Thơ Thẩn
Thơ thẩn nơi đây chỉ một tôi
Ngồi xem bóng nước chiếu tơ trời
Hỏi mây mây đứng xa xa ngó
Hỏi gió gió buồn chầm chậm trôi
Muốn tỏ phân bày lòng trắc ẩn
Thôi đành cất giấu nỗi đầy vơi
Mênh mang tấc dạ dòng tâm sự
Môi má kém vui khó mỉm cười
Sương Anh
HOA LỤC BÌNH
Có ai khốn khổ giống như tôi
Chẳng biết giận ai phải giận trời
Đã có huệ ,lan, xinh khả ái
Còn sinh chi cánh lục bình trôi
Hết ao đến ruộng rồi mương rạch
Số phận trời dành lệ chẳng vơi
Cám cảnh hoa hèn không bến đậu
Biết ai thương tưởng giúp hoa cười !
NU
Bỏ Buồn Vô Cớ
Mong người an lạc giống như tôi
Trái phải trắng đen chuyện đất trời
Vô tư phất bút thơ tả cảnh
Vẽ lên màu sắc "Vô thường trôi"
Cứ thế hồn nhiên không hối tiếc
Chớ để cho lòng ngập chơi vơi
Giúp người buông bỏ buồn vô cớ
Luôn nhoẽn trên môi một nụ cười
Mytutru
Chào quý thi hữu,
Chiều nay lên mạng,ghé thăm nhà của Tứ Trụ,thấy quý thi hữu xướng họa vui quá!
Cho Thi Nang vui lây một chút nhé!
VUI
Ở chốn rừng già thỏa thích chơi
Ung dung ngoạn cảnh dưới vòm trời
Sáng ngồi chễm chệ nghe chim hót
Chiều đứng đường hoàng ngắm lá rơi
Nước suối đầy dòng không sợ thiếu
Rừng cây ngập lá chẳng hề vơi
Nhìn bướm vờn hoa vui khôn tả
Thưởng thức hương thơm nhoẻn miệng cười
Thi Nang
Thi Nang chỉ gieo một vần"ơi" thôi nhé!
Cám ơn Thi Nang đã đến chung vui mong rằng mãi mãi trong tương thân xướng họa
Nhớ Nhung
Người mến hay là trêu ghẹo tôi
Ởm ờ như gió thổi ngang trời !
Hay là đồng bịnh cô đơn ngộ?
Hay lại tương thân trầm cảm trôi?
Người có thích không khi vắng lặng?
Tôi thì lo lắng bóng chiều rơi!
Người thường nghĩ đến con người ấy?
Tôi chỉ nhớ nhung một nụ cười
Trần Mạnh Hùng
Phôi pha
Lối nhỏ nhìn quanh chỉ bóng tôi
Đành mang tâm sự ngỏ mây trời
Lời xưa vất vưởng màn sương lạc
Chuyện cũ u sầu cánh nhạn trôi
Gác vắng thương ai lòng thấp thỏm
Đêm về nhớ bạn lệ đầy vơi
Tình vui mặn ấm tình muôn thuở
Nghịch cảnh phôi pha héo nụ cười
Vancali 3.24.09
TRÁI TIM HỒNG
Thương ai gửi cả mối tình nồng
Ngớ ngẩn thẩn thờ giống kẻ ngông
Khấn gặp mơ hiền như vẫn ước
Cầu xin mộng đẹp giống hằng mong
Đàn rung réo rắc câu thương nhớ
Sáo thổi thì thầm tiếng đợi trông
Tri kỷ tri âm tuy bất diện
Lời thi sưởi ấm trái tim hồng
Sương Anh
Giọt Hồng
Cách núi ngăn mây ý vẫn nồng
Đưa tình khéo chọn lối thơ ngông
Thì yêu mấy nữa cho vừa nhớ
Hỏi hẹn bao chừng mới vẹn mong
Xỏ chỉ mòn tay niềm ấm lạnh
Thêu mơ chấp cánh giọt thương mong
Mai này gác nguyệt buông rèm gấm
Yến phụng song phi cẩn thiếp hồng
Song Anh
Thơ Thẩn
Thơ thẩn nơi đây chỉ một tôi
Ngồi xem bóng nước chiếu tơ trời
Hỏi mây mây đứng xa xa ngó
Hỏi gió gió buồn chầm chậm trôi
Muốn tỏ phân bày lòng trắc ẩn
Thôi đành cất giấu nỗi đầy vơi
Mênh mang tấc dạ dòng tâm sự
Môi má kém vui khó mỉm cười
Sương Anh
Tư Lự
Khi người than thở "chỉ mình tôi
Có biết màu sương bạc áo trời
Dã thảo trầm ngâm bờ nắng rụng
Nhàn hoa lẻo đẻo bóng chiều trôi
Nên tâm sự với người thương rõ
Để cảm thông cùng giọt lệ vơi
Vạn sự chờ xem nơi tạo hóa
Tin yêu ướp mọng nét môi cười
Song Anh
BUỒN
Người có nỗi buồn cũng giống tôi.
Nhìn hoa nhìn lá lại nhìn trời.
Nhìn con cá lội trong hồ cảnh.
Nhìn nắng chiều tàn trên vách trôi.
Cứ thế ngày qua rồi nuối tiếc.
Để cho buồn ngập đến chơi vơi.
Gặp người đồng cảnh buồn vô cớ.
Tìm tới làm quen với nụ cười
Trần Mạnh Hùng
HOA LỤC BÌNH
Có ai khốn khổ giống như tôi
Chẳng biết giận ai phải giận trời
Đã có huệ ,lan, xinh khả ái
Còn sinh chi cánh lục bình trôi
Hết ao đến ruộng rồi mương rạch
Số phận trời dành lệ chẳng vơi
Cám cảnh hoa hèn không bến đậu
Biết ai thương tưởng giúp hoa cười !
N U
Thơ Thẩn
Thơ thẩn nơi đây chỉ một tôi
Ngồi xem bóng nước chiếu tơ trời
Hỏi mây mây đứng xa xa ngó
Hỏi gió gió buồn chầm chậm trôi
Muốn tỏ phân bày lòng trắc ẩn
Thôi đành cất giấu nỗi đầy vơi
Mênh mang tấc dạ dòng tâm sự
Môi má kém vui khó mỉm cười
Sương Anh
Thương
Trên đời thương nhớ chẳng mình tôi
Ngang trái xa nhau chẳng tại trời
Nhớ bạn bạn ngơ đành nhớ vỡ
Yêu ai ai ngoảnh để yêu trôi
Anh thương chung ngã sầu luôn đậm
Em mộng riêng đường vui chẳng vơi
Tình nghĩa trăm năm là thế đó
Tương tư ai để thiếu câu cười!
Thanh Huy
Bỏ Buồn Vô Cớ
Mong người an lạc giống như tôi
Trái phải trắng đen chuyện đất trời
Vô tư phất bút thơ tả cảnh
Vẽ lên màu sắc "Vô thường trôi"
Cứ thế hồn nhiên không hối tiếc
Chớ để cho lòng ngập chơi vơi
Giúp người buông bỏ buồn vô cớ
Luôn nhoẽn trên môi một nụ cười
Mytutru
Chào quý thi hữu,
Chiều nay lên mạng,ghé thăm nhà của Tứ Trụ,thấy quý thi hữu xướng họa vui quá!
Cho Thi Nang vui lây một chút nhé!
VUI
Ở chốn rừng già thỏa thích chơi
Ung dung ngoạn cảnh dưới vòm trời
Sáng ngồi chễm chệ nghe chim hót
Chiều đứng đường hoàng ngắm lá rơi
Nước suối đầy dòng không sợ thiếu
Rừng cây ngập lá chẳng hề vơi
Nhìn bướm vờn hoa vui khôn tả
Thưởng thức hương thơm nhoẻn miệng cười
Thi Nang
Thi Nang chỉ gieo một vần"ơi" thôi nhé!
Cám ơn Thi Nang đã đến chung vui mong rằng mãi mãi trong tương thân xướng họa
Nhớ Nhung
Người mến hay là trêu ghẹo tôi
Ởm ờ như gió thổi ngang trời !
Hay là đồng bịnh cô đơn ngộ?
Hay lại tương thân trầm cảm trôi?
Người có thích không khi vắng lặng?
Tôi thì lo lắng bóng chiều vơi!
Người thường nghĩ đến con người ấy?
Tôi chỉ nhớ nhung một nụ cười
Trần Mạnh Hùng
Phôi pha
Lối nhỏ nhìn quanh chỉ bóng tôi
Đành mang tâm sự ngỏ mây trời
Lời xưa vất vưởng màn sương lạc
Chuyện cũ u sầu cánh nhạn trôi
Gác vắng thương ai lòng thấp thỏm
Đêm về nhớ bạn lệ đầy vơi
Tình vui mặn ấm tình muôn thuở
Nghịch cảnh phôi pha héo nụ cười
Vancali 3.24.09
RU CHIỀU !
Lối cũ đi về chỉ có tôi
Chiều rơi nhè nhẹ sợi tơ trời
Cung thương vang vọng lời thương nhớ
Áo trắng hửng hờ mây trắng trôi
Khúc nhạc chia ly sầu vạn cổ
Cung trầm tiễn biệt lệ đầy vơi
Ừ thôi người cứ vui đi nhé
Ru giấc trăm năm đẹp nụ cười !
NU
Trích đoạn:Tôn Nữ Thảo My
BUỒN
Người có nỗi buồn cũng giống tôi.
Nhìn hoa nhìn lá lại nhìn trời.
Nhìn con cá lội trong hồ cảnh.
Nhìn nắng chiều tàn trên vách trôi.
Cứ thế ngày qua rồi nuối tiếc.
Để cho buồn ngập đến chơi vơi.
Gặp người đồng cảnh buồn vô cớ.
Tìm tới làm quen với nụ cười
Trần Mạnh Hùng
Một trong những tấm ảnh mới nhất của TMH với nỗi buồn mênh mông
HOA LỤC BÌNH
Có ai khốn khổ giống như tôi
Chẳng biết giận ai phải giận trời
Đã có huệ ,lan, xinh khả ái
Còn sinh chi cánh lục bình trôi
Hết ao đến ruộng rồi mương rạch
Số phận trời dành lệ chẳng vơi
Cám cảnh hoa hèn không bến đậu
Biết ai thương tưởng giúp hoa cười !
N U
Thơ Thẩn
Thơ thẩn nơi đây chỉ một tôi
Ngồi xem bóng nước chiếu tơ trời
Hỏi mây mây đứng xa xa ngó
Hỏi gió gió buồn chầm chậm trôi
Muốn tỏ phân bày lòng trắc ẩn
Thôi đành cất giấu nỗi đầy vơi
Mênh mang tấc dạ dòng tâm sự
Môi má kém vui khó mỉm cười
Sương Anh
Thương
Trên đời thương nhớ chẳng mình tôi
Ngang trái xa nhau chẳng tại trời
Nhớ bạn bạn ngơ đành nhớ vỡ
Yêu ai ai ngoảnh để yêu trôi
Anh thương chung ngã sầu luôn đậm
Em mộng riêng đường vui chẳng vơi
Tình nghĩa trăm năm là thế đó
Tương tư ai để thiếu câu cười!
Thanh Huy
Bỏ Buồn Vô Cớ
Mong người an lạc giống như tôi
Trái phải trắng đen chuyện đất trời
Vô tư phất bút thơ tả cảnh
Vẽ lên màu sắc "Vô thường trôi"
Cứ thế hồn nhiên không hối tiếc
Chớ để cho lòng ngập chơi vơi
Giúp người buông bỏ buồn vô cớ
Luôn nhoẽn trên môi một nụ cười
Mytutru
Chào quý thi hữu,
Chiều nay lên mạng,ghé thăm nhà của Tứ Trụ,thấy quý thi hữu xướng họa vui quá!
Cho Thi Nang vui lây một chút nhé!
VUI
Ở chốn rừng già thỏa thích chơi
Ung dung ngoạn cảnh dưới vòm trời
Sáng ngồi chễm chệ nghe chim hót
Chiều đứng đường hoàng ngắm lá rơi
Nước suối đầy dòng không sợ thiếu
Rừng cây ngập lá chẳng hề vơi
Nhìn bướm vờn hoa vui khôn tả
Thưởng thức hương thơm nhoẻn miệng cười
Thi Nang
Thi Nang chỉ gieo một vần"ơi" thôi nhé!
Cám ơn Thi Nang đã đến chung vui mong rằng mãi mãi trong tương thân xướng họa
Nhớ Nhung
Người mến hay là trêu ghẹo tôi
Ởm ờ như gió thổi ngang trời !
Hay là đồng bịnh cô đơn ngộ?
Hay lại tương thân trầm cảm trôi?
Người có thích không khi vắng lặng?
Tôi thì lo lắng bóng chiều vơi!
Người thường nghĩ đến con người ấy?
Tôi chỉ nhớ nhung một nụ cười
Trần Mạnh Hùng
Phôi pha
Lối nhỏ nhìn quanh chỉ bóng tôi
Đành mang tâm sự ngỏ mây trời
Lời xưa vất vưởng màn sương lạc
Chuyện cũ u sầu cánh nhạn trôi
Gác vắng thương ai lòng thấp thỏm
Đêm về nhớ bạn lệ đầy vơi
Tình vui mặn ấm tình muôn thuở
Nghịch cảnh phôi pha héo nụ cười
Vancali 3.24.09
RU CHIỀU !
Lối cũ đi về chỉ có tôi
Chiều rơi nhè nhẹ sợi tơ trời
Cung thương vang vọng lời thương nhớ
Áo trắng hửng hờ mây trắng trôi
Khúc nhạc chia ly sầu vạn cổ
Cung trầm tiễn biệt lệ đầy vơi
Ừ thôi người cứ vui đi nhé
Ru giấc trăm năm đẹp nụ cười !
NU
Chào quý thi hữu,
Thi Nang cảm ơn quý thi hữu: Trần Mạnh Hùng,Vancali96,nha uyen,Tứ Trụ,Sương Anh,Thanh Huy... đã ghé thăm tệ xá và để lại thơ hay.Chúc quý thi hữu dồi dào sức khỏe và tràn đầy hạnh phúc.
Quý thi hữu ơi!
"Vui buồn là thói đời thường
Cười vui chưa cạn lại thương buồn đầy"
(trích trong tập thơ:NHỮNG DÒNG TÂM SỬ của Thi Nang)
Thi Nang xin được chia vui,xẻ buồn cùng quý thi hữu nhé!
CHIỀU NHỚ
Chiều nhớ tràn về phủ bóng tôi
Một vùng kỷ niệm cuối chân trời
Hương xưa lắng xuống bờ sông đợi...
Dáng cũ len vào sóng nước trôi
Thương tiếc trào dâng tim mãi nhói
Buồn đau đọng lại dạ chưa vơi
Thả hồn mơ mộng nơi xa ấy
Biết có còn ai để khóc cười?!!!
Thi Nang
Quên Cái Tôi
Vun trồng kiến thức quên cái Tôi
Xa chốn an vui.. Dựng trí người
Nén cái tư riêng.. xây ngôi mới
Giúp người thắp đuốc, chặn nước trôi
Bút nghiên thâm nhập khai sáng trí
Dẹp dần nạn khổ hết chơi vơi
Thầy Cô khổ cực từ độ ấy
Thầm mong đất nước rạng tiếng cười
Mytutru
Cho Thảo My ké với
LẠC MỘNG
Soi bóng trong gương tôi thấy tôi.
Tóc dài tha thuớt tựa mây trời.
Mắt xanh duyên dáng sao mai mọc.
Môi mộng yêu kiều hoa bướm trôi.
Thật lạ...hình như chìm mộng ảo
Ô hay... chẳng lẽ lạc hồn rơi.(*)
Giật mình tỉnh giấc đâu là thực.
Má hóp hom hem nhếch nhác cười.
Thảo My
(*) Xin không theo đúng vần bài xướng
Trích đoạn:Tôn Nữ Thảo My
Hỏi thăm
Bác Lá dạo này có khỏe không?
Có thường ra hóng mát ven sông
Rặng dừa ngút ngát xanh đùa gió
Đồng lúa rì rào trắng trổ bông
Bác gái vẫn hàng ngày chợ búa?
Bữa trưa thường nhật món xôi bồng?
Em chào sao Bác còn im lặng
Để nhớ muôn vàn những ngóng trông?
tutang
CHỚ CHỜ TRÔNG !
Ăn thời chút ít ngủ thời không
Bởi tiếng đồn sư Trạc té sông
Cả xóm kẻ bàn tin lóng nhóng
Tàn đêm người kể chuyện lông bông
Khi chê gái ế như cầy cáo
Lúc thấy dừa xanh ngỡ bưởi bồng
Dẫu biết té sông là rửa tội
Nhưng lời tha thứ chớ chờ trông !
Lá chờ rơi 26/03/09
TRƠ NHẴN
Nhắm mắt làm liều cũng như không.
Là bao tính toán đổ ven sông.
Ẩn thân che dấu người sành điệu.
Thay tánh truy tìm kẻ nói bông.
Hơi tí giận hờn nằm khóc vạ.
Nhiều khi cao hứng ngọa non bồng
Đồng tiền hai mặt đều trơ nhẵn.
Vẫn có loại người ngóng,đợi, trông
Thảo My
TRÁI TIM HỒNG
Thương ai gửi cả mối tình nồng
Ngớ ngẩn thẩn thờ giống kẻ ngông
Khấn gặp mơ hiền như vẫn ước
Cầu xin mộng đẹp giống hằng mong
Đàn rung réo rắc câu thương nhớ
Sáo thổi thì thầm tiếng đợi trông
Tri kỷ tri âm tuy bất diện
Lời thi sưởi ấm trái tim hồng
Sương Anh
Giọt Hồng
Cách núi ngăn mây ý vẫn nồng
Đưa tình khéo chọn lối thơ ngông
Thì yêu mấy nữa cho vừa nhớ
Hỏi hẹn bao chừng mới vẹn mong
Xỏ chỉ mòn tay niềm ấm lạnh
Thêu mơ chấp cánh giọt thương mong
Mai này gác nguyệt buông rèm gấm
Yến phụng song phi cẩn thiếp hồng
Song Anh
Mơ Hồng
Làn môi ánh mắt rất say nồng
Đắm đuối hồn si những tưởng ngông
Góc tối vai nghiêng lòng khắc khoải
Song thưa cằm chống dạ hoài mong
Tâm tư ấp ủ niềm lưu luyến
Thần trí đong đầy nỗi nhớ trông
Biết có duyên may đời hạnh ngộ
Phụng Loan hoà hợp thoả mơ hồng
Sương Anh
Thơ Thẩn
Thơ thẩn nơi đây chỉ một tôi
Ngồi xem bóng nước chiếu tơ trời
Hỏi mây mây đứng xa xa ngó
Hỏi gió gió buồn chầm chậm trôi
Muốn tỏ phân bày lòng trắc ẩn
Thôi đành cất giấu nỗi đầy vơi
Mênh mang tấc dạ dòng tâm sự
Môi má kém vui khó mỉm cười
Sương Anh
Tư Lự
Khi người than thở "chỉ mình tôi
Có biết màu sương bạc áo trời
Dã thảo trầm ngâm bờ nắng rụng
Nhàn hoa lẻo đẻo bóng chiều trôi
Nên tâm sự với người thương rõ
Để cảm thông cùng giọt lệ vơi
Vạn sự chờ xem nơi tạo hóa
Tin yêu ướp mọng nét môi cười
Song Anh
Sầu Ưu
Ánh Nguyệt soi vào chiếc bóng tôi
Đang ngồi tư lự ở ngoài trời
Bâng quơ nhìn lá bên hiên rụng
Lãng đãng trông thuyền giưã biển trôi
Mắt mỏi lờ đờ hồ lệ cạn
Mi buồn nức nở bể tình vơi
Sầu ưu vướng víu trong tâm tưởng
Khó thể làn môi điểm nụ cười
Sương Anh