" Hồng tứ gia bị kia Vương Thiết Sơn một đao giết chết! Tình hình lúc đó tương đối hỗn loạn, Thiết Sơn Bang Nhị đương gia Vương Thiết Phong thì trước đó đã bị Hồng tứ gia sát tử." Đằng Thanh Sơn mở miệng nói, tuy việc Hồng tứ gia bị chết có liên quan rất lớn đến hắn nhưng Đằng Thanh Sơn cũng không cần nói ra.
Nói ra, chỉ là ra vẻ ta đây thôi, không có ý nghĩa gì.
" Báo ứng, báo ứng a!!!" Đằng Vân Long nhịn không được cười ha hả.
Trong nhà, những người khác cũng đều rất cao hứng.
Đằng Vân Long lập tức cười nói:" Tên lão tặc đã chết khiến cho người ta thật hả hê . Nhưng hắn chết thì Nghi Thành phỏng chừng cũng sẽ rung chuyển."
" Ngoại công, ta xem, tông tộc chúng ta nên chế tạo ra áo giáp!" Đằng Thanh Sơn trịnh trọng nói," Trong tràng đồ sát này, không có khải giáp bảo hộ thì rất dễ mất mạng. Có một bộ khải giáp, lúc chém giết, thực lực sẽ mạnh hơn nhiều." Nhìn đám Bạch Mã kỵ binh kia thân khoác trọng giáp, mỗi tên xông lên trùng kích cũng đều có thể dễ dàng giết chết rất nhiều người.
Có khải giáp được là rất tốt, chỉ là giá quá đắt!
Tạo ra một bộ khải giáp khó hơn đao thương nhiều, một bộ khải giáp với nguyên liệu tốt, có thể bao trùm toàn thân,giá tối thiểu để thợ giỏi chế ra một áo giáp tốt cũng phải một ngàn hai trăm lượng bạc trắng, còn đắt hơn một con chiến mã loại thượng đẳng. Còn trọng giáp thường thì cũng phải hai trăm hai lạng bạc. Đây cũng là nguyên nhân khiến thôn trang bình thường không mua nổi khải giáp.
Chỉ vài cái áo giáp loại tốt cũng đã khiến cho một thôn trang hết sạch tiền.
Cho nên một vài bộ áo giáp mỏng manh, rẻ thì rẻ thật nhưng sơn dân vốn cường hãn, trường thương chỉ đâm một cái là có thể thủng, áo giáp mỏng manh kia căn bản là vô dụng. Nếu muốn có thể hoàn toàn bảo vệ thì phải là trọng giáp.
Đương nhiên là nếu sử dụng nguyên liệu trân quý như Vạn Niên Hàn Thiết thì cũng có thể luyện chế ra loại khải giáp rất nhẹ mà lại phòng ngự rất tốt. Nhưng giá thì cũng đáng sợ. Dù sao thì nguyên liệu chế tạo ra một bộ áo giáp cũng lớn hơn nhiều so với đao thương.
" Cái này là đáng giá a." Phụ thân của Thanh Hổ là Đằng Vĩnh Hàng sáng mắt lên rồi chậc lưỡi nói: " Thanh Sơn nói rất đúng, chúng ta nên chế tạo ra trọng giáp." Đằng Vân Long chưa bao giờ khích động đến như thế:" Đằng gia trang chúng ta có thể tự chế tạo ra trọng giáp. Chỉ cần mua nguyên liệu thôi! nguyên liệu cho một kiện trọng giáp, chúng ta tự chọn mua thì chỉ khoảng một trăm lượng bạc là đủ. Đặt mua hai trăm kiện thì tốn hai vạn lượng bạc!"
" Hai vạn lượng!" Đằng Vĩnh Hàng có chút khiếp sợ.
" Việc này có thể được!" Đằng Vĩnh Phàm đứng lên, nói.
Đằng Thanh Sơn lần trước đi Nghi Thành đổi Tinh Văn Cương đã mang về chừng sáu trăm hai mươi lượng vàng. Đằng gia trang không thiếu tiền!
" Chỉ là chế tạo ra nhiều áo giáp như vậy sẽ tốn rất nhiều thời gian!" Đằng Vĩnh Phàm nói.
" Ân, đến lúc đó thì bảo một số tộc nhân trợ giúp, chế tạo trọng giáp này, yêu cầu về tay nghề không cần cao. Vĩnh Phàm, mấy tên học trò của ngươi cũng đều có thể chế tạo được!" Đằng Vân Long nói:" Ngày mai, chúng ta sẽ mở rộng lò rèn binh khí ra một chút để cho các học trò cùng tham gia chế tạo, thì sẽ rất nhanh chóng luyện chế ra hai trăm kiện trọng giáp."
" Ngoại công, cha, chế tạo ra những hai trăm kiện?" Đằng Thanh Sơn dò hỏi.
Đằng Vân Long cười ha hả:" Những hảo hán lợi hại trong tộc đều mặc!"
Vũ lực của Đằng gia trang ngày nay đích xác là rất mạnh, sau khi Đằng Thanh Sơn truyền bá Hổ Quyền thì Hổ Quyền đã trở thành quyền thuật mà tất cả các nam tử trong Đằng thị tông tộc tu luyện từ nhỏ, sáu năm qua, đã có tới hơn năm mươi tộc nhân có thể phát ra nội kình. Những tộc nhân khác tuy không thể phát ra nội kình nhưng Nội gia quyền đích xác là có hiệu quả cường tráng bên trong, khiến cho khí lực của các tộc nhân cũng gia tăng rất nhiều.
Trước đây thì các tráng hán của Đằng gia trang trình độ phổ biến là có thể nâng ba trăm cân.
Sáu năm đã trôi qua, rất nhiều người đã có thể nâng bốn trăm cân.
Hơn năm trăm cân cũng không ít, hoàn toàn có thể khoác trọng giáp bước đi như bay.
" Ngoại công, cha, ta thấy trong tộc có tới hơn năm mươi người luyện thành nội kình, chúng ta trước tiên hãy nên đặc chế năm mươi bộ trọng giáp. Năm mươi bộ trọng giáp này, nguyên liệu phải tốt một chút, cấp cho những tộc nhân luyện hóa được nội kình sử dụng." Đằng Thanh Sơn đề nghị.
" Ta thấy được đấy!" Đằng Vân Long đồng ý, dù sao thì có sáu trăm lượng vàng, nhưng chỉ tốn có sáu vạn lượng bạc.
Đằng gia trang dám chi nhiều tiền, thép có tốt thì lưỡi dao mới sắc( hoặc là đáng đồng tiền bát gạo ), tiền này là tiền chi đúng chỗ.
" Thanh Sơn, Thanh Hổ." Đằng Vân Long nhìn về phía hai người" Ta biết là hai người các ngươi đều chuẩn bị gia nhập Quy Nguyên Tông, lần thành thân này của Thanh hổ bất thành, quên đi vậy, Thanh Hổ ngươi về sau lo gì không lấy được vợ? Ta muốn hỏi một chút, các ngươi định khi nào thì gia nhập Quy Nguyên Tông?"
Đằng Thanh Sơn, Thanh Hổ nhìn nhau.
" Ngoại công, chờ sau khi cục diện Nghi Thành rõ ràng một chút đã, đã đợi bao nhiêu năm rồi, cũng không cần phải vội vàng gì nửa năm một năm." Đằng Thanh Sơn vẫn có chút lo lắng.
" Ân." Thanh Hổ cũng gật đầu đồng ý.
Sáng sớm ngày hôm sau, mặt trời lên cao , Đằng gia trang bắt đầu náo nhiệt lên, Đằng Vĩnh Phàm lập tức an bài người tháo dỡ hết các khối cột trụ bằng gỗ, không ít hán tử trẻ tuổi trong tộc cũng tháo dỡ bức tường bao quầy lò rèn binh khí mà tiến hành xây dựng thêm, muốn lập tức chế tạo ra hai trăm bộ trọng giáp, số lượng công việc nếu so với lần luyện chế ra 182 kiện Bích hàn đao thì còn muốn nhiều hơn.
Trong sân đình nhà Đằng Thanh Sơn.
" Hô! Hấp!"
Phương pháp thổ nạp trầm thấp hữu lực phối hợp từng chiêu từng thức, Đằng Thanh Sơn đang luyện tập Hình Ý Tam Thể Thức, nhìn thì có vẻ thong thả, nhưng khi quyền xuất lại như sét đánh, sinh ra khí bạo, cả đình viện đều như nổi gió. Đằng Thanh Sơn hoàn toàn đắm chìm trong Hình Ý Tam Thể Thức, hai chân như cắm rễ trên mặt đất.
Hai tay luân phiên, kết hợp giữa nhanh, chậm, khinh, trọng.
Quay tròn hai phía tả hữu, Đằng Thanh Sơn cứ thế tu luyện, thậm chí còn cảm nhận được một cổ ý cảnh về âm dương luân chuyển.
Đắm chìm trong loại ý cảnh này chừng một ngày, Đằng Thanh Sơn mới dừng lại tạm nghỉ.
" Đến luyện võ trường xem một chút." Đằng Thanh Sơn cầm thanh Luân Hồi Thương nhanh chóng tiến đến luyện võ trường.
......
Luyện võ trường đang rất huyên náo, luyện tập thương pháp, luyện tập khí lực, luyện tập Hổ Quyền, tỷ thí với nhau, trên luyện võ trường có khoảng mấy trăm hán tử, khí thế ngất trời. Ở bên cạnh có không ít hài tử, nữ nhân đứng xem, cười nói đàm luận. Mọi người đều rất vui vẻ.
" Các hán tử trong tộc liều chết vi cái gì, nếu không phải là để các tộc nhân có thể có những ngày tháng tốt đẹp?" Cảm thụ được sự vui vẻ vui hoà thuận, Đằng Thanh Sơn trong lòng rất ấm áp, đây là những tộc nhân bảo vệ cho cả tộc!
" Ca!" Một thanh âm thanh thúy vang lên, chính là Thanh Vũ trong bộ trang phục bằng vải sợi, tóc tết hai nhánh đuôi xam đang hưng phấn chạy tới.
" Ở bên kia xem cái gì vậy? Xem bọn họ luyện Hổ Quyền?" Đằng Thanh Sơn cười nói.
" Bọn họ có ai đánh lại ca." Thanh Vũ nắm lấy tay Đằng Thanh Sơn, ngọt ngào nói.
" Nhìn ngươi nghịch ngợm giống như nam hài tử vậy Tiểu Vũ, ngươi cũng sắp trưởng thành, sắp lập gia đình rồi mà không học tính điềm đạm thùy mị một chút, sau này còn ai dám lấy ngươi." Đằng Thanh Sơn cố ý giáo huấn, Thanh Vũ cũng là vừa nhíu cái mũi kiều hừ một cái:" Hừ, ca...... Ngươi không thấy à, bao nhiêu người đến nhà chúng ta làm mối, bất quá...... đám nam nhân này, hừ, ta đều thấy rất chướng mắt. Nam nhân về sau của ta, cho dù là không bằng nổi ca ca thì cũng phải bằng một nửa."
Đằng Thanh Sơn nghe xong không khỏi nở nụ cười.
Ngửa đầu nhìn bầu trời, mặt trời đã lên đến đỉnh.
" Tiểu Vũ, chuẩn bị đến giờ cơm trưa rồi, chúng ta về trước đi." Đằng Thanh Sơn nói. Đằng Thanh Sơn vừa dứt lời thì đại địa đột ngột chấn động lên.
Đằng Thanh Sơn nhướng mày nhìn về phía đại môn Đằng gia trang, chỉ thấy từ ngoài xa mơ hồ có không ít nhân mã đang phóng nhanh đến, cả luyện võ trường lập tức tĩnh lặng xuống, không ít tộc nhân lập tức nắm lấy trường thương, thậm chí còn có không ít các tộc nhân vội hô to:" Mã tặc đến!"
Tiếng la quanh quẩn vang vọng trên không trung Đằng gia trang, nhất thời cả thôn trang, đại lượng tộc nhân vớ lấy trường thương, cung tiễn từ các ngả hướng luyện võ trường băng băng chạy lại.
" Đám Bạch Mã Bang?" Đằng Thanh Sơn nhướng mày.
Đám mã tặc bên ngoài đại môn, cả người lẫn ngựa đều trang bị khải giáp, một mảnh đông nghịt, khiến cho người ta trong lòng không khỏi phát run. Đằng Thanh Sơn đã gặp qua đám Bạch mã doanh, đương nhiên liếc mắt một cái là nhận ra--- hơn một trăm tên mã tặc này chính là Bạch Mã Bang tối tinh anh: Bạch mã doanh.
" Mở cửa!" Một tiếng hét lớn vang lên từ phía mã tặc.
Mở hay không mở?
Các thủ vệ Đằng gia trang và không ít tộc nhân đều nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Sơn mở miệng nói:" Mở cửa."
Nhất thời, đại môn của tông tộc liền được ầm ầm mở ra, đám Bạch mã doanh hơn một trăm tên kỵ binh tiến nhập luyện võ trường.
" Chiều hôm qua, Bạch Mã Bang và Thiết Sơn Bang vừa mới phân sinh tử, Bạch Mã Bang đông người như vậy, còn có cả bọn tàn binh, không có khả năng trở về trong đêm. Phỏng chừng sáng sớm mới xuất phát từ Thiết Sơn Bang. Nói cách khác, đám nhân mã Bạch Mã Bang vẫn chưa thể kịp quay về Bạch Mã Hồ, mà trực tiếp tiến thẳng tới Đằng gia trang ta." Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện:" Di, không phải là toàn bộ đám Bạch mã doanh!"
Vừa rồi, từ ngoài xa nhìn thoáng qua thì tựa hồ như tất cả đều mặc khải giáp, nhưng lúc này khi nhìn cận cảnh thì mới thấy rõ là trong cả đám thì có mười hai tên không mặc áo giáp.
" Tộc trưởng Đằng gia trang các ngươi là ai?" Tên thủ lĩnh cầm đầu đám Bạch mã doanh cưỡi ở trên chiến mã lạnh lùng quát. Hơn một trăm tên mã tặc cả người lẫn ngựa đều trang bị khải giáp, một mảnh đông nghịt, khiến cho không khí trên luyện võ trường như ngưng đọng lại, hơn nữa thì trận chém giết ngày hôm qua khiến cho trên người đám mã tặc Bạch Mã Bang vẫn còn vương vấn mùi máu tanh, càng làm cho lòng người phát run, không ít tộc nhân còn không dám lớn tiếng hô hấp, đám hài tử đều hoảng sợ nhìn bọn mã tặc.
" Là ta." Đằng Vân Long lúc này từ trong đám người đi ra, Đằng Thanh Sơn lập tức đi theo phía sau ngoại công.
Các tộc nhân đều đứng ở phía sau tộc trưởng, nắm chạt binh khí, một khi tộc trưởng hạ lệnh là liều chết chiến đấu.
" Đằng Thanh Sơn là ai?" Tên thủ lĩnh lại quát.
Đằng Thanh Sơn tiến lên một bước, đứng song song với ngoại công, cười nói:" Ta là Đằng Thanh Sơn, đại nhân là thủ lĩnh Bạch mã doanh đúng không, không biết đến Đằng gia trang là có việc gì?"
Tên thủ lĩnh đảo ánh mắt lạnh lùng nhìn Đằng Thanh Sơn, rồi nhếch miệng nở nụ cười:" Ngươi chính là Đằng Thanh Sơn? Tương truyền ngươi là Đằng gia trang đệ nhất hảo hán, ân, bản lĩnh của ngươi ta không biết, nhưng ít nhất thì...... Lá gan cũng không nhỏ, hôm nay, ta đến chỗ các ngươi là mang đến hảo sự cho Đằng gia trang các ngươi."
" Hảo sự?" Đằng Vân Long có chút nghi hoặc.
Ở bên cạnh tên thủ lĩnh, một gã kỵ binh lập tức quát:" Các ngươi đều nghe cho rõ đây, vị này chính là Thiếu đương gia của Bạch Mã Bang chúng ta! Sau vài ngày nữa sẽ là tân nhiệm Đại đương gia của Bạch Mã Bang chúng ta! Hôm nay Thiếu đương gia đến chỗ các ngươi là để tuyển chọn hảo hán chân chánh tiến nhập vào Bạch mã doanh chúng ta!"
Đằng gia trang nhất thời ồn ào lên.
Bạch mã doanh?
Là tối tinh anh đội ngũ của Bạch Mã Bang?
" Thiếu đương gia? Hắn không chết?" Đằng Thanh Sơn đáy lòng rung động, ở bên cạnh, Đằng Vân Long cũng nghi hoặc liếc mắt nhìn Đằng Thanh Sơn một cái.
Đêm qua, Đằng Thanh Sơn đã nói rất rõ là tên Thiếu đương gia đã chết!
" Hắn mới là Thiếu đương gia, vậy kẻ ta giết là ai?" Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái, kỵ tọa trên chiến mã, binh khí trong tay tên đương gia cũng là lợi đao giống như của tên Hồng tứ gia." Kẻ ta giết ngày hôm qua, cũng là tên thủ lĩnh Bạch mã doanh, sử dụng cùng một loại đao pháp giống tên Hồng tứ gia."
Tuy không biết kẻ hắn giết là ai là ai nhưng Đằng Thanh Sơn đã rõ ràng......
kẻ hắn đã giết không phải Thiếu đương gia, bởi vì tên Thiếu đương gia đang sờ sờ ngay trước mắt.
" Phàm là hán tử có thể nâng năm trăm cân thì đều có tư cách gia nhập Bạch mã doanh! Cứ có một người gia nhập thì tiền hàng năm giảm bớt hai thành ( 20% ), có hai người gia nhập thì tiền hàng năm giảm bớt tứ thành...... Chỉ cần các ngươi này có năm người gia nhập Bạch mã doanh! Thì từ nay về sau, tiền hàng năm của Đằng gia trang các ngươi được miễn!" Tên kỵ binh quát lớn.
Nhất thời, trên luyện võ trường một mảnh ồn ào tiếng nghị luận.
Còn Thiếu đương gia Hồng Chấn Kiệt cưỡi ở trên con chiến mã, giống như hoàng đế tuần tra dân chúng dưới trướng hắn, đảo mắt nhìn quét qua mọi người.
" Ân?" Hồng chấn kiệt ánh mắt dừng lại ở phía sau Đằng Thanh Sơn, trên người một cô nương thanh tú, một thân áo vải nhìn rất mộc mạc, nhưng khuôn mặt trắng hồng non nớt, như búng ra sữa, thoạt nhìn qua là đã thấy tuổi vẫn còn nhỏ, tóc bện đuôi ngựa, có chút ngây thơ. Nhưng toàn tâm toàn ý của hắn lại đặt trên bộ ngực của nàng, vóc dáng cao dáo mảnh mai cũng nói lên là vị cô nương xinh đẹp sớm phát dục thành thục.
Ánh mắt của Hồng Chấn Kiệt không khỏi sáng lên.