nơi tình yêu bắt đầu!
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 10 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 138 bài trong đề mục
quynhhuong198 12.08.2009 22:25:52 (permalink)

Trích đoạn: vu phong

gửi Gió cho mây ngàn bay...
 
 
Cho Gió bám vào sợi dây kí ức
Để vững vàng bước tiếp những ngày sau
Vào những lúc trái tim như hấp hối
Tự nhủ mình đời vẫn đẹp tựa sao
Em đừng gắt bởi có lúc mưa rơi
Mưa thấm áo ai hay ai biết trước?
Rồi mưa tan và dòng sông chảy ngược
Ngược vào lòng đau nhói trái tim Gió
Chớ vội vàng để tuột ước mơ xanh
Gió sẽ giật cuốn trôi vào quên lãng
Mất niềm tin sẽ thay vào buồn chán
Có còn gì?
Chút ít, chẳng bao nhiêu …
Bởi thế gian tình đa hận lắm điều
Có dối trá lọc lừa lẫn tội ác
Muốn tình yêu đồng xanh hay hoang mạc
Phụ thuộc vào hai nữa của trái tim
Tình chưa chết nó chỉ ngủ im lìm
Sẽ có lúc tình yêu được đánh thức
Và khi đó Gió-em không có thực
Sống yêu nhau giữ chặt trọn giấc mơ





GIÓ & EM

Gió và em tất cả không có thực
Chỉ tình yêu có thực phải không anh ?
Anh và mơ là những giấc mộng lành
Đêm chiu chắt ghi hồn bao thương nhớ

Đêm và anh, cõi lòng đều đã mở
Em bước vào , bước nhè nhẹ tình em
Đến bên anh, trong những giấc mơ êm
Em và gió sẽ dập dìu khúc nhạc

Êm thật êm , ru hồn anh bát ngát
Đến với em, ta cùng hát tình ca
Hòa vào lòng quyện với những thiết tha
Cung trầm bổng, điệu tình yêu muôn thưở

Để khi tỉnh , còn trong anh nỗi nhớ
Gió và em, giấc mơ đã bên anh
Gió và em, và những ước mơ xanh
Cùng đã đến bên anh giây phút ấy....

Quỳnh Hương

 Chào bạn Vũ Phong thân mến,
QH xin cảm ơn bạn đã ghé thăm và gửi lại cho QH bài thơ Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay
QH cũng xin gửi lại bạn bài Gió & Em đáp tạ, dù biết rằng thơ họa không hay gì, nhưng đó là cảm xúc của QH khi đọc bài GGCMNB của bạn,bạn nhé!

QH thật không biết có nên gửi bài vào đây không ? Vì trang của bạn lại nằm bên Những Lá Thư Tình trong khi trang của QH lại ở Thơ Sáng Tác, và ở đây giống như một cuốn nhật ký của bạn quá ....
 Nhưng QH không biết nên gửi bài cho bạn vào đâu nên phải gửi vào đây vậy, mong bạn đừng trách QH nhé,bạn nhé!

Thân mến chào bạn,
Quỳnh Hương
#61
    vu phong 13.08.2009 21:48:50 (permalink)
    Đêm bước đi trong cát và gió
    Mới hay gió cát chẳng đâu đó một mình
    Sóng ỡm ờ trườn trên bờ bãi lặng thinh
    Bước chân soi mình bên con Dã Tràng tê tái
    Khuôn mặt ngày ranh ma biến vào đêm trở thành khờ dại
    Biển rùng mình bật những tiếng ho khan
    Bàng hoàng trước sự thật ngôi sao biển biến mất
    Trơ lại trên cát chiếc vỏ ốc rong rêu thở dài
    Chỉ có ngọn Hải Đăng đĩnh đạc chiếu thẳng
    Và bước chân lặng thinh thấu hiểu kẻ lạc đời
    Chẳng còn gì để nhìn lại chuyện kể chiều qua
    Tình của biển không cần người làm chứng
    Đâu đó có kẻ lạc vào giấc mơ không thực
    Bước mộng du rêu rao cuộc viễn trình
    Con Dã Tràng vẫn cặm cụi lặng thinh
    Đào huyệt chôn những dư thừa vào cát
     
     
    #62
      ms.witch 14.08.2009 20:00:23 (permalink)
       






      I was standing

      All alone against the world outside

      You were searching

      For a place to hide



      Lost and lonely

      Now you’ve given me the will to survive

      When we’re hungry...love will keep us alive



      Don’t you worry

      Sometimes you’ve just gotta let it ride

      The world is changing

      Right before your eyes

      Now I’ve found you

      There’s no more emptiness inside

      When we’re hungry...love will keep us alive



      I would die for you

      Climb the highest mountain

      Baby, there’s nothing I wouldn’t do
      #63
        vu phong 14.08.2009 22:04:56 (permalink)

        Vũ trụ khởi nguồn cũng có thể là từ trống rỗng.

        Em thương!Anh muốn kể cho em nghe câu chuyện của riêng mình...
        Thực tế,hầu hết tất cả chúng ta đều gặp những khoảng trống,khoảng trắng vào những thời điểm khác nhau và vì những nguyên nhân khác nhau trong cuộc đời mình.
        Em đã từng nghe chuyện Gió và Chong chóng chưa?có lẽ...

        Gió nhẹ, chong chóng quay. . .

        " Cậu lúc nào cũng quay mãi thế à? " Chợt gió hỏi chong chóng.

        " Ừ, có lẽ vậy!! " Chong chóng đáp. " Vì cậu thổi nên tớ phải quay! "

        " Vì tớ sao?? " Gió ngạc nhiên.

        " Vì cậu. Vì cậu mà tớ quay, cũng vì cậu mà tớ sống. " Chong chóng trả lời. " Nếu tớ không quay thì tớ là một cái chong chóng chết!! "

        " Nếu. . . nếu có một ngày. . . tớ không ở bên cậu nữa. . . " Gió ngập ngừng."

        " Tớ không biết. Trên đời này có vô vàn ngọn gió và vô vàn chong chóng. Bình thường thì chong chóng cần gió. Gió như là nguồn sống của chong chóng. Chong chóng thiếu gió, chong chóng không còn sức sống nhưng gió thiếu chong chóng thì gió vẫn vậy. " Chong chóng nhẹ nhàng trả lời gió.

        " Ừhm. Có lẽ!! " Gió đáp, với tất cả sự thờ ơ.

        Chong chóng hiểu hết tất cả. Rằng một ngày kia, gió sẽ chán chong chóng. Rằng chong chóng sẽ già đi theo thời gian nhưng gió thì không. Rằng ngày đó đã sắp đến rồi. Chong chóng thở dài. Chong chóng sắp già mất rồi. Hai ngày, chong chóng không được gặp gió. Có lẽ là chong chóng nhớ gió. Rồi. . . Trời gió lên, chong chóng quay. . . Gió đến rồi!! Gió vẫn thế, vẫn thờ ơ và vô tình. Chong chong nhìn gió, không tin vào mắt mình. Gió, là gió. . . Nhưng đáp trả lại sự nhiệt tình của chong chóng chỉ là một làn gió nhẹ, đủ để chong chóng rung động.

        " Tớ phải đi! " Đột ngột gió lên tiếng.

        " Cậu phải đi à?? Cậu đi đâu!?? " Chong chóng hỏi, trong hoảng loạn.

        " Xa lắm, họ rủ tớ đi, các cơn gió khác!! Chúng tớ phải đi, vì sắp đến mùa khô rồi!! "

        " Thật sao?? " Điều chong chóng lo sợ cuối cùng cũng tới. " Cậu có về không!!? "

        " Thế cậu có đợi không? " Gió hỏi lại.

        " Tớ đợi. Chỉ cần cậu nói có về là tớ tin cậu có về!! " Chong chóng lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng có niềm tin tuyệt đối vào người khác.

        " Ừh. Nếu cậu đợi thì tớ sẽ về!! " Gió đáp.

        " Cậu sẽ về thật chứ?? Khi nào thì cậu về?? "

        " Nhanh thôi, khoảng năm mười ngày gì đó!! " Gió trả lời. " Tin tớ nhé!? "

        " Tớ tin cậu, cậu đi đi!! Tớ sẽ chờ!! Cậu sẽ về, sẽ mang cho tớ bông hoa màu tím chứ?? " Chong chóng nói, lòng lại nhen lên niềm hy vọng.

        " Chắc chắn!! Hoa màu tím nhé!! " Gió khẽ cười.

        Chong chóng không nói gì cả, chỉ biết lặng nhìn gió đi.
        ...........................
        .............................
        Em có muốn biết Chong chóng sẽ ra sao trong những ngày không có Gió???
        #64
          ms.witch 15.08.2009 01:48:27 (permalink)
          Rồi gió đi. Chong chóng ở lại và chờ đợi. Chờ mỏi mòn. Một ngày, hai ngày. Một tuần, hai tuần. Rồi một tháng, hai tháng. Gió vẫn không về. Chong chóng vẫn đợi. Chong chóng tin gió. Tin vào lời hứa của gió. Năm đó, khô hạn, nắng nóng. Trời lặng không chút gió. Mọi người đã đi đến vùng khác. Riêng chong chóng vẫn ở mãi nơi này. Chong chóng sợ nếu mình đi thì khi gió quay về sẽ không gặp. Chong chóng sợ không gặp được gió.

          Cậu ấy sẽ về!! Cậu ấy hứa rồi mà!! Cậu ấy bảo nếu mình đợi thì cậu ấy sẽ về!!

          Mình phải tin vào cậu ấy!! Cậu ấy không lừa mình!! Cậu ấy không nói dối!!

          Phải tin, ai nói gì mình mặc kệ!! Cậu ấy sẽ về!! Phải tin tưởng!! Phải tin. . .

          Cứ thế, chong chóng đã đợi hơn mười năm!! Chong chóng vẫn cứ tin, chong chóng vẫn cứ đợi, chong chóng vẫn cứ hy vọng!! Màu vàng cam ngày xưa, giờ chỉ là một màu bàn bạc, màu của thời gian, màu của sự chờ đợi. Nhưng chong chóng vẫn đợi!!

          Rồi một ngày kia. Đã có người phát hiện ra chong chóng. Là một cơn gió. Trời gió lên, chong chóng quay. . . Gió!? Chong chóng quay, chong chóng lại tràn đầy sức sống nhưng. . . đó không phải là gió, chỉ là hơi từ miệng một cô bé. ” Gió ở đâu?? ” Chong chóng tự hỏi. Có lẽ gió đã quên chong chóng rồi, có lẽ bây giờ gió đang ở bên một chong chóng nào khác. Có lẽ là thế. Nhưng. . . gió đã hứa là sẽ về với chong chóng rồi kia mà. Cô bé vẫn đang thổi. Chong chóng quay nhưng chong chóng không hạnh phúc. Đây không phải là gió của chong chóng. Đây không phải là cơn gió mà chong chóng đã chờ đợi suốt mười năm. Gió của chong chóng khác, gió của chong chóng tuy vô tình nhưng khi làm chong chóng quay lại có cảm giác khác. Không, không phải!! Không phải gió của chong chóng. Chong chóng không muốn quay vì cô bé. Chong chóng chỉ muốn quay vì gió thôi. Nhưng cô bé cuối cùng cũng vứt bỏ chong chóng như cơn gió kia đã từng làm hồi mười năm trước.

          Chong chóng lại trơ trọi một mình. Lại tiếp tục héo hon vì chờ đợi. Lại tiếp tục hy vọng vài lời hứa của gió. Mười năm rồi. Chong chóng cứ thế chờ đợi trong vô vọng. Chong chóng chỉ mong gặp được gió, dù chỉ một lần thôi cũng được. Gặp để lòng chong chóng thôi day dứt. Ngày ấy chong chóng không dám nói. Chong chóng sợ. . .

          Gió à!! Cậu về đi!! Tớ vẫn đang chờ cậu!! Vẫn đang chờ!!

          Tớ nhớ cậu lắm!! Cậu đang định bỏ rơi tớ đấy à??

          Đừng làm vậy nhé!! Bỏ rơi người khác là không tốt đâu!!
          .....................
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2009 10:08:02 bởi minhthanh_love >
          #65
            gato 15.08.2009 08:44:09 (permalink)
            Năm năm chong chóng đợi
            gió bằn bặt nơi nào
            Như một lời hẹn ướt
            Gió ừ cho chóng vui

            Năm năm chóng chờ đợi
            Thư về tựa lá đông
            Trơ cây thân khiêu khắc
            Chóng buồn biết nói chi

            Năm năm chong chóng đợi
            Thư về chóng lặng câm
            Quên gió đi chóng nhé
            Gió đã quên đường xưa

            Năm năm chong chóng đợi
            Nâng niu tình hư không
            Hôm nay chóng ngồi đây
            Buồn vui có là chi

            (Cám ơn Vu Phong đã nói giúp mình )



            #66
              vu phong 15.08.2009 19:47:51 (permalink)
               
              Liệu có ai hiểu tại sao gió lại bỏ chong chóng??
               
              Gió có vị gì nhỉ?? Không ai biết.

              Gió có màu gì nhỉ?? Không ai biết.

              Gió có mùi gì nhỉ?? Không ai biết
               
              Chong chóng có biết không em?
               
              Tôi hỏi cây phong nhỏ
              Người yêu tôi đâu rồi
              Lặng im cây chỉ biết
              Rắc lá lên đầu tôi…
               
               
              Tôi lại hỏi mùa thu
              Tìm đâu người yêu dấu
              Mùa thu chỉ biết dội
              Mưa lạnh khắp đất trời
               
               
              Tôi hỏi những hạt mưa
              Tim đâu người yêu dấu
              Mưa giăng ngoài song cửa
              Như là lệ tôi rơi…
               
               
              Tôi tìm hỏi vầng trăng
              Tìm đâu người tôi nhớ
              Trăng biết đâu nên vội
              Lẩn trốn sau đám mây...
               
               
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2009 19:51:40 bởi vu phong >
              #67
                ms.witch 15.08.2009 20:18:31 (permalink)
                Liệu có ai hiểu tại sao gió lại bỏ chong chóng??
                 
                Gió sợ, sợ tính cách ương bướng, thích cái mới của mình làm chong chóng tổn thương. Nhưng gió làm vậy đã để chong chóng tổn thương nặng nề hơn. Gió đã làm chong chóng phí hoài cả đời mình để chờ đợi. Gió ác lắm!! Chong chóng vẫn tin gió, chong chóng không trách gió, chong chóng có một niềm tin mãnh liệt.

                Gió có vị gì nhỉ?? Không ai biết.

                Gió có màu gì nhỉ?? Không ai biết.

                Gió có mùi gì nhỉ?? Không ai biết.

                Nhưng chong chóng biết. Gió có vị mặn của nước mắt chong chóng. Gió có màu bạc của thời gian và sự chờ đợi. Gió có mùi máu đang rỉ ra từ trái tim chong chóng.

                Chong chóng không dám thừa nhận mình đã yêu gió. Nhưng đó vẫn là sự thật. Chong chóng yêu gió. Chong chóng chờ gió là để nói ra điều này để thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Mục tiêu của chong chóng chỉ có vậy. Chong chóng không dám mơ đến gió. Chong chóng không cần gió yêu chong chóng. Chong chóng chỉ cần gió về thôi. Liệu chong chóng có đòi hỏi cao quá không?? Mười năm sống trong hy vọng, mười năm con vịt cứ nghĩ mình là thiên nga, mười năm ảo tưởng, mười năm sống như người mộng du đã làm chong chóng không còn chút sức lực nào nữa. Chong chong không chịu nổi cái cảm giác ngột ngạt này nữa rồi.

                 
                Không!! Mình phải sống, mình phải đợi!! Gió sẽ về!! Sẽ về mà!!

                Đã hứa!! Gió không nuốt lời đâu!!

                Nghe này chong chóng!! Yêu thương là tin tin tưởng!!

                Chong chóng yêu gió thì chong chóng phải tin gió chứ!!

                Gió sẽ trở lại!! Chút nữa thôi!! Cố lên nào chong chóng!!


                ....................
                ...........................

                  
                 

                I like when you whisper softly,
                things only I should hear that lead me on, ohhh.
                I like the way that u smile at me,
                and make me feel like nothing can go wrong.
                Tell me this will last forever, dont u ever leave.

                I dont wanna be without u
                dream without u,
                walk without u,
                talk without u, baby

                never take a chance without u,
                dance without u,
                nothing is the same without u, baby

                i could never be without u
                heal without u
                begin without u
                end without u

                Baby im in need
                i cant breathe
                no i dont wanna be, without u

                i love when your eyes wash over
                with a look only i can tell
                whats on your mind.
                i love the way that u find me
                whenever ive lost my way,
                your just in time, hey.
                Baby we've got something started
                say we'll never stop.


                I'll lock up my heart
                and throw away the key,
                if thats what it takes to keep your love with me.
                You open the door to all thats good in me.
                I can't deny the truth
                that I could never be, without u

                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2009 17:42:36 bởi minhthanh_love >
                #68
                  vu phong 16.08.2009 18:24:39 (permalink)
                  Trời gió lên, chong chóng quay. . .


                  Gió, là gió!! Là cơn gió đó!! Gió về rồi!! Chong chóng lại quay, chong chóng hạnh phúc!!

                  " Dối trá!! Cậu bảo chỉ năm mười ngày!! " Chong chóng nghẹn ngào.

                  " Xin lỗi, tớ. . . "

                  " Đừng xin lỗi!! " Chong chóng hét lên. " Tớ không tha thứ cho cậu đâu!! Bây giờ và mãi mãi!! "

                  " Nghe tớ giải thích, chong chóng!! Chấp nhận lời xin lỗi của tớ đi!! Tớ thực sự muốn quay lại với cậu nhưng sức khỏe của tớ không cho phép!! Tớ không thể đi đoạn đường xa như vậy để về với cậu được, gần 400 km!! Tớ cũng nhớ cậu lắm!! Tớ. . . tớ cần cậu chấp nhận lời xin lỗi này!! "

                  " Cậu bỏ tớ hơn mười năm, rồi bay giờ trở về xin lỗi là xong hết sao?? "

                  " Tớ đã thực hiện lời hứa với cậu rồi mà!! " Gió yếu ớt đáp.

                  " Lời hứa!? Thế cậu có nhớ cậu hứa gì không?? "

                  " Tớ không còn nhiều thời gian nữa!! Tớ không biết có thể tìm cho cậu bông hoa màu tím không!! Tớ sẽ cố!! Nhưng sợ không kịp!! Tớ sắp chết rồi!! " Gió nói, nhẹ nhàng như tuyết rơi.

                  Hả?? Cái gì?? Không còn nhiều thời gian nữa!? Sợ không kịp!? Sắp chết??

                  Chong chóng không tin!! Không phải!! Sao gió có thể chết được!?

                  " Cậu . . . mà chết thì tớ phải làm sao!? "

                  " Xin lỗi, tớ thực sự không muốn bỏ lại cậu một mình trên cuộc đời này!! Nhưng. . . " Gió nói mà cố không để giọng mình khác đi.

                  " Cậu mà bỏ rơi tớ là không bao giờ tớ tha thứ cho cậu đâu!! " Chong chóng hét, giọng lạc đi. " Tớ yêu cậu!! "

                  " Trước đây tớ luôn phân vân liệu cậu có yêu tớ không!! Bây giờ thì tớ xác định được rồi!! Tớ về không uổng phí!! Bông hoa màu tím, tớ sẽ tìm, chờ nhé!! "

                  " Không!!! Tớ không để cậu đi đâu!! Tớ sợ lắm!! Cậu đừng để tớ lại một mình, tớ sợ lắm!! " Chong chóng nói trong nước mắt.

                  " Tớ không bỏ cậu đâu!! Tớ đã về rồi kia mà!! Một chút thôi!! Về ngay!! " Gió khẽ hôn lên chong chóng. Rồi Gió đi....
                  ..............................
                  #69
                    vu phong 17.08.2009 22:07:56 (permalink)
                                                            ... Khi yêu đâu ai biết trước nó sẽ ra sao....
                    Sẽ thế nào khi yêu buồn vui hay hờn dỗi???
                     
                    Ta lẳng lặng đứng nhìn chiều biển vắng
                    Gió vô tình se thắt trái tim côi
                    Sóng lả lơi nô đùa trên cát trắng
                    Chợt thấy lòng , Ta nhớ lắm người ơi !...
                    Chớm bước đi , sao lòng nghe buốt nhói
                    Ngước mắt nhìn , biển vắng bóng chiều rơi
                    Gió hắt hiu chạnh lòng buồn vời vợi
                    Lẻ loi Ta lạc lõng giữa biển trời !
                    Đứng lặng im nhìn nghìn con sóng vỗ
                    Cánh buồm ai cô độc giữa trùng dương
                    Đi về đâu giữa biển chiều muôn hướng
                    Hay như Ta đời lạc lối muôn phương
                    #70
                      ms.witch 18.08.2009 22:31:43 (permalink)

                       
                      Giọt nước mắt rơi bên hiên nhà chàng,
                      Lòng đa mang những phút giây bình yên cùng chàng,
                      Vượt sóng lướt đôi chân trên đường dài,
                      Tình yêu đi qua bao nghìn trùng phong ba.

                      Trần thế, đổi thay nhân gian mịt mù,
                      Thời gian trôi sóng gió mang tình yêu của chàng,
                      Về chốn thiên thai nơi mà chàng chẳng còn ai, nơi nước mắt thiên đàng…

                      Ta không thể quên hết những tháng năm hoa sương tàn,
                      Phong ba tình ta vẫn, vẫn có nhau, vẫn chứa chan,
                      Ta không thể quên hết ước muốn ghi nơi con đường,
                      Qua bao đời sương gió, vẫn nắm tay, vẫn chứa chan.

                      Chờ một nơi đó khi màn đêm vẽ tranh
                      Màn hoa sương trắng vẫn đợi chờ ai, đôi chân gầy
                      Và hoa sương khóc trong vòng tay khói mây,
                      Chờ khi đêm tắt sương lại mang chàng về đây.

                      Tình khúc hoa sương đêm chờ người
                      Chờ từng đêm đếm những cung thời gian lạnh lùng
                      Ngàn kiếp nơi xưa hoa lặng nhìn
                      Về một nơi in dấu chân phôi pha….

                      Ta không thể quên hết những tháng năm hoa sương tàn
                      Phong ba tình ta vẫn, vẫn có nhau, vẫn chứa chan
                      Ta không thể quên hết, ước muốn ghi nơi con đường
                      Qua bao đời sương gió vẫn nắm tay, vẫn bước chân.

                      Chờ một nơi đó khi bình minh sẽ lên
                      Màn hoa sương trắng vẫn đợi chờ ai xác than khô mòn
                      Và hoa sương đứng héo dần trong bóng đêm
                      Chờ khi đêm tắt, sương ngừng rơi …đêm khóc…

                      #71
                        gato 20.08.2009 17:33:19 (permalink)

                        Trích đoạn: minhthanh_love

                        Bỏ rơi người khác là không tốt đâu!!
                        .....................



                        Lời của gió

                        Ở một nơi rất xa, thỉnh thoãng gió vẫn nhớ đến cô bạn chong chóng nhỏ ngày xưa. Mười năm trôi qua rồi không biết bây giờ chong chóng ngày xưa có còn nhớ về gió. Chong chóng nhỏ đã lầm cũng như gió đã ngộ nhận về chính bản thân mình "Không có gì có thể giữ được gió". Ở một nơi rất xa này gió đã bị giam cầm rồi chong chóng nhỏ ạ. Gió chẳng còn là gió của ngày xưa tự do ngang tàng và háo thắng. Chong Chóng sẽ hỏi cái gì đã giam cầm gió phải không? Chỉ một câu nói thôi chong chóng ạ, câu nói mà gió mong chờ ở chong chóng mười năm về trước. Chong chóng nhỏ có biết là câu gì không? Và đó chính là điều mà gió đôi khi buồn khi nhớ về chong chóng nhỏ. Tại sao, tại sao chong chóng không giữ gió lại?
                        #72
                          vu phong 20.08.2009 22:25:37 (permalink)
                          I'll never let you see
                          The way my broken heart is hurt in me
                          I've got my pride and I know how to hide
                          All my sorrow and pain
                          I'll do my crying in the rain.

                          Anh sẽ không bao giờ để em thấy
                          Trái tim tan vỡ làm anh đau
                          Anh có niềm kiêu hãnh của mình
                          Và anh biết làm sao để giấu đi những muộn phiền và đau khổ
                          Anh sẽ phải khóc trong mưa.

                          Em à, có nhiều lắm rồi những lần anh nuốt ngược nước mắt vào tim vì anh còn có niềm kiêu hãnh của riêng anh. Anh là đàn ông, nước mắt sẽ làm anh trở nên yếu đuối. Và em biết không, những cơn mưa là cứu cánh của anh, trong mưa, sẽ không ai có thể thấy rằng mắt anh đang nhòe ướt, phải không em. Em ơi, sao không là I'll crying in the rain mà lại là I'll do my crying in the rain? Anh không muốn thế đâu em, nhưng anh phải làm như thế, chỉ có trong mưa anh mới có thể để nước mắt mình rơi.
                          "...If I wait for stormy skies
                          You won't know the rain from the tears in my eyes
                          You'll never know that I still love you so
                          Though the heartaches remain
                          I'll do my crying in the rain..."

                          Khi anh chờ đợi những cơn bão
                          Em sẽ không biết những giọt nước mưa trong mắt anh
                          Em sẽ không bao giờ biết rằng anh vẫn yêu em
                          Dù cho nỗi đau vẫn còn đó

                          Anh vẫn yêu em, cho dù có đau khổ cách mấy đi nữa thì tình yêu anh dành cho em vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu. Em ra đi rồi, đã mãi mãi cách xa anh, em không bao giờ còn là em của anh như ngày xưa được nữa. Và em ơi, hãy cười vui với lựa chọn của em, bởi vì sẽ không bao giờ em có thể biết rằng anh khóc. Cơn giông tố ngoài trời có thấm vào đâu so với cơn bão của lòng anh. Bên tận phương trời ấy, anh vẫn thầm mong sao cho thời gian qua nhanh thật nhanh để sớm được trở về bên em, được nghe em nói, được thấy em cười, được ở gần bên em, được sớm biến ước mơ một gia đình nhỏ - có em và có anh - thành hiện thực, nhưng anh có ngờ đâu ....

                          "...Raindrops falling from heaven
                          Could never take away my misery
                          But since we're not together
                          I pray for stormy weather
                          To hide these tears I hope you'll never see..."


                          Những hạt mưa từ trên thiên đàng rơi xuống
                          Cũng không làm vơi đi nỗi đau anh
                          Nhưng từ khi mình không còn bên nhau nữa
                          Anh vẫn hằng cầu nguyện những cơn mưa
                          Để giấu đi những giọt nước mắt mà anh hy vọng rằng em sẽ không bao giờ thấy.

                          Đúng đấy em ạ, nỗi đau trong anh quá lớn, không có giọt mưa nào có thể làm dịu đi. Tổn thương vì em đã không như anh hằng mong đợi, đau khổ vì mất em, và thất vọng nữa. Giờ thì anh còn có thể tin ai được nữa hả em, người anh tin tưởng nhất đã lấy đi hết niềm tin và hy vọng trong anh. Giờ thì anh trống rỗng, một cảm giác chưa bao giờ anh trãi qua, chắc có lẽ vì chưa bao giờ anh yêu ai nhiều bằng anh yêu em. Anh khóc và anh mong rằng nước mắt sẽ hòa vào nước mưa để em không bao giờ có thể nhận ra những giọt nước lan chảy trên gương mặt anh là những giọt mưa mặn đắng.  

                          "...Some day when my cryin's done
                          I'm gonna wear a smile and walk in the sun
                          I may be a fool
                          But till then, darling, you'll, never see me complain
                          I'll do my crying in the rain..."


                          Có đôi lúc anh không khóc nữa
                          Anh sẽ mỉm miệng cười và bước đi trong ánh nắng
                          Có thể anh là một kẻ khờ dại
                          Nhưng em yêu ơi, em sẽ không bao giờ nghe một lời phàn nàn nào từ anh
                          I'll do my crying in the rain.
                          Khi nỗi đau tạm vơi đi hay nước mắt đã cạn dòng, anh không khóc nữa. Hằng ngày, anh vẫn phải sống, vẫn phải đến với công việc, vẫn phải đối diện nhiều người, anh không thể khóc được. Những lúc đó, anh phải khoác lên gương mặt anh một nụ cười, cái cười sao mà gượng gạo. Nói đó, cười đó, nhưng ai nào biết rằng trong lòng anh tan nát. Ai nào biết rằng anh vẫn nhớ đến em, nhiều lắm. Mọi nỗ lực níu kéo của anh đều không làm em trở lại bên anh, em vẫn bước đi trên con đường mà em chọn - con đường không hề có bóng dáng anh.
                           
                          Anh không trách em đâu, từ trước và bây giờ nữa, anh sẽ không bao giờ trách em. Tất cả là lỗi ở nơi anh, anh không hiểu (hay chưa hiểu) những cảm giác của em về anh. Đọc những gì em viết trong quyển nhật ký mà em để lại trên bàn, anh mới biết rằng mình đã vô tâm, đã để em một mình trăn trở với quá nhiều những vấn đề trong cuộc sống, trong mối quan hệ của chúng ta. Giờ thì anh chỉ còn biết nhìn em bước ra đi khỏi cuộc đời anh, cầu mong sau sẽ có người khác yêu em hơn là anh đã yêu em!

                          "...I'll do my crying in the rain
                          Whoo-ooo
                          Whoo-ooo
                          since we're not together
                          I pray for stormy weather
                          To hide these tears I hope you'll never see

                          Some day when my cryin's done
                          I'm gonna wear a smile and walk in the sun
                          I may be a fool
                          But till then, darling, you'll, never see me complain
                          I'll do my crying in the rain
                          I'll do my crying in the rain"

                          Ngày hôm nay anh khóc trong mưa, cầu mong sao đừng bao giờ em thấy những giọt mưa - nước mắt anh. Và em ơi, anh vẫn yêu em, nhưng xin em hãy để cho mọi nỗi đau trong anh ngủ yên, đừng làm đau anh thêm lần nữa.


                          #73
                            vu phong 22.08.2009 22:14:10 (permalink)
                            Gió ở trên cao, gió dạo chơi qua mọi nơi, lướt trên mây cao, luồn qua từng khẽ lá, khẽ thoảng trên mặt đất..... Gió đẹp, gió thanh cao, trong lành. Có những lúc gió mạnh mẽ, gió hung hăng, gió giận dữ và gió dỗi hờn... Nhưng gió có lúc lại hiền hòa, dịu dàng.... Gió đem đến cho mọi người niềm vui, sự sảng khoái, sự thoải mái, xua tan mệt mỏi... vì vậy ai cũng yêu quý gió....

                            Thế nhưng....


                            Có 1 người vẫn luôn chờ Gió,
                            đó chính là Bụi .
                            Gió thổi nhẹ, Bụi bay.


                            Gió và Bụi cứ quấn quít với nhau.
                            Có Gió thì Bụi mới bay.


                            Một ngày Bụi không thấy Gió,

                            Bụi buồn,
                            Bụi khóc,
                            Bụi không biết làm gì,

                            Bụi chán nản,
                            Bụi nhớ mong,
                            Bụi chờ đợi,


                            .... Nhưng Gió không phải là của riêng Bụi
                            ... Bụi cô đơn...
                            ...Bụi lặng lẽ...
                            ...Bụi nhỏ bé....


                            Và Gió thì có biết chăng?
                            Gió vẫn vui chơi bên đời.

                            Bụi vẫn khóc thầm lặng lẽ.
                            Ngước nhìn Gió với Mây,

                            Bụi thấy sao mình thật nhỏ bé? Rõ ràng Bụi chẳng bao giờ đẹp đẽ và cao sang bằng Mây,


                            Mây cao quý như Gió,
                            Mây sánh đôi với Gió thật đẹp đôi làm sao?


                            Mây có đủ mọi thứ Gió cần,
                            cả khoảng cách, và tất cả mọi thứ Gió cần.... Khi Mây khóc, Mây buồn, luôn có Gió bên cạnh, Gió vẫn che chở Mây mà? Mây có Mặt Trời làm bạn bè, Có Trăng, có Sao mỗi khi Mây buồn và cả Gió!
                            Và còn....

                            Bụi thấp bé, Bụi cô độc, có ai lại đi ngồi nghe Bụi than thở về tình yêu với Gió chứ?
                            Một người ở quá cao và xa với Bụi?
                            Bụi buồn, Bụi khóc, từng đêm từng đêm Bụi chỉ biết nhớ về những kỉ niệm đẹp đã đến với Bụi và nước mắt Bụi rơi....
                            Tất nhiên chẳng ai có thể thấy Bụi khóc được.
                            Không ai an ủi Bụi, không ai cần Bụi, không ai cả.... mong Gió.... nhưng đó là điều không thể...
                            Bụi đâu cần sự đồng cảm hay thương hại,
                            Bụi cần Gió cơ mà?
                            Bụi chẳng làm gì được ngoài ngắm nhìn Gió với Mây vui chơi....
                            Nhìn Gió với người khác, Bụi ghen, Bụi tức, Bụi uất, Bụi khóc than cho mình....
                            Bụi biết mình khóc không có tác dụng nhưng làm được gì ngoài khóc?
                            Bụi ngồi chúc Gió được hạnh phúc.....
                            Và dẫu cho Gió có không nhớ đến những gì đã xảy ra,
                            không còn nhớ đến Bụi thì Bụi vẫn yêu Gió...
                            Vẫn chờ mong Gió.... Bụi không hiểu được Bụi nữa... Bụi không biết vì sao Bụi lại như vậy?
                            Dù lúc trước đã biết sẽ có ngày như thế này
                            nhưng....


                            Bụi vẫn yêu Gió,
                            dù ai nói gì Bụi vẫn yêu Gió, dù đau khổ đến thế nào
                            Bụi vẫn yêu Gió,
                            Bụi không hiểu nổi trái tim Bụi nữa.....
                            Tình yêu của Bụi vẫn không hề phai nhòa....
                            Ước mong có một phép màu xảy ra, như trong những câu truyện cổ tích,
                            như một điều ước từ trong trái tim đang rỉ máu để biến điều không thể thành có thể.... nhưng phép màu là không thể có mà....
                            nhưng vẫn mong sao....

                            Bụi yêu Gió mãi mãi....
                             
                            Gió vô tình làm tung bay hạt bụi
                            Vương vấn rồi đậu khẽ ở cánh hoa
                            Hoa vô tình chẳng biết chẳng xót xa
                            Bụi ưu tư rồi yêu trong thầm lặng
                            Bỗng một ngày trời buồn không buông nắng
                            Mưa kéo về làm bụi phải lìa hoa
                            Theo dòng đời Bụi cuốn với phong ba
                            Phiêu bạt mãi nơi chân trời góc bể
                            Dẫu vẫn biết tình mình là không thể ....
                            #74
                              ms.witch 23.08.2009 01:12:45 (permalink)





                              ~Chòng chành~
                               
                               
                              Chưa đủ nhớ để gọi là yêu

                              Chưa đủ quên để thành xa lạ

                              Em ám ảnh Anh giữa hai chiều nghiệt ngã

                              Ngiêng bên này lại chống chếnh bên kia
                               
                              Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya

                              Dịu dàng quá lời thì thầm của gió

                              Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ

                              Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh
                               
                              Trái tim đa mang trở tình yêu chòng chành

                              Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng

                              Em là gì giữa bốn bề vang vọng

                              Anh ngẹn lòng khi thốt gọi thành tên!
                               
                              Chênh Vênh
                               
                              Còn thấy đau chưa thể gọi là quên
                              Còn thấy buốt còn  chênh vênh nỗi nhớ
                              Anh ẩn hiện trong em trong cả làn hơi thở
                              Đến và đi làm em tan vỡ cơn mơ
                              Chỉ còn lại bên em khoảng hoang sơ
                              Nghe trống vắng đêm bơ vơ lạc lỏng
                              Em gọi anh giữa bốn bề vạng vọng
                              Đáp hợt hời..tiếng nhạc rớt..  thinh không
                               
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 17:27:29 bởi minhthanh_love >
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 10 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 138 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9