Nghịch ngợm
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 50 bài trong đề mục
dohop 06.05.2009 17:06:12 (permalink)
0
Tình Anh Bác Sĩ
 
Tình anh như … huyết trắng
Lắm lúc cũng nồng nàn
Biến đổi theo thời gian
Chỉ làm em lo lắng.
 
Tình anh như kinh nguyệt
Lúc đều, khi trồi sụt
Khi tươi như đoá hồng
Lúc thì đi mất biệt!
 
Tình anh như ống chích
Có nhẹ nhàng vẫn đau
Mạnh, lẹ, khi anh bận
Mặc kệ ai thét gào!
 
Tình anh như ống nghe
Ân cần nhưng nhột nhạt
Nhẹ nhàng nhưng máy móc
Lạnh tanh như vải bạt.
 
Tình anh như mỏ vịt
Trơ trẽn và lạnh lùng
Quạch quạch một vài cái
Bổn phận xem như … xong!
 
Tình anh như ung thư
Di căn đi mọi chỗ
Benign? Malignent?**
Chính anh cũng chẳng rõ!
 
Tình anh D & C *
Sạch lẹ đến vô trùng
Em đau đớn trong lòng
Khi anh nói “Quên đi!”
 
Tình anh như … tinh trùng
Nhận nhiều cũng như không
Ngây thơ, em không rõ
Mình nhận hay là cho?
 
Tình anh như …Herpes
Anh chẳng bỏ hẳn em
Lúc em đang hạnh phúc
Anh quay lại làm gì?
 
 
dohop 27/5/005 - Tặng các bác sĩ và những ai có chồng hay bạn trai là bác sĩ


* D & C: (đọc là ĐI EN XI) Dilation and curettage…
** bứu lành hay bứu ác
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2009 17:07:30 bởi dohop >
#16
    dohop 09.05.2009 14:58:33 (permalink)
    0
    Mùa thu ăn cháo
     
    Nắng cuối mùa dịu dàng len mái lá
    Anh run run giữa những sợi khói mờ
    Gió heo may làm nhớ thịt heo quay
    Bụng anh đói, quá thèm nên ngớ ngẩn!
     
    Bên khung cửa em trố mắt ra dòm
    Lấp loé đèn dầu nhà chú Tư Ròm
    Phu quét lá cô đơn dưới mái lá
    Em tự hỏi “…nhà Ròm sao tối om?”
     
    Bên bậc cửa lá vàng còn nhiều quá
    Sao Tư Ròm không đến quét dọn đi
    Cơn gió lốc đến cuộn tròn tốc lá
    Em thoáng buồn nghĩ đến cảnh chia ly
     
    Tay nâng niu tô cháo còn đang nóng
    Còn nghe chút bâng khuâng tận đáy lòng
    Thu đương khóc hay lòng em đang khóc
    “Dưới mái nghèo anh ấy có lạnh không?”
     
    Tấm lòng vàng cất bước sang anh ấy
    Chén cháo lòng ấm áp linh hồn này
    Em là nắng, nắng thu đẹp biết mấy
    Động lòng anh run rẩy cánh vai gầy
     
    Gió heo may từng cơn dường se lạnh
    Tóc mây dài phớt nhẹ má anh xanh
    Hương con gái ấm hồng thân gầy guộc
    Giọt trang đài ủ mộng túp lều tranh
     
    Em gửi cả tình yêu vào tô cháo
    Cháo lòng này chan chứa tấm lòng em
    Em lo lắng nghĩ đến đông sắp đến
    Hết lá vàng còn chăng mộng bên thềm?
     
     
    dohop 18/8/2005



    (Viết chọc Đan Thanh, "đối lại bài thơ Mùa Thu Đan Áo" ở dưới)


    Mùa thu đan áo
     
    Nắng cuối mùa dịu dàng len kẽ lá
    Khẽ rung rinh nắng tựa sợi khói mờ
    Gió heo may lặng lẽ đi trăm ngả
    Thu chuyển mình để ai thoáng ngẩn ngơ.
     
    Bên khung cửa em dõi mắt mong chờ
    Rất xa kia là nơi anh đang sống
    Phía chân trời những mây ngàn trải rộng
    Em tự hỏi "Chốn đó đã trở đông?"
     
    Bên bậc cửa còn vương sợi nắng hồng
    Vài chiếc lá cuối thu vàng rớt rụng
    Em ngồi đây, nghe thu buồn cất giọng
    In mái đầu bóng lá khẽ nhẹ rung.
     
    Tay nâng niu chiếc áo đang đan dở
    Còn nghe chút bâng khuâng ở trong lòng
    Thu đương khóc, còn đông về bỡ ngỡ
    Nơi xa vời anh có thấy lạnh không?
     
    Ngàn nắng vàng dệt nên mùa thu ấy
    Đôi sợi len em đan chiếc áo này
    Gửi trong nắng, nàng thu đẹp biết mấy
    Nhớ thương người em gửi áo trên tay.
     
    Gió heo may từng cơn dường se lạnh
    Chạm sợi len đung đưa tựa vui đùa
    Chạm sợi nhớ, sợi thương, ngàn sợi mảnh
    Hỏi nơi anh cơn gió lạnh có lùa?
     
    Em gửi cả tình yêu vào chiếc áo
    Gửi đến anh khi thu vẫn chưa tàn
    Mong áo đến với người em yêu mến
    Giữ ấm tình ta những lúc đông tràn...


    Đan Thanh








     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2009 16:05:44 bởi dohop >
    #17
      dohop 09.05.2009 15:57:36 (permalink)
      0
      Quần rách hữu tình



      Gió lạnh xuyên qua quần
      Run rẩy kẻ vô thân
      Tẻo teo con chuột lắt
      Thẩm thâm mảnh da trần

      Ánh mắt xuyên kẽ hở
      Làm dập dồn hơi thở
      Nàng hỗn loạn nhịp tim
      Nhưng lòng nàng rộng mở

      Má nàng chợt đỏ hồng
      Như ánh lửa mùa đông
      Sưởi ấm lòng kẻ khó
      Vật nhỏ hoá … chồng ngồng.

      Thẹn thùng chàng chạy trốn
      Nàng rượt theo xác xốn
      “Này Trần Minh tráng sĩ, *
      Xin tha muội hư đốn!”

      “Tiểu muội là Huỳnh Nga,
      Nhà ở cách không xa
      Thỉnh cầu chàng đến viếng
      Chiều muội một tách trà!”

      “Nếu chàng chẳng động lòng
      Muội hở tí… màu hồng
      Xem như là duyên nợ
      Chữ Đồng Tử - Tiên Dung?”

      “Muội nói lời đàng hoàng
      Mong chàng đừng nghĩ ngợi
      Xử nữ tấm lòng vàng,
      Tình duyên xin nghĩ tới!”

      Chàng bẽn lẽn gật đầu…
      Rồi ngày tháng qua mau
      Chiếc quần nên việc lớn
      Đem phép lạ nhiệm mầu.

      Quần rách đã se duyên
      Huỳnh Nga cô dâu hiền
      Trần Minh chàng hiếu tử
      Trở thành Trần Trạng Nguyên

      Quần rách tâm không rách
      Quần sờn chí không sờn
      Ngoại hình sao quý hơn
      Một nghĩa tình trong sạch?



      dohop 6/5/2005

      * “Trần Minh Khố Chuối”
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2009 19:14:05 bởi dohop >
      #18
        dohop 09.05.2009 20:25:54 (permalink)
        0
        Đây là một câu chuyện trong sách thơ cũ có nhắc đến… Có thể chuyện không có thật nhưng thi sĩ cố bịa ra để chọc một ông bạn thầy đồ lúc nào cũng tỏ ra đạo mạo, nghiêm nghị, khó khăn với học trò và mọi người chung quanh. dohop xin lỗi không nhớ tên của thi sĩ này và cũng không còn nhớ lời của bài thơ. (Bạn nào có bài thơ gốc đăng lên, dohop rất biết ơn.)


        Câu chuyện kể về một bữa thầy đi vắng, đám học trò (toàn là con trai) bày cờ tướng ra chơi… Cô gái hàng xóm tuổi trăng tròn nghe ồn ào qua xem. Mãi mê theo dõi mấy ván cờ, cô nàng không ngờ là cái quần mình đang mặc bị rách đũng hồi nào không hay… Đám học trò được dịp rửa mắt cho đã… Khổ nỗi, hôm sau lớp học trở lại, có thầy nhưng không đứa nào học được vì cứ tưởng nhớ chuyện hôm trước nên cười khúc khích… Ông thầy nghiêm khắc nổi nóng tra khảo xem chuyện gì đã xảy ra, và….
         
        Ghi Chú: Bài này viết khi dohop chưa biết rành luật thơ Song Thất Lục Bát. Đến nay thì không tiện để chỉnh lại cho đúng luật, tuy có hay vào đọc khi… buồn, với mục đích kiếm một nụ cười, để nhớ ngày mới làm thơ… Mong các bô lão thứ tội và nếu vui thì sửa giùm.
         

        Quần Rách – Câu chuyện thầy đi vắng


        Phần1: Thầy đi vắng



        Thầy đồ nọ bữa nay vắng mặt
        Để học trò cả lũ nhốn nha
        Thằng thì nấu nước pha trà
        Thằng thì bầy trận tổ gà tổ tôm

        Hết tổ tôm đến màn cờ tướng
        Tướng Sĩ Xe Mã Tượng bò ra
        Có cô hàng xóm thướt tha
        Nghe quân chiếu tướng ghé qua xem cờ

        Cờ hấp dẫn cô nàng hấp dẫn
        Đám trinh trai ngớ ngẩn reo hò
        Càng chơi càng muốn cười bò
        Nước cờ sao … ướt Pháo to Sĩ khù

        Cô gái trẻ đưa tay vén tóc
        Nàng cười duyên lũ nhóc cười đùa
        Mải mê xem Tướng xem Vua
        Không hay quần rách lua tua chỉ mành

        Nàng nào biết từng giây từng khắc
        Bầy nhóc trai trố mắt ra dòm
        Tướng bò Sĩ chạy lom khom
        Ngựa phi Pháo ngóc dựng buồm xuất quân.



        Phần 2: Ngày hôm sau, lớp học trở lại



        Thầy nghiêm nghị giảng bài lịch sử
        Quái lạ! Bầy ngốc tử cười hoài.
        Tức mình thầy móc roi mây
        “Chuyện gì nói rõ – phen này nát mông!”

        “Dạ thưa thầy để con kể rõ
        Bữa hôm qua cửa ngõ không cài
        Có cô hàng xóm sang đây
        Dư âm còn đọng dại ngây học trò!”

        “Má hồng hồng đôi môi đỏ đỏ
        Mắt nâu nâu tóc xoả mây mây
        Tụi con tuổi nhỏ thơ ngây
        Làm sao quên được phút giây nhiệm màu!”

        Thầy giận dữ đập bàn: “Nói láo!
        Còn chuyện gì đang dấu nói ngay!”
        “Dạ thưa, còn chút chuyện này
        Nói ra hơi khó xin thầy tha cho.”

        “Rằng, cô gái má hồng môi đỏ
        Tóc mây mây tóc “đó” cũng mây
        Mãi xem cờ tướng nào hay
        Tụi con bày trận nàng bày hang tiên”

        “Rằng, rậm rạp như là hang chuột
        Với cỏ mây xanh mượt rong rêu
        Đôi bờ ngọc thạch mỹ miều
        Đoá hồng trung toạ lèo tèo cỏ non”

        “Tụi con chẳng là tiên hay thánh
        Là học trò sao sánh với thầy
        Ông trời cũng phải bó tay
        Tha cho lũ trẻ thơ ngây dại khờ!”




        Phần 3: Thầy than thở và tiếc rẻ



        Thầy nhăn nhó ôm đầu khổ sở
        Dạy tại nhà vốn đã bao năm
        Nghĩ mình được tiếng được tăm
        Chẳng hề dám nghỉ quanh năm suốt mùa

        Chỉ một bữa vắng nhà không dạy
        Lại là hôm chuyện “bậy” xảy ra

        “Ối giời! Ối đất! Ối bà!
        “Ngày giờ phút đó…
        ….TẠI SAO TAO KHÔNG CÓ Ở NHÀ!”



        dohop 7/4/2005



        Quần rách

        sẵn ghé sang chơi họ đánh cờ
        quân vừa ra trận cớ gì thua
        ngựa kia chạy suốt trường đua
        hình như mõi gối khi vừa xuất quân

        một lũ quan văn lại thiếu vần
        bày trò thi phận để ngồi không
        tổ tôm cờ tướng lông nhông
        pha trà nấu nước để trông quần hồng

        chợt thấy thương cho phận má hồng
        phận nghèo cam sạch, sống sao thơm
        đừng như ngốc tử bên vườn
        thấy hoa thấy bướm đã chờn vờn bay

        chữ Nhân học đã trả cho thầy
        Nghĩa hình như tận, mấy ai thương
        người ta nguyệt thẹn hoa nhường
        mấy anh chỉ biết lên trường kháo nhau,,,,

        Hạ Nhi 30-04-05

         
         
         
        Vì có người méc với Thầy là đám học trò của thầy đã “mỏi gối” từ lâu trước khi thầy đi vắng… làm cho đám học trò phải thanh minh thanh nga với Thầy…

        Nỗi oan học trò



        Oan ức lắm! Thưa Thầy, oan ức!
        Chúng con đều chính trực nam nhi
        Thuộc lòng sách Đệ Tử Quy
        Lời Thầy dạy dỗ luôn ghi trong lòng

        Còn ngây thơ còn trinh còn trắng
        Mũi còn dơ, mắt chửa mở to
        Hồng môn chửa thấy bao giờ
        Bì bao còn chặt dây tơ chưa lờn.

        Chúng con đã bầy cờ chơi trước
        Đã lom khom khi được duyên cơ
        Quần hồng xuất hiện bất ngờ
        Hồng môn tuy khép lập lờ mắt nai

        Chẳng hiểu sao pháo nòng hướng thượng
        Cảm giác này chưa hưởng bao giờ
        Lập loè hoa nở nên thơ
        Dây, bao căng thẳng dại khờ trinh nam!

        Chúng con có mỏi vai mỏi gối
        Cũng là do bò tới bò lui
        Ván cờ đến lúc khó lùi
        Lưỡng nan tiến thoái dù đui dù loà

        Chúng con vẫn thương hoa quý nguyệt
        Thấy hoa xinh chỉ biết ngắm hoa
        Sự tình như thế diễn ra
        Vô tình mà thấy mù loà tâm can

        Biết trách ai tâm trai nhiễm độc?
        Trách quần hồng rách dọc rách ngang?
        Trách Thầy đi vắng vội vàng?
        Trách mình tuổi nhỏ lỡ làng thân trai?

        Đệ Tử Quy đã không ghi rõ?
        Trách hôm nao cửa ngõ không cài?
        Trách thầm đường chỉ không may?
        Trách hương thiếu nữ dại ngây trai làng?

        Không còn chi để mà trách cứ
        Hay ta mời thiếu nữ sang đây
        Cùng nhau bè bạn giải bầy
        Ai sai ai phải để Thầy xử cho?



        dohop 5/5/2005
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2009 20:30:52 bởi dohop >
        #19
          Han Bang 12.05.2009 20:48:08 (permalink)
          0




          Ý thơ buồn chạy nhông nhông nhông
          Làm ta thương nhớ mong mong mong
          Men thơ nào uống xỉn xỉn xỉn
          Cho ta thỏa tính ngông ngông ngông
          Ai chánh ai tà mặc mặc mặc
          Đối lên đội xuống xong xong xong
          Chưa xong thì thở hển hển hển
          Vẫn thương nét đẹp phồng phồng phồng
           
          dohop 12/05/09 – Chẳng biết có nghĩa gì hông?




          Xin chào do hop... trông, mong, ngóng
          Chị hay anh ? Em biết được hông
          Ý thơ lời nói, em chưa hiểu
          Xin giải thích giùm em rất mong !

          H B

          ( Hổng hiểu gì hết trơn hết trọi ! Hu...hu...hu...) 
          #20
            dohop 27.05.2009 17:06:58 (permalink)
            0
            ĐÊM LẠNH
             
            Đêm đã gần tàn rạng bình minh
            Gác nhỏ nơi anh chỉ một mình
            Không biết giờ này em nơi ấy
            Có biết rằng anh vẫn nhớ mong
             
            Đã biết xa nhau tình cách biệt
            Mỗi đứa mỗi nơi mỗi góc phòng
            phòng anh như có hơi em đó
            Đang ngồi bên anh đêm giá đông
             
            Hà nội bây giờ rét tái tê
            Chỉ có mình anh với bốn bề
            Em có thương anh xin em hãy
            Ôm lấy hồn anh đêm về khuya
             
            Anh muốn ôm em được vào lòng
            Để em sưởi ấm cả mùa đông
            Mùa đông sẽ ko còn giá nữa
            Vì đã có em sưởi ấm lòng
             
            lê thanh tùng

             
            __________________________________
             
             
            Mền chật (Chăn chật)
             

            Đêm đã gần tàn trời lạnh thêm
            Tấm mền hai đứa quá mỏng mềm
            Mền hẹp em mỗi ngày thêm mập
            Em biết vì sao anh sợ … đêm
             
            Đã biết xa nhau càng ngủ ngon
            Mặc dù thiếu vắng cái lu tròn *
            Phòng anh như có em trong đó
            Mỗi lần nghe tiếng gãi sọt sòn **
             
            Mùa đông đã đến rét tái tê
            Càng lạnh vì đang vắng vợ sề
            Nhớ em anh gấp đôi mền lại
            Ấm mình nhưng vắng tiếng khồ khề
             
            Anh muốn ôm em được vào lòng
            Nhưng em to quá lại nhiều lông
            Anh hiểu có em không cần sưởi
            Chỉ vì mền chật ngại mùa đông
             
            dohop 31/3/2005
             
            * Ai ơi đừng lấy vợ ù
            Nửa đêm thức giấc tưởng rằng ôm lu
            (Ca Dao)


            ** sồn sột
             

             
            __________________________________
             
             
            giường rộng đá mền
             
            đêm đã gần tàn nắng sắp lên
            giường rộng nên em cứ đá mền
            lăn qua lăn lại càng thêm sướng
            anh hiểu vì sao em thích đêm
             
            đã biết xa nhau , vẫn đá mền
            đá nhầm cái gối mới la lên
            giường em tưởng có anh trong đó
            hốt hoảng la làng tưởng ốc sên
             
            mùa đông sắp hết, hết tái tê
            giường rộng càng thêm rộng bốn bề
            nhớ anh em đá cho mền rách
            thiếu mền anh sẽ phải mua thêm
             
            em muốn nhìn anh giống cái mền
            khi nằm dưới đất, lúc lên trên
            lúc nhăn lúc nhúm, lông xơ xác
            tẻ nhạt như màu nước không tên
             
            Hạ Nhi3, 31/3/05

             
             
            __________________________________
             
             
             
            Tình Nghèo
             
            Mùa đông giá buốt tủi bu-gi*
            Anh phận bần nông chẳng còn gì
            Quà cưới anh cho chiếc mền nhỏ
            Đủ ấm đôi ta để rù rì
             
            Tình nghèo hai đứa sướng tỉ tê
            Chung quần chung áo lúc em về
            Anh luôn an phận cho em đạp
            Có rớt xuống giường cũng thấy phê!
             
            Em có yêu anh bởi tấm lòng
            Phận anh bé nhỏ cá lòng tong
            Xả thân em cứ chiên, xào, muối,
            Ướp với tình em cũng mặn nồng.
             
            Chị Tư vừa biếu chiếc áo nâu
            Âm thầm anh tháo đường chỉ khâu
            Anh may quần nhỏ+ cho em mặc
            Và anh vá lại chiếc chăn đầu.
             
            dohop 1/4/2005
             
            * bu-gi: bu-ri, bougie (spark plug)
            + quần nhỏ: quần lót (brief)
             
             

             
            __________________________________
             
             
            Tình giàu
             
            mùa đông giá buốt chẳng can chi
            mền ấm chăn êm chẳng cần gì
            quá cưới đôi ta nhà trăm thước
            ra vào ngọc diệp với kim chi
             
            nhờ giàu hai đứa mới ham vui
            dầu thơm em sắm đủ thứ mùi
            còn anh giầy dép ba trăm chiếc
            nhờ giàu hai đứa thích đi chui
             
            anh có yêu em bởi tấm lòng
            em thì chỉ thích tối nằm không
            cơm canh đã có người bưng rót
            tình giàu hai đứa chẳng hoài công
             
            chị Tư vừa biếu chiếc áo lông
            hải cẩu xinh xinh nút áo hồng
            còn anh một miếng da sư tử
            ta về căng giữa bộ sa lông
             
            Hạ Nhi 2/4/05
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2009 19:10:25 bởi dohop >
            #21
              dohop 02.06.2009 22:26:17 (permalink)
              0
              Cặp xú cheng
               
              Người ta kể về chuyện tình đôi dép
              Anh chỉ biết nói về cặp “Xú Cheng”
              Đôi dép nào không rời nhau nửa bước?
              Xú cheng này nguyện mãi được chung đôi!
               
              Tuy không gánh sơn hà bể rộng
              Đôi ta cùng bảo vệ núi đồi
              Hiên ngang ta có trên đời
              Dẫn đường thiếu nữ tìm người phu quân.
               
              Dẫu cho sông cạn đá mòn
              Đôi ta mãi mãi còn son với nàng
              Hương trinh dù có phai tàn
              Núi kia có xụp ta màng tới chi
              Tơ duyên mãi mãi tình si
              Yêu nhau mãi mãi cũng vì thế gian…
               
              dohop 4/3/2005 - Những ngày bắt đầu tập tễnh làm thơ (Sau khi đọc bài “Đôi Dép” lúc đó thấy bài ghi tên tác giả là Nguyễn Trung Kiên)

              Ghi chú: Hôm nay đọc thêm trong VNTQ mới biết thêm về nguồn gốc của bài thơ đôi dép, mình xin đính chính (?) thêm là mình đã bắt đầu tập tễnh làm thơ sau khi đọc bài của Nguyễn Trung Kiên và hoàn toàn không có ý trêu chọc cảm xúc thầm kín và riêng tư của tác giả đầu tiên của bài, tác giả Thuận Hoá.  Dù sao mình cũng cám ơn Nguyễn Trung Kiên đã giúp phổ biến bài thơ và kích thích giới trẻ làm thơ, trong đó có dohop. 28/4/2009
              #22
                dohop 02.06.2009 22:27:38 (permalink)
                0
                Quần xì-lip
                 
                Thân anh nhỏ anh chăm lo phần nhỏ
                Không tham lam anh ẩn chốn tận cùng
                Dù khiêm nhường không hổ thẹn non sông
                Chốn ẩm thấp mưa dầm dề anh chịu.
                Không than phiền khi nguồn cơn túng thiếu
                Nhuộm máu đào thiếu nữ cũng chẳng sao
                Chẳng trách chi khi gió thổi qua cầu *
                Anh an phận làm món quà trao đổi.
                Có những lúc khi anh nhàn rỗi
                Anh đùa chơi với những sợi tơ huyền
                Trời mù sương lấm tấm động đào nguyên
                Cỏ hoa thơm với suối ngàn róc rách.
                Nàng tiên nữ tắm cùng – da bì bạch **
                Anh vô tư anh bảo vệ kho tàng.
                Chữ trinh kia dù đáng giá nghìn vàng
                Không tham lam anh chẳng hề đá động.
                Anh không mơ được là người trong mộng
                Không thiết tha chi danh vọng hão huyền
                 
                Ta sanh ra ta vốn đã trung kiên
                Là dũng sĩ ta chẳng đòi tán thưởng.
                 
                Bản thân ta hữu xạ tự nhiên hương
                Ta thuỷ chung không đòi ai chung thuỷ.
                 
                 
                dohop 4 & 5/3/2005
                 
                Ghi chú:
                * Yêu nhau cởi "brief" cho nhau
                Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay!
                Ca dao... mới
                 
                ** Da trắng vỗ bì bạch! Vế đối của Đoàn Thị Điểm mà Trạng Quỳnh chịu thua!
                #23
                  dohop 02.06.2009 22:29:09 (permalink)
                  0
                  Sợi tóc
                   
                  Tóc mai sợi vắn sợi dài
                  Lấy nhau chẳng đặng thương hoài ngàn năm… ***
                   
                  Tiểu thơ ơi phận anh là sợi tóc
                  Nhưng có khi cũng được gọi là… lông
                  Nếu đóng đô tại chốn khuê phòng
                  Với bè bạn … bù xù lũ tặc.
                  Cũng có khi cùng tướng quân đánh giặc
                  Anh sẽ là hùm, hổ, bậc râu ria
                  Lúc thư thả nhậu nhẹt với lon bia
                  Anh là … dê cùng tu mi tán gái.
                  Bước đường đời dù chông gai không ngại
                  Không tiếc chi là mạng sống – lông hồng.
                  Cửa sổ linh hồn của em gái bên song
                  Anh là mi là chân mày thiếu nữ.
                  Anh uyển chuyển theo tình hình thế sự
                  Khi cong cong, khi ngay thẳng, ngắn dài.
                  Khi xuân về anh nhuộm ánh ban mai
                  Gió thu đến, anh bồng bềnh theo gió.
                  Khi ra đồng anh thơm mùi lúa mạ,
                  Chốn phòng the anh thấm vị ái tình
                  Đêm tân hôn ai đó đẫm hương trinh
                  Giọt máu đào thuyền ai đà cập bến?
                  Dù cuộc sống có sinh ly tử biệt
                  Tóc nào xanh, nay bạc, đẫm mồ hôi?
                  Anh sống vui trọn vẹn với giòng đời
                  Cùng mây gió anh trôi đi khắp chốn.
                  Đối với anh vô thường là vĩnh cửu
                  Là sợi tóc, hay là sắc, là không.
                   
                   
                  dohop 7/3/2005
                   
                  *** Ca dao
                  #24
                    dohop 02.06.2009 22:30:28 (permalink)
                    0
                    Nốt ruồi nhỏ
                     
                     
                    Anh là nốt ruồi nhỏ
                    Cư trú trên mặt em
                    Nét mặt xinh tươi quá
                    Đừng phủ anh với kem!
                     
                    Anh là nốt ruồi nhỏ
                    Gần mi em anh ngụ.
                    Mắt đen huyền long lanh
                    Buồn ai mà em ụ?
                     
                    Anh là nốt ruồi nhỏ
                    Cư ngụ gần môi em
                    Đôi môi hồng tươi mát
                    Ngọt lịm nụ hôn mềm.
                     
                    Anh là nốt ruồi nhỏ
                    Trên đôi má em hồng
                    Anh ôm giọt lệ sầu
                    Khi tim em ngóng trông.
                     
                    Anh là nốt ruồi nhỏ
                    Tô điểm cổ em dài
                    Cổ nõn nà tóc mai
                    Em đeo quả tim đỏ
                     
                    …………………….
                     
                    Anh là nốt ruồi nhỏ
                    Chỉ mong mãi gần em
                    Giận ai em phá bỏ
                    Nốt ruồi không tị hiềm?
                     
                     
                    dohop 11.3.2005
                    #25
                      dohop 02.06.2009 22:31:36 (permalink)
                      0
                      Có người cho rằng cục đất hiền nhất… Có người nói “hiền như cục bột”…
                      Thầy thấy là cái toilet nó hiền nhất và dễ thương nhất. Lúc nào nó cũng an phận, vui vẻ, hạnh phúc. Cả đời phục vụ mọi người một cách âm thầm và không vụ lợi, chấp nhận mọi thứ mà người ta đổ vào nó mà không hề than vãn… Chúng ta có thể… học theo gương của toilet.
                      (Phỏng theo lời dạy của một giáo sư tiến sĩ)



                      Ca ngợi toilet
                       

                      Anh yêu em lắm cục đất hiền
                      Anh mến em lắm viên bột ngoan
                      Anh trọng quý bé, em Toilet
                      Bé yêu ai chưa? (Bé cười duyên!)
                       
                      Em xinh em trắng như trang giấy
                      Em tròn em đẹp tựa trái soan.
                      Em ngọc ngà như thân con gái
                      Nhưng em cứng cáp như võ quan.
                       
                      Em đã sanh ra để hầu chàng
                      Không hờn không trách mọi nỗi oan
                      Con tim chân chính không nói dối
                      Mặc kệ thị phi có phũ phàng.
                       
                      Là hoa là ngọc ở trên đời
                      Không là sở hữu của riêng ai.
                      Anh yêu bé quá em Toilet
                      Với anh, em đẹp hơn Sao Mai*.
                       
                       
                       
                      23-03-05
                       
                      * Danh ngôn(?): tôi yêu đôi mắt em vì mắt em dậy sớm hơn sao mai và ngũ trễ hơn sao hôm.
                      #26
                        dohop 02.06.2009 22:32:40 (permalink)
                        0
                        Chiếc vòng cẩm thạch
                         
                        Thân em bóng mượt như biển xanh
                        Nhắc nhở tình nhân mãi chung tình
                        Tình yêu bao la như biển rộng
                        Vững bền trong sáng như lưu linh
                        Ái tình dài mãi đến vô tận
                        Khép kín, thuỷ chung - nhục hay vinh
                        Hẹn nhau muôn kiếp duyên tiếp nối
                        Đầu bạc răng long chẳng dứt tình
                         
                        dohop 20/6/2005
                        #27
                          dohop 02.06.2009 22:33:50 (permalink)
                          0
                          Giọt mưa đông
                           
                          Mưa ơi
                          Vì ai mưa rơi?
                          Giọt nước lạnh
                          Đến từ nơi xa vời
                          Mưa có hiểu
                          lòng người phiêu bạt
                          Xa quê hương
                          cõi lòng tan nát?
                          Cùng tha hương chúng ta cùng cảnh ngộ
                          Cùng lạnh buồn, cùng nức nở, chiều tàn
                          Cùng ấp ủ, vỗ về đất lạnh
                          Cùng lắng nghe côn trùng khóc than
                          Ta gặp nhau
                          Thế giới vạn màu
                          Hãy nói ít lời
                          Rồi chia tay nhau
                          Bạn đi mãi phiêu lưu sơn thuỷ
                          Tôi nơi này, xoa dịu cơn đau!
                           
                          dohop 22/6/2005
                          #28
                            dohop 02.06.2009 22:34:56 (permalink)
                            0
                            Đỉnh núi hồng
                             
                            Ánh nắng xuyên qua màn sương mỏng
                            Lập lòe bé tí đỉnh mầu hồng
                            Mây trắng phủ che bầu sữa ngọt
                            Lưa thưa cây cỏ cũng phập phồng
                            Núi hồng chắc hẳn là núi trẻ
                            Tình yêu chớm nở, ta say nồng…
                             
                            dohop 15/12/2005 – sắp tẩu hỏa nhập ma
                            #29
                              dohop 02.06.2009 22:36:24 (permalink)
                              0
                              Tình yêu đầu của thằng bé… (Trái bắp và cậu bé)

                               
                              Này cô bé trong y phục xanh màu cỏ
                              Con nhà ai sao xinh đẹp mặn mà
                              Làm xao xuyến trái tim cậu bé nhỏ
                              Còn dại khờ, vừa chớm lớn hôm qua
                              Anh yêu bé thân ngà ngọc kiêu sa
                              Ai mà biết quê em là nương rẫy?
                              Anh yêu lắm áo nhiều tà che đậy
                              Thân ngọc vàng thơm ngọt vị yêu thương
                              Lớp áo mỏng xanh óng ánh tơ vương
                              Từng đường chỉ thơm mùi hương trinh nữ
                              Anh mơ ước mân mê từng lớp mỏng
                              Được vuốt ve trên ren vải dịu mềm
                              Môi anh run theo nhịp đập con tim
                              Em ngoan hiền chờ tay anh vụng dại
                              Anh hồi hộp vén từng ren vải mỏng
                              Mắt sáng ngần khi da thịt hiện dần
                              Da ngọc ngà em ấp ủ thủy chung
                              Anh vuốt nhẹ từng sợi râu ẩm ướt
                              Anh vén nhẹ tóc em từng dấu kín
                              Sợi nâu mềm thơm ngọt quá bé ơi
                              Anh hôn mãi tóc em, hôn cả người
                              Và nuốt hết suối tình em trao tặng
                              Anh yêu bé, mối tình đầu vụng dại
                              Nhưng ngọt ngào, xác thịt cũng thơ ngây
                              Anh có dịp khoe lũ bạn cùng thầy
                              Về câu chuyện Ngô tiểu thơ tuyệt đẹp
                              Một cô gái áo lam thân ngà ngọc
                              Tóc nâu tơ, dưới lớp lụa trang đài
                              Còn ướt tình dưới ánh nắng ban mai
                              Đã trao anh trọn vẹn hương con gái
                              Đã trao anh tất cả tình vụng dại
                              Đã trao anh tất cả mối duyên đầu
                              Đã hứa rằng sẽ mãi mãi yêu nhau
                              Và anh hứa giữ kín tên cô bé…
                               
                              dohop 20/12/2005
                               
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 50 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9