MƯA VÀ NGỌN HẢI ĐĂNG
có lẽ nào sông không hiểu anh ơi!.
khi tất cả đã trở thành quá khứ
ngọn hải đăng chính là phương định vị.
để cho thuyền ai nhẹ bước đi qua
đứng giữa biển trời nhìn sóng phong ba.
nhìn ngọn hải đăng ngày đêm ai canh giữ
biển nước mênh mông thuyền không nơi bến đỗ.
biết bao giờ thuyên đến được bờ kia
mưa lại mưa những giọt lê thê.
giọt về bên em giọt giành cho thương nhớ.
giọt bay trong mắt em những đêm buồn trăn trở.
giọt lạnh lùng hờ hững ai bước qua.
còn giọt nữa giành riêng cho chúng ta.
ngày chia tay chảy thành dòng li biệt.
ào vào trong tim nỗi nhớ thương da diết
giọt mưa buồn ve vuốt tóc em bay.
thuyền em đi qua giữa trời mưa bay
lượt nhẹ giữa đại dương xa típ tắp
mưa vẫn bay rơi vào trong khoé mắt.
để lòng ai bắt gặp bỗng chơi vơi...