Thôn Nghèo... Đoạn Trường
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 52 của 55 trang, bài viết từ 766 đến 780 trên tổng số 824 bài trong đề mục
Đoạn_Trường 22.01.2013 12:33:40 (permalink)
0





Bia Mộ Nghìn Thu Còn Hóa Chữ


Tôi gặp nàng
khi những lân tinh va vào con đường
véc tơ mòn thơm nhịp đập
đất khai vị môi
mùi quê nhà đọng sợi tóc
những vì sao nuốt bóng chùm mây
chua đắng cồn cào cuống họng
tiếng gánh sắn mùa mưa xa diệu vợi
tôi nghe như lời mối tìm về gỗ

Bên nút áo
rong rêu lãng mạn lá vàng úa
thời gian ngừng mơ thời gian chết
ngày không về khi đêm chưa bỏ đi
phiến đá rã loang xanh gót chân
giọt nín lặng chờ bám vào đôi giày lạ
nồng ấm
máu thịt nàng tái sinh từ khuy áo
vải nở mượt vệt hương
tôi mở nút áo nàng
bầu trời trắng ngoan dại
bóng tôi trong mê lộ
nơi nàng là ngày mai của tôi
nàng hát thật nhiều trường ca biển cả
sợi âm thanh giao hoan qua kẽ tay
tuy tất bật
riêng một góc vườn
tình yêu làm đỏ bờ đê

                                     Đoạn Trường



Đoạn Trường xin gửi lời cảm ơn đến với vợ chồng độc giả qua những lời khen chê thật đúng nghĩa. Khi ĐT post thơ lên trang "Thôn Nghèo" hoặc gửi đăng trên báo và tạp chí điện tử, bài thơ không còn là sở hữu của riêng ĐT. Chê/khen đúng nghĩa với thơ hâu đương đại là niềm sung sướng đối với ĐT. Chẳng phải được khen là lên mặt và bị chê là ngại bút. Chê/khen là sự ủng hộ, là những thông tin phản hồi hầu như các thi sĩ đều mong muốn. Chồng khuyến khích vợ đọc thơ hậu đương đại làm ĐT rất ngưỡng mộ hạnh phúc của hai bạn. "Sex mà ba gai" cụm từ nầy nghe quyến rũ quá.

ĐT luôn đón nhận lời chê/khen của độc giả !
Ánh Tuyền 08.02.2013 08:50:33 (permalink)
0

.




Trăng Già ơi ! Bên xứ Huê Kỳ em hôm nay 27 Tết rồi vài bữa nửa lại đón thêm một mùa Xuân Viễn Xứ , tụi em nhớ quê nhà lắm hơn mấy chục niên* rồi chưa lần về thăm . Không khí Tết đã rộn ràng ở khắp phố Việt nào là bánh chưng , bánh tét , dưa kiệu , dưa món , mứt kẹo đủ cả còn chợ Hoa ở Quận Cam thì em chưa đi , nhớ năm ngoái tụi em lang thang đêm 28 Tết .Tiết trời lành lạnh ghé hàng đậu hủ nước đường gừng ăn ngon hết biết .Tối mai, tụi em sẽ đi chợ Hoa phố Bolsa ,sẽ chụp ít hình gửi Thôn Nghèo cho Anh cùng độc giả ngắm chợ Hoa xứ Người nghen.

Anh quý , còn nhớ bài thơ mà ngay lần đầu đọc em rất thích không ? . Bài ấy có tựa đề Xuân Quê Tôi . Xuân Quê Tôi là một bức tranh đẹp, với ý tuởng cùng nét thi họa rất đặc biệt của Anh . Ngoại cảnh một làng quê thanh bình, trù phú nằm ven Vịnh ,dập dìu nam thanh nữ tú ,đọc tới đâu là hình ảnh dần hiện lên trong tâm tưởng tới đó. Tuy chưa một lần đặt chân đến Cam Ranh ,nhưng lòng em cảm nhận như thân quen từ thuở nào .Chiều nay ,em viết lại bài thơ Xuân Quê Tôi và đặt kề bên một nhánh Mai Vàng gửi tặng Anh nhé.

Thương chúc Anh cùng gia đình đón một mùa Xuân Quý Tỵ " An khang đức tài như ý . Thịnh vượng phúc thọ vô biên." . Em AT


niên* em checks tùm lum rồi hổng có thấy ai giữ bản quyền :))
Đoạn_Trường 18.02.2013 15:29:01 (permalink)
0
.


Xuân khai bút:




Xuân Địa Đàng Eden


Con hươu khép nép uống dòng trắng
Xa, vóc xuân xanh cởi cúc vàng
Thả cánh bướm hồng ra tóc nắng
Chạy về nghiêng dốc đón tình lang

Nụ hôn rim ngọt làn môi chín
Ánh mắt say tình ánh mắt im
Gợn gió vi vu hoài khóm trúc
Tiếng lòng hai đứa giữ không chìm

Cỏ mịn vòng eo đá chập chờn
Bóng cây ve vuốt thảo nguyên xinh
Dòng sông xưa cũ đầy hoa thắm
Hoa của mùa em chung lối tình

.................................... Đoạn Trường




----------------------------------------------------------------------------



Trích đoạn: Ánh Tuyền



Trăng Già ơi ! Bên xứ Huê Kỳ em hôm nay 27 Tết rồi vài bữa nửa lại đón thêm một mùa Xuân Viễn Xứ , tụi em nhớ quê nhà lắm hơn mấy chục niên* rồi chưa lần về thăm . Không khí Tết đã rộn ràng ở khắp phố Việt nào là bánh chưng , bánh tét , dưa kiệu , dưa món , mứt kẹo đủ cả còn chợ Hoa ở Quận Cam thì em chưa đi , nhớ năm ngoái tụi em lang thang đêm 28 Tết .Tiết trời lành lạnh ghé hàng đậu hủ nước đường gừng ăn ngon hết biết .Tối mai, tụi em sẽ đi chợ Hoa phố Bolsa ,sẽ chụp ít hình gửi Thôn Nghèo cho Anh cùng độc giả ngắm chợ Hoa xứ Người nghen.

Anh quý , còn nhớ bài thơ mà ngay lần đầu đọc em rất thích không ? . Bài ấy có tựa đề Xuân Quê Tôi . Xuân Quê Tôi là một bức tranh đẹp, với ý tuởng cùng nét thi họa rất đặc biệt của Anh . Ngoại cảnh một làng quê thanh bình, trù phú nằm ven Vịnh ,dập dìu nam thanh nữ tú ,đọc tới đâu là hình ảnh dần hiện lên trong tâm tưởng tới đó. Tuy chưa một lần đặt chân đến Cam Ranh ,nhưng lòng em cảm nhận như thân quen từ thuở nào .Chiều nay ,em viết lại bài thơ Xuân Quê Tôi và đặt kề bên một nhánh Mai Vàng gửi tặng Anh nhé.

Thương chúc Anh cùng gia đình đón một mùa Xuân Quý Tỵ " An khang đức tài như ý . Thịnh vượng phúc thọ vô biên." . Em AT


niên* em checks tùm lum rồi hổng có thấy ai giữ bản quyền :))



Ơiiiiiiiiiii, anh Trăng trẻ nè! Trăng già hổng có ở đây à nghen. Mèn ui, vào là réo anh già. Réo nhiều wa', không già cũng không được. Bên em ăn Tết cũng vui wa' hén, nào là bánh chưng, bánh tét, củ kiệu, dưa món, mứt kẹo, bông hoa tùm lum. Chuyện gì mùh đi chợ hoa ghé ăn đậu hủ nước gừng, mới nghe lần đầu đó. Bên anh không có đậu hủ nước gừng vào dịp Tết.
À! anh không nhớ là anh có bài "Xuân Quê Tôi". Làm lâu rồi anh cũng không nhớ nữa. Cảm ơn em đã thích nó và làm poster cho nó. Xuân quê anh là vậy đó, thôn nghèo mùh.
Chúc hai em mùa xuân lai láng phúc lộc thọ từ Ba Ngôi.

* Ông thi sĩ tác giả của "đã mấy niên rồi" vào kiện, anh không chịu trách nhiệm đó hén.





Thanh Tân Chúc Mừng

Tôi đi tìm lại xuân xưa
Tuyết rơi rươm rướm cũng vừa đủ xuân
Đủ quên phố thị trắng ngần
Gửi thư điện tử thanh tân chúc mừng





ảnh sáng tác bởi thichdoxin trong phòng "Góc Nhìn" của Lá Chanh, trang 59.





Khi Nào Tìm Lại Xuân Xưa


Mỗi năm bánh tét dắt tôi về làng sóng nghiêng nghiêng biển
những tà áo ứa buồn
vắt khói hâm cơn đói
mùa gặt định vị
mặt trời mới thơm mùi bùn cũ
sợi lạt tự tin kiêu hãnh thân phận nếp
trăng ngâm qua đêm trắng ngần
thuở bếp lửa ngây thơ thấp thỏm mồ hôi mẹ thung thăng cổ tích
lá chuối xanh đơm nhớ mầu hàng dừa quệt quẹt tiếng oa oa
còng lưng dừa nhân sinh
gót chân nẻ trưởng thành cảm xúc người viễn xứ

Đời bánh tét mềm dẻo
người thành thị cắn thờ ơ rơm rạ nhểu hương quê
bông lúa vụng về bàn chân mù chữ
mắt cỏ nâu mở đồi xanh thượng uyển
thóc lép gói bàn tay chị
son phấn tô đậm nét nương rẫy
đường chim bay đợi bước chân đi về
em giữ tôi tàn ong vừa chín tới
đôi môi tìm thoát ly thùng nấu cổ kính
đến một người

Bánh tét gói bát ngát ban mai
trong khoảnh khắc, đường mòn bám dày bánh xe
cây keo đầu đình ly dị bóng tình nhân
ly cà phê bám sống trên internet
mơ hồ hiện ra nhanh hơn tên lửa loảng trong sương đêm
dấu vết bánh chưa tích tụ
nếp vỡ vào tình cảm

Sợi cước gói bóng tôi
chờ ngày tét bánh

                                     Đoạn Trường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2013 15:51:58 bởi Đoạn_Trường >
Đoạn_Trường 06.03.2013 13:35:33 (permalink)
0



Cung Điện Thăng Hoa



Những hạt thạch lựu vừa chín đỏ mọng
tôi hái từ môi nàng
mật ngọt thấm mắt tôi
ghen tương trăm năm đi vào lòng đất
thiếu nữ của thành tình yêu
nàng diễm lệ hơn các cung trăng
những vì sao làm nô lệ tóc nàng
đêm vắng giấu trong sa mạc
âm thanh từ hoàng cung vọng lại
mắt nàng chưa qua mi

xiêm áo nàng rơi chậm chậm rơi mãi trong không gian
chưa kịp chạm nền ngọc
ký ức hóa rượu
kéo ngày về

hông nàng lắt lay kiêu hãnh
tiếng nói nàng nở hoa
những bông kết trái
nụ cười nàng chín
mật hoa bung nổ nham thạch lạnh lùng
từng ánh mắt đàn ông suy sụp hoang phế
nàng dú trong vương quốc tôi

nàng là chủ nghĩa cá nhân tím
tôi chủ nghĩa cá nhân xanh
hai chủ nghĩa cá nhân đầy lục đục ráp vào nền tảng tình yêu
diệu kỳ
cung điện thăng hoa

                                     Đoạn Trường





Trong "Deadwood Dick" mô tả 3 nhân vật. Mời các bạn tìm hiểu.


DEADWOOD DICK
by Elizabeth Alexander

“Come on, and slant your eyes again, OBuffalo Bill.”
-- Carl Sandburg

Colored cowboy named Nat Love,
They called him Deadwood Dick.
A black thatch of snakes for hair,
Close-mouthed. Bullet-hipped.

One knee bent like his rifle butt,
Just so. Rope. Saddle. Fringe.
Knock this white boy off my shoulder.
Stone-Jawed, cheekboned man.

Mama, there are black cowboys.
A fistful of black crotch.
Deadwood Dick: Don’t f u c k with me.
Black cowboy. Leather hat


Thằng Cu Khúc Củi Khô
dịch bởi Đoạn Trường

"Thôi nào, và nheo mắt nữa đi, kìa Trâu Rừng Bill"
-- Carl Sandburg

Gã cao bồi da màu tên Nat Love,
Chúng gọi hắn Thằng Cu Khúc Củi Khô
Tóc chỏm rơm đen như con rắn
Miệng nín câm. Hông viên đạn

Đầu gối khuỳnh như báng súng của hắn
Vậy đó. Nào thừng. Yên. Tua.
Đấm thằng da trắng khỏi vai tôi.
Thằng đàn ông với hàm răng, gò má lạnh như đá

Mẹ ơi, có nhiều gã cao bồi da đen quá
Đáy quần đen u lên như cườm tay
Thằng Cu Khúc Củi Khô: Đừng láo cá với tao
Cao bồi da đen. Mũ da




Elizabeth Alexander là nhà thơ, nhà soạn kịch, và là giảng sư của các trường đại học nổi tiếng ở Mỹ như Yale University, University of Chicago. Bà từng được Tổng Thống Obama mời đọc thơ trong ngày nhậm chức tổng thống của ông trong nhiệm kỳ đầu, vào năm 2009. Được mời đọc thơ trong ngày nhậm chức tổng thống là hân hạnh tối cao của một thi sĩ.

Deadwood Dick là bài thơ được trích ra từ tập thơ "The Venus Hottentot" của Elizabeth Alexander, do nhà xuất bản Graywolf Press, 2004.

Deadwood là tên của một làng tại khu vực Dakota trong thập niên 1870 ở Mỹ. Nate Love là tên của một chàng cao bồi da đen nổi tiếng thời đó. Anh ta bắn súng rất giỏi, và đoạt giải nhất trong kỳ thi bắn súng, cỡi ngựa và bắt trói bò nghé vào ngày 4 tháng 7 năm 1876. Dân làng đặt cho anh danh hiệu là Deadwood Dick. Anh ta đã viết cuốn tiểu thuyết dựa trên đời sống của chính anh ấy, có tựa đề "Deadwood Dick". Dick là tên gọi của những ai có tên Richard. Khi lớn tuổi, Richard thường được gọi là Dick. Richard Clark là người nổi tiếng trong ngành radio của Mỹ được gọi là Dick Clark. William Clinton là cựu tổng thống Mỹ được gọi là Bill Clinton.

Deadwood có nghĩa là khúc củi khô, còn có nghĩa là người vô dụng. Dick có nghĩa là thằng cu, cũng có nghĩa là tên gọi tắt của Richard. Deadwood Dick có nghĩa là thằng cu ở làng Deadwood, có nghĩa là thằng cu to như khúc củi khô (hàm ý nhục dục), còn có nghĩa là thằng cu vô dụng (châm biếm, mỉa mai). Khi Đoạn Trường đọc tựa bài thơ nầy, ĐT nhớ đến câu "dân ngu cu đen", và câu "to đầu lớn dái mà ngu." Đây là những thành ngữ giản dị, đơn thuần, nhưng rất thâm thúy trong nhân gian. Bài thơ "Deadwood Dick" làm ĐT nhớ đến truyện ngắn "Cánh Đồng Bất Tận" của Nguyễn Ngọc Tư, do nhà xuất bản Trẻ, 2005. Cả hai nói lên thân phận, nhân sinh của các tầng lớp trong xã hội.

Buffalo (Trâu Rừng) Bill là biệt danh của chàng cao bồi tên William Cody. Hắn săn trâu rừng (buffalo) rất giỏi. Theo hắn kể, có lần hắn săn hơn 4,280 con trâu rừng trong vòng 18 tháng trong những năm 1867, 1868 khi hắn làm việc cho cuộc đường sắt Kansas Pacific Railroad. Hiểu sâu xa hơn nữa, trâu rừng là thực phẩm chính của thổ dân da đỏ American Indians. Hắn săn trâu rừng giỏi quá, làm mất hết thực phẩm trâu rừng cung cấp cho thổ dân da đỏ.

Hôm nay ĐT xin chia sẻ vài điều về thơ Tân Hình Thức (THT). Thơ THT hầu như chưa du nhập vào Việt Nam. Nếu có thì cũng rất hiếm người viết theo thể loại nầy. ĐT có làm một hoặc hai bài theo thể loại nầy, ví dụ như bài "Chuyện Chiếc Ghế Sofa".

Thơ THT có bốn yếu tố quan trọng. Thứ nhất, thơ THT sử dụng nghệ thuật vắt dòng. Vắt dòng làm đọc giả phải đọc nhanh hơn. Không gian được hòa hợp với thời gian. Cuối dòng, đọc giả phải suy gẫm ý nghĩa của câu thơ và những hình ảnh, ngôn ngữ kế tiếp. Đôi khi khuấy động đọc giả cần tu bổ thêm từ ở cuối dòng, mong bồi đắp ý nghĩa mà đọc giả đang tìm hiểu. Thứ hai là tính kể truyện. Cách diễn đạt thơ THT giống như tự sự, kể chuyện, gần giống như văn xuôi. Thứ ba là ngôn từ đời thường, bình dị, đơn giản. Nhiều khi là những từ lóng trong nhân gian. Thứ tư là lập lại. Người viết thơ THT dùng kỷ thuật lập lại để tạo nên âm điệu, nhạc tính trong thơ. Tóm lại, thơ THT dùng nghệ thuật vắt dòng, chứa tính kể truyện, ngôn ngữ đơn giản, và dùng kỷ thuật lập lại. Mới đọc thơ THT, người đọc có cảm giác như đọc một bài văn xuôi "loạn xà ngầu." Khi hiểu được bốn yếu tố cơ bản trên, đọc giả có thể phát triển tư duy để nắm được chiều sâu của nhân sinh, thân phận, tình yêu, tình đồng loại vv. trong thơ THT.


Đoạn Trường cảm ơn N. Quỳnh nhiều cho sự ưu ái của NQ đối với thơ của ĐT
ĐT chào đón các cặp vợ chồng mới vào trang "Thôn Nghèo"

Đoạn_Trường 28.03.2013 12:36:18 (permalink)
0
 
 
 
     Khai Sáng Hồn Em Bằng Hơi Thở
 
 
     Cùng đùa nghịch đuổi bắt những ngọn lửa li ti mười giờ
     trường làng xõa tóc lúp xúp thơm
     bài thơ vồng ngực gió
     tiếng nhện vẳng tơ độc
     dấu chân lấm bùn nước trong

     Ô giấc mơ địu kho tàng định mệnh
     kho tàng chứa tàn cây rộng lớn chen chân bóng râm từ tốn
     nghiêng nghiêng đồi không bon chen
     tất cả nằm trên dòng chảy
     một đời vừa đủ tuyệt vời

     Rồi em cảm thấy lẻ loi níu lấy
     những hạt khí quyển chảy vào vỏ rỗng tuếch
     hơi thở nhỏ chạy thông qua hơi thở Người không gian vô tận
     nhịp đập run rẩy tất cả vũ trụ nầy, xa hơn thế nữa
     da thịt ý niệm

     Liên kết của tất cả liên kết
     hạt khí lưu chảy trong em trong Người
     dẫu hàng vạn hành tinh ngừng xoay lặng lẽ,
     hâm ấm bình an vô hạn
     khai sáng hồn em bằng hơi th

                                Đoạn Trường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2013 14:13:34 bởi Đoạn_Trường >
Ánh Tuyền 18.04.2013 09:43:57 (permalink)
0
 

 Anh khỏe không "Trăng Già"?, em đến thăm Anh chiều nay và, lưu lại trang Thôn Nghèo một bài Hư- Ảo- Hình, Làm Thành Hư -Ảo- Thơ Đọan Trường, . Tình cờ em đọc trên trang nhà DTL. Hy vọng là Anh chưa xem qua nhé . Thương chúc Anh luôn mạnh khỏe, cùng niềm ước mơ nào đó sớm thực hiện ... Em Ánh Tuyền 

 
 
 
 


 
                                      
                                                           Tranh Du Tử Lê
 
 
Hư-Ảo-Hình, Làm Thành Hư-Ảo-Thơ Đoạn Trường,


Nếu không kể những tác già dùng tên thật của mình, cho những sáng tác thơ, văn của họ thì, mỗi nhà văn, nhà thơ thường có cho mình một bút hiệu. Đôi khi bút hiệu có được từ sự đổi ngược tên thật của mình, như bút hiệu Thế Lữ (thời tiền chiến), do hai chữ “Thứ Lễ” là tên thật của tác giả “Hổ nhớ rừng” mà ra. Bên cạnh đó, chúng ta cũng có những bút hiệu mang tính thách đố hay…đố là gì(?) Như bút hiệu Tchya của nhà văn Đái Đức Tuấn (cũng thời tiền chiến.) Cho đến ngày từ trần (năm 1969),  tác giả của một số truyện nổi tiếng một thời như “Thần Hổ”, “Kho Tàng Sầm Sơn”, “Ai hát giữa rừng khuya”…vẫn chưa một lần chính thức tiết lộ năm mẫu tự ông đã chọn làm bút danh cho mình. Vì thế, đến nay, mỗi người, tùy suy, tưởng mà “giải mã” 5 mẫu tự đó. Người thì cho rằng, đấy là mấy chữ viết tắt của cụm từ Tôi chẳng yêu ai”… Người khác, để tỏ mình thân cận với tác giả “Kho tàng Sầm Sơn”, quả quyết đó là “Tôi chỉ yêu Anh” hay “Tôi chỉ yêu Ánh” v.v...
Ngoài ra, các nhà thơ, nhà văn thường chọn cho mình những bút hiệu có liên quan gần xa tới mối tình đầu, ước mơ thầm kín thời mới lớn, hay du dương, lãng mạn…Thậm chí bút hiệu…nổ đì đùng, hoặc chỉ là một số chữ ghép, không mang một ý nghĩa nào hết…
Tuy nhiên, cũng có những tác giả chọn cho mình bút hiệu mà, khi đọc thấy, độc giả rất dễ não lòng, thương cảm… Như bút hiệu Đoạn Trường mà tôi giới thiệu cùng bạn đọc, thân hữu lần này, ở đây.
Với những người theo dõi sinh hoạt thơ, văn trên một số trang mạng nghiêng về văn chương, tôi tin, đôi lần trông thấy bút hiệu Đoạn Trường…
Cũng thế, với tôi, lần đầu tiên bắt gặp bút hiệu Đoạn Trường, tôi liên tưởng tới một lão niên, một tác giả trọng tuổi, chán ngán thế sự, cay đắng tình trường, ghim hờn qúa khứ…
Nhưng, khi bước vào cõi-giới thi ca Đoạn Trường, tôi ngỡ ngàng với những dòng thơ ngồn ngộn sức trai:
 
“những sợi tóc xanh ngả đầu dưới nắng
hơi ấm tinh khôi tràn về
tâm hồn tôi tíu tít
bám rễ…”
(Đoạn Trường, trích “Mặt trời rim đất lạnh”.)
 
Hay, những câu thơ cồn cào hưng phấn, phương cương:
“máu thịt nàng tái sinh từ khuy áo
vải nở mượt vệt hương
tôi mở nút áo nàng
bầu trời trắng ngoan dại
bóng tôi trong mê lộ…”
(Đoạn Trường, trích “Bia mộ nghìn thu còn hóa chữ”.)
 
Hoặc, những khổ thơ chứa đầy liên tưởng mạnh mẽ, như khối thuốc nổ, như những quả lựu đạn, đã rút chốt, ném về chân trời:
“xiêm áo nàng rơi chậm chậm rơi mãi trong không gian
chưa kịp chạm nền ngọc
ký ức hóa rượu
kéo ngày về
 
“hông nàng lắt lay kiêu hãnh
tiếng nói nàng nở hoa
những bông kết trái
nụ cười nàng chín
mật hoa bung nổ nham thạch lạnh lùng
từng ánh mắt đàn ông suy sụp hoang phế
nàng dú trong vương quốc tôi…”
(Đoạn Trường, trích “Cung điện thăng hoa”.) 
Chỉ với mấy bài thơ có trong tay, nhưng bài nào cũng mang lại cho tôi những hình ảnh được tác giả nhân cách hóa một cách mới mẻ: Như “những sợi tóc xanh ngả đầu dưới nắng”. Như “mỗi ngày sợi chỉ bình minh thêu lên lá / như những vân tay”… 
Chỉ với mấy bài thơ có trong tay, nhưng Đoạn Trường đã cho tôi rất nhiều câu thơ, cho thấy khả năng hoán dụ (metonymy), cùng khả năng hoán vị ( đổi chỗ) giữa chủ thể (subject) với khách thể / sự vật (object) nhuần nhuyễn, bất ngờ:
“những hạt thạch lựu vừa chín đỏ mọng
tôi hái từ môi nàng
mật ngọt thấm mắt tôi…” 
(Đoạn Trường, trích “Cung điện thăng hoa”.) 
 
Hoặc:
“tiếng suối mát rỉ tai đất
tôi nghe nhịp chiêm nương phong ấn khung trời riêng
rất riêng của ánh mắt
thố lộ mùa gặt hưng phấn
 
rồi những cánh hoa thơm sóng sánh sông đời
quên bụi cũ kềnh càng áo đạo…”
(Đoạn Trường, trích “Mặt trời rim đất lạnh”.)
 
Và, những câu thơ đẹp mà, tôi muốn gọi là hư-ảo-hình, làm thành hư-ảo-thơ, như:
“nàng diễm lệ hơn các cung trăng
những vì sao làm nô lệ tóc nàng
đêm vắng giấu trong sa mạc
âm thanh từ hoàng cung vọng lại
mắt nàng chưa qua mi…”
(Đoạn Trường, trích “Cung điện thăng hoa”.) 
.
Bây giờ, tôi được biết Đoạn Trường - - Và, nhận ra cõi-giới thi ca của Đoạn Trường là những đoạn trường...ngược. Nhưng tôi vẫn muốn nói với Đoạn Trường rằng, hãy tiếp tục dòng thơ…“đoạn trường”, như những bài thơ…“đoạn trường” hôm nay, ở ngày mai.  
 
Du Tử Lê,
(Mar. 2013)


 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2013 09:45:28 bởi Ánh Tuyền >
Đoạn_Trường 21.05.2013 12:26:09 (permalink)
0
Ánh Tuyền


 

 Anh khỏe không "Trăng Già"?, em đến thăm Anh chiều nay và, lưu lại trang Thôn Nghèo một bài Hư- Ảo- Hình, Làm Thành Hư -Ảo- Thơ Đọan Trường, . Tình cờ em đọc trên trang nhà DTL. Hy vọng là Anh chưa xem qua nhé . Thương chúc Anh luôn mạnh khỏe, cùng niềm ước mơ nào đó sớm thực hiện ... Em Ánh Tuyền 

 
Réo ngừ ta già, còn gì nữa muh khoẻ.  Vẫn chưa yếu.  Có lần anh lang thang trên web để tìm hiểu các nhà thơ đương đại, anh tình cờ gặp trang web của nhà thơ DuTuLe.  Sau khi tìm hiểu, anh có gửi bài "Nơi Nhân Gian Cuộn Tròn và Khô Cứng" vào đó và bài đó được đăng.  Nhà thơ có liên lạc với anh.  Hai bên trao đổi với nhau về thơ ca.  Nhà thơ có hỏi anh thêm về các bài thơ khác.  Vì hiểu sơ về style thơ của nhà thơ, anh gửi các bài mới làm sau nầy.  Kết quả là nhà thơ thích và viết bài mà em đọc được.  Nhà thơ không nhắc với anh về chuyện viết bài nên anh biết sau em.  Anh rất hân hạnh.  Cám ơn em.
 
 
 
Sa Pa Phiên Chợ Tình Nhân
 
 
Sa Pa ngậm giấc mơ
bông vụ xoay đêm cồn cào
đêm tìm về môi đỏ nhàn nhạt hơi khèn
trăng toẽ dòng nghiêng góc bản
bóng tạc vào bóng
 
dốc sao mơn trớn vòng tay Sa mu
nụ hôn trườn làn hơi ngóng
nhịp chân ảo diệu
bước chân của những thiếu nữ Sa Pa
mân mê Roóng pọc
 
mắt đan vào mắt sợi chỉ động
sương ngã đầu thác Bạc
trăng ửng nước
phiên chợ tình nhân
                                  Đoạn Trường
 
 
Inside Your Mind
 
Fingers, fingers, fingers
They contort in the forms of madness
Exploring with perpetually diverged sorrow
In a moment, they are emerged
You are satisfied
They are inside
Your mind
                            Đoạn Trường
 
 
Dòng Sông Âu Yếm Đất
 
 
Hãy để anh chạm em dòng sông vắng
nước lụa mềm cài then không gian truyền cảm
sắc nước gợn ánh sao dã thú
sợi nắng tắt vào bờ cỏ xanh
soi mặt hồ hé nụ
 
những con mưa quẫy dòng sông đục
nước cuồng dại xói mòn đất thâm nỗi đau
uẩn khúc quanh co
bèo ngang vai bát ngát
tiếng kinh cầu chưa đến ngõ
thoát áo chuông
 
dòng nước lặng vạch yếm trù phú
những cánh đồng hun hút nối đuôi nhau
đàn cá chưa chịu ngủ
mây đong đưa vòm nôi
ấm
 
hảy để dòng sông âu yếm đất
cắn sâu tâm trí
nước mát nhóm tim lửa hừng hực
tách rời thân thể em
                                       Đoạn Trường
 
hôm nay máy computer của Đoạn Trường không ăn rơ với trang "vnthuquan", nên tốn quá nhiều thời gian và chỉ viết được mấy dòng.  ĐT vào thăm quí độc giả và các bạn. 
Mộc Quỳnh 21.06.2013 07:34:23 (permalink)
0


 





Đâu Phải Bởi Mùa Thu





Tác Giả Phú Quang / Ca Sĩ Ngọc Hạ 

 


" ...Em ru gì ? Lời ru cho đá núi, đá núi tật nguyền, vết rạn thời gian. 

 Em ru gì ? Lời ru cho biển khơi, biển khơi biết bao giờ ngừng lại. 

 Em ru gì ? Lời ru cho ta, một đời đam mê, một đời giông tố. 

 Em ru gì cho ta, qua bao ngày phôi pha 

 ....... 

Lá trút rơi nhiều, đâu phải bởi mùa thu. 

Đâu Phải Bởi Mùa Thu... " ( Phú Quang) 
 



      Đoạn Trường ơi! 

      Lâu rồi N.Quỳnh không có ghé thăm Đoạn Trường, ĐT vẫn khỏe chứ!  N.Q thích làm người thầm lặng đọc hoài, những áng thơ rất tình, rất lãng mạn, rất riêng của ĐT. Cám ơn những vần thơ của  ĐT đã mang N.Q về với một nỗi nhớ mênh mông ... 
       Chiều nay, N.Q mời ĐT và quý độc giả trang thơ Thôn Nghèo cùng, thưởng thức nhạc phẩm Đâu Phải Bởi Mùa Thu. Tiếng đàn giọng hát ngân ngay mùa Hạ Cali . N.Q chạnh lòng cảm từng chiếc lá vàng nhè nhẹ rơi trước hiên nhà ... "Lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa Thu"... 

    Chúc vạn niềm vui và bình an đến ĐT nhé. 

Thân mến, 
N. Quỳnh
                                           

<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2013 02:25:50 bởi Mộc Quỳnh >
Đoạn_Trường 28.06.2013 14:15:48 (permalink)
0
Mộc Quỳnh


      Đoạn Trường ơi!     
      Lâu rồi N.Quỳnh không có ghé thăm Đoạn Trường, ĐT vẫn khỏe chứ!  N.Q thích làm người thầm lặng đọc hoài, những áng thơ rất tình, rất lãng mạn, rất riêng của ĐT. Cám ơn những vần thơ của  ĐT đã mang N.Q về với     một nỗi nhớ mênh mông ... 
      Chiều nay, N.Q mời ĐT và quý độc giả trang thơ Thôn Nghèo cùng, thưởng thức nhạc phẩm Đâu Phải Bởi Mùa Thu. Tiếng đàn giọng hát ngân ngay mùa Hạ Cali . N.Q chạnh lòng cảm từng chiếc lá vàng nhè nhẹ rơi trước hiên nhà ... "Lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa Thu"... 
       Chúc vạn niềm vui và bình an đến ĐT nhé. 
       Thân mến, 
N. Quỳnh
Nhìn cây mai liễu là nhớ đến N Quỳnh rồi.  Cây mai liễu vẫn sống khỏe trẻ, chưa có hoa thôi.  Thiếu mấy ngày là đúng một năm NQ ghé "Thôn Nghèo", cứ một năm ghé sang một lần, thì "lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa Thu", có lẽ là bởi...  Đoạn Trường rất thích cây mai liễu, và thích cả nhạc phẩm "Đâu Phải Bởi Mùa Thu".  Nhạc phẩm nầy do nhạc sĩ Phú Quang người Hà Nội phổ từ bài thơ "Yên Tĩnh" của Giáng Vân.  Đây là lần đầu tiên ĐT nghe nhạc phẩm nầy.  Lời bài thơ rất thi vị.  ĐT tìm hiểu mới biết là nhạc phổ từ thơ, nên càng thích thêm.  Chờ mai liễu trổ hoa.  ĐT sẽ nghe lại nhạc phẩm nầy và ngắm hoa.  Tưởng tượng thôi cũng đủ phê phê.  Nghe nói cây chuối lơ tơ mơ của NQ ra nải.  Ai muh mát tay thế! 
Cảm ơn NQ nhiều.  Hẹn gặp lại lần tới, hổng biết ngày nào tháng nào đó nhé. 

Thơ Gửi Liên Hiệp Quốc

Thế giới mãi tìm hòa bình quanh bia mộ
trước khi tôi sinh ra
những đàn ông cầm vũ khí đào mồ sâu hơn tư tưởng
họ chôn chiến binh công lý ở thành Troy*, ló gót chân
nước mắt và máu trộn vào mâm ăn cùn sợi tóc
thánh địa tối tăm, buồn và bỏ đi
lũ trẻ tản lạc lớn lên kéo những sợi tơ

chúng trở thành Tần Thủy Hoàng đào Vạn lý trường thành chôn xác lại, ló tứ chi
giọt nặng trĩu ướt sũng những ngôi mồ
cỏ chưa khô dẫm nát gót giày kỵ binh
lý tưởng hòa bình cùn mã tấu
cháu của họ ăn lương khô cha ông và lớn lên, giận dữ
ngón tay vô cảm không chạm mưa gió
dệt vuông vải trắng khổng lồ hương quả

chúng trở thành Hitler đào Âu Châu mồ chôn tập thể ló tứ chi và đầu
nước mắt nhĩu
               máu nhĩu
                      chủng tộc nhĩu
lửa cạn kiệt cong từng giọt đồng dao
cháu chắt họ ngậm lửa và lớn lên
chúng thêu quan tâm ác độc lên vuông vải

mầm móng al-Qaeda thụ thai thế giới
những mộ chôn cực đoan lộ nguyên hình, xác phơi trên đường phố
ai sẽ cắm cờ hòa bình lên mộ họ?
Trung quốc chăng?

                                       Đoạn Trường

* Thành Troy là nơi xảy ra trận chiến trong lịch sử Hy Lạp giữa người Troy và Sparta, sau khi nhị hoàng tử Paris của thành Troy chiếm trái tim hoàng hậu Helen của vua Menelaus của thành Sparta

-------------------------------------------------------------------------------
Định Mệnh Bí Ẩn Ra Đi

Cánh hoàng hôn nhìn sắc hoa dại khép
con tim ghế đá ngóng hơi thở xe chiều
nhịp quen quen từ miền Đông Bắc nhớ
bàn chân lá ngược góc Phila* vắng
tìm những nụ hôn ngân hà chót vót
Ô tình yêu... định mệnh bí ẩn ra đi
lá cắn đầu vân tay gió lạc lối
cảnh vật ngừng thở phẳng phiu
chờ sự trở, về thời gian
vách núi đôi vết xẹo tĩnh mịch rạng nứt
trái tim ngốc dại địu tư tưởng
nụ hồng giữa vườn hoa nàng
dẫu nàng ra đi, nàng sẽ yêu trở lại
tình yêu mượt cánh đồng cỏ nõn
dòng suối trong veo dưới sương mai thụ phấn bình minh
nàng cố ráp đơn diều khuôn phép
chứa giọt lệ ngủ trong ve thủy tinh không ai đánh thức
khoảnh khắc nào riêng tôi?
không còn nữa...
tiếng hát nàng chín vắt ngang ghềnh đá đơn độc
lời ca vỗ về sóng dịu sự đau đớn mềm
âm thanh mở bung miền thâm u
binh đoàn chim sẻ vỗ cánh cầu vòng rời khỏi nhanh như đến
nàng, chính nàng, bóng trăng trong gương
sáng những ngôi sao bé bỏng vây quanh
đau, buồn thuyết phục bản thân tôi lần nữa
tên nàng tôi gọi dòng sông Mississippi vẫn chảy
nước xé đôi bờ
tiếng xe chiều diệu vợi
                                     Đoạn Trường
* thành phố Philadelphia, của tiểu bang Pensylvania
Bài nầy viết khi nhớ đến một người đã gọi tôi bằng "người đó", và làm tôi nhớ đến bài thơ "Hai Sắc Hoa Ti-Gôn" của nhà thơ T.T. Kh.  "...Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng/Trời ơi! Người ấy có buồn không/Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ/Tựa trái tim phai, tựa máu hồng"

Chào các bạn và quí độc giả của "Thôn Nghèo".  Mấy tuần qua, máy laptop của ĐT bị siêu vi rút, sửa không được.  Giờ windows 8, xài chưa quen.  Chúc các bạn và quí độc giả ngày mới an vui !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2013 13:48:25 bởi Đoạn_Trường >
Đoạn_Trường 16.07.2013 13:34:11 (permalink)
0
 
 
 
Lặng Lẽ Chiếc Lá Khuya
 
 
Buổi dạ hội khai hoang dòng thủy triều đối thoại
nàng bước vào
những tia mắt lóe lên đổ đầy tương lai ước vọng
bước chân khoan thai lướt qua đồng cỏ chiều se nắng
nở hoa giữa đoàn pháo hoa bung vỡ
chẳng phải nàng là người mẫu thời trang, siêu sao điện ảnh
đôi mắt nàng gà mái túc con
tiếng khánh thanh
eo lưng tất bật
tóc đùa mây
nàng thiếu nữ tân đời

chiều vội vàng bỏ đi
con mưa phùn tiếp lỡ dở
bên vỉa hè xanh rêu giục ánh đèn vàng
tôi cầm cần câu trống lưỡi
điếu thuốc phà hơi sương loăn xoăn ký ức
trước mùa khai hoang
đợi
và, bỗng đợi

từ phòng khiêu vũ, tiếng nhạc hoành tráng len qua kẽ lá
chiếc lá rơi lặng lẽ
khách lưu vong không thèm để ý
tôi lắng nghe nhịp thở nàng màu máu thẳm
rưng rưng ánh rượu vang gượng gạo
qua những chiếc mặt nạ lưu ly hoa gạo hoa kèn hoa sữa
tôi tìm tên nàng trong vũng mưa lăn tăn giữa đại lộ
đèn ô-tô xén mòn bóng tối thâm u, lộ ra bóng tối khác
que lửa xa dần bờ hoang vắng
đêm lạnh đêm

xe tắc-xi lịch sự nằm lì
đợi nàng bước ra vòng đại gia hào nhoáng
nàng nhìn tôi
mùa hoa gầy
mùa hoa rét không nở hoa
mùa hoa lạ
mấy ngàn đêm in sâu một khắc tách rời thời gian
giọt mưa lạnh xé ngang
mưa phùn vỡ tan tên nàng
bật lên mùa tái nhợt
tiếng mưa lần xong chuỗi Mân Côi đất
bình minh chưa rời bến
đêm chở khúc khủyu dòng sông
nặng biển
lặng lẽ chiếc lá khuya

                                     Đoạn Trường
 
 
Em nghĩ gì khi đọc xong bài nầy?  Mùa hoa lạ...?  Mùa hoa thiếu hoa hướng dương.
 
Vài tuần trước, có con nhỏ em gửi cho tôi mượn tập thơ song ngữ "Vili & Paris" của Vi Thùy Linh do nhà xuất bản Hội Nhà Văn, 2012.  Nhỏ em dặn đi dặn lại là cho mượn thôi, không được làm hư, và tới thời hạn phải gửi trả lại.  Tôi đến với thơ của chị, qua bài "Từ Phía Ngày Nắng Tắt" đăng ở tạp chí do tòa lãnh sự Việt Nam ở Washington D.C tổ chức.  Tôi đọc bài đó ở trên mạng mấy năm sau nầy lúc tạp chí không còn hoạt động nữa.  "Từ Phía Ngày Nắng Tắt" trên tạp chí và sau nầy được hoàn chỉnh hơn khi đăng trong các tập thơ của chị.  Vi Thùy Linh là một hiện tượng trong làng văn học Việt Nam.  Chị chọn màu tím làm chủ thể của tập thơ.  Cách trình bày với nghệ thuật tân thời, và phong phú rất thu hút đọc giả.  Nhà văn học bình luận Thụy Khuê có bình thơ chị, và nhiều tờ báo đã viết về thơ chị.  Ở đây, tôi chỉ đề cặp về một khía cạnh nhỏ, đó là phần Anh ngữ.  Dịch giả là Nguyễn Bản, Nguyễn Văn Dân, Nguyễn Phan Quế Mai, Uông Triều, Di Li, và Đỗ Ngân Phương.  Có lẽ chị không thạo về Anh ngữ, và người phụ trách biên tập không kiểm chứng kỹ, nên phần dịch thuật không như tôi mong muốn.  Có nhiều đoạn dịch bằng hệ thống Google Translate, nên phần lớn bài thơ dịch từng chữ ra từng chữ, không ăn khớp với ý nghĩa, ngữ pháp, cấu trúc của câu thơ.  Thơ hay, nhưng phần Anh ngữ còn nhiều chổ có thể làm tốt hơn.  Vài lời với độc giả thơ Vi Thùy Linh.   Đoạn Trường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2013 14:44:40 bởi Đoạn_Trường >
Đoạn_Trường 06.08.2013 13:30:04 (permalink)
0
 
 
 
Nàng Bỗng Đợi
 

Nham thạch bước vào động
nước leo qua kẽ lá
vườn nằm hé lộ trà xanh ngút
đồi vú thiêng mượt cỏ nõn

thiếu nữ bình minh chuẩn bị nắng
tuổi thanh xuân chạy về phía đồi
nàng run rẩy
da rớm ướt hơi sương
tiếng rên ngọt ngào gió ran rát qua mi

tôi tìm nàng xuyên đại ngàn vó ngựa
dừng chân trong ve đầy sắc rượu vang đỏ sẫm
say trong nàng tình yêu
trinh, tĩnh

thiếu nữ Đà Lạt trong vắt
lấm cao nguyên nâu u huyền
nàng cất tiếng và hát
những loài thông xốn xang
                  thác bạch hạc reo cội nguồn
                                 biển hồ cà phê thầm lặng ngui ngút

nắng sớm mùa thụ phấn
đôi môi lần âm thanh cảm giác nhẹ
làn tóc trở về vĩ tuyến nam, nữ
buổi sáng của tôi cùng nàng dệt nên bản giao hưởng mặt trời chuếnh góc
cung bậc và tiết điệu soi bóng dưới mặt hồ
nàng vắt lại buổi 18 năm se lạnh
những bậc cấp nguyên khôi

nàng tựa hờ khung cửa
mở toang con đường của hai bóng
nối liền ngõ tình yêu
cánh hè chìm trong thung lũng
nàng bỗng đợi
và tôi đến

                           Đoạn Trường
 
Đoạn Trường xin chào các bạn trẻ ở Hà Nội đến với trang "Thôn Nghèo". 
Nhân dịp nầy, ĐT cũng muốn nói rằng khi ĐT tìm đủ các bạn dịch thơ ĐT ra Anh ngữ, và người viết lời bạt phù hợp với dòng thơ "Thôn Nghèo", ĐT sẽ lên lịch trình ra mắt thơ và giao lưu cùng quí độc giả và bạn hữu.  Ra mắt tập thơ đầu tay không dễ chút nào, có nhiều chuyện phải lo hơn sự tưởng tượng của ĐT.  Khi đó, ĐT sẽ giới thiệu trước vài tháng để quí độc giả và các bạn có thời gian sắp xếp chương trình vacation.  Thứ nhất là du lịch thăm thành phố ĐT đang cư ngụ và sẵn dịp dự buổi ra mắt thơ/giao lưu của ĐT luôn một thể hén.
N. Quỳnh có khỏe hôn?  N. Quỳnh cứ tự nhiên post thơ.  Đọc thơ của ĐT đã làm dậy thì dòng nhiệt huyết thơ của N. Quỳnh là bước đầu thành công của ĐT rồi.  Mong rằng chớ ngại ngùng, cứ để dòng thơ tuôn trào theo cảm xúc.  Các bạn và quí độc giả nào khi đọc trang "Thôn Nghèo" và có cảm hứng sáng tạo thơ, xin vui lòng cứ tự nhiên chia sẻ trong trang nầy.
Chúc các bạn và quí độc giả tìm được giây phút thư thái khi ghé qua trang "Thôn Nghèo". 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2013 12:06:34 bởi Đoạn_Trường >
Đoạn_Trường 21.08.2013 12:49:27 (permalink)
0
 
 

 
Cảm ơn vợ chồng bạn đã đọc thơ "Thôn Nghèo" và gửi Thank You Note.  Một trong những điều quí mến là hai bạn đã giới thiệu "Thôn Nghèo" đến với các bạn ở Sài Gòn, Cần Thơ và các tiểu bang Mỹ.  Có lẻ, hai bạn tìm thấy gì đó ở dòng thơ Đoạn Trường nên hai bạn đã không ngại giới thiệu cùng các bạn khác.  ĐT cảm thấy hân hạnh.  Đời chứa nhiều nghiệt ngã và sâu lắng, nhưng thơ lại là thẫm mỹ của ngôn từ được dệt nên từ đời sống thường ngày.  Những hình ảnh được ghép lại để chúng được thăng hoa và bay lên.  ĐT cùng hai bạn bay lên!  Chân tình cảm ơn hai bạn. 
 
 
 

Đoạn Trường xuất thân từ nhà quê, nên rất hợp rơ với cây mai liễu.  Hễ nói đến liễu là ĐT thích.  Mai đi với liễu là càng thích với thích.  N. Quỳnh thấy yên tâm chưa.  ĐT cũng biết chăm sóc lắm.  "Truyện Kiều" của cụ Nguyễn Du có câu, "Máu tham hễ thấy hơi đồng là mê."  ĐT thì máu trai hễ thấy hơi mai là mê.  Nói đùa cho vui. 
 
 
 
Cà Phê Nhăm Nhắp Tuổi Bình Minh
 

Từng giọt cà phê bay lên con phố
đánh thức tuổi bình minh chớm nắng
hương vị khơi nguồn đang lớn

giọt cà phê ngã lòng
sảng khoái
lâng lâng bình hoa nở
những chiếc bàn lạnh liên kết nhóm ghế ấm
vẫn giữ niềm riêng

ký ức nhiễm tuổi man dại
lo lắng sung sướng khuấy vào nhau trong một thể
tôi gặp nàng nơi đó
màu sữa trắng trinh khôi
màu da thiếu nữ mới bước chân lên thành phố
đen đắng chưa rám màu
vị ngọt bông lúa còn đọng lại

môi tôi bám xiết ly cà phê nóng loãng
từng giọt
        từng giọt
điệu nhạc miên buồn gợi nền lãng mạn
cà phê háo hức nhuộm tôi
ban đầu cảm giác ngọt thơm ngoan
xoa diệu nhọc nhằn
mây hồng ướm mắt tôi

rồi đổi sắc
vị ngọt thơm tan dần và xếp lại
vị đắng mở rộng dai dẳng
tạo hóa khước từ chọn lựa hỗn hợp lâu
còn hương cà phê còn vị đắng
một tách rời, chất kia sa thải
như tôi với nàng

mẫu tự tình yêu của tôi
ly cà phê cạn mạch tâm hồn thèm khát
có khi nào ly nghiện cà phê?
cà phê nghiện môi?

quán cũ đợi ly cà phê
trống vắng ly cà phê ban đầu
tôi uống cà phê nhăm nhắp tuổi bình minh

                                                 Đoạn Trường
 
Chúc các bạn và quí độc giả gặt trọn niềm vui !
Đoạn_Trường 13.09.2013 14:20:06 (permalink)
0
 

Nỗi Niềm Cửu Long

Chiều xanh
gió lay động bóng hoàng hôn
đất hồi chuyển
đôi gờ in dấu nắng
xuồng ba lá víu mi trang cũ
anh trở lại bãi cát hồng
từ Cali cát
nỗi niềm Cửu Long
cà na hôn môi em trước mùa bông điên điển
vàng môi anh

mái tóc giữa dòng mênh mông rủ cánh
em hái từng nụ hôn vàng
đàn cá linh ghẹo mẻ lưới
kích thích rượu nhà anh

đêm trăng giường cất tiếng hát
những lá thư rụng từ đôi môi
trốn vào phong bì
chờ ngày anh gửi

                            Đoạn Trường

Vài tuần trước,  Đoạn Trường có gặp mặt anh tổng biên tập của một tạp chí văn chương.  Tạp chí nầy xuất bản và bán cho các độc giả yêu mến văn học.  Anh ấy mời ĐT gửi bài.  Nên mấy tuần qua, ĐT chú tâm vào hoàn tất bài "Những Người Gánh Bóng Ra Biển."  ĐT viết bài nầy với rất nhiều cảm xúc và tâm sự.  ĐT viết rất lâu và rất lâu.  Vì thể lệ đăng bài của tạp chí, nên ĐT không thể đăng nguyên bài ở trang "vnthuquan".  ĐT chỉ đăng khổ đầu ở đây
Những người gánh bóng ra biển
đêm mực xối xả vai
mắt biển quê hương kinh hãi
quan sét xé loang quá khứ, hiện tại
tương lai rời rời hy vọng
đánh cuộc vĩ đại
biển gục đầu thấm mưa
bọt trắng cắn đôi thân phận... còn tiếp!
ĐT muốn được giao lưu cùng các bạn của vợ chồng Chi/Tùng ở Vũng Tàu và Sài Gòn qua voice conference, Skype, hoặc Tango.  Mong rẳng Tùng có thời gian sắp xếp cuộc gặp gỡ nầy.  Thanks a bunch!
ĐT welcome các bạn sinh viên của các trường đại học đã tựu trường và có internet để vào thăm "Thôn Nghèo."

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2013 13:29:28 bởi Đoạn_Trường >
Đoạn_Trường 05.10.2013 14:01:21 (permalink)
0
 
 
 
 
Cây chuối lơ tơ mơ của N Quỳnh giờ ra quày

Trong lịch sử văn học Việt Nam, Đoạn Trường không biết có mấy nhà thơ nhà văn được ăn trái đầu mùa gửi đến từ độc giả.  Có lẻ, ở chổ "Thôn Nghèo" mới có, dù chưa là thi sĩ.  ĐT theo đạo Tin Lành, nên không có cúng.  Lâu rồi chưa ăn chuối mốc.  Nay được ăn chuối mốc, nhớ quê nhà hết biết luôn.  Nhớ hàng chuối dọc bờ ruộng; nhớ những ngày hạ quày chuối trước Tết; nhớ chuối ép sau ngày Tết; nhớ hương vị chuối dưới quê mỗi khi cắn vào trái chuối nầy.  Thiệt tình, là nhớ.  Mà cũng lạ, chừng tuổi nầy sao không ra chợ mua một nải về ăn cho hết nhớ.  Nhiều khi trong cuộc sống, ĐT quên hết rất nhiều thứ; đến khi ngửi một hương vị nào đó, nhìn thấy hình ảnh nào đó, hay gặp cơ duyên nào đó, ĐT nhớ lại những kỷ niệm đẹp xưa.  Cảm ơn NQ làm sống lại kỷ niệm đẹp.

Dấu Chấm Đời Anh

Mở trống vắng buộc vào sợi tóc rối
những hồng cầu khai quật chất hoang tri
con tim vỗ cánh
bình minh tỉnh giấc thèm muốn đôi môi cọ xát

hương ngày tái sinh đáp xuống ngực
đến với anh bằng mùa thu lõa thể
lá vàng rơi lên cẩm thạch
hôn trái nho đầu mùa héo trước mùa thu
em khôn ngoan hé lộ sự quyến rủ
bóng trăng căng tròn trĩu mật đôi môi
điện-não-đồ nụ hôn

đôi môi đối thoại cùng lưỡi
ghi âm quả nho chín mọng màu đỏ ửng
em hiện hữu trong ngôn ngữ
chinh phục trang giấy đã bỏ lỡ
và những gì em khao khát
ô trống anh

em lấp đầy mẫu tự hiện sinh
dấu chấm đời anh

                                   Đoạn Trường

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2013 00:04:21 bởi Đoạn_Trường >
Đoạn_Trường 22.10.2013 11:01:08 (permalink)
0
 
 
 
Lạc Giữa Cánh Đồng Sầu
(Rose Phương Diễm)

Chiều phẳng phiu trải đường ray hoang nhạt,
xe lửa vàng ủ ê đã ngừng.
Những qua đi đọng lại.
Xa xa còi tàu thốt lên lạnh lẽo
chợt hiểu mùa ấm vòng tay
giữa cánh đồng ngô sầu
Khi nàng chạm hơi thở vành trăng tươi nhuận trong khóe mắt
của giấc mơ góa gụa,
nàng chẳng biết nàng đã gặp qua,
dù tỉnh giấc trong một tình yêu mới.
Tất cả trở thành tia đom đóm nhấp nháy,
bất lực nơi thị trấn kỳ dị.
Cánh đồng chạy về phía chân trời
dìm hết tất cả.
Khi anh đối diện quan điểm chính mình
đã đồi mồi và níu với.
Chiều tuyết rơi cuối đường ray, vài viên đá cuội

                                                               Đoạn Trường

Cám ơn nhà thơ TVL đã ghé trang "Thôn Nghèo" và "Đường Về Thôn Nghèo," và cám ơn nhà thơ đã có nhã ý giới thiệu hai bài "Người Lính Già!" và "30 Tháng 4 Lộc Cộc Về" với độc giả của blog bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc, bút hiệu Đỗ Nghê ở Sài Gòn.  Đoạn Trường rất hiểu sự nhạy cảm của bài "30 Tháng 4 Lộc Cộc Về."  Bác sĩ Đỗ có đồng ý hoặc không chấp nhận đăng hai bài thơ ấy, ĐT rất cảm ơn nhà thơ. 

Khi ĐT viết xong bài "30 Tháng 4 Lộc Cộc Về", ĐT đã nhờ người gửi đến ban biên tập của tạp chí Văn Nghệ Quân Đội ở Hà Nội với lý do là ĐT mong muốn độc giả ở Hà Nội, và các nước Động Âu, và các bạn trẻ có cái nhìn tổng quát hơn, toàn diện hơn về 30 Tháng 4.  Ngày 30 Tháng 4 là một trong những dấu mốc lịch sử Việt Nam.  ĐT mong muốn độc giả ở Hà Nội, và đặc biêt là độc giả của tạp chí Văn Nghệ Quân Đội và "vannghequandoi.com", hiểu được cảm nghĩ của một đồng bào Việt Nam nhìn 30 Tháng 4 ở một phương diện khác.  Bài thơ không có tính tuyên truyền như "Bên Thắng Cuộc" của nhà báo Huy Đức do nhà xuất bản Osinbook, 2012.  "Bên Thắng Cuộc" chứa một guồng máy tuyên truyền (hidden subliminal message) có qui mô.  Nhưng vì sự bất đồng quan điểm chính trị, "30 Tháng 4 Lộc Cộc Về" không được duyệt và đăng trong tạp chí ấy.  Một số nhà thơ đã đọc qua bài thơ nầy và có cùng đồng cảm với nhà thơ.  Cám ơn nhà thơ TVL.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2013 14:29:28 bởi Đoạn_Trường >
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 52 của 55 trang, bài viết từ 766 đến 780 trên tổng số 824 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9