VÔ TÌNH
Mùa xuân về thắp sáng những cánh hoa
treo lơ lửng vòm mây xanh tít tắp
cô gái gói hương vào trong bím tóc
mắt mơ màng theo một chút heo may...
Đỏn đẻm môi trầu tóc ngoại sương phai
hoàng hôn xuống dịu dàng thay sắc lá
đồng tươi thắm quên ngày rũ rạ
phía yêu thương khuyết nửa cây đời !
Mẹ gánh lo toan trên cả tuyệt vời
mưa đầu núi đã nghe chừng thắc thỏm
qua những chuyến đò thương con nước lớn
chèo chống riêng mình quạnh trắng hoa lau...
Những nàng Thơm nàng Ré về đâu
mà buội huội bát cơm chiều khoai sắn?
cho tóc em xanh cho mùa duyên thắm
áo trắng tan trường gói gió bay bay...
Cõng tiếng gà đánh thức sao mai
gọt mỏng đường cày vẽ hoa thư pháp
cha tất tả đồng sâu hóp háp
lúa trĩu bông vàng quặn thắt mồ hôi...
Xuân em về nở đóa tinh khôi
mùa gọi gió thì thầm chi hỡi lá
vô tình ơi hoa vườn lòng rộn rã
tiếc chăng tôi...mắt liếc vô tình !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2005 01:43:40 bởi phan thanh minh >