NẮNG QUÊ
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 32 bài trong đề mục
phan thanh minh 08.04.2005 02:46:59 (permalink)
0

Thơ Cho Mẹ

Nếu cổ tích người ta bắt đâù bằng ngày xưa ông bụt
Thì cổ tích của con xin bắt đầu
Bằng ngày xưa có mẹ ...

....

Cái hạnh phúc hiền hoà không của riêng ai
Đó là hạnh phúc được gần kề bên mẹ
Con lớn với bạn bè, nhưng muôn đời nít trẻ
Khi sà vào lòng nũng nịu "Mẹ, mẹ ơi ..."

Con muốn cài không chỉ một đóa hồng tươi
Trên ngực áo để mỉm cười kiêu hãnh
Con muốn cài triệu triệu đóa hoa xanh
Cho tất cả những mẹ hiền yêu mến

Con cái là thuyền mẹ cha là bến
Có đi đâu rồi cũng ngược về bờ
Đời chông gai đời không đẹp như mơ
Nên bão giông con lại tìm tay mẹ

.............
Thật cảm động, ai cũng có một tình mẹ nồng nàn...Thương mẹ là cái đích phấn đấu để thành đạt, để làm cho mẹ được vui...Điều ấy đôi khi lại đưa ta đến sự thành công bất ngờ...cảm ơn những tình cảm tha thiết về mẹ.
Và cũng đành lòng san sẻ chút thương đau tới những ai không còn mẹ vì nhiều lý do ngang trái của cuộc đời.

GỌI MẸ

Con khản tiếng bên đời gọi mẹ
bảng lảng rừng chiều âm vọng xa xôi
thông cô đơn trông ngóng gió bên đồi
biền biệt phương ngàn miên man nỗi nhớ

Mây khản tiếng trước muôn trùng bão tố
dìu dặt môi khuya quạnh vắng đêm hè
trăng có buồn sông thủ thỉ lời ve
canh cánh lòng con bao mùa hao khuyết...

Mẹ đếm lá thu những ngày ly biệt
cho hai vai con nặng gánh trĩu tràng
con biết làm gì khi tuổi mới mười lăm
lóng ngóng nuôi em nên đã thành bảo mẫu...

Cha mải tìm quên đời bên chung rượu
đau đáu cuộc tình...nào con biết tại ai ?

Bão lũ đêm về gió giật phên lay
nằm bên lạnh che cho em ấm áp
một nửa trong con nghẹn ngào giá buốt
thế chỗ mẹ nằm...ru giấc ngủ cho em !

Mẹ đi rồi con lếch thếch áo xiêm
thương tiếc xót xa một thời áo trắng
lầm lũi riêng con những chiều sương lạnh
nấc nghẹn không dưng...đâu đẩu lại về !

Đêm nhìn trời thấp thỏm ánh sao khuya
vàng võ trong con đợi chờ se thắt
mong mẹ trở về, không vì con tội nghiệp
mà chính cuộc đời đang héo rũ nơi cha...



#16
    phan thanh minh 08.04.2005 03:17:05 (permalink)
    0

    NẾU

    Nếu là hoa sẽ có ngày đậu trái
    dẫu suốt đời phận nghiệp đưa hương
    nếu là sông chẳng bao giờ gặp lại
    qua một dòng trôi tiếc một dặm đường
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2005 03:23:03 bởi phan thanh minh >
    #17
      phan thanh minh 08.04.2005 12:01:21 (permalink)
      0
      TÀN PHAI

      Người đàn bà đi nhặt tàn phai
      trên chuyến xe thời gian dặm dài xuôi ngược
      vòng xoay tình yêu trở về nơi xuất phát
      mới hay chăng chị chẳng tới ga nào...
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2005 06:27:41 bởi phan thanh minh >
      #18
        XuanVy 09.04.2005 17:08:45 (permalink)
        0
        Thơ của chú PTM tình thương hình như nghiêng về mẹ hơn thì phải...mẹ là biểu tượng của hi sinh, chú đọc bài thơ về Ba của Nghi xem sao há...

        Anh Hùng ...

        Hôm rồi con đi học
        Có câu hỏi cô dành cho cả lớp
        Ai là "anh hùng" theo các bạn lớn lên
        Tiếng con reo vang bật ngay cửa miệng
        "Ba Tôi"

        Ba mang con vào đời
        Ba dìu con khôn lớn
        Ba cho con tất cả
        Ba bóng mát Thái Sơn...

        Ngày nhỏ..
        Trong trí nhớ bé thơ
        Ba nghiêm khắc nhưng không làm con sợ
        Chỉ có tôn kính hiền hòa như ông bụt trong mơ

        Ngày nhỏ...
        Mẹ dắt con vào lớp một
        Những bài tính đầu tiên
        Con tập đếm bằng mười cây que nhỏ
        Có tình thương của Ba trong đó
        Có giọt mồ hôi, có giọt máu... Ba rơi..
        Con không bao giờ quên được Ba ơi
        Buổi tối ấy theo vào cuộc sống
        ...
        Buổi tối ấy...
        Con háo hức về khoe cùng mẹ
        Mai con bắt đầu học đếm
        Cô giáo bảo mai mang vào lớp những chiếc que...

        Con kể mẹ nghe
        Sự lắng lo thoáng hằn trên đôi mắt
        Ba đi ruộng sâu chưa về !
        Chiều sắp xuống nơi thôn nhỏ khuất vùng quê
        Mẹ tay yếu chân mềm
        Làm sao vuốt đủ cho con mười cây que đếm...

        Con ôm gối dỗi hờn
        Chờ Ba !
        Mười hai giờ mẹ ru con bài ru buồn - không ngủ
        Chờ Ba !

        Ngấn lệ mẹ dài nơi khóe mắt
        Biết làm sao cho con có que đếm đến trường
        Lần đầu tiên con đi học
        Mẹ không muốn dạy con điều thất hứa
        Tâm tình mẹ lúc ấy
        Bây giờ con mới biết
        Để thương

        Tiếng máy ghe xuồng đổ dưới bến sông
        Mẹ thấp thỏm vén mùng
        Và cứ thế bao lần con hờn dỗi
        Tiếng máy qhe xuồng đổ dưới bến sông
        Giữa đêm con mong Ba,
        Mẹ chờ chồng !

        Tiếng máy ghe xuồng đổ dưới bến sông
        Ba về !
        Hôn khẽ "Nhớ Ba không !"
        Mồ hôi còn đượm trên tấm áo
        Lắc tay Ba con làm nũng...
        Ba ơi... mai con đi học...

        Cơm mẹ dọn
        Ba chưa kịp ăn
        Đã vội cầm cưa ra bụi tre tít xa ngoài vườn sau - xa tít
        Sợ tiếng động làm Nội thức
        Rón rén từng bước
        Ba đi

        Ngọn đèn dầu leo lét
        Quê mình nghèo ngày xưa điện chưa kéo về làng
        Ba ngồi cùng cây mác
        Bóng nhân từ, cổ tích Bụt là Ba

        Ngọn đèn dầu leo lét
        Ánh sáng mập mờ lưỡi mác xướt tay Ba
        Mẹ đỡ vội hít hà
        Con bốn tuổi
        Xót xa...

        Mười que đếm con mang vào lớp học
        Bài toán cộng đầu tiên
        Con được điểm mười
        Bởi con không cộng bằng con số
        Mà cộng bằng nghĩa mẹ, tình cha

        Ngày tháng trôi qua
        Mẹ cha trong con luôn là tất cả
        Chàng sĩ quan trẻ
        Bỏ lại sau lưng
        Chiến trường,
        Bè bạn,
        Những chiến công
        Quân hàm,
        Những lằn tên, mũi đạn
        Về nhà cầm cuốc
        Cuốc từng liếp rau
        Ao ruộng !
        Cô giáo mầm non
        Bỏ lại nơi mình khôn lớn
        Theo chồng,
        Đêm thức khuya
        Ngày dậy sớm
        Tay nửa buổi cầm viên phấn trắng
        Tay nửa ngày với luống mạ
        Bờ dưa !

        ...

        Còn nhiều và nhiều nữa
        Những hi sinh Ba mẹ có thừa
        Nên anh hùng sẽ chẳng là ai
        "Một người nhện với kiêu hùng bác ái,
        Một bà tiên, ông bụt"
        Mà là Ba, là mẹ giữa đời
        Giữa lòng con tin yêu hôm nay
        Ngày mai...
        Và mãi mãi !!!

        Đêm xuống dần
        Trở trời Đông thấm lạnh
        Bóng Ba già nua theo năm tháng
        Trở trời Đông thấm lạnh
        Tiếng ho theo Ba vào giấc ngủ...không lành
        Tiếng ho theo con vào buồng tim buốt nhức
        Ly trà gừng,
        Chiều nhặt hẹ nấu canh
        Tiếng ho vẫn đong đưa theo ngày trở gió
        Con ngồi nghe đêm xuống
        Nghe rõ tiếng Ba...mệt mỏi...
        Nghe xót xa
        Bệnh Ba vẫn chưa lành...

        Xuân Vy,
        #19
          XuanVy 09.04.2005 17:14:28 (permalink)
          0


          Trích đoạn: phan thanh minh

          TÀN PHAI

          Người đàn bà đi nhặt tàn phai
          trên chuyến xe thời gian dặm dài xuôi ngược
          vòng xoay tình yêu trở về nơi xuất phát
          mới hay chăng chị chẳng tới ga nào...


          Những bài thơ 4 câu của chú PTM thật tuyệt chuyên chở những cảm xúc thú vị và bất ngờ, ngắn gọn nhưng đầy ý...
          #20
            phan thanh minh 10.04.2005 12:08:08 (permalink)
            0
            Cảm phục một bài thơ viết về cha thật trọn vẹn, thật lắm ân tình...mình
            đã đọc bài này những ba lần rồi...như chỉ để nghe một giọng tình văn rắn rỏi ít tính yếu mềm thục nữ...hình như đắng ấy không phải là con gái đúng không?
            Mình làm thơ viết về cha có lẽ không được hay lắm bởi vì trong những năm tháng chiến tranh người cha không mấy khi gần gũi với chúng mình, chỉ có mẹ tảo tần mưa nắng nuôi mình ăn học, lo cho mình vào đời...đầy ắp lo toan...người cha hy sinh cho cuộc đời bao nhiêu thì người mẹ tảo tần chuyện con cái bấy nhiêu, nhưng vẫn mãi sẽ là những tình cảm yêu thương thắm thiết dành cho cha cũng Thái Sơn ghê lắm. Xuân Vy đọc thử nhé...

            HOA HỒNG TẶNG CHA

            Rồi tuổi già cha héo úa cành khô
            không còn nhựa nuôi tá cây sức vóc
            dấu ấn thời gian nổi chìm trên tóc
            vẫn trong cha một ánh mắt nhân từ...

            Với cuộc đời ẩn dụ lắm chua cay
            cha đón nhận nỗi đau như điều mặc khải
            tần tảo gieo neo cỗi cằn lặn lội
            giành lấy đắng cay thua thiệt phận mình...

            Con trở thành cây nấm ngọt tươi xinh
            từ nguyên liệu của cha - một đời gỗ mục
            cái nguyên liệu đã nhiều đêm con khóc
            héo hắt úa gầy tội lắm thân cha !

            Thơ theo con nửa đời lận đận xót xa
            chưa viết được về cha trọn câu hay nhất
            con sợ ngọn nến bùng lên rồi ngày mai sẽ tắt
            trong đáu đau may rủi phận người !

            Chuông giáo đường chầm chậm buồn trôi
            khe khẽ lời kinh lòng con sám nguyện
            đóa hoa hồng kính tặng cha thương mến
            câu thơ ngậm ngùi nấc nghẹn tàn đêm...
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2005 13:24:50 bởi phan thanh minh >
            #21
              XuanVy 10.04.2005 19:20:54 (permalink)
              0
              Không biết chú PTM quan sát ở khía cạnh nào mà phán cái rầm như đinh đóng cột rằng Nghi là "hảo hớn" thế kà... uhm...hì

              Nếu chú không ngại thì mình chuyển đề tài về ba mẹ nghen, Nghi hỏng biết sao mà khi viết về Ba Mẹ lại...cảm xúc vô vàn...bài thơ nào của chú PTM cũng buồn hết... nhất là về Ba, Mẹ có lẽ hoàn cảnh chú nhỉ ! Thôi để Nghi xoa dịu sự những cái đau và chia sẻ tình thương ba mẹ của Nghi cho chú há... !

              Viết Cho Niềm Hạnh Phúc

              Con thích viết thơ về những chàng chiến binh
              Những cô giáo trẻ
              Bởi đó là hình ảnh của Ba, của mẹ
              Hai đấng sinh thành nuôi đẻ ra con

              Dù bây giờ đã xa lắc chẳng còn
              Tà áo cô sinh viên lần đầu lên lớp nhứt
              Chàng chuẩn úy non ơ của quân trường Thủ Đức
              Nhưng thước phim dài vẫn nguyên vẹn ký ức tuổi con

              ...
              Con chẳng biết ngày đó ra sao
              Ba trồng si thế nào trước nhà của mẹ
              Chỉ nghe bà Ngọai thường mắng yêu "Cha của bây hồi trẻ"
              Mỗi bận về là lại ghé nhà thăm
              Lấy lòng Cồ bằng dăm tốp trầu thơm
              Đôi chùm cau lạt
              Để đằng đẳng mười năm lửa binh lọan lạc
              Mẹ chờ Ba về trong hi vọng mỏng manh

              Ngần ấy khổ đau
              Ngần ấy cơ cực
              Để có hôm nay
              Dành lại cho con

              Mỗi lần nhìn con chúm chím môi son
              Mẹ lại tiếc cái thơi tuổi trẻ
              Mẹ cứ trách yêu, mẹ sanh con mà con không giống mẹ
              Khuôn đúc y Ba "Hỏi có bất công"
              Nhưng mẹ ơi mẹ có biết không?
              Mái tóc con dài là để riêng cho mẹ đó
              Khi chải sợi tóc mềm con xõa
              Mẹ có vơi nhớ ngày xưa?!!!

              Nhưng Ba,
              Mỗi lần xoa đầu con lại bảo thương mấy cho vừa
              Suối tóc mẹ con ngày xưa kia cũng thế
              Nhưng,
              Đẹp hơn !
              Con giả vờ ganh tỵ,
              Ba cười !

              Ba thường bảo,
              Đốt đuốc khắp nẻo đời
              Ba chưa tìm được người nào như mẹ
              (Và cũng có lần mẹ bảo như thế, với con)

              Đi qua tháng năm
              Nhan sắc mẹ hao mòn
              Nhưng Ba luôn xúyt xoa
              "Em vẫn còn đẹp lắm,
              Môi vẫn còn hồng, má vẫn còn thắm"
              Xinh hoài thuở ấy. Hoa khôi !

              Trong trái tim Ba có hai vị trí
              Dành riêng tặng hai người
              Nếu phải phân chia ngôi vị
              Con xin nhường mẹ danh dự. Đứng đầu !
              Con chịu thiệt. Đứng sau !
              Bởi con cũng vậy, không ai sánh lại mẹ đâu
              Mẹ là mẹ là muôn đời đẹp nhất
              Mỏng manh cuộc sống với bao điều tất bật
              Đi tìm đâu xa...
              Hạnh phúc là đây !Giữa đời rất thật
              Một mái gia đình có ba mẹ và con.

              Xuân Vy,

              #22
                phan thanh minh 11.04.2005 03:08:16 (permalink)
                0

                Dù bây giờ đã xa lắc chẳng còn
                Tà áo cô sinh viên lần đầu lên lớp nhứt
                Chàng chuẩn úy non ơ của quân trường Thủ Đức
                Nhưng thước phim dài vẫn nguyên vẹn ký ức tuổi con

                .........
                Cảm ơn Nghi thật nhiều, cảm ơn Nghi đã viết cho đọc về người cha cũng đã một thời đi qua cuộc chiến tranh - chàng chuẩn úy non tơ của quân trường Thủ Đức- của Trung tâm III ngày xưa đã xưa thật là xưa có lẽ chỉ còn là một niệm khúc trong miền ký ức riêng tư của mỗi người, nhưng đã rất sâu đậm trong lòng Nghi và Mẹ đúng không...
                Nhưng với tôi thì điều ấy như mới xảy ra ngày hôm qua hôm kia gì đấy, thật gần gũi và vẫn còn ăm ắp kỷ niệm...
                Tôi thì lại miệt mài ở trung tâm II- Nha Trang...
                Tặng Nghi đọc bài vần tôi viết năm 1974 ở Trung tâm II TMNN-Nha Trang
                lúc đó bất hiếu thật chỉ biết nhớ người yêu mà thôi...

                THƯƠNG VỀ MIỀN ĐẤT LẠNH

                Chia tay nhé trả em về xứ lạnh
                tôi một mình đếm bước giữa hoàng hôn
                em bỏ lại đây trung tâm...buồn sỏi đá
                đưa tiễn mà chi the thắt ngập hồn...

                Em hỡi bây giờ trên đỉnh cao
                mây còn bay, bay với gió rừng thu
                chim có hót bài ca dạo đó
                cho thác ngàn ru suối biếc rì rào...

                Em có lúc nào qua lối xưa
                nghe rừng thay lá trên đồi Mơ
                nghe hồ Hương vắng chiếu phai nắng
                nghe tiếng lòng tôi gọi gió mùa...

                Chia tay nhé tình em lỗi hẹn
                vu vơ nỗi buồn man mác sầu trăng
                có phải còn thương lần tan vỡ
                xứ lạnh yêu ơi lạc dấu chim bằng !

                Và thế đấy người ta đã bỏ tôi lại với trung tâm buồn sỏi đá trong niềm nuối tiếc cô đơn...của anh chàng lính sữa mười chín tuổi...
                Còn câu hỏi trên chỉ là hình như đằng ấy...hình như thôi mà chứ đâu có phán cái rầm...đâu Nghi.
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2005 03:18:43 bởi phan thanh minh >
                #23
                  XuanVy 28.04.2005 21:38:11 (permalink)
                  0

                  lúc đó bất hiếu thật chỉ biết nhớ người yêu mà thôi...
                  Chú PTM khỏe, Đọc câu ni của chú mà Nghi phải bật cười, hình như có lần Nghi cũng nghe Ba nói thế đấy hihi... tội chú bị "bỏ lăn lóc" ở chiến trường (jk)... Xưa mẹ Nghi chờ Ba gần 9 năm dài dù chưa một lời ước hẹn...Nghi phục sự chung thủy của mẹ lắm, thời Nghi bây giờ...9 ngày thì cũng đã gọi là quá... lâu rồi hihi jk...
                  #24
                    giolaodatme 28.04.2005 22:25:16 (permalink)
                    0


                    Trích đoạn: phan thanh minh

                    Thuở nhỏ ta thèm nghe tiếng dế
                    ( thèm nghe tiếng dế lửa...mồ côi )
                    lớn đau rứt ruột ngày xa mẹ
                    thương nhớ riêng ta một khoảng trời...

                    Bác PTM à em khoái đoan ni lắm bác à ! Bác cắt nghĩa hộ em ' dế lửa mồ côi' được không? Và " thương nhớ trong ta một khoảng trời " phải hiểu thế nào đây
                    #25
                      Ct.Ly 29.04.2005 01:07:18 (permalink)
                      #26
                        phan thanh minh 29.04.2005 05:24:00 (permalink)
                        0
                        Xuân Vy, lâu quá rồi mới gặp bạn, cứ tưởng...bạn đi đâu
                        XV biết không, lính là vậy mà...muôn đời vẫn thế
                        Lính mà em !
                        Có bài thơ nào mới viết cho đọc với ?
                        Riêng nỗi buồn muôn thuở mà uống được thì quả là rất đau khổ lắm lắm...
                        phải không Hiệp sĩ Tài Hoa ơi
                        Đã là " Hiệp sĩ " thì chắc chẳng bao giờ buồn phải không ct.ly?

                        Với giolaodatme, bạn không biết dế lửa thật ư?
                        viết đúng thì phải là : dế cồ lửa...dế cồ than v...v và v...v
                        bởi vì dế cồ thì tiếng gáy mới có còn dế mái thì không, dế cố khi đá nhau
                        thường thì chúng rung đôi cánh tạo thành âm thanh ta gọi là dế gáy...
                        Chơi đá dế thú lắm...
                        dế lửa thường hăng hơn dế than tuy rằng nhỏ con nhưng đá rất chiến, chúng tôi thường chọn những con dế mồ côi ( dế chưa có bầu đoàn thê tử...) để tỉ thí
                        thì mới chắc thắng được...
                        #27
                          Ct.Ly 29.04.2005 06:05:07 (permalink)
                          #28
                            XuanVy 29.04.2005 19:19:15 (permalink)
                            0
                            Quê Em Đồng Tháp

                            "Tháp Mười đẹp nhất bông sen...!"
                            Anh đã đến chưa mà chân quen nước lạ
                            Ruộng ba mùa lúa vàng bông oằn lá
                            Cô gái quê ôm bó mạ trên đồng

                            Ngày anh về có ghé bến Tam Nông
                            Những mái tranh chiều thơm mùi rạ mới
                            Anh có thấy ghe xuồng neo bến đợi
                            Con nước lên lại tất tả buông dằm

                            Ngày anh về anh có ghé thăm
                            Những huyện lị còn nghèo nơi thôn dã
                            Anh có dừng chân qua miền thị xã
                            Để thấy tình người, rộn rã miền tây

                            Những chiếc xuồng con xuôi ngược buông chài
                            Tôm cá tươi xanh trên bàn tay lam lũ
                            Thanh Bình chiếc nôi Nội ru em ngủ
                            Ấu thơ đi nuôi em lớn thành người

                            Những con đường lấm đất vùng quê
                            Đồng Tháp còn nghèo cỏ đầy đê mùa gặt
                            Những ruộng gò hạt nẩy mầm săn chắt
                            Tiếng cười đùa tắm mát mồ hôi

                            Quê em còn nghèo lạc hậu lắm anh ơi
                            Chiếc áo bà ba còn sờn trên vai mẹ
                            Cô em gái tóc chưa quen mùi lạ
                            Vẫn còn nồng bồ kết với hương chanh

                            Dây khổ qua cháy theo mùa mưa nắng
                            Giàn bầu nhớ chồng nặng gánh áo cơm
                            Cây cầu khỉ em về không dám bước
                            Giọt nước mắt rơi...giận kẻ quên nhà !

                            Xuân Vy,

                            Chú PTM khỏe, thanks sis Ly nhiều thiệt nhiều nè...Nghi ít khi viết thơ về quê hương vì ngôn từ diễn tả không hết nên thấy nhạt nhẽo không thích có bài thơ trên Nghi viết về quê Nghi...tàm tạm mong chú đọc đừng cười...Khi đọc mấy bài thơ viết về quê của chú Nghi cảm phục ghê lắm...cảm phục mà còn cảm xúc nữa cơ hihi..



                            đã mang vào trang thơ rồi
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2005 22:37:10 bởi ct.ly >
                            #29
                              phan thanh minh 01.05.2005 07:09:02 (permalink)
                              0
                              Cảm ơn người thơ Đồng Tháp và bài thơ viết về Đồng Tháp...
                              Mình không phải người địa phương này nhưng có lần qua chợ chiếu
                              Lấp Vò...và có đôi dòng tặng lại người thơ

                              PHIÊN CHỢ CHIẾU

                              Người bán chiếu ngồi co ro góc chợ
                              đồng hạn hanh hao từng cọng cói gầy
                              đêm Lấp Vò mùa se se trở
                              hương đất lành thơm má đỏ hây hây...

                              Chiếu đôi dịu mềm gút chỉ đường may
                              chuyển nồng ấm từ tay người thợ dệt
                              đêm hạnh phúc còn nghe lòng rạo rực...
                              rượu Lai Vung chếnh choáng men tình

                              Về chợ phiên chiếu trải rộng khắp miền
                              thảo dã lòng rơm ấm tình quê mẹ
                              ơi...những sợi cói vàng be bé
                              mùa đợi mùa...trăn trở chiếu bông !

                              Em vẫn lặng thầm góc chợ đêm đông
                              nghe giá buốt từ con tim viễn khách
                              người ta có vạn ngôn từ trao nhau đẹp nhất
                              chỉ riêng tôi một ánh mắt se buồn...
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 32 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9