Phôi Pha, Thơ và Thẩn...
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 27 trên tổng số 27 bài trong đề mục
Nnguong 11.05.2005 12:07:10 (permalink)
0


Trích đoạn: Phôi Pha

Chào Nnguong,

Đúng thật...thế giới ảo cũng không lớn lắm. Gặp anh ở đây , vui lắm vì có một người quen...đỡ...cô đơn. Hihihìì



hai gã cô đơn mà gặp nhau là mưa ... thúi đất đó, đừng có ham nha Phôi Pha!
#16
    Phôi Pha 11.05.2005 14:00:26 (permalink)
    0

    Rồi muôn kiếp phôi pha

    Người cũng hiểu
    Cái ngày tôi ra biển
    Biển rì rào sóng vỗ mạn triền đau
    Bờ đá tảng hòn chồng , hòn vợ
    Nợ nần nhau muôn kiếp vẫn cúi đầu

    Người cũng hiểu tôi thả thuyền trên biển
    Sóng dồn xô bóng trắng bạc đầu
    bạc như tình tôi hai ba năm lận đận
    biến đi rồi
    mà mãi dội niềm đau
    Những con thuyền giấy nhấp nhô , ngụp lặn
    chìm đắm đời nhau
    quên lãng mãi nghìn sau

    Người cũng hiểu
    Giống như người tôi xếp bằng nỗi nhớ
    trên bờ cát không êm
    bởi dấu chân ai đã bước vội qua thềm
    đánh rơi mất nửa hồn tôi sót lại
    nước vờn theo như chừng ái ngại
    cuốn nhẹ đi
    dấu vết nhạt mờ

    Người cũng hiểu
    Tôi thương người ngày đó
    nét ngây thơ , người , như thuốc phiện , tôi ghiền
    Tôi quay quắt dấu hoài điều trăn trở
    bỏ trong ngăn chiếc tủ khóa vô tình
    Cõi buồn tôi mỗi ngày thêm nở rộ
    người luôn về trong nỗi nhớ xinh xinh
    Tôi nhủ lòng
    như cô Long cổ mộ
    Dương Qúa tôi lại khốn khổ đợi chờ
    chỉ trong mơ , chỉ là mơ ...

    Người cũng hiểu
    Tôi hay về lén đọc
    Câu thơ người chả biết gởi cho ai
    Thơ như réo tình tôi trên triền dốc
    Giấc mơ nào , mộng chửa tàn phai
    Có một đêm tôi mơ mình khóc
    bởi dòng đời sao lại chảy chia hai
    Tôi đuổi theo niềm riêng khó nhọc
    Vụt mất rồi ,người bất chợt xa bay ...

    Người cũng hiểu
    Đêm đó trên bờ biển
    Giống như người tôi thắp ngọn mong manh
    Để bên đó người nhìn qua cũng thấy
    vệt khói xanh xanh , bay quanh , bay quanh
    như lời tình còn quyện, quấn quít an lành ...
    Nhưng gío đã thổi giấc mơ tôi vụt tắt
    Lạnh xô về tê cóng cả đôi tay
    Biển bây giờ toàn màu đen ngắt
    Tôi hiểu rồi ...
    Chuyện cũ đã phôi pha !....

    ........
    .........
    Phôi Pha


    #17
      Phôi Pha 11.05.2005 14:06:03 (permalink)
      0

      gởi nỗi nhớ



      người có gặp tôi chốn đó không
      nơi phiền muộn bám xanh rêu bờ tóc
      người có bắt gặp tôi cũng khóc
      khi đời như sông dài , rẽ nhánh , chia hai...

      tôi có vài lần đi ngang vườn hồng, đẹp lắm
      nhưng tay thì chưa đụng tới bao giờ
      vì ngại sẽ đời thua , tình khánh kiệt...
      và vết hằn sợ mâng mủ , nhức , bâng quơ...

      người sẽ không bao giờ hiểu...
      tôi yêu màu hoàng cúc
      giống người xưa tôi thích áo ai vàng
      thích bước chân chim , thích thơ tình một khúc
      và thơ người...dìm tôi trong cõi mê man..

      người có ngại không...
      những cơn mưa dầm nơi tôi ở
      lỡ làm người tóc ướt , phiền muộn trăm năm
      những đợt bão tuyết làm trắng niềm trăn trở
      người có bao giờ hối hận ăn năn...

      người có ngại không..
      nếu tôi gởi nỗi nhớ , tôi...
      bám trên bím tóc người muôn thuở
      để mộng đừng phai...
      ...mộng đừng phai...
      ....

      Phôi Pha

      #18
        Phôi Pha 12.05.2005 14:41:48 (permalink)
        0
        Quay vòng hương đất




        về Đông hưởng chút ngày nắng mới
        vừa ló bên kia biển mịt mờ
        ngoái lại sau lưng trời đã tối
        đêm ngủ trên bờ một nhánh thơ

        bỏ Nam chạy níu chiều sắp lặn
        chân bước qua ngòi vớt nhánh rong
        nước ướt gấu quần như lấn cấn
        xa rồi, rơi mất một niềm mong

        ghé Bắc mà thương ngọn gío đông
        xạt xào, xơ xác một rừng thông
        vẫn còn dẫy dụa, hồ vây cá
        chim lồng, biết thuở nào ra không !

        chỉ có trời Tây là im ắng
        thầm nghe tiếng sóng đổ trong lòng
        vẫn lạc rừng xưa cùng hoang vắng
        xoải tóc trên ngàn để nắng hong

        (gởi người Đông, Nam, Tây, Bắc)

        xuân 2004


        Phôi Pha



        #19
          Phôi Pha 15.05.2005 04:01:42 (permalink)
          0
          Tình vờ




          Thú thật, vừa gặp người bên lỗ châu mai
          Dương cung bắn...nhưng ná, tên đã liệt
          Thợ săn cùng chí hùng khánh kiệt...
          Nên vẫn còn , Người cùng trái tim nguyên

          Vừa thấy người lảng vảng bên hồ Văn
          Chim bói cá tôi lần mò, bay đứng....
          Xoáy mắt tìm dưới dòng nước , băn khoăn...
          Cá đâu rồi , cá lại lặn trăm năm...

          Duyên tri ngộ nhưng duyên không hội ngộ
          Tôi biết người mà ngỡ lạ xa xăm
          Vẫn cùng nhau quanh quẩn chung một phố
          Mà như chừng ,dài khoảng cách, biệt tăm



          Phôi Pha


          *******



          Tình còm

          Như con cua mùa tuyết
          Chỉ còn mai bọc...mai
          Tình ta giờ ốm thiệt...
          Lững lờ như nhạt phai

          Như con cún nhà ai
          Chạy hoang ngoài bãi rác
          Cún nghèo thân xơ xác
          Ta - tình còm dơ xương

          Nhớ khi xưa dõng dạc...
          Em Hoàng thị...trên ngôi
          Ta thập phần khoác lác :...
          "Em yêu ta nghìn đời..."

          Nhưng hôm qua phận bạc
          Thất lạc trái tim đen...
          Em xây thành "lô cốt"
          Ta chẳng thể bon chen...

          Như con mèo thiếu ngủ
          uể oải bên hiên nhà
          Ta - tình đau căng mủ
          Còm cõi chiều mưa sa...



          Phôi Pha

          ++++++



          Tình trốn



          Mê nhau có tội gì
          Mà sao em lại sợ
          Thương nhau có lỗi chi
          Mà sao em trốn - Hở ?

          Như con chim làm tổ
          Tha rác từ môn nơi
          Như con ong xây ổ
          Ta gá tình mòn hơi...

          Sao em lại ẩn núp
          Dưới hố giao thông hào
          Em sợ bom nổ chụp
          Hay sợ tình xôn xao ?

          Sao em lại lần né
          Miểng tình ta vung ra
          Sao không đùa tay nhẹ
          Nâng hứng tình như hoa ?

          Sao không cười mim mỉm ?
          Nháy mắt...ta mù lòa...
          Sao không hôn qua gío
          Ðể đời ta xót xa...!

          Yêu nhau đâu là tội
          Phải sợ làm chi hề...
          Yêu nhau đâu là lỗi
          Mà đội mũ.."be rê"...



          Phôi Pha


          ***


          Tình mòn


          sầu như con mọt gỗ
          Cót két kêu suốt ngày
          Tim nghe chừng lủng lỗ
          Tình- lá mùa thu bay

          Buồn cũng như mọi ngày
          Em xa rồi - xa mãi
          Vui không đầy đôi tay
          Thua -vốn nghèo cùng lãi

          Như dã tràng bương chải
          Khuya khoắt biển rộng dài
          Ta chùng , như sợ hãi
          Tiếng sóng gầm ngoài khơi

          Vểnh tai nghe tiếng hú
          Của sò ốc vô tình
          Nụ cười ta vừa rũ...
          Ðưa người về mông mênh



          Phôi Pha



          #20
            Phôi Pha 15.05.2005 08:21:28 (permalink)
            0

            Nguyệt thoại



            Một lời nói giữa đêm hoa
            Say cuồng lại ngỡ trăng là em xưa
            Ba mươi năm đã gìa chưa
            Mà như nguyệt thoại lời thưa thớt dần

            Bên bờ sông cũ khua chân
            Nguyệt tan theo gợn sóng gần loang xa
            Nói cùng trăng tuổi mười ba
            Tương tư chín đỏ trong ta đã già.



            Phôi Pha
            #21
              BĂNG NGUYỆT 15.05.2005 08:33:58 (permalink)
              0

              Trích đoạn: Phôi Pha

              Nguyệt thoại



              Một lời nói giữa đêm hoa
              Say cuồng lại ngỡ trăng là em xưa
              Ba mươi năm đã gìa chưa
              Mà như nguyệt thoại lời thưa thớt dần

              Bên bờ sông cũ khua chân
              Nguyệt tan theo gợn sóng gần loang xa
              Nói cùng trăng tuổi mười ba
              Tương tư chín đỏ trong ta đã già.



              Phôi Pha



              Weocom muộn màng xí nà PP úi ui....đừng buồn bn nha...những vầng thơ hay mà mang đầy vẻ thảm sầu hihi nhớ dzán thêm cho bn đọc với nà...

              Lời cho tôi

              Ba mươi năm chắc đã già
              Mà tâm hồn bé của ta vẫn còn
              Trẻ trung một thỏi tựa son
              Đập rung một nhịp tình tròn...như xưa

              Nguyệt nào nguyệt đã lan thưa
              Cho trăng cũng nhạt như vừa...hụt tay
              Vỡ nhòa chút mặn chút cay
              Tình trăng đã chết những ngày...mơn mơn

              Tương tư nào hóa lớp sơn
              Cho trăng lấp lánh...những cơn ảo sầu
              Hai mươi năm đã bạc đầu
              Sóng đời tan hợp...mưa ngâu...lạnh lòng!!!
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2005 08:29:12 bởi BĂNG NGUYỆT >
              #22
                Phôi Pha 17.05.2005 10:06:35 (permalink)
                0


                Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

                Weocom muộn màng xí nà PP úi ui....đừng buồn bn nha...những vầng thơ hay mà mang đầy vẻ thảm sầu hihi nhớ dzán thêm cho bn đọc với nà...

                Lời cho tôi

                Ba mươi năm chắc đã già
                Mà tâm hồn bé của ta vẫn còn
                Trẻ trung một thỏi tựa son
                Đập rung một nhịp tình tròn...như xưa

                Nguyệt nào nguyệt đã lan thưa
                Cho trăng cũng nhạt như vừa...hụt tay
                Vỡ nhòa chút mặn chút cay
                Tình trăng dẵ chết những ngày...mơn mơn

                Tương tư nào hóa lớp sơn
                Cho trăng lấp lánh...những cơn ảo sầu
                Hai mươi năm đã bạc đầu
                Sóng đời tan hợp...mưa ngâu...lạnh lòng!!!




                Vui được BN mở cửa tiếp đón và một bài thơ hay. BN đúng là xuất khẩu thành thơ. Bái phục. Chúc vườn thơ nở rộ muôn màu muôn sắc.

                PP
                #23
                  Phôi Pha 02.06.2005 10:28:07 (permalink)
                  0
                  Thương mình trần trụi bước buồn xo

                  Em dùng bước để đặt mốc thời gian
                  Em trải tình yêu trên ngàn cây số ...
                  Có một người đang tỏ ý phàn nàn
                  Chung quanh mốc có dăm người lố nhố

                  Em , môi cười thành mưa giông bão tố
                  Lời dối gian còn đọng tiếng sét , bùng
                  Đêm khuya khoắt ngã một tên khốn khó
                  Chiếc đồng hồ kim chạy ngược , vỡ tung ...

                  Em thoa lớp phấn trên khuôn mặt
                  Vẽ lông mày ,tô đậm mí mắt xanh
                  Sao em không vẽ lời tình thật
                  Trên mốc đường dốc ngược trái tim anh

                  Em xoè tay đón chuyến xe về ngược
                  Vậy chuyến nào em bỏ mắt xanh đây
                  Chuyến xe anh đang đi vòng lẩn quẩn ...
                  Quẩn quanh hoài mất biệt hướng đông , tây ...

                  Em khoác thêm chiếc áo choàng cho ấm
                  Khổ dòng sông hai bến đợi , một con đò
                  Đường qúa trơn rắc hạt mưa lấm tấm
                  Anh thương mình trần trụi bước ...buồn xo


                  Phôi Pha
                  #24
                    Phôi Pha 01.07.2005 14:25:09 (permalink)
                    0
                    7:30

                    7 rưỡi của tôi
                    khi tới sở cũng là lúc yegorova có mặt
                    nhoẻn miệng cười khoe son đỏ trên môi
                    7:30 tôi ngồi trước máy , mở trinh nữ ra tìm
                    Cô bé bạn tên Trâm ngộ nghĩnh : chào
                    nghe em chúc lời bình an buổi sáng
                    7:30 tôi như còn ngái ngủ ...điện thoại reo
                    chợ than phiền refill orders chậm trễ
                    hết hàng rồi buôn bán sao đây
                    7:30 tôi chửi thề : mợ nó
                    ế thấy bà bầy đặt nói huyênh hoang
                    tôi lờ đi như không nghe không thấy
                    chát chùm chum tôi gõ lời chúc lại cho Trâm
                    một ngày vui thân an lạc bình tâm
                    mặc thế thái nhân tình, don't care mọi thứ
                    7:30
                    vài cô tòc vàng nhỏ to nhí nhố
                    chuyện trăng sao kể lại tối hôm qua
                    hành cái tai tôi rõ khổ
                    7:30 vẫn như mọi bữa
                    cái đầu tôi căng quá : vỡ oà !



                    Phôi Pha
                    #25
                      Phôi Pha 03.07.2005 15:33:27 (permalink)
                      0
                      Mùi da em



                      Con phố 82 hừng hực nóng
                      Em đồ hai mảnh cũng chói chang
                      Ngồi uống nước trà hiên quán vắng
                      Mồ hôi tôi đổ cũng hai hàng

                      Nắng hạ cháy đen con mắt thịt
                      Hương nồng nung bỏng mũi thanh tân
                      Như thoảng mùi da em ngai ngái ??
                      Vì mắt, môi tôi, mũi, rất đần

                      Quê người màu sắc pha lung tung
                      Đen, trắng, vàng, nâu , lẫn lộn cùng
                      Tôi cười , đầu lắc , sao phân biệt ?
                      Em giờ mùi vị cũng chung chung

                      Chẳng nhận ra em thơm mùi mận
                      Trưa hè vườn cũ chốn quê xưa
                      Từ khi vong quốc thân lận đận
                      Lú lẩn nên quên, chỉ nhớ bừa


                      PP
                      #26
                        Khanh Vân 08.07.2005 06:04:01 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: Phôi Pha

                        sau một đêm say



                        một đêm say rồi cũng qua đi
                        khi thức dậy, lon , chai xấp ngửa
                        một mình thôi, không còn ai nữa
                        đã vừa tan buổi họp...chợ, ồn ào

                        sáng vừa lay tỉnh một xôn xao
                        rà xoát lại rã rời miền tri giác
                        bởi hạnh ngộ bên đời đã khác
                        những ngày vui rũ áo, qua rồi

                        chỉ còn căn phòng nặc mùi hôi
                        bởi những hoà tan đời thừa thãi
                        chợt xót xa thấy tình vương vãi
                        chẳng thơm như từng ước ao hoài

                        chỉ còn mình ta, không còn ai
                        ngày tháng rộng mà ta thì hẹp
                        trời vẫn cao, biển còn gào tiếng sóng
                        mà sao ta im ắng cả đôi bờ

                        chai rượu lại chảy nghiêng qua hủ...
                        giòng sông xưa chẳng có ai về
                        bến đời mãi như hoài vẫn thiếu
                        lại đầy ly xủi bọt những u mê

                        Phôi Pha


                        Bài thơ hay !

                        KV thật mến phục...
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2005 06:06:56 bởi Khanh Vân >
                        #27
                          Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 27 trên tổng số 27 bài trong đề mục
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9