VÌ ĐÂU ?
Chưa mất !
Còn người ta chẳng cô đơn
Còn cô em gái dỗi hờn thích ghê
Còn đêm thao thức lê thê
Còn ngồi thú vị đêm về bên nhau
Còn hờn giận....còn ngọt ngào
Còn hương hoa Cúc gọi chào tình tôi !
Không đề ! Có người vừa rủ tôi say Dắt nhau đi nhậu rồi mài kara... Món này tôi thích đó nha Dù rằng chỉ nóc ít à đã cay Dù rằng tôi hát không hay Vậy mà đi với người nầy tôi mê !
Còn thì hãy mau mau thôi Thời gian chẳng đợi hương đời chóng phai!
Hương lòng ! Hương đời có thể phôi phai Hương lòng sao thể một mai một còn !
Dáng Việt ! Tóc dài tận cuối thon lưng Khiến em dung dị quá chừng anh mê Sáng nay lại xoã tóc thề Mắt anh ngơ ngẫn theo kề vai ngoan Tóc dài thôi đã thật sang Dáng đi cao quý lầu vàng kém xa Thương nàng như một bông hoa Ngát hương bình dị làm ta ngại ngần Một trời một nước thanh tân Một cô em gái một phần quê hương ! Dáng Việt ! Ai buông tóc dài ngang lưng óng mượt Tái tê lòng quên xuôi ngược bôn ba Chẳng nơi đâu bằng mảnh đất quê nhà Trong xưa cũ mà sang hiền mới lạ ! Ai để tóc lượn chiều xanh biển cả Thấy quê hương ngày vất vả êm đềm Xuân đang về chao ôi thiết tha thêm Nâng suối tóc bình yên trời đất Việt !
Dáng Việt ! Ai buông tóc dài ngang lưng óng mượt Tái tê lòng quên xuôi ngược bôn ba Chẳng nơi đâu bằng mảnh đất quê nhà Trong xưa cũ mà sang hiền mới lạ ! Ai để tóc lượn chiều xanh biển cả Thấy quê hương ngày vất vả êm đềm Xuân đang về chao ôi thiết tha thêm Nâng suối tóc bình yên trời đất Việt ! _____________________________
Phươngminh
Tóc xuân...! Xuân nầy xoả tóc làm duyên Đi ra ngoài ngõ xóm giềng xuýt xoa Mấy anh giả ngác lơ đò Ngướng hai mắt ếch tròn vo ngắm chầm Có anh.... phải tật cà lăm Muốn làm thơ tặng...cập mầm khổ ghê Tóc nầy..... anh... thích..... anh mê Tóc.... dài... nhánh mượt.... tóc thề... quê hương !
Không đề ! Có người vừa rủ tôi say Dắt nhau đi nhậu rồi mài kara... Món này tôi thích đó nha Dù rằng chỉ nóc ít à đã cay Dù rằng tôi hát không hay Vậy mà đi với người nầy tôi mê ! Thế thì đừng có lề mề Nhanh lên kẻo muộn … xuân về ngất ngây Rượu chưa uống đã thấy say …
Thôi thúc quá ! Dập dồn thôi thúc liên miên Như lời xuân tới ngoài hiên gọi mời Bướm ơi...thức dậy vào đời Kẽo ngàn hoa thắm ngời ngời đợi trông Đất trời cao sáng mênh mông Mà chưa lớn vượt tấm lòng khát khao Chân thành tươi trẻ thanh tao Làm sao xuân nỡ ngoài rào ngó lơ !
Vô thường ! Mưa chiều chợt xuống miền quê Giữa mùa ướt tạnh ê chề hắt hiu Mới hồi sáng thoáng xuân kiều Phút giây qua đã....như trêu gấm vàng Trời buồn tím rộng thênh thang Đất như buồn tủi muộn màng úa âu Én vừa mới..... trú nơi đâu Để con cuốc gọi cơ cầu thảm thương Không gian dung dẻ ngang ương Hay là.... người vẫn vô thường đa đoan !
Rau đắng !
Chiều buồn nhớ chị ngày xưa
Nắng mưa tần tảo thêu thùa đoan trang
Chăm em quên tuổi xuân vàng
Phụng cha dưỡng mẹ ngó ngang xuân thì
Lỡ thời chịu cảnh cu ky
Tìm vui với cháu gọi dì ,kêu cô
Xa chị em nhớ thấy mồ
Nhớ tô canh đắng về mô vẫn còn
Sau nhà rau đáng xanh non
Ăn thì khó chịu...ngọt còn trong thơ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2010 17:02:04 bởi lelong54 >
Rau đắng !
Chiều buồn nhớ chị ngày xưa
Nắng mưa tần tảo thêu thùa đoan trang
Chăm em quên tuổi xuân vàng
Phụng cha dưỡng mẹ ngó ngang xuân thì
Lỡ thời chịu cảnh cu ky
Tìm vui với cháu gọi dì ,kêu cô
Xa chị em nhớ thấy mồ
Nhớ tô canh đắng về mô vẫn còn
Sau nhà rau đáng xanh non
Ăn thì khó chịu...ngọt còn trong thơ !
Mùa nắng ấm ! Rạ vàng khô đứng lơ thơ Ngắm trời hiu quạnh mơ hồ sớm mai Giọt sương làm mát lúa rài Mỡn non rau đắng vươn dài theo xuân Cu từng bầy lượn bâng khuâng Chắt từng hạt muộn vui mừng gáy vang Biếc xanh cao vút mơ màng Tiếng chim chiền chiện vô vàn thân thương Mùa khô đến thật bình thường Vẫn nghe ngây ngất biết nhường nào quê !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2010 11:02:14 bởi chieuy >
Mùa hạnh phúc ! Khi cây rơm mọc vàng ươm Dưới trời nắng tạnh hương thơm một trời Gió về lách tách gọi mời Ngày đêm không ngủ giục chồi mai non Nhà nhà như thiếp vàng son Người người sáng đẹp,cơm ngon,mộng lành Đất trời tươi tắn như tranh Lòng người thắm đỏ chân thành giao xuân !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2010 16:16:56 bởi lelong54 >
Tình quê ! Tình quê trót vắt trên vai Đi qua năm tháng vẫn hoài nâng niu Phải đâu một sớm một chiều Lỡ hương mai một tiêu điều khói mây ! Tình quê đã vắt lên đây Nhiễu nhương giong ruổi từng ngày vẫn vương Dẫu lâu nay ở thị phường Vẫn luôn ngan ngát dõi đường chim xưa ! Tình quê ơi ! Nhớ sao vừa Lấy ra mà ngửi...vẫn thừa hương xuân !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2010 16:16:41 bởi lelong54 >
Đồi xuân !
Thông mừng... xuân đến với bình yên
Khoát thêm tà áo ấm diệu huyền
Gieo muôn ý nhạc ngàn lưu luyến Cho bướm bên hoa thoả niềm riêng ! Dậy sớm..... Sớm mai trên đỉnh mùa xuân Sương mơ bao phủ cả vùng thông xanh Chim non lách tách chuyền cành Tiếng con khứu bách trong lành xa xa Suối vang muôn thuở thiết tha Bên bông cúc dại mượt mà sáng xinh Hoa đào đã chớm lung linh Chen cành hoa mận trắng tinh tuyệt vời Mặt trời lấp ló tinh khôi Anh ơi dậy nhé xem đồi sang xuân........
Đồi xuân !
Thông mừng... xuân đến với bình yên
Khoát thêm tà áo ấm diệu huyền
Gieo muôn ý nhạc ngàn lưu luyến Cho bướm bên hoa thoả niềm riêng ! Dậy sớm..... Sớm mai trên đỉnh mùa xuân Sương mơ bao phủ cả vùng thông xanh Chim non lách tách chuyền cành Tiếng con khứu bách trong lành xa xa Suối vang muôn thuở thiết tha Bên bông cúc dại mượt mà sáng xinh Hoa đào đã chớm lung linh Chen cành hoa mận trắng tinh tuyệt vời Mặt trời lấp ló tinh khôi Anh ơi dậy nhé xem đồi sang xuân........ Đồi xuân ! Đồi xanh đã thắm hoa đào Dưới xinh hoa dã trên rào sương giăng Từng chùm hoa mận trắng ngần Kết hương lan huệ bao lần ngất ngây Mặt trời thức giấc hây hây Chải từng sợi tóc vàng say xuân nồng Đứng trên đồi ngát mênh mông Chép đầy Ước vọng son hồng từ đây !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: