Trích đoạn: Minh Tuấn
CHUYỆN THU.
Một thời có biết buồn đâu
Sáng ra đồng ruộng con trâu đi cùng
Tối về cơm nước ung dung
Chiếu sân trăng trải hạ cùng ngủ say.
Từ ngày lẻ bước đường mây
Quê người kiếm sống mỗi ngày khó khăn
Đi làm từ lúc còn trăng
Khi về đã thấy trăng nằm trên cây.
Khi nhìn hoa hạ thắm đầy
Lúc trông tuyết trắng mà lay lắt buồn
Ghé chân vào ngõ văn chương
Tìm câu con cóc thả đường chiêm bao.
Buồn vui nâng chén rượu đào
Bâng khuâng pha ấm trà sao chát lòng
Ngẩn ngơ cũng ở giữa dòng
Thả trôi theo nước ,niềm mong dặm trường.
Hôm qua thơ xếp bên đường
Vướng chân chẳng trách... Người thương họa cùng
Đời người có mấy tình chung
Tri âm tra nhẽ...Để cùng uống trăng.
MINH TUẤN
Cám ơn bạn đã hỏi thắm nhé.
chắc bạn cũng xa xứ như mình hả?Mình xa quê mới có 20 năm thôi...Hi...Nhưng cách 2 năm lại về nửa năm...híc
Chúc bạn vui
Hàn Huyên Chỉ là xa chốn quê riêng
Mà nghe lòng nặng ưu phiền tháng năm
Thương người xa nắng trời nam
Về nơi tuyết trắng làm thân lữ hành
Ta làm thơ , uống trăng xanh
Say trăng , say gió quên mình lẻ loi
Nửa đêm chợt thấy mồ côi
Trông về quê cũ bồi hồi chẳng yên
Tóc xanh mẹ bạc ưu phiền
Vườn cau cằn cỗi nghiêng nghiêng lá rầu
Nắng trưa làm héo dây trầu
Mưa chiều ngập ún luống rau sau hè
Mình buồn nói chuyện mình nghe
Cùng chung kiếp sống lìa quê , xa nhà
Dù đây chẳng rượu , chẳng trà
Vầng thơ ấy cũng đậm đà tri âm
Bạn buồn ta mới hỏi thăm
Trắc bằng , bằng trắc , thanh âm vui buồn
Quen sơ mà nghĩa tình luôn
Trong ta với bạn sẽ còn mai sau
Tôi cũng xa nhà , nhưng không xa như bạn , đi đã 20 năm thì có lẽ tuổi đời cũng đã là chững chạc , cảm ơn lời chúc và sự chia sẻ của bạn , chúc bạn vui !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2009 13:02:19 bởi Triệu Vân >