LẶNG THẦM
Họ...Hàn
Hàn Giang là anh Hàn Phong
Hàn Sỹ Nguyên cũng người trong một nhà
Cùng chung nhau cõi ta bà
Đã đói lại rét sông sa gió ngàn
Hôm nay ngửa cổ kêu than
Trời ơi thuơng với họ HÀN nhà ta./.
Thơ Rất Sang
Thi nhân ẩn tích vốn luôn gàn
Chữ sỹ rạng ngời bút thép sang
Sống cõi ta bà chung chữ ái
Thuyền từ rẽ sóng lướt mây ngàn
Than van giả cách cùng nhân thế
Sới đất ươm mầm gở trái ngang
Dấu bút xa xưa khai cửa trí
Ngàn năm sáng mãi khúc thơ Hàn
Mytutru_14.7.2009
Huynh Hàn Giang Sữa hộ chữ Hàn ( H ) chữ Hoa.. Chân Thành cảm Ơn
mytutru_15.7.2009
HỌ HÀN SĨ
Ối chao Lão Bối than gì cơ
Hàn gia thơ phú nhạc ru mơ
Có ai sánh kịp Hàn Sĩ Nguyễn ( Nguyên)
Thêm Hàn Giang mát rưới lên thơ
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2009 11:02:05 bởi Han Bang >
MÃI CHỜ
Dải Ngân Hà với ánh sáng vàng biếc
Toả ngời xa, ôi diễm tuyệt huyền vi
Ta dõi nhìn theo từng bước nàng đi
Vùng trời xanh buổi tà huy chói bừng
Ta yêu nàng lắm sao đành hờ hững
Chân di hành theo từng bước trên cao
Ôi mắt nàng mãi đẹp sáng vì sao
Ta cứ ngỡ mình chiên bao chưa tỉnh
Trong giấc ngủ ngút ngàn hương tuyệt đỉnh
Hoa sao tràn vây kín mộng hồn ta
Trong mơ về ngự trị giữa muôn hoa
Rời sắc biếc rờn thanh ba chấn động
Nương ánh nguyệt hồn chơi vơi gợn sóng
Rừng trầm vang tiếng vọng buổi sơ khai
Màu thiên nhiên làm thi sĩ mê say
Thơ tràn bút cho tương lai thế hệ
Ta trở mình nghe hồn dâng sóng bể
Từng giọt sầu như suối lệ trào tuôn
Vẫn một mình ngồi ngắm ánh hoàng hôn
Gió vờn thổi về trên cồn tóc rối
Ta chờ Trăng như người đang hấp hối
Tim tím sầu dõi theo lối xa nào
Trăng xa xôi...Ta cứ hoài nhớ nhau
Nàng vẫn bước trên đường sao lấp lánh
Ta thương sầu bao năm trong ảo ảnh
Một mình ta cô quạnh ngắm màn Thu !
Nguyên Vũ
* Quang Hiển Sư huynh này, bọn tiểu đệ thấy trang thơ của sư huynh ít bài quá, nên góp một số bài vào cho đông vui đúng với chủ đề "TÌNH XA" và "CHO EM". Nếu sư huynh phật lòng thì pm cho bọn tiểu đệ xoá nhé !
* Về bài thơ " DẢI NGÂN HÀ" bọn đệ dựa theo ý tranh và thơ của Mây Hạ tỷ tỷ mà xúc tác thôi, chứ không có ý gì khác ! Không phải nói về sư huynh Quang Hiển Sài Gòn và bé Hà Ngân Hà U S A đâu , và cũng không phải nói về Nguyên Vũ , vì Nguyên Vũ chưa có người yêu, thì làm gì mà chờ ai chứ ! Vã lại bọn đệ bận lắm không có thời gian yêu và chờ đâu ! hi hi... Có khi lòng tốt bị hiểu lầm
Ngỡ Vũ mơ mộng yêu thầm Hà Ngân(Nguyên Vũ là anh họ của Hà Ngân Hà nên không có chuyện thương thầm đâu Quang Hiển ơi! Hihi.)
Thơ vui góp chữ góp vần
Cho nhiều trang viết theo chân bạn bè
Có gì mà giận hầm hè
Chốn ảo thư dãn bảo che nhau cùng...
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2009 11:16:17 bởi Han Bang >
NGÂN HÀ LUNG LINH
Ngân hà một dải lung linh
Trời cao xa tít ngắm nhìn ngẩn ngơ
Người về trong cõi thật ,mơ
Người đi thăm thẳm hư vô ,dõi tìm...
Mây Hạ
14/07/2009
DẢI NGÂN HÀ
Dải Ngân Hà ta nhìn em đắm đuối
Gom ngàn sao ta kết chuỗi thơ tình
Nàng là Trăng là ánh sáng đẩu tinh
Thắp sáng rộ hương tình hương hoa lạ
Ánh mắt nàng một vùng trời sáng lá
Xanh pha lê ngời bích thuỷ chói loà
Hồng đôi má thơm mùi hương sương sa
Lấp lánh mộng đoạ ta hồn siêu lạc
Dải Ngân Hà ! Ta nhìn nàng trầm mặt
Gót bàn chân đệm nhạc Ý, Ba Tư
Ta chơi vơi trong cấm điện dạ từ
Như vệ sĩ quỳ chờ nghe huyến dụ
Ta say sóng mắt, môi nàng Xử Nữ
Đam mê dồn trong tim đỏ ngất ngây
Khúc nhạc trầm vây bóng sắc trang đài
Hồn gục ngã bên ngay vàng Nữ Chúa
Khúc nghê thường nàng quay cuồng nhảy múa
Dịu xiêm y vàng lụa đẹp ngàn lần
Ta tự hỏi : - Tiên cảnh hay dương trần
Ta đã chết hay là ta còn sống ?
Khắp vùng trời Trăng ngập tràn giấc mộng
Chốn vô hình uốn lượn sóng thu ba
Vườn ngự uyển tẫm mật ngọt hương hoa
Dáng hoa lành thơm ngát lan trời xa
Nàng nhập thể vào thiên toà ánh sáng
Ta suy tư nhìn màu vàng sáng xa ngàn
Dải Ngân Hà rực khoé mắt thiên thần
Màu vàng ánh gom dần ngôi sao lạc
Dải Ngân Hà giữa trời cao bát ngát
Rọi muôn nơi vàng sắc màu tinh anh
Dải Ngân Hà thắp nến sáng trong lành
Mây cùng gió reo vui theo điệu nhạc
Nàng hiện lên trên nhịp đàn luân lạc
Vũ khúc dìu theo bước nhạc ung dung
Ánh mơ huyền kỳ ảo chốn mê cung
Nàng lấp lánh xiêm y, ôi diễm tuyệt !
Ta yêu nàng qua bốn mùa sương tuyết
Hỡi Ngân Hà nàng có biết cho ta
Yêu nàng lắm nhiều như tình biển cả
Và nâng niu tình hoa vườn ngọc báu
Gót son mềm, bước chân nàng huyền ảo
Rọi vào hồn hư ảo chốn thâm u
Nàng là Trăng là mộng sóng hồ thu
Chiều mộng mị quyện sương mù diễm tuyệt
Nàng trong ta nở hương hoa bất diệt
Trăng mơ màng vầng nguyệt quế lung linh
Dải Ngân Hà, nàng là cõi hữu tình
Tô điểm sắc về gợi tình thi sĩ
Ta cấu từ dệt thành muôn vạn ý
Dấu lời thơ trong vườn thuý hạnh tiên
Chép tình ca vào vạt áo thuyền quyên
Để len lén ta nhìn theo cảm nhận
Ta yêu nàng tự nhiên không son phấn
Mắt to tròn , môi mộng , dáng thanh tân
Mượn hơi nàng ta thở nhạc thiên thần
Say vũ khúc lộng màu ngân hoàn mỹ
Mơ dáng ngọc giữa mê cung huyền bí
Ta uống từng mật ngọt nhỏ trong thơ
Ngân Hà ơi ! Biết ta vẫn mong chờ
Mà sao cứ thờ ơ như chẳng biết...
Dải Ngân Hà với ánh sáng vàng biếc
Toả ngời xa, ôi diễm tuyệt huyền vi
Ta dõi nhìn theo từng bước nàng đi
Vùng trời xanh buổi tà huy chói bừng
Ta yêu nàng lắm sao đành hờ hững
Chân di hành theo từng bước trên cao
Ôi mắt nàng mãi đẹp sáng vì sao
Ta cứ ngỡ mình chiên bao chưa tỉnh
Trong giấc ngủ ngút ngàn hương tuyệt đỉnh
Hoa sao tràn vây kín mộng hồn ta
Trong mơ về ngự trị giữa muôn hoa
Rời sắc biếc rờn thanh ba chấn động
Nương ánh nguyệt hồn chơi vơi gợn sóng
Rừng trầm vang tiếng vọng buổi sơ khai
Màu thiên nhiên làm thi sĩ mê say
Thơ tràn bút cho tương lai thế hệ
Ta trở mình nghe hồn dâng sóng bể
Từng giọt sầu như suối lệ trào tuôn
Vẫn một mình ngồi ngắm ánh hoàng hôn
Gió vờn thổi về trên cồn tóc rối
Ta chờ Trăng như người đang hấp hối
Tim tím sầu dõi theo lối xa nào
Trăng xa xôi...Ta cứ hoài nhớ nhau
Nàng vẫn bước trên đường sao lấp lánh
Ta thương sầu bao năm trong ảo ảnh
Một mình ta cô quạnh ngắm màn Thu !
Nguyên Vũ
Ngân Hà một dải trời Mây
Nơi tiên cảnh giới Hạ xây giấc mơ
Lời Vũ* , tranh Hạ** nên thơ ( *Nguyên Vũ ca ca, ** Mây Hạ tỷ tỷ )
Câu thương, vần nhớ, lời chờ ngắm sao (dải Ngân Hà )
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 18:33:04 bởi Han Bang >
HOÀI HƯƠNG
Quê hương mẹ vòm trời cao mầu nhiệm
Vầng mây xanh hoa nắng trải muôn nơi
Khắc tim yêu từ thuở mới nằm nôi
Dòng sữa mẹ khát khao hương thơm ngọt
Tuổi thơ dại nhìn đời tươi nắng sớm
Lớn lên nhờ mẹ mớm cháo mớm cơm
Nhớ làm sao vành môi mẹ hiền thơm
Mùi lúa gạo quê hương đầy nhựa sống
Tấm lòng mẹ bao la như biển rộng
Ơn nghĩa của cha cao tợ non bồng
Bồi cho con sức sống trời biển đông
Căng cánh gió bay vòng qua thế giới
Hoa tim hồng đời con luôn mở lối
Đón tình thương vui nối nhịp cầu duyên
Yêu trời cao và yêu cả đất liền
Yêu biển trắng bọt tung bờ đẩy sóng
Hoa tình ái theo thời gian nở rộng
Mưa về nguồn reo gió lộng đồng sâu
Chở phù sa cho thửa ruộng tươi màu
Vùng đất mẹ hương cau vừa độ chín
Anh ra đi và mãi nhớ quê mình
Mang trong lòng hình ảnh mẹ yêu thương
Bờ nương khoai và rẫy bắp sau vườn
Cùng cô gái tình thương tròn mười tám
Thương giọng hát êm đềm trên sông vắng
Lời mẹ ru vệt nắng lắng sau hè
Nhớ sáu diều vi vút ngập bờ tre
Con cò trắng mùa hè bay về tổ
Anh ra đi khắc vào tim tình thắm
Giữa cuộc đời còn nghìn dặm xa khơi
Nhìn chim con chìa mỏ chờ mớm mồi
Ôi nhớ thuở nằm nôi đòi sữa mẹ !
Nguyên Vũ
Lời thơ nồng thắm dạt dào
Anh yêu quê mẹ đi vào sử xanh
Chim mẹ mớm mồi trên cành
Anh nhớ mẹ lắm lời lành mẹ yêu...
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2009 11:40:57 bởi Han Bang >
Quỳnh Hương tỷ tỷ ơi ! Bài thơ hay quá ! Hay quá ! Hi...hi...hi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 21:21:38 bởi Ha Ngan Ha >
THU VỀ
Tiết Thu nhẹ gót về đây
Gió lay chiếc lá rơi đầy lối xưa
Phất phơ tà áo dìu đưa
Bài thơ nón lá che vừa nắng hanh
Dõi theo bóng em bước nhanh
Màn sương chắn phủ chạnh lòng màu thu
Buồn theo tiếng gió vi vu
Mưa rơi lất phất lệ dư nỗi niềm
Xạc xào lá khóc niềm riêng
Chim muôn ríu rít huyên thuyên chuyền cành
Dáng em bước nhỏ mong manh
Giẫm lên xác lá trên cành vừa rơi
Mộng ước ngày nao ru hời
Tiếng xưa trút lá một thời lãng quên
Người đi qua chốn bình yên
Người còn ở lại dõi miền giá đông
Mưa tuôn nước lũ xuôi dòng
Ra nơi biển lớn mênh mông đôi bờ
Em đi bỏ dở vần thơ
Có người chờ đợi đường tơ năm nào
Thu rơi lá úa xạc xào
Người đi qua lối thu nào năm xưa
Mưa rơi trắng xoá đường xưa
Buồn trông lặng lẽ mấy mùa Thu qua ? !
Hà Ngân Hà
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/56290/244CC9ED990D44DDBC697C6AB0F0BCEC.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2009 00:56:50 bởi Ha Ngan Ha >
CHIỀU ẤY EM ĐI
Từ ấy em đi bỏ lại
Tình xa anh mãi lệ dài tương tư
Chiều về nhìn ánh tà dư
Nhớ sao là nhớ dáng người tình xa
Em đi đã mấy Thu qua
Bỏ anh ở lại tuôn sa giọt sầu
Mỗi năm trời đổ mưa Ngâu
Con chim Ô Thước bắt cầu Chức, ngưu
Em đi xa mãi mấy Thu
Mình anh đơn lạnh sương mù vây quanh
Nhớ em nước mắt tròng đoanh
Nhớ sao là nhớ em anh có tường
Tình xa anh mãi nhớ thương
Hoài chờ mãi đợi bước đường người đi
Em đi để lại tình si
Trong anh tim rối lệ bi luỵ tình
Trong mơ thấp thoáng dáng hình
Tình xa xa mãi một mình anh đau
Em đi gửi lại lời chào
Để anh từ đấy nghẹn nhào nhớ mong!
Hà Ngân Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 20:32:33 bởi Ha Ngan Ha >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 21:20:56 bởi Ha Ngan Ha >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: