YÊU LẦN NỮA
BÃO ĐÊM ĐỊA ĐÀNG Cơn gió đêm mang mùi Hương tới Khiến con tim đổi mới vần thơ Sóng tình dệt triệu giấc mơ Anh nghe hạnh phúc tựa bờ vai ngoan... Một ánh mắt chứa ngàn dấu ái Một bàn tay nắm mãi không buông Thơ tình bắt nhịp trào tuôn Vòng tay sưởi ấm suối nguồn yêu thương... Áo em bay dọc đường hoa nở Nửa nụ hôn vay nợ cuộc tình! Càng nhìn em lại càng xinh Tình trong một khắc mà thành thiên thu... Giọng rót mật ôn nhu vô kể Mượn ý thơ vay nợ dung nhan Trăm năm hoa ấy không tàn Một thiên tình sử viết trang hương nồng... Thốt lời yêu khiến hồng đôi má Ghép vần thơ để tạ tình em Hương yêu quyện chặt con tim Thả hồn theo cánh bão đêm Địa Đàng... TIỀN GIANG
CHIA NỬA GIẤC MƠ Vẫn giữ bên mình nửa giấc mơ Nào hay em đến thật chẳng ngờ! Nụ hôn choáng váng đêm Xuân muộn! Một tiếng yêu thành vạn ý thơ... Trăng sáng ngoài kia soi dáng em! Cánh hoa xuân nữ rụng bên thềm! Mở vòng tay đón bao nhung nhớ Một tiếng đàn yêu trong bóng đêm... Màu áo khác chi màu biển xanh Ai đem nhan sắc dệt ân tình? Thẩn thờ giấu nét Xuân sau áo Một phút xao lòng em quá xinh!! Cho cuộc tình hồng như sắc môi! Con tim chỉ biết có một người! Giấc mơ chia nửa em yêu nhé Một nửa ta dành lại... kiếp sau!! TIỀN GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2015 15:00:15 bởi võ phong trần >
NỬA ĐÊM Nửa đêm gió lọt qua mành Con tim xao động bỡi cành hoa yêu! Bỗng nhiên thấy nhớ thật nhiều Cồn cào như ngọn thủy triều đang lên... Thì thầm khẽ gọi tên em Vắng xa mới thấy sao đêm quá dài! Dung nhan phủ lớp liêu trai Đem treo trên vách miệt mài... làm thơ!! Nửa đêm ta lại viễn mơ Một tà áo vẫn không mờ trong tim! Day qua, trở lại, nhớ em Mùa Thu sắp đến biết tìm nơi đâu?? Ngoài vườn khẽ rụng bông cau Trong tim gói nửa giọt sầu nhớ em! Bài thơ viết lúc nửa đêm Tẩm thêm mùi nhớ cho mềm lòng ai...
ĐÊM DÀI QUÁ Đêm vẫn trải dài trên thảo nguyên Em gieo tiếng nhớ bắt anh đền! Hạ huyền thiếu lửa trăng không sáng Chỉ sợ lòng ai một phút quên... Gió đã đi về nơi bến sông Gửi cho phương ấy mối tình nồng! Giữa khuya nghe tiếng chim di trú Bỗng nhớ thật nhiều!Em biết không?? Viết khúc tự tình trong bóng đêm Nhả tơ cho trọn kiếp con tằm! Yêu anh em hãy ngoan hiền nhé! Tình ấy vững bền theo tháng năm... Đêm sắp tàn rồi, ta nhớ nhau! Thơ gom hơi ấm tặng cho đời! Không em mới biết đêm dài quá Day dứt lòng anh! Thương nhớ ơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2015 15:19:33 bởi võ phong trần >
GỐI TAY NHẮC LẠI.. Phía trước ta một trời hi vọng Còn sau lưng giấc mộng kéo dài! Cây tình mọc phía tương lai Sao còn giữ nét u hoài mà chi?? Lau giọt lệ trên mi em nhé! Cõi hồng trần dâu bể đa đoan Biết đời hết hợp lại tan Trong tim vẫn giữ muôn vàn luyến thương... Trót đi trên con đường định mệnh Sao không vui lúc đến gần nhau? Xưa mơ tóc rối lụa nhàu Ôm em để nói mấy câu tạ tình!! Gửi theo gió muôn nghìn nhung nhớ Tặng cho tim sắc đỏ tình yêu! Nụ hôn uống vạt nắng chiều Vườn Xuân mở ngõ trăm điều vấn vương.. Để bây giờ người thương kẻ nhớ Tặng cho nhau cả nợ lẫn duyên! Bến kia chỉ đợi con thuyền Gối tay nhắc lại lời nguyền hôm nao!! TIỀN GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2015 08:42:53 bởi võ phong trần >
MƯA KINH BẮC Đêm qua chim nhạn báo tin Mưa rơi xứ Bắc cho tình lên ngôi! Mưa làm ấm lại vành môi Bao ngày nóng bức đứng ngồi chẳng yên.. Ngoài kia mưa rớt ngoài hiên Thư phòng có một trích tiên dỗi hờn! Anh ngồi vẽ lại dáng xuân Dùng thơ lau nhẹ giọt buồn hoen mi... Bờ đê cỏ mọc xanh rì Một đôi chim chích bay đi bay về! Ngắm nhìn hạnh phúc trong mưa Tơ lòng chùng xuống cho vừa ý em... Người tình và tiếng mưa đêm Lời ru dành dỗ con tim dại khờ! Nụ cười đổi lấy vần thơ Nụ hôn chia nửa giấc mơ Thiên Đường!!!
CÂY TÌNH MỌC VỘI Từ lúc em về nơi bến lạ Sông tình mất dấu con đò quen! Vần thơ ngày ấy chia hai ngả Trăm nhớ ngàn thương,rồi cũng quên… Sau vườn khẽ rụng bông cau trắng Khiến cánh chim đêm bỗng giật mình! Một giấc mơ tan trong tĩnh lặng Cây tình mọc vội,hãy còn xanh… Xin trả thuyền kia về biển lớn Riêng ta giữ lại vũng trâu nằm!? Đường tình lỗi nhịp,đi không trọn Đành để tình phai theo tháng năm… Gió chẳng còn về bên ấy đâu! Đừng đem thơ rải bến sông sầu! Cắt vầng trăng nhớ chia người mới Để nửa bên này hứng nỗi đau… TIỀN GIANG
CHIỀU HẢI MINH (1) Ngày ấy đi xuồng qua Hải Minh Ta nghe sóng vỗ dưới chân mình Một bên nước biếc,một bên núi Váy lụa,nón hồng,em rất xinh… Cát trắng trải dài nơi bến xa Ngư thôn san sát những ngôi nhà Trong tay ngắm biển,chiều lộng gió Cứ ngỡ bên mình có bóng hoa!! Anh để hồn chìm trong mắt sâu Xua tan mỏi mệt với u sầu! <���P>
Nụ hôn nhảy múa trên mặt sóng Gợi sự tò mò lũ Hải Âu… Một phút trải lòng bên biển xanh Dây tơ trói chặt những ân tình Con tim em giữ từ độ ấy Ghi dấu tình nồng,chiều Hải Minh!! 1.Hải Minh: một làng chài nằm ngoài biển thuộc thành phố Qui Nhơn.
CÙNG EM ĐỌC SÁCH Bước vào phòng em,anh trông thấy một người Không tay không chân nhưng cái đầu quá khổ! Bộ não rất lớn,đang trong tư thế mở Hỏi điều gì, hắn cũng trả lời ngay... Về chuyện sách vở hắn tỏ ra bậc thầy Anh toan bỏ đi, em lại vào kịp lúc! Hai má đỏ bừng lại thêm đôi mắt ướt Bảo anh hãy cùng đọc sách với em... Hắn ngồi đó với dáng điệu trang nghiêm Khều William Faulkner, lật " Âm thanh và cuồng nộ" Cuốn " Dịch hạch" của Albert Camus sao mà hay thế! Nghe Garcia Marquez than " Trăm năm cô đơn"... Mikhail Sholokhov tả " Sông Đông êm đềm" Kawabata ngẩn ngơ với " Nhật ký tuổi mười sáu" Henri Bergson vang danh vì " Tiến hóa sáng tạo" Boris Pasternak làm nao lòng bỡi " Bác sĩ Zhivago"... John Steinbeck gửi "uất hận vào chùm nho" Heinrich Boll thuyết giảng qua " Bức chân dung tập thể..." Đọc " Buồn nôn" mà không nôn đâu có dễ Jean Paul Sartre vì sao được gọi hiện sinh?? Rudyard Kipling được vinh danh với cuốn " Sách rừng" Em cố đọc nốt " Tàn cuộc chơi" của Samuel Beckett! " Những xiềng xích vô hình" Selma Lagerlof Khiến vì người, ta muốn lập lại cuộc chơi... " Bọn làm bạc giả" làm ta chán đời Andre Gide nói vậy nhưng không phải vậy! Pearls Buck lại bảo " Đất lành" thì chim đậu Còn Ernest Hemingway thì hỏi" Chuông nguyện hồn ai"? Anatole France kể lại " Tội ác" khiến ta thở dài " Trò chơi ngọc thủy tinh" Người nào cũng thích? Đây là tuyệt phẩm của Hermann Hesse " Gia đình Buddenbrooks" được tả bỡi ngòi bút Thomas Mann!! Bernard Shaw ưa châm biếm nhẹ nhàng Nên " Ngôi nhà của vợ góa" không hề lạnh lẽo! "Thư trung hữu mỹ nhân nhan như ngọc" nếu còn thấy thiếu(2) Anh sẽ hôn em để chàng SÁCH phát ghen... Giàu tri thức chưa hẳn đã nhiều tiền Muốn đầu nặng thì túi kia phải nhẹ(1)! Lỡ yêu sách rồi,anh với em cũng thế Tình sẽ nhân đôi khi vừa đọc sách vừa... hôn!!? 1. Bây giờ giá sách rất cao, mua nhiều sẽ rỗng túi 2.Trong sách có mỹ nhân mặt đẹp như ngọc * Những tác giả và tác phẩm viện dẫn: a. Âm thanh và cuồng nộ: tiểu thuyết của William Faulkner (Mỹ)giải Nobel văn học năm 1949 b. Dịch hạch(La Peste):tác phẩm của Albert Calmus(Pháp)Nobel VH 1957 c. Trăm năm cô đơn(Cien anos de soledad) Gabriel Garcia Marquez (Colombia)NB 1982 d. Sông Đông êm đềm:tiểu thuyết của Mikhail Sholokhov(Nga) NB 1965 e. Nhật ký tuổi mười sáu: sách của Kawabata(Nhật) NB 1968 d. Tiến hóa sáng tạo(L’Evolution creatrice): tác phẩm của Henri Bergson(Pháp),NB 1927 e.Bác sĩ Zhivago:tiểu thuyết lừng danh của Boris Pasternak(Nga) NB 1958 f.Chùm nho uất hận(The Grapes of wrath) sách gối đầu giường của John Steinbeck(Mỹ) NB 1962 g.Bức chân dung tập thể với một quý bà: tiểu thuyết của Heinrich Boll(Đức) NB 1972 h.Buồn nôn(La Nausee):triết lý hiện sinh của Jean Paul Satre(Pháp)NB 1964 i.Sách rừng(The Jungle book) tiểu thuyết gây ấn tượng của Rudyard Kipling(Anh) NB 1907 j.Tàn cuộc chơi(Fin de partie) sách của Samuel Beckett(Ireland) NB 1969 l.Những xiềng xích vô hình:tiểu thuyết của Selma Lagerlof(Thụy Điển) NB 1909 m.Bọn làm bạc giả(Les faux-monnayeurs): sách để đời của Andre Gide(Pháp).NB 1947 n.Đất lành(The good earth):tiểu thuyết thành danh của Pearls Buck(Mỹ).NB 1938 o.Chuông nguyện hồn ai(For Whom the Bell Tolls): tiểu thuyết làm nên tên tuổi Ernest Hemingway(Mỹ).NB 1954 p.Tội ác của Sylvestre Bonnard:tiểu thuyết vị nhân sinh của Anatole France(Pháp).NB 1921 q.Trò chơi ngọc thủy tinh(Das Glasperlenspiel):sách làm nên tên tuổi Hermann Hesse(Đức).NB 1946 r.Gia đình Buddenbrooks: tiểu thuyết của Thomas Mann(Đức) NB 1929 s.Những ngôi nhà của vợ góa(Widowers’house):vở kịch nổi tiếng của văn hào Bernard Shaw(Anh).NB 1925 TIỀN GIANG
CÀNH LAN TÍM VÀ TÀ ÁO TRẮNG Bên hiên ai nhắp chén sầu Người thương năm ấy về đâu bây giờ? Con tằm trót nhả đường tơ Những lời dấu ái đã mờ trong tim! Vẫn cành hoa tím thân quen Vẫn đôi mắt biếc buông rèm làm thơ! Mi cong khiến đá ngẩn ngơ Một tà áo trắng làm mờ sương mai! Ta say hình bóng trang đài Nhưng người đã vội nhạt phai lời nguyền! Nỗi buồn không thể đặt tên Cành Lan tím ấy đã quên cuộc tình! Con tim vốn rất mong manh Sao ta khờ dại biến thành thiên thu? Đau ba năm, yêu một người Tình kia xa khuất biết đời bể dâu! TIỀN GIANG
MỘNG CHƯƠNG ĐÀI Trở lại quê nhà anh nhớ em Nhớ lời dấu ái nụ cười quen! Vũng Tàu gió mát ru hồn lạnh Gọi mãi tên người trong trái tim... Mỗi phút xa tình, một phút đau Tối qua, tóc rối với lụa nhàu! Suốt đêm gọi mãi tên người ấy Vạn nẻo đường tình ta có nhau!! Cách biệt phương trời một giấc mơ Tình yêu đẹp chẳng khác bài thơ! Em ơi! Anh thích màu son ấy Một chút kiêu sa lẫn bất ngờ... Gió chuyển mùa thương theo nắng phai Biên niên tình sử mộng Chương Đài! Em ơi! Anh nhớ mùi thơm ấy Mê hoặc hồn anh! Yêu dấu ơi!!! TIỀN GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2015 20:44:40 bởi võ phong trần >
YÊU CÁCH NÀO Đã có triệu người định nghĩa tình yêu Đến giờ vẫn nhùng nhằng chưa ngã ngũ! Bên này cấp tiến, bên kia bảo thủ Phán tình yêu chẳng khác kẻ sờ voi... Băng thanh ngọc khiết khi tình lên ngôi Chỉ chạm bàn tay đã thẹn thùng e lệ! Tình chẳng khác nụ hoa chớm nở Giữa thánh đường, một thần tượng rất xinh... Yêu là ngày đêm vun quén giữ gìn Tư tưởng chiếm đoạt trở thành điều báng bổ! Trong lòng bàn tay một con chim nhỏ Suốt tháng quanh năm ve vuốt nâng niu.. Nhưng lại có người định nghĩa tình yêu Đó là cơn lốc cuốn phăng tất cả! Đem ngọn lửa tình nung con tim sỏi đá Buộc hai người phải tan chảy vào nhau... Không cần thứ bậc,tình cuối hay tình đầu Tình mù quáng hiến dâng không hối tiếc! Không so đo được mất, không thèm chì chiết Dù sau đó kêu lên: "đêm đàn bà tan hoang"!!(1) Tình yêu gắn liền hai chữ hồng nhan Bồng em trên tay, yêu cách nào cũng sợ! Nâng như nâng trứng,còn e tình vỡ Hứng như hứng hoa, liệu tình có bền chăng??? 1. Lời của nhà thơ Trà Hoa Nữ
GIẤC MƠ ĐÔNG Đàn chim trú rét bay về phương Nam Anh biết mùa Đông đang về bên đó! Trong lạnh giá đóa Hồng kia vẫn nở Để cho đời còn chút sắc và hương... Lá vàng tiếc Thu đan kín mặt đường Cơn gió Bấc làm lay tà áo mới! Mùa Đông đến rồi sao em còn đợi? Để cho tình cứ mãi nhuốm giá băng... Khúc từ ly ai đem viết dưới trăng Nên sắc hoa giờ phai theo màu áo! Ngày ấy, ôm giấc mơ" văn dĩ tải đạo" Ai đâu ngờ tình rụng bến sông trăng... Giữ ấm con tim chờ lúc Đông tàn Ta nối lại sợi tơ lòng đã đứt! Những vần thơ sẽ không còn ray rứt Và đóa Hồng lấy lại sắc Xuân tươi... Bấm nốt nhạc vui để thấy em cười Nụ hôn nồng tình không còn lạnh giá! Ngọn sóng lòng lại làm anh nghiêng ngã Sự ngoan hiền tái lập giấc mơ Đông...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2015 16:13:08 bởi võ phong trần >
GIÓ BẤC Gió Bấc đang về trên phố quen Thơ như thiếu một cánh môi mềm! Có ai về bến tương tư đó Gửi nụ hôn nồng bớt nhớ em... Gió Bấc đang về trên bến sông Đêm qua má ấy có phai hồng? Dấu son trên áo, mùi hương lạ Giữ mãi bên mình,em biết không?? Gió Bấc đang về trên chiếu chăn Ngắm dung nhan ấy nhớ vô vàn! Người đi khiến nửa con tim lạnh Liệu mấy vần thơ giữ được em?? Gió Bấc mang theo vạn nhánh sầu Đêm tàn hoa ấy sẽ về đâu? Tình xa mới biết mưa Đông lạnh Thơ rớt giọt buồn, tim thoáng đau...
ĐÊM XA TÌNH Đêm nay còn rét không em Giữ con tim ấm, hay quên tình rồi? Nợ tình đã trả hết đâu Mùa Đông bắt một nhịp cầu tương tư... Đêm nay mây xám giăng trời Nỗi đau đừng nói thành lời nhé em!
Máu nào không chảy về tim
Sẩy tay đánh mất phải tìm nhau thôi...
Đêm nay sao nhớ đổi ngôi
Đem thơ xóa hết nỗi đau phụ tình!
Tàn đêm lại thấy bình minh
Vòng tay siết chặt để mình đừng xa...
Đêm nay mi ấy lệ nhòa
Trăm hờn nghìn dỗi đi qua cuộc tình!
Nhắm mắt lại! Cầm tay anh!
Mối duyên kỳ ngộ trở thành thiên thu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2016 07:53:48 bởi võ phong trần >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: