Kỷ nệm !
Thôi ta hãy cố mà quên
Đẩy vào kỷ niệm...dập dờn trong mơ
Chỉ vì thông suốt tình thơ
Phải đâu mình dám giả khờ đa mang
Quý yêu nhau bởi lòng vàng
Sẻ san hiu quạnh cho nàng mau vui !
Tình tư...dẫu chốn đây mùi
Chỉ là liệu thuốc ngậm ngùi quên đau !
Bài nầy....ai viết vậy ta
Nửa mơ nửa tỉnh thật thà dịu êm
Yêu thơ...lòng ấm êm đềm
Chứ đâu để lụy....buồn thêm chốn nầy
Thật lòng thơ viết mới hay....
Hảo tâm.....thơ trẻ ngày ngày thêm xuân !