Khát
Rồi cũng chán tất cả những… gì… vui
Từng cuộc đời… đi qua, từng người một
Có ồn ào, lặng sâu và nuối tiếc…
Thì cũng đành! Nào vướng bận. Ngày qua…
Rồi cũng nhạt những ký ức phôi pha
Buộc ràng thôi. Lòng riêng cởi bỏ
Kỷ niệm về… ào… thoảng như con gió
Sót lại gì gom góp lại. Ngày sau…
Rồi cũng từng… lần được, mất vì nhau
Để vờ ru, miền yêu thương lầm lạc…
Ta hoải hoang mênh mang đại dương. Khát!
Giữa triệu người mà độc bước, cô đơn…
lanh.ktq