THƯƠNG GIANG
-
Số bài
:
5247
- Điểm: 12
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 18.05.2009
- Nơi: Xứ sở bạch dương
|
Re:NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
-
03.11.2016 09:42:06
ĐỢI... Trầm luân, ta... đợi cuộc tình Giữa em... và chỉ một mình ta xưa Miên man nhật, nguyệt khai mùa Yêu em từ thuở... dẫu chưa hình hài... Bạc đầu... nỗi nhớ chia hai Ta... trăm ngàn sóng... xây đài biển Đông Em vui, một thuở váy hồng Tiễn vu quy... cõi lòng giông, ta về Heo may, cuốn cả lời thề Áo em cởi... bỏ, triền đê mặc người Bây giờ... ở chốn xa xôi... Em, bình yên nhé! Để... nguồn cội, đau... lanh.ktq MONG … Trần gian ở trọ bao lâu , Mà sao chất ngất muộn sầu đắng cay ? Phận duyên số kiếp đọa đày Yêu thương như thể trả vay luân hồi… Trách thầm ,thầm trách mình thôi . Con thuyền lạc bến cuối trời lắc lơ. Chiều nay nghe sóng xô bờ . Chân trần trên cát .Ta ngơ ngác ,buồn. Lửng chiều ,ngấp nghé hoàng hôn . Lời người xưa ngỏ ,vẫn chôn trong lòng. Tủi hờn trĩu nặng mi cong Người vui duyên mới . Cầu mong an lành! Kiev 29/09/2016 Vũ Thương Giang THƯƠNG... Nghe chiều trở gió, không anh Người, xa nơi ấy có đành lòng quên Hồn xưa, nhuốm lặng ưu phiền Hay tim yêu gọi... không tên, một người...? Nửa đời... chỉ với lẻ loi Nửa vầng trăng khuyết giữa trời bơ vơ Vai ngoan, suối tóc hững hờ Bao năm rồi cũng lại mơ giấc, buồn... Gói, chằng những chuyện thiệt hơn Lời yêu đã ngỏ chập chờn... như chưa Em giờ, thôi... của... ngày xưa Trả tôi sao mãi... dư thừa niềm đau...? lanh.ktq NHỚ... Bởi com tim đã nát nhàu Chẳng đành chia sớt nỗi đau cho người . Hoa buồn hương nhạt phấn rơi. Còn đâu cái thuở đôi mươi ngày nào ? Rầu lòng ,gói lại chiêm bao . Gom kỷ niệm cũ giấu vào câu thơ . Con tim dẫu có dại khờ . Vẫn lưu một bóng ,cách bờ đại dương . Không nhau , mưa ứơt nẻo đường . Vầng trăng côi cút ,sông Thương lạc dòng. Thật còn khao khát đợi mong , Xuôi về bến cũ chờ trông .Người về... Kiev 30/9/2016 Vũ Thương Giang ẤP ÔM... Xưa, vì vương nợ lời thề Nặng lòng gói lại... xa quê, một chiều Tôi về ôm ấp... niềm yêu... Tim côi vẫn đợi sau nhiều năm xa Ngập ngừng qua ngõ người ta Mới hay nỗi nhớ đâu là hư không Thả câu thơ cũ, xuôi dòng... Đại dương cồn sóng, riêng... lòng người thôi! Tủi... dầu, trăng vẫn cút côi Bờ Thương vẫn nguyện lở bồi trong nhau Đôi tim... dẫu... đã nát nhàu Lời yêu chung nguyện niềm đau, mình cùng... lanh.ktq KỶ NIỆM Chân qua lối cũ ngập ngừng Tay chạm ký ức,sầu từng giọt rơi… Còn đây kỷ niệm một thời . Vô ưu , rộn rã tiếng cười hai ta… Môi xinh khép nụ thật thà , Tóc mây ,mắt biếc chưa pha nỗi buồn. Chưa từng gặm nhấm cô đơn . Lòng chưa vương những giận hờn , vu vơ. Thế rồi trăng lạc sông thơ . Hai ta chia cắt đôi bờ đại dương Khắc khoải nỗi nhớ miên trường . Trăng thao thức đợi ,dòng Thương trở về … Kiev 03/10/2016 Vũ Thương Giang GIẤU XƯA... Nôn nao, nhớ... lọn tóc thề Đêm xưa mình trót đam mê, một lần Chạm miền ký ức, bâng khuâng Người, giờ xa xứ... ngập ngừng... Ta ơi! Lang thang tận đến cuối trời Loay hoay, tìm khúc ru hời diêu bông Đường em... vụn xác pháo hồng Sau lưng, mặc... dõi mắt trông, một người... Thương nhiều lắm, mảnh tim côi Ngược dòng dang dở... nhịp đời ngả nghiêng Riêng mang, trọn một nỗi niềm Trên tay, đọng lại giấc... chiêm bao buồn... lanh.ktq CÓ CÒN… Mắt nhung sẫm bóng hoàng hôn Thu vương giọt đọng , rủ buồn hàng mi . Lưng thon in dấu xuân thì Môi ngoan giấu nết nhu mỳ ,còn không? Mà người chẳng quản ngược dòng . Lội tìm chiếc lá diêu bông ,ru hời … Bao năm chẳng thể ngoai nguôi . Một hình bóng cũ cuối trời xa xăm ? Chiều mênh mang tiếng dương cầm Độc hành trên phố..Đêm chầm chậm buông . Mờ xa hun hút con đường . Hình như bóng dáng yêu thương , vẫn chờ…? Kiev 07.10.2016 Vũ Thương Giang THẬT KHÔNG...? Nép vào con chữ, dòng thơ... Lời yêu xưa ngỏ cũng ngờ nghệch thôi Tội tình chi cũng một thời Mù u trơ gốc, ta... rơi rớt buồn Bao năm, vượt bể trèo non... Tiếc lời bôi đãi... Có còn...? Thật không...? Phù vân... dan díu đường trần Xin em, len... một dấu chân địa đàng...! Tay gầy quờ bóng dương gian Kề môi chén ngọc, rượu tràn tim côi Một mình ta với... ru hời... Mờ xa thăm thẳm, cuối trời dáng em... lanh.ktq BÓNG HÌNH … Thu phơi xác lá bên thềm , Ngày co ro trốn vào đêm tự tình . Sương hay nước mắt thủy tinh . Rớt trên phiến lá khóc hình bóng xa? Kề môi , cạn chén ngọc ngà . Lời yêu xưa ngỏ ,giờ ta trả người . Tiếc ngờ nghệch giận đãi bôi? Thì xin lấy lại những lời trót trao …. Thôi đành gỡ sợi chỉ đào , Cởi bỏ ràng buộc hôm nao thề nguyền . Không còn gian díu nợ duyên Cho người nhẹ nỗi muộn phiền ,từ đây... Kiev 14/10/2016 Vũ Thương Giang ĐẬM IN... Người đi, bỏ mảnh trăng gầy Sương đêm hờ hững, gió lay lắt buồn Tình... giờ, đong đếm thiệt hơn... Trăm năm vướng cuộc vuông tròn, làm sao...? Đưa tay nhận sợi chỉ đào Buộc ràng cởi bỏ người trao, thật rồi Em về... vui với... xa xôi Tôi còn ngơ ngác giữa đời. Thật ư...? Thôi, đành khép lại lời ru... Vốn duyên đã mỏng, phận dù nông sâu Chỉ thương... ai sắp cơi trầu Vén vun rồi lại... có đau, hỏi người...? lanh.ktq BUÔNG… Giá như gian dối một lời Đay nghiến , chì chiết : “..đãi bôi …” ,cũng đành . Đằng này vẫn mãi quẩn quanh. Xuôi về bến .Dẫu , lòng xanh nỗi buồn. Oán trách :” Đong đếm thiệt hơn “ Ngác ngơ chẳng hiểu nguồn cơn , nơi nào? Lục tung cả giấc chiêm bao . Cố tìm để hiểu vì sao ,bấc chì…. Nhất dạ ,đâu lỗi lầm chi? Có chăng vin cớ bởi vì..., người ta . Đổ thừa duyên mỏng nhạt nhòa . “Đầu môi ,chót lưỡi…” ,người xa nhận về… Bao lần nén chịu trách chê Ngấm đau . Chẳng níu ê chề . Giờ buông… Kiev 15/10/2016 Vũ Thương Giang NẮM... Nghiến đay, chì chiết... lẽ thường... Người! Giận chi để, bỏ buông, một người Trách gì thuở... cũng xa xôi Hồng hoang xưa... nhớ? Lở, bồi cùng sông Vì người! Đâu quản ngược dòng Nửa đời trăng vẫn khuyết cong vành chờ Nỗi lòng người..., cả thực, mơ Ngọn nguồn sai, đúng... ai ngờ vực đâu...? Vương chi, tủi nhuốm mắt sầu Thị phi rũ bỏ, nỗi đau... Đừng tìm! Kệ đời đong thiệt đếm hơn Riêng đôi tim nhỏ, đừng buồn... gặt, gieo... Đầu môi, chót lưỡi... đơm điều... Quay lưng! Bởi trót lòng yêu, người rồi... lanh.ktq NGƯỜI CÓ HIỂU …? Bao năm cảm xúc cạn vơi . Hồn thơ chết yểu giữa đời đắng cay . Biết người mong đợi từng ngày . Cố quên đời thực ,vào đây mình cùng … Khơi nguồn cảm xúc nhớ nhung . Nối mạch thơ cũ , mình từng gửi trao . Tứ thi vừa chảy dạt dào Người nỡ chì chiết …Hỏi sao không buồn? Nếu thương chẳng thể nhiều hơn Cũng đừng đay nghiến , cứa hồn thơ đau . Lòng như bấc đã cạn dầu . Giờ sao cháy lại thuở đầu nữa đây? Đành lần theo tiếng mõ gầy . Nhặt câu kinh kệ ,chắp tay khấn nguyền : Mong người phía ấy bình yên . Mong mình dịu lắng muộn phiền trong tâm . Chiều buông như một nốt trầm . Vô ngôn ,chỉ thấy lặng câm cõi lòng… Kiev 03/11/2016 Vũ Thương Giang P/s: L . mến ! L . biết đấy ! Phải mất mấy năm cố gắng TG mới vớt được hồn thơ trở lại .TG đã thầm mừng vì thấy ngày nào mình cũng có thể họa “trả bài “ đều đặn cho L .như ngày xưa. Vậy mà niềm vui chẳng kéo dài được bao lâu .Vừa nhen nhúm lên đã vụt tắt mất rồi .Và cảm xúc cũng bị chững lại…. Vẫn biết thơ và đời thực khác nhau ..Nhưng văn là nhân mà . Hơn nữa ,thơ - họa thì phải tiếp nối liền mạch với bài thơ đã xướng. Có những bài thơ xướng tạo cảm xúc thăng hoa cho người ta tiếp vần để họa . Ngựơc lại ,có những bài thơ hay câu tứ trong bài xướng làm thui chột giết chết cảm xúc người họa bằng những lời óan thán ,chê bai ,trách móc…. Có lẽ tại TG quá nhạy cảm nên bị ám ảnh ko biết nối tiếp họa thế nào nữa . Bao nhiêu ngày qua rồi TG cũng chỉ nhào nặn được mỗi bài này .Mà cũng chẳng phải thơ nữa.TG bất lực với cảm xúc của mình L.ạ! Thôi đành vậy! Biết làm sao được? Nhưng những bài L gửi cho TG trong thời gian TG ko vào diễn đàn TG sẽ cố gắng họa dần để trả bài hết cho L sau đó trả nợ cho mọi người như TG đã " khất nợ" .Tất nhiên là TG phải đợi khi nào cảm xúc trở lại chứ bây giờ thì TG chưa thể viết được .Mong L thông cảm nhé! Cám ơn L đã chờ đợi , đồng hành cùng TG những năm tháng qua . Chúc L vui vẻ ,may mắn và bình an ! Dù thế nào đi chăng nữa thì TG sẽ luôn tôn trọng quyết định của L !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2016 03:06:05 bởi THƯƠNG GIANG >
|