 chú chó con. được nghe kể về nàng Luna. thích thế còn gì. không sao. mình bị mắng chỉ là một chi tiết nhỏ, rất nhỏ. mình rút kinh nghiệm thì sẽ không bị mắng nữa, phải không?
    erm... mình sẽ rút kinh nghiệm. sẽ khắc cốt ghi tâm. và như thế mình sẽ không bị đối xử như thế thêm một lần nào nữa.
    mình sẽ rút kinh nghiệm.
    okay..
    okay?
    ổn chưa?
    chỉ hơi hơi thôi.
    không sao.. từ từ.. it takes time.. không sao...
    từ từ. đừng khóc nữa. từ từ... sẽ ổn mà.. sẽ ổn..
    ngày mai mình đi thi kìa. cố gắng lên.  khóc lóc mà viêm họng thì sẽ ko thi dc nữa.. phải không?
    when everything goes wrong, remember that it could be worse.
    nhớ chưa?
    cố lên. chỉ là một sự cố nhỏ. một sự cố nhỏ dạy mình một bài học to. lời quá còn gì.. cố lên vậy.
    còn chuyện tình yêu đôi lứa. mình cần sao?
    rõ ràng không. mình không cần. tự mình đứng dc, chẳng phải nương nhờ anh nào đến bế đến bồng cả. tự mình làm dc. tự mình xoay sở dc. ai yêu cứ yêu. ai cưới cứ cưới. ai làm gì cứ làm.
    việc của mình là ở đây. và một mình.
    việc của mình là nín khóc. rửa mặt. và đi tập nói đi thôi.
    việc hôm nay, chỉ có thế. cố lên! 1 2 3 go!




    #77
      hideaway 12.06.2009 23:29:07 (permalink)
      mình vừa phát hiện ra một sự thật đau lòng.
      bây giờ thì chẳng còn lí do gì để online và facebook và các thứ nữa.
      được lắm... mình đã trả thù (sau khi bị đấm đến xay xẩm mặt mày)
      và thế là hết. một dấu chấm to tròn nhưng không hề êm ái như bông gòn.
      và thế là hết. mình đã xóa không còn một dấu vết.
      và thế là hết.
      không sao.
      dù mình rất buồn. và rất rất tủi thân.
      không sao.
      đừng khóc.
      không sao...
      #78
        hideaway 13.06.2009 07:23:16 (permalink)
        về vụ án "thương tâm" kia, mình đã làm hết nước hết cái. kể từ giờ trở về sau nếu nó ko có biến chuyển gì tốt đẹp thì kệ nó vậy. that's the best i can do. nếu nó đã loe loét xuống cống rồi thì thôi mình quên phứt đi cho rồi chuyện. đại khái là mình đã cố gắng. và bây giờ không nên bận tâm nữa.
        sáng nay lạnh. sổ mũi nghẹt mũi. không muốn đi thi.
        tinh thần xuống dốc thảm hại.

        #79
          hideaway 13.06.2009 19:12:40 (permalink)
          vụ án thi thố hùng biện đã kết thúc. mình hạng 1. thiệt là ko ngờ. ...
          dc tặng một bó bông tổ chảng. vui ghê!!! nào giờ mình làm phụ nữ suốt 20 năm trời. đây là lần đầu tiên mình dc tặng một bó bông to như thế. có bông hồng nhung. bông hồng phấn. bông hồng vàng. bông ly ly. bông tùm lum. lá tùm lum. đẹp. đẹp.
          dc tặng một cái vòng nguyệt quế đầy bông và mấy cái hột bẹt lấp lánh.
          dc tặng một cái hộp to trong đó gói một cái ba lô.
          dc tặng một cái hộp to trong đó gói một cuốn từ điển.
          dc tặng một cái phong bì trong đó là giấy chứng nhận.
          dc tặng một cái bảng thù lù ghi giải thưởng "tương đương 45.000.000".
          chời ơi. nghe thiệt mắc ham. 45 triệu. nhưng mình có xu nào đâu. đó là khoá học và lệ phí thi TOEFL iBT. mà ta nói, thời gian của những thứ này trùng vào lúc mình đi Sing. thế là ôm cái bảng 45 triệu, mà trong túi mình trưa nay chỉ còn duy nhất một tờ 20.000. haizzz... đời mà!!! éo le thật.. éo le thật.
          nhưng thật là vui. sáng nay quả là một kinh nghiệm thú vị, khi đứng trong hội trường NVH Thanh Niên, dòm xuống dưới đèn rọi chói lòa, chả thấy ai là ai ngoài ban giám khảo. ta nói. giám khảo dễ thương. mấy bạn thi chung cũng dễ thương. bữa nay mình là thí sinh bèo bọt nhất. bà con sơ mi đóng thùng cà vạt, rồi áo dài, rồi son phấn, rồi gia đình, rồi bạn bè, rồi người yêu. mình một mình một ngựa cưỡi xe máy tới. tự gắn laptop. tự xử. tóc tai bờm xờm. mặt mũi hốc hác. người ta tưởng mình khán giả đi coi, còn phát cho mình phiếu bốc thăm trúng thưởng nữa... mình lên "hùng biện" mà cứ nghĩ tới sự kiện hôm qua, cứ như sắp sửa khóc tới nơi.
          nhưng nhớ rằng, khi đã "lên sàn, thì mình phải là một "diễn viên", ko lẽ mình mếu máo mà hùng biện thì ai nghe. nên mình ráng. ráng. ráng. ko nhìn thấy khán giả đâu (vì đèn quá chói), mình bèn nhìn giám khảo.. đỡ ghiền, và cố gắng sao cho giọng nói vui vẻ và cử chỉ dễ thương.. mang tiếng là "hùng biện" mà mình y như là "tấu hài" vậy. bị quay vòng vòng. ông giám khảo đẹp trai nhất lại hỏi câu hỏi khó khăn nhất. giời ôi... éo le!! éo le!!! thế rồi nói một hồi mình tức quá bèn rít qua kẽ răng "i don't know how to answer your question." .. khán giả khoái quá trời (công nhận thị hiếu khán giả cũng ngộ ghê) ...
          xong. hạng 1. thật là.....lạ!
          lúc lãnh giải, không ôm hết, thầy hiệu trưởng ôm phụ. thầy hỏi : tía má có đi với em hôn nè? mình nói "no". mặt thầy biến dạng. .
          mình vẫn buồn chuyện hôm qua nhiều. nhưg biết sao giờ. its over. mình đâu còn làm gì được. mình không còn làm gì được.... quên đi vậy.
          hôm qua 10:30pm vì quá buồn khổ và tủi thân mình đã gọi cho Mr S Béo. Mr đang đi dạo. Mr bảo ối giời, em đi ngủ đi. Mr an ủi mình chút đỉnh. nhưng chẳng thấm vào đâu cả.. đến chiều nay mình còn buồn rười rượi thế này.
          về nhà ba mẹ ngạc nhiên. nhờ giải thưởng này mà ba mẹ cho mình đi chơi Cần Thơ với lớp G.. chứ trước đó ba mẹ ko cho.. heheheh.. thích quá trời. em đi chơi, là em đi chơi!! yeah!! em đi chơi, là em đi chơi...
          rồi, xong việc này ta... làm việc khác , sao mà lắm việc thế nhỉ.
          thôi, dẹp đi. tính chuyện đi chơi Cần Thơ trước. hí hí hí..
          vui vui..
          ở dưới đó lớp mình sẽ làm Can Tho by Night. ca nhạc kịch vũ tạp kĩ.. đủ mọi thể loại. nhà K Nguyên sẽ làm sàn nhảy (tức, vũ trường) cho cả lớp .. mình sẽ dạy cả lớp nhảy bài Macarena!! hí hí hí. một điệu nhảy sexy! hí hí hí hí...

          nói đi nói lại thì mình vẫn đang buồn.
          ờ, kệ, vậy đi. vui hoài cười sái miệng sao.
          trưa nay mình có đi uống nước với Hiền.. bà ấy có vẻ rất vui với bf mới. không vật vã quằn quại như với bf cũ nữa (who nay đã là người có vợ).
          sáng nay mình thất thểu đi thi một mình. có anh kia (tên Nhân) thấy tội nghiệp, vì mấy thí sinh kia dc cổ vũ dữ quá.. bèn ngồi nói chiện với mình. thi xong anh cũng mời mình đi uống nước chúc mừng. nhưng thực ra mình đâu có buồn gì đâu. mình cố ý đi thi một mình mà. hén!

          muỗi chích quá...


          #80
            hideaway 13.06.2009 19:50:36 (permalink)
            trở về nhà. tắm táp. thay đồ. chơi đàn. phát hiện ra mình ko hề bớt buồn. thưởng gì thì thưởng. thắng gì thì thắng. buồn vẫn là buồn.
            ủa, mắc cười không!!
            thôi đi, buồn gì buồn hoài. đi ngủ đi bà ơi!
            thôi... đang buồn mà, sao lại đi ngủ chứ.
            thôi bà ơi, đi ngủ quách đi bà ơi..
            hơ.. có lời khuyên nào khác ko?
            ờ, mở máy lên coi phim nha. trong máy giờ có phim tình cảm phim hành động rồi nhạc kịch rồi đủ thứ đó. coi đi. coi đi rồi mai làm bài ko kịp rồi thì chết đi.
            nói gì nghe thấy ghê.
            ờ. liệu đó. buồn buồn khổ khổ hoài đi. tui đá văng răng bây giờ..
            thôi mà.. an ủi chút đi.
            ờ, an ủi. không. Hellen Killer đã nói self-pity is our worst enemy and if we yield to it, we can never do anything good in the world. không nghe ra hả ?
            ờ nghe nghe...
            ờ.
            ờ.
            đó.
            buồn làm gì. đi đọc sách đi. Trịnh Công Sơn - ngôn từ và những ám ảnh nghệ thuật.
            hay là đi đọc Cung Oán Ngâm Khúc đi.
            hoặc lấy cuốn Thơ Đường ra mà đọc rồi nhân tiện mở rộng vốn từ Hán việt đi.
            nhưng mà khôn ngoan nhất là đi làm bài đi. còn thi môn Mỹ học đó. lạng quạng là toi cơm.
            không.. not now.... not now please
            không sao. its over. game over. không than vãn nữa. chấp nhận nó. thế thôi.
            #81
              hideaway 14.06.2009 00:19:30 (permalink)
              hôm nay buổi sáng mình thi hùng biện tiếng anh. buổi tối các cô xinh đẹp thi giải Người Đẹp Hoa Anh Đào trên kênh btv2. kênh htv9 thì có một chương trình ca nhạc rất hay... hôm nay mẹ đi đám ma. và hôm nay tiên tồ đi đám cưới.
              cuộc sống như một cái nhà chờ xe buýt. lên xuông um sùm. mỗi người mỗi việc.
              ngắm sao? khó à.
              với một em bé cận thị như mình, ngắm sao lại càng xa xỉ hơn. dù sao thì hôm nay mình cũng leo lên nóc nhà và ngắm sao.
              gió mát.
              không trăng.
              sao thì chắc có, nhưng nhìn chả thấy gì.
              chỉ thấy trời đen.
              nhưng ngối lâu và nhìn kĩ thì cũng thấy vài vài chỗ trắng.
              chắc là sao
              ngắm ngắm ngắm
              mắt lồi ra
              điều chỉnh điểm cực viễn ấy mà
              mình là đứa trẻ. mình ko bao giờ khôn lớn.
              mình sai hoài. mình bị phạt hoài.
              mình cũng đúng nữa. rồi mình dc thưởng.
              nhìn lên trời, thật là thoải mái.
              mình là đứa trẻ.
              mình cứ tru tréo lên hoài. mình ham hố dc dỗ dành.
              gió dỗ mình.
              giờ thì mình nín rồi. công nhận gió dỗ hay ghê. mình nín hẳn rồi. ko lu loa. ko khóc lóc. ko buồn khổ nữa.
              vâng. em sai. em đã rất sai. rồi sao? em là đứa trẻ mà. em sai cũng dc mà. phải hôn?
              he he...
              gió hôm nay thỉnh thoảng mới thổi. mình ngồi, ngóng mỏ mà đợi.
              trong chiều nay mình bị chuột rút ở bàn chân trái bốn lần. trong đó có một lần đang chạy xe. không đạp số dc. chuột rút đau chảy nước mắt luôn. số 1 chạy giật giật, nhưng đâu có đạp dc đâu. về nhà mẹ nói: dễ lắm. chắc là thiếu kali. đi ăn mấy trái chuối là hết. ờ, mình ăn chuối.
              tóm lại :
              MÌNH ĐÃ PHẦN NÀO VƯỢT QUA CÁI KINH NGHIỆM ĐAU LÒNG ĐÓ RỒI.
              nhờ gió đó.
              nhờ sao.
              nhờ trời.
              nhờ nóc nhà.
              nhớ buổi tối.
              nhờ anh (công nhận non sequitur dễ sợ)
              #82
                hideaway 14.06.2009 23:15:32 (permalink)
                trưa nay anh Sơn gọi ba lần cho mình. mình ngủ, ko nghe.
                và bây giờ.
                mình vừa đi chơi với anh Sơn về. ở một nơi tối hù.
                anh Sơn béo uống ca cao. mình uống cafe sữa, để về nhà thức khuya đọc sách Mỹ học luôn cho tiện.
                mình trêu : lúc trước anh hình trụ tròn. ba vòng như một. bây giờ anh như hình thoi. vòng hai phình ra rõ to, giống quả trứng easter.
                anh bảo : uầy.. quả trứng này thứ 6 vừa rồi đã lên chức phó phòng rồi nè em.
                hê! phó phòng. nghe cũng oai, nhưng ko oai bằng trưởng phòng. thôi, it takes time. anh giỏi!!
                hai người nhảm nhí một thôi một hồi thì cũng nghiêm túc cho. mình đề nghị anh dứt khoát như đống cát đi chứ. anh quay em như quay dễ đấy hử? nói cho biết, con dế này mới lãnh giải 45 triệu đấy.
                anh bảo. ờ. anh x in lỗi. thôi ko liên lạc nữa.
                mình bảo. thế lày là thế lào.
                anh bảo. thì em đã bảo anh quấy rồi cuộc sống bình yên của em, thì anh phải đi thôi, chứ chẳng lẽ ở lại.
                mình bảo. ờ. ở đi.
                anh bảo. ờ. cái nhà kia đèn sáng ghê em héng.
                mình bảo. ờ. sáng.
                nói chung ko ra ngô ra khoai gì. như thường lệ.
                giờ đi ngắm sao thôi. rồi mình đi học.
                #83
                  hideaway 15.06.2009 10:05:01 (permalink)
                  hôm wa thức đến 3h đặng mần ăn công chiện. sáng nay 8h dậy, mắt đỏ ngầu, dc cái công chiện nó trôi đi có vẻ smoothly.
                  rồi, hồi hôm cái sự lạ đã xảy ra. anh Sơn về nhà cái gọi điện thoại báo cáo nhen, bị cái mình đam mê tivi, nên ko có biết. hồi lên thấy 4 missed call luôn nhen. chèng. ko biết trên đường về anh có bị đau ốm gì ko mà tự nhiên ngoan đột xuất. haizz. nhưng mình có dự cảm là câu chiện sắp tới hồi kết thúc (again) rồi. cái mính mới bèn biểu : im nghe, im nghe, em đàn cho anh nghe.
                  éo èo eo.. bài love story.
                  ời, nói ko phải khen chứ, hôm wa chắc tại mình đang xúc động nên đàn nghe hay ghê ợi
                  cái kết luận là : tui nghi sau hôm nay tui lại bị bạn "đá đít". nhưng dù sao tui cũng nghĩ là love story của mình rất là hay...
                  xong, cúp máy. eo ôi là eo ôi.
                  chị Ngân hẹn trưa nay đi ăn trưa.
                  sáng nay mình gửi email đi vòng vòng cho vui vậy. chèng. còn mấy cái tag trên fb, lười tổ cha ..
                  #84
                    hideaway 15.06.2009 22:29:47 (permalink)
                    đi bộ ra trạm buýt. mua bịch snack. cô bán snack mởi dc siêu thị báo là mới trúng 1 triệu. vui quá, bèn cho mình bịch snack luôn. khỏi mua khỏi bán gì hết.
                    trưa nay đi ăn nem cua biển gì gì gì với chị Ngân. chị Ngân mời. hé hé. chị Ngân còn cho mình quà nữa.
                    mưa to, đi bộ dưới trời mưa.
                    quay lại trường
                    sà vào bàn tán.
                    đi bộ xa ăn ốc với bạn.
                    siêu ngon.
                    siêu mệt.
                    đi xe buýt đường về.
                    không có chỗ ngồi đâu.
                    về nhà mình bị ngất.
                    nguy quá. sách chưa đọc. sáng mai thi.
                    nguy quá.
                    mình đang rất mệt đây.
                    ối giời ôi. mệt.. ôi ôi ôi
                    #85
                      hideaway 16.06.2009 12:56:35 (permalink)
                      thi xong mỹ học (đi thi trễ).
                      thi thấy gớm
                      nhưng xong cũng là xong.
                      giờ ta gói ghém hành trang. 11 giờ đêm nay cùng G ghẻ leo lên xe. tiến về Cần Thơ.
                      nơi mà phụ huynh của Hô Me, Khôi Nguyên, và Mai Khanh đang đợi.
                      chúng ta sẽ biến nhà Khôi Nguyên thành sàn nhảy.
                      chúng ta sẽ nấu bún riêu.
                      chúng ta sẽ thả diều.
                      chúng ta sẽ chơi cờ tỉ phú.
                      chúng ta sẽ đánh bài.
                      chúng ta sẽ chơi trò "chiếc chiếu nói thật"
                      chúng ta sẽ nhảy múa ăn uống và hát ca.
                      khi đi về..
                      chúng  ta sẽ làm final paper
                      #86
                        hideaway 17.06.2009 13:48:07 (permalink)
                         mình đang ở Cần Thơ. xàm xí.
                        hôm qua 10h tối ra trc cổng trường tập trung. ban đầu mọi người sợ. vì đêm khuya thanh vắng.. nhỡ có chuyện gì.. éc éc. nhưng không, té ra là mọi người chả sợ ai cả, chỉ là người khác có sợ mọi người ko thôi. đứng giỡn ầm xì đùng. đánh đập. chửi bới. cấu véo. chộp hình. ta nói, rộn!! rộn!!! rần rần rần rần à.
                        11h xe đến. leo lên. xe chạy vất vưởng đến 4h thì đến nhà Hô Me. trên xe, mọi người giỡn. nhưng mình hơi mệt. có lúc bị chóng mặt quá trời. nhưng nói chung thì ổn. đến nơi mọi người lăn vật ra sàn nhà. ngủ quèo tới sáng.
                        sáng nay dậy chia band ra chơi. band thì đi chụp hình "ngoại cảnh" (làm như đám cứơi vậy, heheh). band thì nằm ngủ tiếp. band thì phổ cập nhạc lý. mình nằm trong band này. mình đang tự tập bài Con kênh xanh xanh bằng guitar. ta nói, gian khổ lắm. mình trân trọng báo rằng : tui thề là trước khi về sì gòn thì tui phải đàn dc bài này. bà con tru tréo lên : xời ơi... thế thì bà ở đây đến mãn đời rồi.
                        èo...
                        mình sẽ cố !!
                        vui lắm. mình ko biết kể gì đây. nhưng vui lắm...
                        mọi thứ đều vui.
                        mọi thứ đều hoàn hảo.
                        mọi thứ đều tuyệt vời như một bầu trời!!
                        mình đi đây. ở đây một cái laptop mà mấy chụcmạng người giành nhau .
                        đi nào. ta đi have fun!!!!
                        #87
                          hideaway 18.06.2009 00:01:40 (permalink)
                          hôm nay không vui lắm. mình giả bộ vui mà ko vui nhiều.
                          90 có rắc rối với cảnh sát. Mr PTT thì bỗng dưng đến hỏi han. mình nhận dc email của NNTK. mình nổi dóa với Marc.
                          mình chán. ngày mai. ngày mai buổi sáng có tiết mục đi bộ. có tiết mục nấu bún riêu. có tiết mục đón xe buýt đi sang nhà Khôi Nguyên. có tiết mục ca múa nhạc kịch.
                          không. mình muốn tiết mục nằm ngủ.
                          ừ. mình muốn tiết mục nằm ngủ. một mình.
                          #88
                            hideaway 18.06.2009 02:10:53 (permalink)
                            Nhung mới xem bói cho mình xong.
                            thảm lắm. nhưng rất đúng (với những gì đã và đang xảy ra).
                            mình đem Marc ra làm chuột bạch thí nghiệm. và kết quả về mối wan hệ của 2 người đúng y chóc.
                            thế là mình đem Mr Sonu ra.
                            thế là mình đem bản thân mình ra.
                            thảm lắm đó.
                            mặc dù mọi người hết lòng an ủi là như thế là ổn lắm đó. là ổn lám đó. là ổn lắm đó. tiền tài địa vi chức tước chồng con trí tuệ gia trang, đủ cả các đường.
                            nhưng... mình thấy nó cứ thảm thảm thế nào ấy.
                            thảm.
                            anyway, đó là bói.
                            nhưng hôm nay là một ngày mệt mỏi. một ngày giả vờ.
                            mình đã chính thức ân đoạn nghĩa tuyệt với Marc. bỏ đi. thôi bỏ đi.
                            mình có thể bỏ tất cả. mình chán rồi.
                            #89
                              ema87 19.06.2009 17:13:18 (permalink)
                              A nhô, Ema đã gửi ảnh vào hòm thư cho Br rùi nhá. Check đi và đừng ngất.
                              Mấy hum nữa Ema đi HN nên sợ quên mất, fải gửi ngay.
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 21 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 312 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9