Dấu ấn tình yêu Anh đã gõ bao nhiêu lần cánh cửa,
Em cứ ỡm ờ rồi lại quay lưng?
Tuổi mùa thu đã cháy lên đóm lửa,
Sao lúc bình tâm đen sáng mông lung?
Giữa chúng mình là khoảng cách không gian,
Thêm thời gian lúc động tình vỗ nhịp.
Nợ duyên nào vấn vương từ tiền kiếp,
Đến kiếp nầy còn rối rắm ngổn ngang.
Anh muốn trọn đời hai đứa lang thang,
Trong vườn địa đàng thơm hương quyến rũ.
Một ngày của em với anh chưa đủ,
Một ngày làm chi thương nhớ mênh mang.
Vai anh rộng sẽ là chỗ bình an,
Để em dựa dẫm mỗi khi mệt mỏi.
Yêu cuồng nhiệt phải đâu là tội lỗi,
Chiều trợt dài trên bờ ngực tròn săn.
Làm sao giữ được tình yêu trong sáng?
Khi bên mình ấm áp một vòng tay.
Nụ hôn môi quá dịu dàng lãng mạn,
Dẫn đôi hồn đắm đuối cõi thiên thai.
Em rùng mình yếu ớt thân hình dây,
Người đổ xuống trong tiếng kêu mê sảng.
Không còn nữa chút âm thanh phản kháng,
Trước đợt sóng tình trên dưới phủ vây.
Xa em rồi,anh vẫn còn ngất ngây,
Và nhớ lắm những lời em chẳng nói
Anh nhớ lắm phút giây em bối rối,
Cố xua anh ra khỏi trận mưa mây...
Dấu ấn tình yêu mãi mãi không phai
Dẫu em có nhủ thầm câu sám hối,
Nếu miệng anh ẩn chứa mầm tội lỗi,
Thì mồm em cũng đầy chất tình say...
Hmhiennhan