Một thưở tình sầu ta với em
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 48 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 714 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 15.03.2011 22:35:04 (permalink)
0
Khoảng cách đời thường

Anh yêu em nhưng chưa thể cưới em
Vì hai đứa vướng  ít nhiều mâu thuẫn
Dẫu tình cảm đôi trái tim đồng thuận
Nhưng biển đời, sóng gió đẩy xa thêm

Anh yêu em nhưng chưa thể cưới em
Hạnh phúc phát sinh nhiều ưu phiền mới
Tình chúng mình đã vượt xa biên giới
Nhưng hình như gặp giới hạn bến bờ?

Chúng mình không thể chỉ sống trong mơ
Phải thực tế và cần nên điều chĩnh?
Ta sống có trách nhiệm với chính mình
Còn trách nhiệm với người thân xã hội?

Yêu chân thành không có gì tội lỗi
Nhưng...có cần phải cưới vội không em?
Vật chất chúng mình tạm đủ sống êm
Thời gian qua nhanh...tuổi thì cũng lớn...

Những nỗi buồn của kẻ sống cô đơn
Sẽ giúp chúng ta ngày thêm gần lại
Nhưng em có trụ  Việt Nam được mãi
Khi đã quen rồi nếp sống phồn hoa?

Anh hiểu em người phụ nữ nết na
Hậu phương vững ,nhiều đàn ông thèm muốn.
Trong tình yêu loại bỏ chuyện bán buôn
Nhưng cũng phải có cân đo em  ạ

Anh không phải gả đàn ông đào hoa
Chẳng thích hợp sự kiêu sa,thay đổi
Nên chẳng bao giờ là người phản bội
Một tấm lòng nhân ái ở phương xa
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 17.03.2011 15:49:44 (permalink)
0
Hoài niệm mối tình đầu

Hồn tôi một thuở hoang sơ,
Lem nhem ba chữ câu thơ học trò
Lợi danh đời chẳng phiền lo,
Trước bao sóng dữ bão to vững lòng

Chuyện tình rẽ ngã ba sông
Về đâu mây nước Vĩnh Long lặng lờ?
Để hồn tôi mãi vẫn vơ
Qua cầu Mỹ Thuận làm thơ nhớ Người

Hồng Như giờ đã bốn mươi
Chủ khách sạn lớn nói cười trang nghiêm
Ngày xưa tình cất
trong tim
Em như dòng thác nhẹ êm sói mòn

Vĩnh Long sắc tím hoàng hôn
Nghe trong sâu thẳm gọi hồn tiếng yêu
Nhớ hoài đường Phó cơ Điều
Phường 3 thị xả với nhiều vấn vương

Miệng ghét mà lòng lại thương
Theo nàng sáng tối thánh đường nghe kinh
Hình như Đức Chúa hiển linh
Chia tôi phân nữa đức tin của nàng

Chỉ tiếc gia cảnh trái ngang
Tình như xác lá héo tàn trên nương
Đường đời cách biệt đôi phương
Tình qua mấy độ phong sương vẫn tình

Dù Em nặng gánh gia đình
Vẫn không quên được bóng hình người xưa
Mặc cho trời nắng hay mưa
Lén chồng hai đứa sáng trưa hẹn hò

Đồng xanh nay vắng bóng cò
Bờ sông cũng vắng con đò đón đưa
Vĩnh Long nay đã khác xưa
Sao lòng tôi mãi dây dưa tình buồn?

Bao giờ thương nhớ cạn nguồn?
Tôi xây bia mộ nhốt buồn vào trong
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 18.03.2011 22:53:57 (permalink)
0
Còn gì cho nhau?

Tri kỷ nặng nợ tình vay
Nửa đời há dể nguôi ngoay ân tình?
Trăm năm rớt lại đoá Quỳnh
Hương còn phảng phất nhưng tình hanh hao

Lâu ngày ta gặp lại nhau
Mặt nhìn đối mặt lòng xao xuyến lòng.
Cuộc đời tất cả hư không,
Nhưng tình yêu vẫn mênh mông bềnh bồng?

Hai năm đạo nghĩa vợ chồng,
Hơn năm đoạn cắt cho lòng đớn đau
Với Em  xác có hanh hao
Nhưng tâm bình lặng thanh cao ngút ngàn

Dù không thề hẹn đá vàng
Nhưng hạnh phúc vẫn ngập tràn tim anh
Bờ môi ánh mắt long lanh
Biển trời tình cảm Em dành người thương

Dù Em khoá cửa thiên đường
Bỏ Anh với gối nệm giường lạnh tanh
Nhưng hồn em  vẫn có anh
Quan tâm giấc ngủ bửa ăn chu toàn

Chia đôi hai nửa mỏi mòn
Hẹn ngày tái ngộ vuông tròn nha em
Yến Loan là của Văn Thêm
Sài Gòn Châu Đốc ngày đêm nguyện cầu

Yêu nhau từ buổi gặp đầu
Cớ sao hai đứa qua cầu dở dang?
Em tìm đất Phật bình an
Bỏ anh lẽ bóng trần gian sao đành?

Trời ơi! hai tiếng cố nhân
Là Em đào sẵn mộ phần chôn anh
Cắt đôi hai nửa vầng trăng
Vẫn chưa kết sổ nợ nần đôi ta

Cho Anh  xin lỗi em  nha,
Phật nào muốn bản tình ca không  tròn?...
Nhớ thương anh đã mỏi mòn
Em thành phổng đá chẳng còn biết chi?

Đâu là ánh sáng từ bi?
Cửa thiền thiện ác, sân si rối bời
Phật còn tức tối, chán đời
Lời Phật sửa mãi thành lời thế nhân...
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 20.03.2011 22:26:23 (permalink)
0
Anh xin lỗi em

Anh xin lỗi đã làm em thất vọng,
Khơi động tình yêu một chút gió giông,
Thiếu sự quyết đoán của người đàn ông
Khi cứ lững lơ đợi chờ thụ động.

Anh đã trãi qua sóng bão của lòng
Khi đặt em bên Yến Loan Châu đốc
Anh khó quên được tháng ngày vàng ngọc
Nuối tiếc hoài  nhánh trỗ cây sầu đông.

Anh vẫn là người mắc nợ khi vay
Nợ tình vay muốn quên sao nhớ mãi?
Đã xếp quá khứ hướng về tương lai
Nhưng Em còn ở ngoài vòng tay vói...

Em trách anh yêu sao còn chờ đợi?
Ôm tiếc thương để phí phạm tuổi đời
Nhưng hồn em cũng thoáng chút chơi vơi
Cũng lo lắng khi mở đường đi tới?

Sài gòn -  Melbourne cách xa vời vợi
Khói sóng trùng dương che khuất chân trời
Nhớ thương nhau nói mãi chẳng cạn lời
Chút trái ý,anh thật lòng nhận lỗi...
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 24.03.2011 11:19:11 (permalink)
0
Lời ly biệt thật đau

Em nói chi những lời nghe chua chát
Ân tình xưa theo gió cuốn mây trôi
Chẳng ai muốn tình đổi thay đen bạc
Nếu nồng nàn vẫn đỏ thắm má môi

Câu ly biệt quá lạnh lùng đau nhói
Lỗi tại ai tất cả cũng đã rồiòn
Cuối nẻo đường đời hai đứa chia đôi
Kẻ thành phố vẫn nhớ người phố núi

Trong mộng ảo còn vương nhiều tiếc nuối
Bờ môi thơm lẫn hương tóc em bay
Vòng tay anh choàng phủ hết bờ vai
Sao khoảng trống nơi trái tim không bắt?

Để từ nay chốn xa em ngoảnh mặt
Hoặc trả lời ngượng nghịu năm ba câu
Không còn đắm đuối như thuở ban đầu
Thả lời tình ru êm như rót mật

Ánh mặt trời chìm coi như đã tắt
Để muôn ngàn tinh tú ngự về đêm
Sự tối sáng giữa đôi miền trái đất
Thành khoảng cách đời giữa anh và em
hmhiennhan


Nguyễn Hiền Nhân 26.03.2011 10:22:10 (permalink)
0
Mộng tình phù vân

Buồn nhìn mây khói lắt lay
Tưởng bóng hoàng hạc đã bay vút trời
Hoàng hôn xua vạc nắng rơi
Nhớ em hong tóc tiếc đời bể dâu

 Tình mình chưa biết về đâu,
Cô đơn ôm một khối sầu tương tư
Người tình có thực không hư
Sao em cứ nói hình như ... thế nầy?

Rượu tình mới nhấp đã say
Lẫn trong vị ngọt chất cay xé lòng.
Hồng Nhung còn nhớ anh không
Sóng Melbourne nỗi bềnh bồng lối quanh

Mây trời biển thẳm trong xanh,
Bến mơ chưa tới buồn giăng kín trời,
Nhớ thương nói chẳng cạn lời
Anh yêu em đến muôn đời Nhung ơi

Bạt ngàn ngọn sóng xa khơi
Tìm đâu nhân ảnh một thời song đôi?
Nửa vầng trăng khuyết pha phôi
Khóc cho một nửa lẻ loi Melbourne
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 28.03.2011 20:32:47 (permalink)
0
Cung bậc buồn

Chẳng hiểu sao lúc cận kề bên em
Anh không sớm nhận cái sai của mình
Còn giận hờn em vô tâm,bướng bỉnh
Để khoảng cách lòng tách biệt xa thêm

Chiều chia tay hai đứa buồn lặng im
Phi trường tiễn khách mưa rơi tầm tả
Bất ngờ nụ hôn em in lên má
Thật nồng nàn tình cảm lúc chia xa

Thời gian lạnh lùng xoá dấu chân qua
Em đến rồi đi nhanh hơn huyền thoại
Sài gòn Melbourne ngàn dặm phôi pha
Khi em quyết phá đi cầu Ô Thước

"Tính đa tình anh không sửa đổi được
Hay tim em lặng thầm khô máu lạnh?
Hai  mốt ngày mình bên nhau xuôi ngược
Ít hay nhiều em cũng rỏ lòng anh

Có khùng điên mới phụ bạc duyên lành
Giữa biển người tìm đâu ra tri kỷ?
Anh không phải người đàn ông hoàn mỹ
Nhưng yêu em với tất cả chân thành

Biết sai lầm thì sửa lỗi cũng nhanh
Tiếc là em đã quay lưng quá vội...
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 30.03.2011 20:13:51 (permalink)
0
Đêm cuối tạ từ

Mời nhau chung rượu ly bôi
Đêm nay ta uống mềm môi ,tạ từ
Đuổi buồn ra khỏi tâm tư
Say đi ,hồn sẽ bay như cánh diều

Đất trời nghiêng ngã  liêu xiêu
Bao nhiêu giọt đắng bấy nhiêu giọt tình
Rượu thơm thơm đoá hoa quỳnh
Càng say càng thấy bóng hình chơi vơi

Rượu ngon ta đã cạn rồi
May nầy phiêu lãng chợ đời ngược xuôi
Vai em anh mượn gối đầu
Thương cho sợi tóc nhuộm màu thời gian

Tay tiên mười ngón mơn man
Em ơi! trổi dậy cung đàn Chiêu quân
Êm đềm đêm thật bình an
Tiệc vui sao để hai hàng lệ rơi

Rồi em xa thẳm góc trời
Hành trang thêm nặng những lời tình ru
Tương lai hai đứa rối mù
Song phương lẻ bóng
  thiên thu mộng sầu
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 03.04.2011 13:15:52 (permalink)
0
Mộng đời phù du

Với em những chuyện ngày xưa
Qua bao năm tháng gió mưa quên rồi?
Cớ sao còn trách hờn tôi
Khi em quyệt định cắt đôi mộng vàng?

Trưởng khoa bệnh viện cao sang
Chán chê cuồng sĩ nghênh ngang chợ trời
Thôi em! lệ đắng bờ môi
Đào hoa gì kẻ nổi trôi giang hồ?

Lục bình lướt sóng nhấp nhô
Tim tôi rỉ máu vàng khô mộng đời
Lạc loài nhân thế chơi vơi
Vói tay trắng bạc một thời ấp yêu

Hoa buồn bướm cũng liêu xiêu
Em nương bóng Phật sớm chiều kệ kinh
Vùi chôn duyên nợ ba sinh
Tôi ôm dĩ vảng hận tình phù du
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 05.04.2011 15:32:03 (permalink)
0
Mộng tình dây dưa

Trả em năm tháng xuân tươi
Cùng bao tiếng khóc nụ cười thuỷ tinh
Ngỡ ngàng duyên nợ ba sinh
Trăng chìm đáy biển , mộng tình tan hoang

Trả em lời hẹn đá vàng
Buổi đầu tiếp cận buộc ràng đời nhau
Hạnh phúc một thuở chiêm bao
Theo cơn gió cuốn sóng gào đại dương

Trả em một cỏi vô thường
Hai phương trời nhớ bụi sương tóc đầy
Nghìn trùng khoảng cách đắm say
Nào ai nghĩ chuyện đổi thay của lòng

Trả em...trả mãi không xong
Tình sâu nghĩa nặng lòng vòng đong đưa
Làm sao cắt hết dây dưa
Dẫu anh xoá nick cho  vừa lòng em?
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 06.04.2011 23:01:12 (permalink)
0
Lời xin cứu rỗi

Biển giận ai dâng sóng trào đứt đoạn
Trăng giận ai vàng úa đến khuyết hao?
Chuyện tình yêu nồng nàn hay thác loạn
Nát tan rồi cũng để lại khổ đau

Ân tình xưa vẫn còn vương nét ảo
Chờ mong em cứu vớt mộng vô thường
Em đã vượt qua khoảng cách đại dương
Sao chẳng thứ tha những lời cuồng ngạo?

Anh không tin số trời hay con tạo
Chính chúng mình gây nghịch cảnh rối ren
Tình chết yểu khi mùa  xuân vừa đến
Trong vườn hồng hoa bướm còn tiêu dao

Xin em hãy để lòng nguôi gió bão
Người khôn ngoan cũng sót chút dại khờ
Con thuyền tình trôi lạc khỏi bến mơ
Chẳng lẽ lòng em không mang sầu não?
hmhiennhan

Nguyễn Hiền Nhân 11.04.2011 23:00:35 (permalink)
0


Nửa khuya nhớ em

Đêm nửa khuya ,em ơi! nhớ quá
Điếu thuốc tàn, khói nhẹ bay lên
Tiếng mèo kêu nghe da diết quá
Anh ước thầm giá em nằm bên

Ánh mắt nhung tròn xoe, đen thẳm
Ngước nhìn anh, đỏ ửng môi cười
Cả thân xác tròn căng ,hấp dẩn
Lời thì thầm ấm áp, êm rươi

Ta hoà nhau thắm đậm hơi người
Mọi tỉnh vật bao quanh chuyển động
Trời lành lạnh ,còn anh máu nóng
Tim lao xao điệu vũ tuyệt vời...

Nhưng hiện thực cách xa vời vợi
Anh và Em đơn lẻ góc trời
Ấp yêu nhau chỉ qua điện thoại
Để nhớ thương vang  mãi triệu lời...
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 13.04.2011 16:36:35 (permalink)
0
Tình yêu Phan Thiết

Em về đây cùng anh ra Phan Thiết
Một thành phố biển bình dị,hiền hoà
Giữa vùng biển trời xinh đẹp bao la
Dường như ai cũng thật thà ,thân thiết

Nắng chiều chiếu hồng thảm xanh cỏ biếc
Đồi cát vàng êm mịn của Hòn Rom
Phong cảnh hữu tình ,nước non diễm tuyệt
Mùi nước mắm Cá Vàng cũng đặc thơm

Rừng Mai Lâm mình sẽ ngồi ăn cơm
Ngắm hoàng hôn nhuộm tím màu hoa lá
Cả vườn hoa man mác toả hương thơm
Hoa tình ta sẽ trổ trên băng đá

Sông Mường Mán, Cà ty tên khác lạ
Nhắc địa danh xưa của nước Cham Pa
Thời Huyền Trân đổi hai châu Ô, Lý
Giờ đã thành tỉnh Bình Thuận phồn hoa

Biển Mũi Né thu hút lắm tài hoa
Lầu Ông Hoàng vang danh Hằn Mặc Tử
Cùng Mộng Cầm, Mai Đình kết tình sử
Thật nên thơ bên sóng biển, trăng ngà

Anh cũng là chàng lãng tử phương xa
Cũng yêu em với tình yêu lai láng
Trãi nghiệm đất trời Phan Thiết hào sảng
Dù mới quen nhưng cứ ngỡ quê nhà
hmhiennhan

Nguyễn Hiền Nhân 15.04.2011 11:42:26 (permalink)
0
Hai hướng đi

Mình chia tay không phải lỗi tại Em
Hãy vui nhé, theo đúng đường em đã chọn?
Anh chỉ là Người đàn ông hèn mọn
Đem rất nhiều phiền phức đến cho Em.

Yến Loan ơi   Em đừng nói gì thêm
Tim rướm máu  nhưng anh không  đổ lệ
Bèo Mây quen nhau nợ duyên không dể
Đi  vào trái tim phải chung  nẻo đường.

Anh chỉ  là Người đàn ông bình thường
Bình thường chớ không phi thường như em nghĩ
Hai bằng đại học vẫn là dân đi làm mướn
Ăn nói thì thẳng thắn rất khó thương

Thôi! Chúc em sớm đi đến thiên đường
Còn địa ngục trước sau anh cũng tới
Đừng hối hận rút  lại lời yêu đương
Ai cũng có lúc yếu mềm hay mệt mỏi

Xa em rồi anh sẽ sống đơn côi
Thuyền không bến thả trôi không định hướng
Yêu chân thành em bảo là nghiệp chướng
Tìm đường tu hành an lạc thảnh thơi

Anh không  trách Em là người phản bội
Đời vô thường,cửa Phật cũng thế thôi
Có chùa nào chê tiền vàng tanh hôi?
Hay vẫn hoan hỉ bon chen danh lợi?
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 20.04.2011 17:20:01 (permalink)
0
Tình yêu thanh khiết

Nghe dang em nữ tuyển thủ bóng bàn
Có giọng nói mượt thanh như chim hót
Ai biết đâu là cô giáo dạy văn
Viết báo, nấu ăn,mặt nào cũng tốt

Anh thú thật hơi bất ngờ sửng sốt
Người mới quen sao thấu rỏ lòng mình?
Chẳng kém gì Dương Lễ hiểu Lưu Bình
Trọng nghĩa khí, không đam mê sắc dục

"Anh ngố lắm, nhưng làm em kính phục"
Cận kề nhau không nổi chút tà dâm
Bình luận văn chương,ngắm ánh trăng rằm
Dưới suối Tiên núi đồi cao hun hút

Ngửi hương tóc bay gió đưa thơm phức
Anh muốn hôn nhưng em bắt phải dừng
Đừng làm cho gió trăng luống thẹn thùng
Buổi ban đầu giữ sao cho thanh khiết

Hồn sáng trong lung linh đôi mắt biếc
Em ngoan hiền nhưng khó thể tiến nhanh
Rời xa em anh vẫn còn luyến tiếc
Bóng mây đen làm nhạt sắc biển xanh
Hmhiennhan
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 48 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 714 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9