bao ngày mải tính thiệt hơn
đến khi nhìn lại nắng xế chiều
tóc thì đã chớm muối tiêu
một mình thơ thẩn buổi chiều ven đê
não lòng người khách lãng du
cảnh xưa còn đó người xưa đâu rồi
một mình vắng lặng đơn côi
một mình ngồi đợi một thời còn không
gió chiều lay động cõi lòng
đò xưa bến cũ còn trông ngóng gì
lại về với mái tranh xưa
một mình ngóng đợi chiều mưa hôm nào
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2010 11:46:28 bởi hoàng hoài nam >