XA MỜ...
Có bao giờ nghe biển khóc chưa anh
Tiếng thì thầm như ngàn năm sóng vỗ
Giấc mơ xưa chưa tìm ra bến đỗ
Thuyền lững lờ giữa sóng nước miên man
Có bao giờ trong những bước lang thang
Anh nhìn thấy dấu chân em trên cát
Để nhận ra ân tình không phai nhạt
Vẫn in sâu dấu mốc của cuộc đời
Biết nói gì khi nắng đã nhạt môi
Biển vẫn xanh vả cát vàng rải lối
Xin cho nhau ánh nhìn giây phút cuối
Hải âu kêu lạc lối lối xa mờ...
(-Như Diệu Linh-)
Vắng bóng thuyền bến đợi buồn thẩn thơ
Sóng vỗ miên man réo gọi vật vờ
Bạc màu vì thương nhớ nên biển khóc
Thuyền về nơi khác...bỏ bến bơ vơ.
Lang thang đi tìm em bước cô đơn
Hình như sóng cũng đau xót trách hờn
Những dấu chân xưa in sâu trên cát
Giờ đây nước cuốn xóa mất sạch trơn.
Mau quay về !.. bến đỗ vẫn chờ mong
Tình em còn cất giữ mãi trong lòng
Thuyền và biển muôn đời không chia cách
Dù cho trời gieo bão tố cuồng phong...
Biển Xanh