Thơ Nguyễn Ngọc Cận
MÙA THU ƠI Mùa thu ơi, có phải em đó không? Mà heo may trong lòng anh chớm lạnh! Đã về rồi sao em buồn lặng thế? Đã về rồi sao không đến bên anh? Anh nhớ em sắc vàng vương trong mắt Đã bao ngày trở thành nỗi khát khao Hình bóng em hiện về trong khoảnh khắc Như vô tình em chợt biến phương nào. Đi trong heo may anh tìm em Vượt qua ngày, băng qua đêm một mình Đã về rồi sao em chẳng đến Để lá vàng lay lắt trên cành anh. Em có biết anh tìm em mãi không? Cả trong mơ anh vẫn chạy đi tìm Bao mùa về chẳng làm anh xao động Bao mùa về anh chỉ nhớ mùa em. Mùa thu ơi, em có nghe anh gọi? Đã về rồi sao không đến cùng anh? Để cỏ cây buồn như cũng vội Sắp phai tàn như chính cuộc đời anh ! Đã về rồi sao không đến cùng anh? Vì yêu em anh chuyển mùa hiu quạnh Vì yêu em anh thức suốt mùa dài Đã về rồi sao không đến cùng anh? Mùa thu ơi, em có nghe anh gọi, Đã về rồi sao không đến cùng anh? Phải chăng anh đã làm em giận dỗi? Đã về rồi nên không đến cùng anh ! N.N.C
EM LÀ Em là quá khứ Anh là bóng đêm Em là tiền sử Những ngày dịu êm. Em là đám cỏ Chân bước nhẹ tênh Em là cơn gió Ru anh giấc lành. Em là tất cả Em là trời xanh Em là rừng lá Xạc xào lòng anh. Anh là góc phố Vắng lặng hoang vu Em là giông tố Giày xéo tâm tư. Em là cõi mộng Em là vô biên Anh là con sóng Năm tháng triền miên. Em là đắng cay Em là nỗi nhớ Em là áng mây Muôn trùng cách trở. N.N.C
CHO TÔI
Cho tôi cơn nắng ban mai
Đến bên sưởi ấm lòng ai giờ này
Cho tôi xin một áng mây
Nâng niu bước ngọc thơ ngây dịu dàng
Cho tôi ngọn gió nhẹ nhàng
Hôn lên dòng tóc mê man hương tình
Cho tôi nghe một bài kinh
Từ bi em với tròn xinh môi cười
Cho tôi nhìn ngắm rạng ngời
Thắp trên đôi mắt của người tôi yêu
Cho tôi xin một buổi chiều
Mang về dỗ ngọt những điều hằn sâu
Cho tôi mơ giấc tình đầu
Cho tôi nối một nhịp cầu vào em. N.N.C
CHÂN TÌNH Anh gõ cửa tâm hồn em một sớm Ánh bình minh lan tỏa từ mắt em Anh sung sướng nhưng cũng vừa e thẹn Đứng trước em anh hóa một kẻ khờ. Nói lắp bắp và nụ cười không nỡ Một cái nhìn đắm đuối đến đù đờ Mỗi bước chân cứ dè chừng ngờ ngợ Như lạc vào thế giới của hư vô. Em trêu đùa bảo rằng anh quá ngố Đã làm anh rụt rè rồi khép nép Vì câu nói hay vì em quá đẹp Hỡi lòng ơi, sao ta cứ không yên?... Mỗi đêm về nghe nỗi nhớ triền miên Em xa xa gần gần rồi hiển hiện Trong giấc mơ em như một nàng tiên Làm cho anh không rượu cũng say ngà. Anh đã phải một ngày mưa tầm tã Một đêm dài trăn trở với u hoài Để bây giờ trước em anh lại phải Một ngày hờ một đêm hững khôn nguôi Em mơ ước những khoảng trời cao vợi Nào bận lòng đến suy nghĩ riêng anh Và em bước những bước chân kiêu hãnh Anh nhỏ bé trước mơ ước của em. Anh muốn làm điều gì đó cho em Dẫu biết rằng chẳng bao giờ em hiểu Dẫu khổ đau chỉ mình anh gánh chịu Vẫn vui lòng được làm điều gì đó. Nếu em đi anh nguyện làm thảm cỏ Để dẫn đường em đến những giấc mơ Nếu còn chậm anh xin làm ngọn gió Để đưa em đến nơi được nhanh hơn. Anh nguyện làm không phải mong trả ơn Không phải để em mềm lòng thương hại Anh xin làm vì lòng anh đã phải ... Đã phải lòng em, em biết không? Bao yêu thương bao lo lắng chất chồng Lo cho em cuộc sống không hạnh phúc Nhưng dù sao trong mơ anh vẫn chúc Em với người sẽ hạnh phúc dài lâu .... N.N.C
Chỉ là Anh chỉ là con nhện Năm tháng nằm giăng tơ, Anh chỉ là ngọn nến Lụi tắt sau một giờ. Anh chỉ là giọt nước Giữa đại dương bao la, Anh chỉ là hạt bụi Giữa đất đai quê nhà. Anh chỉ là đêm tối Trong mắt em mà thôi, Anh chỉ là con rối Nhảy múa để em vui. Anh chỉ là cây dù Em che đở lúc mưa, Anh chỉ là sương mù Khi tình em chối từ. N.N.C
LẦN ĐẦU TIÊN Lần đầu tiên tôi làm học sinh ngoan Tôi đến trường khi trời chưa kịp sáng Khi bình minh vẫn đang còn chập choạng Đang âm thầm kéo sương qua kẻ lá. Lần đầu tiên tôi lắng nghe tiếng gió Điệu ngọt ngào tựa như lời mẹ ru Những thanh âm thâm trầm xa xưa đó Về qua đêm cho tôi mộng êm đềm Lần đầu tiên tôi đã trộm nhìn em Em mỉm cười như chùm hoa bẽn lẽn Đang vào hạ ngỡ là màu xuân đến Lòng ngập tràn yêu thương và khát vọng. Lần đầu tiên tôi ngồi nhìn lá rụng Mùa thu bay động đậy nỗi nhớ mong Em xa rời đời tôi thành khoảng trống Ngậm u buồn để buốt giá vào tim. Lần đầu tiên tôi trái tình yêu đỏ chín Môi mỉm cười sau một thoáng lặng im Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng Nên từ đó tình trong tôi tắt lịm. N.N.C
HUẾ ƠI Huế ơi nhớ nhớ thương thương Bao năm xa cách còn vương vấn lòng Huế ơi ngày tháng chờ mong Mẹ cha chảy trọn dòng sông nghĩa tình Huế ơi non nước quê mình Sáng ngời di tích yên bình tháng năm. N.N.C
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2010 10:03:41 bởi nguyenngoccan >
TRÀO TÌNH
Ai lấy tình tôi giá bất ngờ
Ba đồng một mớ rẽ như mơ
Mang ra giữa chợ tôi rao bán
Tôi bán tình tôi quá dại khờ
Tôi đổi tình tôi lấy nụ cười
Trăm hình nghìn vẻ sắc môi tươi
Thế nhân ai bán hay ai tặng???
MUÔN THUỞ TÌNH tôi đổi nụ cười
Đổi tình chẳng phải ý chơi ngông
Chẳng phải vu vơ phút yếu lòng
Cũng chẳng vì buồn duyên hận số
Đơn giản chỉ vì chút ước mong???
Gom hết tình mang đổi nụ cười
Dại , khờ , si , ngốc chỉ tôi thôi
Triệu người nhân thế ai khó hiểu
Có một hiểu ta , cũng đủ rồi
Trích đoạn: tay thi
TRÀO TÌNH
Ai lấy tình tôi giá bất ngờ
Ba đồng một mớ rẽ như mơ
Mang ra giữa chợ tôi rao bán
Tôi bán tình tôi quá dại khờ
Tôi đổi tình tôi lấy nụ cười
Trăm hình nghìn vẻ sắc môi tươi
Thế nhân ai bán hay ai tặng???
MUÔN THUỞ TÌNH tôi đổi nụ cười
Đổi tình chẳng phải ý chơi ngông
Chẳng phải vu vơ phút yếu lòng
Cũng chẳng vì buồn duyên hận số
Đơn giản chỉ vì chút ước mong???
Gom hết tình mang đổi nụ cười
Dại , khờ , si , ngốc chỉ tôi thôi
Triệu người nhân thế ai khó hiểu
Có một hiểu ta , cũng đủ rồi
------------------------------------
Mỗi khổ (thơ) là một bài thơ Đem ghép chung lại không ngờ càng hay Ngọc ngà muôn thuở tình ai Tứ thơ thật đẹp như ngày mới lên! "Trao tình" mộc mạc tơ duyên Bài thơ ắt sẽ lưu truyền ngàn năm! ----------------------------------------
CÁM ƠN TT VÀ CHÚC BẠN LUÔN THÀNH CÔNG!
SỰ TÍCH MÙA THU Lá rơi Lá bay Một chiều nức nở Ai nói chia tay Lòng thu rạn vỡ. Mùa thu chẳng nói Trái tim đau nhói Ôm giấc tình xưa Thả vào bóng tối. Trên con đường về Cỏ cây xanh thế Vạn vật đều vui Mình thu rơi lệ. Không ai biết được Ngày xưa bao giờ Có một mối tình Đi qua ngàn thuở. Và mối tình ấy Bao nhiêu đắm say Bấy nhiêu đau khổ Đã thành mùa bay. Nguyện theo thời gian Đi tìm người xưa Mặc bao gian nan Vẫn tin lời hứa. Trái tim chung thủy Vì yêu quá nhiều Nên mang lòng suy Nào ai thấu hiểu. Đi tìm tìm mãi Ngày đêm u hoài Người xưa nào thấy Lặng thầm lá bay. Mùa thu chẳng nói Trái tim đau nhói Ôm giấc tình xưa Thả vào bóng tối. Trên con đương về Cỏ cây đẫm lệ Vạn vật bây giờ Cũng buồn như thế. N.N.C
KHU VƯỜN CỦA ANH Khu vườn anh vốn dĩ rất hoang sơ Ngày em đến bỗng trở nên rộn rã Hoa khoe sắc cây đâm chồi nảy lộc Ngày em đi nó lặng buồn đến lạ. Hoa trong gió bùi ngùi lụi hương sắc Nắng trên cao lớt phớt rớt mô hồ Vắng con đường ta hay thường dìu dắt Nơi dừng chân đám cỏ đã úa khô. Quả chín mọng treo lay lắt trên cành Cây bâng khuâng đu đưa thành nỗi nhớ Gió sột soạt chim gọi bầy cất cánh Rời khu vườn về chân núi xa mờ. Khu vườn anh bóng đêm dài năm tháng Ngọn gió đông khơi gợi nỗi hoang tàn Khu vườn anh lồng lộng trong thương nhớ Chờ ánh trăng xuống mạ trái tim vàng. N.N.C
TÌNH GIẤU KÍN Lời tình không dám nói Anh giấu cả vào thơ Lòng bỗng gặp bối rối Khi em cười trên thơ. Hằng đêm anh mơ thấy Dáng em về thướt tha Dáng em đẹp lộng lẫy Phủ kín cả hồn hoa. Biết bao giờ em hỡi Anh nói được lời yêu Thời gian ơi cho gởi Hoàng hôn rơi mỗi chiều. Xin được làm cơn gió Đến thổi mát lòng em Làm mùa thu nho nhỏ Ngậm nỗi buồn thân quen. Biết bao giờ em mới Hiểu thấu cả lòng anh Biết bao giờ em hỡi Khi lòng đầy rêu xanh. Muốn thôi nghĩ về em Muốn hòa mình vào đêm Muốn quên đi tất cả Sao lòng càng nhớ thêm. N.N.C
Khúc heo may
Từng phím lá chầm chậm buông tiếng đàn
Điệu trầm trầm điệu bổng bổng du dương
Và bầu trời hợp âm cùng thu vàng
Khúc heo may khúc nhớ nhớ thương thương.
Gió nâng phím lá lên rồi chao liệng
Để mặt hồ xao động nghe mê say
Để mặt đất xạc xào - em hiển hiện
Để lòng anh phiêu diêu theo tháng ngày.
Sương long lanh trên đám cỏ tơ xanh
Hứng giai điệu khúc heo may lắng lạ
Em bên anh nghe hơi thu chớm lạnh
Lời tình yêu qua không gian chan hoà.
Một dòng sông lãng du đi về xa
Một con đò thơ vơ đang ru mình
Ngàn tia nắng thả bên trời ánh ả
Khúc heo may đưa mây trôi bồng bềnh.
Em không buồn đôi mắt em nhìn anh
Anh không buồn đôi mắt anh nhìn em
Thu không buồn đôi mắt thu sóng sánh
Khúc heo may buông phím lá xuống thềm. N.N.C
MÙA THU XANH Nào ai biết mùa thu xanh trong tôi Dẫu lá vàng rơi đầy sân ngập lối Nào ai biết mùa thu xanh vời vợi Có em về dạo bước cùng tôi. Em thơ ngây mùa thu xanh ngày tháng Mùa thu xanh như màu mắt em xanh Em tươi cười cho màn đêm ánh sáng Cho lòng anh rạo rực mùa thu xanh. Lá vàng rơi xạc xào cơn mộng mị Mùa thu xanh mùa thu vẫn cứ xanh Lá vàng rơi như lòng người ghen tỵ Khi em bên anh đi giữa mùa thu xanh. N.N.C
BÀI THƠ VIẾT MUỘN Bài thơ đã viết từ lâu Nhưng tôi chỉ viết trong đầu mà thôi Bài thơ đây ắp tình tôi Vẫn chưa nghiêng rót những lời cùng em. Tôi về nép dưới màn đêm Bài thơ theo lệ gọi tên thầm thì Bài thơ viết muộn, rồi khi Trao em cũng muộn em đi lấy chồng Bài thơ lời có thành không Em vờ không hiểu tôi mong điều gì Bài thơ viết muộn tại vì Tôi thì ái ngại - em thì thờ ơ Bài thơ tình quá ngây thơ Ngày xưa chới với bây giờ chơi vơi Bài thơ viết để yêu người Nên đành giấu kín tận nơi lòng mình Bài thơ viết muộn màng tình Thành lời đưa tiễn chân thành nhói đau ! N.N.C
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: