TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
Thầm Yêu
Anh có nghe chăng mùa đông đến gần
Ngàn cơn gió buốt em từng hơi thở
Anh có xa mà ngàn lần khất nợ?
Những ngôn từ đơn giản mãi lặng im
Anh nơi nào có cất giấu môi hôn?
Em khao khát một lần môi anh chạm
Xua mùa đông gió sương hòai lãng đãng
Có không anh? chút hơi ấm mơ hồ
Anh nơi nào có hiểu những lời thơ
Em trằn trọc những đêm dài không ngủ
Viết cho anh bao ân tình ấp ủ
Ngỡ tim mình muôn kiếp ngủ, chẳng yêu
Anh nơi nào? chốn ấy có cô liêu
Tim rộn rã như em đang run rẩy?
Anh có hiểu em dại khờ đến vậy
Trốn muôn đời, bổng chốc lạc niềm yêu
…
Hoangmikha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2011 23:03:06 bởi Hoàng Mi Kha >
Vô Vọng
Trăm năm là đâu để một người ủ rũ
Xót một thời mơ mãi lối đi chung
Hội ngộ chi rồi ngăn cách trùng trùng
Ơi con tạo ! tội chi mà đành nỡ ?
Hoangmikha
Duyên Nợ Mong Manh
Sông kia bên lỡ bên bồi
Bên người thì muộn bên đời lại mưa
Niềm yêu xin gửi gió mùa
Đông về rét buốt duyên thừa mong manh
Gọi hoài không trọn tiếng anh
Trách mùa đi vội tóc xanh ngã màu
Gửi lại đây những hanh hao
Gót hồng phai dấu thuở nào tình xanh
Nợ duyên sao mãi lênh đênh ....
Hoangmikha
Em Đi Qua Tôi
Vô tình ta chạm một niềm yêu
Khi gió liêu xiêu nắng trở chiều
Em ngang sông vắng con đò lặng
Ngơ ngẩn hồn ta chốn tịch liêu
Ta trách đời mình nợ chữ yêu
Muôn kiếp vô duyên vẻ diểm kiều
Cớ sao em lại vô tình gửi
Trăm mối tơ lòng nơi bến yêu
Thôi nhé ta ơi chớ bận lòng
Em là khách lạ chẳng nên mong
Sá chi ta chỉ con đò nhỏ
Tiễn một bóng hồng qua bến sông
Hoangmikha
Tình Lãng Du
Tình như cơn gió lãng du
Một chiều cả gió rối mù tóc em
Tình yêu có thật êm đềm
Hay như giông bão mọi miền bủa giăng
Hôm nay đón nhận ân cần
Ngày sau vụn vỡ ăn năn một thời
Có yêu không ? dạ rối bời
Muộn màng em đón tình rơi của người
Hoangmikha
Biết Nhau
Biết nhau từ thuở ngu ngơ
Biết nhau từ thủơ câu thơ chưa vần
Bổng đâu rơi mất ân cần
Mắt cay hụt hẫng thế nhân vô tình
Hoangmikha
Từ Đâu
Từ anh ngòi bút đã mòn
Từ anh câu chữ héo hon ơ hờ
Từ anh hờ hững cùng thơ
Từ anh để lỡ ngẩn ngơ âm vần
Từ em một thóang ân cần
Từ em ngây dại lạc vần bài thơ
Từ em vô ý hững hờ
Từ em nỡ để tình thơ nát nhàu
Từ đâu ? có phải từ nhau ?
Hoangmikha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2009 09:41:21 bởi Hoàng Mi Kha >
Nhẫn Cỏ
Mơ một thuở cũng chỉ là hư ảo
Cõi mơ hồ vương lại một niềm thương
Nếu một mai nhẫn cỏ hóa kim cương
Ta xin mãi ngủ quên trên lối mộng
Hoangmikha
Vỡ
Câu thơ một thủơ chuốt trau
Bây giờ vụn vỡ lòng nao nao buồn
Chì còn câu chữ vô hồn
Người vô tâm nỡ vùi chôn ân tình
Giữ lại đây giấc mộng xinh
Người đi để lại một mình em đau
Bao giờ ta lại gặp nhau
Cho thơ thôi úa má đào thêm tươi
Hoangmikha
Chia Ly
Đôi ta yên lặng, biết nói gì
Con tim rạn vỡ, lệ chia ly
Trăm năm chưa trọn tình chung mộng
Sao nỡ cúi đầu lặng lẽ đi
Hoangmikha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2011 23:05:13 bởi Hoàng Mi Kha >
Người Say ...Điên
Có kẻ một mình uống trăng nghiêng
Ngỡ như giọt đắng xóa ưu phiền
Cố nhân xa quá vô tâm mãi
Nỡ để kẻ phàm ngóng cõi tiên
Em cũng chỉ là người say ...điên
Trần thế bạc đen ngỡ chốn thiền
Người trần mắt tục vô danh phận
Chếch chóang men đời hóa ...nàng tiên
Thế gian có một kẻ say ...điên
Hoangmikha
5 Năm ....
Tình 5 năm bỗng bay vèo
Thương yêu ngày cũ tan theo gió lùa
Ngỡ rằng mộng đẹp duyên ưa
Giờ như mưa hạt trái mùa mà thôi
Hoangmikha
Phù Du
Ừ đời cũng chỉ phù du
Gặp nhau một thóang thiên thu nhớ ngừời
Còn chăng một nụ môi cười ?
Làm quà tạm biệt gửi người thi nhân
Hoangmikha
Tiễn
Xin tiễn chân người qua lối yêu
Mộng xưa, tình cũ tợ mây chiều
Lãng du theo gió phương vô định
Ta trách thầm mình xưa trót yêu
Hoangmikha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2011 23:06:16 bởi Hoàng Mi Kha >
Không Tên
Năm năm tình vỡ có còn chi ?
Người đón được không nỗi biệt ly
Vẫn còn lẩn khuất tâm hồn lạnh
Trăng tàn , mây úa buổi phân kỳ
Hoangmikha
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: