có một ngày gió cũng bỏ em đi,
như anh ngày xưa cũng quay lưng hờ hững,
nắng chẳng nhạt cũng chẳng màu bỡ ngỡ,
và lá buồn, hờn giận gió vô tâm.
có một ngày nắng khóc trên vai em,
nắng nhạt nhoà và môi em cũng mặn,
không có gió, nắng buồn trong chiều muộn,
không có anh, em khóc ướt màn đêm...
có một ngày, ngày em chẳng đợi trông
anh ra đi không một lời từ biệt.
trời không nắng và trời không có gió
chỉ riêng em, một mình với bơ vơ...