Cõi Người. Cái cõi người ta chật quá đi
Thân tôi bé nhỏ tí tì ti
Chen chân muốn bước đi không lọt
Đành thôi nhường lại chổ cho người
...
Nhếch miệng cười cười âu thiên hạ
Tôi ơi son phấn hãy tô cùng
Làm đẹp với đời đua chúng bạn
Kiêu hãnh lên đi đóa Cẩm nhung
...
Cuối tuần rong chơi cùng đám bạn
Ngồi cười ha hả đùa đủ chuyện
Mà lòng lạc lõng như giữa non
Dấu được gì đâu lớp phấn son
...
Lắm lúc lang thang dưới hoàng hôn
Lại thấy an vui hòa nhịp thở
Cùng chim muôn hương sắc núi rừng
Tâm hồn phơi phới tựa gió Xuân
...
Cái cõi người ta chẳng của tôi
Thôi thì thôi nhé đừng chen nữa
Vui cùng sương sớm ánh Bình minh
Bạn cùng chim muôn cây hoa lá
...
Hoàng hôn tri kỷ mỗi chiều buông
Sương khuya làm mật nụ hôn mềm
Trăng ngà sẽ cùng ta đối ẩm
Nàng Đêm sẽ là bạn trăm năm
*******
Hồn tôi thơ thẩn đi hoang
Sương khuya thấm lạnh trăng non rúng mình
Lơ mơ cái bóng cái hình
Cuộn trong hư ảo cái tình thấm đau .
CM