NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Thương Giang, cho một ngày, và một đời nhé...! lanh.ktq
NHỚ... (X.23) Thêm lần, phía ấy xa quê Mà năm mà tháng, chắc bề bộn hơn Hờ mi khép giấc chập chờn Ru mình vào nỗi cô đơn, vẫn tìm Thêm lần mỏi dấu chân chim Người xa viễn xứ..., sao quên được, người...! Đã từng mềm ấm bờ môi Sông yêu đuối đắm, lở bồi cùng nhau Thêm lần chung một niềm đau Biệt ly nhuốm phủ bụi màu thời gian Mong, sau cuộc chiến chinh tàn Cũng còn dành lại chút vương mang này... Thêm lần, tay khát vòng tay... lanh.ktq Một năm mới an lành, sức khoẻ và nhiều may mắn nhé, Tg!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2023 15:32:47 bởi lanh.ktq >
YÊU… Ngập ngừng rồi cũng… tháng ba Triền sông men giấc mơ xa, tìm về Cỏ may mềm dấu chân quê Găm hằn nỗi nhớ… lời thề, người xưa Gió hoang lơ đãng cợt đùa Vàng mùa hoa cải như chưa một lần Đò chiều dừng giữa phân vân Mải mê… Em, với tần ngần vườn yêu Thoảng đây, mà đã đẫm chiều Yêu thương thuở ấy, cũng rêu phong rồi… lanh.ktq
Một ngày nhiều niềm vui, sức khỏe và hạnh phúc, nhé Tg!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: