bâng khuâng sắc tím lộc bình
lênh đênh chìm nổi bồng bềnh dòng suôi.
hững hờ trăng nước buông suôi
mặt sông hoa nở xinh tươi yên bình.
đẹp thay mỗi buổi bình minh
nhớ ngưòi con gái quê mình ngày xưa.
chiều thu em chải tóc mơ
hững hờ nỗi nhớ đi qua một đời.
ngắt nhành hoa thắm xinh tươi
để rồi em hát mây trôi dạt bèo.
thương quá chẳng dám hát theo
để rồi hoa tím thương theo một đời.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2010 09:22:15 bởi hoàng hoài nam >