Tiểu Vũ Vi
-
Số bài
:
929
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 07.08.2009
|
Re:Góc phố mưa bay
-
20.05.2019 03:41:17
Những dòng tâm tình cho mẹ Chỉ còn 2 ngày nữa là ngày Lễ Hiền Mẫu ở hầu hết mọi nơi trên thế giới nhưng lại không ở nơi tôi sinh sống...Ở bên Pháp vinh danh Lễ Mẹ vào ngày 26/5/2019. Năm nay mẹ tôi bước vào tuổi 80, nhưng những chứng bịnh suy thoái của tuổi già làm mẹ tôi sức khỏe ngày một yếu thêm. Mới vừa đây mẹ tôi lại trượt ngã, bị gãy hết bốn xương sườn và tụ máu dưới màn cứng. Nhìn mẹ rên đau trên giường bịnh, xanh xao, tiều tụy, lòng tôi thấy trào dâng nghìn nỗi xót xa buốt nhói. Mẹ tôi tuy đã vào bát tuần nhưng đối với chúng tôi lúc nào mẹ cũng còn trẻ và đẹp... Cả cuộc đời mẹ tôi chỉ biết sống hy sinh cho chồng và các con. Mẹ tôi lấy chồng khi còn học lớp đệ nhi...Mẹ mang thai tôi khi học đệ nhất...Có tôi rồi, mẹ bỏ dỡ dang việc học để làm người vợ đảm đang và người mẹ hiền...So với mẹ, tôi thấy mẹ tôi là người đàn bà rất can đảm, thay chồng nuôi lớn 6 đứa con...Chồng đi chinh chiến đánh trận ngoài xa, ở nhà mẹ tôi hẩm hiu một mình chăm sóc cho bầy con...Lúc nào cũng phập phồng lo cho chồng với những nguy hiểm trước đường tên mũi đạn ngoài trận tuyến, rồi phải lo lắng mỗi khi các con đau ốm...Sanh con năm một, một đứa đau là cả bầy đều đau...Và còn nỗi đau nào hơn khi trái tim người mẹ nát tan nhìn đứa con vừa tròn thôi nôi trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay mình...Nước mắt chảy ngược vào lòng để còn tiếp tục đứng vững cho chồng và cho đám con còn lại... Những năm tháng mà thật sự tôi gần gũi với mẹ nhất, chia sẻ với mẹ nhiều nhất là những năm ba tôi đi tù cải tạo...Sài gòn thất thủ, ba tôi tù đày để lại một người đàn bà bơ vơ với sáu đứa con thơ dại chưa một lần sống ngoài chợ đời... ...Cô bé nhìn mẹ mình càng ngày càng tiều tụy mà lòng đau như dao cắt. Mẹ cô về làm vợ từ khi còn là nữ sinh trung học. Cả đời mẹ cô chưa bao giờ phải lo lắng đi kiếm ăn. Bây giờ tương lai mù mịt, chồng không biết bị bắt giải về đâu, đàn con thì nheo nhóc. Lấy gi , làm gi mà nuôi con đây? Mẹ cô bé nhận đồ về gia công. Bà nhìn các con lớn nhỏ đều phụ vào làm mà thấy lòng như ấm lại. Bà thương cô con gái đầu lòng của mình sức khỏe thiệt mong manh mà lúc nào cũng ráng chống đỡ giông ba bão tố chẳng hề kêu ca nửa lời... ...Những tháng ngày sau đó là những chuỗi ngày sống trong cơ cực đầy khủng hoảng. Cô bé từ một "vị tiểu thơ " đài các đã bắt đầu nếm hầu hết các mùi vị khổ đau .Trên đôi vai gầy bé nhỏ, cô bé đã gánh vác cả gia đình thay mẹ nuôi, dạy dỗ, chăm sóc các em trong những ngày tháng mà mẹ cô bé, vì đau thương quá độ sau lần thăm nuôi ba cô bé lần đầu tiên, đã ngã bệnh và phải nằm chữa trị ở viện lao Hồng Bàng . Với cái tuổi chưa tròn trăng mười sáu đầy thơ mộng, cô bé đã thay ước mơ mình bằng nước mắt, mồ hôi và buồn tủi... [Trích Ngày ấy quen nhau - Tiểu Vũ Vi] Những năm tháng mẹ tôi nằm ở Hồng Bàng thật là hãi hùng...Tôi không biết mẹ tôi ở đâu cho nên tôi đã len lén đạp xe theo sau xích lô đưa ông ngoại vào thăm me...Ngoại tôi đến thăm mẹ nhưng chỉ nói chuyện với mẹ tôi qua song cửa sắt của bịnh viện vi sợ truyền nhiễm...Tôi nhìn mẹ mà lòng nghe đau quặn thắt...Kể từ buổi chiều đó tan học xong trong vòng suốt ba tháng chiều nào tôi cũng đạp xe một quãng đường dài từ Couvent vào thăm mẹ...Tánh tôi bướng bỉnh và tôi cũng hiểu tính mẹ tôi...Tôi không sợ bị lây vi tôi yêu mẹ hơn cả chính bản thân mình...tôi tin Chúa sẽ phù trợ cho tôi thoát nàn...Và tôi đã cùng mẹ vượt qua chặng đường gian nan ấy...Năm đó tôi chỉ mới vừa tròn 14 tuổi đời... Cũng vì những ngày tháng ấy sau này cứ mỗi lần tôi bị cơn sưng phổi hành hạ, nằm viện, mẹ tôi cứ ám ảnh bảo tại Mẹ mà phổi tôi bị yếu...Tôi vì thể chất yếu đuối như Hàn Ni cho nên suốt cả đời mẹ lúc nào cũng phải lo lắng vì tôi...Nước mắt mẹ tôi rơi mỗi lần tôi ngất, hay khi nhìn thấy tôi khổ đau; mẹ vui với nụ cười của tôi và các em... "...Như lá trầu chịu nhiều thua thiệt Càng bị nhai càng nảy tình yêu Tấm thân gầy hằng đêm che chở Vì con mẹ vất vả trăm chiều Như cánh cò cõng nắng cõng mưa Lưng mẹ còng oằn vai gánh nặng Tháng năm dài chắt chiu một bóng Tạo tương lai con lớn thành người..." Dạo sau này, ba tôi mới vừa nong tim nhiều lần, mẹ tôi trông thật mệt mỏi...Nhưng khi tôi có dịp về thăm, thì mẹ vẫn không cho tôi làm gì cả, chỉ bảo tôi ráng nghỉ ngơi lấy lại sức để xuống dưới đi trực tiếp...Niềm vui của mẹ tôi lúc nào cũng là, chồng, con và cháu...Mẹ tôi yêu chồng yêu luôn lý tưởng của chồng, từ lúc ba tôi trong Dù hay sau này hoạt động chính trị ở hải ngoại, về trong chiến khu...Tôi nhìn mẹ tôi việc nhà đã mỏi mệt nhưng vẫn vui vẻ tham gia làm cơm tiếp vận đến khuya mới về...Tôi thấy cuộc đời làm vợ, làm mẹ, làm người phụ nữ yêu nước " giặc đến nhà đàn bà phải đánh" của Mẹ rất trọn vẹn và có ý nghĩa... Tám mươi năm mẹ đời khó nhọc Giờ hạnh phúc vui với cháu con Những tưởng tuổi già luôn thanh thản Bệnh trời khắc nghiệt …mẹ héo mòn…" (Trích Huyền Thoại Mẹ - Tiểu Vũ Vi) Nhân ngày lễ Hiền Mẫu, con thay mặt các em tạ ơn mẹ đã mang chúng con đến thế giới này. Mẹ đã suốt một đời yêu thương, chăm sóc, nuôi dạy... Cả thời gian mẹ đều dành trọn vẹn cho cháu con...Thời gian của mẹ giờ không biết sẽ còn được bao lâu nữa. Biết rằng một ngày nào đó chúng con không tránh khỏi sẽ phải đối diện với sự thật là không còn mẹ nữa, nhưng chúng con mong rằng ngày đó sẽ mãi rất xa. Để những tháng ngày còn lại của mẹ, chúng con và các cháu vẫn luôn bên mẹ, tròn đạo hiếu con Nay mẹ chân run bước không vững Con dìu mẹ như thuở đầu đời Mẹ nâng niu chân con từng bước Bàn tay dịu dàng của con thơ Nhìn mẹ hiền như mê như tỉnh Tiều tụy, xanh xao, tóc bạc nhiều Quỳ bên gối con tròn hiếu đạo Đổi cả thời gian lấy mẹ vui Đoá hoa lòng thành tâm dâng kính Tạ ơn Người dưỡng dục sinh thành Con khấn xin Chúa Mẹ luôn vui khỏe Bên ba hạnh phúc tuổi già bình yên... Viết cho mẹ, nhân ngày lễ Hiền Mẫu tháng 05/2019 Tiểu Vũ Vi
Anh vùng gió lộng đa tình Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời Gió mưa tiền kiếp duyên trời Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn
|