![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Nhớ về giọt nắng mùa thu
THƠ TỪ ẢNH ẢO Không cần phải có sữa đâu Tôi quen vị đắng lâu rồi em ơi! Nắng vừa bừng sáng bên trời Như em, tôi đã quên lời thề xưa Cuộc tình như những cơn mưa Thoáng qua nhanh chuyện đón đưa,hẹn thề Tình ta như tách Cà Phê Ngọt cho em đó,đắng về phần tôi
VÉ VỀ TUỔI THƠ ĐÃ HẾT Vé về tuổi thơ đã hết Từ ngày em bỏ làng quê lãng du đôi chân mỏi mệt Còn đâu một ánh trăng thề Vé về tuổi thơ đã hết Đường quê khô cứng Bê Tông Bài thơ ngày xưa em kết Bây giờ đốt hết vì... chồng Vé về tuổi thơ đã hết Ai trong nhung gấm vàng son Sử tình đóng rồi hồi kết Đừng trông ngày tháng mỏi mòn
VẦNG TRĂNG KHÔNG LẠNH Em vĩnh viễn một vầng trăng không lạnh Để thơ lòng ấm mãi những vần thương Vầng trăng một thời nơi nội trú giảng đường Có một chàng sinh viên náu mình trong mặc cảm Thời gian qua khi trưởng thành can đảm Vầng trăng thơ vẫn chưa dám tỏ lời Khi tóc ngã màu sương từng trải lối đời Ngày trở về vầng trăng thành xa ngái Thôi mặc kệ dĩ vãng đành gác lại Gởi mùa thơ trong tiếc nuối muộn màng Trăng muôn đời vẫn là nguyệt đài trang Vẫn nâng đỡ dở dang tình thi sĩ
SỰ TÍCH HOA BÂNG KHUÂNG TÍM Ngày xưa ,ở một làng quê yên bình Có một cô nàng rất đẹp xinh nhưng nhiều ảo tưởng Luôn luôn tự đắc về bản thân không còn định hướng Nghĩ rằng nhan sắc sẽ trường tồn vĩnh viễn với thời gian Biết bao chàng trai từ khắp chốn dân gian Xin được một lần Nắm tay nàng đến bến bờ hạnh phúc Nhưng tất cả đều bị nàng lạnh lùng từ chối Để rồi cho đến lúc... Tuổi xuân trôi qua ,hoa đẹp mấy cũng phải tàn Làm sao đời tươi mãi với thời gian Nhan sắc phôi pha nàng trở thành cô độc Rồi người con gái quá thì chết theo tiếng khóc Trên nấm mộ buồn mọc lên những bông hoa Người ta gọi "hoa bâng khuâng" trong bóng xế chiều tà Đó là sự tích một loài hoa trên xứ sở ngàn hoa Đà Lạt R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2024 03:47:26 bởi Ct.Ly >
MÀU TÓC CỎ LAU Thời gian nhuộm tóc anh màu cỏ lau trắng xóa Nhưng có em anh đâu sợ tuổi già Mặc tháng năm có trôi qua vội vã Nghĩa phu thê năm tháng chẳng phôi pha Yêu nghệ thuật anh trở thành nhà nhiếp ảnh Chụp cho em không biết bao nhiêu hình Tay bấm máy thấy mùa đông không lạnh Triệu triệu lần em vẫn mãi đẹp xinh
TÔI VẪN TIN EM NÓI NGƯỢC (Viết cho ai đã từng có tâm sự như thế này) Khi em nói'Xin đừng yêu em" Tôi vẫn tin những điều ngược lại Đổi với tôi em đáng yêu mãi mãi Dù đã đổ vỡ tan tành một chuyến sang ngang Khi em nói"Tôi oán ghét đàn ông,lòng dạ phũ phàng" Tôi không tin em căm thù đến thế Dù cuộc đời có biết bao dâu bể Vẫn có người lòng nhân ái chứa chan Đứng dậy đi em,xua đêm tối bàng hoàng Quên ác mộng để đi vào diễm mộng Tương lai còn,em còn phải sống Gửi cho đời lời thách thức vững tâm
NÓI VỚI NGƯỜI MẸ ĐƠN THÂN Em đơn thân nhưng không hề đơn độc Khi có con cất tiếng khóc chào đời Hãy quên người đàn ông như những giọt mưa rơi Trên những tàu lá khoai không còn gì dấu vết Tình như gió thoảng qua rồi...chấm hết Đừng buồn thương làm tổn hại má hồng Nuôi con lớn khôn đâu cần phải có chồng Bằng ý chí với tấm lòng rộng mở Không bận tâm bởi mối tình dang dở Dành yêu thương ,nghị lực chỉ vì con Hoàng hôn buồn rồi rạng rỡ ánh hồng Tương lai sáng từ trái tim người mẹ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2024 21:06:08 bởi nguyenngoat >
QUA MẤY LẦN ĐÒ Em qua đã mấy lần đò Hồng nhan bạc phận trời so đất bì Mỗi lần dậy sóng chuyến đi Là đem nước mắt khắc ghi trong đời Mùa đông vò võ phương trời Đăm đăm hoài niệm không lời tỏ phân Đứng lên em mạnh vạn lần Nét son điểm xuyết chờ xuân mới về!
TRĂNG MÙA ĐÔNG VẪN SÁNG Mưa đã ngớt rồi vầng trăng khô Về trong cảm xúc giấc huyền hồ Từ nơi thăm thẳm nghìn trùng vọng Một chút gió buồn lạc sóng xô Vầng trăng tinh khiết tuổi thanh xuân Vẫn còn trẻ mãi.Vẫn trong ngần... Mỗi tháng nguyệt về trong hoài niệm Như tiếng tự tình của cố nhân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2024 22:00:32 bởi nguyenngoat >
THÁNH ĐƯỜNG XƯA Biết khi nào trở lại thánh đường xưa Trang kí ức cũ rồi chắc em không còn nhớ Mùa giáng sinh trôi theo một cuộc tinh dang dở Tiếng chuông buồn còn điểm tận cõi tim Có một người ngoại đạo vẫn yêu em Chút hi vọng để rồi ôm thất vọng Giáng sinh đến tận cõi lòng sâu thẳm Bỗng hiện về một đôi mắt xa xăm
TRĂNG CUỐI MÙA ĐÔNG
Trăng ướt mưa đêm rằm tháng chạp
Vẫn ánh êm đềm tiễn gió đông
Em miền viễn xứ không thể gặp
Thơ vẫn gửi ai để ấm lòng
Trời sắp sang xuân gợi nhớ nhung
Em trong thi tứ sáng vô cùng
Mong nguyệt thắm tươi như đào nở
Về với trăng thề để vui chung
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2025 04:33:32 bởi Ct.Ly >
CHIM ÉN GIAO MÙA Én về Mang cả xuân sang Thiên di Trời lạ Ngỡ ngàng cánh bay Ta nghe Thi hứng Dâng đầy Câu thơ Bớt lạnh Tháng ngày lão niên Lặt mai Quên hết lụy phiền Bâng khuâng Hoài niệm Khó quên Một người... R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2025 04:38:35 bởi Ct.Ly >
HOA CẢI XỨ NGƯỜI Vàng ươm hoa cải xứ người Sắp xuân còn có nở tươi trong lòng Trời Âu em lạnh lắm không? Hai phương thương nhớ bóng hồng thiên di Sông xưa chưa nói điều gì Dòng Thương quặn thắt chia ly não nề Trăng rằm nhắc nhớ lời thề Nỗi lòng đau đáu tình quê vuông tròn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2025 20:47:34 bởi nguyenngoat >
LỜI HẸN HÒ TRÊN ĐÁ Ai đã thay em khắc lời hẹn hò vào đá Để tôi náo nức chờ rộn rã một mùa xuân "Mai lại đến"đừng bao giờ hứa ảo Để hồn tôi thêm xúc động,bâng khuâng... "Mai lại đến"cho dừa thêm xanh sắc Quên u buồn trầm mặc tháng năm xa Tôi đã thấy triệu lần vui trên ánh mắt Gió lạnh vơi trong nắng ấm chan hòa
TRĂNG MỪNG SINH NHẬT Trăng mới mười ba cũng đã đầy Mừng em sinh nhật muộn hôm nay Ngoài kia đêm lạnh sương buông phủ Vẫn thấy lòng mình ngấm men say Cảm ơn cuộc sống đã có em Để hoa hồng đỏ nở đẹp thêm Để thơ anh dậy bao thi tứ Khơi dĩ vãng xưa thật êm đềm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: