Lá thư của một tội nhân
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 61 bài trong đề mục
Triều Sương 22.12.2005 00:20:26 (permalink)
0
MẢNH THƯƠNG ĐAU

Vắt ngang chân trời
Thăm thẳm
Mảnh thương đau
Đọng trong tim
Giọt lệ đầu
Thắm tình sâu
Giáng sinh về
Anh còn mãi nơi đâu ?
Từng hồi chuông ngân
Nghe như
....
Vỡ những tinh cầu
Vọng về ngàn sau
Âm ba nào sót lại trong em
Nỗi đau ...
Vì nhớ ..
Vì mong...
Ai đem kết sợi tơ lòng
Sầu giăng ...

Chiều trôi nhanh
Đêm buông mành
Lung linh mắt em
Tròng trành
..........nỗi nhớ
Trong tận cùng hơi thở
Ngọn gió đi hoang
Hồn miên man
Tình lang thang
Ngỡ ngàng em rớt
Sợi buồn đơn mang

....Vì người xa
Lòng nhạt nhòa
Đông rét lạnh...buốt da

Em lạc lõng
Em bơ vơ
Ủ kín từng ngón tay ngà
Đợi ai
........
Bóng nặng trĩu đổ dài
Người ... bóng chia hai
Thuở nao
Quấn quýt gót hài
Nào sợ nắng phai
Nay đâu....
Tâm những u hoài
Trăn trở
Vì ai ... ?
#31
    vũkimThanh 25.01.2006 22:03:24 (permalink)
    0
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2006 13:42:18 bởi vũkimThanh >
    #32
      Triều Sương 17.02.2006 15:44:24 (permalink)
      0
      NGỌN CỎ ĐI TÌM NGỌN GIÓ

      Nhớ một lần ai đó nói một câu :
      " rằng ngọn cỏ đi tìm ngọn gió"
      Em rũ cười với điều vừa tỏ :
      "ngọn cỏ không chân sao biết chạy bao giờ"

      Chỉ khi yêu anh em mới biết mình khờ
      Ngu ngơ với những điều tưởng chừng như không thật
      Khi giọt mưa từ đâu rơi đọng mắt
      Khi tình yêu rơi mất tự khi nào
      Là lúc anh xa
      Ngày bỗng hanh hao
      Đêm chợt lạnh lẽo
      Lòng cồn dậy sóng
      Bóng đứng,
      Bóng ngồi,
      Bóng trông,
      Bóng ngóng,
      Ngọn cỏ úa mềm
      Bóng cũng ngả nghiêng

      Em đi tìm anh
      Trên những phố quen
      Những khuôn mặt ngang qua ... đều xa lạ
      Em đi tìm anh giữa dòng đời hối hả
      Vụt ngang qua - một mảnh xuân thì

      Ngọn cỏ em mờ nhạt nét kiêu kỳ
      Ngọn cỏ em úa dần theo bờ mi mọng nước
      Ngọn cỏ em đi tìm làn gió anh ngày trước
      Đánh mất rồi có tìm lại được chăng ?


      r
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2006 07:27:37 bởi diên vỹ >
      #33
        Triều Sương 17.02.2006 15:54:24 (permalink)
        0
        ANH NỢ EM

        Anh nợ em lời yêu dấu trên môi
        Gió đưa xa rồi dần vào quên lãng
        Tình bạn, tình yêu khoảng không nào giới hạn
        Đáy vực nào là rào cản giữa chúng ta

        Anh nợ em một ánh mắt thiết tha
        Đã nhạt nhòa khi thay hình bóng khác
        Nếu đổ thừa do mệnh trời định đoạt
        Cái nợ ân tình đã lạt cũng từ đây

        Anh nợ em đâu chỉ một vòng tay
        Cái vẫy tay buổi chiều chia ly ấy
        Sợi chỉ hồng se duyên đầu vội gẫy
        Giờ tay ai đang nắm lấy tay người

        Anh nợ em không phải nợ một đời
        Dù ngày ấy anh nguyện lòng như thế
        Đành vậy thôi nói quên ..ừ ...thì dễ
        Sứt mẻ rồi trái tim lẻ... tình côi ....


        Viết để đòi nợ mà rốt có đòi nợ được đâu....



        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2006 17:46:44 bởi diên vỹ >
        #34
          Triều Sương 19.02.2006 07:15:59 (permalink)
          0
          GIỮA CHÚNG MÌNH KHÔNG THẬT LÀ YÊU

          Đọc những bài thơ
          Chưa đặt một cái tên
          Em thấy mình trở nên yếu đuối
          Từng dấu phẩy, đến dấu chấm câu cũng làm em đau nhói
          Cứ như mũi tên đâm tận đáy tim này

          Anh cố ý
          Làm em rứt ray
          Nghĩ suy về ngày hôm qua
          Về những đổi thay như chong chóng
          Giật mình nhận ra
          Ngọn lửa trong tim không còn nóng
          Lòng lạnh những yêu thương

          Lật ngửa bàn tay nhìn những con đường
          Đường chỉ tình yêu vẫn còn dang dở
          Đoạn cuối cuộc tình đương bỏ lỡ
          Dở dang đâu --em tự ngạo --chẳng do trời

          Lý lẽ nào bày tỏ rõ người ơi !
          Khi ngôn ngữ hạn hẹp trong suy nghĩ
          Khi lời nói ẩn mình trong tâm ý
          Khi trái tim -lý trí rối trong lòng

          Có đôi khi em quá mềm lòng
          Nhân nhượng trước nỗi nhớ mong khắc khoải
          Chuốc vào tim những nỗi đau tê tái
          Đêm trở mình lại ngẫm cùng suy

          Ngày mai này những con đường anh đi
          Sẽ không có bóng em
          Cùng những gì gọi là ký ức
          Bởi vì ngày hôm qua không thực
          Giữa chúng mình cũng không thật là yêu

          Nếu yêu nhau chẳng thể có những điều
          Xa cách mãi mà lòng không thấy nhớ
          Trái tim anh vành cửa luôn rộng mở
          Đâu chỉ riêng em



          r
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2006 07:19:28 bởi diên vỹ >
          #35
            Triều Sương 22.02.2006 23:29:24 (permalink)
            0
            EM ĐÁNH MẤT ANH RỒI

            Em đánh mất anh rồi
            Tài sản quý nhất của em
            Để giờ đây trắng tay, dạ mềm trong nỗi nhớ
            Ký ức tràn về ngộp trong hơi thở
            Em quờ quạng tay, lần tìm như kẻ mất hồn

            Em đánh mất anh rồi
            Nỗi đau nhân gấp vạn lần hơn
            Trái tim em vỡ thành muôn ngàn mảnh
            Cõi nhân gian biến thành hoang mạc lạnh
            Hồn và thân thành hai nữa lạc rời

            Em đánh mất anh rồi
            Chỉ còn ký ức thôi
            Em muốn tìm chôn, muốn giấu đi tất cả
            Huyễn hoặc mình, từ đây đành xa lạ
            Khi đêm về tự đày ải bản thân

            Em đánh mất anh rồi
            Nỗi nhớ nếu đong cân
            Chắc hẳn hơn cả biển trời bát ngát
            Vậy mà sao cảm giác như ngột ngạt
            Đầy trong tim không thoát nổi ra ngoài

            Em đánh mất anh rồi
            Thời gian có lạt phai ?
            Nỗi đau có xa hoài theo năm tháng
            Em nhận ra, em có đánh mất anh đâu
            Chỉ vì chúng mình ..chẳng thể nào gần nhau khi bị ngáng
            .......bởi tầm tay
            #36
              Triều Sương 26.02.2006 01:27:27 (permalink)
              0
              DỞ DANG

              Bỏ dỡ những vần thơ
              Mực loang nét ơ hờ
              Trang giấy buồn như tợ
              Ý sầu trải vu vơ

              Bất lực với chính mình
              Gục ngã giữa niềm tin
              Thì ra nguyên nhân chính
              Vỡ đôi một mảnh tình

              Thì thôi.. biết làm sao
              Không ngăn được lệ trào
              Thương người lòng áo não
              Giận mình - nỗi khát khao

              Chẳng còn gì nữa đâu
              Trăng đã úa trên đầu
              Ngọn lửa nào nung nấu
              Thuở nào ..đã nguội lâu

              Gởi đến người yêu ơi !
              Cút côi mảnh tình rời
              Lý do gì cũng bởi
              Tự chính mình mà thôi

              Nhìn dòng thơ dở dang
              Mộng xưa đã rã đàng
              Nàng thơ buồn ai oán
              Chặn nỗi lòng đa đoan

              Hôm nay ta bị luy
              Ủ dột nét nhu mì
              Tạ lỗi người tri kỷ
              Dứt lòng đành đoạn đi

              (Tạ lỗi người tri kỷ
              Dìm chết mảnh tình si )

              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2006 11:53:57 bởi Huyền Băng >
              #37
                Triều Sương 10.03.2006 08:39:09 (permalink)
                0
                BẬT CƯỜI TRÊN NHỮNG VẬT VÃ RẤT ĐỜI

                Cảm ơn người đã mách bảo dùm ta,
                Đến một nơi cợt cười tất cả ,
                Những chua cay, giận hờn, những ích kỷ khôn cùng
                Của những con người xa lạ
                Để hiểu ra "những vật vã rất đời " ...

                Người bật cười, ta cũng bật cười,
                Niềm sảng khoái dâng từ trong sâu thẳm,
                Khóe miệng rộng
                Đôi mày rậm
                Phấn chấn hào quang bật trong mắt nét tinh anh

                Những cú xoay vòng, cái chao liệng rất nhanh
                Dấm dẳng cả những tinh ranh ma quái
                Chốn ấy- hiện thân và tồn tại
                Những cá biệt rất riêng ko lẫn ở nơi nào

                Ta với người
                Tách biệt khỏi thế giới ồn ào
                Sau cả ngày mệt nhào vì cuộc sống
                Những đua chen, học hành, công việc ..
                Sục sôi bầu máu nóng
                Tìm đến đây hạ bớt nhiệt trong lòng

                Người bẻ cong số 1 thành số o
                Ta rỗng tuyếch với những dòng suy nghĩ
                Nơi đây chẳng có chỗ trống nào cho những nỗi sầu ủy mị
                Chỉ bật cười trên những vật vã rất đời ....

                Bữa ấy hai huynh muội chui vô đó , ngồi ngó rồi nhìn nhau cười ha hả
                Giảm Xì tres cực
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2006 03:03:53 bởi Triều Sương >
                #38
                  Triều Sương 12.03.2006 03:04:55 (permalink)
                  0
                  MƯA ĐÊM

                  Một mình lặng bước giữa đêm mưa
                  Có phải sương khuya rớt giọt thừa
                  Hay vì cay mắt mờ hoa lệ
                  Trong mưa em thấy bóng người xưa

                  Chớp mắt bỗng dưng ảnh phôi phai
                  Trách mưa hay trách lỗi tự ai
                  Dĩ vãng gối đầu vào quá khứ
                  Tương lai nằm mộng ở ngày mai

                  Sao cứ buồn thương ngày lại dài
                  Mưa đêm lặng bước ướt đẫm vai
                  Có giọt đọng vào bờ môi lạnh
                  Có giọt còn vương đôi mắt nai

                  Đèn phố rọi vàng mưa sáng loáng
                  Như muôn tia sáng óng ánh đều
                  Giọt rơi lặng lẽ không thấy chán
                  Lạnh lùng em mặc tiếng lòng kêu

                  r
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2006 15:46:46 bởi Huyền Băng >
                  #39
                    Triều Sương 13.03.2006 08:09:21 (permalink)
                    0
                    Phôi pha tình yêu

                    Khi tình yêu không còn
                    Trái tim trở về như cũ
                    Không dập dồn
                    Không vỡ òa
                    Không thôi thúc
                    Ký ức chết đi khi vừa héo rũ
                    Mầm sống nhú lên
                    Từ những vụn vỡ
                    Đâm chồi ....

                    Khi tình yêu không còn
                    Đối diện mình với cái tôi
                    Bờ môi nay nhạt phai không sắc thắm
                    Vệt thời gian hằn in trên mặt
                    Ảo ảnh xa xôi
                    Nhòa trong mắt
                    Một chiều ....

                    Khi tình yêu chỉ còn là khoảng trống
                    Cô liêu
                    Trời không xanh màu hy vọng
                    Cũng không là màu tím buồn trong tuyệt vọng
                    Màu xám đơn côi che lấp
                    Tất cả rồi ...

                    Khi tình yêu không còn
                    Mặc niệm cho cuộc tình
                    Đã qua đời
                    Vành tang trắng trong tim
                    Khoác lên mình
                    Hư ảo
                    Bật cười
                    Tự bảo : phôi pha


                    r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2006 07:06:49 bởi diên vỹ >
                    #40
                      Triều Sương 14.03.2006 14:32:44 (permalink)
                      0
                      LẺ LOI

                      Anh trao em
                      Lời nói ở đầu môi
                      Không lẽ em trả về lời nói dối
                      Anh gửi em
                      Một khoảng trời xám tối
                      Lẽ nào em trả lại... những nỗi đau

                      Em xin giữ riêng mình
                      Những kỷ niệm về nhau
                      Lời yêu đầu ngập ngừng, vụng dại
                      Ánh mắt, tình nồng
                      Đượm hương mãi mãi
                      Khắc trong tim

                      Em vẫn hằng
                      Chậm bước trong bóng đêm
                      Miên man trước bậc thềm ký ức
                      Những phút dối mình
                      Lời yêu từ tâm thức
                      Vực sống em
                      Đơn lẻ một linh hồn

                      Ngày lại ngày
                      Khắc khoải , héo hon
                      Mảnh trăng non chưa tròn đã khuyết
                      Nhặt xác hoa
                      Chôn sầu trong đáy huyệt
                      Tuyệt vọng với chính mình
                      Ly biệt mãi
                      Từ đây...
                      r
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2006 19:27:13 bởi Huyền Băng >
                      #41
                        Triều Sương 02.04.2006 12:01:51 (permalink)
                        0
                        Tiếng "tri kỷ" giờ thôi đành xếp lại
                        Buốt lòng sầu đành gọi "cố nhân" ơi !



                        CỐ NHÂN ƠI !

                        Gọi nhau hai tiếng "cố nhân" ơi !
                        Cay mắt trong tôi nghẹn cả lời
                        Người có trách không hay cũng chỉ
                        Ngậm ngùi im tiếng mặc riêng tôi

                        Tôi biết làm sao được hở người
                        Khi tình đã hết, kí ức thôi
                        Đường xưa nay cũ rêu xanh mọc
                        Phố mới vẹn nguyên chẳng tiếng cười

                        Ngàn sao đã tắt niềm hy vọng
                        Cuối nẻo chân mây lỗi hẹn thề
                        Trách người hay trách trời đà bạc
                        Khiến nỗi niềm nay nhuốm ủ ê

                        Thăm thẳm đường chiều tím phủ giăng
                        Lòng riêng đẫm lệ, nỗi sầu hằn
                        Đứt đôi sợi tóc môi nào cắn
                        Tự hỏi mình sao lặng nói năng

                        Nhớ thuở người trao ánh thái dương
                        Lấp trong khóe mắt ló tinh tường
                        Mà nay mưa phủ mờ hư ảnh
                        Khiến lệ lăn dài trên má vương

                        Chỉ nghĩ đến thôi cũng đã đau
                        Giấu làm sao được những âu sầu
                        Nhưng giờ cách biệt thì thôi hẳn
                        Có nghĩa gì đâu khi mất nhau

                        ừ thì ....có nghĩa gì đâu khi mất nhau .....

                        r
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2006 19:34:38 bởi Huyền Băng >
                        #42
                          Triều Sương 07.05.2006 09:39:09 (permalink)
                          0
                          Em đi tìm một ánh sao
                          Chưa tìm thấy ..lệ đã trào trên mắt


                          EM TÌM THẤY

                          Em tìm thấy
                          Giọt cà phê chậm rãi
                          Từng giọt đều như níu thời gian
                          Ngày không anh
                          Hoàng hôn buông
                          Nắng nhả màu hoang dại
                          Trầm lắng
                          Tim
                          Tay nhẹ lướt
                          Phím đàn

                          Em tìm thấy
                          Ảnh hình ai phía trước
                          Vụt tan nhanh
                          Ngang lướt
                          Xéo bờ mi
                          Gió hoà trong hơi thở dài
                          Thườn thượt
                          Rũ tóc xanh đơn độc
                          Dáng nhu mì

                          Em tìm thấy
                          Trong vô vàn suy nghĩ
                          Quyện trong tim
                          Lý trí cùng tình yêu
                          Đêm hằng đêm
                          Cuộn lòng trong mộng mị
                          Tỉnh giấc
                          Môi
                          Sót đọng
                          Chữ : "nhớ nhiều"

                          Em tìm thấy
                          Dường như mình thấy thiếu
                          Nhận ra rằng :
                          "Em yếu đuối , anh ơi!"
                          Cái mạnh mẽ chỉ bên ngoài bao bọc
                          Còn trong tim
                          Hằng thương nhớ
                          Đến người

                          Em tìm thấy
                          Trong em lời nói dối
                          Có mà không
                          Đảo vị trí với nhau
                          Anh có hiểu
                          Bởi vì em - con gái
                          Lời yêu thương
                          Sao thốt được nên câu ?

                          Em tìm thấy
                          Chỉ hồn mình hoang lạnh
                          Phía không anh
                          Dẫu mưa tạnh trời trong
                          Ngợp trong em
                          Cả một trời giông bão
                          Gió cùng mưa dày xéo
                          Đắng ngắt lòng

                          Em tìm thấy
                          Chỉ thế thôi anh hỡi !
                          Khoảng trời -anh vời vợi
                          Một phương nào
                          Nhặt xác hoa
                          Giọt sầu rơi
                          Nóng hổi
                          Đáy mắt buồn
                          Long lanh những vì sao



                          r
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2006 07:02:14 bởi diên vỹ >
                          #43
                            Đông Tà 07.05.2006 10:42:39 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: Triều Sương

                            ANH NỢ EM

                            Anh nợ em lời yêu dấu trên môi
                            Gió đưa xa rồi dần vào quên lãng
                            Tình bạn, tình yêu khoảng không nào giới hạn
                            Đáy vực nào là rào cản giữa chúng ta


                            Viết để đòi nợ mà rốt có đòi nợ được đâu....

                            Bé Dx đòi nợ ghê quá nhỉ:-) Từ từ thôi,ko khéo làm hắn sợ mà chạy mất bgiờ,mà có khi hắn cũg biết mình nợ đấy chứ.Hìi..tự nhiên nhớ bài này viết cũg loắg nhoắg lắm này.:-)



                            Khoảng Lặng

                            Anh về lại nơi này
                            Buổi chiều oi ả nắng
                            Một chút gì thầm lặng
                            Và chút gì bâng khuâng

                            Xa lắm nhưng thật gần
                            Những ngọt ngào chua xót
                            Kỷ niệm xưa còn lại
                            Tựa một giấc mơ dài

                            Nơi đôi ta hò hẹn
                            Vài em nhỏ tung tăng
                            Cây bàng trơ trụi lá
                            (Mình cũng già rồi chăng?)

                            Anh vẫn nhớ ngày xưa
                            Em đã từng ao ước
                            Trước sân nhà hoa trắng
                            Bông dầu thơm nồng nàn

                            Những mong muốn khát khao
                            Anh một đời toan tính
                            Em mơ điều bé nhỏ
                            Anh đã làm được sao?..

                            28-04-2005
                            CSL





                            r
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2006 17:41:39 bởi diên vỹ >
                            #44
                              Triều Sương 18.06.2006 12:17:05 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: Đông Tà

                              Bé Dx đòi nợ ghê quá nhỉ:-) Từ từ thôi,ko khéo làm hắn sợ mà chạy mất bgiờ,mà có khi hắn cũg biết mình nợ đấy chứ.Hìi..tự nhiên nhớ bài này viết cũg loắg nhoắg lắm này.:-)



                              Khoảng Lặng

                              Anh về lại nơi này
                              Buổi chiều oi ả nắng
                              Một chút gì thầm lặng
                              Và chút gì bâng khuâng

                              ............
                              28-04-2005
                              CSL




                              Hihi CSL huynh, TS ít có đòi nợ ai lắm nhưng mà dù có đòi cũng dám chắc "hổng có ai chịu trả" nên đòi cũng chỉ đòi thế thôi huynh
                              Lâu quá ko hoạ thơ với huynh, huynh chừ vẫn khoẻ chứ ?
                              Hý hoáy đáp bài Khoảng Lặng với huynh nì :

                              LẶNG LẼ


                              Ngày hanh vàng không gió
                              Nắng khẽ rớt bên thềm
                              Em một mình dạo bước
                              Khoảng lặng nào dịu êm

                              Từ buổi vắng xa anh
                              Hồn in giâc mộng lành
                              Mắt xanh cùng tóc biếc
                              Tơ tình còn quẩn quanh

                              Mùa đến mùa lại qua
                              Lá xanh đã đổi vàng
                              Con thoi đời vẫn chạy
                              Sao nỗi lòng nặng mang

                              Mơ trên những lối xưa
                              Lòng hoang hoải đợi chờ
                              Bâng khuâng và mong nhớ
                              Tự hỏi biết bao giờ ?


                              Sẽ ko còn ngóng trông
                              Lặng lẽ cùng âm thầm
                              Phím dương cầm nấc khẽ
                              Vọng về những thanh âm
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2006 12:18:31 bởi Triều Sương >
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 61 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9