THÂN GỬI THI HỮU THƯ QUÁN VẾ THÂN PHẬN THƠ TA
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 28 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 417 bài trong đề mục
huydungpro 24.12.2009 20:32:52 (permalink)
0

PHƯƠNG NAM
VẪN ĐÔNG VẪN TẾT,ĐỦ BỐN MÙA

 

Cứ mùa mưa hết

lại mùa khô

Phương Nam không rét

thiếu vắng mùa đông

vẫn Tết!

vẫn Xuân, đủ bốn mùa:

*

Mùa trong tiềm thức từ quốc tổ ngàn xưa –

Hùng vương, Hồng Lạc - tâm linh thăm thẳm xa.
huydungpro 27.12.2009 10:04:39 (permalink)
0

CUỐI NĂM NHÌN SUỐT 4 MÙA(1)
        CUỐI NĂM NGỒI KIỂM LẠI 

Không tủi phận, bươn chải bốn mùa
Đi trọn đường, đâu chỉ được, không thua
bao nhiêu lần ‘bốn mùa’ gom lại
không than ngắn, khoe dài, ngại thiếu thừa 

Tâm giàu có, xác thân tuy kém cỏi
chưa một lần uể oải (vẫn ham đua)
vẫn hành nghề, cái nghiệp không ngơi nói
chỉ câm lặng bên lề thói kiêu ngoa.
nguyễn thế duyên 30.12.2009 23:42:25 (permalink)
0


Chấm phá phút biệt ly

Thuyền ai dong ruổi chèo xuôi
bỏ quên một nửa tim nơi lưng đèo
Đèo cao vắt vẻo cheo leo
bóng ai đã khuất, nhìn theo lệ nhoà.



Tám mươi xuân--Ấm lạnh đã từng
Danh đã có  --Chỉ lợi là chưa có  "1"
Một túi thơ, Một trời trăng gió
Cây tùng già đỉnh núi gội sương

Chỉ con tim là chẳng chịu ngủ yên
Vẫn loạn nhịp dù mái đầu đã bạc
Vẫn ghét ai gọi mình là bác
Để lại nửa con tim đổi lấy một tiếng "Anh"

"1" Tôi không biết bác có kiếm được tý quan chức nào không. Tôi đoán là không nên mới viết thế

Chết quên lại gọi bác bằng "Bác" Rồi khéo không lại bị bác ghét
Chúc bác khỏe mạnh hạnh phúc nhân dịp năm mới

huydungpro 01.01.2010 17:19:12 (permalink)
0
Rất cảm ơn thi hữu Thế Duyên đầy cảm tình với bài CHẤM PHÁ CẢNH BIỆT LY của tôi và vào đàm luận thật vui.
Đáp lại tôi chỉ xin tặng TD bài tôi đang viết dở dang cho Năm cũ năm mới:
 
CUỐI NĂM, ĐẦU NĂM NHÌN SUỐT 4 MÙA (2)

CHỚP MẮT MÙA TIẾP MÙA

Tình xuân đẩy tháng ngày trôi

Nắng hè tốt nghiệp bùi ngùi chia tay

Thu lên đường, nhớ thương đầy

Đông về gửi thiệp: kịp ngày thành hôn.
huydungpro 03.01.2010 23:51:19 (permalink)
0

bốn mùa tương kính

Thông minh ẩn hiện từ gương mặt

gương lóe tinh anh trong cặp mắt

mắt hốt hồn - sâu thẳm lẳng lơ

ánh Thị Mầu quyến rũ trời cho?  

   

mà đôn hậu, đảm đang, chân thật

đậm ái ân bốn mùa dìu dặt

đã giúp anh bài hát tặng em                  
 
quà nhỏ tặng quá lớn con tim 


 
Đời em xứng hùng ca biển cả


trường giang yêu - quá quen mà lạ

Tình em ngang ‘sơn khúc’ dịu êm 

bốn mùa đẹp - tình thánh thiện-Em

 
 
Hiểu trong vui-em, buồn lấp ló
 
ngọt ngào thường ẩn chua cay nợ

tủi ư, giận ư, thật không nên!

mỗi bốn mùa, tương kính vững bền.

 
huydungpro 05.01.2010 09:32:02 (permalink)
0

TẾT ƯA GÌ & NGẠI GÌ
 
Tết đến
ưa chúc mừng may mắn
chúc muôn sự tốt lành!
ưa đón bình minh lên 
chim líu lo trên cành
ưa ngắm vầng dương lặn
tận khi tàn lụi hẳn

 
_ Thế Tết có ngại
những nụ hôn dài
ngại xa hoa bề bộn
cả nhạc rót êm tai
mọi mê hoặc mơn mởn

nuốt thời gian ghê gớm?
_ Tầm phào! chuyện khôi hài.
huydungpro 07.01.2010 09:49:15 (permalink)
0

CANH BỆNH NAN Y


Qua từng cơn đau đớn, lời mê sảng
mỗi tiếng nấc - rụng hoa trắng xót thương!
trắng nhiều đêm, tim vượt khó khôn lường
đèn leo lét, còn mong manh sự sống.

Mong nghe tiếng tim tinh khiết thinh không
phổi rì rào êm dịu nâng lồng ngực.
Yêu và sống trải muôn vàn thách thức
Lòng đau xé, sống và chết sáng trong
 
huydungpro 09.01.2010 20:48:02 (permalink)
0
                   
CUỐI NĂM NHỚ Ý CHỊ VỀ
            ĐO ĐẾM
 
 
Tết, chị dặn: để ngon giấc, ngủ yên
 
trước đi nằm, gửi muộn phiền vào dép

chị không đo phần mặt úp chưa kín vào tay

mà sáng xuân, rửa mặt, đếm lần xoa da đẹp. 
 



 
Ta thương chị, đếm chân chim đuôi mắt

 
đếm trên trán nếp nhăn rãnh đường cày

Bước chân đo rặng liễu, liễu đếm chân du khách

như nhà thơ, đo đếm tác phẩm hay 
 



 
Việc HCR, tết có mặt sân bay

tò mò đo: dòng lệ khóc người đi

đếm người đi

 
khóc người thân ở lại 
 
 

Lại có người - chỉ một mình đành phải

ôi phận rủi, cảnh đơn thân - khóc lẻ
 
và‘nhảy mũi’- thì lau
 
ai nhắc đâu
 
mà ứa lệ 
 

 

Nếu cạn tình, dẫu nghe kể về nhau
 
đừng tủi hổ

không đếm đo đau khổ
 
đắng cay đã làu làu xóa sổ. 

 

Chua xót đến lạ kỳ

sao dằn lòng, tìm gặp lại làm chi

để đếm ‘tái biệt ly’?
 
nguyenngoat 10.01.2010 08:21:52 (permalink)
0

Trích đoạn: huydungpro

                   
CUỐI NĂM NHỚ Ý CHỊ VỀ
            ĐO ĐẾM
 
 
Tết, chị dặn: để ngon giấc, ngủ yên
 
trước đi nằm, gửi muộn phiền vào dép

chị không đo phần mặt úp chưa kín vào tay

mà sáng xuân, rửa mặt, đếm lần xoa da đẹp. 




Ta thương chị, đếm chân chim đuôi mắt

 
đếm trên trán nếp nhăn rãnh đường cày

Bước chân đo rặng liễu, liễu đếm chân du khách

như nhà thơ, đo đếm tác phẩm hay 




Việc HCR, tết có mặt sân bay

tò mò đo: dòng lệ khóc người đi

đếm người đi

 
khóc người thân ở lại 
 
 

Lại có người - chỉ một mình đành phải

ôi phận rủi, cảnh đơn thân - khóc lẻ
 
và‘nhảy mũi’- thì lau
 
ai nhắc đâu
 
mà ứa lệ 
 



Nếu cạn tình, dẫu nghe kể về nhau
 
đừng tủi hổ

không đếm đo đau khổ
 
đắng cay đã làu làu xóa sổ. 

 

Chua xót đến lạ kỳ

sao dằn lòng, tìm gặp lại làm chi

để đếm ‘tái biệt ly’?


PHẪU THUẬT
 
Suốt một đời làm bác sĩ
Với những ca phẫu thuật thành công
Nhưng anh đành bất lực
Khi không thể nào giải phẫu được
nỗi đau của trái tim mãn tính vì yêu?
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

huydungpro 11.01.2010 10:39:40 (permalink)
0
Thân chào thi hữu nguyenngoat quý mến
Cảm ơn ngng đã vào thăm, ngắm vườn thơ hd, lại còn để lại bài thơ dễ thương mang tâm sự của thân phận trái tim con người.
huy dung muốn ngng góp bút cho bài thơ mới hoàn thành:
 

KHÓC BẠN, NHÀ TRÍ THỨC CHÂN CHÍNH


Chỉ còn lại mình ta bên thi hài
của Nhàgiáo NguyễnQuangQuyền(*)đêm nay
Những chuyên gia phục hình
cho đầu anh đỡ vênh
(xe tải đè bẹp dí)
các học trò khâm liệm anh
lo chu đáo cho tang lễ sáng mai 

Đêm đã sau giờ tý
mình ta cạnh quan tài, ô kính trong
bằng ánh mắt ôm gương mặt mến thương.
Sát đỉnh đồng giữa nến vàng leo lét
di ảnh anh mờ tang tóc khói hương.
Sân trường động, sương sa nặng nhịp buồn
nến giật mình, nước mắt rơi khuya khoắt
 
Nhìn di ảnh, trong lòng không thể tắt
lửa vĩnh hằng - từ ánh mắt ân uy
tâm lung linh tư duy sáng tạo
mím nhè nhẹ cặp môi trào lộng
thách phong ba, khổ thống trên đời.
 
Ôi sinh thời
thiên tư có ngạnh
giữa bao phen nghịch cảnh tơi bời
:
nghĩa bóng nghĩa đen, Anh đích thực
là  trí  thức
sống không hèn, không hám chức
nhân văn phong phú, sống thanh cao.
                       * 
Thương quá, qua di ảnh, hỏi anh:
“Ai nấy rồi qua ngày tạ thế
“sao bạn chọn nhằm vào đợt lễ -
“ngày Quốc tế
“nhà giáo Hiến chương?”
 
Hồn nín thinh. Nhưng gương mặt Bạn –
vầng cao sang, đằm thắm, đoan nghiêm
nhung nhớ thoảng nghe, lời gió tạt:
vẫn câu Các cậu buồn cười thật!
“cuối chót vẫn Huy Dung quý nhất
“thôi đừng ở lại, phải về thôi
“cậu buồn cười thật !
“Về đi, trận bóng I ran - Nhật
“coi giúp tớ đêm nay...
“Mà tớ đứng ngoài này
“đâu có nằm linh cữu”
 
Giọng xa xăm, hơi nhịu
vẫn cao sang
pha chất hài, xen bẽ bàng, chân thật.
Nói làm chi thêm đau nỗi mất
hồn xót đắng, chơi vơi, nến nhập nhoàng
đến bàng hoàng
chua chát 
                       *
Quyền đã mất rồi, từ tối qua
đời vậy sao, tất cả bạn nào tin ta tuyệt đối
đều vội tan như khói
đám tang lòng
 
Còn mình ta, nghe lệ chảy vào trong
một mình ta, lẩm bẩm hoài vô lối:
“bao giờ lại tâm sự trên khoa giải phẫu tối
“đến bao giờ, uống nốt rượu bên nhau?”
 
Bỏ đi đâu, ới bạn thâm giao
đi kiếm bóng hình bao hạc trắng
bay dạt nơi phiêu lãng gió sầu  
hay tìm cánh biếc hải âu
chân mây biền biệt đi đâu chưa về
nơi xanh biển thẳm đê mê
 
Ôi đau xót
Bạn đột ngột ra đi
khổ thân Bạn, ôi chia ly thảm khốc
Hơn bể sâu
oằn quặn nỗi đau
giá khóc oà vơi bớt sầu da diết
Nguyễn Quang Quyền! ơi bạn mến thương
thế là đã âm dương
cách biệt
còn đâu người thân thiết tri âm.
  
Thôi từ đây, đọc thơ phần mới viết
ta hết
chờ Quyền.
Ta từ đây, mọi tiệc mọi việc
một trường hai trường, một bên hai bên
chẳng được dự cùng Quyền  
                      *
Đáp lời ta khấn
có giọng Quyền? (ưa nhấn mỗi vần)
nhưng trời quá tiết thu phân
giọng nay nghe đã đượm phần heo may:
 
“Mỗi đời người - thơ hay một áng
“chết sống vui cho đáng lòng tin
“lệ sầu đừng rỏ, thôi xin
“oán ân cũng chớ rỏ lên thân Quyền 
Ôi, linh hiển Quang Quyền sáng tỏ!
                                        huy dung
-----------
(*)Nguyễn Quang Quyền: bác học nhân trắc,GS giải phẫu
trường ĐHYD tpHCM, mất đột ngột vì tai nạn giao thông.
huydungpro 12.01.2010 20:48:45 (permalink)
0

XUÂN NHỚ BẠCH VÂN CƯ SĨ


Xuân sang

còn mấy ai nhìn én liệng thênh thang
 
Tưởng nhớ hiền nhân - xuân màu ráng

phớt hồng mây trắng –

hồn Bạch Vân Cư Sĩ đoan nghiêm

Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2010 06:12:09 bởi huydungpro >
nguyenngoat 14.01.2010 14:54:00 (permalink)
0

Trích đoạn: huydungpro


XUÂN NHỚ BẠCH VÂN CƯ SĨ

Xuân sang
còn mấy ai nhìn én liệng thênh thang.
Tưởng nhớ xuân hiền nhân màu ráng
phớt hồng mây trắng –
hồn Bạch Vân Cư Sĩ đoan nghiêm
Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm.


 
TÂM
 
Khôn dại lẽ đời người đã dạy
Cuộc đời biết ai kẻ dại khôn
Những hoàng hôn
Dội vào hồn
Tiếng sấm.
 
(ngng)
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

huydungpro 16.01.2010 22:07:36 (permalink)
0

Trích đoạn: nguyenngoat

Trích đoạn: huydungpro
XUÂN NHỚ BẠCH VÂN CƯ SĨ
Xuân sang
còn mấy ai nhìn én liệng thênh thang.
Tưởng nhớ hiền nhân - xuân màu ráng
phớt hồng mây trắng –
hồn Bạch Vân Cư Sĩ đoan nghiêm
Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm.



TÂM
Khôn dại lẽ đời người đã dạy
Cuộc đời biết ai kẻ dại khôn
Những hoàng hôn
Dội vào hồn
Tiếng sấm. 
(ngng)


Th/chào thi hữu ngng
Tôi cũng ưa dùng những chữ mạnh và vang dội như ngng Dội, sâm. Và thế là 2 đứa mình đều ưa tìm hiểu tầm của bậc cao khiết Trạng Trình NBK. Tôi tâm đắc ý ngng nêu trong bài thơ
Thân
huy dung
huydungpro 18.01.2010 14:35:41 (permalink)
0
 

Một chớp mắt Mũi Né

Mũi Né lâu đài chiều nao gió hát
nay gió đập, cửa lay, tưởng rụng hàm răng
em cùng anh, mai dạo - dọc sóng mù sương
về ngồi lặng quanh đêm - lửa thơ ràn rạt
*
Cát đếm bước chân ta. Chợt hồn nàng Né!
(ChiêmVương yêu say đắm,Né sớm quy tiên)
Sống nghĩa là sángtạo,tưởngtượng triềnmiên
trời kỷ niệm tung hoành - rần rần sóng bể…
*
Ghé sát mắt, em xem hà nhỏ bé
khắc muôn hình - mặt đá rêu Mũi Né
cùng Né nghe ì oạp sóng thời gian
vỗ vách đá tan tành. Em mãi trẻ!

 
huydungpro 21.01.2010 12:21:24 (permalink)
0
 
RỦI-RO
(Thương cảm ĐXPh, bạn tâm giao đồng tuế)
 
Sao nay, từng khi từng khi
xui xẻo - họa vô đơn chí
từng chuỗi, từng tràng đè dí cuộc đời
Ôi rủi ro thân phận con người
*
Kể từ góc linh thiêng
      lý tưởng nước non
            ân nghĩa với người
đến tấm tình ông-cháu, cha-con,
      bè bạn một đời
            dựng xây êm ấm
cả tình yêu đích thật
      không chỉ hiếm hoi
            mà duy nhất
sao không may tất tần tật?
bầm dập
      theo từng đợt
            sóng bình minh?
*
Chóng quên vậy, do mình
Bạn còn hỏi vì sao, tại ai
mình vô minh
lẽ kết nối sơ sài
*
lời Nguyễn Trãi Ức Trai
họa phúc hữu môi phi nhất nhật
ruột quặn thắt chia tay
A Di Đà Phật
tuy không mảy may
chì chiết .
Lời từ biệt
hơn sóng thần mà ân oán nao nao
*
Thay lời chào
giọng ai ‘ban phúc’
thoáng thương xót
mai mỉa cao sang:
“Hãy bằng lòng với những gì tươi tốt
“cảm ơn đời, hạnh phúc, chớ bi quan”
*
_  Giã biệt?
sao em không đợi ngày
vĩnh biệt?
_  Bởi cái ngày mai
đáng sợ này
hư ảo
*
Không hư ảo 
là hôm nay
nàng đi, đi thật
Nam mô A Di Đà Phật
                               SG 14-1-2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2010 20:28:34 bởi huydungpro >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 28 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 417 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9