Gửi một người xưa
* Xin phép vào vui thơ cùng gia chủ nhé ! Vì không rõ tuổi tác để nhân xưng cho đúng lễ , đành tạm gọi như thế ! Có gì mạo phạm xin gia chủ lượng thứ !
Dù rằng Yên và các bạn nhỏ, thường được cô , chú, bác gọi là "bọn trẻ", có đứa chưa tới 14 tuổi (Nhóc nhí le_mile và n_ngocmai), nhưng thi thoảng cũng hoạ cùng các cô, chú, bác để được sự dẫn dắt về niêm, luật, vần, ý , từ trong thi ca.
Trân trọng ạ !
20 NĂM TÌNH CŨ
Hai mươi năm..
ta chờ em
Mỗi độ sang đông...
tuyết rơi thềm
Ngoài trời mưa lạnh...
hay lòng lạnh
Thổn thức từng đêm...
lệ lăn mềm
Em đã đi rồi...
mấy mùa sang
Tuyết rơi chắn lối...
vườn hoa tàn
Cho trời buốt giá...
bên thềm nhớ
Dáng xưa mờ nhạt...
lối đường hoang
Hai mươi năm đợi...
bóng em về
Đường xưa lối cũ...
buồn tái tê
Bao mùa trở giấc...
sầu chất ngất
Đong thành băng giá...
buốt cơn mê
Yên
(Theo ý thơ của thi hữu ngocduythanh, Yên hoạ cùng)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2010 02:49:41 bởi yen_99888 >
Em đã đi rồi...
xa...
rừng thu nhớ
Bao mùa lá trút buồn trơ vơ
Thẫn thờ gió cuốn...
nghiêng cánh lá
Thổn thức trăng nhoà...
bóng chơi vơi
Chiều nay...
em có nhớ đườngThu
Nai vàng...
ngơ ngác...
đồi sương mù
Bâng khuâng Rừng khóc...
Thu biền biệt
Bóng dáng Thu sầu...
lịm mồ mây
Huyệt sầu Thu lạnh...
gió heo mây
Tiếng gió khóc ai...
vang sườn đoài
Thu buồn đổ lệ...ngày đưa tiễn
Bốn con bạch mã...
xếp hai hàng
Liễu rủ bên Rừng đứng chịu tang
Lối xa bóng trắng hay là nàng
Hồn oan về lại thăm rừng cũ
Mưa khóc lá rơi sương trắng tràn.
Poem
Rừng cũ vẫn chờ thu năm xưa
Về đây tìm lại chút âm thừa
Tiếng thu còn vọng trên triền lá
Người nhặt lá vàng đứng dưới mưa!
Ta khóc vì thu chẳn muốn về
Để người nhặt lá buồn lê thê
Lặng lẻ lá thu rơi sào sạt
Thẩn thờ ai đó chờ… sơn khê
Em đã xa rồi rừng xưa nhớ
Lối xa bóng trắng dưới sương mờ
Em vẫy tay chào người nhặt lá
Từ nay biệt bóng rừng thu xưa…
Po vo gió thổi chiều heo mây
Em của năm xưa dáng thu gầy
Giết nữa trái tim người ở lại
Nàng đã đi rồi theo gió mây…!
…
Vĩnh biệt rồi
Em tôi…
Từ nay không còn thấy!
Đồi hoang vu
Nay vàng…
Ngơ ngác đạp lá khô…
Mây lịm tình
Phủ kín…
Mộng ước xuống mồ hoang
Đành chấp nhận
Vẫy tay…
Theo gió mây biền biệt…
ngocduythanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2010 00:06:30 bởi ngocduythanh >
Chào bạn nhỏ yen_99888 !
Rất vui khi bạn đến nhà chơi … Mình đã gặp nhau ở không gian này thì hảy xem là bạn tốt, không cần phân biệt tuổi tác làm gì, hơn nửa bạn đã khảy đúng điệu nhạc lòng của gia chủ rồi! cảm ơn bạn đồng cảm, hảy tiếp tục đi ngocduythanh hứa sẽ họa cùng bạn…
20 NĂM TÌNH CŨ
Hai mươi năm..
ta chờ em
Mỗi độ sang đông...
tuyết rơi thềm
Ngoài trời mưa lạnh...
hay lòng lạnh
Thổn thức từng đêm...
lệ lăn mềm
Em đã đi rồi...
mấy mùa sang
Tuyết rơi chắn lối...
vườn hoa tàn
Cho trời buốt giá...
bên thềm nhớ
Dáng xưa mờ nhạt...
lối đường hoang
Hai mươi năm đợi...
bóng em về
Đường xưa lối cũ...
buồn tái tê
Bao mùa trở giấc...
sầu chất ngất
Đong thành băng giá...
buốt cơn mê
Yên
Hai mươi năm..
mùa tương tư
Chiếc lá cuối thu..
khi giả từ
Ta khóc biệt ly..
đông năm ấy
Tim thành băng giá..
một lần đi…
ngocduythanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2010 00:05:10 bởi ngocduythanh >
Nhà của Lặng Yên rác dơ
Cho đệ vào ké chút - nhờ
Mượn bút, giấy buồn... Hic...hic...hu hu..
gửi vần thơ
hic...hu hu...
Về nơi am vắng...
đi tu...ờ
Hic...
hu hu hu...
Lặng Yên
@ Thơ Ngô Duy Thanh ca ca hay quá ! Nhưng cũng buồn quá ! Khiến Tiểu đệ nhớ thơ Nhỏ HNH quá !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2010 00:17:48 bởi langyen >
KHÔNG ĐỀ
Ta gửi người xưa những vần thơ buồn
Bao mùa thu trút lá sầu mưa tuôn
Trời buồn trời khóc hay lòng ta khóc
Mà sao mi đắng chát từng đêm trường
Thu đã về chưa Thu về chưa
Mà người năm cũ chiều tiễn đưa
Biệt tâm dạng em không về nữa
Để ta ngóng đợi lệ dư thừa
Chiều nay sương trắng chồm lối xưa
Thoáng bóng ai ngang khóm hoa dừa
Buồn vương mắt đắng...không...không phải
Chỉ là cánh lá gió đong đưa
langyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2010 00:32:34 bởi langyen >
Trăng ơi tĩnh lặng nơi nào
Rừng ơi tĩnh lặng đi vào lối nao
Thu ơi tĩnh lặng làm sao
Chỉ cho ta biết để vào am tu Lặng Yên Nhà của Lặng Yên rác dơ
Cho đệ vào ké chút - nhờ
Mượn bút, giấy buồn... Hic...hic...hu hu..
gửi vần thơ
hic...hu hu...
Về nơi am vắng...
đi tu...ờ Lặng Yên Chào bạn Lặng yên! ghé đụt mưa Nhà tôi buồn vắng… chỉ đứng chờ Mong người năm cũ.. quay tìm lại Thất tình lụt dục… khó đường tu Sao không tu chùa… lại tu am? Tu am yêu khí lắm hơn phàm Ở am cũng ít chè, xôi, chuối… Ta hảy tu chùa… lộc nhiều hơn! Ghẹo bạn chút cho vui! mong ghé nhà chơi lâu ngocduythanh
LỠ ĐƯỜNG XIN TẠM TRÚ MƯA
Lảng du lỡ bước đến đây
Xin nhờ thí chủ vài giây đứng chờ
Cơn mưa lớn xin đục nhờ
Chừng nào mưa tạnh Tiểu quờ đường đi (mắt to quá, màn mưa bám vào không thấy đường đi, phải quờ)
Khúc Niệm Từ
@ Giỡn chút cho vui !
Gia chủ đừng la rầy lớn tiếng !
Tiểu yếu bóng vía
sợ
mất hồn chết lịm
Gia chủ không dám khiêng
chôn
Vì toàn thân Tiểu là lông nhím
Rớ vào bị gai đâm đau điếng
Tiểu buồn
nên hôm nay hơi nhiều chuyện
Còn hôm qua và hôm mai
rất hiền
Thề
một tiếng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2010 23:10:19 bởi khucniemtu >
Trích đoạn: khucniemtu
LỠ ĐƯỜNG XIN TẠM TRÚ MƯA
Lảng du lỡ bước đến đây
Xin nhờ thí chủ vài giây đứng chờ
Cơn mưa lớn xin đục nhờ
Chừng nào mưa tạnh Tiểu quờ đường đi (mắt to quá, màn mưa bám vào không thấy đường đi, phải quờ)
Khúc Niệm Từ
@ Giỡn chút cho vui !
Gia chủ đừng la rầy lớn tiếng !
Tiểu yếu bóng vía
sợ
mất hồn chết lịm
Gia chủ không dám khiêng
chôn
Vì toàn thân Tiểu là lông nhím
Rớ vào bị gai đâm đau điếng
Tiểu buồn
nên hôm nay hơi nhiều chuyện
Còn hôm qua và hôm mai
rất hiền
Thề
một tiếng
LỠ ĐƯỜNG XIN TẠM TRÚ MƯA
GÌ ĐÂU MÀ SỢ LẠI THỀ LUNG TUNG
THẦY TU THÌ CHẲNG NÊN THỀ
PHẬT MÀ BIẾT ĐƯỢC XÔI, CHÈ MẤT ĐI…
CHẤP NHẬN Thôi từ nay… hảy xem là duyên số Đời cho ta chia cách ấy mà thôi Em về đâu thuyền xuôi mái bên đời Vui lên nhé! những ngày dài hạnh phúc Anh từ nay… quên những ngày chờ đợi Khép tình sầu vào dĩ vãng thương đau Và quên đi mộng ước những năm nào Chôn tất cả nổi sầu xưa xuống mộ ĐƯỜNG XƯA Con đường xưa còn đó Vắng em đường đìu hiu Lê gót mòn sỏi đá Em về đâu về đâu… Những chiều… những hoàng hôn… Những lặng thầm sâu lắng Ta âm thầm chờ đợi Thu đi! rồi thu đi…! Em bây giờ có lẽ Lê gót chốn tha phương Em bây giờ có lẽ Hạnh phúc bên đời mình … ngocduythanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2011 22:42:37 bởi ngocduythanh >
CHẤP NHẬN Thôi từ nay… hảy xem là duyên số Đời cho ta chia cách ấy mà thôi Em về đâu thuyền xuôi mái bên đời Vui lên nhé! những ngày dài hạnh phúc Anh từ nay… quên những ngày chờ đợi Khép tình sầu vào dĩ vãng thương đau Và quên đi mộng ước những năm nào Chôn tất cả nổi sầu xưa xuống mộ ĐƯỜNG XƯA Con đường xưa còn đó Vắng em đường điều hiêu Lê gót mòn sỏi đá Em về đâu về đâu… Những chiều… những hoàng hôn… Những lặng thầm sâu lắng Ta âm thầm chờ đợi Thu đi! rồi thu đi…! Em bây giờ có lẻ Lê gót chốn tha phương Em bây giờ có lẻ Hạnh phúc bên đời mình … ngocduythanh
Em bây giờ có lẽ...
trầm khúc đàn vấn vương
Gửi gió về muôn phương
Quê hương mình đất Việt
Lòng nhớ anh da diết
Dạo khúc buồn vấn vương
[sm=rose1.gif][sm=rose1.gif][sm=rose1.gif]
HƯƠNG QUÊ NGỌT NGÀO
Cung thương em trổi khúc đàn Bầu Lảnh lót canh trường vẳng đêm thâu Nhịp nhàng nắn phím tơ vương mộng Như dòng thát đổ dạ ai sầu Đàn kìm khoan nhặt sóng xao nhau Vỗ nhẹ mạn thuyền lấp loáng sao Sóng sánh lập lờ ngàn ánh bạc Tiếng kìm dào dạt Trăng sáng màu Sáo Trúc tiêu sầu vọng chốn nao Đàn Tranh hoà điệu Bầu rì rào Ngàn sao lấp lánh Trăng Rằm tỏ Gửi gió thăm hương quê ngọt ngào Khúc Niệm Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2010 20:29:04 bởi khucniemtu >
Em bây giờ có lẽ...
trầm khúc đàn vấn vương
Gửi gió về muôn phương
Quê hương mình đất Việt
Lòng nhớ anh da diết
Dạo khúc buồn vấn vương
HƯƠNG QUÊ NGỌT NGÀO
Cung thương em trổi khúc đàn Bầu
Lảnh lót canh trường vẳng đêm thâu
Nhịp nhàng nắn phím tơ vương mộng
Như dòng thát đổ dạ ai sầu
Đàn kìm khoan nhặt sóng xao nhau
Vỗ nhẹ mạn thuyền lấp loáng sao
Sóng sánh lập lờ ngàn ánh bạc
Tiếng kìm dào dạt Trăng sáng màu
Sáo Trúc tiêu sầu vọng chốn nao
Đàn Tranh hoà điệu Bầu rì rào
Ngàn sao lấp lánh Trăng Rằm tỏ
Gửi gió thăm hương quê ngọt ngào
Khúc Niệm Từ
À thì ra em không phải ni cô
Trầm khúc vấn vương bởi đàn bầu
Lòng vẫn nhớ anh sầu da diết
Sáo trúc tiêu sầu vọng cố hương
Em vẫn vấn vương hồn đất Việt
Gửi về theo gió dạ ai sầu
Cố hương trông ngóng người thiên cổ
Lắng nghe trong gió khúc lòng vương
Ta đã nghe rồi lời của em
Theo gió ngàn xa vọng bên thềm
Nhặc khoan nắng phím tơ vương mộng
Gieo vào lòng Việt sầu tha hương
ngocduythanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2010 23:19:03 bởi ngocduythanh >
VỀ
Ta về thăm xứ thơ
Một chiều mưa trăn trở
Kia đồi thông gọi nhớ
Này hồ lặng trơ vơ
Ta về thăm xứ mộng
Có còn người xưa không
Vi vu chiều gió lộng
Sương trắng lòng chờ mong
Ta về trong nỗi nhớ
Vết bụi đường bơ vơ
Gót hài xa hăm hở
Chốn xưa ai còn chờ ?
Mây lặng lờ chiều bay
Lòng ta thương nhớ đầy
Một mùa xa chiều tím
Bụi đường lấm chân ngày
Gió lùa rung nhành cây
Lá buồn rơi nẻo dài
Nụ xinh cành níu lại
Nở hoa nhài hương say
Ta trở về chiều nay
Nhặt lá rừng Thu phai
Kết vần thơ gửi nhớ
Hẹn ngày về tương lai
Yên
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2010 22:09:59 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: yen_99888
Ta về thăm xứ thơ
Một chiều mưa trăn trở
Kia đồi thông gọi nhớ
Này hồ lặng trơ vơ
Ta về thăm xứ mộng
Có còn người xưa không
Vi vu chiều gió lộng
Sương trắng lòng chờ mong
...
Ta vẫn còn đứng đợi
Em vắng bóng lâu rồi
Như ngày xưa vẫn đợi
Chiều tan trường theo em
Về đi em… về đi!
Người cũ vẫn mong chờ
Đồi thông còn gợi nhớ
Hồ lặng sầu trơ vơ
Em xa rồi lâu lắm
Biệt bóng trong chiều mưa
Người xưa mong gặp lại
Nhìn em lần nữa thôi…
ngocduythanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2010 21:06:10 bởi ngocduythanh >
Em bây giờ có lẽ...
trầm khúc đàn vấn vương
Gửi gió về muôn phương
Quê hương mình đất Việt
Lòng nhớ anh da diết
Dạo khúc buồn vấn vương
HƯƠNG QUÊ NGỌT NGÀO
Cung thương em trổi khúc đàn Bầu
Lảnh lót canh trường vẳng đêm thâu
Nhịp nhàng nắn phím tơ vương mộng
Như dòng thát đổ dạ ai sầu
Đàn kìm khoan nhặt sóng xao nhau
Vỗ nhẹ mạn thuyền lấp loáng sao
Sóng sánh lập lờ ngàn ánh bạc
Tiếng kìm dào dạt Trăng sáng màu
Sáo Trúc tiêu sầu vọng chốn nao
Đàn Tranh hoà điệu Bầu rì rào
Ngàn sao lấp lánh Trăng Rằm tỏ
Gửi gió thăm hương quê ngọt ngào
Khúc Niệm Từ
À thì ra em không phải ni cô
Trầm khúc vấn vương bởi đàn bầu
Lòng vẫn nhớ anh sầu da diết
Sáo trúc tiêu sầu vọng cố hương
Em vẫn vấn vương hồn đất Việt
Gửi về theo gió dạ ai sầu
Cố hương trông ngóng người thiên cổ
Lắng nghe trong gió khúc lòng vương
Ta đã nghe rồi lời của em
Theo gió ngàn xa vọng bên thềm
Nhặc khoan nắng phím tơ vương mộng
Gieo vào lòng Việt sầu tha hương
ngocduythanh
Hi hi hi...
Anh nghe tin em tu à
Anh trai này thật đúng là anh như
Giấc mơ anh mộng thực hư
Nhìn Galaxies tiểu thư ra Từ
Em là nhóc chuyển giao thư
Cho cô công chúa đến Tử Hoàng - anh
Vậy mà anh lại so sánh
Em tu tụng niệm bao chừ anh ơi !
Nhớ người ruột rối , gan bời
Nhìn em anh tưởng là người cung trăng
Galaxies ngự cung Hằng
Đêm Rằm sáng tỏ nhìn Trăng anh cười
Anh không tặng lồng đèn mới
Để em vá víu giấy tơi khổ nhuề
Chân em nhảy nhót đường quê
Ngôi sao, cá chép Trăng về Trung Thu
...
Hic...hu hu hu...
Trích đoạn: khucniemtu
Hi hi hi...
Anh nghe tin em tu à
Anh trai này thật đúng là anh như
Giấc mơ anh mộng thực hư
Nhìn Galaxies tiểu thư ra Từ
Em là nhóc chuyển giao thư
Cho cô công chúa đến Tử Hoàng - anh
Vậy mà anh lại so sánh
Em tu tụng niệm bao chừ anh ơi !
Nhớ người ruột rối , gan bời
Nhìn em anh tưởng là người cung trăng
Galaxies ngự cung Hằng
Đêm Rằm sáng tỏ nhìn Trăng anh cười
Anh không tặng lồng đèn mới
Để em vá víu giấy tơi khổ nhuề
Chân em nhảy nhót đường quê
Ngôi sao, cá chép Trăng về Trung Thu
...
Hic...hu hu hu...
Xin lỗi em Khúc Niệm Từ
Em là tiên nữ tưởng rằng ni cô!
Hôm nay vô đến tận nhà
Thì ra mới biết Từ là Hằng Nga
Tội này không thể xin tha
Khen em đẹp lắm, xin tha một lần
Từ nay mỗi tối ra sân
Ngắm trăng một lúc thấy Từ hiện ra
Rằng là Từ Niệm đã tha
Cho người ruột rối, vì xa một người
Nhìn tiên lại tưởng ni sư
Chắc vì bị bệnh tương tư lâu rồi
…
Xin lỗi em Khúc Niệm Từ
Tiên nữ đến nhà tưởng ni cô
…
ngocduythanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2010 09:43:05 bởi ngocduythanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: