Trích đoạn: CỏMay
Bắt Đền !
Tôi bắt đền người một chữ thương
Ai kiu gieo chữ vương vào lòng
Liệu rằng chữ nợ có không
Hay như sương sớm tan vào nắng mai ?
Tôi bắt đền người chữ nhớ nhung
Cớ chi hình bóng lúc tương phùng
Khẽ chạm vào tim mà như khắc
Thờ thẫn thân tôi..đến khù khờ
Tôi bắt đền người cái chữ ghen
Dẫu là vớ vẩn vu vơ chút
Xin chớ làm tôi buốt tê lòng
Xin chớ cợt gió để mây chen
Tôi bắt đền người chữ cách chia
Biết rằng ngàn dặm xa vời vợi
Chẳng phải do người ngăn cách ngăn
Nhưng bởi lòng yêu muốn được gần
Tôi bắt đền người cái chữ yêu
Lòng tôi đã lạnh tựa hoang chiều
Cớ chi đem hương hoa..tình mộng
Vun xới hồn tôi bậc tiếng Yêu
CM
Bắt Đền !
Bắt đền ai ?!_ Ai bắt đền !
Chữ thương chưa trọn chữ! buồn đã mang !
Tủi lòng là phận đò ngang ,
Vãng lai _ Em _bến vừa sang , quên đò !
Nhớ nhung một thóang gọi là ?
Đau lòng bến đợi hay là khách mong !
Dẫu Em là một dòng sông ,
Nước ròng, nước lớn nào mong ý đò !
Chạnh lòng một phút nhớ về ,
Nỡ nào lại trách bến chờ , đò quen .
Bao ngày sóng nước chòng chềnh ,
Mà con mắt nhớ cuối đường vẫn mong !
Bắt đền ai để công bằng ?!
Một lần thử hỏi lại mình xem sao .
Chiều nay chợt có mưa rào,
Bỗng dưng lòng thấy nghẹn ngào _ bỗng dưng !
Hòang Thị