HOÀI NIỆM HỘI LIM (trang thơ lưu-KHÔNG HỌA)
KHÔNG QUÊN
Vầng trăng xưa đã xẻ đôi
Mỗi người một mảnh đơn côi ngàn trùng.
Chẳng thể xây mái nhà chung...
Đành chịu vỡ mộng tương phùng phượng loan...
Trời sinh...duyên phận đa đoan
Người ơi đừng trách...sầu lan tím chiều...
Chúng mình như kiếp cánh bèo.
Lênh đênh trôi dạt mãi theo dòng đời...
Kẻ xuôi,người ngược...nổi trôi
Chẳng dừng một bến để người đợi ta...
Giờ lưu lạc mãi nơi xa
Thu sang gợi nhớ quê nhà xiết bao!
Mình không duyên phận ba đào
Thôi đành giữ khúc ca dao trong lòng...
Làm hồi môn khi lấy chồng.
Bấy nhiêu đã đủ để không quên người...
Thương Giang
Còn thương
Còn nhớ đến nhau nên mới mong
Còn thương nên mỏi mắt ngóng trông...
Hờn giận vu vơ cho vơi nhẹ,
Nỗi buồn chất chứa dâng ngập lòng...
Em chẳng biết mình làm khổ anh
Một người ngay thật ,vốn hiền lành.
Bao đêm thao thức trong hoài vọng,
Ôm nỗi khổ đau suốt năm canh...
Nếu hờn,trách,giận...nhẹ lòng đi
Anh cứ nói tiếp...,đừng ngại gì...
Em đáng trách nhiều,và hơn thế...
Nỡ bỏ anh lại để vu qui...
Dẫu chưa hẹn ước hay thề bồi
Sợ rằng lời "chót lưỡi ,đầu môi..."
Nên cứ câm lặng,không dám nói,
Để tình đơn phương ...lỡ làng rồi...
Thương Giang
Giấc mơ...
Tỉnh dậy , lòng buồn vu vơ
Giấc mơ đẹp quá...bây giờ còn đâu...?
Sang thu lá rực sắc mầu
Anh làm đám cưới đón dâu về nhà...
Cây si trồng đã trổ hoa
Nhịp cầu anh nối dẫu xa cũng gần
Em về thu cũng theo chân
Heo may buồn đến tần ngần... Hờn ghen...
Trai tài cưới được vợ hiền,
Anh hào đã gặp thuyền quyên ,đây rồi..
Vu qui bè bạn khắp nơi
Kéo về chúc phúc cho đôi chúng mình...
Sâm panh ,pháo nổ linh đình...
Để anh tỉnh giấc...biết mình ngủ mơ...
Buồn rưng rức,giận vu vơ
Tiếc giấc mơ đẹp bao giờ tái lai..?
Thương Giang
Còn thương
Còn nhớ đến nhau nên mới mong
Còn thương nên mỏi mắt ngóng trông...
Hờn giận vu vơ cho vơi nhẹ,
Nỗi buồn chất chứa dâng ngập lòng...
Em chẳng biết mình làm khổ anh
Một người ngay thật ,vốn hiền lành.
Bao đêm thao thức trong hoài vọng,
Ôm nỗi khổ đau suốt năm canh...
Nếu hờn,trách,giận...nhẹ lòng đi
Anh cứ nói tiếp...,đừng ngại gì...
Em đáng trách nhiều,và hơn thế...
Nỡ bỏ anh lại để vu qui...
Dẫu chưa hẹn ước hay thề bồi
Sợ rằng lời "chót lưỡi ,đầu môi..."
Nên cứ câm lặng,không dám nói,
Để tình đơn phương ...lỡ làng rồi...
Thương Giang
Còn thương. Còn thương nên nhớ mới trông mong Lời thơ như suối mát giữa lòng Chưa nguôi nên mới hoài ước vọng Tưới ướt hồn thơ loáng mênh mông. Còn thương nên nhớ có hoài công Em thơm kĩ niệm ấm vào lòng Ươm xanh từng khúc tình lắng động Giữ lấy làm vui dẫu sang sông. Xin được làm quen với chị Giang qua bài thơ nhỏ của em nhé !
Bức tranh mơ
Thiếu nữ đang độ trăng tròn
Như nụ hồng thắm vẫn còn nguyên hương...
Dịu dàng ,e ấp,khiêm nhường...
Tuổi trăng ngà ngọc...như vương vấn lòng....
Hình như đã biết nhớ mong....
Chiều hôm tắt nắng mà không vội về...
Bức tranh mang đậm nét quê
Thấp thoáng đồng lúa ,con đê trải dài...
Thiếu nữ dù tuổi ô-mai
Vẫn không giấu nổi hình hài thôn quê
Yếm đào mềm rủ, hờ che
Búp sen mơn mởn , tràn trề sức xuân
Tóc đen ôm lấy vai trần
Sợi dây chỉ thắm ngang thân buộc hờ...
Người ơi!Sao rõ khéo mơ...
Thôn nữ hiền dịu...còn vờ là em...
Suốt ngày ngắm nghía,trộm xem
Rồi thầm ao ước mỗi đêm thấy nàng
Phải đâu mơ tưởng tới Giang
Dẫu người Kinh Bắc ,bỏ làng tha hương.
Tóc giờ đã điểm tuyết sương
Đâu còn má thắm môi hường..nữa anh..?
Sông Thương con nước trong xanh.
Vỗ về ru giấc mộng lành người ơi!
Mong anh có bước tranh rồi.
Một ngày Bụt giúp thành người thật nghe....
Thương Giang
Mãi mãi bên anh
Năm mới vừa sang ,bao ước mong.
Sao anh buồn vương cứ chất chồng?
Hãy để héo sầu cho năm cũ.
Bên nhau đón Xuân với rượu hồng...
Tất cả yêu thương hứa dành em
Những vần thơ tình,nốt nhạc êm
Cả trái tim mình đang khao khát
Uống cạn chén Xuân suốt cả đêm...
Thì sao có chuyện mình xa nhau
Anh đừng cả nghĩ , mắt quầng sâu.
Tháng ngày thơ mộng bao kỷ niệm
Dễ gì bội xóa được ngay đâu?
Đừng bao giờ nhắc chuyện phân ly
Tìm gặp được nhau ,chẳng dễ gì...
Đường đời em gặp bao lối rẽ.
Mãi chọn hướng anh để cùng đi..
Thương Giang
Lỡ làng Xuân
Thời gian vèo trôi, lịch mỏng dần.
Đông chửa kịp tàn ,lấp ló Xuân.
Tuyết trắng mênh mông,trời xám ngắt.
Giá buốt lòng ai...Tết đến gần...
Tha hương đất khách,người viễn xứ.
Người chờ đợi sao?Thấy ngại ngần...
Tháng Chạp em cũng không về được
Thương anh trông ngóng...Lỡ làng Xuân...
THƯƠNG GIANG
THA HƯƠNG
Tuyết trắng quê người rét buốt lòng
Trời mây tím tái tháng ngày đông
Giọt buồn đọng lại hoen mi mắt
Em ngồi xâu kết...chuỗi nhớ mong.
Héo hắt câu thơ còn dang dở
Lời thương ứ nghẹn vắt ngang dòng...
Nào dám mơ về cùng sánh bước...
Bên anh nơi ấy với Xuân hồng?
Kiev 01.01.10
Biết có đợi mong?
Anh đã mang cho em nắng quê hương
Đến sưởi ấm "nỗi lòng người viễn xứ"
Cám ơn anh dừng bước chân lữ thứ
Ghé thăm em trong tháng ngày đông
Ngày hội Lim...câu quan họ bềnh bồng
Tựa mạn thuyền trên sông hát đối...
Bao năm rồi em chẳng về đúng Hội
Biết Xuân này ai mong đợi người đi...
Kiev 27/12/2009
Đón nắng hồng Đón chút nắng hồng người gửi qua
Chan chứa tình quê một món quà
Sưởi ấm cõi lòng ,người viễn xứ
Trong ngày đông lạnh ở nơi xa...
Hoài vọng cố hương ngày Xuân đến
Gót hài kỷ niệm...dấu lệ nhòa
Thương người nơi ấy chờ mòn mỏi
Bóng hình xưa cũ...chẳng phôi pha.
Kiev 28/12/2009
Hạnh phúc vì có em
Anh không mơ mình lấy những vì sao
Kết vương miện trao cho em ngày cưới
Nhưng em ơi!Anh sẵn sàng đánh đổi.
Cuộc đời mình để đến với em yêu.
Anh sẽ là cơn gió nâng cánh diều
Chở giấc mơ em bay vào hiện thực
Thuyền hoa đón kết đèn mầu sáng rực
Anh bồn chồn trong háo hức đợi mong.
Đám cưới mình có pháo nổ rượu hồng.
Có tất cả những gì em mong ước
Vị hoàng tử trong giấc mơ ngày trước
Giờ cầm tay sánh bước bên cô dâu
Em dịu dàng khăn voan trắng đội đầu
Váy trắng trong gợi một mầu tinh khiết.
Em yêu ơi !Có bao giờ em biết...
Hạnh phúc vô cùng anh có được em...
TG -Kiev 01/01/10
Em đừng buồn Em đừng buồn đông sẽ qua thôi
Xuân ấm áp đến rồi , có thấy?
Dòng sông em hiền hòa mãi chảy
Như tình anh nồng cháy :Yêu em!
Em đừng buồn ,thao thức trong đêm.
Hãy nhắm mắt , buông rèm :Ngủ nhé!
Anh muốn mình như làn gió nhẹ
Đến ru em , trộm ghé môi hôn...
Em đừng buồn, đừng có dỗi hờn...
Tháng ngày xa , mỏi mòn nhung nhớ
Áng mây trời...sẽ tan rồi vụn vỡ,
Còn tình ta muôn thủa keo sơn...
Em đừng buồn, giữ vững lòng son,
Hãy tin tưởng :Anh còn trở lại!
Để minh chứng tình mình tồn tại
Dù cách xa nhưng mãi Yêu nhau!
Kiev 01.01.10-TG-
Yêu thương-Chia xẻ
Anh bảo tim mình còn trống đâu...
Phải mừng đấy nhé chớ buồn rầu
Chỉ sợ trái tim vô cảm...rỗng!
Gió thổi hoang lạnh ...Thật đớn đau....
Biết anh đùa vui trêu chọc cười
Cố để che đậy nỗi buồn thôi
Em hiểu tâm tư ,nên phụ hoạ
Thả thơ cho anh thấy yêu đời...
Chứ nào sâu sắc như anh khen
Cảm thông chia sẻ ,vốn đã quen
Với người có trái tim đa cảm
Mỏng manh dễ vỡ...sợ bon chen...
Số phận con người ai biết đâu
Kẻ nghèo hèn ư?Hay người giầu
Nay còn mai thác...nào biết trước...?
Trở về cát bụi...đều giống nhau...
Nên đem yêu thương đến mọi người
Cảm thông chia xẻ ,nỗi buồn vơi
Em muốn mỗi sớm mai thức dậy
Lòng mình thư thái với nụ cười...
Kiev 2009-TG
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Nụ cười gửi anh...
Thời gian trôi,tuổi thêm cao
Anh đừng an ủi ,tuổi nào mãi xanh..?
Biết về quê sống yên lành
Nhưng trót xa xứ,cam đành chịu thôi...
Quê người ,đất khách nào vui
Phồn hoa ,càng khiến ngậm ngùi nhớ quê ...
Nơi anh,giờ đã cuối hè,
Đường xưa lối cũ ...lá me rụng đầy...?
Em thì ở mãi trời Tây
Nhớ thương gửi gió heo may chuyển lời...
Gửi về anh những nụ cười
Giấu niềm tâm sự đầy vơi nỗi lòng...
Buồn vui ,sầu tủi chất chồng
Em đã giữ lại... chứ không gửi về...
Thương Giang
Xin lỗi đùa một chút cho vui nhé. Chúc TG luôn bình an luôn ngập tràn niềm vui
Ảnh ai ?
Ảnh ai giống quá TG
Có hơi giống chút cái nàng Ân Đô
Mặt hoa da phấn đẹp cô
Cái chấm trên trán lầm cô Chà và
Nụ cười thế những bông hoa
Thôi thì cứ nhận đây là nàng Thương..
Nghinh Nguyên
Anh Mặc Nhân Sơn tặng Thương Giang
Tiếng sáo Lưng trời tiếng sáo trúc bay
Ngân nga trầm bổng đắm say lòng người...
Thiên nhiên ,cảnh sắc mây trời
Hòa trong tiếng sáo trên môi ngọt ngào.
Khi lắng đọng,lúc vút cao.
Mê ly tiếng sáo...đi sao đành lòng?
Bờ tre nghiêng ngọn vút cong
Vít cơn gió giữa thinh không quay về
Nâng tiếng sao trúc nơi quê
Của người thôn nữ các khuê dịu dàng
Anh nghe tấu khúc mơ màng
Bàn tay em lướt nhẹ nhàng tiếng tơ...
Tấu khúc tha thiết câu thơ
Tiếng lòng ngân mãi bao giờ quên đây...?
Thương Giang
*)Cám ơn anh gửi tặng em một bức tranh thật đẹp đã tạo cho em nguồn thi hứng.Đây là cô thôn nữ thứ 3 anh tặng cho em rồi mà cô nào cũng đẹp dịu dàng em rất thích.Anh có con mắt thật sắc sảo và tinh tường!
r Đã đưa vào thư viên
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: