THÂN GỬI THI HỮU THƯ QUÁN VẾ THÂN PHẬN THƠ TA
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 28 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 417 bài trong đề mục
huydungpro 13.04.2009 22:22:45 (permalink)
0
 THÂN GỬI THI HỮU THƯ QUÁN VỀ THÂN PHẬN THƠ TA
 
Vần thơ rút ruột, thế thôi
 
ai xem, ai đọc? chung lời cùng ai
 
Tiếng thơ bao bậc anh tài
 
tâm hồn rung cảm trước nay thưa dần

                      *

Đâu rồi tri kỷ, tri âm
 
người thơ cam chịu, phận đầm giọt châu
 
ngu ngơ trằn trọc canh thâu
 
rượu tàn, thơ thẩn ôm sầu ra đi
 
ngâm nga thu điếu cười khì.
#1
    huydungpro 22.04.2009 16:32:58 (permalink)
    0
     
    THÂN PHẬN TÌNH
     
    Xa nhau ấm ức

    hơn ráng chiều, trăng sớm

     
    nỗi buồn hơn biển lớn                                  
     
                     *
    Buồm anh ráng đỏ chiều tà
     
    thuyền em, trăng khuyết nhợt nhòa bình minh
     
    ráng chiều, trăng sớm oan tình
     
    chẳng sao gặp gỡ bởi chênh vòng trời
    #2
      nguyễn thế duyên 23.04.2009 00:43:08 (permalink)
      0


      ráng chiều, trăng sớm oan tình

      chẳng sao gặp gỡ bởi chênh vòng trời


      Bác Huy Dung ơi Hôm nay thì tôi lại không thể đồng ý với bác rồi (Hôm nay tôi gọi là bác bởi vì gọi bằng anh tôi sợ lại chênh vòng trời với một cô náo đấy thì khổ tôi quá)
      Hai câu cuối của bác là muốn nói đến chênh lệch tuổi tác nên không thể đến được với nhau nên tôi xin tặng bác một bài thơ cổ để bác yên tâm nhé

             Quân sinh thiếp vị sinh      (Chàng ra đời thì thiếp chưa đẻ0
             Thiếp sinh quân đã lão       (Thiếp ra đời thì chàng đã già)
             Quân hận thiếp sinh trì      (Chàng hận sao thiếp đẻ muộn thế)
             Thiếp hận quân sinh tảo    (Còn thiếp lại hận sao chàng sinh sớm thế)
      Thời đường còn thế thì thời hiện đại này còn gấp mấy lần ấy chứ. Năm mươi năm trước bác mới ba mươi thôi mà. Chỉ hơn Nguyễn công Trứ có bẩy tuổi thôi
      Bác còn trẻ chán (Ngũ thập niên tiền nhị thập tam)
      #3
        Liên Thơ 23.04.2009 22:35:29 (permalink)
        0
        Trích đoạn: huydungpro

        THÂN PHẬN TÌNH
        Xa nhau ấm ức
        hơn ráng chiều, trăng sớm

        nỗi buồn hơn biển lớn                                   
            *
        Buồm anh ráng đỏ chiều tà
         thuyền em, trăng khuyết nhợt nhòa bình minh
         ráng chiều, trăng sớm oan tình
         chẳng sao gặp gỡ bởi chênh vòng trời
               Dù sao
        Ta gặp nhau khi trang sách mở
        Khi môi em cười ý nhị vẹn chữ thương
        Khi mắt huyền khép mở một vùng kí ức
        Khi bình minh giục muôn màu thắm lại
        Khi hoàng hôn giữ lại ánh lửa hồng...
        Ta gặp nhau dù mùa gió chướng
        Dù trái mùa ... lá đổ lấp kín lối đi
        Dù bão giật chớp dông xé nát trời tiếng nấc
        Dù sao lòng mình vẫn tỏa rạng cùng nhau...
                             Lê Minh Liên Thanh Thơ
                               Đêm, 5/23/4/2009


         



        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/31B3B5350E2142A1BF4A55CB47E2D8C0.JPG[/image]
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 23:13:25 bởi Liên Thơ >
        Attached Image(s)
        #4
          huydungpro 25.04.2009 16:50:10 (permalink)
          0

          trích đoạn: nguyễn thế duyên

          :...ráng chiều, trăng sớm oan tình
          chẳng sao gặp gỡ bởi chênh vòng trời
          Hai câu cuối của bác là muốn nói đến chênh lệch tuổi tác nên không thể đến được với nhau

          Huydung tôi cảm động trang thơ mình còn có bóng người vào thăm, xin cảm ơn thịnh tình của thi hữu Nguyễn Thế Duyên. Cũng xin thưa ban đầu hình tượng ráng chiều, trăng sớm tôi chỉ dùng như mặt trời, mặt trăng tức khó lòng gặp nhau. Còn ý
          chênh lệch tuổi tác nên khó đến được với nhau thì tôi đã có bài thơ sau đây mong được tặng NTD để tạ ơn NTD có quan tâm thơ tôi: 


          CÙNG CHIỀU KHÁC CHUYẾN
           
          Hai chuyến chạy cùng chiều
          khởi hành giờ khác biệt hơi nhiều

          Vì sự cố
          hai tàu dừng một chỗ
          cảm thương đã chớm yêu
               
          Nhưng khốn khổ
          chẳng thể vươn lên xóa bỏ cô liêu
          đời vẫn khác chuyến tàu - điều nghiệt ngã.

          <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2009 17:01:21 bởi huydungpro >
          #5
            huydungpro 26.04.2009 00:48:48 (permalink)
            0

            Trích đoạn: Liên Thơ
                   Dù sao
            Ta gặp nhau khi trang sách mở
            Khi môi em cười ý nhị vẹn chữ thương
            Khi mắt huyền khép mở một vùng kí ức
            Khi bình minh giục muôn màu thắm lại
            Khi hoàng hôn giữ lại ánh lửa hồng...
            Ta gặp nhau dù mùa gió chướng
            Dù trái mùa ... lá đổ lấp kín lối đi
            Dù bão giật chớp dông xé nát trời tiếng nấc
            Dù sao lòng mình vẫn tỏa rạng cùng nhau...
                                 Lê Minh Liên Thanh Thơ
                                   Đêm, 5/23/4/2009 

            Tôi rất mừng thấy LT vào họa thơ tôi. Chân thành cảm ơn LT. Và cũng nhân thấy LT chọn họa bài THÂN PHẬN TÌNH, tôi nảy ra ý tưởng gộp cả bài THÂN PHẬN THƠ vào đó, vì bản thân tác giả có phần coi trọng phần Thân phận thơ này nhiểu hơn. Vậy gom chung cả 2 bài thành THÂN PHẬN TÌNH & THƠ:
             
            THÂN PHẬN TÌNH & THƠ
             
            Xa nhau ấm ức
            hơn ráng chiều, trăng sớm

            nỗi buồn hơn biển lớn                                   
               

            Buồm anh ráng đỏ chiều tà
            thuyền em, trăng khuyết nhợt nhòa bình minh
            ráng chiều, trăng sớm oan tình

            chẳng sao gặp gỡ bởi chênh vòng trời
                                   *** 
            Vần thơ rút ruột, thế thôi  
            ai xem, ai đọc? chung lời cùng ai 
            Tiếng thơ bao bậc anh tài 
            tâm hồn rung cảm trước nay thưa dần 

            Đâu rồi tri kỷ, tri âm  
            người thơ cam chịu, phận đầm giọt châu  
            ngu ngơ trằn trọc canh thâu  
            rượu tàn, thơ thẩn ôm sầu ra đi  
            ngâm nga thu điếu cười khì.

            #6
              huydungpro 29.04.2009 00:13:41 (permalink)
              0
               
              THÂN PHẬN MỘT ĐỜI THƠ 

              Ôi thi ca -  văn hoá một gia tài
              đâu ngừng ở cách nói – vỏ hình hài
              cốt lõi ở NÓI GÌ (về số phận con Người) 
              học Nguyễn Du, và ngược dần lên Nguyễn Trãi…
              nên tồn tại, nền thơ cao cả mãi

               

              Ngôi-đền-thơ truyền sức sống thiêng liêng  

              Thơ – nước mắt chảy vào trong rất riêng
              còn hướng ngoại, nụ cười theo mắt tỏa
              đâu sân chơi! thù tạc, tán huyên thiên

               
              ‘Thiên nhân địa’ rải thơ chào ngày mới

              rải biển rừng, phố núi đêm le lói

              rải viễn xứ thiên di nhớ cố hương

              rải tình đầu đôi lứa - hôn không nói
               

              Cõng phận buồn, nhưng thơ sống trẻ

              sống là sáng tạo, sẽ thơ hay

              hằng năm, hằng tháng, cứ ngày ngày

              xưa ở bên thơ, nay vẫn thế  
               
              Chọn khuya sớm, tìm vào thơ ẩn trú

              va chạm nhiều khổ lụy, buồn vui, bão lũ.

              Dù hồ hởi, dù muôn vạn kiểu điêu linh

              ta mượn thơ nhào nặn mọi dáng tâm mình

               

              Cảm ơn Thơ vĩ đại, vĩnh hằng, từ Tổ phụ

              của nhân loại, Tự nhiên, thiên thần, toàn vũ trụ

              Thơ là ta, chỗ dựa mỗi tâm hồn chúng ta

              là điểm đến bình an, xóa buồn gần khổ xa

               
              Thơ - sức vượt sóng thần, sức địa chấn vô biên

              lại nồng nàn dịu ngọt hơn gió núi ngày đêm

              như vàng anh êm ái
              hót đẫm sông khuya ngái

              hết lo âu, tan ‘trầm cảm’ não nề

               
              Thơ tưởng tượng ly kỳ không quá tỉnh, mà chẳng quá mê

              luôn vượt trên thực tại đớn đau buồn tẻ

              khinh trái tim man trá về cả chuyện không đâu

              thương ngọn lửa sưởi hồn nhau mà dễ sém tim nhau!

               

              Ta làm thơ từ chính tâm ta, vì bạn bè, đồng loại

              đâu quan trọng, quan tâm gì một mai

              “thơ ta viết chẳng ai tìm lại

              ai đó ngâm? Ai lắng nghe ai hiểu ai”

               

              Ngược lại

              thơ quan tâm tất thảy
              từ tiếng thầm trầm lắng
              đến lao xao vạt nắng
              sót lại cuối thu đời

               

              Thơ đâu đòi

              những lâu đài cao rộng

              nhưng dẫu cả khung trời

              vẫn chật thơ và mộng.

              #7
                huydungpro 30.04.2009 11:37:56 (permalink)
                0
                 
                THƠ BIẾT PHẬN, TỰ RĂN MÌNH
                 
                Êm như em, Thơ nồng chua đời thường
                cùng tim đập đêm ngày, mặc bão dông
                đâu tự biết, hệt vần xoay trái đất
                hệt chim muông, hoa bướm dưới vầng dương
                 
                hệt thế giới vô hình chẳng tận cùng
                hệt gió mưa, mây trắng, nắng tan sương
                rừng mờ xa che phủ âm u núi
                mặt trời mọc - rạng đông bừng đỏ ối…

                 
                Thơ – em đó, tự nhiên, thương quá đỗi  
                như Sa Pa - toàn núi rực xuân đào
                hè? cả rừng hoa mận lăn tăn bạc
                thu? Hoàng Liên Sơn vàng dát khát khao
                 
                cởi mở em chào đón cuộc đời
                tâm buồn? thơ tưới giọt vui tươi
                cát lầm? thơ gột thành tinh khiết
                mướt mát pha lê rõ cả mười.
                 
                Thơ thức lương tâm cứu rỗi người
                xua buồn, sưởi ấm phút đơn côi.
                chắt chiu huyền diệu
                (làm sao thiếu)
                ôm cả lứa đôi
                cả cõi đời.
                                   *
                Lên khái quát, thơ ngời ngời triết lý
                (nhưng chẳng thơ khi lý sự tràn)
                giọng thù tạc khác thơ tình bạn
                rèn tâm hồn, thơ giải tỏa tâm can
                tình yêu kỵ tầm thường “thơ tán gái”.
                 
                Như nắng sớm, tia thơ trong sáng mãi
                chếch ngang vào phòng ngủ - n hôn mơ
                thoảng ngát hương , xao xuyến khẽ duyên tơ

                nhưng thơ kỵ tục tằn (không chịu nổi!)
                                                                                                                          
                chống lời sến, ‘đạo văn’, rối kịch hài
                kỵ sáo nhàm sướt mướt, kể dông dài
                thèm ré giọng, bứt lên đài đại đảm
                thật từ tim, dũng cảm vượt trần ai
                 
                tận đáy lòng, giằng xé day xao động
                thơ dịu hiền, tinh tế sóng tơ yêu 
                yêu nồng nàn, sâu thẳm biết bao nhiêu
                Ôi trong trẻo, bao la tình trầm mặc.
                 
                Luôn tự nhắc
                bất thành thi
                những ghi chép có vần.
                Tham vọng thơ, dù thế lực như thần
                tự đào thải nếu đường mòn, lặp lại
                không thông điệp, không rung cảm nhiệt thành.
                 
                Yêu như biển lung linh
                khi ngự vào thi phẩm
                nếu không bùng lửa lãng mạn chân tình
                thì thơ thẹn chín người, tim đỏ sẫm.
                 
                Bất thành thi - nơi cọc còi hình ảnh.
                Cần dâng hiến chút phát hiện tinh khôi
                giàu tưởng tượng, thơm thoảng “thiền tiên thánh”
                vươn dần lên biểu tượng, hồn thơ ơi!
                 
                bay tung trời
                hay dở chưa cần hiểu
                thi thoảng níu ‘người thơ’ nhìn lại mình
                thơ tinh lọc, như tranh, ca, vũ điệu
                mảnh hồn thơ huyền diệu vượt mông mênh.
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2009 17:21:34 bởi huydungpro >
                #8
                  nguyễn thế duyên 01.05.2009 00:58:15 (permalink)
                  0


                  Cám ơn bác đã đến nhà để lại những vần thơ. Nhân báclàm lễ thượng thọ.Xin có một bài thơ mừng bác

                        Lễ thượng thọ
                  Tám mươi bác làm lễ thượng thọ
                  Tôi đến mừng sao bỗng thở dài
                  Cháu con lũ lượt vào ạ cụ
                  Tiếng cụ nghe mà đắng ngắt môi

                  Thôi thế thì thôi bác Dung ơi
                  Tuổi tác phải đâu lộc của trời  "1"
                  Năm tháng đè lên oằn ngòi bút
                  Khi trong lòng thèm nghe tiếng "Anh ơi"

                  Thôi tôi chẳng dại làm thượng thọ
                  Tôi chạy về làm "Hạ thọ" thôi
                  Áo đỏ ghế cao bác ngất ngưởng
                  Bờ bụi tôi tìm một làn môi

                  Cũng mong bác được như cụ Gớt    "2"
                  Tuổi tám mươi mê cô bé hai mươi
                  Bụi thời gian thơ bác đừng nhuộm trắng
                  Để thơ người còn ngân mãi trong tôi

                  "1"   Tuổi tác là lộc của trời
                                     Thành ngữ

                  "2" Gớt nhà thơ đức năm tám mươi tuổi yêu một nữ bá tước mười sáu tuổi và vì mối tình này ông đã viết được một bài thơ nổi tiếng
                  Thôi bác cũng nên kém cụ gớt nửa chân con kiến nên chúc bác kiếm được cô hai mươi và viết được bài thơ nổi tiếng trong thư quán

                  Thực ra hai câu kết tôi muốn viết
                    Hôm nay nhìn bác làm thượng thọ
                    Tưởng rằng thương bác hoá thương tôi

                  Viết thế ý thơ sắc hơn nhưng lại không tỏ được cái tình của tôi với thơ bác. Không biết bác có vui tính không nếu có gì bác không đồngý xin bác Pm tôi xin xoá ngay

                  #9
                    tietkimquyduc 02.05.2009 07:26:39 (permalink)
                    0
                    -Xin chào Thi huynh huydungpro, Quen nhau trong dịp Sinh nhật vntq
                    ở Cao Thắng, rất vui khi có bác dự để cùng quậy với các bạn trẻ...
                    Hôm nay mới ghé thăm huynh được... Huynh có tặng một tập thơ,
                    TĐ xin tặng một bài thơ cảm tác theo dòng thơ của bác (mà TĐ đã giới thiệu với mấy CLB Thơ ca là "cụ này rất mạnh về thơ tình...")
                    ---------------
                    MÃI YÊU XUÂN
                     (Cảm tác sau khi đọc Tập thơ HD)
                     
                    Huy Dung tặng “Em từ đâu đến”
                    Yêu bất ngờ… tình mãi mãi hờ
                    Một nốt nhạc buồn… da diết nhớ
                    Duyên trời mơ tưởng… ngập hồn thơ
                     
                    Duyên kỳ diệu… gặp dáng tiên nga
                    Yêu lắm lắm… Xuân ngỡ giấc mơ
                    Định nghĩa tình yêu… lời tuyệt sắc
                    “Diệm sơn rung chuyển… lửa giao hòa”
                     
                    “Xuân sao ngơ ngác?… mãi thuyền son”
                    Bỏ lại sau lưng cảnh ngộ buồn!
                    Duyên phận tái tê… mưa quạnh vắng
                    Chân Như trong vắt… tỏa càn khôn…
                     
                    TĐ-21/3/2009
                    ------------------------------
                    - Các anh Khương Mỹ/CQ Liêu và ĐN Tạo và mấy Thi hữu đồng nghiệp của huynh đều rất rõ HD và rất trân trọng...
                     
                    #10
                      BĂNG NGUYỆT 02.05.2009 15:52:10 (permalink)
                      0
                      Ghé thăm anh Huydung cùng anh Quý Đức khoẻ nè, chúc 2 anh vui và có ngày nghỉ lễ tuyệt vời.
                       

                      CÙNG CHIỀU KHÁC CHUYẾN

                      Hai chuyến chạy cùng chiều
                      khởi hành giờ khác biệt hơi nhiều

                      Vì sự cố
                      hai tàu dừng một chỗ
                      cảm thương đã chớm yêu

                      Nhưng khốn khổ
                      chẳng thể vươn lên xóa bỏ cô liêu
                      đời vẫn khác chuyến tàu - điều nghiệt ngã.

                       
                      Trăm chuyến tàu qua không cùng về bến đỗ
                      Có chuyến chung đường nhưng tuyến lại xa hơn
                      Sự cố bất ngờ nên dừng lại giữa đường
                      Những việc thường khó lường trong thường nhật...
                       
                      ....
                      ......
                      #11
                        dongthanhtruc 02.05.2009 20:03:00 (permalink)
                        0
                        CHUYỆN NHỮNG CON SÓNG
                         
                         
                        Giữa biển khơi vô tận
                        Đều phẳng lặng như nhau
                        Gió thời gian thổi lại
                        Thành sóng trước,sóng sau
                         
                        Từ những làn gợn nhỏ
                        Con sóng còn xanh màu
                        Đến tận cùng biển cả
                        Con nào chẳng bạc đầu
                        Đời ai rồi cũng vậy
                        Người ơi xin đừng sầu?
                         
                        Dù con sóng ở đâu
                        Vẫn trong lòng biển cả
                        Lớp còn chưa sinh ra
                        Lớp tan vào mỏm đá
                        Chẳng có gì lạ cả
                        Lẽ đời vẫn thế thôi
                        Cứ biến chuyển luân hồi
                        Và xoay vần mãi mãi
                         
                        Sóng muốn quay ngược lại
                        Chỉ trông chờ chữ duyên
                        Đợi một ngày bão nổi
                        Lẽ thường mới biến thiên
                         
                        Thôi gác đi ưu phiền
                        Sống vui trong biển lớn
                        Sóng to hay sóng gợn
                        Cũng như nhau mà thôi
                        Đều trôi dưới bầu trời
                        Mai ra sao nào biết...
                         
                        Cứ yêu đời tha thiết
                        Cứ yêu người mảnh liệt
                        Bởi vì ta là một
                        Đại dương tình bao la
                         
                         
                         
                        Nghe tâm sự,DTT xin tặng các bác bài thơ này và tặng thêm một câu của Vương Bột :"Lão đương ích tráng,ninh tri bạch thủ chi tâm",nghĩa là "Già càng nên mạnh,lòng không biết bạc đầu".Mong các bác vui,và đóng góp thêm nhiều bài thơ hay cho đời.
                         
                         
                         
                         
                         
                        #12
                          vithong 03.05.2009 22:25:51 (permalink)
                          0
                          CÁI CHUYỆN ĐỜI…


                          Cái buồn rồi đến cái vui

                          Cái thăng trầm mãi bùi ngùi bên nhau

                          Cái chẳng cần, lại đến mau !

                          Cái xuân thủa ấy tìm đâu bây giờ ?
                           

                          Cái đầu suy nghĩ  vẩn vơ

                          Cái con mắt hãy mở to...thấu đời !

                          Cái chân mệt mỏi rã rời
                          Cái chau vầng trán, đã bồi nếp nhăn

                           

                          Cái tình, cái nghĩa, cái nhân

                          Cái tâm, cái tánh trời ban riêng phần

                          Cái vất vả, cái an nhàn

                          Cái sinh, cái tử một lần phù hư

                           

                          Cái nhìn bỗng hóa ưu tư

                          Cái trăm năm cũng khởi từ cái duyên

                          Cái miền cổ tích ...thần tiên !

                          Cái tơ tưởng chuốc lụy phiền vào thân
                           

                          Cái hồn chợt thấy phân vân

                          Bao nhiêu mộng ước tan dần trong mơ
                          Cái tâm sự, gởi vào thơ

                          Khiến vần thơ bỗng ngẩn ngơ... muộn phiền

                           

                          Cái chuyện đời…vốn đảo điên

                          Cái TÔI...còn cái hồn nhiên khóc, cười
                           
                          Cái gì …mãi của riêng người ? 
                          Thì đây cái bóng …một đời thủy chung !



                          Vi Thông   

                          Kính thăm bác HUYDUNG, rất cám ơn bác về Tập thơ “EM TỪ ĐÂU ĐẾN” bác đã ký tặng hôm dự Sinh nhật VNTQ. Kính chúc bác thật nhiều sức khỏe và niềm vui…
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2009 17:25:06 bởi vithong >
                          #13
                            Người lính 03.05.2009 22:54:42 (permalink)
                            0
                             
                             
                             

                            THÂN GỬI THI HỮU THƯ QUÁN VỀ THÂN PHẬN THƠ TA

                            Vần thơ rút ruột, thế thôi

                            ai xem, ai đọc? chung lời cùng ai

                            Tiếng thơ bao bậc anh tài

                            tâm hồn rung cảm trước nay thưa dần

                            *
                            Đâu rồi tri kỷ, tri âm

                            người thơ cam chịu, phận đầm giọt châu

                            ngu ngơ trằn trọc canh thâu

                            rượu tàn, thơ thẩn ôm sầu ra đi

                            ngâm nga thu điếu cười khì.
                             
                             
                             
                             
                            Cháu kính chào bác!
                            Cháu là người lính. Cháu đến VNTQ cũng chưa lâu. Cháu đã rất nhiều lần đọc thơ của bác
                            nhưng không dám bấm vào chỗ "trả lời". Cũng dễ hiểu thôi, bác ạ, cháu mới tập tễnh
                            làm thơ thôi mà. Chính vì bác (và nhiều bác nữa) tuổi đã cao, ý tứ thơ sâu sắc...
                            nên lớp trẻ (cháu nói cháu chớ không dám nói người khác) muốn vào họa cũng thiệt là khó khăn.
                            Vì vậy, với thơ của bác, từ khi trở thành thành viên của VNTQ tới nay, cháu chỉ có đọc thôi.
                            Như vậy, lúc cháu (và chắc có nhiều bạn trẻ khác nữa) đọc thơ của bác thì bác cũng không thể biết được. Chứng minh cho điều đó là ở bài đăng này, bác nhé!
                            Cháu đã đọc "THÂN PHẬN MỘT ĐỜI THƠ" của bác. Bài thơ khá dài. Có ý cháu hiểu ngay.
                            Có ý ngẫm lại đi ngẫm lại mới hiểu. Cũng có ý vẫn còn băn khoăn lắm.
                            Nhưng rõ ràng nó đã gây xúc động cho cháu - bởi đó là tiếng lòng của "MỘT ĐỜI THƠ" mà!
                            Bài thơ của cháu sẽ gởi lại đây - tuy không mới - nhưng, theo cháu nghĩ,
                            nó sẽ phù hợp và được bác đón nhận!
                            Cháu kính chúc bác khỏe, vui, sống lâu và luôn có nhiều thơ hay!
                            Trân trọng!
                            03.5.2009
                            Cháu: Người lính.
                             
                             
                             
                             
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2009 22:57:14 bởi Người lính >
                            #14
                              huydungpro 04.05.2009 00:09:22 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn:dongthanhtruc
                              CHUYỆN NHỮNG CON SÓNG 
                              Giữa biển khơi vô tận
                              Đều phẳng lặng như nhau
                              Gió thời gian thổi lại
                              Thành sóng trước,sóng sau
                               
                              Từ những làn gợn nhỏ
                              Con sóng còn xanh màu
                              Đến tận cùng biển cả
                              Con nào chẳng bạc đầu
                              Đời ai rồi cũng vậy
                              Người ơi xin đừng sầu?
                               
                              Dù con sóng ở đâu
                              Vẫn trong lòng biển cả
                              Lớp còn chưa sinh ra
                              Lớp tan vào mỏm đá
                              Chẳng có gì lạ cả
                              Lẽ đời vẫn thế thôi
                              Cứ biến chuyển luân hồi
                              Và xoay vần mãi mãi
                               
                              Sóng muốn quay ngược lại
                              Chỉ trông chờ chữ duyên
                              Đợi một ngày bão nổi
                              Lẽ thường mới biến thiên
                               
                              Thôi gác đi ưu phiền
                              Sống vui trong biển lớn
                              Sóng to hay sóng gợn
                              Cũng như nhau mà thôi
                              Đều trôi dưới bầu trời
                              Mai ra sao nào biết...
                               
                              Cứ yêu đời tha thiết
                              Cứ yêu người mảnh liệt
                              Bởi vì ta là một
                              Đại dương tình bao la

                                  
                                   Chào dongthanhtruc quý mến
                                   Cảm ơn dttruc đã ghé thăm vườn thơ tôi và để lại bài thơ dài thật công phu về nhiều khía cạnh của sóng biển. Bài CHUYỆN NHỮNG CON SÓNG tôi thấy hay, lai láng hồn thi nhân. Tôi cũng hay có cách suy tưởng như dttruc, kiểu như "Dù con sóng ở đâu/ Vẫn trong lòng biển cả..." Nhất là 2 câu cuối "Bởi vì ta là một/ Đại dương tình bao la" hoàn toàn trùng tư tưởng thuyết dung thông vậy, tôi thích câu kết này. Và tôi thích cả điều nhân ái mãnh liệt "Cứ yêu đời tha thiết/ Cứ yêu người mảnh liệt" mà tác giả dttruc rút ra từ toàn bộ bài thơ.
                                   Tạm gọi là nối bút bài của dttruc, tôi đành tặng dttruc bài CÒN LẮM SÓNG CUỒNG SI DỌA EM (chỉ 4 câu) tuy cũng nói về sóng nhưng lại chỉ toàn dữ dằn do quá cuồng si:
                               


                              CÒN LẮM SÓNG CUỒNG SI DỌA EM
                              Sóng cả giang tay dọa bắt em
                              bờ êm cát cũng dụ môi thèm
                              sành sỏi sóng cuồng si nóng nảy
                              sóng mệt thả buông, mặt lấm lem!
                               
                              Thân quý
                              huy dung
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 28 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 417 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9