PHÙ THUỶ HAI-YAN
Tuổi Mười Bốn Em trở thành phù thuỷ
Đủ nhẫn tâm để làm chuyện động trời
Đi đến đâu cũng hoá phép hại người
Hai-Yan ơi cớ là vì sao thế?
Tuổi Mười Bốn chưa hẳn từng đáo để
Giận hờn chi hỡi phù thuỷ Hai-Yan
Gieo đau thương tang tóc những xóm làng
Cả thành phố nhấn chìm trong mưa lũ.
Tuổi Mười Bốn Em đã là bà chủ
Nắm trong tay quyền sinh sát loài người
Giận hờn chi Em nổi đoá khắp nơi
Cơn Tam Bành xuống kết tội trần gian.
Em là ai hỡi phù thuỷ Hai-Yan
Có phải Em là con của thần chết?
Có phải Em đến từ miền đất chết?
Nên trong Em bao thù hận dâng trào.
Hai-Yan ơi! hãy nguôi giận đi nào
Vì trong Em có tâm hồn nhi nữ
Em là thiên thần đội lốt quỷ dữ
Hãy cởi ra và trở lại bình yên.
Hai-Yan ơi! hãy trút bỏ ưu phiền
Dưới chân em đang là miền đất sống
Hai-Yan ơi! hãy độ lượng bao dung
Vì nhân thế sẽ nhớ ơn Em mãi!
#NNC