Đêm mưa về Chí Hòa thăm Mẹ
Hiên bưng bóng tối vai người
mưa quanh ghế gỗ hạt soi mương ngoài
mây sa thấp mái lá gồi
nghe thân chuyển động từng hồi nước sông
lòng già sớm bạc cơn mong
sáng vun chân mộ chiều trông nhang tàn
Mẹ ngồi giữa cõi chia tan
óc moi xác những đứa con đã vùi
lưng đeo đá nặng một đời
bảy mươi năm đó còn hoài giọt sương
Con về Mẹ ngỡ trong mơ
chiếc xe ai đó vừa qua nhận còi
*********************************************
rồi tưởng tới người ở Thông tây hội
khuya nhau , trời ứa ngậm ngùi
mưa quanh giường ẩm ván đôi tường vàng
cuộc vui chưa kịp ra ràng
tưởng đâu mộng đã hoang đàng về đây
tay rờ rẫm bóng không lay
ngóng chân xa lại lắng cây bên thềm
vẫn sân cát , lá ưu phiền
tình mưa tơi tả trăm miền hư không
vẫn ai tầm tã giọt buồn
vẫn tôi chống vững một hồn xanh xao
vẫn người trên ngọn lao đao
vẫn tôi cay đắng cúi chào chung quanh
vẫn ai kia trọng ân tình
(lỡ hơn thú vật lỡ sinh làm người )
thương mình chẳng giống như ai
lỡ treo hồn mút trên đài miệt khinh
khuya nhau , ủ dột mái tình
sống trong nỗi chết , phận đành , cam vui
thản nhiên , vờ , vẫn miệng cười
nhưng sâu đáy mắt lạnh rồi bóng cây
nguồn : chutluulai.net
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2009 17:22:46 bởi grandet >